Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

TRÙM NỢ CHỐN ĐỊA PHỦ

Sau khi tôi mất, mỗi năm Thịnh Nghiễn đều đốt rất nhiều tiền vàng cho tôi.Điều này khiến tôi hình thành thói quen tiêu xài phung phí dưới âm phủ.Bỗng nhiên một ngày, anh ấy đột nhiên không đốt tiền cho tôi nữa.Tôi chờ mãi, nhiều lần thử cố gắng xuất hiện trong giấc mơ của anh ấy nhưng đều thất bại, cuối cùng chắc chắn rằng anh ấy đã quên chuyện này.Vì trước đó không nghĩ đến việc tiết kiệm, để duy trì cuộc sống xa hoa, tôi đã nợ địa phủ vài trăm tỷ.Tức giận đến mức, tôi đột nhiên “sống lại” vì quá phẫn nộ.

Ai Sẽ Thích Một Người Bình Đạm Như Cúc?

Ai Sẽ Thích Một Người Bình Đạm Như Cúc*? (*) Bình đạm như cúc: Câu đầy đủ là 落花无言,人淡如菊 (Lạc hoa vô ngôn, nhân đạm như cúc), ý chỉ người yêu thích sự đơn giản, không danh vọng tiền tài, không có mưu cầu cao đối với cuộc sống, thích sự bình yên lặng lẽ nhưng nội tâm kiên cường bất khuất. Mẹ tôi bình đạm như cúc, còn ba tôi lại tính toán chi li. Kiếp trước lúc họ ly hôn, tôi theo bản năng đi theo mẹ. Kết quả, căn phòng sinh hoạt từ nhỏ đến lớn bị cả nhà cậu tôi chiếm giữ. Tất cả phí nuôi dưỡng hàng tháng ba tôi gửi đến đều trở thành tiền đánh bạc của cậu tôi và khoản tiêu xài vào trò chơi của em họ tôi. Cả quá trình mẹ tôi đều tỏ vẻ thờ ơ. Đến khi mợ từ chối cho tôi vào đại học và muốn bán tôi để hoán đổi thân phận thay em họ, tôi đã tuyệt vọng van xin mẹ giúp đỡ. Nhưng vẻ mặt mẹ tôi lại bình thản: “Đều là người một nhà, đừng học theo thói tính toán chi li của ba con.” Cuối cùng, tôi chết dưới gậy của tên đàn ông bạo lực gia đình bị bại não kia. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay về thời điểm ba mẹ tôi ly hôn.

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân Hồi nhỏ tôi bị kẻ buôn người bắt cóc, ba mẹ ruột không tìm được tôi nên đã đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cô con gái. Lớn lên, khi tôi được đoàn tụ với ba mẹ ruột, đứa con gái nuôi đó đã uống thuốc ngủ 44. Cô ấy để lại một chồng album ảnh dày cộm, ghi lại từng khoảnh khắc từ nhỏ đến lớn của mình. Ba mẹ tôi vừa nhìn thấy album, liền òa khóc nức nở. Trong tang lễ, họ đau đớn đến quặn lòng, gào khóc mắng tôi: “Nếu không phải vì mày quay về, Miên Miên đã không 44!” Bọn họ nói, người đáng chet là tôi. Và đúng như mong muốn của họ, tôi bị anh trai ruột lái xe đ â.m ch .t. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày tổ chức lễ nhận người thân.

Sinh Con Gái Là Có Tội Sao?

Sinh Con Gái Là Có Tội Sao? Mẹ chồng và cả nhà chuẩn bị đi du lịch, bà ân cần nói với tôi: “Con mang thai được 5 tháng rồi, không tiện đi lại vất vả, cứ ở nhà nghỉ ngơi đi.” Tôi nghe mà vui muốn chết, bởi vì nhà chị chồng có cặp sinh đôi, đúng chuẩn hai đứa quỷ nhỏ phá phách, tôi thà ở nhà còn hơn phải đi du lịch cùng bọn chúng. Ai ngờ đâu, sáng hôm sau tỉnh dậy, mẹ chồng và chị chồng đã đi rồi, nhưng hai đứa nhóc quậy phá kia lại đứng ngay bên giường tôi, gào lên đòi ăn. Tôi vội vàng gọi cho chị chồng, nhưng cô ta chỉ nhàn nhạt trả lời đúng hai chữ: “Quên mất.” Giọng điệu hời hợt như thể cô ta không phải quên hai đứa con mà quên hai củ khoai vậy. Không còn cách nào khác, tôi đành phải miễn cưỡng làm bảo mẫu bất đắc dĩ, bị hai con quỷ nhỏ hành hạ đến mức đầu bù tóc rối. Đang lúc tôi chấp nhận số phận, bỗng phát hiện trong lịch sử tìm kiếm trên máy tính trong phòng khách có một dòng: “Làm sao để khiến phụ nữ mang thai bị sảy thai?” Tôi bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó… Một nước cờ hay thật đấy.

