Hiện đại
Quái Vật Tôi là vị hôn thê mà Phó Thời An vô cùng chán ghét. Để chọc giận tôi, anh ta cố tình lái xe quá tốc độ gây chuyện, làm ra đủ loại trò ngông cuồng. Mỗi lần như thế, tôi đều đứng ra thu dọn hậu quả. Mãi cho đến khi bên cạnh Phó Thời An xuất hiện một cô gái tên là Kiều Ngữ. Vì tìm một chiếc bánh trứng bình thường cho Kiều Ngữ mà anh ta bỏ lỡ tiệc sinh nhật của tôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chủ động đề xuất với gia đình thay đổi hôn ước. “Cũng không nhất thiết phải là Phó Thời An.” Tôi chợt nhớ đến người đàn ông lạnh lùng trong giấc mơ, người từ đầu đến cuối luôn nhẫn nhịn và yêu tôi trong thầm lặng. Tôi khẽ cười, giọng nhẹ nhàng: “Chẳng phải anh ta còn một người chú nhỏ sao?”
Khi học lớp 12, tôi giả làm gái xinh và yêu online với một học bá trường Thanh Hoa.Tôi tận dụng anh ấy làm gia sư miễn phí cho tôi suốt cả năm.Sau kỳ thi đại học, tụi tôi hẹn gặp ngoài đời.Nhưng rồi, anh lại bị chị họ của tôi, người đạt 680 điểm, cướp mất.“Anh ấy đứng đầu ngành Vật lý của Thanh Hoa, còn mày chỉ là học sinh khối Xã hội thì làm sao mà xứng?”Tôi không vào Thanh Hoa mà học Bắc Đại.Khai giảng xong, tham gia buổi gặp mặt giữa sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.Khi được hỏi về tình sử, anh ấy điềm tĩnh đáp: “Từng bị một đứa khốn nạn chơi xỏ.”“Trải nghiệm đó không dễ chịu chút nào.”Nói xong, anh nhìn tôi: “Em cũng nghĩ vậy đúng không, đàn em?”
Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc Năm tám tuổi, vì cứu trúc mã, tôi đã bị bọn buôn người bắt cóc. Mười năm sau trở về, bên cạnh cậu ấy đã có một cô gái giống tôi đến bảy phần, thế thân tôi, chiếm lấy cuộc sống của tôi. Cô ta đường hoàng bước vào nhà tôi, ôm chầm lấy cha mẹ tôi, thân thiết đến mức không chút e dè. Sau đó, tôi vô tình bắt gặp cô ta gọi bọn buôn người là “ba mẹ”, còn đang thương lượng với bọn chúng về kế hoạch bắt cóc tôi một lần nữa. Trong cơn hoảng loạn, cô ta lái xe đâm chết tôi. Càng đáng sợ hơn là Trúc mã của tôi lại giúp cô ta che giấu tội trạng, ném xác tôi xuống biển. Khi mở mắt ra lần nữa Tôi quay về ngày bọn buôn người sắp sửa bắt cóc trúc mã. Tôi trầm tư suy nghĩ: Không xa đây có một trại trẻ mồ côi… Hình như ở đó có một cậu bé trông rất giống trúc mã của tôi?
Tôi Giàu Lên Sau Khi Ly Hôn Với Chồng Người phụ nữ đó mang thai. Chồng tôi gọi điện nói rằng anh ta không yên tâm để người khác chăm sóc cô ta, muốn tôi đến hầu hạ trong tháng ở cữ. Mỗi tháng trả tôi ba trăm nghìn! Tôi đồng ý, nhưng mẹ chồng lại không vui. Bà nói: “Mẹ có kinh nghiệm, để mẹ chăm sóc cho! Ba trăm nghìn này đưa cho mẹ đi!”
