Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Giăng Bẫy

Giăng Bẫy Ngày cưới, bố tôi uống say, đem toàn bộ tiền sính lễ và của hồi môn của tôi đi đánh bạc và thua sạch.Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vị hôn phu của tôi lại cực kỳ bình tĩnh.“Tĩnh Tĩnh, tiền thua thì cũng đã thua rồi. Giờ quan trọng nhất là hoàn thành hôn lễ, đừng để người thân và bạn bè nhìn thấy trò cười của chúng ta.”Lòng tôi chùng xuống, mặc kệ anh ấy ngăn cản, tôi chạy thẳng đến bàn lễ tiền mừng, gom hết toàn bộ tiền mừng hôm nay đặt trước mặt bố tôi.“Chỗ này, bố cầm hết đi, mang đi thắng lại số tiền đã mất cho con!”

Vãn Ý

Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.

VƯỚNG VÀO HỆ THỐNG SAO CHỔI

Tôi vì ham tiền nên đã hẹn hò với những người bạn trai giàu có, rồi đến khi họ phá sản thì lại thay bằng người khác.Thiếu gia nhà họ Chu không tin, nên đã tự tìm đến tôi: “Nghe nói hẹn hò với cô sẽ phá sản?”Tôi gật đầu: “Không ai là ngoại lệ.”Anh cười lạnh: “Vậy thì chúng ta hẹn hò đi.”Tôi thở dài, lại thêm một người nữa không tin chuyện này.“Vậy anh chờ một chút nhé!” Tôi đáp, “Hiện giờ tôi vẫn còn đang hẹn hò với một người chưa phá sản.”

VƯỢT GIỚI HẠN CƯNG CHIỀU

Tôi và bạn trai đã chia tay được mười ba ngày, vậy mà anh ấy vẫn chưa đến tìm tôi để nối lại tình cảm.Sau khi phát hiện tất cả các phương thức liên lạc đều bị chặn, tôi đơn thân độc mã xông thẳng vào ký túc xá nam.Vừa đẩy cửa ra, trước mắt tôi là một cảnh tượng trắng xóa.Điều hòa phòng 418 bị hỏng, cả bốn người trong ký túc đều chỉ mặc mỗi quần đùi ngồi trước bàn chơi game.Toàn trai đẹp tụ lại chơi với nhau.Bạn trai tôi, Tống Thừa Duệ, là nam thần nổi tiếng trong và ngoài trường A, còn các bạn cùng phòng của anh ấy cũng chẳng hề kém cạnh.Cơ bụng, xương quai xanh… tôi không biết nên nhìn vào đâu trước.“You have been slain.”Âm thanh thông báo tử trận vang lên không ngớt.Sắc mặt Tống Thừa Duệ lạnh hẳn đi, anh ấy vứt chuột, đẩy ghế đứng dậy rồi đẩy tôi ra ngoài.Cánh cửa bị đóng sầm lại một cách thô bạo, khoảnh khắc cuối cùng, tôi còn chạm mặt ánh mắt của một anh chàng bảnh trai đứng gần cửa.

MIẾNG ỨC GÀ THƠM NGON

Tôi và bạn thân đang nói chuyện về ức gà thì bị người chồng liên hôn nghe thấy.“Miếng ngực tối qua ấy, vừa to vừa mềm, cho vào miệng là tan.”Sắc mặt Phó Cẩm Chu trông rất khó coi: “Em dính vào mấy thứ này được bao lâu rồi?”“Hả? Mỗi tuần ba lần.”Ánh mắt lạnh lùng của anh dường như sụp đổ, như thể đã hạ quyết tâm gì đó.“Tối nay anh mời em ăn, đừng ra ngoài nữa, không vệ sinh.”Tôi đói bụng về đến nhà, bàn ăn trống trơn.“Thịt đâu?”Anh đỏ bừng cả vành tai, chậm rãi nằm xuống bàn.

Ngoại Tình Thì Cho Cút

Ngoại Tình Thì Cho Cút Tôi cứ ngỡ mình là người chiến thắng trong cuộc đời này. Từ nhỏ đã được cả nhà cưng chiều, cho dù là hôn nhân sắp đặt thì cũng gả vào nhà giàu có tiếng trong giới ở Bắc Kinh, là con dâu lớn của nhà họ Dư. Con trai lanh lợi, ba mẹ chồng hiền hòa. Trong các buổi tụ họp của giới nhà giàu, tôi luôn là người khiến người khác phải ghen tị. Vậy mà hôm nay, lại nhận được ảnh do con nhỏ kình địch Giang Duyệt gửi đến. “Ha ha ha, cô bị cắm sừng mà còn không biết à? Tới đây, tôi gửi thêm cho vài tấm nữa. Đàn ông chẳng có thằng nào ra hồn. Con trai cũng thế! Độc thân vui hơn nhiều nhé! Đúng là mong chờ ngày cô quay về hội độc thân đấy!”

