Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

ĐỐI TƯỢNG LIÊN HÔN ĐÁNG YÊU

Tôi và Thẩm Hoài Tự kết hôn vì lợi ích kinh doanh.Sau khi cưới, hai đứa ở riêng, ai lo cuộc sống của người nấy.Nhưng mỗi ngày, con chó của anh ta đều tha một món đồ của anh ta đến cho tôi.Ngày đầu tiên là cái gối.Ngày thứ hai là áo sơ mi.Ngày thứ tư, Thẩm Hoài Tự đứng trước cửa, mặt đầy bất lực:“Phòng anh bị dọn sạch rồi, cho anh tá túc chút được không?”

Cơn Giông Tội Lỗi

Cơn Giông Tội Lỗi 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

Thuyền Trôi Giữa Rừng

Thuyền Trôi Giữa Rừng Tôi mua một chiếc laptop cũ trên mạng, ai ngờ khi nhận được thì lại là mẫu mới nhất vừa ra mắt. Vừa mở máy ra, tôi phát hiện hình nền là ảnh của chính mình, còn mật khẩu mở máy lại đúng là ngày sinh nhật tôi. Đang lúc nghi ngờ không biết có phải ai đó âm thầm tặng tôi một món quà bất ngờ hay không… Thì người bán điên cuồng gọi điện cho tôi: “Người anh em, tôi gửi nhầm rồi, đó là cái máy mới anh trai tôi vừa mua đấy!” “Không phải cái định bán cho bạn đâu, trời ơi, anh tôi mà biết thì đánh ch .t tôi mất!” “Bạn có thấy cô gái xinh xinh trên hình nền không, đó là chị dâu tôi đó, anh tôi yêu chị ấy lắm luôn!” “Vì tình yêu trong sáng cao thượng, bạn làm ơn trả máy lại giúp tôi được không?”

Hành Trình Hạnh Phúc

Hành Trình Hạnh Phúc Tôi là thiên kim thật của hào môn nhà họ Sở, vừa được đón trở về. Sau khi về nhà, tôi không ngừng so sánh bản thân với vị thiên kim giả. Hết lần này đến lần khác, tôi ép chồng phải chèn ép em trai anh ấy. Ép con trai phải giành ngôi quán quân trong cuộc thi piano. Thế rồi đột nhiên, tôi nhìn thấy một loạt bình luận chạy trên không trung: 【Nữ phụ này đúng là tự tìm đường chết, có chồng giàu có, lại luôn dịu dàng, có con trai ngoan ngoãn nghe lời, vậy mà không biết hưởng, cứ bám riết lấy nữ chính mà ganh đua so bì.】 【Không sao, cuối cùng con trai cô ta sẽ vào tù, chồng cô ta phá sản vì nợ nần, để không liên lụy đến cô ta, anh ấy sẽ chết thảm, lúc đó cô ta mới thành thật được.】 【Thật mong ngày đó sớm đến, hì hì, cô ta không nhìn ra con trai mình đã bị dạy lệch đường rồi sao? Thắng cuộc thi hoàn toàn nhờ nhốt con trai nữ chính trong nhà vệ sinh, bảo sao sau này lại vào tù.】 Hóa ra, tôi chỉ là nhân vật đối chiếu của thiên kim giả trong một câu chuyện sảng văn* về thiên kim thật và giả. (*Sảng văn: thể loại truyện hài hước, sảng khoái, tình tiết thỏa mãn người đọc.)

