Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

ĐI NGẮM TRAI ĐẸP CÙNG EM CHỒNG ,BỊ CHỒNG BẮT TẠI TRẬN

Tôi kết hôn chớp nhoáng với một anh đặc cảnh, sau khi cưới thì hai đứa sống như người dưng.Tin nhắn trao đổi giữa hai vợ chồng, ngắn gọn đến mức thê lương:“Đi làm nhiệm vụ, trực đêm, đừng đợi.”“Nhiệm vụ, không về.”“Nhiệm vụ.”Cho đến một ngày, tôi bị em chồng kéo đến nhà hàng thịt nướng trai đẹp.Một anh cơ bắp nắm tay tôi, còn định đặt tay tôi lên bụng sáu múi của anh ta.Cửa lớn đột nhiên bị đá văng ra.Ông chồng đặc cảnh đang “làm nhiệm vụ” của tôi…Dẫn nguyên đội đặc cảnh trang bị tận răng, phá cửa mà vào.

HÃY ĐỂ ANH YÊU EM

Tôi và Chu Từ cũng là một đôi “oan gia ngõ hẹp”.Chúng tôi chửi rủa nhau, đánh nhau, cuối cùng còn thề độc: “Ai không ly hôn thì làm chó.”Trên đường ra tòa, chúng tôi dùng những lời lẽ cay nghiệt nhất để nguyền rủa đối phương.Thế nhưng khi chiếc xe chở dầu lao tới, anh ta lại đột ngột bẻ lái, dùng chính cơ thể mình để hứng trọn cú va chạm.Anh ta đã giúp tôi sống thêm 0,01 giây.Lần tiếp theo mở mắt ra, tôi đã quay về mùa hè năm lớp 11.Chu Từ cũng đang ôm một bó hoa, hỏi tôi có muốn thử lại không.Giây tiếp theo, anh ta uể oải ngước mắt lên, cả khuôn mặt tràn đầy u ám.Khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, tôi liền biết — anh ta cũng quay về rồi.

TUẾ TUẾ LỤC DIÊN

Sau khi uống rượu, tôi và thanh mai trúc mã lăn lên giường với nhau. Chúng tôi thỏa thuận ba điều: coi như chưa có chuyện gì xảy ra.Nhưng trong đầu tôi, ký ức về đêm đó cứ mãi lởn vởn, không sao xua đi được.“Mình sẽ không thích tên Lục Diên điên này đấy chứ?”Dù sao thì… anh ta đúng là rất đỉnh.Tôi cứ thất thần mãi, khiến cô bạn thân sát trai tức đến nghiến răng, thẳng tay gọi ngay mười anh chàng người mẫu nam đến quán bar cho tôi.“Cậu chỉ là ế quá lâu, giờ nếm được mùi vị rồi thèm đàn ông thôi.”Lúc tôi đang chơi vui vẻ, Lục Diên xuất hiện.Anh kéo tôi vào con hẻm nhỏ chật chội, chiếc quần tây cọ vào chân tôi, giọng nói trầm khàn:“Là tôi không thể thỏa mãn em sao?”

Thiên Kim Thật Giả

Thiên Kim Thật Giả Tôi trở về nhà.

TÔI TỎ TÌNH NHẦM BOSS TỔNG TÀI

Trên chương trình tạp kỹ, tôi thua trò chơi “Thật lòng hay Thách thức”, bị yêu cầu tỏ tình với một người ngẫu nhiên trong danh bạ WeChat.Tôi run rẩy tắt điện thoại, sợ đến mức không dám nhìn màn hình, chỉ lo sẽ nhận được phản hồi gì đó kinh thiên động địa.Không ngờ giây tiếp theo, điện thoại đột ngột đổ chuông:“Bảo bối, chơi trò ‘lạt mềm buộc chặt’ như này là không ngoan đâu đấy.”

