Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Gia Đình Vực Thẳm

Gia Đình Vực Thẳm Tôi đến làm bảo mẫu nhưng là để phá tan cái nhà này. Bà già thiên vị, chẳng thèm quan tâm đến con gái vừa sinh xong, suốt ngày chỉ biết giặt đồ lót cho con trai. Thằng con trai thì quá đáng, muốn vợ cũ mau chóng tái hôn để chiếm sính lễ và căn nhà. Đứa cháu trai thì tệ hại nhất, lén nhìn mẹ bé cho con bú, còn định đập chết đứa bé vì ghen tị. Từng âm mưu tính toán nhảy múa trên mặt bà mẹ trẻ, tôi đều nghiền nát hết! Chỉ cần tôi, bảo mẫu vàng, còn ở đây, đám người này đừng hòng giở trò!

Đừng Gọi Tên Em Nữa

Đừng Gọi Tên Em Nữa Ánh trăng sáng của chồng tôi đã bị c ư.ỡ ng h iế.p rồi sát hại. Khi tôi tỉnh lại trong bệnh viện, anh ấy đang ngồi bên giường, tiều tụy canh chừng. “Là cô thuê người làm đúng không?” Biểu cảm đau đớn của anh ấy khiến tôi thấy buồn cười. Tôi nhếch môi, kéo căng vết thương còn chưa lành. “Là do cô ta tự chuốc lấy.” Từ khoảnh khắc đó, trong lòng Phó Duật Thâm, tôi đã bị tuyên án tử hình.

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Giang Yến Châu bị ngã cầu thang ngoài ý muốn, mất đi ký ức mấy năm gần đây. Lúc tôi chạy đến phòng bệnh, đã nghe thấy giọng anh ấy đầy kích động: “Làm sao con có thể kết hôn với một người con gái quen qua xem mắt được chứ? Ba, ba đang lừa con phải không?!” Cuộc hôn nhân mới kéo dài được nửa năm này, xem ra chắc sắp tan vỡ rồi. Tôi nghĩ vậy. Nhưng đúng lúc tôi vừa ló mặt trước cửa phòng bệnh, Giang Yến Châu mất trí nhớ đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, hơi thở khựng lại: “Ba ơi, ba tin vào tình yêu sét đánh không?” —

Chầm Chậm Thích Anh

Chầm Chậm Thích Anh Nhặt được một anh bạn trai bị điếc. Tôi lừa hắn rằng mình mỗi ngày đi làm ba công việc để kiếm tiền chữa bệnh cho hắn. Thực tế thì tôi chỉ lang thang bên ngoài cả ngày rồi về nhà. Dù sao tôi cũng chỉ ham sắc thôi, cần gì phải khổ sở cực nhọc thật sự. Nhưng khi đến câu lạc bộ, tôi vô tình thấy hắn ngồi trong phòng VIP. Chú cún nhỏ đáng thương bỗng chốc hóa thành công tử nhà giàu kiêu ngạo. Có người hỏi hắn định giả vờ đến bao giờ. Hắn cười nhàn nhã, hờ hững đáp: “Đợi Mạn Mạn về nước, cô ta tự nhiên sẽ phải biến mất.” “Cùng lắm thì cho cô ta vài triệu coi như bồi thường.” Lúc đó tôi mới hiểu ra, hóa ra tôi chỉ là thế thân của bạch nguyệt quang. Làm tôi đau lòng đến mức muốn rời đi ngay lập tức. Nhưng vừa xoay người, anh trai của hắn — một phiên bản đẹp trai hơn, khí chất hơn — khẽ cười lạnh, nhìn tôi đầy chế nhạo: “Diễn cái gì chứ? Miệng cô sắp nứt tới tận mang tai rồi kìa.”

