Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội 

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội  Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi.  Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia.  Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi.  Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn.  Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ.  Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại.  Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình.  Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát.  Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.   

Ngoại Tình Thì Cho Cút

Ngoại Tình Thì Cho Cút Tôi cứ ngỡ mình là người chiến thắng trong cuộc đời này. Từ nhỏ đã được cả nhà cưng chiều, cho dù là hôn nhân sắp đặt thì cũng gả vào nhà giàu có tiếng trong giới ở Bắc Kinh, là con dâu lớn của nhà họ Dư. Con trai lanh lợi, ba mẹ chồng hiền hòa. Trong các buổi tụ họp của giới nhà giàu, tôi luôn là người khiến người khác phải ghen tị. Vậy mà hôm nay, lại nhận được ảnh do con nhỏ kình địch Giang Duyệt gửi đến. “Ha ha ha, cô bị cắm sừng mà còn không biết à? Tới đây, tôi gửi thêm cho vài tấm nữa. Đàn ông chẳng có thằng nào ra hồn. Con trai cũng thế! Độc thân vui hơn nhiều nhé! Đúng là mong chờ ngày cô quay về hội độc thân đấy!”

Hot Boy Và Chị Gái

Hot Boy Và Chị Gái Yêu đương tình chị em được nửa năm, tôi đã tiêu gần 500 triệu cho cậu ta. Nhưng cậu ta chẳng bao giờ dẫn tôi ra mắt bạn bè, cũng giả vờ độc thân ở trên vòng bạn bè. Chỉ vì tôi lớn hơn cậu ta tám tuổi, cậu ta chê tôi già. Một ngày nọ, bạn trai quên tắt cuộc gọi. Tôi nghe thấy bạn cùng phòng là hot boy của cậu ta đang bình phẩm về tôi: “Lớn hơn tám tuổi, chó cũng không thèm yêu.” Tốt thôi, tôi ghi nhớ giọng điệu lạnh lùng đó. Sau này, vào một buổi chiều bình thường. Anh chàng hot boy chặn xe tôi lại, cầu xin tôi giúp đỡ. Tôi nói: “Giúp cậu cũng được, nhưng cậu phải làm chó trước đã.” Hot boy: ? Lúc này, hot boy ngây thơ vẫn chưa biết. Ngày hắn bị chị gái hành hạ, đã không còn xa.

Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng

Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng Tôi lấy ảnh bạn trai cũ làm hình nền máy tính. Thầy hướng dẫn nhìn thấy, im lặng một lúc. “Em quen người này à?” Tôi không nghĩ ngợi gì, buột miệng đáp: “Đây là bạn trai em.” Hôm sau, thầy nhiệt tình mời tôi đến nhà ăn cơm. Vừa mở cửa, tôi và… Giang Nhượng nhìn nhau chết trân. “Con trai à, ba đưa bạn gái con về rồi đây.” Tôi nhìn quanh xem có cái lỗ nào để chui không. Năm đó rõ ràng là tôi đá anh ta cơ mà…

An Vân

An Vân Khi cô thư ký của Đường Diệp lần thứ mười chín lượn lờ đến trước mặt tôi, tôi vẫn chẳng buồn quan tâm. Hết trò, cô ta dứt khoát rút ra tờ giấy khám thai, chìa ra thị uy giữa chốn đông người. Tôi dịu giọng nhắc nhở: “Lo mà dưỡng thai cho tốt, có chuyện thì tìm ba của đứa bé.” Cô ta tức đến sôi máu, hét lên: “Cô định làm con rùa rụt cổ đến bao giờ?” Cạn lời thật. Cô ta mãi mãi không hiểu nổi một chuyện – Giành đàn ông ấy à? Tôi thấy chán từ lâu rồi. Giành chén cơm của đàn ông, mới là chuyện đáng chơi.