KIẾP NÀY ĐỂ EM BẢO VỆ ANH

Thế gian đều nói rằng Chu Tần Xuyên lạnh lùng, cao ngạo, nhưng anh ta lại như một con chó, đuổi theo tôi suốt mười năm.Cho đến khi tôi bị người ta đẩy vào biển lửa, anh cũng không hề do dự, vứt bỏ khối tài sản hàng tỷ để theo tôi mà đi.Sống lại một đời, tôi quyết định không làm người phụ nữ chỉ biết trêu đùa anh nữa, mà sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với anh.Đáng tiếc, có vẻ như anh cũng đã sống lại.“Lâm Hoán, em còn muốn như kiếp trước, coi anh như chó mà dạy dỗ nữa sao, hửm?”Tôi bị anh ép vào góc tường, buộc phải ký vào đơn ly hôn.Anh nói rằng, đời này, anh tuyệt đối sẽ không cần tôi nữa.Tuyệt đối không.

Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi!

Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi! Kết hôn chớp nhoáng với một anh cảnh sát, sau khi cưới lại sống như bạn trên mạng ở hai thành phố khác nhau. Tin nhắn trò chuyện thì như đang nói chuyện với AI: 【Hôm nay đi bắt tội phạm, không về nhà, nhớ khóa cửa.】 【Chưa bắt được, tiếp tục bắt, không về, khóa cửa.】 【Bắt người, khóa cửa.】  

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”

YÊU ĐƯƠNG VỚI HỌC BÁ NGHÈO

Sau khi dùng quyền lực để ép buộc một học bá nghèo khó đồng ý yêu mình, tôi nhanh chóng mất hứng. Với sự kiêu ngạo của kẻ đứng trên, tôi ném tiền trước mặt anh ta và buông một câu đầy lạnh lùng:“Đi đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.”“Tiểu thư đây chỉ chơi đùa với anh thôi, anh lại coi là thật sao?“Anh nghĩ tôi sẽ từ bỏ một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một kẻ nghèo hèn như anh sao?“Đừng làm ra vẻ thanh cao nữa, cầm tiền và biến đi. Loại đàn ông dựa vào sắc đẹp để sống, tôi gặp không ít rồi.”Sau khi bị tôi sỉ nhục, mắt anh đỏ hoe, nắm chặt tay như muốn bóp chết tôi ngay lập tức.Cuối cùng, anh lạnh lùng gạt đống tiền xuống, chỉ để lại một bóng lưng kiêu ngạo quyết tuyệt mà rời đi.Sau này, anh trở thành người giàu có trong ngành công nghệ, còn tôi bị phát hiện là tiểu thư giả”, bị đuổi khỏi gia đình.Lúc đường cùng, tôi gặp lại anh.Anh lười biếng tựa vào ghế sofa, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt. tay cầm cây gậy bi-a tháo từng chiếc cúc áo của tôi.“Tiểu thư, dùng sắc đẹp để kiếm sống mà cũng cần người khác dạy sao?”

Chuyện Này Có Thể Sao?

Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời. Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận. Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình. Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi. Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách. Báo động đỏ bật lên trong đầu: Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?! Kết quả… Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi. “Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.” Hả? Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy? Đây là kiểu báo thù mới à? …

BỐ TÔI TÀI TRỢ CHO 1 HỌC SINH NGHÈO

Sau khi trở về nước, tôi phát hiện ra phòng của mình đã bị một sinh viên được tài trợ chiếm giữ.Vừa về đến nhà, cô ta đã lập tức đặt ra hàng loạt quy tắc cho tôi:“Tôi là học sinh xuất sắc được bố bạn đặc biệt bồi dưỡng, thành tích toàn diện ở tất cả các môn. Ông ấy bảo tôi giúp đỡ bạn nhiều hơn, từ nay về sau, bạn phải tuân thủ các quy tắc của tôi, nếu không thì tự chịu trách nhiệm!”“Tôi sẽ thi đại học năm nay, buổi tối tôi cần yên tĩnh để tự học, nên bạn không được đi lại lung tung sau tám giờ tối.”“Cấm sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào, tôi thường nghe bài giảng trực tuyến, bạn lên mạng lướt điện thoại sẽ ảnh hưởng đến tốc độ mạng của tôi.”“Tiếng ồn từ vật nuôi lớn hơn nhiều so với con người, vì vậy nhà này cấm nuôi vật nuôi. Nếu bạn có nuôi vật nuôi thì phải lập tức tìm cách xử lý!”“Âm lượng khi nói chuyện không được vượt quá mười lăm decibel, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi.”“Khi gặp tôi, bạn phải cúi người chào hỏi để làm tâm trạng tôi tốt hơn.”“Để sửa thói quen hoang phí của bạn khi ở nước ngoài, chi tiêu hàng tháng không được vượt quá một nghìn.”“Nếu không thực hiện đúng những quy tắc này, sẽ bị phạt ba trăm.”…Mấy năm không về nước, cô ta thật sự nghĩ mình là đại tiểu thư của cái nhà này rồi.

