Hiện đại
Trong nhà có một ông chồng bá đạo chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.Trên WeChat thì có một bé cún con chỉ để trêu đùa chứ không thể hôn tới.Nhà nào có tiểu thư danh giá mà lại thành giống như tôi thế này.Phiền quá đi~Phiền đến nỗi tôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho bé cún con.“Em yêu, yêu em nhất, đợi chị trộm được tiền của chồng sẽ nuôi em nhé~”Nhắn xong, tôi đầy tội lỗi liếc nhìn về phía Bạch Xuyên.Anh ấy đang nhìn điện thoại, vẻ mặt xuân tình phơi phới, thậm chí tai còn hơi ửng đỏ.
Tỏ tình với hot boy trường, anh ấy nói: “Hẹn gặp ở tháp Đỉnh Phong.”Tôi lại nghe thành: “Hẹn gặp ở đỉnh cao.”Nghĩ rằng đã bị từ chối khéo, tôi quyết tâm học ngày học đêm để chứng minh bản thân.Cuối cùng, vào ngày anh ấy thắng giải quán quân cuộc thi, tôi cũng nhận được giải thưởng.Khi được cử đi phỏng vấn anh ấy, tôi cố ý hỏi:“Hồi cấp ba, anh có từng hứa hẹn gì với ai không?”Hot boy nghiến răng: “Bị lừa đứng chờ ở tháp Đỉnh Phong cả đêm.”
Ánh Mắt Kẻ Phản Bội Phó Lễ dẫn tôi đi ra ngoài chơi, em gái tôi nhất định phải đi theo. Kết quả gặp phải bọn bắt cóc, dùng súng chỉ vào em gái tôi làm con tin, bắt Phó Lễ chuẩn bị tiền. Cả đời này tôi không thể quên được ánh mắt của Phó Lễ lúc đó. Hắn đầy vẻ lo lắng, nói với bọn bắt cóc: “Có thể đổi con tin khác được không, em ấy đang mang thai, không chịu được sự sợ hãi.” Hắn nhìn tôi: “Tiếu Tiếu, xin lỗi, em ấy mang thai con của anh. Em đi thay em ấy đi.” Nửa năm sau, tôi từ chỗ bọn bắt cóc trở về, nâng cao bụng lớn. Phó Lễ lại phát điên: “Đứa bé là của ai?”
Trọng Sinh Để Giúp ‘Tiểu Tam’ Sinh Sản Theo Lô Vào ngày thái tử gia trăng hoa nhà họ Lục quỳ xuống cầu hôn tôi, nửa Giang thành đều vỗ tay chúc mừng. Nhưng khi tôi mang thai 3 tháng, lại bị người ta lôi vào phòng khám chui dưới lòng đất, ép phá thai. Tôi liều mạng trốn khỏi đó, chạy đi cầu cứu hắn, nhưng chính tay hắn đã đánh ngất tôi rồi kéo trở lại. Trong cơn mê man, tôi mơ hồ thấy hắn dịu dàng ôm lấy “mẹ kế” không thể sinh con của hắn – Nhâm Trăn Trăn. “Đừng sợ, Lâm Tịch không còn người thân nữa. Đợi lúc thích hợp, lấy tử cung của cô ta thay cho em, em sẽ được làm mẹ.” “Trăn Trăn, anh chỉ muốn có em và con của chúng ta.” Tôi bị bác sĩ mổ bụng, đau đến ch .t ngay trên bàn mổ. X á.c tôi, Lục Hành vứt cho bầy chó hoang. Nhâm Trăn Trăn sau đó thuận lợi dùng tử cung của tôi, sinh cho hắn hai đứa con. Sống lại một kiếp, tôi quay về đúng ngày cưới với Lục Hành. Lần này, tôi lập tức tìm đến phòng thí nghiệm ở nước ngoài, thay tử cung của mình bằng tử cung… của thỏ. Không phải rất thích sinh con sao? Một tháng một lứa, mỗi lứa tám con, đủ cho các người hài lòng chứ?
