Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

LIÊN HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Khi tôi tranh giành dự án hợp tác với đối tượng liên hôn lần thứ n, tôi thật sự không thể kiềm chế được ý muốn tát anh ta.Khi bàn tay tôi chuẩn bị vung lên, trước mắt tôi hiện lên đầy những dòng bình luận lơ lửng:【Aaaaa anh ta không thực sự muốn giành dự án với cô đâu, anh ta chỉ không muốn ly hôn với cô thôi!】【Chỉ cần cô nói một câu là không ly hôn, không rời xa anh ta, nam chính sẽ dâng cả mạng cho cô ngay lập tức!】

Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay

Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay Bảy năm ngày cưới, chồng tôi nắm tay con gái của người giúp việc trong nhà, nói với tôi rằng, cô ta có thai. Đứa trẻ là của anh ta. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt có phần áy náy nhưng chẳng bao nhiêu. “Chúng ta ly hôn đi.” “Chi Chi đang mang thai, con bé vừa tốt nghiệp đại học, tương lai còn đang rộng mở. Anh không thể để người khác chỉ trỏ sau lưng cô ấy được, anh phải cho cô ấy một danh phận.” Tôi vung tay tát thẳng vào mặt cô gái kia, giận dữ gằn hỏi: “Tại sao? Trên đời này thiếu gì đàn ông…” Mặt cô ta đỏ bừng lên, nhưng giọng nói lại chẳng hề sợ hãi: “Chị à, gia đình chị đã giúp đỡ em nhiều năm, em luôn biết ơn. Nhưng tình yêu là ích kỷ. Em không thể vì lòng biết ơn mà từ bỏ tình yêu của mình.” “Huống chi, chị và anh Yến Huy đã kết hôn nhiều năm mà vẫn chưa có con. Cả cơ nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ không có người kế thừa?” Tôi bật cười khẩy. Nếu cô ta thích nhặt rác đến vậy, tôi tất nhiên sẽ thành toàn cho họ. Chỉ là cơ nghiệp này… e là đứa con trong bụng cô ta còn chưa đủ tư cách để thừa kế.

NGỌT NGÀO CÙNG ANH ĐẦU GẤU HỌC ĐƯỜNG

 Vì một hiểu lầm mà tôi thành đôi với trùm trường.Anh ấy hằm hằm cảnh cáo tôi: “Lo việc của mình thôi, ngay cả ba tôi còn không quản được tôi.”Vậy mà đến khi tôi đòi chia tay, anh lại đỏ hoe khóe mắt mà chịu thua. “Chịu học đàng hoàng thì có được thưởng gì khác nữa không?”

Đại Bạch Vĩ

Đại Bạch Vĩ “Tôi có thể chạm vào đuôi của anh không?” Tôi cẩn thận hỏi ông chủ của mình. Anh ta đang say rượu, dưới lớp âu phục chỉn chu lại lộ ra một chiếc đuôi trắng xù mềm mại ở phần đốt sống cuối cùng! Anh ta mơ màng, đôi má ửng hồng vì men say, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Được.” “Phương Tiểu Linh, em có thể chạm vào.”

Hoa Nở Bên Đường

Hoa Nở Bên Đường Ngày tôi nhận ra mình không còn yêu anh nữa, diễn ra một cách rất đỗi bình thường. Chúng tôi cùng ăn tối. Anh rõ biết tôi không ăn hành lá, vậy mà theo thói quen vẫn cho cả đống vào bát của tôi. Tôi nhìn lớp hành xanh rì nổi lềnh bềnh trong bát canh, nghĩ thầm: Lần này, là vì ai thích ăn nữa đây? Nghĩ đến đây, tôi ngẩng đầu nhìn anh. Còn anh thì sao? Chẳng hề nhận ra gì cả, đang chăm chú nhìn điện thoại, khóe môi còn vương một nụ cười dịu dàng. Thế là tôi đặt đũa xuống, buông lời chia tay. Còn anh chỉ khẽ gật đầu: “Ừ.” Tôi biết rõ, anh hoàn toàn không nghe thấy tôi nói gì.

