Hiện đại

Trong một chương trình tạp kỹ, tôi bị phạt phải gọi điện cho một người yêu cũ và đọc một câu thoại đầy xấu hổ.“Anh ơi, em muốn ngồi trên cơ bụng của anh để chèo thuyền.”Giây tiếp theo, giọng nói thẹn thùng của tôi vang lên từ chiếc điện thoại của khán giả ngồi ở hàng ghế đối diện.Cả trường quay xôn xao.Chủ nhân của chiếc điện thoại ngẩng đầu lên, khẽ cười: “Quấy rối nơi công cộng, cô Tần muốn ăn kiện sao?”Cộng đồng mạng hóng hớt bùng nổ.“Trời ơi, hóa ra bạn trai cũ của cô ấy chính là kim chủ lớn nhất của chương trình – Giang Đình Uyên.”“Điều còn ngượng ngùng hơn là, vị đại lão này… hình như vừa mới đính hôn.”

Được Anh Em Pháo Hôi Nhặt Về Nuôi Hai anh em nhặt tôi về là nhân vật pháo hôi trong truyện. Anh trai u ám, lạnh lùng, bị nữ chính tỏa nắng thu hút. Em gái nhạy cảm, thiếu thốn tình cảm, cam tâm tình nguyện dâng hiến mọi thứ cho nam chính. Họ cứ ngỡ bản thân đã tìm thấy cứu rỗi. Ai ngờ, nam nữ chính chỉ xem họ là bàn đạp để tiến thân. Để giữ được cuộc sống phú quý, tôi quyết định cướp lấy vai diễn của họ! Khi anh trai lại rơi vào trạng thái chán đời, tôi hôn lên má anh một cái: “Ơ, mềm mềm thơm thơm, anh là một cái bánh kem bơ mà~” Đến người đàn ông lạnh lùng nhất nghe được câu khen này cũng phải nhếch mép cười. Khi em gái nửa đêm lén khóc, tôi cũng bật khóc theo: “Ngôi sao xinh đẹp sắp bị nước nhấn chìm rồi, phải làm sao đây?” Cô ấy nín khóc bật cười, bất lực ôm tôi vào lòng. Về sau, nam nữ chính vì mãi không hẹn được ai nên sốt ruột, chủ động tìm tới tận nơi. Lại thấy hai anh em đang thức trắng đêm để giúp tôi làm đồ thủ công mẫu giáo.

Mẹ tôi vì muốn tôi thoát kiếp độc thân mà dùng đủ mọi chiêu trò không tưởng.Vào ngày sinh nhật của tôi, bà ấy nhét một cậu thiếu niên ngây thơ vào phòng tôi và bảo tự “mở quà.”Mở xong rồi tôi mới nhận ra: tôi chỉ muốn mẹ tặng quà, nhưng mẹ lại muốn “tặng mạng” tôi.Hôm ấy, sau buổi tiệc sinh nhật, tôi uống say mèm mới về được đến nhà. Ngay lúc đó, mẹ gọi điện.“Quà mẹ để trong phòng con rồi, tự mở ra mà xem.”Mẹ nói gọn lỏn như vậy, khiến tôi cứ tưởng mình sắp nhận được chiếc túi xách hàng hiệu mới nhất.Kết quả—tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên quấn mỗi chiếc khăn tắm, nằm im lặng trên giường.Cậu ấy đang quấn chiếc khăn tắm màu hồng của tôi, mà chân thì dài quá, khăn lại ngắn, khiến trên dưới đều “lộ hàng.”Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt.“Mẹ… mẹ… mẹ chơi lớn thật đó, hết bao nhiêu tiền vậy?” Tôi cảm thấy mẹ chắc hẳn bị nhóm bạn nhảy quảng trường lôi kéo làm hư hỏng.“Con gái mẹ muốn gì, dù đắt bao nhiêu mẹ cũng mua cho.”Tôi…Chỉ vì dạo gần đây mẹ liên tục bắt tôi đi xem mắt, lần nào cũng thất bại, nên tôi buột miệng nói: “Con nguyện cả đời ăn chay xen lẫn mặn, chỉ cần ông trời ban cho một người bạn trai thôi!”Không ngờ mẹ lại để tâm thật.“Không phải chứ, mẹ, chuyện này không ổn đâu…”“Ngại gì, cho con thì cứ nhận.”Tôi nhìn lại cậu thiếu niên kia, da đầu tê rần, nhưng nghĩ đến cảnh thảm hại lúc họp lớp hôm nay, bị nhét đầy “cơm chó” mà tôi vẫn quyết định… chiếm lấy cậu ta.Không phải có câu “Mở chiếc nơ trên người cậu ấy” sao? Được thôi, thử xem!