Lời Tỏ Tình Muộn Màng

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Kiếp Này Không Hẹn Ngày Gặp Lại

Kiếp Này Không Hẹn Ngày Gặp Lại Mang thai sáu tháng, tôi vui vẻ làm xong kiểm tra thai kỳ, chờ chồng cùng về nhà. Vậy mà lại vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa anh ta và bác sĩ. “Quý tổng, thai nhi phát triển rất tốt, nhưng làm vậy có phải quá tàn nhẫn với vợ anh không?” “Dù sao cũng là thụ tinh trong ống nghiệm, dùng trứng của Tri Hạ chẳng phải cũng giống nhau sao?” “Quý tổng, vợ anh đã mang thai sáu tháng rồi, nếu biết đứa con trong bụng không phải ruột thịt của mình, cô ấy sẽ đau lòng đến mức nào chứ? Cô ấy yêu anh như vậy, thế mà anh lại vì người đó…” “Đủ rồi, chuyện này nhất định không thể để Thanh Vũ biết.” “Tri Hạ bị bệnh tim, không thể mang thai, đứa trẻ này là món nợ tôi phải trả cho cô ấy. Nếu năm đó không nhờ cô ấy cứu mạng, tôi đã chết từ lâu rồi…” “Còn về Thanh Vũ, cả đời này tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy, coi như bù đắp.” Kết quả kiểm tra thai kỳ hiển thị mọi chỉ số của thai nhi đều rất khỏe mạnh. Nhưng lòng tôi như rơi xuống hầm băng. Hóa ra, việc Quý Bạc Hoài kiên quyết làm thụ tinh nhân tạo chỉ để tráo trứng của tôi thành của Lục Tri Hạ. Tôi đã chịu đựng sáu tháng ốm nghén, mất ngủ, nhưng lại đang mang trong bụng con của anh ta và một người phụ nữ khác. Tôi lặng lẽ đăng ký lại, đặt lịch hẹn phá thai. Quý Bạc Hoài, anh thật sự nghĩ rằng năm đó người cứu anh là Lục Tri Hạ sao?

YÊU EM ANH CHẤP NHẬN LÀM CÚN

Nhà họ Kỷ đã tài trợ cho tôi nhiều năm.Vì thế, tôi trở thành người thu dọn hậu quả cho  Kỷ tiểu thiếu gia ở khắp mọi nơi.Nhưng Kỷ Yến Ngô lại không thích tôi.Cậu ấy cảnh cáo tôi không được có tình cảm với cậu, còn hùng hồn tuyên bố trước mặt bạn bè: “Dù có biến thành chó, tôi cũng không bao giờ thích cô ấy!”Thế là tôi nghe lời, kìm nén suy nghĩ của mình, chỉ chờ ngày vị tiểu thiếu gia này nắm quyền quản lí rồi sẽ từ chức và rời đi.Nhưng sau này, trong một lần say rượu, Kỷ Yến Ngô chặn trước cửa phòng tôi, nghiến răng nói: “Thẩm Thính, nếu chị dám để gã đàn ông kia chạm vào chị, tôi sẽ nhảy xuống đây!”Chưa kịp để tôi mở miệng, cậu ấy lại vô lý nắm lấy tay tôi, áp lên mặt mình, thì thầm “Gâu” một tiếng.Rồi nhỏ giọng đầy tủi thân: “Chó què chân sẽ không có ai cần…”

NHẶT ĐƯỢC BẠN TRAI CỰC PHẨM

Trên đường tan làm về nhà, tôi nhặt được một anh chàng đẹp trai đến mức ngỡ ngàng.Cậu ấy mở miệng, giọng nói trong trẻo và dễ chịu: “Chị ơi, em không thể tìm được đường về nhà, có thể cho em ở lại một đêm được không?”Tôi không khỏi nghĩ đến chuyện khác, nhưng ah, thôi, tấm lòng từ bi nổi lên, tôi đưa cậu ấy về căn hộ của mình.Ba tháng trôi qua, cậu ấy không hề nhắc gì đến việc tìm gia đình, còn tôi thì cứ đắm chìm trong vẻ đẹp trai của cậu ấy mà quên mất chuyện đó.Cho đến một ngày, tôi thấy tin hot trên mạng, Tập đoàn Nam Phong treo thưởng hàng triệu tìm kiếm cậu thiếu gia vừa mới trở về nước, người bị lạc đường.Các bình luận bên dưới ào ào xuất hiện:“Chẳng lẽ người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn ấy lại là một người mù đường?”“Nghe nói đẹp trai đến mức không thể tả.”“Ngày mất tích hình như là lúc ở dưới tòa nhà công ty.”Tôi nhìn cậu ấy, lúc này đang làm ấm chăn cho tôi, mỉm cười gọi tôi là “Chị”, đầu óc tôi bỗng nhiên loạn hết cả lên.

