Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

CUỐI CÙNG TÔI CŨNG CÓ TÌNH YÊU CỦA ĐỜI MÌNH

Tôi đã thích Giang Từ nhiều năm, luôn giữ vị trí là bạn thân của anh ấy.Thậm chí chưa từng có cơ hội tỏ tình.Năm bố mẹ anh ấy qua đời vì tai nạn xe hơi, tôi bỏ học, đi tàu suốt đêm để về nhà, ở bên anh ấy lo liệu tang sự.Giang Từ ôm chặt tôi, đầu tựa vào vai tôi, giọng khàn khàn nói: “Tớ chỉ còn mình cậu thôi.”Tôi không giỏi ăn nói, không biết cách an ủi, chỉ có thể vụng về và thẳng thắn hứa rằng, sẽ ở bên anh ấy cả đời.Khi mọi chuyện được lo liệu xong, tôi định nói ra tình cảm đã chôn giấu suốt tuổi thanh xuân, nhưng anh ấy lại đỏ mắt cầu xin tôi đừng nói ra.Lúc đó tôi không hiểu tại sao, cũng không dám hỏi nhiều.

LÉN LÚT YÊU ĐƯƠNG VỚI ANH TRAI CỦA BẠN THÂN

Trước khi dọn đến ở chung với Thẩm Diên Đình, bạn thân tôi từng nói:“Cậu yên tâm đi, anh mình không có hứng thú với con gái đâu. Từ trước đến giờ chưa từng có bạn gái, ngày nào cũng đi tất trắng, còn triệt lông nữa!”Nhưng khi đôi môi của Thẩm Diên Đình chạm vào khóe miệng tôi, anh ấy bật cười, lấy tay che mắt tôi: “Bây giờ còn tin lời nó không?”

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà Khi ba mẹ biết tôi nhận được thư mời học tiến sĩ, họ mừng phát khóc, chuyển thẳng năm trăm vạn (~17,5 tỷ) vào tài khoản tôi làm tiền du học. Bạn trai tôi, người luôn ủng hộ tôi suốt thời gian qua, bỗng nói: “Đừng đi nữa. Lấy năm trăm vạn đó đặt cọc mua nhà, đứng tên anh. Tiền vay còn lại anh trả.” Tôi nhìn căn nhà có giá năm trăm mười vạn (~17,8 tỷ), rơi vào trầm tư. Chọn tương lai, hay chọn tình yêu?

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI CHUNG THẦM YÊU TÔI RẤT NHIỀU

Tôi là tiểu hoa đán nổi tiếng nhất trong giới giải trí, còn kẻ thù không đội trời chung của tôi là ảnh đế lạnh lùng như băng – Thẩm Bạch.Theo yêu cầu của công ty, tôi phải giả vờ yêu đương với anh ta để hâm nóng bộ phim mới: “Gặp được anh, yêu đến chết không rời.”Không ngờ, ngay sau đó có một tài khoản tên là “Chồng chính thức của Kiều Kiều” xuất hiện trong phần bình luận của tôi, nổi điên lên: “Giả vờ yêu đương với tôi còn hợp hơn tên đó, mắt thẩm mỹ kiểu gì vậy?!”“Chẳng lẽ chỉ mình tôi thấy cặp đôi này gượng ép muốn chết sao?”Do đôi bên cãi nhau quá thường xuyên, Thẩm Bạch trong một lần lỡ tay đã quên chuyển tài khoản, dùng chính nick chính của mình để bình luận.Một phút sau, cụm từ hot search đứng đầu là:#ThẩmBạchVỡPhòngTrongBìnhLuậnCủaKiềuNguyệt#Cư dân mạng rần rần: “Gấp thật rồi, ảnh đế hoảng loạn thật rồi!” “Anh ta thực sự mất kiểm soát rồi!”

Lỡ Yêu Kẻ Thù Của Anh Trai

Lỡ Yêu Kẻ Thù Của Anh Trai Đối tượng yêu qua mạng bỗng nhiên đưa ra yêu cầu. Tôi hoảng sợ. Lý do đơn giản là vì hắn là đối thủ một mất một còn của anh trai tôi. Hai người bọn họ từ nhỏ đã không đội trời chung. Tôi dùng acc phụ trêu chọc hắn là vì muốn giúp anh trai tôi trút giận. Ai biết hắn thật sự bị tôi trêu chọc, vứt cũng không xong. Sau đó chuyện bị bại lộ. Tôi bị hắn đè vào góc tường, hôn đến tay chân như nhũn ra. Giọng hắn dịu dàng lại cố chấp: “Ngoan, nói cho chồng nghe, anh và anh trai em, ai thương em hơn?”