Thời Khắc Hứa Hẹn Ngày tôi chia tay Chu Ngôn Tự, tôi tiện tay… ôm luôn con rắn cưng của hắn về. Mỗi đêm tôi đều nhét nó trong ngực ngủ cùng. Lúc con rắn nhỏ cuốn quanh cổ tay tôi, dùng bụng cọ cọ đầu ngón tay tôi… Trước mắt bỗng xuất hiện dòng bình luận: 【Nữ chính cứ thế ôm luôn lão tổ tông nhà họ Chu – Chu Từ đi mất.】 【Cô ấy vừa nãy còn tưởng động tác cầu bạn tình của loài rắn là đang làm nũng, còn hôn Chu Từ một cái nữa kìa, hắn sắp phát nổ đến nơi rồi.】 【Dù gì cũng sống mấy nghìn năm rồi mà, nữ chính ngủ rồi hắn mới dám hiện nguyên hình quấn lấy cô ấy, học từ tín mạng ra mà, chịu đựng kém quá đi, mau tra lý lịch học vấn của nữ chính cho tôi!】 【Cười chết mất, nữ chính đến giờ vẫn tưởng mấy vết hằn đỏ trên người là do dị ứng.】 【Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành động vật học, đang nghiên cứu bò sát, cho tôi hỏi: rắn thực sự đặc biệt đến thế sao?】 Nửa đêm, cái đuôi rắn lành lạnh âm thầm quấn lấy đôi chân tôi.

Em Gái Tôi Không Phải Để Làm Nhục Ngày em gái lấy chồng, bố chồng yêu cầu em ch/ui qua đ/ũng quầ/n chú rể: “Ch/ui q/ua đũ/ng qu/ần chú rể, mới mong làm vợ ngoan trong tương lai.” Nhà trai lập tức hiểu ý, nhao nhao phụ họa. Ngay cả em rể – người mà ngày thường luôn tự nhận là thật thà – cũng đứng về phe họ, nói em tôi đừng làm mất vui. Nhìn em gái tôi – một đứa từng mù quáng vì yêu – hối hận đến mức suýt khóc, tôi liền đứng dậy, lấy một cái chậu than khổng lồ ra, khóa trái cửa. Sau đó cầm mâm cưới đ/ậ/p th/ẳng vào đầu chú rể cho tỉnh táo lại. “Tụi tôi ở đây cũng có tập tục: chú rể phải chân trần bước qua chậu than, trừ xui xẻo và đốt vía tiểu nhân.” “Bước đi, bắt đầu từ chú rể.” “Ai không bước thì đừng hòng ra khỏi cửa ngày hôm nay.”

Cảm Ơn Vì Đã Chọn Em Kết quả thi đại học đã có, tôi được 715 điểm. Mở trang web đăng ký nguyện vọng, tôi đang định điền vào Đại học Thanh Hoa hoặc Bắc Đại. Đột nhiên, trước mắt tôi hiện lên từng dòng chữ: 【Con gái đừng nộp đơn vào Thanh Bắc, con sẽ rất thảm đó】 【Tuyệt đối đừng chọn đại học chính quy, học cao đẳng mới là lựa chọn đúng】 【Đúng rồi, chọn một trường cao đẳng nghề mà học, cuộc đời con mới lên đến đỉnh cao】 Nhìn những dòng chữ đó, tôi lạnh lùng cười khẩy. Đồ ngu, đầu óc tôi vẫn bình thường, làm sao có thể tin rằng học cao đẳng lại hơn Thanh Bắc? Rõ ràng là mấy dòng phụ đề ác ý định lừa tôi. Sau kỳ thi đại học, tôi đọc không ít truyện phản phụ đề, rất có thể đây là trò của cô bạn cùng bàn học dốt nhưng thích chơi nổi hoa khôi lớp của tôi. Tôi giơ tay đấm bay mấy dòng chữ, rồi kiên quyết điền “Đại học Thanh Bắc” vào bảng nguyện vọng. Quả nhiên, tôi đậu một cách dễ dàng. Không ngờ, đúng như lời những dòng chữ kia cảnh báo cuối cùng tôi chết thảm ở Đại học Thanh Bắc. Ba mẹ không chịu nổi cú sốc, một người phát điên, một người đột tử. Mở mắt lần nữa, vẫn là khoảnh khắc tôi chuẩn bị điền nguyện vọng, và mấy dòng chữ ấy lại hiện ra.