Tình Yêu Của Thần Linh

Tình Yêu Của Thần Linh Trước khi quen tôi, Giang Dự chưa từng hẹn hò với ai có số đo vòng một dưới cúp C. Hắn chê tôi không đủ quyến rũ, chê tôi quá nhạt nhẽo. Dựa vào việc tôi không dám hủy hôn, hắn ngang nhiên dắt tình nhân đi lại ngoài phố, hết sức phô trương. Công bằng mà nói, tôi cũng ngoại tình. Ngày hôm sau khi vừa ngủ với một anh chàng lạ mặt, nhà chồng sắp cưới của tôi xảy ra đại họa. Bức tượng thần mà họ đã cúng bái bao năm bỗng dưng biến mất. Trong cuộc gọi, Giang Dự nói với tôi: Vị thần đó tên là Phong Dương. Khoan đã. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, trên người đầy dấu hôn chằng chịt. “… Anh nói anh tên gì cơ?” “Phong Dương, lúc nãy chẳng phải hắn đã nói với em rồi sao?” Chàng trai xa lạ nở nụ cười, bình thản nhìn tôi.

NGƯỜI YÊU CŨ CỦA TÔI LÀ KIM CHỦ

Trong một chương trình tạp kỹ, tôi bị phạt phải gọi điện cho một người yêu cũ và đọc một câu thoại đầy xấu hổ.“Anh ơi, em muốn ngồi trên cơ bụng của anh để chèo thuyền.”Giây tiếp theo, giọng nói thẹn thùng của tôi vang lên từ chiếc điện thoại của khán giả ngồi ở hàng ghế đối diện.Cả trường quay xôn xao.Chủ nhân của chiếc điện thoại ngẩng đầu lên, khẽ cười: “Quấy rối nơi công cộng, cô Tần muốn ăn kiện sao?”Cộng đồng mạng hóng hớt bùng nổ.“Trời ơi, hóa ra bạn trai cũ của cô ấy chính là kim chủ lớn nhất của chương trình – Giang Đình Uyên.”“Điều còn ngượng ngùng hơn là, vị đại lão này… hình như vừa mới đính hôn.”

YÊU EM LÀ MAY MẮN 3 KIẾP CỦA ANH

Kỳ Hàn là một công tử phong lưu đào hoa nổi tiếng.Anh ấy luôn đối xử rất tốt với mỗi cô bạn gái của mình. Họ muốn gì thì anh đều đáp ứng, ngoại trừ việc kết hôn.Mọi người đều biết, ngày đó anh đã chia tay với mối tình đầu trong sự đau khổ và tiếc nuối. Đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai nên không thể tiến xa hơn với bất kỳ cô gái nào khác.Đến tháng thứ năm tôi và anh ấy ở bên nhau, gia đình tôi hối thúc chuyện cưới xin dữ dội.Tôi đành phải nói lời chia tay anh ấy:“Nghe nói mối tình đầu của anh cũng sắp về rồi, chúc mừng nhé! Còn chuyện giữa hai chúng ta, xem như thôi vậy! ”Anh chỉ mỉm cười rồi đáp: “ Được.”Tối hôm đó, bạn bè của anh tổ chức tiệc độc thân cho anh.Bữa tiệc rất lớn và náo nhiệt, có người nhắc đến tên tôi:“Anh Kỳ, em vừa nãy hình như thấy Trình Sênh, bên cạnh cô ấy còn có một người đàn ông, trông đẹp trai lắm.”Lời vừa dứt, mọi người bắt đầu bàn tán, ồn ào cả lên.Thế nhưng, Kỳ Hàn đột nhiên nổi giận, dập tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh:“Nói muốn ở bên nhau là cô ấy, nói chia tay cũng là cô ấy.“Trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế?”