Tôi Khuyên Bà Nội Đừng Chia Di Sản

Tôi Khuyên Bà Nội Đừng Chia Di Sản Sau khi ông nội qua đời, bà nội muốn chia di sản. Tôi khuyên bà nên đề phòng một chút, con cái chưa chắc đã đáng tin. Bà gật gù… rồi quay lưng đi báo ngay cho chú tôi. Chú nợ nần chồng chất, bị chủ nợ dí đến đường cùng, đổ hết lỗi lên đầu tôi rồi lái xe t ông ch .t tôi. Một sáng tỉnh lại, tôi phát hiện mình được trọng sinh. Ngay lúc ấy, bà nội đang nắm tay tôi nói: “Hay là bà chia hết tài sản luôn nhé.” Tôi lập tức vỗ tay cười rạng rỡ: “Hay quá! Cháu ủng hộ hết mình!”

Hóa Ra Là Thích

Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”

Day Dứt Muộn Màng

Day Dứt Muộn Màng Tôi bị sảy thai khi đang mang thai lần hai. Ngày xuất viện, hai cha con một lớn một nhỏ, ngồi chờ sẵn trong xe ở cổng bệnh viện. Cả hai khuôn mặt đều lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn. Con trai 5 tuổi của tôi không chịu ngồi cạnh tôi, nó ôm lấy chân chồng tôi rồi mở miệng: “Đáng đời bà ta phải vào viện. Ai bảo bà ta ghét con như thế, còn muốn sinh thêm em nữa?” Tôi sững người, quay sang nhìn chồng, chờ đợi anh nói điều gì đó. Nhưng anh chỉ xoa đầu con, trêu chọc nó như đùa giỡn: “Vậy để ba đổi cho Dương Dương một người mẹ mới, được không?”

Đón Lấy Hạnh Phúc

Đón Lấy Hạnh Phúc Khi 17 tuổi, tôi tỏ tình với chú. Lại nghe được tiếng cười cợt dè bĩu của chú ấy. “Con bé chỉ là một đứa trẻ con, con mẹ nó, tôi thì sao có thể có tâm tư gì được chứ?” Ba năm sau, tôi và chú ấy say rượu xảy ra một đêm hoang đường. Khi tỉnh lại tôi giả bộ bình tĩnh nói với chú ấy: “Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, cháu chỉ coi chú là bậc cha chú.” Người đàn ông chế giễu cười, lại lần nữa nhấn tôi xuống. Từ trên xuống dưới nhìn tôi. “Cháu coi chú không bằng súc sinh sao.” Chú ấy vỗ mặt tôi giọng lười biếng nói: “Cháu gái nhỏ, tối qua chú không uống một giọt rượu nào cả.”

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành Mọi người đều nói tôi nhu nhược. Là vợ của anh ta, dù biết rõ anh ta và trợ lý mập mờ không rõ, tôi vẫn giả vờ không hay biết. Thậm chí, ngay cả khi bắt gặp họ quấn lấy nhau trong văn phòng, tôi cũng chỉ lặng lẽ đi vào phòng nghỉ, không khóc không làm loạn. Bạn thân không chịu nổi, hỏi tôi: “Ly hôn thì ch.t sao? Hà tất phải bám lấy anh ta?” Tôi cười nhạt, nói rằng tôi sắp chuẩn bị xong rồi. Dù sao thì, để nói lời tạm biệt hoàn toàn với mối tình đầu, vẫn cần một chút thời gian. … Nhưng bây giờ, tôi đã chuẩn bị xong.

Hoa Hồng Có Gai

Hoa Hồng Có Gai Đồng nghiệp của Giang Dịch gửi cho tôi một bức ảnh anh ta ôm thư ký, kèm theo một tin nhắn: “Để ý cô ta chút nhé, chị dâu.” Tôi không để tâm. Bởi vì Giang Dịch từng cho tôi xem ảnh chụp chung của công ty. Giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, thư ký của anh để mặt mộc, làn da vàng vọt, ngoại hình tầm thường đến mức không thể bình thường hơn. Anh cũng đã vô số lần phàn nàn với tôi: “Chưa từng thấy ai ngốc như vậy, việc gì cũng làm không xong.” “Nhìn bình thường đã đành, lại còn không biết trang điểm, ảnh hưởng hình tượng công ty.” Tôi vẫn còn nhớ rõ giọng điệu đầy chán ghét đó. Nhưng sau này, anh lại vì cô ta mà đánh nhau với vị hôn phu của cô ấy, bị giam 10 ngày.

Sau Ba Lần Chạy Trốn

Sau Ba Lần Chạy Trốn Năm thứ ba làm chim hoàng yến cho một ông trùm Thượng Hải. Tôi không thể chịu đựng được việc cứ phải đi nhổ cỏ ở Ai Cập nữa, nên quyết định trốn đi. Vừa cuốn hết tiền, kéo vali ra khỏi cửa thì đột nhiên có mấy dòng chữ hiện ra trước mắt: 【Cô gái, đừng bốc đồng nhé!】 【Đừng chạy nữa, chạy thì chỉ đến Bắc Cực thôi, đổi chỗ nhổ cỏ à?】 【Trong két sắt thư phòng còn đầy đồ chơi nhỏ, nếu cô chạy mất, anh ấy sẽ thoải mái dùng chúng để đối phó với cô đấy!】 Tôi không tin, vẫn tăng tốc chạy. Vừa đến sân bay thì đã bị kim chủ vội vã đuổi theo dùng cà vạt trói chặt hai tay. “Bảo bối, hôm nay chúng ta ở phòng làm việc nhé?”