Tôi có một anh bạn thanh mai trúc mã.Anh ấy có một cô bạn gái rất thích lướt mạng xã hội, cô ấy thường hay đùa với anh theo những trend mới:“Chúc Quan Dự, anh lớn hơn em một tuổi đấy, sao lúc em vừa sinh ra, anh không đến thăm em?Anh có phải không yêu em không!”Anh ấy cười khổ, thuận miệng đáp lại trò đùa của bạn gái, rồi quay đầu nhìn người chú trầm ổn, nghiêm túc của mình ở bên cạnh:“Chú à, nếu là chú, chú sẽ trả lời thế nào?”Người chú thường ngày lạnh lùng của anh đáp:“Chú đã đến thăm rồi. Không chỉ thăm, hồi nhỏ chú còn bế cô ấy nữa.”Nói xong, ánh mắt chú ấy chậm rãi nhìn về phía tôi.

Trong buổi tiệc, tôi rút được lá thăm có thử thách “hôn người khác giới trong vòng 30 giây.”Tôi lấy hết can đảm để nhờ vả đối tượng mà tôi sẽ kết hôn trong tương lai, nhưng ngay lúc đó bỗng nhiên vài dòng bình luận hiện lên.【Cứ nhất định phải hôn cái tên Thẩm Húc kia sao? Tôi thật sự không muốn nhìn thấy cảnh nữ chính bị tổn thương cả thể xác lẫn tâm hồn, rồi đến khi nữ chính chết đi, tên này mới hối hận thì đã không kịp!】【Cầu xin nữ chính hôn anh trai của tên tra nam này là Thẩm Chiêu Bắc đi. Có ai hiểu được giá trị của một người tự ti và u ám như Thẩm Chiêu Bắc không?】【Rõ ràng trong phòng của anh ấy khắp nơi đều toàn là ảnh của nữ chính, nhưng bình thường lại cực kỳ kiềm chế bản thân, không dám nói nhiều với nữ chính.】【Anh trai u ám của anh ta chắc khi về nhà lại lén khóc thôi.】???Lời cầu cứu đang nói được một nửa, tôi bỗng đột ngột rút lại:“À, ý tôi là…”“Thẩm Húc, anh có thể xích qua một chút được không? Anh đang đứng chắn trước người tôi thích đấy.”

Bạn cùng phòng của tôi đang mập mờ với nam thần.Tôi và một “quân sư tình yêu” bên phía đối thủ đang phải căng não suy nghĩ, CPU trong đầu gần như cháy hết.Cho đến khi hai bên bạn bè thân tín quyết định hẹn gặp ăn cơm.Vừa gặp mặt, quân sư của đối phương đã lạnh lùng cười mỉa:“Chính là cậu yêu cầu bạn tôi phải biết ba môn phối hợp?”Tôi cắn răng, cũng không chịu thua:“Vậy cậu dựa vào đâu mà yêu cầu bạn tôi phải biết thêu hoa trên giấy?”

Ngày hôm sau khi chia tay bạn trai, cô bạn thân gọi điện cho tôi: “Tớ hình như vừa thấy… anh ta cưới vợ rồi.”Một tiếng sau, tôi lết thân mình đang say bí tỉ, tóc tai bù xù, mang theo phong bì mừng cưới, ngồi ở hiện trường đám cưới.Tôi nghĩ chắc mình điên rồi, bỏ tiền ra chỉ để quậy phá.Giữa tiếng nhạc hôn lễ lãng mạn, tôi và mấy người bạn ngồi ở khu bàn “người yêu cũ” đều đỏ hoe mắt.Đến lúc cô dâu chú rể tới mời rượu, cô dâu khoác tay chú rể, uyển chuyển bước lại.Cô dâu nhìn thấy tôi, sắc mặt lập tức thay đổi.Tôi mỉm cười đứng dậy, đưa tay ra, “Chào cô, tôi là bạn gái cũ của anh ấy.” Mấy chữ đó đã xoay vòng trong miệng, chuẩn bị thốt ra.Chú rể bỗng bị cô dâu véo tai: “Anh không nói là anh không có người yêu cũ sao?”Khoảnh khắc đó, tôi và chú rể nhìn thẳng vào nhau.Cả hai đồng thời nói ra hai chữ: “Cô là ai?”Nhìn khuôn mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trước mắt, tôi nhận ra hình như… mình đến nhầm tiệc cưới rồi.Đúng lúc đó, cổ tay tôi bị ai đó kéo mạnh, cả người bị lôi sang một bên.Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Em tới đây làm gì?”Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, chạm phải một đôi mắt điềm tĩnh.Hôm nay anh ta mặc vest chỉnh tề, trước ngực cài một bông hoa, là người nhà của cô dâu chú rể.Ờm…Hình như tôi vừa phá hỏng đám cưới của anh trai sinh đôi của anh ấy.

