Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản Tôi là bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn, mỗi tuần khám hai ngày. Một ngày nọ, chồng tôi quỳ xuống cầu xin tôi, nhờ tôi chữa bệnh cho tình cũ của anh ta, Mạc Huệ Tình. Anh ta đích thân đưa cô ta đến, còn ân cần đỡ cô ta ngồi xuống, cứ như đang đi khám thai vậy. Tôi lật bệnh án, lạnh nhạt nói: “Niêm mạc tử cung quá mỏng.” Ngay lập tức, Mạc Huệ Tình đỏ mắt. Chồng tôi giận dữ quát: “Huệ Tình trong sạch, cô đừng có nói bậy!” Tôi liếc anh ta một cái, cười lạnh: “Niêm mạc tử cung mỏng không nhất thiết là do phá thai nhiều lần. Không cần phải chột dạ.” Tôi tiếp tục hỏi: “U nang hai bên buồng trứng. Hai người đã quan hệ bao lâu mà chưa có thai?” Chồng tôi trừng mắt mắng lớn: “Cô ấy bị chồng cũ bỏ vì không thể sinh con, cô không biết sao? Cô hỏi vậy là cố tình kích thích cô ấy à?” Tôi thực sự chưa từng thấy ai điên rồ đến mức này. Thấy không thể tiếp tục với một kẻ vô lý như vậy, tôi quyết định kết thúc cuộc khám bệnh. Trước khi gọi bệnh nhân tiếp theo, tôi thuận miệng hỏi câu cuối: “Hai người có chấp nhận làm thụ tinh ống nghiệm không?” Cả hai sắc mặt tái mét. Trước khi chồng tôi lại lên cơn hành hung bác sĩ, tôi bấm chuột gọi bệnh nhân tiếp theo: “Bệnh nhân tiếp theo!” Làm bác sĩ chuyên khoa vô sinh hiếm muộn, bệnh nhân đến khám hầu hết đều như đi một vòng trong nhà lao. Chồng tôi không chịu nổi cảnh Huệ Tình chịu khổ, thế là chạy khắp bệnh viện nổi điên với từng bác sĩ một. Mọi người đều tránh xa anh ta. Tôi cũng muốn tránh xa anh ta. Dù sao, kẻ gây náo loạn trong bệnh viện là đáng sợ nhất.

Sát Ngôn

Sát Ngôn Trong lễ cưới, tôi thì thầm một câu bên tai chồng mình. Sau khi nghe xong, anh ta sụp đổ hoàn toàn, n/hảy l.ầu t ự s.á t ngay tại chỗ. Sau khi anh ta ch .t, vô số người, bao gồm cả cảnh sát, đều hỏi tôi đã nói gì. Tôi luôn giữ im lặng. Năm năm sau, khi tôi rơi vào cảnh túng thiếu, có người tìm đến, hứa trả số tiền lớn để mua lại câu nói ấy. Hắn muốn biết rốt cuộc phải là câu nói kinh khủng thế nào mới có thể gi .t ch .t một con người. Khoảnh khắc đó, tôi vô cùng phấn khích. Người tôi chờ đợi bấy lâu, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Tôi Bao Nuôi Thái Tử Bắc Kinh

Tôi nhầm tưởng Thái tử Kinh Đô là một sinh viên nghèo và đã đưa ra giá 5000 tệ mỗi tháng để bao nuôi anh.Hàng ngày anh đều lạnh lùng nhìn tôi làm đủ trò.Tôi cảm thấy không hài lòng, liền mắng anh dám làm bộ mặt lạnh lùng đó với nhà tài trợ.Cho đến khi bố mẹ tôi dẫn tôi đến tham dự một bữa tiệc gặp mặt, nhìn thấy anh được mọi người ngưỡng mộ, bố mẹ tôi còn cúi đầu cười với anh.Tôi sững sờ không nói nên lời, anh nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai tôi: “Em tham lam thật, muốn để tôi làm người thứ ba sao?”