Chướng Ngại Thân Mật

Chướng Ngại Thân Mật  Ở bên nhau ba năm, Phó Cẩn Qua chạm vào tôi một cái cũng cảm thấy chán ghét, lại lăn giường với bạch nguyệt quang. Tôi đã trở thành trò cười của toàn bộ Kinh Khuyên. Tất cả mọi người đều chờ tôi tìm hắn cầu xin làm hòa. Nhưng lần này, tôi lại không xuất hiện nữa. Đêm khuya, Phó Cẩn Qua hiếm khi chủ động gọi điện thoại tới cho tôi, lại nghe được giọng nói của đàn ông. Hắn tức giận không kiềm chế được: “Mày dám chạm vào cô ấy thử xem, tao giết chết mày.” Trên ngực Thẩm Quý Huyền đầy mồ hôi, giọng điệu mập mờ: “Cô ấy thật sự… rất mềm.” “Tôi cũng muốn cảm ơn anh, theo anh sống cô độc như quả phụ ba năm, nụ hôn đầu của cô ấy vẫn là của tôi.”

Sau Khi Hắc Hóa, Tôi Cùng Em Trai Giả Tương Ái Tương Sát

Sau Khi Hắc Hóa, Tôi Cùng Em Trai Giả Tương Ái Tương Sát Đứa em trai bị bắt cóc đã được tìm thấy, nhưng tôi biết nó là giả. Nửa đêm, hắn lại một lần nữa hung hãn hôn tôi, tôi khóc lóc cầu xin: “Tôi đã có hôn phu rồi.” Hắn gục đầu trên đầu gối tôi: “Chị à, đừng giả vờ nữa.” Tôi nhếch môi cười, rắn rết quả thật không thể giả vờ làm thỏ trắng. Lần sau, tôi muốn hắn phải khóc lóc quỳ dưới chân tôi, van xin như một con chó.

Đầu Tôi Đâu

Đầu Tôi Đâu? Đầu tôi rơi mất trên đường đi dự đám cưới. Nhưng không sao cả. Khâu vá lại một chút, tôi vẫn có thể tiếp tục lên đường. Tôi thật sự trân trọng tình bạn này biết bao, đáng tiếc chỉ có mình tôi trân trọng nó.

Tiệm Cầm Đồ Thu Thập Tà Vật

Tiệm Cầm Đồ Thu Thập Tà Vật Ban ngày, hắn chỉ là một nhân viên nhỏ bé trong tiệm cầm đồ, nhưng khi màn đêm buông xuống, hắn lại là một Tiểu Minh Vương nắm giữ Mười Hai Âm Hành. Vì báo thù cho cha mẹ, vì chứng minh bản thân, vì người hắn yêu, mà dốc hết tất cả để thăm dò, để chống lại, để chiến đấu… Bị một sợi tơ đỏ quỷ dị chi phối sinh tử, bị một bàn tay vô hình thao túng cả cuộc đời… Độ dài: 140 chương.

Em Gái Thất Lạc Của Tôi Là Phú Bà

Em Gái Thất Lạc Của Tôi Là Phú Bà Em gái ruột của tôi đến nhận gia đình lại không được chào đón. Bố và anh trai tôi đều bảo vệ cô em gái giả kia. Kết quả em gái ruột tôi vừa quay đầu đã thành phú bà nghìn tỷ, bố và anh tôi khóc lóc cầu xin tha thứ.

Em Họ Nghiện Làm Người Thứ Ba

Em Họ Nghiện Làm Người Thứ Ba Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi.  Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia.  Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi.  Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn.  Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ.  Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại.  Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình.  Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát.  Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.   

