Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành Mọi người đều nói tôi nhu nhược. Là vợ của anh ta, dù biết rõ anh ta và trợ lý mập mờ không rõ, tôi vẫn giả vờ không hay biết. Thậm chí, ngay cả khi bắt gặp họ quấn lấy nhau trong văn phòng, tôi cũng chỉ lặng lẽ đi vào phòng nghỉ, không khóc không làm loạn. Bạn thân không chịu nổi, hỏi tôi: “Ly hôn thì ch.t sao? Hà tất phải bám lấy anh ta?” Tôi cười nhạt, nói rằng tôi sắp chuẩn bị xong rồi. Dù sao thì, để nói lời tạm biệt hoàn toàn với mối tình đầu, vẫn cần một chút thời gian. … Nhưng bây giờ, tôi đã chuẩn bị xong.

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội 

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội  Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi.  Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia.  Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi.  Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn.  Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ.  Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại.  Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình.  Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát.  Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.   

Bạn Trai Thích Vay Tiền Tôi

Bạn Trai Thích Vay Tiền Tôi Bạn trai rất thích mượn tiền tôi. Thường thì mượn vài trăm, vài nghìn, thỉnh thoảng mượn đến cả chục nghìn. Tôi ngại không nỡ từ chối. Không chỉ anh thích mượn, mà chị gái anh cũng vậy. Tôi rất phiền lòng, nhưng họ lúc nào cũng tỏ thái độ dễ chịu, lại trả tiền rất đúng hạn. Thế nhưng sau một thời gian, bạn trai và chị gái anh ta bắt đầu trả tiền trễ thường xuyên. Tôi nhắc thì họ sẽ cười cười bảo: “Ôi trời, quên mất tiêu, xin lỗi nhé!” Rồi sau đó cũng sẽ trả. Nhưng những khoản tôi không nhắc thì họ cứ thế mà quên luôn. Mấy khoản nhỏ nhỏ, nếu đòi thì sợ mất lòng, không đòi thì cộng dồn lại cũng không phải ít. Tôi thực sự rất khổ tâm. Sau đó, bạn trai nói: “Thanh Thanh à, chị anh muốn mua nhà, có thể mượn 200 ngàn không?”

ĐẠI CA HỌC ĐƯỜNG

Năm mười tám tuổi, tôi nhặt được một tên “đại ca”, tên này có máu mặt có tiếng trong trường, không ai muốn gần anh ấy cả.Tôi đã cố gắng rất lâu nhưng vẫn không thể làm cho trái tim anh ấy ấm lên. Sau đó, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ấy xuất hiện.Lúc đó tôi mới nhận ra, anh ấy thật sự cũng có một mặt dịu dàng như vậu, chỉ là không phải dành cho tôi.Ngày tôi quyết định buông tay anh, tôi đã nói dối rằng mình chỉ đi một lát rồi sẽ quay lại ngay.Thế nhưng tôi không bao giờ quay lại nữa.Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau tại phim trường. Anh ấy giờ đây đã trở thành Ảnh đế, bắt lấy tôi mà chất vấn:“Đi một lát rồi quay lại?”“Em rốt cuộc đã đi đâu vậy?!”

Thầm Yêu

Thầm Yêu Sắp đến kỳ thi cuối kỳ, bạn trai tôi nhận được một bức thư tình. Trên đó viết: [Thầy Cố, em thầm thích thầy đã lâu rồi, thầy có thể làm bạn trai em không?] Không lâu sau, cô gái đó đứng giữa lớp, giữa những tiếng hò reo của bạn học, lớn tiếng tỏ tình: “Thầy Cố, làm bạn trai em nhé?” Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy, dòng bình luận bay ngang trước mắt. 【Đến rồi đến rồi, nữ chính cuối cùng cũng tỏ tình với nam chính, tình thầy trò kinh điển bắt đầu rồi đây!】 【Trời đất, nữ chính tỏ tình, còn nữ phụ độc ác kia đứng chắn cửa làm gì, chưa thấy mình đủ vướng víu à?】

