Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung “Trên mạng nói có một bộ tộc ở châu Phi lại theo chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng phải đó chính là cuộc sống mà em mơ ước sao? Nếu em đến đó, chắc chắn em có thể cưới năm người đàn ông về phục vụ em!” “Trời má, còn có lễ hội kiểu này nữa à? Em muốn ngủ với soái ca nào cũng được luôn. Em vừa liên hệ với một chị bạn rồi, chị ấy bảo có kênh để gia nhập bộ tộc này, với lại có người trong bộ tộc còn định cư bên nước mình nữa kìa!” Em gái tôi – Lưu Trân Bảo – hớn hở tưởng tượng viễn cảnh hạnh phúc khi được sống trong một cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng. Còn tôi thì vừa bừng tỉnh – hóa ra mình đã trọng sinh. Nhìn Trân Bảo đang say sưa mơ mộng, lại thêm ánh mắt ra hiệu liên tục của mẹ, tôi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiễn cả hai người lên chầu trời ngay lập tức. Mẹ tôi là người mở lời trước: “Trân Linh à, con là chị thì khuyên em một tiếng đi, người châu Phi da đen thui, lại còn mấy cái thói quen sinh hoạt kỳ cục. Dù có sống ở nước mình thì trên người kiểu gì cũng mang bệnh tật!” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nhưng mặt lại cố ra vẻ ngưỡng mộ, cố tình nói với Trân Bảo: “Em gái, chị ủng hộ em đó. Chị cũng muốn theo em đến bộ tộc châu Phi kia, cưới năm ông chồng về hầu hạ. Em có thể dẫn chị theo được không?”

Ly Hôn Đổi Vận

Ly Hôn Đổi Vận Tôi bị tai nạn giao thông và mất trí nhớ. Chồng tôi đề nghị ly hôn. Anh ấy nói rằng, chúng tôi gặp tai nạn trên đường đến Cục Dân chính để ly hôn. Tôi bình thản gật đầu: “Đã vậy thì, chúng ta đi thêm một chuyến nữa.” Hai tháng sau, anh ta đỏ hoe mắt tìm đến tôi: “Cho anh vay 2000 vạn (~70 tỷ), công ty sống lại rồi. Tụi mình sống tốt với nhau từ giờ nhé.” Tôi vung tay tát cho anh ta 2 cái: “Có bao giờ anh nghĩ đến khả năng… tôi chưa từng mất trí nhớ?” “Tôi chỉ là ước gì mình có thể quên đi việc từng yêu thứ ghê tởm như anh thôi!”

Lời Thề Ứng Nghiệm

Lời Thề Ứng Nghiệm Dự sinh còn tám ngày, Lâm Hành Giản và Bạch Nguyệt Quang đã quay lại với nhau. Anh hỏi tôi: “Có thể bỏ đứa bé không?” Tôi nói: “Có thể.” Tôi nắm tay anh, yêu cầu anh đẩy tôi từ tầng 18 xuống. Nhường chỗ cho Bạch Nguyệt Quang của anh. Nhưng Lâm Hành Giản lại sợ hãi. Anh nắm chặt tay tôi, đảm bảo: “Là anh hồ đồ. Nếu anh còn ngoại tình, anh sẽ chết không được tử tế.” Sau đó anh thực sự ứng nghiệm lời thề. Để lại cho tôi và con một khoản bảo hiểm lớn.

ANH TRAI HÀNG XÓM NGỌT NGÀO NHẤT

Bị kẻ thù không đội trời chung từ nhỏ bắt nạt đến phát khóc, tôi thề sẽ khiến anh ta nhìn thấy tôi là sợ!Kết quả lại bị anh ta cười chế nhạo, cúi xuống giam chặt tôi: “Anh cả đời này chỉ sợ mẹ ruột và vợ thôi.”“Mẹ ruột thì em chắc chắn không có cơ hội rồi, vậy ý em là muốn làm vợ anh à?”