CẤP TRÊN MỚI LÀ KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Công ty vừa điều một tổng giám đốc mới về từ bên ngoài.Mọi người xếp hàng hai bên hân hoan đón chào, còn tôi thì lén trốn trong góc hóng chuyện.Thế mà lúc thấy mặt tổng giám đốc mới, tôi suýt ngất tại chỗ.Tổng giám đốc mới lại chính là kẻ thù không đội trời chung của tôi!Từ giờ còn có ngày nào yên thân nữa không?Không ngoài dự đoán…Chu Hằng: “Thư ký Giang, pha cho tôi ly cà phê.”Chu Hằng: “Thư ký Giang, in giúp tôi tập tài liệu.”Chu Hằng: “Thư ký Giang, tôi muốn ăn táo, phiền em gọt vỏ giúp tôi.”Thư ký Giang, thư ký Giang, thư ký Giang…Phiền chết đi được!Rõ ràng còn có bao nhiêu thư ký khác, vậy mà anh cứ nhắm mỗi mình tôi để sai khiến.Người đất còn có ba phần nóng tính, huống chi là tôi!Tôi hầm hầm lao vào phòng tổng giám đốc, đập bàn hét lên:“Chu Hằng, anh bị sao vậy? Ngày nào cũng thư ký Giang, thư ký Giang, anh không biết gọi người khác à? Anh cố tình nhắm vào tôi đúng không? Anh rốt cuộc muốn gì hả?!”Chu Hằng từ tốn đứng dậy, cúi người nhìn thẳng vào tôi, miệng nhả ra một chữ:“Em.”

Báo Ứng Của Gia Đình Chồng Tham Lam

Báo Ứng Của Gia Đình Chồng Tham Lam Mang thai hai tháng, tôi ăn gì cũng nôn. Từ khi phát hiện ăn sầu riêng có thể giảm bớt cơn buồn nôn, tôi luôn dự trữ sẵn trong tủ lạnh. Buổi tối, mẹ chồng lại làm cả bàn đầy món thịt. Nhìn thấy, tôi lập tức chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mở tủ lạnh ra, phát hiện sầu riêng dự trữ từ trước đã không còn. Tôi vội vàng bảo chồng đi mua. Không ngờ mẹ chồng bùng nổ: “Cả bàn thức ăn không có gì hợp miệng nó à? Ngày ngày hầu hạ người khác còn phải bị khinh bỉ, chỉ biết đến mấy quả sầu riêng mấy trăm tệ một quả đó của cô thôi!” Chồng lao đến tát tôi một cái: “Cô lại giở thái độ với mẹ tôi đúng không?” Tôi lập tức về phòng, khóa trái cửa, gọi điện cho bố mẹ. Ngôi nhà này, tôi không cần nữa.

Thử Thách Sinh Nở Của Chị Gái

Thử Thách Sinh Nở Của Chị Gái Trước khi cưới, chị gái tôi dẫn anh rể đi trải nghiệm mô phỏng cảm giác đau đẻ bằng điện giật. Bề ngoài thì nói là để anh hiểu được nỗi đau mà phụ nữ sắp phải chịu, để sau khi kết hôn còn biết thương vợ hơn. Tôi biết trò đó có rủi ro, nên đã tốt bụng ngăn chị lại. Về sau, cuộc hôn nhân của chị tan vỡ, và chị đổ hết lỗi lên đầu tôi. “Tại mày không cho tao giật hắn! Sau cưới hắn chẳng thèm nghe lời gì cả!” “Đồ tiện nhân! Mày khiến tao sống không yên, thì mày cũng đừng mong sống yên ổn!” Trong cơn thịnh nộ, chị đ ẩ y tôi ngã lăn từ cầu thang xuống. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng thời điểm chị sắp bắt anh rể trải nghiệm đau đẻ bằng điện giật.

TRỐN BỐ MẸ YÊU ĐƯƠNG VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Văn phòng tổng tài, tầng cao nhất của tòa nhà Tiêu thị.Tôi đang quấn lấy môi lưỡi với kẻ thù không đội trời chung, dây dưa đến mức khó tách rời.Giây tiếp theo, cửa văn phòng bị đẩy ra.Tôi lập tức giật mình, mạnh tay ném xấp tài liệu thẳng vào đầu anh ta, mặt đỏ bừng:“Tần Tô, anh đúng là vô liêm sỉ! Dự án mà tôi vất vả lắm mới giành được, nhà họ Tần các người đừng hòng chia một miếng!”Xấp tài liệu sượt qua mặt anh, để lại một vết rạch mảnh với chút máu rỉ ra, càng làm gương mặt vốn sắc lạnh của anh ta thêm phần đáng sợ.Anh ta không nói một lời, chỉ lạnh lùng cầm lấy tài liệu rồi quay người rời đi.Ba tôi đứng bên cạnh, hừ lạnh một tiếng.Tôi biết, cửa ải này xem như đã qua.