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Gió Mát Trăng Thanh

Gió Mát Trăng Thanh Buổi họp lớp sau bảy năm xa cách, tôi bất ngờ biết được một chuyện. Cậu học bá lạnh lùng, cao ngạo từng khiến bao trái tim rung động – Kỳ Việt, thời trung học lại… thích tôi? Tôi sững sờ không nói nên lời. Lại chẳng ngờ lớp trưởng còn sốc hơn cả tôi, tròn mắt nhìn tôi như thể tôi từ hành tinh khác tới, rồi bật thốt lớn tiếng: “Không thể nào, Tô Thanh Diệp, chuyện Kỳ Việt thích cậu, cả lớp đều nhìn ra rõ mồn một mà, chẳng lẽ cậu không biết thật á?!” Cả lớp đều biết á?! Tôi còn chưa kịp hỏi kỹ thì ánh mắt đã lơ đãng quét qua cửa, thấy Kỳ Việt vừa được nhân viên phục vụ dẫn vào. Ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người tôi đúng một giây. Lạnh nhạt đến mức như đang nhìn một người xa lạ.

ĐẠI PHU GIỚI GIẢI TRÍ

Tôi ra mắt đã năm năm, vẫn là một ngôi sao vô danh.Nếu lần này tham gia show thực tế mà không nổi lên được, tôi đành về nhà kế thừa phòng khám Đông y gia truyền.Trước khi chương trình phát sóng, quản lý dặn dò kỹ lưỡng:“Diệp Sở Đào da dẻ mong manh, chạm nhẹ thôi cũng để lại dấu vết, tốt nhất cô tránh xa cô ấy ra.”“Người bị ẩm thấp nặng. Kiểu này dễ bị phù nề.”“Triệu Sâm Lệ bị mất ngủ nặng, tính khí cáu kỉnh, dễ nổi nóng, đừng chọc vào anh ta.”“Can hỏa vượng. Kiểu người này dễ thận hư.”Đúng lúc “Ẩm thấp nặng” và “Can hỏa vượng” đi ngang qua.“Can hỏa vượng” lườm tôi một cái, còn “Ẩm thấp nặng” thì cắn môi tiến lại gần:“Bác sĩ, bệnh của tôi nên điều trị thế nào?”

TRỌNG SINH TRỞ VỀ 3 THÁNG TRƯỚC KHI KẾT HÔN

Vào ngày cưới, anh bỏ mặc tôi một mình tại lễ đường và biến mất không một dấu vết.Tôi ôm bụng bầu bốn tháng, gọi cho anh ta rất nhiều cuộc điện thoại. Ban đầu anh không nghe, rồi sau đó trực tiếp tắt máy. Xung quanh bắt đầu rộ lên những lời thì thầm:“Lần đầu tiên thấy chú rể bỏ trốn khỏi đám cưới.”“Kết hôn chỉ vì lỡ có con thì có ai chấp nhận nổi, bị bỏ cũng phải thôi.”Tôi đứng đó giữa cơn gió, bối rối đến không biết phải làm gì, chỉ biết liên tục xin lỗi và trấn an những vị khách lần lượt rời đi.Cả một ngày dài, tôi đứng đợi anh ở góc phố, đợi đến khi mọi người đã tản đi hết, nhưng anh vẫn không xuất hiện. Lúc ấy, một cô bác đứng gần đột nhiên nói một câu bâng quơ:“Giang Thâm trông giống con trai của vợ trước ba cô nhỉ, có khi nào là đến để trả thù cô không.”Trên đường trở về, câu nói ấy cứ lởn vởn trong đầu tôi, không sao xua đi được. Trong cơn mê muội, tôi va chạm với một chiếc xe tải. Và thế là tôi cùng đứa con bốn tháng trong bụng, vĩnh viễn ra đi dưới gầm xe ấy.

Chi Ngôn

Chi Ngôn Trên một show thực tế, tôi và một tiểu hoa đán “trà xanh” bị yêu cầu gọi điện cho một người khác giới và nói câu “Em yêu anh”. Kết quả, cả hai đứa đều gọi cho Thái tử gia giới giải trí, hot boy số một đất Bắc Kinh. Đến lượt cô ta, Thái tử gia đáp lại đầy thâm tình: “Anh cũng yêu em.” Đến lượt tôi, Thái tử gia giật bắn mình: “Cô bị uống nhầm thuốc à?!” Trong chớp mắt, tôi bị toàn mạng réo gọi là “chó liếm”, còn tiểu hoa đán thì nở nụ cười đắc ý, nói với tôi: “Dù chị có là bạn gái cũ của anh ấy thì sao? Người anh ấy yêu bây giờ là em.” Cô ta đâu biết… tôi không phải bạn gái cũ. Tôi là chị ruột cậu ta. Thằng em não yêu đương này, tôi không tin mình không trị được.

