Hiện đại
Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.
Phù Dâu Bỏ Trốn Tôi đã cứu vị thái tử gia kinh thành Lương Tự, chăm sóc hắn suốt ba năm. Mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ lấy ân tình đó để ép hắn cưới tôi. Cho đến khi ánh trăng sáng của hắn trở về nước, hẹn gặp tôi với thái độ hung hăng, bức người. Tôi nhìn chằm chằm vào túi xách của cô ta, hỏi: “Chi phiếu đâu?”
Thuở Thiếu Niên, Tôi Không Tin Nhân Gian Có Biệt Ly Khi tôi tỉnh lại khỏi trạng thái thực vật, Giang Dật đang cùng bạn gái mới xem hòa nhạc ở Vienna. Ngay giây phút nhìn thấy tôi, anh ta xúc động đến đỏ hoe cả mắt. “Anh đã đợi ngày này suốt năm năm rồi. Em tỉnh lại, anh thật sự rất mừng.” Tôi rút tay mình khỏi lòng bàn tay anh ta, nhìn sang cô gái đang đứng sau lưng anh. Mỉm cười, tôi hỏi: “Thật sao? Mừng hơn cả khi anh đính hôn nữa à?”
Đừng Gọi Tên Em Nữa Ánh trăng sáng của chồng tôi đã bị c ư.ỡ ng h iế.p rồi sát hại. Khi tôi tỉnh lại trong bệnh viện, anh ấy đang ngồi bên giường, tiều tụy canh chừng. “Là cô thuê người làm đúng không?” Biểu cảm đau đớn của anh ấy khiến tôi thấy buồn cười. Tôi nhếch môi, kéo căng vết thương còn chưa lành. “Là do cô ta tự chuốc lấy.” Từ khoảnh khắc đó, trong lòng Phó Duật Thâm, tôi đã bị tuyên án tử hình.
Đùi Gà Không Dành Cho Tôi Những năm 90, vật tư khan hiếm. Trong nhà hiếm lắm mới hầm được một con gà, vậy mà mẹ lại đem cái đùi gà cho con trai bác Vương hàng xóm. Lúc ăn cơm, ba hỏi đến, mẹ lại nói là tôi ăn. Tôi không nhận, mẹ lập tức chửi tôi là đồ nói dối. “Chính là mày ăn! Chính là mày ăn! Ăn rồi còn không nhận! Tao đánh ch .t cái đồ nói dối như mày…” Cuối cùng, mẹ thật sự lỡ tay đánh ch .t tôi. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay về bàn cơm hôm đó. Mẹ cười gượng, nói: “Đùi gà là Phương Phương ăn đấy.” Lần này, tôi đứng bật dậy, lớn tiếng nói: “Cha! Đùi gà là con ăn! Con sẽ không nói là mẹ đưa cho bác Vương đâu!”
Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa Sau khi thủ tiết sống như góa phụ suốt 30 năm vì Lục Tự Cảnh, tôi trọng sinh rồi. Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không cam tâm với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ tôi lại, từ chức rồi rời quê đi làm ăn xa. Tôi cứ ngỡ lòng người cũng là máu thịt, tôi đối tốt với anh ta, một ngày nào đó anh ta sẽ nhận ra tấm chân tình ấy. Tôi thay anh ta trông nom gia đình. Thay anh ta chăm sóc cha mẹ bị liệt nằm liệt giường suốt hơn 20 năm. Nhưng đến phút cuối cùng tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại lén lút sống cùng người tình cũ, dựng nên một gia đình mới sau lưng tôi. Tôi khóc hỏi anh ta vì sao lại đối xử với tôi như thế. Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt, như thể tôi chỉ là thứ bùn nhơ dưới đất. “Diệp Tố Tâm, cô làm sao lại tưởng rằng tôi sẽ vì một người như cô mà giữ mình? Loại đàn bà không học thức, không giáo dưỡng như cô, cô xứng sao?” Khoảnh khắc đó, tim tôi như tro tàn. Hóa ra tất cả những hi sinh cả đời của tôi chỉ là một trò hề. Được sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha anh ta, bước ra khỏi vũng bùn ấy để sống một cuộc đời huy hoàng của riêng mình.