Tôi Bao Nuôi Thái Tử Bắc Kinh

Tôi nhầm tưởng Thái tử Kinh Đô là một sinh viên nghèo và đã đưa ra giá 5000 tệ mỗi tháng để bao nuôi anh.Hàng ngày anh đều lạnh lùng nhìn tôi làm đủ trò.Tôi cảm thấy không hài lòng, liền mắng anh dám làm bộ mặt lạnh lùng đó với nhà tài trợ.Cho đến khi bố mẹ tôi dẫn tôi đến tham dự một bữa tiệc gặp mặt, nhìn thấy anh được mọi người ngưỡng mộ, bố mẹ tôi còn cúi đầu cười với anh.Tôi sững sờ không nói nên lời, anh nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai tôi: “Em tham lam thật, muốn để tôi làm người thứ ba sao?”

Giả Vờ

Giả Vờ Vào tuổi mười tám. Lần đầu tiên Ôn Nam Tịch gặp Phó Diên, anh đứng bên cạnh Nhan Khả – kẻ thù cũ của cô. Khoảng cách giữa cô và hai người họ là một con hẻm dài, tối tăm, tựa như ranh giới giữa hai thế giới, cô không thể bước qua, còn anh cũng không có ý định đi tới. Sau này, trong một buổi chiều hè nắng cháy, giữa căn phòng u tối, anh cúi đầu, tay ôm lấy eo cô, đầu ngón tay khẽ mân mê làn da cô, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô: “Nam Tịch, ngẩng đầu nhìn tôi.” Năm hai mươi bốn tuổi. Ôn Nam Tịch và Phó Diên gặp lại nhau, anh vẫn đứng bên cạnh Nhan Khả, hai tay đút túi quần, vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm. Cô đứng từ xa, cầm sơ yếu lý lịch, nhìn anh rồi lên tiếng: “Phó Diên, đã lâu không gặp.” Anh không hề thay đổi sắc mặt, chỉ liếc nhìn cô một cái. Công ty này là của anh, cô hiểu rõ rằng mình không có cơ hội. Vậy nên cô xoay người, rời đi. Nhìn bóng dáng cô dần xa khuất, lòng bàn tay anh siết chặt. Lần gặp lại sau đó. Ngày hôm ấy sương mù dày đặc phủ kín khung cửa sổ, những giọt mưa tí tách lăn dài. Khi cô càng tiến đến gần, anh vươn tay nắm lấy cổ tay trắng ngần của cô, đôi mắt đen nhánh nhìn sâu vào mắt cô: “Ôn Nam Tịch, có phải em lại muốn đùa giỡn với tôi không?” Ngày ấy, lớp sương phủ đầy cửa kính xe, trên đó in đậm hình bóng của cô.

Gái Hư Và Cún Si Tình

Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”

ANH CHỈ CÓ MÌNH EM

Đi ăn khuya với bạn thân, bạn trai thái tử gọi điện kiểm tra: “Em ở đâu?”“Chồng yêu, em sắp đi ngủ rồi.” Tôi trả lời qua loa.Bốp một cái, tôi bị vẩy người đầy rượu.“Xin lỗi nhé, hay để tôi giới thiệu mấy anh chàng đẹp trai cho cô, coi như xin lỗi.”Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của anh chàng đẹp trai, tôi nuốt nước bọt, thật sự là khá đẹp trai.Nhưng, anh chàng đẹp trai đó chính là bạn trai của tôi, Phú Duệ.