Sau Ba Lần Chạy Trốn

Sau Ba Lần Chạy Trốn Năm thứ ba làm chim hoàng yến cho một ông trùm Thượng Hải. Tôi không thể chịu đựng được việc cứ phải đi nhổ cỏ ở Ai Cập nữa, nên quyết định trốn đi. Vừa cuốn hết tiền, kéo vali ra khỏi cửa thì đột nhiên có mấy dòng chữ hiện ra trước mắt: 【Cô gái, đừng bốc đồng nhé!】 【Đừng chạy nữa, chạy thì chỉ đến Bắc Cực thôi, đổi chỗ nhổ cỏ à?】 【Trong két sắt thư phòng còn đầy đồ chơi nhỏ, nếu cô chạy mất, anh ấy sẽ thoải mái dùng chúng để đối phó với cô đấy!】 Tôi không tin, vẫn tăng tốc chạy. Vừa đến sân bay thì đã bị kim chủ vội vã đuổi theo dùng cà vạt trói chặt hai tay. “Bảo bối, hôm nay chúng ta ở phòng làm việc nhé?”

Tự Do Sau Màn Kịch

Tự Do Sau Màn Kịch Khi tôi và Dư Miểu Miểu cùng rơi xuống nước, Phong Kinh Tắc lập tức lao đến cứu Dư Miểu Miểu. Anh ấy thậm chí còn hốt hoảng đến mức quên cả nhìn tôi một lần. Tôi hôn mê suốt ba ngày, và trong đầu đột nhiên xuất hiện một cuốn tiểu thuyết chưa hoàn thành. Thì ra, Phong Kinh Tắc là nam phụ thâm tình. Tôi chỉ là công cụ cứu rỗi anh ta, là người giúp anh vượt qua giai đoạn khủng hoảng. Nhưng sau khi tỉnh dậy, tôi phát hiện ra mình có khả năng thoát khỏi sự kiểm soát của mạch truyện. Hình bóng Phong Kinh Tắc dần phai nhạt trong ký ức của tôi, anh ta không còn dễ dàng chi phối cảm xúc của tôi nữa. Tôi bắt đầu rời xa người nam phụ thâm tình này.

Cơn Giông Tội Lỗi

Cơn Giông Tội Lỗi 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

Nụ Cười Sau Cùng

Nụ Cười Sau Cùng Kỷ niệm ngày cưới, chồng tôi đưa tôi đi xem show lớn của Chanel. Nhưng ngay khi vừa bước vào sàn diễn, tôi đã bị một cô gái xa lạ tát một cái trời giáng. Tôi giơ tay định phản kích thì bị chồng cản lại. Anh ấy bảo cô gái chắc nhận nhầm người, khuyên tôi nhịn một chút, tuân thủ quy tắc ở sàn diễn quốc tế. Chẳng bao lâu sau, tôi vô tình nhìn thấy anh ấy đang ép cô gái kia vào một góc khuất phía sau hậu trường. Ánh mắt cô gái tràn đầy yêu thương và niềm vui lén lút. “Cảm ơn Tổng giám đốc Phó đã đưa em ra nước ngoài xem show, còn cho em cơ hội luyện dũng khí bằng cách tát vợ anh.” “Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ để báo đáp ngài, thưa Tổng giám đốc!” Cô ấy vừa nói, vừa làm bộ dễ thương, giơ hai nắm tay nhỏ xíu lên má, ra vẻ đáng yêu. Còn chồng tôi, Phó Thời Hàn, lúc này lại đang véo má cô ta, khuôn mặt đầy vẻ cưng chiều. Tôi lập tức đoán ra thân phận thực sự của cô gái ấy. Đi trên đôi giày cao gót, tôi tao nhã bước tới. Trong ánh mắt kinh ngạc của cô ta, tôi giơ tay và tát trả lại hai cái mạnh mẽ. Sau đó, tôi không do dự mà đá cho Phó Thời Hàn một cú, lạnh lùng cười bảo: “Nếu đã thích lén lút, thì cũng nên tuân thủ quy tắc bị vợ dạy dỗ.”