Tôi Sợ Cô À? Hôm đó là tiệc cuối năm của công ty, thực tập sinh mới đến lại ngang nhiên ngồi vào ghế chính, mặt mũi đầy kiêu căng, thỉnh thoảng còn vuốt bụng mình. Tôi thấy cảnh đó, không nhịn được lên tiếng nhắc: “Đó không phải chỗ của cô!” Cô ta quay đầu lại, cười lạnh nhìn tôi. “Sao? Cô sợ tôi giành gia sản à? Cô cũng tự nhìn lại mình đi, một đứa con gái như cô thì làm sao gánh nổi cơ nghiệp to lớn như vậy?” “Trong bụng tôi là con của bố cô đấy, sau này sinh ra, chính là thái tử!” Tôi nghe xong lời cô ta, kinh ngạc đến há hốc miệng, bởi vì bố tôi mấy năm trước gặp tai nạn xe, giờ chỉ là người thực vật, hoàn toàn không thể cử động, làm sao còn có thể có con được?
Sau khi có điểm thi đại học, tôi thiếu 3 điểm để vào Bắc Đại, còn bạn trai tôi thì đứng top 3 trong tỉnh.Cả Bắc Đại và Thanh Hoa đều đến nhà anh ấy ngay trong đêm để giành học sinh. Anh ấy hỏi: “Có thể đưa bạn gái em theo luôn được không?”Tôi đang vui vẻ xem livestream, thầm cảm thấy anh ấy thật tốt, thì lại thấy anh ấy kéo một cô gái từ phía sau ra và nói: “Bọn em sẽ cùng vào học.”Ôi trời, vậy tôi là bạn gái của ai đây?Bên cạnh là thủ khoa của tỉnh, anh ấy cười khẽ và nói: “Em muốn cùng vào Thanh Hoa với bạn gái cũ của cậu ta.”Tôi lập tức ngất xỉu.
Dưới Cơn Mưa Tầm Tã Trong thời gian tôi ở Hồng Kông học, tôi biết tới tên Chu Gia Thần – một người thay bạn gái như thay áo. Tôi là một người có vẻ ngoài bình thường, tính tình có chút rụt rè. Hắn nhiệt tình theo đuổi, làm cho tôi dần dần rung động. Nhưng ở bên nhau chưa đầy một tháng, hắn đã nói chán tôi rồi. Ngày chia tay, tôi quay đầu bỏ đi trong cơn mưa to. Có người lo lắng hỏi: “Cô ấy sẽ không làm chuyện gì dại dột chứ?” Chu Gia Thần đang âu yếm với bạn gái mới, thuận miệng nhờ người anh em tốt. “Tây Dã, cậu đi xem giúp tôi, tôi sợ cô ấy nghĩ không thông lại nhảy xuống biển đấy.” Đêm đó Hồng Kông mưa to tầm tã, tôi cả người ướt đẫm bị Lục Tây Dã ôm ngồi trên đùi hắn. Hắn nhận điện thoại của Chu Gia Thần, giọng nói mệt mỏi: “A, tìm được cô ấy rồi.” “Cậu cứ chơi thật vui vẻ đi.” Hắn cúi đầu khẽ hôn bên tai tôi: “Yên tâm, hiện tại cô ấy…. Rất ngoan.”
Tình Yêu Không Dấu Vết Quyết định ly hôn với Kỷ Tòng, là vào ngày sinh nhật của tôi. Trên bàn ăn, tôi giả vờ đùa cợt hỏi anh: “Anh có yêu em không?” Kỷ Tòng cười gượng gạo, không thật lòng: “Ba mươi mấy tuổi rồi, còn làm bộ làm tịch cái gì?” Tôi cúi đầu không nói gì, liếc nhìn bức ảnh chụp màn hình trên điện thoại. Trong ảnh nền cuộc trò chuyện, Kỷ Tòng đang ôm hôn thắm thiết một người phụ nữ. Khung tin nhắn hiển thị lời tỏ tình đầy sâu sắc của Kỷ Tòng gửi cho cô ta: “Cả đời này, Kỷ Tòng tôi chỉ yêu một mình em, Chu Tình.” Ngẩng đầu lên, tôi hỏi Kỷ Tòng: “Tặng em một món quà sinh nhật được không?” Kỷ Tòng lập tức đáp: “Em muốn gì? Chỉ cần em nói.” Tôi nhanh chóng tháo chiếc nhẫn trên tay ra: “Tặng em một khởi đầu mới đi. Kỷ Tòng, chúng ta ly hôn thôi.”
Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan Đêm trước ngày cưới, em gái tôi chuốc say Cầm Tri Lễ. Muốn gạo nấu thành cơm, phá hoại hôn lễ của tôi. Tôi thì chẳng hề hoảng loạn. Ngược lại, Cầm Tri Lễ – người đàn ông luôn lạnh lùng điềm tĩnh lại luống cuống. Anh ta đá một cú khiến người kia văng ra xa: “Vãi chưởng, ở đâu ra cái con nhỏ xấu hoắc vậy!” Nhìn thấy tôi, lại lập tức yếu ớt, tội nghiệp nói: “Bên ngoài đáng sợ quá, vợ ơi ôm ôm…”
Anh Thích Gia Quy À? Lần đầu tôi tới nhà bạn trai, tôi sốc nặng vì mấy cái “gia quy” quái đản của nhà hắn. Nhà hắn coi đàn ông là trời, mỗi ngày tôi phải báo cáo sáng tối, tự kiểm điểm mấy chỗ mình làm chưa tốt. Lỡ làm sai thì phải chịu phạt. Cưới nhau rồi thì trong ba năm phải đẻ hai đứa, nhất định phải có một thằng con trai, vì “không con nối dõi là đại bất hiếu”. Chỉ khi nào sinh được con trai mới được coi là không phụ lòng tổ tiên. Mẹ hắn còn gửi cho tôi một bộ gia quy dài tận 98 trang, bắt tôi phải học thuộc lòng. Tôi chỉ nhếch mép cười khinh, gia quy nào quản được tôi. Tôi không quậy banh nhà họ đã là phước phần rồi. Sau này, gia đình họ lại biết tôi có một đống tài sản, liền định ở rể để hưởng trọn gia sản nhà tôi. Tôi liền bảo tên chồng kia cũng thử học mấy cái “gia quy” nhà tôi xem sao. Kết quả, hắn phát điên luôn.
Nửa đêm khi tôi đi bar về, vừa vào nhà thì bị anh bắt gặp ngay tại trận, tôi còn không may làm rơi ra một cái hộp nhỏ trong túi. Tôi hoảng hốt giải thích: “Kẹo cao su thôi mà.”Anh cau mày, mặt đen lại anh mắt nhìn tôi như muốn giết người:“Kẹo cao su nào mà cỡ XL hả?”Tôi lúng túng đáp trả, cố gắng cãi lại anh:“Ăn kẹo lớn thì có gì sai đâu? Anh không cần quản em! Em đã trưởng thành rồi!”Tôi vừa dứt câu, anh ghìm tôi xuống, dùng ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn tôi:“Trưởng thành rồi hả? Từ giờ trở đi nếu ban ngày em cãi nhau với anh, tối anh sẽ tính sổ với em gấp đôi.”
Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết Hàng xóm tôi mang thai, thường xuyên nhờ tôi chở đi làm. Đến giai đoạn cuối thai kỳ, cô ấy ăn kem rồi đột ngột xuất huyết nghiêm trọng. Khi tôi biết chuyện thì đứa bé đã không còn. Chồng cô ta đổ lỗi cho tôi lái xe không cẩn thận, ra tay giết tôi rồi ném xác xuống hồ lạnh giá. Mở mắt lần nữa, tôi quay về thời điểm hàng xóm vừa mới mang thai.