Ngươi Thấy Chăng, Đông Tàn Đã Qua

Ngươi Thấy Chăng, Đông Tàn Đã Qua Trong buổi họp lớp, mối tình thanh xuân từng bỏ rơi Lục Châu Ngang đã trở về. Chơi Thật lòng hay mạo hiểm, anh chọn thật lòng. Có người hùa theo trêu chọc: “Tổng giám đốc Lục, hôm nay người anh yêu có mặt ở đây không?” Anh siết chặt ly rượu, giọng nói trầm thấp: “Có.” Nhưng tôi không đi họp lớp. Vậy nên, người anh yêu không phải tôi. Đêm hôm đó, tôi xé nát tờ kết quả kiểm tra thai kỳ, vừa dịu dàng vừa nghiêm túc nói: “Lục Châu Ngang, chúng ta ly hôn đi.”

CƯNG CHIỀU EM TRÊN TẤT CẢ

Năm thứ sáu kết hôn với chồng, cô thư ký của anh ta ngượng ngùng, ngay trước mặt tôi lấy từ trong túi ra một miếng ngọc bội.Cô ta nói, đây là tín vật định tình mà chồng tôi đã tặng cô ta mười lăm năm trước.Tôi chưa kịp lên tiếng, chồng tôi đã sốt ruột trước.Anh đập bàn “bốp bốp”, mặt đầy kích động.“Tôi biết ngay là cô ăn cắp đồ của tôi mà!”

DỖ DÀNH ĐẠI THIẾU GIA

Lúc tôi tỉnh lại, vừa khéo bị phản diện trong truyện thanh xuân dồn vào góc tường.“Anh trai em cướp mất người con gái tôi nuôi từ nhỏ, em nói xem, tôi nên trả thù thế nào đây?”Nghe vậy, tôi nhón chân, hôn nhẹ lên má anh.Kéo tay áo anh, “Đừng giận nữa mà, em lấy bản thân ra bồi thường, chịu không?”Đại thiếu gia khi nãy còn hống hách ngang ngược, tức thì đỏ bừng vành tai.Anh đẩy tôi ra, cười lạnh: “Tôi muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có?”“Còn cô là thứ bệnh tật yếu ớt, cho không tôi cũng không cần!”Vậy mà về sau, anh lại dỗ dành tôi không rời:“Ngoan nào bảo bối, ngụm thuốc cuối cùng, uống xong anh cho em kẹo.”

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng Con gái tôi là nữ phụ ác độc trong truyện đoàn sủng. Còn tôi chính là người mẹ nuôi “chính nghĩa” luôn đứng về phía nữ chính, từng bước đẩy con gái ruột đến đường cùng. Sau khi thức tỉnh, để cứu lấy bản thân và con gái mình, tôi bắt đầu điên cuồng “sủng” nữ chính. Nam chính không có thời gian chăm sóc nữ chính? Tôi lập tức ra tay rút quyền con trai tổng tài. Nam phụ có hôn ước với nữ phụ, không thể yêu nữ chính? Tôi giải trừ hôn ước của con gái mình. Nữ chính được cả nhà cưng chiều, sao có thể đi làm kiếm tiền? Tôi đem hết việc điều hành công ty, cái việc mệt bở hơi tai đó, giao cho con gái ruột. Cuối cùng, tôi và con gái đúng là “thảm thương”, chỉ đành ngồi trên đống tài sản nghìn tỷ, cô độc tận cùng thế giới.

Sau Này Để Anh Nuôi Em

Sau Này Để Anh Nuôi Em Ba tôi làm chủ một xưởng da, nhưng giờ đã phá sản, mang theo người vợ chính thức mới và đứa con riêng bỏ trốn. Rất nhiều người nghĩ tôi đã trở thành kẻ nghèo hèn, thi nhau chế giễu. Tôi nhìn dãy số trong tài khoản ngân hàng với tám con số 0 phía sau, chỉ cười không nói. Chỉ có anh ấy nhìn tôi và nói: “Sau này anh nuôi em, đừng sợ.”