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh Tôi học đại học cùng một trường với em trai ruột. Ngày nào cũng sai bảo nó mang cơm, lấy đồ chuyển phát nhanh. Cho đến một ngày, khung trò chuyện với nó đột nhiên hiện lên dấu chấm than màu đỏ. Tối hôm đó, nam thần lạnh lùng của học viện đột ngột tìm đến cửa phòng tôi, trong tay cầm một đoạn video. Trong video, người hầu tổ truyền của tôi không hề do dự mà nhận lấy một chiếc thẻ, sau đó cam kết sẽ không liên lạc với tôi nữa. Cậu thiếu niên tắt màn hình điện thoại, trông đáng thương đến lạ. Vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chỉ vì 100 nghìn mà có thể vứt bỏ chị gái, người đàn ông như thế không đáng tin.” “Chị có thể xem xét em được không?” “Em nhất định sẽ làm tốt hơn anh ta.” Tôi: ??  

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời Em gái tôi vừa thi đại học xong, tôi dự định sẽ đưa con bé đi du lịch thư giãn.Bạn trai tôi sau khi biết chuyện liền âm thầm tìm tôi nói:“Sau này em gả vào nhà họ Vương, là người nhà anh. Sao có thể tùy tiện tiêu tiền cho người ngoài được?”Nói xong, anh ta đẩy em gái mình đến trước mặt tôi:“Em hoàn vé máy bay của em gái em đi. Vừa hay em gái anh cũng vừa thi xong, em làm chị dâu, dẫn nó đi chơi thư giãn một chuyến.”Em gái anh ta cũng gật đầu:“Đúng đó chị dâu. Ăn cơm nhà họ Vương mà chân ngoài dài hơn chân trong thì không hay đâu.”Tôi nhìn ba tấm vé đã đặt trước, mặt không đổi sắc mà hoàn lại một tấm.Họ nói không sai.Tôi đâu phải người ngốc.Vì sao tôi phải chăm sóc cho em gái người khác chứ?

ANH SHIPER ĐẸP TRAI

Nửa đêm tự nhiên thèm ăn thịt heo, tôi đặt một đơn đồ ăn.Ai ngờ khu chung cư bị phong tỏa đột xuất, shipper bị “nhốt” luôn trong nhà tôi.Biết nấu ăn, biết rửa bát, khen vài câu là đỏ mặt.Anh trai nhỏ này… thật sự thơm quá mức rồi.

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán Tôi là thiên kim thật bị thất lạc nhiều năm của nhà giàu nhất thành phố. Ngày được anh trai ruột đón về, vì trên tay dính bùn đất nên tôi bị cô con gái nuôi đẩy ngã xuống đất. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy mẹ ruột tát cô ta hai cái giòn tan: “Cô là cái thá gì mà dám động tay với con gái ruột của tôi, một đứa con nuôi cũng muốn trèo lên đầu người khác?” Úi chà! Bà mẹ này ngầu dữ ta, tôi thích quá trời. Vậy thì cái nhà này, tôi đã về rồi, khỏi đi đâu nữa.

Tự Do Sau Màn Kịch

Tự Do Sau Màn Kịch Khi tôi và Dư Miểu Miểu cùng rơi xuống nước, Phong Kinh Tắc lập tức lao đến cứu Dư Miểu Miểu. Anh ấy thậm chí còn hốt hoảng đến mức quên cả nhìn tôi một lần. Tôi hôn mê suốt ba ngày, và trong đầu đột nhiên xuất hiện một cuốn tiểu thuyết chưa hoàn thành. Thì ra, Phong Kinh Tắc là nam phụ thâm tình. Tôi chỉ là công cụ cứu rỗi anh ta, là người giúp anh vượt qua giai đoạn khủng hoảng. Nhưng sau khi tỉnh dậy, tôi phát hiện ra mình có khả năng thoát khỏi sự kiểm soát của mạch truyện. Hình bóng Phong Kinh Tắc dần phai nhạt trong ký ức của tôi, anh ta không còn dễ dàng chi phối cảm xúc của tôi nữa. Tôi bắt đầu rời xa người nam phụ thâm tình này.