Vân Nhiễm Tại bữa tiệc, chỉ vì tôi tốt bụng nhắc Hạ Tang Ninh váy cô ta dính bẩn, mà vị hôn phu Giang Lệnh Viễn lập tức trong đêm đưa tôi sang Ả Rập làm công nhân dầu mỏ. Bất chấp việc tôi xin lỗi, cầu xin thế nào, trước lúc đi hắn vẫn lạnh lùng cảnh cáo. “Cô chẳng qua chỉ là con gái nuôi nhà họ Giang, một kẻ ăn nhờ ở đậu, lấy gì ra mà dám coi thường Tang Ninh?” “Cô cười nhạo váy cô ấy dính bẩn, có biết chiếc váy đó là bố cô ấy làm công nhân ở mỏ dầu, dành dụm cả năm tiền lương mới mua nổi không?” “Đã xem thường người lao động nghèo như vậy thì ở đây cải tạo cho tử tế ba năm đi, đợi đến khi cái tính hám giàu coi thường người nghèo của cô đổi rồi, tôi sẽ đến đón.” Sau khi hoàn toàn chết tâm, tôi quyết định quyến rũ ông trùm dầu mỏ, cuối cùng trở thành người vợ nhỏ được đại gia cưng chiều trong lòng bàn tay. Nhưng những ngày yên ổn chưa kéo dài được bao lâu thì Giang Lệnh Viễn lại xuất hiện, giọng điệu cứ như bố thí. “Nếu không phải bị bố mẹ ép quá, tôi cũng chẳng thèm đến đón cô đâu.” “Biết điều một chút, sau khi đính hôn, ba người chúng ta sống chung, tôi sẽ nói với bên ngoài là cô là vợ tôi.” “Nhưng con cái thì phải để Tang Ninh sinh, đừng để lộ chuyện này với bố mẹ tôi, sau đính hôn tôi sẽ đưa cô đi học lớp chăm sóc em bé để chuẩn bị trước.” ……
Biết Anh Trai Cậu Đẹp Trai Như Thế, Tôi Đã Không Yêu Cậu Trong trò chơi “Thật lòng hay thách thức”, tôi hỏi bạn trai: “Nếu anh gặp một cô gái trẻ hơn em và cô ấy thích anh, anh sẽ làm gì?” Anh ta cúi đầu, liếc nhìn cô em khóa dưới ngồi bên cạnh, rồi không chút do dự trả lời: “Em nghĩ sao? Đương nhiên là chọn người trẻ hơn rồi.” “Sao tự nhiên em lại hỏi anh câu này? Chẳng lẽ em nghĩ anh sẽ chọn em à?” “Giang Hề, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.” Nói xong, anh ta cười, ôm chặt eo cô gái kia. Tôi không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn về phía chàng trai trẻ đầy triển vọng phía sau anh một cách đầy suy tư. Bởi vì, vừa rồi anh ấy đã tỏ tình với tôi. Trên màn hình điện thoại vẫn còn những tin nhắn chưa kịp trả lời: 【Chị đã suy nghĩ xong chưa?】 【Sao không trả lời?】 【Chị dâu, em thật sự không bằng anh ta sao?】
Đứa Con Riêng Tham Lam Sau khi tôi mang thai, đứa con riêng của chồng liền từ nước ngoài trở về, mở miệng đòi 20% cổ phần công ty, nếu không thì phải phá thai. Cậu ta nói: “Tài sản của cô có một phần của ba tôi, đương nhiên cũng có phần của tôi. Để tránh sau này cô thiên vị con ruột, tốt nhất bây giờ đưa cho tôi phần thuộc về tôi luôn đi.” Tôi nhìn đứa con riêng mà mình đã nuôi dạy hơn mười năm, chỉ cười giận: “Công ty là của tôi, không liên quan gì đến ba cậu.” Không ngờ cậu ta hừ lạnh: “Cái gì mà của cô? Bao năm nay toàn ba tôi quản lý công ty, không có ông ấy thì cái công ty của cô sớm phá sản rồi. Công ty đương nhiên có một nửa là của ba tôi.” “Muốn sinh con thì đưa cổ phần đây. Không thì tôi không đồng ý. Tôi sẽ ép ba tôi ly hôn với cô.” Tôi suýt bật cười. Ba cậu ta chẳng qua là một quản lý cấp cao được thuê. Thế mà đứa con lại nghĩ anh ta là… chủ tịch hội đồng quản trị. Càng buồn cười hơn là, tôi chưa từng kết hôn với ba cậu ta. Cậu lấy tư cách gì mà đòi chia cổ phần từ tôi?