Mẹ của ông chủ tìm đến tôi và nói :” 100 vạn, quyến rũ con trai tôi, sau đó bỏ rơi nó lần nữa, tôi muốn nó nếm thêm tư vị đau khổ trong tình yêu, có như thế thì sau này nó mới tập trung lo sự nghiệp” “ Hừ! Thằng nhóc thối tha,, chỉ là chia tay tay mà thôi, có cần phải suy sụp như vậy không ?”Tôi :”…”Tôi nuốt khan, thầm nghĩ : tôi thật không phải người tham tài,tôi chỉ là đang giúp đỡ người khác lấy làm niềm vui mà thôi.Tôi trả lời : “ Được ạ, vậy để con đi đá con trai dì thêm một lần nữa ạ”…
Tết đến nơi rồi mà mẹ kế cứ dí tôi chuyện cưới xin, bực quá nên tôi ngừng luôn việc cập nhật truyện.Hôm sau, dưới nhà tôi bỗng xuất hiện hai chiếc siêu xe bóng loáng.Bước xuống là một bà lão khí chất ngời ngời, tay trái kéo theo một anh chàng sinh viên ngoan hiền, tay phải dắt theo một tổng tài chân dài mét tám:“Xin hỏi, có phải là tác giả đại đại không? Tôi là fan cứng của cô, ‘Thiếu nữ nghỉ hưu Bách Ức Giang’ đây!”“Ngài… là Bách Ức Giang???” Tôi đơ người.“Đúng rồi!” Bà ấy phấn khích nắm chặt tay tôi, “Đây là cháu trai tôi, còn trẻ đẹp tươi non, bên kia là con trai tôi, tổng tài tài giỏi.“Cô cứ chọn đi! Chốt đơn ai cũng được, yêu đương nhanh gọn….sau đo tôi năn nỉ cô tiếp tục cập nhật truyện đi mà!”
Bạn Giường Đêm trước hôn lễ, tôi phát hiện ra Hứa Châu và bạn gái cũ của anh ấy vẫn duy trì mối quan hệ kiểu “bạn giường”. Hai người hễ muốn là gọi, gọi xong là gặp. Bất kể xa xôi thế nào, bên kia đều sẽ lập tức chạy đến. Anh em của anh ta hỏi: “Cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Đã sắp làm đám cưới với Tuyết Trà rồi, còn lằng nhằng không dứt với đàn chị. Nếu không dứt được thì lúc trước chia tay làm gì?” Hứa Châu châm điếu thuốc, giọng khàn khàn: “Giữa tôi với cô ấy, ngoài chuyện đó ra, chẳng hợp nhau điểm nào. Còn tôi và Tuyết Trà thì lại hoàn toàn ngược lại, haizz.” “Yên tâm đi, tôi biết chừng mực. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau chỉ là giải quyết nhu cầu, không ôm ấp, không qua đêm, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi và Tuyết Trà.”
Đổi Chú Rể Giữa Lễ Đường Vào ngày cưới, mẹ chồng ngang nhiên để cha ruột mất tích 20 năm của tôi lên sân khấu phát biểu, rồi chỉ tay vào mặt tôi quát mắng: “Ngày vui như vậy mà còn lắm trò gì nữa? Con định để người ta chỉ trỏ sau lưng, mắng con bất hiếu à?” Mà người cha dượng đã vất vả nuôi nấng tôi trưởng thành, lúc đó chỉ biết ngồi dưới sân khấu cười gượng, ánh mắt đầy cô đơn. Tôi tháo khăn voan, vung tay tát thẳng vào mặt vị hôn phu giả tạo. “Cưới cái gì mà cưới, không cưới nữa!”