Năm tháng còn lại, chỉ mong yên bình

Năm tháng còn lại, chỉ mong yên bình Vào sinh nhật 50 tuổi của tôi, Kỷ Hàn Thanh như thường lệ, đến Hàng Châu tham dự hội nghị học thuật. Anh ấy đăng một bức ảnh mưa nhẹ bên hồ Tây lên vòng bạn bè, kèm dòng chữ: “Tây Hồ sau mưa, dùng tư duy dạng hạt để ngắm nhìn một người tựa ngọc.” Trong ảnh, một đoạn cổ tay thon đeo chiếc vòng ngọc vô tình lọt vào khung hình, đâm thẳng vào mắt tôi như một mũi kim sắc nhọn. —— Người như ngọc ấy, mối tình đầu trong trắng mà anh nhớ mãi không quên, đã quay về. Tối đó, tôi khui rượu vang, mua chiếc bánh kem cherry luôn thấy tiếc tiền không nỡ ăn. Tôi chậm rãi ăn hết miếng bánh sinh nhật, rồi tháo nhẫn cưới, đặt trên bàn cùng một tờ giấy và bản thỏa thuận. “Kỷ Hàn Thanh, chúng ta ly hôn đi.” Sau đó, tôi xách vali, một mình bước lên chuyến bay ra nước ngoài. Phía trước là một thế giới rộng lớn đang dần mở ra. Kỷ Hàn Thanh có ánh trăng trắng không thể quên trong lòng. Còn tôi, phần đời còn lại, phải đi tìm lại một “tôi” tự do, mãnh liệt, từng bị lãng quên.

VỤNG VỀ YÊU ANH

Ngày hôm sau khi chia tay bạn trai, cô bạn thân gọi điện cho tôi: “Tớ hình như vừa thấy… anh ta cưới vợ rồi.”Một tiếng sau, tôi lết thân mình đang say bí tỉ, tóc tai bù xù, mang theo phong bì mừng cưới, ngồi ở hiện trường đám cưới.Tôi nghĩ chắc mình điên rồi, bỏ tiền ra chỉ để quậy phá.Giữa tiếng nhạc hôn lễ lãng mạn, tôi và mấy người bạn ngồi ở khu bàn “người yêu cũ” đều đỏ hoe mắt.Đến lúc cô dâu chú rể tới mời rượu, cô dâu khoác tay chú rể, uyển chuyển bước lại.Cô dâu nhìn thấy tôi, sắc mặt lập tức thay đổi.Tôi mỉm cười đứng dậy, đưa tay ra, “Chào cô, tôi là bạn gái cũ của anh ấy.” Mấy chữ đó đã xoay vòng trong miệng, chuẩn bị thốt ra.Chú rể bỗng bị cô dâu véo tai: “Anh không nói là anh không có người yêu cũ sao?”Khoảnh khắc đó, tôi và chú rể nhìn thẳng vào nhau.Cả hai đồng thời nói ra hai chữ: “Cô là ai?”Nhìn khuôn mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trước mắt, tôi nhận ra hình như… mình đến nhầm tiệc cưới rồi.Đúng lúc đó, cổ tay tôi bị ai đó kéo mạnh, cả người bị lôi sang một bên.Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Em tới đây làm gì?”Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, chạm phải một đôi mắt điềm tĩnh.Hôm nay anh ta mặc vest chỉnh tề, trước ngực cài một bông hoa, là người nhà của cô dâu chú rể.Ờm…Hình như tôi vừa phá hỏng đám cưới của anh trai sinh đôi của anh ấy.

CHỒNG TÔI CÓ 2 NHÂN CÁCH

Khi đi vào giấc mơ của chồng, tôi mới phát hiện ra một tính cách hoàn toàn khác của anh ấy.Bình thường, anh ấy: Vẻ mặt nghiêm nghị, giọng điệu lạnh lùng, vì bảo vệ “bạch nguyệt quang” mà nghiêm khắc cảnh cáo tôi: “Tránh xa Tiểu Mạn ra, nếu cô ấy có bất kỳ tổn hại nào, tôi sẽ không tha cho em.”Trong giấc mơ của anh ấy: Đôi mắt đong đầy tình cảm, biểu hiện buồn bã, tội nghiệp nhìn tôi: “Chỉ có anh mới có thể nhìn thấu sự mạnh mẽ giả tạo của em, hiểu được nỗi buồn của em, bảo vệ sự yếu đuối của em… huhu, vợ yêu ơi, nhìn anh một cái được không?”

KIM CHỦ CỦA TÔI PHÁ SẢN RỒI

Bị ép buộc làm chim hoàng yến trong suốt ba năm, rồi đột nhiên kim chủ của tôi phá sản.Tôi nhận được một khoản tiền từ Cận Gia Ngôn, trong khi anh ấy bình thản chuẩn bị tự sát.Đối diện với tôi, anh ấy nói: “Xin đừng chế giễu tôi, và em có thể rời đi rồi.”“Tôi không đi đâu.” Tôi lắc đầu.“Bây giờ đến lượt tôi chiếm đoạt anh.”

