Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Bạn Trai Thích Vay Tiền Tôi

Bạn Trai Thích Vay Tiền Tôi Bạn trai rất thích mượn tiền tôi. Thường thì mượn vài trăm, vài nghìn, thỉnh thoảng mượn đến cả chục nghìn. Tôi ngại không nỡ từ chối. Không chỉ anh thích mượn, mà chị gái anh cũng vậy. Tôi rất phiền lòng, nhưng họ lúc nào cũng tỏ thái độ dễ chịu, lại trả tiền rất đúng hạn. Thế nhưng sau một thời gian, bạn trai và chị gái anh ta bắt đầu trả tiền trễ thường xuyên. Tôi nhắc thì họ sẽ cười cười bảo: “Ôi trời, quên mất tiêu, xin lỗi nhé!” Rồi sau đó cũng sẽ trả. Nhưng những khoản tôi không nhắc thì họ cứ thế mà quên luôn. Mấy khoản nhỏ nhỏ, nếu đòi thì sợ mất lòng, không đòi thì cộng dồn lại cũng không phải ít. Tôi thực sự rất khổ tâm. Sau đó, bạn trai nói: “Thanh Thanh à, chị anh muốn mua nhà, có thể mượn 200 ngàn không?”

Anh Có Bao Giờ Tin Em?

Anh Có Bao Giờ Tin Em? Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên. Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên. Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù. Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay. Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân. Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát. Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình. “Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.” Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô. An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được. Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng. An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân. Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi. An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở. “Ông nói sao?” “Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…”

TỔNG TÀI LẠNH LÙNG VÀ CÔ NÀNG SÁT ÁO

Lần đầu tiên đi công tác cùng sếp, tôi lại lỡ… ngủ với anh ấy.Sau đó, tôi biết chắc mình tiêu đời rồi, vội vàng phủi sạch quan hệ.“Tôi… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra cũng được, tôi không để bụng đâu.”Kết quả, người sếp luôn mang vẻ lạnh lùng kia lại bỗng trông có chút… tủi thân?Anh ấy nắm lấy cổ tay tôi, giọng hơi uất ức:“Sao hả? Người cũng ngủ rồi mà còn muốn chối bỏ trách nhiệm à?”

Ngươi Thấy Chăng, Đông Tàn Đã Qua

Ngươi Thấy Chăng, Đông Tàn Đã Qua Trong buổi họp lớp, mối tình thanh xuân từng bỏ rơi Lục Châu Ngang đã trở về. Chơi Thật lòng hay mạo hiểm, anh chọn thật lòng. Có người hùa theo trêu chọc: “Tổng giám đốc Lục, hôm nay người anh yêu có mặt ở đây không?” Anh siết chặt ly rượu, giọng nói trầm thấp: “Có.” Nhưng tôi không đi họp lớp. Vậy nên, người anh yêu không phải tôi. Đêm hôm đó, tôi xé nát tờ kết quả kiểm tra thai kỳ, vừa dịu dàng vừa nghiêm túc nói: “Lục Châu Ngang, chúng ta ly hôn đi.”

VÀO NHẦM PHÒNG TRAI ĐẸP

Buổi sáng ngày thứ hai sau buổi họp lớp, khi tôi còn chưa mở mắt, đã chạm phải một cái chân đầy lông. Tò mò không kiềm được, tôi lại sờ sờ mấy lần…Ngay giây tiếp theo, “Rầm!” – cửa mở ra, một đám người ập vào phòng.Tôi hoảng hốt rụt tay lại, mở mắt ôm chặt cái chăn.“Lục thần, trưởng khoa gọi anh…”Mấy người đàn ông vừa vào phòng hình như bị cảnh tượng làm cho sợ hãi, há hốc miệng kinh ngạc.Tôi: ???Lục thần nào cơ?Theo ánh mắt của họ, tôi liếc sang bên cạnh – một người đàn ông nằm ngay bên cạnh tôi.Đôi chân thẳng tắp, dài, lông chân rậm rạp, đầy vẻ nam tính… Nhìn lên chút nữa…Tôi như muốn mù luôn.