Tôi Không Cần Một Gia Đình Giả Tạo

Tôi Không Cần Một Gia Đình Giả Tạo Chị tôi mắc bệnh ung thư, trước khi chết, nguyện vọng lớn nhất của chị là được gả cho bạn trai của tôi. Ba mẹ vì thương chị mà quỳ xuống cầu xin tôi chia tay. Người anh trai luôn hiền lành của tôi cũng tát tôi một cái thật mạnh: “Chỉ là một thằng đàn ông thôi mà, chẳng lẽ còn quan trọng hơn mạng sống của Nhiên Nhiên sao?” Tôi bị mọi người trách móc, trong lòng nguội lạnh. Đúng lúc đó, bạn trai của tôi đến. Anh không nói lời nào, xông tới đấm anh trai tôi một trận, chỉ tay vào chị gái đang mắc bệnh nặng, lớn tiếng mắng: “Định trói buộc đạo đứa ai đấy? Chia tay? Chia tay cái mẹ cô ấy! Đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?” “Sắp chết tới nơi còn bày trò. Loại người như cô bị ung thư đúng là trời có mắt. Lúc nào chết nhớ báo tôi một tiếng, tôi còn đốt pháo ăn mừng.”

ĐI CHÙA CẦU TÀI AI NGỜ ĐƯỢC DUYÊN

Tôi đi chùa cầu nguyện trúng ba tỷ.Vừa ra khỏi cổng thì bị xe tông, được bồi thường ba nghìn.Nằm trên giường bệnh, tôi muốn khóc mà không ra nước mắt.Tên công tử nhà giàu đâm vào tôi thì nước mắt nước mũi tèm lem, sụt sịt nói: “Hu hu hu, em đừng xảy ra chuyện gì nhé, tôi sẽ chịu trách nhiệm mà…”Tôi: “Không…”Hắn: “Lúc nãy thấy em cầm hồ sơ xin việc, chắc chưa có việc làm nhỉ? Hay làm bạn gái giả của tôi đi, lương cao, việc nhàn, chủ yếu để ứng phó với gia đình.”“Lương tháng 100 triệu.”Tôi lập tức quay xe: “Dạ vâng, nô tài sẵn sàng phục vụ ạ!”

Không Kết Hôn

Không Kết Hôn Yêu đương với Tần Chân sáu năm, hắn vô số lần đòi chia tay, nhưng lần nào tôi cũng khóc lóc, làm loạn, thậm chí còn dọa t/ự s/á/t để níu kéo. Ai cũng biết Tần Chân là một tên lăng nhăng chính hiệu, nhưng tôi lại là một cô gái ngốc nghếch, yêu hắn đến mức không thể sống thiếu hắn. Năm tôi tám tuổi, có người trong bàn tiệc đùa giỡn, nói tôi cũng không còn nhỏ nữa, hỏi Tần Chân có định chịu trách nhiệm với tôi không. Lúc ấy hắn đã say, bị ép đến mức không còn cách nào khác, bèn buột miệng nói sẽ cưới tôi. Nhưng tôi thì hoảng sợ. Yêu đương thế nào là chuyện của tôi. Nhưng kết hôn? Chuyện đó thì không.

Vân Nhiễm

Vân Nhiễm Tại bữa tiệc, chỉ vì tôi tốt bụng nhắc Hạ Tang Ninh váy cô ta dính bẩn, mà vị hôn phu Giang Lệnh Viễn lập tức trong đêm đưa tôi sang Ả Rập làm công nhân dầu mỏ. Bất chấp việc tôi xin lỗi, cầu xin thế nào, trước lúc đi hắn vẫn lạnh lùng cảnh cáo. “Cô chẳng qua chỉ là con gái nuôi nhà họ Giang, một kẻ ăn nhờ ở đậu, lấy gì ra mà dám coi thường Tang Ninh?” “Cô cười nhạo váy cô ấy dính bẩn, có biết chiếc váy đó là bố cô ấy làm công nhân ở mỏ dầu, dành dụm cả năm tiền lương mới mua nổi không?” “Đã xem thường người lao động nghèo như vậy thì ở đây cải tạo cho tử tế ba năm đi, đợi đến khi cái tính hám giàu coi thường người nghèo của cô đổi rồi, tôi sẽ đến đón.” Sau khi hoàn toàn chết tâm, tôi quyết định quyến rũ ông trùm dầu mỏ, cuối cùng trở thành người vợ nhỏ được đại gia cưng chiều trong lòng bàn tay. Nhưng những ngày yên ổn chưa kéo dài được bao lâu thì Giang Lệnh Viễn lại xuất hiện, giọng điệu cứ như bố thí. “Nếu không phải bị bố mẹ ép quá, tôi cũng chẳng thèm đến đón cô đâu.” “Biết điều một chút, sau khi đính hôn, ba người chúng ta sống chung, tôi sẽ nói với bên ngoài là cô là vợ tôi.” “Nhưng con cái thì phải để Tang Ninh sinh, đừng để lộ chuyện này với bố mẹ tôi, sau đính hôn tôi sẽ đưa cô đi học lớp chăm sóc em bé để chuẩn bị trước.” ……