LỠ MIỆNG TỎ TÌNH VỚI NAM THẦN

Nam thần mà tôi thầm thích từ thời cấp ba giờ đã trở thành streamer game.Tôi uống say, vào phòng livestream của anh ấy và tỏ tình nặc danh.“Lạc Gia Hà, cậu biết tôi thích cậu bao nhiêu năm rồi không? Thầm thích thật là mệt chết đi được!”Tỉnh rượu xong… tôi lên hot search.Lạc Gia Hà nhờ tôi mà fan tăng vượt ngưỡng triệu.Tại buổi họp lớp, tôi lại gặp nam thần.Cứ tưởng anh không nhận ra giọng mình.Ai ngờ anh bước đến trước mặt tôi, đẹp trai ngông cuồng:“Giang Xán, thầm thích mệt, vậy thích nhau hai chiều không mệt sao?”

TỔNG TÀI MẶT LẠNH CŨNG BIẾT GHEN

Năm đó tôi bị hiểu lầm là “bạch nguyệt quang” của ai đó.Giờ người ta trở về nước.Mọi người nhắn tin hỏi tôi có định đi đón Trần Yến không.Tôi vừa định trả lời để giải thích.Cánh tay ôm eo tôi bỗng siết chặt hơn.“Bạch nguyệt quang?”Bên tai vang lên giọng nói đầy nghiến răng nghiến lợi.“Tôi biết mà! Hóa ra em còn nuôi thêm con chó khác ở bên ngoài!”

CHỈ CẦN TÌNH YÊU CỦA EM LÀ ĐỦ

Tại buổi tiệc cưới.Lương Quan liếc nhìn bàn tay tôi đang khoác lên cánh tay anh ấy.Giọng anh lạnh lùng: “Chỉ là liên hôn thôi, đừng giả bộ tình cảm.”Tôi không buông ra mà siết chặt hơn, giọng nhẹ nhàng:“Diễn thì diễn cho trót.”Nghe vậy, anh hất tay tôi ra, đầy vẻ chán ghét mà chỉnh lại tay áo.“Minh Thu, đã bốn năm rồi, đừng tưởng tôi còn chưa quên cô. Đừng có mơ nữa!”Về sau, khi tôi vật vã đau đớn trong phòng sinh,Y tá nói rằng người nhà đứng bên ngoài khóc đến mức thảm thiết, suýt ngất xỉu mấy lần rồi.

Tình Yêu Ràng Buộc

Tình Yêu Ràng Buộc Bạn trai bảo tôi từ bỏ kỳ thi đại học để đi làm kiếm tiền nuôi anh ta học tiếp. Anh ta nói đợi đến khi công thành danh toại, sẽ cho tôi sống cuộc sống như bà hoàng. Tôi lập tức từ chối và thi đỗ vào một trường 985*. *”985″ là cách nói tắt của những trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tương đương với nhóm đại học hàng đầu. Anh ta mắng tôi là kẻ ăn sẵn, cả đời sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thành của đàn ông. Mười năm sau gặp lại, bạn trai cũ bế vợ con trong lòng, cười nhạo tôi cô đơn một mình. Người cộng sự bên cạnh lập tức kéo anh ta lại, nhắc nhở: “Câm miệng, cô ấy là sếp bên phía khách hàng.”

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

NGƯỜI YÊU CŨ CỦA KIM CHỦ QUAY VỀ TÔI LIỀN BỎ ĐI

Sau khi người yêu cũ của Tần Tấn quay về, anh ấy nói chia tay với tôi.Hôm tôi dọn đồ rời đi, anh ngồi trên ghế sofa, bình thản nhìn tôi thu dọn hành lý, sau đó còn tiễn tôi ra cửa, đưa tôi lên xe.Như một người bạn bình thường, anh hỏi:“Em còn muốn yêu đương không? Có cần anh giới thiệu ai cho không?”Tôi đáp: “Ừ, được thôi.”Nụ cười của anh khựng lại đôi chút, rồi tùy tiện đưa tôi một tấm danh thiếp.Người đó… là đối thủ mạnh nhất nhưng cũng là đồng minh của anh.Về sau, có một đêm khuya, tôi bị người đàn ông kia hôn đến mức tay chân mềm nhũn.Nhưng ngay trước cửa nhà, tôi va phải Tần Tấn.Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi tôi, rõ ràng đã quên mất chuyện tấm danh thiếp kia, chỉ lạnh lùng cười:“Tốt nhất đừng để anh biết là thằng nào làm.”