Tôi Chọn Hạnh Phúc

Tôi Chọn Hạnh Phúc Trong buổi tụ họp bạn bè, Giang Nhiên hỏi tôi đã có bạn trai chưa. Câu hỏi dành cho tôi, nhưng lại cố ý nói cho Tần Mục Xuyên nghe. Bởi vì ai cũng biết, tôi và anh ấy dây dưa suốt mười năm, vẫn chưa xác định quan hệ. Ánh mắt mọi người đồng loạt quét về phía anh ấy. Anh ấy vẻ mặt lười biếng: “Nhìn tôi làm gì? Tôi với Chi Chi chỉ là anh em.” Giang Nhiên suýt nữa bị anh ấy chọc cười: “Con gái thanh xuân chẳng đợi ai đâu, Nam Chi, phải nhanh lên đấy.” Tôi gật đầu tán thành: “Ừ, nên tôi chuẩn bị kết hôn rồi.” Mọi người sửng sốt, tôi mỉm cười giải thích: “Trước đây gia đình giới thiệu, sau một thời gian tìm hiểu cảm thấy khá ổn.” Tần Mục Xuyên, kẻ vốn luôn phóng khoáng, lại trước mặt bao người bóp nát ly rượu trong tay.

NGƯỜI CHỒNG BÁ ĐẠO

Trong nhà có một ông chồng bá đạo chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.Trên WeChat thì có một bé cún con chỉ để trêu đùa chứ không thể hôn tới.Nhà nào có tiểu thư danh giá mà lại thành giống như tôi thế này.Phiền quá đi~Phiền đến nỗi tôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho bé cún con.“Em yêu, yêu em nhất, đợi chị trộm được tiền của chồng sẽ nuôi em nhé~”Nhắn xong, tôi đầy tội lỗi liếc nhìn về phía Bạch Xuyên.Anh ấy đang nhìn điện thoại, vẻ mặt xuân tình phơi phới, thậm chí tai còn hơi ửng đỏ.

Ánh Mắt Kẻ Phản Bội

Ánh Mắt Kẻ Phản Bội Phó Lễ dẫn tôi đi ra ngoài chơi, em gái tôi nhất định phải đi theo. Kết quả gặp phải bọn bắt cóc, dùng súng chỉ vào em gái tôi làm con tin, bắt Phó Lễ chuẩn bị tiền. Cả đời này tôi không thể quên được ánh mắt của Phó Lễ lúc đó. Hắn đầy vẻ lo lắng, nói với bọn bắt cóc: “Có thể đổi con tin khác được không, em ấy đang mang thai, không chịu được sự sợ hãi.” Hắn nhìn tôi: “Tiếu Tiếu, xin lỗi, em ấy mang thai con của anh. Em đi thay em ấy đi.” Nửa năm sau, tôi từ chỗ bọn bắt cóc trở về, nâng cao bụng lớn. Phó Lễ lại phát điên: “Đứa bé là của ai?”

HỆ THỐNG NHẦM TÔI LÀ NỮ CHÍNH

Năm thứ ba sau khi công lược, tôi phát hiện mình mang thai.Hệ thống lại bảo rằng nó đã nhầm nữ chính.Tôi cảm động đến phát khóc, lập tức bỏ trốn ngay trong đêm.Mười phút sau, người chồng tổng tài lẽ ra phải ở nước Anh của tôi xuất hiện trong phòng ngủ.Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt tổn thương, môi hơi mím lại: “Ở mục lý do ly hôn, em ghi là anh quá mạnh bạo, có thể sửa được mà.”“Sau này anh sẽ nhẹ nhàng hơn, được không?”Nhìn thấy màu mắt khác thường của anh ấy, tôi bật khóc: “Từ nhỏ em đã sợ rắn.”

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình 

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình  Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi đặt bánh từ một tiệm bánh nổi tiếng để chuẩn bị ăn mừng cùng chồng. Nhưng tôi lại nhìn thấy trong đám đông xếp hàng bên ngoài, một cặp nam nữ đang hôn nhau quấn quýt không rời. Thật không may, người đàn ông chính là chồng tôi, Trình Tư Ngôn. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh ta, khó khăn lắm anh ta mới rời đôi môi ngọt ngào đó để nghe điện thoại, không kiên nhẫn hỏi tôi có chuyện gì, anh ta còn đang bận. Tôi từ tốn nói: “Chỉ một chuyện nhỏ thôi, phiền anh hỏi cô nhân tình đang trong vòng tay anh xem màu son môi cô ấy là màu số mấy?”