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành Mọi người đều nói tôi nhu nhược. Là vợ của anh ta, dù biết rõ anh ta và trợ lý mập mờ không rõ, tôi vẫn giả vờ không hay biết. Thậm chí, ngay cả khi bắt gặp họ quấn lấy nhau trong văn phòng, tôi cũng chỉ lặng lẽ đi vào phòng nghỉ, không khóc không làm loạn. Bạn thân không chịu nổi, hỏi tôi: “Ly hôn thì ch.t sao? Hà tất phải bám lấy anh ta?” Tôi cười nhạt, nói rằng tôi sắp chuẩn bị xong rồi. Dù sao thì, để nói lời tạm biệt hoàn toàn với mối tình đầu, vẫn cần một chút thời gian. … Nhưng bây giờ, tôi đã chuẩn bị xong.

TÔI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA MỌI NGƯỜI

Một sáng tỉnh dậy, tôi đột nhiên phát hiện mình có một siêu năng lực đặc biệt.Tôi có thể nghe được tiếng lòng của người khác.Trên đường đi làm, tôi nghe thấy tiếng lòng đau thương của một học sinh tiểu học than thở rằng mình sẽ không bao giờ yêu nữa. Tôi nghe thấy bác tài xế xe buýt hói đầu trong lòng đang ngân nga bài “Yêu Em”. Tôi còn nghe thấy cô bán bánh cuộn đang lo lắng vì có quá nhiều nhà nên việc thu tiền thuê khiến cô mệt mỏi…Khi tôi xách bánh cuộn, đầu óc mơ màng bước vào thang máy, cửa vừa đóng lại thì nhận ra tổng tài nổi tiếng lạnh lùng của công ty đang đứng ngay bên cạnh.Anh ấy đứng sát bên, từ trên cao nhìn xuống tôi.Tôi rụt rè: “Chào buổi sáng, Tổng giám đốc Thẩm.”Anh ấy khẽ gật đầu, giữ dáng vẻ điềm tĩnh rồi quay lưng lại phía tôi.“Trời ơi, cô ấy vừa nói chuyện với mình! Cứu với, căng thẳng quá! Cô ấy cứ đáng yêu như vậy, mình thật muốn cưới cô ấy ngay lập tức!”

SẬP BẪY NGỌT NGÀO

Chơi trò chơi thua, tôi bị ép phải xin thông tin liên lạc của anh chàng đẹp trai ngồi bàn kế bên.Quét mã, kết bạn xong, tôi phát hiện người này đã là bạn của tôi từ lâu.Mỗi năm vào dịp lễ tết hay sinh nhật đều có lời chúc từ anh ấy.Thời gian kéo dài suốt bảy năm.

Nàng Dâu “Hào Môn”

Nàng Dâu “Hào Môn” Chị họ tôi sống bằng nghề lừa tiền sính lúc lễ kết hôn. Mỗi cuộc hôn nhân của chị ta chỉ kéo dài nửa năm, đợi thời gian truy tố tiền sính lễ qua đi, chị ta lập tức ly hôn để đổi sang nhà khác. Sau khi biết chuyện này, tôi đã khuyên chị ta rất nhiều. “Điều này là vô đạo đức, lỡ như chị gặp phải kẻ cứng đầu, cả đời chị sẽ bị hủy hoại.” Sau khi nghe lời tôi, chị họ không còn muốn lừa tiền sính lễ nữa. Ai ngờ, nửa đêm anh họ tôi lại cầm dao gõ cửa nhà tôi. “Chị tao lừa tiền sính lễ để mua nhà cho tao, liên quan gì đến mày? Mày cố tình gây chia rẽ hả?” “Mày còn nói với chị tao rằng, đứa em trai chỉ biết bám chị gái sẽ không có kết cục tốt, nếu chị tao còn lừa tiền sính lễ, mày sẽ báo cảnh sát bắt chúng tao.” “Mày giỏi lắm nhỉ? Ra đây cho tao, tao không sống được thì mày cũng đừng hòng sống.” Tôi trực tiếp báo cảnh sát. Sau khi anh họ tôi bị xe cảnh sát đưa đi, tôi run rẩy tra camera nhưng lại phát hiện chị họ đang trốn trong cầu thang, nhìn anh họ cầm dao tìm tôi. Hóa ra chị ta không muốn thay anh họ lừa tiền sính lễ nhưng lại không dám nói thẳng nên kéo tôi ra làm bia đỡ đạn. Tốt nhất là anh họ giết chết tôi, chị ta cũng có thể nhân cơ hội đó loại bỏ đứa em trai hút máu. Nếu đã như vậy, tôi nhất định phải báo đáp chị ta thật tốt.