TRỌNG SINH TRỞ VỀ 3 THÁNG TRƯỚC KHI KẾT HÔN

Vào ngày cưới, anh bỏ mặc tôi một mình tại lễ đường và biến mất không một dấu vết.Tôi ôm bụng bầu bốn tháng, gọi cho anh ta rất nhiều cuộc điện thoại. Ban đầu anh không nghe, rồi sau đó trực tiếp tắt máy. Xung quanh bắt đầu rộ lên những lời thì thầm:“Lần đầu tiên thấy chú rể bỏ trốn khỏi đám cưới.”“Kết hôn chỉ vì lỡ có con thì có ai chấp nhận nổi, bị bỏ cũng phải thôi.”Tôi đứng đó giữa cơn gió, bối rối đến không biết phải làm gì, chỉ biết liên tục xin lỗi và trấn an những vị khách lần lượt rời đi.Cả một ngày dài, tôi đứng đợi anh ở góc phố, đợi đến khi mọi người đã tản đi hết, nhưng anh vẫn không xuất hiện. Lúc ấy, một cô bác đứng gần đột nhiên nói một câu bâng quơ:“Giang Thâm trông giống con trai của vợ trước ba cô nhỉ, có khi nào là đến để trả thù cô không.”Trên đường trở về, câu nói ấy cứ lởn vởn trong đầu tôi, không sao xua đi được. Trong cơn mê muội, tôi va chạm với một chiếc xe tải. Và thế là tôi cùng đứa con bốn tháng trong bụng, vĩnh viễn ra đi dưới gầm xe ấy.

Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo

Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo Tôi là thiên kim thất lạc nhiều năm, sau cùng lại được một ông trùm xã hội đen nuôi lớn như con gái ruột. Từ nhỏ, tôi gối đầu lên khẩu súng mà ngủ. Còn Lâm Du kẻ thay thế thân phận vốn thuộc về tôi, thì ôm búp bê ngủ mỗi đêm. Tôi không cần dùng đầu nghĩ cũng nghĩ ra được tám trăm cách tiễn Lâm Du đi gặp ông bà mà không ai hay biết. Nhưng ngay đêm đầu tiên tôi về nhà họ Lâm, Lâm Du đã lạch bạch chạy đến phòng tôi, ôm búp bê nhét vào giữa hai đứa. “Bảo bối không ngủ được à? Đừng sợ, chị đến ngủ với em.” Cơ thể tôi lập tức cứng đờ. Khẩu súng dưới gối bỗng trở nên… lố bịch vô cùng.

THAM GIA SHOW LY HÔN VỚI CHỒNG ẢNH ĐẾ

Tôi và Cận Nam Triều đã kết hôn ba năm, nhưng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.Ngày tham gia show ly hôn, tôi lại thấy hàng loạt bình luận nhảy lên:【Nữ chính vẫn chưa biết đúng không? Nam phụ căn bản không hề muốn ly hôn! Anh ta đến đây chỉ để được gần vợ nhiều hơn thôi!】【Nam phụ đúng chuẩn kiểu u ám, bệnh hoạn đấy! Vợ to đùng trước mặt rồi, còn giả vờ yêu thầm cái gì nữa, xông lên luôn đi!】【Nữ chính, cô cứ thử mở cửa ra xem! Cô mà bảo liếm chân, anh ta cũng vui vẻ làm ngay đấy!】Tôi không tin lắm.Nhưng khi đẩy cửa phòng ra, tôi thấy trong tay Cận Nam Triều đang cầm thẻ bài phiên bản giới hạn của tôi, ánh mắt nóng rực.Tôi sững sờ, đối diện ánh nhìn đó, khẽ mở miệng nói:“Ờm… tôi bị trật chân rồi, có thể xoa bóp giúp tôi không?”Nếu không phải do vừa nhìn thấy loạt bình luận kia, tôi chắc chắn sẽ không để ý đến sự thay đổi trong ánh mắt của anh ta.Nhưng giọng điệu của anh ta vẫn lạnh lùng như cũ: “Lại đây, đau chỗ nào?”Trên màn hình, bình luận bùng nổ:【Ôi trời ơi! Nữ chính chơi chiêu này cao tay thật!】【Ngồi chờ nữ chính bắt đầu trêu ghẹo đây! Để xem nam phụ giả vờ được bao lâu!】