Viên Viên

Viên Viên Chuyển nhà tôi nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cầm tay. Nó giống hệt chiếc máy nghe nhạc tôi đã tặng cho học bá Lục Từ bảy năm trước. Rất nhanh sau đó, trên nhóm chat của cư dân có thông báo: “Ai nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cũ, làm ơn liên hệ để trả lại, tiền thưởng mười vạn tệ.” Mười vạn tệ cho một chiếc máy nghe nhạc cũ kỹ? Người này chắc chắn rất coi trọng chiếc máy này. Tôi nhìn địa chỉ người đăng tin, ngạc nhiên nhận ra đó chính là căn hộ đối diện nhà mình. Tôi không nhắn lại trên nhóm chat, chỉ mang thẳng sang gõ cửa. Và người mở cửa chính là học bá Lục Từ – người mà đã biến mất không dấu vết suốt bảy năm qua. Tại sao anh ta vẫn giữ chiếc máy nghe nhạc này? Chưa kịp hỏi, Lục Từ đã lạnh lùng giải thích, giọng điệu thản nhiên như thể không muốn tôi hiểu lầm: “Con chó nhà tôi rất thích nghe nhạc.” Ồ… ra là vậy à. Sau hôm đó, tôi nghe nói Lục Từ đã mua một con chó trong đêm.

Mẹ Chồng Sững Sờ Khi Tôi Gọi Bà Là Dì

Mẹ Chồng Sững Sờ Khi Tôi Gọi Bà Là Dì Mẹ chồng đứng chờ trước cổng khu chung cư. Tôi bước ra hỏi: “Bác tìm cháu có việc gì vậy ạ?” Bà ấy sững người: “Con gọi ta là gì? Con là con dâu ta mà lại gọi ta là bác à?” Tôi lạnh nhạt nói: “Bác có bằng chứng gì cho thấy cháu là con dâu bác?” Bà ấy ngơ ngác: “Con dâu tôi tên là Dư Anh, chẳng phải con là Dư Anh sao?” Người xung quanh bắt đầu quay đầu nhìn.

ĐÁNH ĐỔI TẤT CẢ VÌ EM

Tôi là chú chim hoàng yến ngoan ngoãn nhất bên cạnh Chu Thế Quân, người nổi tiếng trong giới Bắc Kinh.Cho đến khi anh ta gặp rắc rối trong việc kinh doanh và tiện tay đem tôi tặng cho người khác.Khi bị kéo lên xe, tôi vùng vẫy thoát khỏi người đang giữ mình, khóc lóc chạy lại cầu xin anh ta.Nhưng anh ta chỉ lạnh lùng gỡ tay tôi ra: “Biết vì sao anh chưa từng chạm vào em không, Ương Ương?”Cuối cùng, tôi cũng hiểu ra, sự quan tâm và tôn trọng mà tôi từng nghĩ có được, chẳng qua chỉ để tôi có giá trị cao hơn vào lúc cần bán đi.Sau này, người đàn ông bao nuôi tôi bị hãm hại đến trọng thương cận kề cái chết.Chu Thế Quân đã đích thân đến đón tôi về: “Ương Ương, anh đến đón em về nhà đây.”Tôi mỉm cười giơ tay lên, để anh nhìn chiếc nhẫn cưới trên ngón tay áp út, rồi cúi đầu nhẹ nhàng hôn người tôi yêu.“Anh Chu, anh thấy không, tôi đã kết hôn rồi.”

TỔNG TÀI MẶT LẠNH CŨNG BIẾT GHEN

Năm đó tôi bị hiểu lầm là “bạch nguyệt quang” của ai đó.Giờ người ta trở về nước.Mọi người nhắn tin hỏi tôi có định đi đón Trần Yến không.Tôi vừa định trả lời để giải thích.Cánh tay ôm eo tôi bỗng siết chặt hơn.“Bạch nguyệt quang?”Bên tai vang lên giọng nói đầy nghiến răng nghiến lợi.“Tôi biết mà! Hóa ra em còn nuôi thêm con chó khác ở bên ngoài!”