Chồng Tôi Là Nô Lệ Của Mẹ Ruột

Chồng Tôi Là Nô Lệ Của Mẹ Ruột Anh trai chồng ly hôn. Chồng tôi liền đón hai đứa cháu trai về nhà, giao cho chúng tôi nuôi. Tôi: “???” Tôi nói: “Anh ta chỉ ly hôn, chứ có ch.t đâu!” Vậy mà chồng tôi vẫn nhất quyết lo cho hai đứa nhỏ, bỏ tiền bỏ công. Lý do của anh ta là: “Anh trai với mẹ tôi đều vất vả lắm rồi.” Thế là tôi ly hôn với anh ta. Kết quả, đến năm thứ ba sau khi ly hôn— anh trai chồng tái hôn với chị dâu. Còn chồng cũ thì… đến tìm tôi để xin tái hôn. Tôi: “Phi! Cút đi đồ đàn ông ngu hiếu!”

HỌC BÁ TRỞ LẠI

Khoảnh khắc trước, tôi đang đứng trên bục phát biểu với tư cách là đại diện tân sinh viên của Thanh Hoa.Khoảnh khắc sau, giáo viên ném bài kiểm tra đầy dấu gạch chéo vào mặt tôi.“Vương Chiêu Đệ, với điểm toán thế này, em có về nhà bán khoai nướng cũng phải mang theo máy tính!”Trọng sinh thành một học sinh cá biệt lớp 12, tôi hoàn toàn thay đổi, lật ngược tình thế trở thành thần đồng.Giành lại lá thư tình từng định gửi cho hot boy của trường, tôi sửa lại và đưa cho “đầu gấu” của lớp.Mọi người đều nói tôi điên rồi. Bỏ qua hot boy xuất sắc, tôi lại chọn ở bên kẻ mang tiếng xấu nhất lớp.Họ đâu biết rằng, Lãnh Ngự Phong chính là người tuyệt vời nhất trên thế giới này.

Chó Dữ Và Thư Tình

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Thiên Kim Đổi Mệnh

Thiên Kim Đổi Mệnh Tôi là thiên kim thật. Nhìn ánh mắt đề phòng của bố mẹ ruột với đứa thiên kim giả được họ che chở sau lưng, tôi lập tức quyết định đổi bố mẹ cho mình. Tôi ngoan ngoãn đi đến trước mặt vợ chồng bác cả không có con gái: “Con muốn tự tiến cử làm con của hai bác, không biết hai bác có đồng ý không ạ.” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bác cả ôm chầm lấy tôi: “Con ngoan, con gái ngoan, bảo bối của mẹ.” Sau đó, mẹ ruột cố gắng giành lại tôi. Bà ta nhìn chằm chằm vào bụng của mẹ mới của tôi rồi chế giễu: “Chị dâu cả, chị không thể sinh con, đương nhiên làkhông thể hiểu tấm lòng người mẹ rồi.” “Nhưng chị cũng không thể cướp con của người khác.” Tôi đứng chắn trước mặt mẹ mới, lạnh lùng nói: “Bác hai, con chính là con của mẹ con.” Sau đó chỉ vào cô gái đang lau nước mắt ở góc tường: “Con gái của bác ở đằng kia kìa. “Cô ta đang chờ tấm lòng của người mẹ của bác đấy.”

SAU KHI TÔI ĐƯỢC THAM GIA SHOW VỚI ẢNH ĐẾ

Tin tốt là, tôi đã có thành tựu rồi, được tham gia cùng một chương trình tạp kỹ với ảnh đế.Tin xấu là, ảnh đế đó lại là Tạ Du – nổi tiếng với miệng độc như dao.Tôi sợ đến run tay trong phòng mật thất, Tạ Du lạnh nhạt mở miệng: “Tuổi trung bình mắc Parkinson là 55 tuổi, cô 55 rồi à?”Tôi: “……”Bình luận trực tiếp đang cười hả hê, bỗng khựng lại trong giây kế tiếp.Vì tôi đưa bàn tay đang run như sàng sẩy vào tay anh ta: “Vậy anh thương người già yếu một chút đi.”Tạ Du: “……”Bình luận: “?!”

TÔI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA PHẬT TỔ

Ngày mưa, tôi theo sếp đến chùa cầu phúc.Dập đầu ba cái xong, tôi ngẩng lên, dường như nghe thấy tiếng lòng của Phật Tổ.“Cô gái này lập hẳn một danh sách điều ước mà cầu xin ta đây à?”“Cậu trai này đầu óc có vấn đề không vậy? Cầu duyên trong điện Thần Tài?”