MÓN QUÀ SINH NHẬT

Mẹ tôi vì muốn tôi thoát kiếp độc thân mà dùng đủ mọi chiêu trò không tưởng.Vào ngày sinh nhật của tôi, bà ấy nhét một cậu thiếu niên ngây thơ vào phòng tôi và bảo tự “mở quà.”Mở xong rồi tôi mới nhận ra: tôi chỉ muốn mẹ tặng quà, nhưng mẹ lại muốn “tặng mạng” tôi.Hôm ấy, sau buổi tiệc sinh nhật, tôi uống say mèm mới về được đến nhà. Ngay lúc đó, mẹ gọi điện.“Quà mẹ để trong phòng con rồi, tự mở ra mà xem.”Mẹ nói gọn lỏn như vậy, khiến tôi cứ tưởng mình sắp nhận được chiếc túi xách hàng hiệu mới nhất.Kết quả—tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên quấn mỗi chiếc khăn tắm, nằm im lặng trên giường.Cậu ấy đang quấn chiếc khăn tắm màu hồng của tôi, mà chân thì dài quá, khăn lại ngắn, khiến trên dưới đều “lộ hàng.”Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt.“Mẹ… mẹ… mẹ chơi lớn thật đó, hết bao nhiêu tiền vậy?” Tôi cảm thấy mẹ chắc hẳn bị nhóm bạn nhảy quảng trường lôi kéo làm hư hỏng.“Con gái mẹ muốn gì, dù đắt bao nhiêu mẹ cũng mua cho.”Tôi…Chỉ vì dạo gần đây mẹ liên tục bắt tôi đi xem mắt, lần nào cũng thất bại, nên tôi buột miệng nói: “Con nguyện cả đời ăn chay xen lẫn mặn, chỉ cần ông trời ban cho một người bạn trai thôi!”Không ngờ mẹ lại để tâm thật.“Không phải chứ, mẹ, chuyện này không ổn đâu…”“Ngại gì, cho con thì cứ nhận.”Tôi nhìn lại cậu thiếu niên kia, da đầu tê rần, nhưng nghĩ đến cảnh thảm hại lúc họp lớp hôm nay, bị nhét đầy “cơm chó” mà tôi vẫn quyết định… chiếm lấy cậu ta.Không phải có câu “Mở chiếc nơ trên người cậu ấy” sao? Được thôi, thử xem!

Rung Động Tuổi Mười Tám

Rung Động Tuổi Mười Tám Yêu thầm cậu nhỏ trên danh nghĩa, nhưng lại sợ bị người lớn phát hiện, thế nên tôi đã đề nghị với anh một mối quan hệ bí mật. Tạ Chi Hành hừ lạnh một tiếng: “Bí mật cũng không được, tôi không thích con nít.” Nhưng khi thấy đàn anh cùng trường đợi tôi dưới nhà để hẹn hò. Tạ Chi Hành lại như phát điên, đẩy tôi vào góc cửa sổ tầng hai. Tiếng kêu rên bị nụ hôn của anh nuốt trọn, giọng nói khàn khàn của anh vang bên tai tôi: “Im lặng.” “Chúng ta đang yêu bí mật mà, nếu bị phát hiện thì phải làm sao?”

CHINH PHỤC CHÚ NHỎ CỦA BẠN THÂN

Ngày đầu tiên về nước, cô bạn thân mở tiệc đón gió cho tôi.Tôi không biết tiết chế, ăn suốt sáu tiếng đồng hồ liền, no đến mức đau dạ dày.Đang truyền nước trong bệnh viện, buồn chán quá nên tôi chụp một tấm ảnh bụng phình ra gửi cho cô ấy:“Chị làm cái bụng em to ra rồi, đau chết mất!”Một giây sau, tin nhắn tới ngay.“Phó Thi Thi, em đang ở bệnh viện nào?”“Phẫu thuật hại người đấy, đừng có làm chuyện ngốc nghếch!”Tôi nhìn kỹ lại, chết thật! Sao lại gửi nhầm cho chú nhỏ của bạn thân?

CHỈ CẦN TÌNH YÊU CỦA EM LÀ ĐỦ

Tại buổi tiệc cưới.Lương Quan liếc nhìn bàn tay tôi đang khoác lên cánh tay anh ấy.Giọng anh lạnh lùng: “Chỉ là liên hôn thôi, đừng giả bộ tình cảm.”Tôi không buông ra mà siết chặt hơn, giọng nhẹ nhàng:“Diễn thì diễn cho trót.”Nghe vậy, anh hất tay tôi ra, đầy vẻ chán ghét mà chỉnh lại tay áo.“Minh Thu, đã bốn năm rồi, đừng tưởng tôi còn chưa quên cô. Đừng có mơ nữa!”Về sau, khi tôi vật vã đau đớn trong phòng sinh,Y tá nói rằng người nhà đứng bên ngoài khóc đến mức thảm thiết, suýt ngất xỉu mấy lần rồi.