CHỒNG TÔI ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

Trong trường học gặp đối tượng đã lĩnh chứng, tôi cúi đầu giả vờ không quen biết, nhưng lại bị anh kéo vào góc tường, giữ chặt lấy tôi:“Không gọi chồng à? Dám lớn gan như thế, Vu Hứa Hứa.”

Thử Thách Sinh Nở Của Chị Gái

Thử Thách Sinh Nở Của Chị Gái Trước khi cưới, chị gái tôi dẫn anh rể đi trải nghiệm mô phỏng cảm giác đau đẻ bằng điện giật. Bề ngoài thì nói là để anh hiểu được nỗi đau mà phụ nữ sắp phải chịu, để sau khi kết hôn còn biết thương vợ hơn. Tôi biết trò đó có rủi ro, nên đã tốt bụng ngăn chị lại. Về sau, cuộc hôn nhân của chị tan vỡ, và chị đổ hết lỗi lên đầu tôi. “Tại mày không cho tao giật hắn! Sau cưới hắn chẳng thèm nghe lời gì cả!” “Đồ tiện nhân! Mày khiến tao sống không yên, thì mày cũng đừng mong sống yên ổn!” Trong cơn thịnh nộ, chị đ ẩ y tôi ngã lăn từ cầu thang xuống. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng thời điểm chị sắp bắt anh rể trải nghiệm đau đẻ bằng điện giật.

BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ NHƯNG TÔI VẪN Ở ĐÂY

Tôi là người thay thế cho Bạch Nguyệt Quang* trong lòng Chu Tri Đình. Một ngày nọ, Bạch Nguyệt Quang thật sự của anh ấy trở về nước.Tôi hiểu rõ, vai trò “thế thân” của mình nên đến lúc kết thúc rồi.Một tháng sau, hợp đồng mãn hạn.Tôi chủ động dọn khỏi biệt thự, mua một con mèo, chuyển đến căn hộ tầng trệt ở ngoại ô đã mua trước đó, chuẩn bị tận hưởng cuộc sống an dưỡng tuổi già.Không ngờ, sáng sớm hôm sau, lại “thu hoạch” được một con gà ướt mưa

CON GÁI TÔI BỊ MẤT TÍCH

Chúng tôi đối diện nhau trong căng thẳng, thì bỗng nhiên một giọng nam từ ngoài cửa vang lên: “Tôi muốn về nhà, về… nhà, tại sao không cho tôi về nhà. Cô là người xấu, tôi không chơi với cô nữa.”Tiếng nói đứt quãng của một đứa trẻ tầm bảy, tám tuổi vang lên.Tôi không thể ngồi yên, liền đứng dậy và nhìn ra, thấy một cậu bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi đang giằng co với một phụ nữ mang thai, nhất quyết muốn đi về phía chúng tôi.Khi tôi thấy món đồ chơi trên tay cậu bé, tôi lập tức lao lên.Con gấu bông đó là tôi mua cho Nhuyễn Nhuyễn, con bé luôn mang theo bên mình.Tôi định giật lại, nhưng cậu bé cũng không màng đến người phụ nữ mang thai kia, mà dùng cả hai tay để giằng co với tôi.Không giành lại được, cậu bé hét lớn về phía người đàn ông râu ria: “Bố, bố, cô ấy xấu, đây là của con.”Tôi mạnh tay giật lại con gấu bông, cậu bé mất thăng bằng ngã xuống đất.Người đàn ông râu ria không giả vờ nữa, vội vàng lao lên ôm lấy con trai mình.Tôi phủi bụi trên con gấu bông, còn người phụ nữ mang thai thì định rời đi, nhưng Tăng Huệ đã nhanh chóng giữ cô ta lại.Cậu bé nằm trên đất không ngừng chỉ vào con gấu bông trong tay tôi: “Đó là của tôi, của vợ tôi.”Tôi hơi bất ngờ, còn người đàn ông râu ria thì vội bịt miệng cậu bé lại.Nhìn người phụ nữ mang thai đang cố thoát khỏi Tăng Huệ, tôi đột nhiên hiểu ra điều gì đó, liền tiến tới hỏi cô ta: “Nhuyễn Nhuyễn đâu? Nói mau!”

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Lý do chỉ vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt: Bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận 200 tệ tiền công, nhưng ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi, mà dám đòi 200 tệ! Sao lại lòng dạ hiểm độc như vậy? Bà làm tôi mất mặt với cả làng rồi!” Người trong làng đều bảo ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt, hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người khuyên ông nên xin lỗi, nhưng ông kiêu ngạo nói: “Bà ấy chẳng là gì khi không có tôi, nhiều nhất là một tháng, bà ấy sẽ quay lại thôi.” Thế nhưng, bà nội rời xa ông và dựa vào tay nghề nấu ăn để gây dựng sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, trở thành một người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo cũng kiếm được mười vạn tệ. Bấy giờ, ông nội bắt đầu chạy theo, trông mong gọi tên bà: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay về với anh đi.”

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”