Báo Thù Đi! Thiên Kim Thật Tôi mang theo hệ thống siêu năng lực, xuyên vào truyện thiên kim thật giả. Nhìn người phụ nữ sang trọng trước mặt, mắt đỏ ửng, ôm cô bé ốm yếu vào lòng, khóc nức nở nói: “Không ai được phép chia cắt mẹ con tôi…” Tôi ngồi phịch xuống đất, khóc gào: “Bố mẹ, đừng đuổi em gái đi mà, không có em thì con sống sao đây…” Mọi người: “?”
Đêm trước khi Bạch Nguyệt Quang của Phó Cảnh Thâm trở về.Để giữ thể diện, không bị đá ra khỏi nhà, tôi cố tình dùng tài khoản phụ nhắn tin cho chính mình.【Chị ơi, chị lâu lắm rồi không đến, em nhớ chị quá!】【Chị ơi, khi nào chị mới ly hôn với ông già đó, em đợi chị lâu lắm rồi!】【Chị ơi, chị nhẫn tâm để em làm kẻ thứ ba cả đời sao?】Tôi nghĩ rằng nếu Phó Cảnh Thâm thấy những tin nhắn này, anh ta sẽ nổi trận lôi đình.Sau đó hai chúng tôi sẽ cãi nhau, rồi tức giận mà chia tay.Nhưng không, anh ta chẳng hề nổi giận.Thậm chí còn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh như thể chẳng có gì xảy ra.Khi tôi còn đang ngơ ngác, tài khoản phụ bỗng nhận được một lời mời kết bạn.Tin nhắn đính kèm: “Đàn ông với nhau, đừng tưởng tôi không nhìn ra trò vặt của cậu.”Tôi chết lặng.
Tôi và người con gái “bạch nguyệt quang” trong lòng thiếu gia quyền quý của Bắc Kinh có đến tám phần giống nhau.Mọi người đều khuyên tôi nên làm thế thân để kiếm tiền, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm, cứ dựa vào gương mặt này mà đi khắp nơi làm chuyện xấu.Quả nhiên, thiếu gia không chịu nổi, lần nào cũng ném cho tôi 5 vạn và bảo:“Tôi không cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để livestream, quá tầm thường.”“Đừng dùng gương mặt của cô ấy để gọi trai đẹp đến!”“Ai cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để quyến rũ tôi—”Sau đó, thiếu gia trở thành cái đuôi của tôi, tôi đi đâu anh ta cũng theo, đến cả tắm rửa hay ngủ cũng phải ở bên cạnh.Rồi đến khi “bạch nguyệt quang” quay về nước, cố tình ngã xuống ở sân bay.Thiếu gia chỉ lạnh lùng cười khẩy: “Đừng giả vờ nữa, người có gương mặt giống cô ấy không thể nào yếu đuối như thế được! Đồ trà xanh!”
Chồng Không “Sợ” Vợ Tin đồn nói rằng sếp là người sợ vợ. Bình thường cứ lấy lý do “về nhà với vợ” để trốn các buổi tụ tập. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp buôn chuyện: “Không phải hôm nay sếp Tần phải về nhà với vợ sao?” Anh nghiêng đầu, hất cằm về phía tôi: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”
Người Vợ Đến Từ Địa Ngục Ra ngoài mua thức ăn, tôi rơi xuống cống thoát nước, khi được cứu lên thì đã bất tỉnh. Nhưng không ngờ trong khoảng thời gian đó, nhà tôi xảy ra vụ n ổ khí gas, chồng tôi ch .t ngay tại chỗ. Tôi nước mắt giàn giụa, vừa khóc vừa loạng choạng chạy về nhà. Hàng xóm ai cũng cảm thán rằng tình cảm vợ chồng chúng tôi thật sâu đậm. Chỉ có tôi biết, tôi chỉ đang nôn nóng muốn kiểm tra thành quả của mình. Dù sao, không tận mắt nhìn thấy, tôi cũng chẳng yên lòng được…