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác Tôi xuyên vào bụng của nữ phụ đang mang thai, trở thành một đứa trẻ mới sinh. Ba tôi là ảnh đế, sau khi say rượu cùng mẹ tôi xuân phong nhất độ mà có tôi. Nhưng trong tiểu thuyết, tôi căn bản không được sinh ra! *春风一度; [chūnfēngyīdù] ; Hán Việt: XUÂN PHONG NHẤT ĐỘ ; giao hợp; làm tình.

Bạn Trai Cũ Là Đạo Sĩ Chia tay 5 năm rồi, gã bạn trai cũ từng bị tôi đá giờ lại mò về. Còn quay sang làm thầy phong thủy. Hắn đứng ngay trước cửa căn biệt thự mới tôi vừa mua, nói: “Tôi coi rồi, căn nhà này phong thủy có vấn đề.” Nghĩ đến địa vị của hắn trong giới huyền học, tôi ráng nhịn. Ai ngờ hắn lại nhìn sang đứa nhỏ đứng cạnh tôi. “Xem qua là biết, đứa này là con tôi.” Tôi sững người tại chỗ. Vãi thật! Cái này cũng tính ra được à?

Ngày đầu tiên nhập học, tôi gặp lại bạn trai cũ học bá mà tôi từng chia tay.Anh ta dồn tôi vào góc văn phòng trường học, nói: “Tìm được em không dễ chút nào đâu.”Cứu với!!! Tôi phải có bao nhiêu “thể diện” mới khiến anh ấy lặn lội tìm đến trường của tôi?Chẳng lẽ anh ấy muốn trả thù vì tôi đã đá anh ấy một năm trước?

Tôi đã thích Giang Từ nhiều năm, luôn giữ vị trí là bạn thân của anh ấy.Thậm chí chưa từng có cơ hội tỏ tình.Năm bố mẹ anh ấy qua đời vì tai nạn xe hơi, tôi bỏ học, đi tàu suốt đêm để về nhà, ở bên anh ấy lo liệu tang sự.Giang Từ ôm chặt tôi, đầu tựa vào vai tôi, giọng khàn khàn nói: “Tớ chỉ còn mình cậu thôi.”Tôi không giỏi ăn nói, không biết cách an ủi, chỉ có thể vụng về và thẳng thắn hứa rằng, sẽ ở bên anh ấy cả đời.Khi mọi chuyện được lo liệu xong, tôi định nói ra tình cảm đã chôn giấu suốt tuổi thanh xuân, nhưng anh ấy lại đỏ mắt cầu xin tôi đừng nói ra.Lúc đó tôi không hiểu tại sao, cũng không dám hỏi nhiều.

Kẻ thù không đội trời chung của tôi dạo này có gì đó sai sai.Anh ta say xỉn, hút thuốc, thậm chí còn chẳng thèm phản ứng trước mấy lời khiêu khích của tôi.Kết quả: Được chẩn đoán mắc chứng yêu đơn phương.Thế là tôi hả hê, hăm hở bày mưu hiến kế:“Ê? Chưa nghe qua tổng tài bá đạo cưỡng chế yêu à? Con gái ai cũng thích kiểu đó, thích thì cứ quất luôn đi!”Lương Tụng Niên cười lạnh: “Cô chắc chứ?”Ngay giây tiếp theo, tôi bị anh ta đè xuống giường.Tôi: “Anh làm cái gì đấy???”Ngón tay thon dài của anh ta chậm rãi luồn vào váy tôi, giọng điệu lạnh nhạt: “Cưỡng chế yêu đó, bảo bối.”

Vô tình bắt gặp vị sếp lạnh lùng, cấm dục của tôi đang trốn trong văn phòng khóc sau khi đàm phán thất bại.Vì sợ rước họa vào thân, tôi nhanh chóng chạy thoát.Không lâu sau, tôi nhận được tin nhắn từ một người bạn trên mạng: “Hôm nay bị người mình thích nhìn thấy mình khóc, cô ấy có ghét mình không nhỉ?”Tôi đáp: “Không đâu, nước mắt đàn ông là chất kích thích phụ nữ. Cứ khóc vào lòng cô ấy đi.”Ba phút sau, sếp với đôi mắt đỏ hoe, bước hụt một cái, ngã thẳng vào lòng tôi.