Chồng Tôi Bao Nuôi Tình Nhân

Chồng Tôi Bao Nuôi Tình Nhân Tôi và Tống Từ kết hôn ba năm, hắn từng cho tôi tất cả sự chiều chuộng. Cho đến khi tôi tình cờ nhìn thấy bản thỏa thuận bao nuôi cất trong két sắt của hắn. Tôi phát điên chất vấn, chỉ nhận lại một câu tỉnh bơ: “Ba em cũng ngoại tình, mẹ em còn chịu được. Anh chỉ chơi bời tí thôi, sao em không chịu nổi?” Sau đó, tôi bán luôn căn nhà và chiếc xe mà hắn tặng, hủy hết mọi dấu tích giữa chúng tôi, rồi quay lưng bỏ đi.

Hôn Lễ Ba Người

Hôn Lễ Ba Người Bạn trai đột nhiên đi công tác nhưng lại quên thoát tài khoản WeChat trên máy tính. Khi giúp anh ta tắt máy, tôi vô tình liếc thấy lịch sử trò chuyện. [Em yêu, tối nay ở bên anh nhé, ông xã của em sắp chết đói rồi.] Cô gái kia nói: [Vậy thì anh không được không dùng biện pháp, em vẫn chưa muốn có thai.] Bạn trai tôi trả lời: [Có thì sinh, sinh một đứa con gái, đáng yêu như em vậy.] Tôi cố kìm nén sự cuộn trào trong lòng, mở ảnh đại diện lên giống hệt tôi. Bạn bè của cô ấy đăng ảnh cưới, người đàn ông ở góc ảnh trông rất nổi bật. Vậy… tôi chỉ là người thứ ba?

Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn

Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, tôi quyết định trở thành đàn em của nam chính.? Hệ thống yêu cầu tôi tìm ra người có khí chất nam chính nhất trong một đám trai cơ bắp, và tôi ngay lập tức chọn một anh chàng có cơ ngực lớn. Từ đó, tôi làm đủ mọi việc, từ cổ vũ đến mang nước cho anh, cho đến hai tháng sau, hệ thống đột ngột xuất hiện và phát ra tiếng kêu chói tai: “Tổ tông ơi! Anh ta không phải nam chính mà là phản diện điên loạn!” Để bảo vệ tính mạng, tôi không bao giờ đến sân bóng rổ nữa, nhưng chiều hôm đó, phản diện lại nhắn tin: “Sao hôm nay không đến, bị ốm à?” “Em ở đâu? Nói cho anh biết, anh sẽ đến ngay.” “Nếu em cố tình giả bệnh để trốn anh, vậy thì những đứa trẻ hư sẽ bị phạt.”

Hôn Nhân Chôn Vùi Tình Yêu

Hôn Nhân Chôn Vùi Tình Yêu Lục Dương người xưa nay nổi tiếng là chính trực không gần nữ sắc, lại diễn một màn “anh hùng cứu mỹ nhân”. Anh đưa cô gái về biệt thự, giúp cô trả nợ, mở cửa hàng cho cô, nhưng chưa từng chạm vào. Chỉ mỗi ngày đến ăn một bữa cơm. Bạn bè không hiểu tại sao anh lại làm vậy. Anh chỉ nói: “Chỉ tham nửa ngày thảnh thơi của chốn hồng trần, về nhà tôi vẫn là người chồng tốt của Tư Niệm.”

NỮ THẦN ĂN UỐNG

Tôi, một người nổi tiếng hạng mười tám bị lãng quên.Vì ăn uống quá ngon mà bất ngờ nổi tiếng trong làng giải trí.Không kén món chính, không kiêng thịt, ăn toàn tinh bột từ đầu đến cuối.Sức hút từ việc ăn uống của tôi khiến mọi người phải chú ý.Có một nam minh tinh đùa rằng muốn cưới tôi, sau đó về nhà nấu ăn riêng cho tôi.Kết quả là một thái tử gia trong giới Bắc Kinh phải đích thân lên tiếng:“Tôi chỉ đi công tác thôi, không phải đã chết, đừng có mà mơ tưởng đến cơm của vợ tôi.”