Hệ Thống Bồi Thường Khi Bị Cắm Sừng Chu Yến Trì là tra nam do tôi đích thân lựa chọn, một năm có đến 364 ngày anh ta đều ngoại tình. Ai cũng nói tôi ở bên anh ta là vì tiền của nhà họ Chu. Thế nhưng Chu Yến Trì lại phản bác: “Cô ta chưa bao giờ đòi tiền tôi, đúng là loại rẻ tiền.” “Ngay cả khi tôi có con với người phụ nữ khác bên ngoài, cô ta vẫn cam chịu chăm sóc tiểu tam ở cữ.” Anh ta không hề biết rằng tôi đã liên kết với hệ thống bồi thường khi bị cắm sừng. Mỗi lần anh ta phản bội, hệ thống sẽ bồi thường cho tôi mười vạn. Và giờ đây, tôi sắp trở thành tỷ phú rồi…
Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi Vào ngày “5·20”, tôi nhìn thấy một bó hoa bị vứt bỏ trong thùng rác dưới lầu. Tôi còn cẩn thận chỉnh lại bó hoa, đặt ngay ngắn trên nắp thùng rác. Sau đó, bạn trai tôi mang một bó hoa đến tìm tôi để kỷ niệm ngày lễ. Nhưng càng nhìn bó hoa đó, tôi càng thấy quen mắt. Chẳng phải đó là bó hoa mà tôi đã nhìn thấy và chỉnh sửa ở thùng rác sao?
Băng Vỡ Gặp Mùa Xuân Vì một câu nói, Chu Mạo đã lái xe suốt 300 km trong đêm để gặp tôi, dỗ dành và ở bên tôi. Tôi ngây ngốc tưởng rằng anh ấy yêu tôi nên mới vất vả như vậy. Cho đến khi tôi nhìn thấy lịch sử trò chuyện của anh ấy với bạn bè. 【A Tường giận dỗi không cho đụng vào người, tôi đành phải đến tìm Tuyết An để dập lửa.】 【Với lại, con bé đó học ba lê, cơ thể dẻo dai, hiểu ý người nữa chứ.】 Ba lê? Cô ta là vận động viên trượt băng nghệ thuật, còn tôi chỉ là một đóa hoa vô danh trong đội cổ vũ. Tôi không làm ầm ĩ lên, chỉ lặng lẽ tháo nhẫn ra, nộp đơn xin tập huấn tại Nga. Trước khi đi, Chu Mạo chỉ vào người đàn ông tóc vàng mắt xanh bên cạnh tôi, đôi mắt đỏ lên vì tức giận: “Tuyết An, em thật sự vừa lòng với tên Nga kia à?! Em không đủ yêu tôi nên phải tìm một thằng ngoại quốc sao?!”
Trong 5 năm thích Phó Giang Trần, tôi đã tỏ tình với anh ấy 13 lần, nhưng không lần nào anh ấy đồng ý.Cho đến khi anh ấy đi du học và mang theo cô bạn thanh mai trúc mã của mình, tôi lúc đó mới hoàn toàn từ bỏ.Tại sân bay, Phó Giang Trần vỗ vai người bạn thân của anh ấy ngay trước mặt tôi và nói:“Thật ra hai người trông cũng khá hợp đấy.”Sau này, Phó Giang Trần trở về nước.Chỉ vì anh ấy thấy một dòng ghi chú “chồng yêu” trên điện thoại của tôi mà ép tôi vào góc tường hỏi cho ra lẽ.Tôi mỉm cười đầy ẩn ý:“Chẳng phải anh đã nói chúng tôi rất hợp sao? Mắt anh cũng tinh đấy chứ.”