HỌC BÁ LẠNH LÙNG THẦM YÊU TÔI

Cấp ba, tôi từng thầm thích một học bá lạnh lùng.Nhưng vì khoảng cách gia thế giữa hai chúng tôi, tôi không dám thổ lộ, để rồi mối tình đơn phương này cứ thế mà kết thúc trong lặng lẽ.Sau kỳ thi đại học, tôi cứ thế mà học lên đại học, rồi tốt nghiệp, rồi đi làm.Trong khoảng thời gian đó, cũng có nhiều người theo đuổi tôi, nhưng không hiểu sao, mỗi lần còn chưa bắt đầu thì đã bị chia tay một cách phũ phàng.Thế nên tôi cũng chẳng còn để tâm đến chuyện tình cảm nữa.Cho đến năm 25 tuổi, vào đúng đêm mẹ tôi thúc giục tôi về quê để đi xem mắt.Tôi bị một người đàn ông chặn lại ở cửa thang máy trong hầm để xe.Chàng nam thần lạnh lùng ngày xưa, giờ đây đã là tổng tài của Tập đoàn Bùi Thị, anh ta ép tôi vào góc tường.“Tại sao lại đi xem mắt với người khác! Bạn trai đổi bao nhiêu người rồi, tại sao vẫn không chịu đến tìm tôi?”“Chỉ thích một mình tôi, không được sao?”Đôi mắt sâu thẳm của anh ta tràn ngập sự cố chấp, cả người toát lên một loại bi thương khó hiểu.Tôi: ?

Ba Sợ Dây Chuyền

Ba Sợ Dây Chuyền  Sau khi được chẩn đoán ung thư dạ dày. Tôi mua ba sợi dây chuyền, giấu ở ba nơi khác nhau: “Chồng à, đây là sợi dây chuyền em thích nhất, mỗi năm vào ngày giỗ phải đốt một sợi cho em đấy nhé.” Chỉ một câu nói, tôi đã trói chặt con chó điên tên là Thẩm Từ. Anh từ bỏ việc nhảy lầu, vứt bỏ thuốc ngủ. Dựa vào lời hứa ấy, anh đã sống qua năm này đến năm khác. Cho đến khi bên cạnh Thẩm Từ xuất hiện một cô gái nhỏ. Cô gái ngây thơ hiền lành, giống như một mặt trời nhỏ ấm áp. Thẩm Từ dọn ra khỏi căn nhà chung, tiễn con chó nhỏ tôi từng nuôi đi. Đến ngày giỗ năm thứ ba, Thẩm Từ không đến. Tôi len lén vào giấc mơ của anh, làm nũng: “Chồng à, anh đúng là đồ ngốc, năm nay vẫn chưa tìm thấy sợi dây chuyền đâu.” Thẩm Từ xưa nay luôn lắm lời với tôi, giờ lại im lặng lạ thường. Rất lâu sau, anh mới nói: “Thanh Thanh, đã ba năm rồi… anh cũng nên bắt đầu cuộc sống mới.”