ĐẠI TIỂU THƯ CHUYÊN GIA TRỊ HEO NÁI

Lúc mẹ ruột tìm đến cửa, tôi đang cầm xẻng hì hục xúc cám cho lũ heo ăn. Hết cách, con heo nái Đa Hoa sắp đẻ, phải bồi dưỡng cho nó đủ chất.“Này này này, đừng tranh! Tao nói đừng tranh mà!”“Nhị Hoa, Tam Hoa, tụi mày tranh cái gì? Không biết nhường cho heo bầu hả?”“Đúng là lũ óc heo, mấy người cũng chửa đẻ rồi còn gì!”Ngay lúc đó, cổng chính bị người ta rầm một tiếng đẩy tung ra.Một đám người ăn mặc sang trọng xông vào.Tôi ngơ ngác đứng dậy, tay trái xách xô, tay phải cầm xẻng, cứ thế mà mắt to trừng mắt nhỏ với họ.“Ờ… mấy người muốn mua heo hay mua gà ạ?”Tôi thuận miệng hỏi, giống hệt kiểu rao bán thường ngày của mẹ.Ai dè vừa nói xong, đối diện có một người phụ nữ mặc đồ nhã nhặn bỗng nước mắt tuôn như mưa.Làm tôi sững cả người.Ơ… có cần xúc động vậy không?Thật ra tôi gặp đủ hạng khách rồi, mấy người đầu óc lạ đời cũng không thiếu.Như lần trước có cậu trai trẻ tới chọn heo, chọn cả buổi sáng không chọn nổi con nào. Tôi sốt ruột quát một câu “Muốn cưỡi heo hả?”, cậu ta như được khai sáng, mặt hớn hở, quyết chọn liền hai con mập nhất. Còn hí hửng nói muốn mở kênh tự quay “Kỵ Sĩ Cưỡi Heo Quê”, chắc chắn sẽ hot, còn rủ tôi hùn vốn.Hay là bà này cũng muốn chơi kiểu khác người?“Tôi còn có mấy con thỏ vừa đẻ xong…”Tôi nghĩ nhà ngoài gà, heo thì chỉ còn thỏ, chưa nói hết câu thì bà ấy đã lao lên ôm chầm lấy tôi, khóc nức nở.“Con gái ơi! Con gái của mẹ! Con khổ quá rồi!”Tôi ngớ ra nửa nhịp, mới hiểu ra — hoá ra “hàng” bà ấy nhắm đến là tôi.

Lỡ Kéo Sếp Xuống Âm Phủ

Tôi chết rồi.Tiện tay kéo theo cả sếp tôi xuống âm phủ.Trên đường đến Địa phủ, ảnh mắng tôi suốt dọc đường.Mãi đến giây cuối cùng trước khi đầu thai, ảnh mới mắng mệt, chịu hòa giải với tôi.Tôi chào tạm biệt sếp.Sếp nói: “Nghe cho kỹ, cảm ơn mày, kiếp sau đừng để tao gặp lại nữa.”Ai ngờ, vừa đầu thai xong một giây, chúng tôi lại gặp nhau rồi.Tôi không cố ý chết, cũng chẳng định kéo ai theo cùng.Chỉ là trong buổi team building của công ty, lúc leo núi tôi bị trượt chân, tiện tay níu người đứng bên cạnh.Mà người đó… lại đúng là sếp tôi.Thế là hai đứa cùng nhau rơi xuống vực, chết rất thảm.Vì tôi bị cành cây vướng giữa chừng nên sếp rơi xuống đất trước.Tôi rớt lên người ảnh, lại còn đè gãy thêm mấy cái xương sườn.Dù vậy thì lúc đó cũng không quan trọng nữa rồi.Ngay khoảnh khắc trước khi tắt thở, sếp trợn tròn mắt, ánh mắt tràn đầy uất hận, khó nhọc phun ra một chữ: “Mày…”Tôi đoán chắc ảnh định nói: “Mày con mẹ mày!”Vì đó là câu cửa miệng của ảnh.

Mộ Nam

Mộ Nam Khi Lục Đông Thần một lần nữa bỏ rơi tôi để quay lại với Kiều Nhiễm. Tôi cuối cùng cũng cảm thấy hoàn toàn chán nản. Lúc rời đi, anh ta nói: “Mộc Mộc, em hãy đi tìm bạn trai đi, tôi sẽ không quay lại với em nữa.” Tôi mỉm cười gật đầu: “Được.” Anh ta nghĩ rằng chỉ cần anh ta quay đầu lại, tôi sẽ mãi mãi đứng tại chỗ đợi anh ta. Nhưng sau đó, khi anh ta và Kiều Nhiễm lại một lần nữa cãi nhau và tìm đến tôi. Lại đúng lúc bắt gặp tôi và bạn trai đang hôn nhau say đắm dưới lầu. Đêm khuya tĩnh mịch, Lục Đông Thần nhìn thấy cô gái ngày xưa chỉ dịu dàng với mình, giờ đây lại đang nhẹ nhàng dỗ dành một người đàn ông khác: “Từ Ký Nam, anh đừng ghen tuông nữa được không, em đã không còn thích anh ta từ lâu rồi…”