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành Mọi người đều nói tôi nhu nhược. Là vợ của anh ta, dù biết rõ anh ta và trợ lý mập mờ không rõ, tôi vẫn giả vờ không hay biết. Thậm chí, ngay cả khi bắt gặp họ quấn lấy nhau trong văn phòng, tôi cũng chỉ lặng lẽ đi vào phòng nghỉ, không khóc không làm loạn. Bạn thân không chịu nổi, hỏi tôi: “Ly hôn thì ch.t sao? Hà tất phải bám lấy anh ta?” Tôi cười nhạt, nói rằng tôi sắp chuẩn bị xong rồi. Dù sao thì, để nói lời tạm biệt hoàn toàn với mối tình đầu, vẫn cần một chút thời gian. … Nhưng bây giờ, tôi đã chuẩn bị xong.

Tình Yêu Của Thần Linh

Tình Yêu Của Thần Linh Trước khi quen tôi, Giang Dự chưa từng hẹn hò với ai có số đo vòng một dưới cúp C. Hắn chê tôi không đủ quyến rũ, chê tôi quá nhạt nhẽo. Dựa vào việc tôi không dám hủy hôn, hắn ngang nhiên dắt tình nhân đi lại ngoài phố, hết sức phô trương. Công bằng mà nói, tôi cũng ngoại tình. Ngày hôm sau khi vừa ngủ với một anh chàng lạ mặt, nhà chồng sắp cưới của tôi xảy ra đại họa. Bức tượng thần mà họ đã cúng bái bao năm bỗng dưng biến mất. Trong cuộc gọi, Giang Dự nói với tôi: Vị thần đó tên là Phong Dương. Khoan đã. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, trên người đầy dấu hôn chằng chịt. “… Anh nói anh tên gì cơ?” “Phong Dương, lúc nãy chẳng phải hắn đã nói với em rồi sao?” Chàng trai xa lạ nở nụ cười, bình thản nhìn tôi.

EM GÁI THÍCH CHƠI BOOM PHÂN

Sắp tốt nghiệp, tôi đang loay hoay tìm việc thì tình cờ thấy một chương trình thực tế tuyển người chơi không chuyên. Cũng chẳng nghĩ nhiều, tôi đăng ký luôn.Lên chương trình, khách mời bắt đầu kể về những người bạn thuở nhỏ.Tôi nói: “Hồi nhỏ tôi chỉ thích chơi với con trai.”Cư dân mạng: [Lại xuất hiện rồi, “trà xanh” phiên bản tomboy!]Nhưng câu tiếp theo của tôi là: “Hồi bé tôi mê nhất trò nổ phân bò. Con gái chẳng ai chịu chơi chung, còn chê tôi ghê quá. Giờ nghĩ lại thấy đúng là hơi kinh thật. Bị cô lập cũng đáng.”Cư dân mạng: [“Không, chị ơi… cái này…”]

Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn

Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, tôi quyết định trở thành đàn em của nam chính.? Hệ thống yêu cầu tôi tìm ra người có khí chất nam chính nhất trong một đám trai cơ bắp, và tôi ngay lập tức chọn một anh chàng có cơ ngực lớn. Từ đó, tôi làm đủ mọi việc, từ cổ vũ đến mang nước cho anh, cho đến hai tháng sau, hệ thống đột ngột xuất hiện và phát ra tiếng kêu chói tai: “Tổ tông ơi! Anh ta không phải nam chính mà là phản diện điên loạn!” Để bảo vệ tính mạng, tôi không bao giờ đến sân bóng rổ nữa, nhưng chiều hôm đó, phản diện lại nhắn tin: “Sao hôm nay không đến, bị ốm à?” “Em ở đâu? Nói cho anh biết, anh sẽ đến ngay.” “Nếu em cố tình giả bệnh để trốn anh, vậy thì những đứa trẻ hư sẽ bị phạt.”