LỠ MIỆNG TỎ TÌNH VỚI NAM THẦN

Nam thần mà tôi thầm thích từ thời cấp ba giờ đã trở thành streamer game.Tôi uống say, vào phòng livestream của anh ấy và tỏ tình nặc danh.“Lạc Gia Hà, cậu biết tôi thích cậu bao nhiêu năm rồi không? Thầm thích thật là mệt chết đi được!”Tỉnh rượu xong… tôi lên hot search.Lạc Gia Hà nhờ tôi mà fan tăng vượt ngưỡng triệu.Tại buổi họp lớp, tôi lại gặp nam thần.Cứ tưởng anh không nhận ra giọng mình.Ai ngờ anh bước đến trước mặt tôi, đẹp trai ngông cuồng:“Giang Xán, thầm thích mệt, vậy thích nhau hai chiều không mệt sao?”

Oan Hồn Đêm Giao Thừa

Oan Hồn Đêm Giao Thừa Tôi chết vào đêm Giao thừa. Mùng Ba Tết, quan tài đỏ của tôi chưa xuống đất mà lại được đưa vào nhà người khác. Con trai nhà này cũng vừa mới chết. Chúng tôi bị dựng dậy, bái thiên địa và tổ tiên.

Sát Ngôn

Sát Ngôn Trong lễ cưới, tôi thì thầm một câu bên tai chồng mình. Sau khi nghe xong, anh ta sụp đổ hoàn toàn, n/hảy l.ầu t ự s.á t ngay tại chỗ. Sau khi anh ta ch .t, vô số người, bao gồm cả cảnh sát, đều hỏi tôi đã nói gì. Tôi luôn giữ im lặng. Năm năm sau, khi tôi rơi vào cảnh túng thiếu, có người tìm đến, hứa trả số tiền lớn để mua lại câu nói ấy. Hắn muốn biết rốt cuộc phải là câu nói kinh khủng thế nào mới có thể gi .t ch .t một con người. Khoảnh khắc đó, tôi vô cùng phấn khích. Người tôi chờ đợi bấy lâu, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

LỠ NHẦM BÉ CƯNG LÀ SẾP TỔNG

Tôi vô tình nhầm một tin nhắn của ông tổng nào đó là của chị mình, mở miệng ra đã gọi:“Bé cưng ơi~”Đối phương trả lời:【…Em chắc chắn là muốn gọi tôi như vậy à?】“Tất nhiên rồi! À mà, nên gọi là bé bự hay bé nhỏ đây ta?” Hehe, không biết là chị mình hay thằng cháu đang cầm điện thoại nữa?【…Vậy gọi bé bự đi.】“Ồ, thì ra là bé bự~ Bé bự ơi, anh thấy bộ đồ bơi này của em đẹp không? Phía trước có hơi bị chật quá không?”Chị tôi còn chưa kịp trả lời, thì tôi nghe đồng nghiệp hét lên:“Tổng Lục chảy máu mũi trong văn phòng rồi nè!”

Tình Cũ Chẳng Rủ Cũng Tới

Tình Cũ Chẳng Rủ Cũng Tới Đêm trước ngày cưới, Mục Xuyên ôm cô thanh mai của anh ta, nói với tôi rằng muốn có một đêm tự do. Anh ta nói, sau đêm nay, cả đời này anh ta sẽ một lòng một dạ với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi nhìn anh ta rất lâu, rồi gật đầu đồng ý. Khi bước ngang qua người tôi, anh ta còn hào phóng nói: “Đêm nay em cũng có thể ra ngoài tìm một người đàn ông, anh đảm bảo tuyệt đối sẽ không để tâm.” “Tôi không cần phải ra ngoài.” Tôi đi thẳng đến trước mặt người anh em thân thiết nhất của anh ta. Nhìn vào đôi mắt đẹp đó đầy lưu luyến: “Đêm nay, ngủ cùng nhau nhé?” Anh ta có thanh mai, chẳng lẽ tôi không có mối tình đầu?