Sự Cứu Rỗi Của Con Dâu

Sự Cứu Rỗi Của Con Dâu Tôi là một bà mẹ chồng cay nghiệt. Từ ngày con dâu bước vào cửa, tôi nhìn thế nào cũng không vừa mắt. Nó ngủ nướng đến giữa trưa, chẳng bao giờ tự giác tìm việc mà làm. Tôi mắng nó là đồ lười biếng, sâu mọt, thứ phá của! “Hồi đó, vừa sinh xong, tôi mới thở được một hơi đã phải xuống ruộng làm việc!” “Trời đông giá rét, tôi không có thời gian ở cữ, phải ra sông giặt đồ, suýt bị ch.t đuối!” “Khó khăn lắm mới leo lên bờ được, về nhà thì sốt cao, nhưng trời chưa sáng đã phải dậy nấu cơm.” “Thế mà cha nó còn chê tôi bỏ nhiều muối, giật ngay cây gậy cửa đập thẳng lên đầu tôi!” Con dâu sững sờ nhìn tôi, rồi bất giác đưa tay chạm vào vết sẹo dài trên trán tôi. Hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống. “Mẹ đã chịu bao nhiêu uất ức thế này sao…” Tôi muốn đáp: “Ai mà chẳng thế?”, nhưng lời nghẹn ngay trong cổ họng. Như thể giữa ngọn núi hoang vu chợt có một màn sương mỏng manh bủa vây, đôi mắt đã khô cạn cả đời này của tôi, bỗng chốc lại dâng lên chút hơi nước. Tôi đã chịu khổ cả một đời, nên tôi nghĩ chịu khổ là điều hiển nhiên. Cho đến hôm nay, có một người, khóc thay cho tôi. Người ấy nói, tôi đã chịu quá nhiều uất ức.

May mắn của Hoài Tân

May mắn của Hoài Tân Giang Từ, thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh, vốn nổi tiếng phong lưu phóng khoáng, vậy mà lại chịu thu tâm vì tôi. Cho đến một ngày, tôi tận mắt thấy anh ta ngồi trong một góc phòng, để cho cô gái trong lòng rót rượu vào miệng. Anh ta cười cợt, “Tôi theo đuổi Nhiếp An chỉ vì một cuộc đánh cược thôi.” Người đó chính là tôi. Một năm sau, tôi xuất hiện trước mặt anh ta với tư cách là chị dâu của Giang Từ. Vào một đêm, anh ta ép tôi vào góc tường cạnh cửa sổ. Giọng nói đầy giận dữ: “Anh trai tôi có biết mối tình đầu của em là tôi không? Hửm?”

Phá Mộng Tình Thâm

Phá Mộng Tình Thâm Kiếp trước, tôi ngã trong biển lửa cuồn cuộn, chồng và con trai không những không cứu, mà còn đóng sập cửa sổ thoát hiểm. Khi tôi hấp hối, người chồng mà tôi từng yêu thương suốt bao năm lạnh lùng nói: “Không ngờ là anh phóng hỏa đúng không? Anh chịu đủ rồi, không muốn làm kẻ ăn bám nữa!” Nhưng rõ ràng ngay từ đầu, là anh ta quỳ gối cầu xin ba tôi để cưới tôi. Con trai – Lý Tiểu Thiên thì nhổ nước bọt vào tôi: “Bà không phải mẹ tôi! Tôi không cần một người mẹ suốt ngày kiểm soát như bà! Mẹ ruột của tôi tốt hơn bà nhiều!” Tôi chẳng qua chỉ dạy nó cách làm người, những điều cơ bản về đạo đức và cách cư xử. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ba tháng sau khi sinh con. Lúc bà mẹ chồng làm lạc mất đứa bé, lần này… tôi không còn lao ra ngoài giữa trời mưa đi tìm nữa.