BỐ TÔI VÌ TIẾN THÂN ĐÃ VỨT BỎ MẸ CON TÔI

Khi mẹ mang thai tôi, bố tôi lại cưới thiên kim của sếp để tiến thân. Hai mươi mấy năm sau, ông ta bảo tôi nhường bạn trai của mình cho con gái của thiên kim.Từ nhỏ, tôi đã biết gia đình mình không giống người khác, nhà tôi không có bố.Bố tôi đã leo lên được một vị trí cao hơn, khi mẹ còn đang mang thai tôi, ông ta đã vội vã cưới thiên kim của sếp.Hiểu biết của tôi về ông ta chỉ dừng lại ở đó, tôi không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, hay trông như thế nào.Cho đến khi bà ngoại tôi lâm bệnh nặng, bệnh viện số 1 nói rằng ca phẫu thuật của bác sĩ Lâm đã được xếp lịch một tháng sau. Bạn trai tôi muốn giúp tôi đẩy lịch nhưng anh ấy chỉ là bác sĩ nội trú, không có nhiều quyền lực.Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì họ của tôi vô tình nói lỡ miệng, “Hay là để Châu Ngư liên lạc với bố nó thử xem, biết đâu lại có giường bệnh.”Lúc đó tôi mới biết, thì ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi và còn có mối quan hệ khá lớn trong bệnh viện số 1.Bà ngoại quát dì, bảo bà đừng nói nhảm, “Không chữa thì thôi, mẹ đã sống đến tuổi này cũng đủ rồi.” Tôi đóng cửa, hỏi dì họ tên của ông ta.Phương Kiến Nghiệp, thì ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp.Tôi tìm kiếm cái tên này trên công cụ tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo, trên trang web chính thức còn có cả số điện thoại liên lạc của ông ta.Điện thoại được kết nối.“Alo, ai đấy?”“Con là Châu Ngư,” móng tay tôi bấm chặt vào lòng bàn tay, “Bố ạ.”

TƯƠNG LAI CHÚNG TA ĐÃ KHÔNG BỎ LỠ

Vào ngày nam thần tỏ tình với tôi, trên không trung bỗng xuất hiện hàng loạt dòng bình luận.【Nam thần, đừng yêu nữ phụ quá mức! Anh ta tỏ tình với cô ấy chẳng qua chỉ để làm cô ấy phân tâm, khiến cô ấy mất cơ hội tranh suất tuyển thẳng với nữ chính mà thôi.】【Hahaha, tôi nói thật, nữ phụ này đúng là ngốc. Thầm yêu nam thần bảy năm, vừa được tỏ tình đã lập tức hóa thành kẻ mê tình yêu. Thanh Hoa thành cao đẳng mất rồi.】【Trong khi đó, nữ chính của chúng ta lại nhân cơ hội này mà tiến lên cùng học thần, ngày càng xuất sắc, một đường thẳng tiến lên đỉnh cao cuộc đời.】Nam thần cau mày, mất kiên nhẫn: “Nhanh lên, đồng ý hay không?”Tay tôi run lên, vô thức chỉ vào học thần bên cạnh: “Xin lỗi, tôi thích anh ấy.”

Thanh Xuân Cảm Lạnh

Thanh Xuân Cảm Lạnh Sau khi thiên kim thật trở về, hàng giả là tôi đây bị đá khỏi nhà hào môn. Giữa đêm tối, không một xu dính túi, tôi buộc phải nai lưng ra kiếm tiền nuôi sống bản thân. Trùm trường đó giờ chẳng quan tâm tới chuyện trường lớp lại đột nhiên tới tìm tôi. “Làm bạn gái anh đi, em dạy anh học, anh bao nuôi em.” Tôi cảm thấy rất được nhưng các bạn khác lại lo lắng thay tôi. Lớp trường: “Thần đồng là của chung.” Lớp phó học tập: “Yêu nhưng không được bỏ rơi bạn bè.” Thiên kim thật: “Mình sẽ buồn lắm nếu thiếu bạn.” Vậy nên bọn họ quyết định để tôi làm bạn gái của ba mươi mốt con người cùng một lúc. Được, được, được lắm, học sinh cấp ba phải điên vậy mới đúng.