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi Tôi vô tình nhầm WeChat của sếp thành tài khoản của chị quản gia. Mỗi ngày đều làm nũng, đáng yêu đòi tiền sinh hoạt phí. Trong lúc trốn việc trong buổi họp sáng, tôi tiện tay gửi một tấm ảnh selfie trong bộ váy quây gợi cảm: 【Đinh! Tiểu mèo hoang đã online, váy này 12.000 tệ, chuyển khoản đi nào~】 Ngay giây tiếp theo, bức ảnh giống hệt vậy bỗng hiện lên trên màn hình lớn của phòng họp. Sếp lạnh lùng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ngay lập tức kết thúc chế độ trình chiếu. Nhưng… vành tai anh đỏ đến mức sắp nhỏ máu, cúi đầu lặng lẽ nhắn lại: 【Ngoan, giờ anh đang bận, tan làm dỗ em có được không?】 Tôi: ???! Không phải chứ, con người ta… sao có thể gây ra tai họa động trời như thế này cơ chứ?!

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết Hai ngày trước, mẹ chồng tôi lập một nhóm gia đình tên là “Tiêu gia một nhà thân thiết”. Trong nhóm có ba mẹ chồng, chồng tôi và ba chị gái của anh ấy. Lúc đầu, chồng tôi cũng thêm tôi vào nhóm, nhưng ngay sau đó mẹ chồng đã đá tôi ra. Tôi ngơ ngác hỏi chồng chuyện gì xảy ra, anh ấy ấp úng nói mẹ chỉ muốn gửi tin nhắn cho nhóm thôi nhưng lại nhầm tay, giờ nhóm đã giải tán rồi. Sau này tôi mới biết nhóm đó vẫn còn, chỉ có mỗi “người ngoài” như tôi là không có mặt. Rồi sau đó, mẹ chồng bị tai nạn xe, tôi lập tức bị kéo vào nhóm trong đêm. Chị cả: “@Em dâu, mẹ bị tiêu chảy ra quần rồi, mau tới đây!” Chị hai: “@Em dâu, viện phí chưa đóng, mau chuyển tiền đi!” Chị ba: “@Em dâu, một mình em sao chăm sóc nổi? Mẹ còn chưa có ai nấu cơm nữa. Ba mẹ em chẳng phải đã nghỉ hưu rồi sao? Bảo họ cùng tới giúp đi, dù sao cũng là người một nhà mà!” Tôi: “@Mọi người: Người một nhà? Thử gọi một tiếng mẹ nghe xem nào?” Chị cả: “?” Chị hai: Đầu cô bị vào nước à? Chị ba: “Đ.ệt!” Tiêu Bắc: “@Vợ, rút lại lời đó ngay!” Ba chồng: “Tố chất đâu?!!” Tôi: “Đã rời nhóm!”

CHỒNG TÔI LÀ ẢNH ĐẾ

“Mau lên Weibo mà xem! Cố Thanh Hàn vừa đăng bài! Ảnh cưới!”“Cái quái gì! Là Cố Thanh Hàn – nam thần lạnh lùng nghìn năm có một, chưa từng dính scandal kia á?”“Vợ anh ấy là ai?”“Cố Thanh Hàn kết hôn rồi? Đừng có đùa!”…Chỉ trong vài phút, Weibo sập hoàn toàn.Đám lập trình viên ôm đầu than trời:“Làm ơn báo trước một tiếng được không? Đừng có vừa lên là ném thẳng quả bom thế này!”

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.