Gặp Lại Rồi

Gặp Lại Rồi Tôi đã biến mất suốt ba năm, và trong suốt ba năm đó, Giang Yến không ngừng tìm kiếm tôi.Lần gặp lại, là khi tôi giả làm bạn gái của em trai trong buổi tụ họp bạn học của nó, để giúp nó giữ thể diện.Khi nhìn thấy tôi gắp thức ăn cho em trai, anh ta ghen đến phát điên, nở nụ cười lạnh, trước mặt mọi người cố ý khiến tôi bẽ mặt:“Già rồi mà còn ăn cỏ non, Hứa Nhiễm, cô không biết xấu hổ à?”Tôi nhìn về phía cô gái đang nắm chặt vạt áo anh ta, ánh mắt ngơ ngác như nai con, giống hệt tôi của ngày xưa.Tôi cố kiềm chế cánh tay đang run rẩy, gắng gượng bình tĩnh, nhẹ nhàng vuốt má em trai:“Cỏ non ngon mà.”“Anh cũng thấy thế, đúng không?”

TÔI VÀ TIỂU THƯ GIẢ CÙNG GẢ VÀO MỘT NHÀ

Sau khi tôi được nhận lại gia đình hào môn, cô con gái giả đã xây dựng một mối quan hệ tình cảm sâu sắc với vị hôn phu của tôi.Vấn đề làm sao thực hiện hôn ước trở thành một việc nan giải.Mẹ tôi vung tay quyết định: “Vậy thì cùng gả đi!”Thế là tôi và cô con gái giả cùng gả vào nhà họ Lục.Cô ấy gả cho anh cả, Thái tử gia, còn tôi gả cho em trai, một người trầm tĩnh như Phật tử.Từ chị em trở thành chị em dâu, nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục truyền thống cạnh tranh đối đầu.Cô con gái giả: “Công ty tôi lợi nhuận năm vạn rồi!”Tôi: “Tôi sáu vạn.”Cô con gái giả: “Chồng tôi 18cm, có cơ bụng!”Tôi: “Chồng tôi cũng có.”Cô con gái giả: “… Lần sau thi tiếp!”Sau này, nữ thư ký của Thái tử gia bỏ thuốc để quyến rũ anh ta.Cô con gái giả khóc lóc thảm thiết: “Chồng tôi có tiểu tam, tôi muốn ly hôn.”Tôi vừa xoa cái lưng đau nhức, vô thức đáp lại: “Chồng tôi cũng có.”Cô con gái giả vẫn đỏ mắt đáng thương nhìn tôi.Tôi: “Vậy tôi cũng ly hôn nhé?”Chồng Phật tử của tôi: “?”

Anh Thay Lòng, Tôi Thay Người

Anh Thay Lòng, Tôi Thay Người Tôi bị ngộ độc thực phẩm đến mức hôn mê, còn con gái tôi thì đang cầm điện thoại gọi video với ba nó. “Ba nhìn nè, dáng mẹ bò lăn dưới đất lúc đau đớn trông y như một con giòi.” “Lần sau cứ cho bả ăn thêm đậu phộng nữa, đợi bả ch .t rồi thì chẳng còn ai quản con chuyện này chuyện kia, bắt làm cái này cái nọ. Tài sản của bả cũng thành của con hết, muốn xài sao thì xài, thích tiêu gì thì tiêu.” “Đợi con thừa kế xong, con sẽ đến tìm ba với bà nội.” Không cần đợi sau này đâu, tôi bây giờ cũng có thể “thành toàn” cho nó rồi.