Để không phải sống xa nhau với cô bạn thân, chúng tôi đã chọn hai anh em từ những đối tượng liên hôn.Tôi kết hôn với tổng tài lạnh lùng Giang Dĩ Xuyên, cô ấy thì kết hôn với nam diễn viên nổi tiếng Giang Tử Dục.Anh trai là người mà tôi thích, một ‘đóa hoa cao lãnh’ còn em trai là người mà cô ấy thích, một ‘chú chó nhỏ vui vẻ.’Kết quả là, “đóa hoa cao lãnh” này vì muốn giữ mình trong sạch mà thậm chí mùa đông vẫn chịu tắm nước lạnh.Còn ‘chú chó nhỏ vui vẻ’ là người cố chấp, giấu thân phận trong giới giải trí và không muốn công khai.Tôi và cô bạn thân muốn ăn thịt thì không được ăn, muốn có danh phận thì chẳng có danh phận.Cô ấy không chịu nổi nữa, kéo tôi đi bỏ trốn để kích động hai anh em nhà họ.Tôi: “Không cần phiền phức như vậy đâu. Tôi chỉ cần gọi một nam mẫu, cô thì tiếp cận đối thủ của anh ta là được.”
Sau Khi Biết Chồng Ngoại Tình Tôi và Lục Dục cãi nhau dữ dội nhất vào năm đó, đến mức đồ đạc trong nhà đều bị chúng tôi đập phá sạch. Chúng tôi chửi rủa lẫn nhau, gào thét điên cuồng mà nguyền rủa đối phương. Thế nhưng ngay trước ngày ly hôn, hắn lại bỗng dưng như biến thành một người khác, nói muốn tôi tha thứ cho hắn một lần, hắn cam đoan từ nay về sau sẽ không bao giờ khiến tôi đau lòng nữa. Ba năm sau đó, quả thật hắn đã làm được như lời. Thế nhưng vào ngày Ôn Noãn ly hôn, tôi lại nghe thấy hắn nói: “Em bảo anh nghe lời em, đừng ly hôn. Vậy còn em thì sao?”
Tình Yêu Ràng Buộc Bạn trai bảo tôi từ bỏ kỳ thi đại học để đi làm kiếm tiền nuôi anh ta học tiếp. Anh ta nói đợi đến khi công thành danh toại, sẽ cho tôi sống cuộc sống như bà hoàng. Tôi lập tức từ chối và thi đỗ vào một trường 985*. *”985″ là cách nói tắt của những trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tương đương với nhóm đại học hàng đầu. Anh ta mắng tôi là kẻ ăn sẵn, cả đời sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thành của đàn ông. Mười năm sau gặp lại, bạn trai cũ bế vợ con trong lòng, cười nhạo tôi cô đơn một mình. Người cộng sự bên cạnh lập tức kéo anh ta lại, nhắc nhở: “Câm miệng, cô ấy là sếp bên phía khách hàng.”
Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?
Mẹ Tôi Bảo Tôi Nhường Vị Hôn Phu Cho Em Họ Vào ngày chuẩn bị đón dâu, mẹ tôi đột ngột đòi tăng thêm tiền sính lễ, vị hôn phu của tôi Cố Dĩ Phong, tức giận đến mức cưới luôn em họ tôi. Tôi bị huỷ hôn, xấu hổ vô cùng. Đúng lúc ấy, thanh mai trúc mã – Giang Nhất Minh – bất ngờ xuất hiện. Anh đồng ý cưới tôi. Mẹ tôi chủ động hạ thấp sính lễ, cuối cùng tôi cũng lên xe hoa một cách “thuận lợi”. Ba năm sau, em họ và Cố Dĩ Phong trở thành cặp đôi đứng đầu danh sách đại gia trong vùng. Còn tôi thì ở nhà làm bà nội trợ, một mình chăm con, lo toan mọi thứ. Tết Nguyên Tiêu năm đó, mọi người đến nhà mẹ tôi ăn cơm, tôi lại tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa mẹ và Giang Nhất Minh. “Đúng là mẹ mưu trí, nghĩ ra chuyện nâng sính lễ để ép nhà họ Cố huỷ hôn. Nhờ vậy mà A Ngọc mới lấy được người mình yêu. Nhưng nếu A Tinh biết mẹ bày trò để gả cô ấy cho con, liệu cô ấy có tha thứ không?”