Mẹ Chồng Đặt Quy Củ Cho Tôi

Mẹ Chồng Đặt Quy Củ Cho Tôi Vào ngày cưới, mẹ chồng không cho tôi bước vào nhà, bắt tôi đứng trước cổng đúng 268 phút (4h28’) để “đón Thần Tài”. Chồng tôi giận tím mặt, muốn kéo tôi bỏ đi, nhưng tôi lại không chịu. Đến rồi thì… chơi tới bến luôn chứ sao. Tôi gọi phù dâu, phù rể tới, dựng dù che nắng, bày bếp nướng, chơi vài ván mạt chược. Không ngờ thời gian trôi qua nhanh thật. Chơi đến cao hứng thì cũng vừa đúng lúc được vào cửa. Chuyện sau đó, chờ xem tôi phá tan cái nhà này thế nào nhé.

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình Lúc kẻ bắt cóc cầm d ao lao tới, Thẩm Yến Tây nghĩ rằng tôi sẽ giống như kiếp trước, bất chấp tất cả mà lao ra đỡ d ao thay anh ta.Anh ta ôm chặt người con gái trong lòng Kiều Tô Mạn, nhẹ giọng dỗ dành cô ta.Cho đến khi mũi d ao sắc bén đ â.m xuyên qua lồng ngực, cơn đau dữ dội ập đến.Chỉ lúc này, Thẩm Yến Tây mới hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.Tôi vẫn đứng yên, không nhúc nhích.Ánh mắt lạnh lùng đối diện với anh ta.Bốn mắt nhìn nhau—Tôi mỉm cười với anh ta.Đau không?Chắc là đau chứ.Nhưng so với nỗi đau của tôi kiếp trước, thế này đã là gì?Thẩm Yến Tây, chúng ta còn rất nhiều thời gian để tính sổ.

GẢ CHO NGƯỜI CHÚ TÀN TẬT

Bị thanh mai trúc mã đẩy vào giường của ông chú tàn tật, tôi vừa định nhảy cửa sổ bỏ trốn.Đột nhiên, trước mắt xuất hiện một loạt bình luận chạy ngang.【Cảnh báo phía trước! Nữ phụ ác độc gãy chân, nữ chính lên thay thế mở khóa chế độ cưng chiều!】【Ông chú này tuy cổ hủ, nhưng lại rất hào phóng! Mỗi tháng cho vợ 5 triệu tệ tiền tiêu vặt đấy!】【Còn có cả phân đoạn đầu với xe lăn nữa chứ! Nữ chính tự ngồi lên rồi tự di chuyển, xem mà mặt đỏ bừng luôn. Sau này khi anh ấy chữa khỏi chân thì còn dữ dội hơn. Đây chính là kiểu kết hôn trước, yêu sau đầy sảng khoái!】Năm triệu tệ!Tôi lặng lẽ rút chân khỏi bệ cửa sổ.Tiền thì không quan trọng lắm… Quan trọng là tôi thích tự mình động…

Đổi Mạng Vợ Lấy Tiền

Đổi Mạng Vợ Lấy Tiền Chồng tôi rất thích lấy tôi ra để cầu nguyện. “Dùng mười năm tuổi thọ của vợ tôi, đổi lấy tôi trúng số.” Tôi hỏi anh ta có ý gì, anh ta nói tôi chuyện bé xé ra to. Quay đầu lại thì cùng mẹ ruột âm thầm bàn tính chuyện: “Thăng quan phát tài, vợ ch.t sớm.” Vậy nên, tôi cũng cầu một điều: “Dùng toàn bộ tuổi thọ của chồng tôi, đổi lấy tôi trúng năm mươi triệu.” Anh ta mắng tôi độc ác. Giây tiếp theo, tôi trúng năm mươi triệu thật. Anh ta bỗng hoảng hốt.