Đứa Con Riêng Tham Lam

Đứa Con Riêng Tham Lam Sau khi tôi mang thai, đứa con riêng của chồng liền từ nước ngoài trở về, mở miệng đòi 20% cổ phần công ty, nếu không thì phải phá thai. Cậu ta nói: “Tài sản của cô có một phần của ba tôi, đương nhiên cũng có phần của tôi. Để tránh sau này cô thiên vị con ruột, tốt nhất bây giờ đưa cho tôi phần thuộc về tôi luôn đi.” Tôi nhìn đứa con riêng mà mình đã nuôi dạy hơn mười năm, chỉ cười giận: “Công ty là của tôi, không liên quan gì đến ba cậu.” Không ngờ cậu ta hừ lạnh: “Cái gì mà của cô? Bao năm nay toàn ba tôi quản lý công ty, không có ông ấy thì cái công ty của cô sớm phá sản rồi. Công ty đương nhiên có một nửa là của ba tôi.” “Muốn sinh con thì đưa cổ phần đây. Không thì tôi không đồng ý. Tôi sẽ ép ba tôi ly hôn với cô.” Tôi suýt bật cười. Ba cậu ta chẳng qua là một quản lý cấp cao được thuê. Thế mà đứa con lại nghĩ anh ta là… chủ tịch hội đồng quản trị. Càng buồn cười hơn là, tôi chưa từng kết hôn với ba cậu ta. Cậu lấy tư cách gì mà đòi chia cổ phần từ tôi?

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh Tôi học đại học cùng một trường với em trai ruột. Ngày nào cũng sai bảo nó mang cơm, lấy đồ chuyển phát nhanh. Cho đến một ngày, khung trò chuyện với nó đột nhiên hiện lên dấu chấm than màu đỏ. Tối hôm đó, nam thần lạnh lùng của học viện đột ngột tìm đến cửa phòng tôi, trong tay cầm một đoạn video. Trong video, người hầu tổ truyền của tôi không hề do dự mà nhận lấy một chiếc thẻ, sau đó cam kết sẽ không liên lạc với tôi nữa. Cậu thiếu niên tắt màn hình điện thoại, trông đáng thương đến lạ. Vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chỉ vì 100 nghìn mà có thể vứt bỏ chị gái, người đàn ông như thế không đáng tin.” “Chị có thể xem xét em được không?” “Em nhất định sẽ làm tốt hơn anh ta.” Tôi: ??  

Bóng Dưới Ánh Đèn

Bóng Dưới Ánh Đèn Đồng nghiệp của Giang Dịch gửi cho tôi một bức ảnh anh ta ôm thư ký, kèm theo một tin nhắn: “Để ý cô ta chút nhé, chị dâu.” Tôi không để tâm. Bởi vì Giang Dịch từng cho tôi xem ảnh chụp chung của công ty. Giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, thư ký của anh để mặt mộc, làn da vàng vọt, ngoại hình tầm thường đến mức không thể bình thường hơn. Anh cũng đã vô số lần phàn nàn với tôi: “Chưa từng thấy ai ngốc như vậy, việc gì cũng làm không xong.” “Nhìn bình thường đã đành, lại còn không biết trang điểm, ảnh hưởng hình tượng công ty.” Tôi vẫn còn nhớ rõ giọng điệu đầy chán ghét đó. Nhưng sau này, anh lại vì cô ta mà đánh nhau với vị hôn phu của cô ấy, bị giam 10 ngày.  

Băng Vỡ Gặp Mùa Xuân

Băng Vỡ Gặp Mùa Xuân Vì một câu nói, Chu Mạo đã lái xe suốt 300 km trong đêm để gặp tôi, dỗ dành và ở bên tôi. Tôi ngây ngốc tưởng rằng anh ấy yêu tôi nên mới vất vả như vậy. Cho đến khi tôi nhìn thấy lịch sử trò chuyện của anh ấy với bạn bè. 【A Tường giận dỗi không cho đụng vào người, tôi đành phải đến tìm Tuyết An để dập lửa.】 【Với lại, con bé đó học ba lê, cơ thể dẻo dai, hiểu ý người nữa chứ.】 Ba lê? Cô ta là vận động viên trượt băng nghệ thuật, còn tôi chỉ là một đóa hoa vô danh trong đội cổ vũ. Tôi không làm ầm ĩ lên, chỉ lặng lẽ tháo nhẫn ra, nộp đơn xin tập huấn tại Nga. Trước khi đi, Chu Mạo chỉ vào người đàn ông tóc vàng mắt xanh bên cạnh tôi, đôi mắt đỏ lên vì tức giận: “Tuyết An, em thật sự vừa lòng với tên Nga kia à?! Em không đủ yêu tôi nên phải tìm một thằng ngoại quốc sao?!”