Sau khi được tuyển thẳng vào Thanh Hoa, tôi lập tức đăng ký một tour du lịch.Vì cầm nhầm thẻ phòng, tôi vô tình nhìn thấy toàn bộ body của một anh chàng cao 1m85 siêu điển trai.Để tránh bị chú cảnh sát mời đi uống trà, tôi nhanh trí tỏ tình với anh ta, trở thành bạn gái của anh đẹp trai.Khi có kết quả thi đại học, tôi vòng vo hỏi dò anh ta:“Tiêu Trì Dã, thành tích học tập của anh thế nào?”“Với điểm của anh chắc vào trường nghề còn khó nữa là…”Tôi yên tâm rồi.Tôi để lại một câu: “Mẹ tôi chỉ cho yêu người học Thanh Hoa thôi,” rồi block, xóa liên lạc từ A đến Z.Ai ngờ đến ngày nhập học, tôi lại gặp Tiêu Trì Dã ở Thanh Hoa.Anh ấy đưa cho tôi giấy báo trúng tuyển đã chuẩn bị từ lâu, cười như con cáo:“Lâu rồi không gặp.“Đây là giấy báo trúng tuyển Thanh Hoa của anh, nhớ đưa cho dì xem nhé.”

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết Hai ngày trước, mẹ chồng tôi lập một nhóm gia đình tên là “Tiêu gia một nhà thân thiết”. Trong nhóm có ba mẹ chồng, chồng tôi và ba chị gái của anh ấy. Lúc đầu, chồng tôi cũng thêm tôi vào nhóm, nhưng ngay sau đó mẹ chồng đã đá tôi ra. Tôi ngơ ngác hỏi chồng chuyện gì xảy ra, anh ấy ấp úng nói mẹ chỉ muốn gửi tin nhắn cho nhóm thôi nhưng lại nhầm tay, giờ nhóm đã giải tán rồi. Sau này tôi mới biết nhóm đó vẫn còn, chỉ có mỗi “người ngoài” như tôi là không có mặt. Rồi sau đó, mẹ chồng bị tai nạn xe, tôi lập tức bị kéo vào nhóm trong đêm. Chị cả: “@Em dâu, mẹ bị tiêu chảy ra quần rồi, mau tới đây!” Chị hai: “@Em dâu, viện phí chưa đóng, mau chuyển tiền đi!” Chị ba: “@Em dâu, một mình em sao chăm sóc nổi? Mẹ còn chưa có ai nấu cơm nữa. Ba mẹ em chẳng phải đã nghỉ hưu rồi sao? Bảo họ cùng tới giúp đi, dù sao cũng là người một nhà mà!” Tôi: “@Mọi người: Người một nhà? Thử gọi một tiếng mẹ nghe xem nào?” Chị cả: “?” Chị hai: Đầu cô bị vào nước à? Chị ba: “Đ.ệt!” Tiêu Bắc: “@Vợ, rút lại lời đó ngay!” Ba chồng: “Tố chất đâu?!!” Tôi: “Đã rời nhóm!”

Đêm hôm đó, sau buổi team building mừng tốt nghiệp cấp ba.Tôi say rượu, lạc vào nhầm phòng của cậu thiếu gia bị mất trí nhớ tạm thời, sờ soạng khắp người anh ta một trận, còn hôn môi nữa.Vì sợ bị trả thù nên tôi lập tức trốn ra nước ngoài trong đêm.Lần gặp lại, là trong một nhà hàng Âu cao cấp.Anh ta ngồi ở vị trí vốn dĩ thuộc về người tôi sắp liên hôn, nở nụ cười nửa miệng nhìn tôi:“Đêm hôm tốt nghiệp cấp ba đó, sờ đã tay chưa?”

108 Lời Cầu Hôn, 8 Năm Tù Giam Sau lần cầu hôn thứ 108 của Giang Yến Thâm, cuối cùng tôi cũng đồng ý lấy anh ta. Tối hôm nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi nhận được một đoạn video gửi đến từ một người ẩn danh. Trong video, Giang Yến Thâm đang quỳ trên nền đá cẩm thạch giữa trung tâm thương mại, trước mặt anh là một người phụ nữ mặc váy trắng. “Nhược Tuyết, anh sai rồi, xin em đừng rời xa anh.” Giọng nói của anh vang vọng rõ ràng trong không gian trống trải của trung tâm. Xung quanh là đám đông tụ tập quay video, trong phòng livestream có người để lại bình luận: “Chậc chậc, ngày cưới đã quỳ gối trước người phụ nữ khác, tên này đúng là cặn bã.” “Lâm Nhược Tuyết là ai vậy? Không phải Giám đốc Giang mới cưới hôm nay à?” “Anh em ơi, đặt cược nào, đoán xem tối nay Giám đốc Giang ngủ với ai!” ….