Sau khi tôi chết, người bạn thanh mai trúc mã của tôi đã tìm một người phụ nữ giống tôi y như đúc, nuôi cô ấy trong căn nhà mà tôi từng sống, và dành cho cô ấy tình yêu tuyệt đối.Bạn nghĩ đây là một câu chuyện về “kẻ thay thế” sao? Không, anh ta bảo muốn dùng cơ thể này để “hồi sinh” tôi.Nhưng tôi chỉ là một nhân vật trong cuốn sách có số phận ngắn ngủi, còn cô ấy mới là nữ chính mà anh ta, kẻ phản diện cuồng si, sắp yêu!
Sau Khi Phát Điên, Tôi Tự Đổi Cho Mình Một Ông Bố Khác Ba tôi tuổi trung niên lại nhận yêu đương bên ngoài, bỏ vợ bỏ con.Thế là, cả nhà chúng tôi quyết định mặc kệ luôn.Công ty ba phá sản, ông ngoại chủ tịch: “Hết tiền rồi, không chống lưng nổi đâu.”Trà xanh bị trường đuổi học, hiệu trưởng dì hai: “Loại sâu bọ như vậy, đừng làm hư những bông hoa của Tổ quốc!”Con trai họ nguy kịch, cậu ba bác sĩ nhi khoa hàng đầu: “Xin lỗi, tôi cũng lực bất tòng tâm.”Đến lượt tôi: Chả sao cả, tôi tự đi tìm bố mới!
Năm thứ ba sau khi công lược, tôi phát hiện mình mang thai.Hệ thống lại bảo rằng nó đã nhầm nữ chính.Tôi cảm động đến phát khóc, lập tức bỏ trốn ngay trong đêm.Mười phút sau, người chồng tổng tài lẽ ra phải ở nước Anh của tôi xuất hiện trong phòng ngủ.Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt tổn thương, môi hơi mím lại: “Ở mục lý do ly hôn, em ghi là anh quá mạnh bạo, có thể sửa được mà.”“Sau này anh sẽ nhẹ nhàng hơn, được không?”Nhìn thấy màu mắt khác thường của anh ấy, tôi bật khóc: “Từ nhỏ em đã sợ rắn.”
Thẩm Triết gặp tai nạn xe và trở thành một người có chỉ số thông minh như đứa trẻ năm, sáu tuổi.Người trong mộng của anh ta vì vậy mà nhanh chóng hủy hôn.Đúng lúc công ty của bố tôi phá sản, tôi bị đẩy lên xe hoa, buộc kết hôn với anh.
Sau Khi Chồng Bị Chẩn Đoán Vô Sinh Kết hôn 2 năm, tôi vẫn chưa có thai. Mẹ chồng bỗng lập một nhóm WeChat, kéo cả đại gia đình chồng vào rồi @ cả bố mẹ tôi: 【Cả nhà các người toàn đồ yểu mệnh, không ra cái thể thống gì! Vô sinh mà còn dám lừa cưới, muốn nhà họ Lâm chúng tôi tuyệt tự chắc?!】 【Gà mái không biết đẻ trứng, nhà họ Lâm chúng tôi không cần! Làm lỡ hai năm thanh xuân của con trai tôi, mấy người định bồi thường sao đây?!】 Tôi lập tức phản đòn, quăng luôn bệnh án tinh trùng yếu của chồng vào nhóm. 【@mẹ chồng, nhà bà vốn dĩ đã không có giống rồi.】
Sầm Vịnh Vi Thời niên thiếu, Cố Cảnh Chiêu từng thích một cô gái. Lúc cô ta ly hôn quay về nước, tôi bị bỏ quên trong một cơn mưa lớn. Hôm đó, tôi hỏi mượn nhân viên vệ sinh đi ngang qua một chiếc ô. Lại tới sân bay, tùy tiện mua vé máy bay chuyến bay gần nhất. Tôi nghĩ, đi đâu cũng được, chỉ cần không có Cố Cảnh Chiêu và Thư Mạn. … Sáu giờ, xe của Cố Cảnh Chiêu về đến nhà. Người ra đón là người giúp việc chứ không phải phu nhân Sầm Vịnh Vi của anh ta. Lúc này Cố Cảnh Chiêu mới nhớ tới, bởi vì lo lắng cho Thư Mạn mà anh ta quên tới chợ đón cô. Nhưng mà không sao, phu nhân của anh ta có tính cách dịu dàng, chưa bao giờ tức giận vì mấy chuyện nhỏ nhặt này. Bảy giờ, mưa tạnh, trời rất tối, Sầm Vịnh Vi còn chưa về nhà. Trong lòng Cố Cảnh Chiêu bắt đầu có chút vô cớ hoảng hốt. Anh ta gọi cho cô ba cuộc, lần đầu không có ai nghe. Lần thứ hai, lần thứ ba, cũng không gọi được.
Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa Sau khi thủ tiết sống như góa phụ suốt 30 năm vì Lục Tự Cảnh, tôi trọng sinh rồi. Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không cam tâm với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ tôi lại, từ chức rồi rời quê đi làm ăn xa. Tôi cứ ngỡ lòng người cũng là máu thịt, tôi đối tốt với anh ta, một ngày nào đó anh ta sẽ nhận ra tấm chân tình ấy. Tôi thay anh ta trông nom gia đình. Thay anh ta chăm sóc cha mẹ bị liệt nằm liệt giường suốt hơn 20 năm. Nhưng đến phút cuối cùng tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại lén lút sống cùng người tình cũ, dựng nên một gia đình mới sau lưng tôi. Tôi khóc hỏi anh ta vì sao lại đối xử với tôi như thế. Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt, như thể tôi chỉ là thứ bùn nhơ dưới đất. “Diệp Tố Tâm, cô làm sao lại tưởng rằng tôi sẽ vì một người như cô mà giữ mình? Loại đàn bà không học thức, không giáo dưỡng như cô, cô xứng sao?” Khoảnh khắc đó, tim tôi như tro tàn. Hóa ra tất cả những hi sinh cả đời của tôi chỉ là một trò hề. Được sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha anh ta, bước ra khỏi vũng bùn ấy để sống một cuộc đời huy hoàng của riêng mình.
Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?
Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi Vào ngày “5·20”, tôi nhìn thấy một bó hoa bị vứt bỏ trong thùng rác dưới lầu. Tôi còn cẩn thận chỉnh lại bó hoa, đặt ngay ngắn trên nắp thùng rác. Sau đó, bạn trai tôi mang một bó hoa đến tìm tôi để kỷ niệm ngày lễ. Nhưng càng nhìn bó hoa đó, tôi càng thấy quen mắt. Chẳng phải đó là bó hoa mà tôi đã nhìn thấy và chỉnh sửa ở thùng rác sao?
Người yêu cũ công khai bạn gái mới, để không thua kém anh ta, tôi cũng tìm một bức ảnh trên mạng của một bộ vest nam và đăng công khai.Sau đó, tôi phát hiện ra ánh mắt của sếp tôi- người mỗi ngày mắng tôi tám trăm lần – nhìn tôi ngày càng kỳ lạ.Anh ta không mắng tôi nữa.Cũng không bắt tôi làm thêm giờ nữa.Còn tặng tôi túi Chanel.Và chuyển vào tài khoản của tôi 500.000 nhân dân tệ.Tôi không thể nào hiểu nổi.Cho đến một ngày, tôi phát hiện trong nhà của sếp cũng có một bộ vest giống hệt như trong ảnh.
Lén in truyện H, ai ngờ lại kết nối nhầm máy in của sếp.“Làm sếp, có lúc thật sự rất bất lực.”Anh ấy nhìn chồng giấy dày cộp hơn hai trăm trang của “Đẩy ngã tổng tài lạnh lùng (H)”, ánh mắt phức tạp.“Thư ký Tô, não cô bị mấy thứ này làm hỏng rồi à?”Nhưng chưa đầy bao lâu, anh ấy lại gõ cửa phòng tôi.“Thư ký Tô, truyện này có vài chỗ không thực tế lắm.“Mở cửa ra, chúng ta trao đổi chi tiết một chút.”