Tình Yêu Không Tha Thứ

Tình Yêu Không Tha Thứ Tình cờ nghe thấy âm thanh ái muội phát ra từ phòng vị hôn phu.“Anh, anh chỉ yêu em thôi, đúng không?”Thẩm Tuấn thở dốc, giọng đầy kìm nén.“Anh chỉ yêu em. Đợi cô ta sinh con xong, anh sẽ xử lý cô ta.”Giọng cô gái dịu dàng nhưng nguy hiểm đến rợn người.“Anh à, hãy ở lại địa ngục với em mãi mãi đi.”Thì ra, hắn đã sớm lén lút qua lại với cô em gái nuôi ít nói, trầm lặng suốt nhiều năm.Hắn chìm đắm trong thứ tình cảm bệnh hoạn, sai trái đó, không cách nào thoát ra được.Tôi khẽ nhếch môi, lặng lẽ quay đi.Bọn họ muốn ôm nhau trong bóng tối? Tôi sẽ khiến Thẩm Tuấn phải nhìn thấy ánh sáng.Nếu hắn từng thật sự được yêu thương, từng trải qua tình thân, tình bạn, tình yêu đúng nghĩa, từng nhìn thấy thế giới rộng lớn ngoài kia…Liệu hắn còn có thể chấp nhận sống mãi trong góc tối ẩm mốc ấy không?Tôi rất mong chờ.

MẸ CHỒNG TƯƠNG LAI

Lần đầu tiên gặp mẹ chồng tương lai, bà ấy đã khoe khoang về việc tiền thuê căn hộ của bà đắt đỏ đến mức nào.“Những người nghèo khó như cô chắc cả đời cũng không đủ khả năng để ở đây đâu.”Nhưng thực ra, đây là nhà của tôi, cả tòa nhà này đều đứng tên tôi.

NHỮNG THỨ NÊN BỎ ĐI TỪ ĐẦU THÌ TỐT HƠN

Vào kỷ niệm mười năm ngày cưới của chúng tôi, Thiệu Văn Thanh ngoại tình.Anh ta dẫn theo hai đứa con của người phụ nữ đó đến trước mặt tôi, nói rằng bọn trẻ đáng thương, cần một người cha.Con gái tôi van xin tha thiết, nhưng anh ta vẫn không thay đổi.Tôi không dây dưa, dẫn con gái rời đi. Vì sợ con gái bị ức hiếp, tôi đã không tái hôn.Nhiều năm sau, con gái gặp được người tốt.Cháu gái của tôi cũng rất đáng yêu, tôi ngày ngày chăm sóc cho cháu, cuộc sống trôi qua hạnh phúc và yên bình.Đến khi tôi tròn 60 tuổi, con gái và con rể nói bận việc công ty, cháu gái cũng phải học thêm, hẹn hôm sau sẽ tổ chức tiệc mừng thọ cho tôi.Nhưng vào đêm đó, tôi lướt qua một video trong thành phố.Trong phòng bao sang trọng của khách sạn, tôi thấy con gái, con rể và Thiệu Văn Thanh, cùng hai đứa con của người phụ nữ kia. Sáu người họ quây quần bên nhau, hát bài chúc mừng sinh nhật cho người phụ nữ đó.Con gái tôi còn gọi bà ta là: Mẹ Tống.1Con gái tôi từng nói, sinh nhật 60 tuổi của tôi nhất định phải tổ chức lớn.Tôi bảo con đừng lãng phí tiền bạc.

Yêu Đương Nồng Nhiệt

Yêu Đương Nồng Nhiệt Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi và người chú nhỏ trên danh nghĩa của mình đính hôn. Nhưng anh ta chỉ coi tôi như một đứa trẻ. Đêm tân hôn, tôi run rẩy đưa tay cởi cà vạt của anh ấy. Lại bị anh hất tay ra, cười nhạt đầy hờ hững: “Em nghĩ tôi đã cầm thú đến mức ngủ với cháu gái của mình sao?” Hôm sau, anh ta viện cớ công việc, bay thẳng ra nước ngoài. Hai năm sau, chúng tôi vô tình gặp lại trong một quán karaoke. Lúc đó, tôi đang bị một đàn anh tỏ tình công khai. Còn anh, tay cầm ly rượu, lười nhác dựa vào tường, chậm rãi thưởng thức màn kịch trước mắt. … Đêm hôm đó, tôi ngồi trong ghế sau chiếc Maybach, bất an không yên. Anh nâng cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm: “Là chính tay tôi nuôi lớn, em dám chạy theo người khác?”