Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Em Đã Từng Rất Hiểu Chuyện

Em Đã Từng Rất Hiểu Chuyện Hôm tôi phát hiện mình mang thai, chồng tôi thú nhận rằng anh ấy đã ngoại tình. Anh ấy sẵn sàng ra đi tay trắng. Mười năm tình cảm, nói buông là buông được ngay. Anh thu dọn hành lý, lúc tay chạm vào ổ khóa cửa. Tôi không kìm được mà hỏi: “Tại sao?” Anh quay đầu nhìn tôi, khóe mắt đong đầy nước mắt. “Vợ à, xin lỗi em, nhưng Nguyễn Nguyễn là lần đầu tiên của cô ấy, anh phải có trách nhiệm với cô ấy.”

TÔI LÀ VỢ CỦA HAI CÁI LOA PHÁT THANH

Sau khi cưỡng hôn nam thần lạnh lùng của trường, tôi… nghe được tiếng lòng của cậu ta.【Vợ ơi đáng yêu quá đi mất, muốn hôn thêm lần nữa quá trời luôn~】【Tôi biết mà, cô ấy cũng thích mình!】【He he he, từ nay tôi cũng là người có vợ rồi nhé.】【Ấy khoan, sao vợ lại nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ vậy… Có phải đang ghét mình không?】【Vợ ơi đừng rời xa tôi mà QAQ】Ủa? Cái gì mà “cao lãnh học bá” nghiêm túc, lạnh lùng?Sao trong đầu lại lắm lời như cái loa phát thanh vậy nè?!

YÊU THẦM ANH TRAI CỦA BẠN THÂN

Sau khi tốt nghiệp đại học, bạn thân của tôi bị người yêu đá.Tôi khuyên nhỏ: “Đừng có mê trai quá mà rối não. Một thằng nhãi con mà cũng khiến mày bỏ ăn bỏ uống hả?”Cho đến khi tôi tình cờ gặp anh trai của nhỏ ở nhà nó.Năm đó tôi đứng đút tay túi quần, nhìn anh trai người ta mà nghĩ: chưa thấy ai bám người như tôi, vậy mà vẫn có người còn bám hơn cả tôi.

Cảm Ơn Anh Đã Buông Tay

Chồng tôi là Thẩm Việt, sau t/a.i n/ạ//n giao thông đã mất trí nhớ không còn nhớ tôi, người vợ đang mang thai của anh. Nhưng anh lại ôm chặt “bạch nguyệt quang” Lê Tri Tri, dịu dàng gọi cô ta là “vợ yêu”. Trước mặt tôi, anh và Lê Tri Tri tình tứ công khai, còn lớn tiếng đòi ly hôn để cưới cô ta. Tôi thuận theo ý anh, ký vào đơn ly hôn, rồi vào viện bỏ đi đứa con trong bụng. Ba tháng sau, giữa đêm, Thẩm Việt gõ cửa nhà tôi. Anh nhìn chằm chằm vào bụng tôi, giờ đã phẳng lì, hoảng loạn hỏi: “Con của chúng ta đâu rồi?!” Tôi bật cười: “Tôi đã ly hôn rồi, giữ lại đứa trẻ để cản trở chuyện tôi tái giá à?”

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư Lúc đi đón anh trai say rượu, tôi vô tình nghe thấy anh hỏi người bạn chí cốt Thời Dục Niên: “Cô bạn gái nhỏ cậu giấu kỹ kia sao đến giờ vẫn chưa dắt ra mắt bọn này?” Tim tôi khẽ run lên. Tôi và anh ấy đã yêu nhau trong bí mật suốt hai năm, vẫn chưa dám nói với anh tôi. Một giây sau, giọng Thời Dục Niên phảng phất men say vang lên: “Cần thiết sao? Chỉ là chơi chơi thôi, có nghiêm túc gì đâu.” Cả người tôi như chìm vào giá lạnh. Tôi đưa tay lên, gõ cửa phòng.

Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai

Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai Tôi đang chỉnh sửa bản thiết kế váy cưới trong studio thì Cố Cảnh Thâm đẩy cửa bước vào. “Thanh Nhã, anh có chuyện muốn bàn với em.” Biểu cảm anh có chút ngập ngừng khiến tim tôi chợt thắt lại. Kết hôn năm năm, tôi hiểu anh quá rõ rồi. “Chuyện gì vậy?” Tôi đặt bút chì xuống. “Công ty có một khách hàng quan trọng sắp kết hôn, hy vọng em có thể giúp thiết kế váy cưới.” Tôi gật đầu: “Chuyện tốt mà, khi nào cần?” “Tháng sau, thời gian hơi gấp.” Anh tránh ánh mắt tôi. “Khách hàng là một cô gái, tên là Bạch Vũ Phi.” Bạch Vũ Phi? Cái tên này nghe quen quen. Tôi chợt nhớ ra, cô ấy là thư ký mới của Cố Cảnh Thâm, mới hai mươi tư tuổi, rất xinh đẹp. “Cô ấy sắp cưới rồi à? Với ai?” Tôi hỏi bâng quơ. Cố Cảnh Thâm cứng đờ cả mặt: “Chuyện đó… em gặp cô ấy rồi sẽ biết.”

SOÁI CA TRƯỜNG HỌC THẦM THÍCH TÔI

Soái ca trường học – Chu Cẩn đang thầm thích tôi.Nửa đêm, tôi trùm chăn nằm trong ổ, lén gửi tin nhắn cho anh ấy:“Gửi ảnh đi, đàn ông không to, tôi không yêu.”Ai ngờ gõ vội quá, quên mất hai chữ “cơ bụng”.Cậu ấy trả lời liền:“Gửi trên điện thoại thì hơi bất tiện nhỉ?”“Hay là… cậu đến đây, sờ thử cho chắc?”

Mẹ Chỉ Yêu Cô Ấy

Mẹ Chỉ Yêu Cô Ấy Tôi trọng sinh trở về những năm 80, khi ấy nhà tôi chỉ có một suất thi đại học. Mẹ tôi lại nói y hệt như kiếp trước: “Cha mẹ con bé Linh Giao mất cả rồi, để nó đi học trước đi. Còn con, cứ thay ba vào nhà máy làm đi, đó cũng là công việc ổn định, cơm ăn áo mặc không lo mà.” Kiếp trước tôi ngoan ngoãn mềm lòng, nghe lời mẹ. Ngày ngày đi làm ở nhà máy, vừa lo học phí sinh hoạt cho Linh Giao, vừa nuôi cả nhà. Sau đó bệnh của ba tôi nặng hơn, trong nhà lại không có nổi một đồng tiền chạy chữa. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mẹ đã đưa hết tiền cho Linh Giao mua nhà, cưới chồng ở thành phố. Tóm lại cả nhà tôi chẳng qua chỉ là bệ đỡ cho Linh Giao mà thôi! Tôi muốn đòi lại tiền, mẹ lại lén bỏ thuốc ngủ vào cơm tôi, khiến tôi ra đường bị xe t/ô/n/g ch .t. Một lần nữa sống lại, suất thi đại học này, có ch .t tôi cũng không nhường!

ĐIỀU ƯỚC NĂM 12 TUỔI

Trong bữa tiệc gia đình, tôi vô tình làm rơi đũa xuống chỗ dưới chân của chú nhỏ ngồi đối diện.Không biết một tổng tài như chú ấy thì trên chân có lông không nhỉ?Tôi lén lút sờ sờ chân của chú nhỏ.Ừm.Mịn màng như ngọc.Thử sờ thêm cái nữa.Bỗng nhiên có người túm cổ áo kéo tôi ra khỏi gầm bàn.Chú nhỏ nở nụ cười như không cười: “Nhóc con, chơi vui nhỉ?”