Tôi là một nữ sinh đại học mong manh nhưng… rất khó chết.Diêm Vương bị tôi chọc đến phát điên, đành phải phái cậu con trai ảnh đế của mình đến giám sát.Lúc ghi hình show hẹn hò với anh ta, tôi bị hạ đường huyết ngất xỉu.Ảnh đế lạnh lùng nổi tiếng kia khóc lóc như mưa, ôm chặt lấy tôi, run rẩy đút kẹo cho tôi ăn.Cư dân mạng xúc động muốn khóc vì cảnh đó.Chỉ có tôi biết, anh ta vừa khóc vừa nói:“Chị ơi chị đừng hù em, cuối năm sổ sinh tử không cân được sổ nữa rồi!”
Bị thanh mai trúc mã đẩy vào giường của ông chú tàn tật, tôi vừa định nhảy cửa sổ bỏ trốn.Đột nhiên, trước mắt xuất hiện một loạt bình luận chạy ngang.【Cảnh báo phía trước! Nữ phụ ác độc gãy chân, nữ chính lên thay thế mở khóa chế độ cưng chiều!】【Ông chú này tuy cổ hủ, nhưng lại rất hào phóng! Mỗi tháng cho vợ 5 triệu tệ tiền tiêu vặt đấy!】【Còn có cả phân đoạn đầu với xe lăn nữa chứ! Nữ chính tự ngồi lên rồi tự di chuyển, xem mà mặt đỏ bừng luôn. Sau này khi anh ấy chữa khỏi chân thì còn dữ dội hơn. Đây chính là kiểu kết hôn trước, yêu sau đầy sảng khoái!】Năm triệu tệ!Tôi lặng lẽ rút chân khỏi bệ cửa sổ.Tiền thì không quan trọng lắm… Quan trọng là tôi thích tự mình động…
Sau khi uống rượu, tôi và thanh mai trúc mã lăn lên giường với nhau. Chúng tôi thỏa thuận ba điều: coi như chưa có chuyện gì xảy ra.Nhưng trong đầu tôi, ký ức về đêm đó cứ mãi lởn vởn, không sao xua đi được.“Mình sẽ không thích tên Lục Diên điên này đấy chứ?”Dù sao thì… anh ta đúng là rất đỉnh.Tôi cứ thất thần mãi, khiến cô bạn thân sát trai tức đến nghiến răng, thẳng tay gọi ngay mười anh chàng người mẫu nam đến quán bar cho tôi.“Cậu chỉ là ế quá lâu, giờ nếm được mùi vị rồi thèm đàn ông thôi.”Lúc tôi đang chơi vui vẻ, Lục Diên xuất hiện.Anh kéo tôi vào con hẻm nhỏ chật chội, chiếc quần tây cọ vào chân tôi, giọng nói trầm khàn:“Là tôi không thể thỏa mãn em sao?”
Lễ trưởng thành năm ấy, tôi đã chuốc say chú nhỏ rồi ngủ cùng anh ấy.Sau đó, tôi vội vã kéo váy bỏ trốn ra nước ngoài ngay trong đêm.Bốn năm sau, tôi quay về.Trong bữa tiệc gia đình, chú nhỏ vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên, dáng vẻ cao cao tại thượng của một bậc trưởng bối.Nhưng đêm đó, tôi lại bị anh nhốt trên giường.Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng siết chặt lấy cằm tôi:“Đã thích chạy như vậy, thì cứ nhốt lại, để em không bao giờ trốn được nữa.”
Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân Anh trai xem mắt – người mà tôi sắp chính thức xác nhận quan hệ – đột nhiên biến mất không dấu vết. Tin nhắn cuối cùng của anh ta dừng lại vào tối ngày 10 tháng 2. Tôi thấy vô cùng khó hiểu, liền nhờ bà mối dò hỏi xem có phải anh ta gặp chuyện gì không. Cho đến khi tôi lướt thấy một bài viết dạy các anh trai “biến mất sớm để né lễ Tình nhân”, mà ảnh đại diện minh họa phía trên… lại chính là anh ta. Lúc ấy tôi mới vỡ lẽ: Hóa ra anh này sợ tốn tiền. Quả nhiên, bặt vô âm tín suốt bốn ngày liền. Vừa hết lễ Tình nhân, anh xem mắt lại nhắn tin trở lại: 【Bé ơi, mấy ngày nay anh bận công việc quá nên quên mất tin nhắn của em rồi.】 Vậy anh cứ bận tiếp đi nhé. Tôi đính hôn trước rồi.