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

GHÉP TÔI VỚI THÁI TỬ GIA LẠNH LÙNG

Tham gia chương trình hẹn hò trực tuyến, tổ chương trình ghép đôi cho tôi với một “Thái tử gia” mặt lạnh như tiền.Tôi tức giận gào lên:“Ai cơ?!“Thái tử gia á?“Tổ chương trình, các người dám thật đấy!”

Ngại Gì Nếu Tôi Phát Điên?

Ngại Gì Nếu Tôi Phát Điên? Tôi nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn là con nhóc đanh đá nhất vùng. Leo mái nhà, gỡ ngói, châm pháo trong hố phân đều là nghề sở trường của tôi. Nhưng trớ trêu thay, tôi lại cưới phải một ông chồng da trắng đẹp trai, lịch thiệp nho nhã, cha mẹ chồng thì ít nói nhu mì, không biết nổi giận. Ngày tháng cứ thế trôi qua, nhạt nhẽo vô cùng. Cho đến khi chúng tôi tới nhà họ hàng làm khách, ngay trước mặt chúng tôi, họ sai bảo mẹ chồng như giúp việc. Tôi hỏi chồng: “Em có thể phát điên được không?” Anh đáp: “Nếu có thể, làm ơn phát điên ngay đi.” Tốt lắm! Đấu trường thuộc về tôi cuối cùng cũng đến rồi!

Viên Viên

Viên Viên Chuyển nhà tôi nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cầm tay. Nó giống hệt chiếc máy nghe nhạc tôi đã tặng cho học bá Lục Từ bảy năm trước. Rất nhanh sau đó, trên nhóm chat của cư dân có thông báo: “Ai nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cũ, làm ơn liên hệ để trả lại, tiền thưởng mười vạn tệ.” Mười vạn tệ cho một chiếc máy nghe nhạc cũ kỹ? Người này chắc chắn rất coi trọng chiếc máy này. Tôi nhìn địa chỉ người đăng tin, ngạc nhiên nhận ra đó chính là căn hộ đối diện nhà mình. Tôi không nhắn lại trên nhóm chat, chỉ mang thẳng sang gõ cửa. Và người mở cửa chính là học bá Lục Từ – người mà đã biến mất không dấu vết suốt bảy năm qua. Tại sao anh ta vẫn giữ chiếc máy nghe nhạc này? Chưa kịp hỏi, Lục Từ đã lạnh lùng giải thích, giọng điệu thản nhiên như thể không muốn tôi hiểu lầm: “Con chó nhà tôi rất thích nghe nhạc.” Ồ… ra là vậy à. Sau hôm đó, tôi nghe nói Lục Từ đã mua một con chó trong đêm.

CÙNG ANH MỘT ĐỜI MỘT KIẾP

Tôi và Phỉ Xuyên là kết hôn thương mại.Cứ tưởng rằng cuộc sống sẽ “kính nhau như khách”.Thế nhưng…nửa đêm, tôi nhìn chằm chằm vào cơ bụng tám múi của anh ấy.Nước miếng không tự chủ mà trào ra khóe miệng…Giọng trầm ấm của anh ấy vang lên: “Người đẹp khó qua ải anh hùng, em chịu nổi cám dỗ không?”

Gia Đình Vực Thẳm

Gia Đình Vực Thẳm Tôi đến làm bảo mẫu nhưng là để phá tan cái nhà này. Bà già thiên vị, chẳng thèm quan tâm đến con gái vừa sinh xong, suốt ngày chỉ biết giặt đồ lót cho con trai. Thằng con trai thì quá đáng, muốn vợ cũ mau chóng tái hôn để chiếm sính lễ và căn nhà. Đứa cháu trai thì tệ hại nhất, lén nhìn mẹ bé cho con bú, còn định đập chết đứa bé vì ghen tị. Từng âm mưu tính toán nhảy múa trên mặt bà mẹ trẻ, tôi đều nghiền nát hết! Chỉ cần tôi, bảo mẫu vàng, còn ở đây, đám người này đừng hòng giở trò!