Xuyên Không Yêu Phải Tra Nam

Xuyên Không Yêu Phải Tra Nam Năm thứ bảy xuyên sách cùng khuê mật. Nàng mang đến cho ta một tin tức tốt: chỉ cần thân thể này chết đi, chúng ta có thể trở về thế giới ban đầu. Nàng nói xong lời này, liền từ trên lầu cao nhảy xuống. Máu tươi bắn tung tóe thấm ướt tay áo phu quân nàng. Người nam nhân một giây trước còn đang chỉ trích nàng diễn trò, trong nháy mắt đã trừng muốnrách cả mí mắt, ruột gan đứt từng khúc. Còn ta thì bước qua hắn, nhìn về phía người nam tử đang ôm bạch nguyệt quang của bọn họ, dịu dàng dỗ dành. Người kia chính là phu quân của ta, là quân vương của thiên hạ này. Ta nghĩ, ta cũng nên về nhà rồi.

Tiến Về Phía Trước

Tiến Về Phía Trước Ngày tôi phá thai, Bạch Nguyệt Quang của chồng tôi lại sinh con. Anh ấy đến để giúp cô ta đón đứa trẻ chào đời. Trong suốt những ngày tôi âm thầm rời đi, tôi vẫn không nhận được dù chỉ một cuộc gọi từ anh ấy. Cho đến khi tôi đề nghị ly hôn. Anh ấy nắm tay tôi, nói: “Niệm Niệm, anh sai rồi, chúng ta đừng ly hôn được không em?” Nhưng tên tôi không phải Niệm Niệm. Niệm Niệm, chính là người duy nhất anh ấy luôn khắc ghi trong lòng.

Anh Nghĩ Anh Là Ai?

Anh Nghĩ Anh Là Ai? Trên máy bay, tôi giúp trông một đứa bé giùm người khác, tình cờ gặp lại người từng bao nuôi tôi. Đứa bé cứ gọi tôi là mẹ không ngừng. Lúc tôi vừa đi vệ sinh quay lại thì thấy hắn đang chơi với đứa trẻ, còn dạy bé gọi: “Gọi ba đi.” “Hoa Anh, gan em to thật đấy, sinh con cho tôi mà dám giấu à?” Tôi còn chưa kịp phản bác thì ba ruột của đứa nhỏ đã xuất hiện.

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA CHỒNG VỀ NƯỚC

Vào một buổi tối, khi ánh trăng sáng của chồng tôi trở về nước. Chồng tôi đã tìm cho tôi một người đàn ông, để tôi giải trí.Bất ngờ hơn là…Người đó lại chính là anh chàng tôi từng thầm mến hồi cấp ba.Khi ánh trăng sáng gọi điện cho tôi để khoe khoang, chàng trai ấy đã giật lấy điện thoại và hôn tôi đến mức không thể thở nổi, anh ấy nghiêm túc nói:“Không được phân tâm.”

Anh Hướng Về Tổ Quốc, Em Hướng Về Phía Anh

Anh Hướng Về Tổ Quốc, Em Hướng Về Phía Anh Kỳ huấn luyện quân sự đại học, tôi bị bắt lại khi đang lén mua đồ ăn ngoài. Anh trai shipper vô cùng chính trực mà nói: “Tôi là anh của con bé, cũng xem là người lớn trong nhà, cái này mấy người cũng quản sao?” Giáo quan quân sự nhìn tôi. Anh cười nhạt nói: “Tôi và em có hôn ước mà sao tôi lại không biết em có anh ruột nhỉ?” Đôi khi chỉ mất vài giây để một người tỉnh táo lại. Ba ngày sau, trong kì huấn luyện quân sự, tôi đã nhìn thấu hồng trần. Trước khi bị trường học đưa vào trong núi, tôi chưa từng nghĩ đến những chuyện sau này mình phải đối mặt. Bây giờ tôi đã biết là gì rồi. Là báo ứng.