LÀM PHU NHÂN ẢNH ĐẾ ĐÂU CÓ DỄ

Một đoạn video tôi chỉ tay vào mặt ảnh đế mà mắng đã leo lên hot search.Tôi ngay lập tức bị fan của anh ấy mắng như tát nước.Khi dư luận nóng lên, ảnh đế đăng bài: “Phu nhân quở trách, mọi người thông cảm nhé.”

Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu

Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu Tôi bị kẻ thù của cha tôi bắt cóc. Hắn đòi tiền chuộc một triệu tệ. Không ngờ cha tôi ngay cả một nghìn tệ cũng không muốn bỏ ra, trực tiếp đem tôi gả cho hắn làm vợ. “Hắn không trả tiền, mày tin tao giec mày không.” – Hắn dọa sẽ ném tôi xuống biển. Tôi run cầm cập, răng va lập cập: “Tin.” Một năm sau, cha tôi gọi điện tới. Người đàn ông hét vào điện thoại: “Tiền tôi không cần nữa, người ông mau đến mà rước về, lão tử không phải bảo mẫu trông con giùm ông!” Cúp máy xong, hắn cắn điếu thuốc, mặt mày cáu bẳn, vò lấy chiếc quần nhỏ xinh xắn của tôi mà giặt như trút giận.  

Quy Tắc Nuôi Chim Hoàng Yến

Quy Tắc Nuôi Chim Hoàng Yến Năm đó, khi tôi mắc chứng sợ xã hội nặng nhất, tôi đã bao nuôi một anh công nhân thô kệch. Mỗi lần hẹn anh ấy qua đêm, tôi đều hồi hộp đến mức không thở nổi. “Xin, xin hỏi… tối nay anh có rảnh… làm cái đó với tôi không?” Anh ấy cúi đầu, khẽ cắn một cái lên khuôn mặt đang đỏ bừng của tôi. “Muốn cái đó hả, phải trả thêm tiền.” “Không, không thành vấn đề!” Tôi vội vã gật đầu lia lịa. Mãi đến khi tôi bất ngờ phá sản, đành đau lòng nói lời chia tay, định thả tự do cho anh ấy. Anh công nhân đang hút thuốc sau cuộc yêu nghe xong, bỗng lười biếng rút ra một tấm thẻ đen Amex, tiện tay đưa cho tôi. “Cầm lấy, tiếp tục bao nuôi tôi.” “Ai cho phép em thả tôi tự do vậy?”

LY HÔN BA NĂM , ANH ẤY VẪN KHÔNG BUÔNG THA TÔI

Trước ngày kỷ niệm ba năm ly hôn, như thường lệ, Lương Hữu Dự ôm ấp cô bạn gái xinh đẹp mới lười biếng xuất hiện dưới nhà tôi.Bạn gái mới của anh ta là người mẫu mới nổi trong giới giải trí Hồng Kông. Nhan sắc và vóc dáng đều quyến rũ đến ngạt thở.Tôi lặng lẽ đứng ngắm nhìn một lúc lâu, mãi đến khi sực nhớ ra phải nhắc anh ta một câu.“Ngày mai anh đừng đến nữa.”Khuôn mặt bình thản của anh ta cuối cùng cũng có chút biểu cảm, “Em đang cầu hòa à? Nhưng anh vẫn chưa định tha thứ cho em đâu.”Tôi nhàn nhạt cười: “Ngày mai trời sẽ mưa.” “Cũng bởi vì… tôi sắp lấy chồng rồi.”

CÓ ANH LUÔN YÊU EM

Năm tôi “bị lợi dụng” nhiều nhất, là lúc anh trai tôi đang yêu đương và lấy tôi làm cái cớ.Khi giao tôi cho bạn thân của anh, anh ta còn cam đoan chắc nịch:“Khả năng dùng ngôn ngữ ký hiệu của Cố Thời An đỉnh lắm, có cậu ấy bên cạnh em, anh yên tâm.”Nhưng rồi, sau này anh tôi vô tình bắt gặp Cố Thời An hôn tôi, lập tức sụp đổ:“Tôi bảo cậu chăm sóc em gái tôi! Sao cậu lại chăm sóc luôn vào lòng cậu rồi?!”Tôi cuống quýt ra dấu: [Anh mau giải thích với anh tôi đi, chỉ là hiểu lầm thôi.]Anh ấy nhướng mày: “Tiểu Tiểu dặn em đừng hung với anh, em ấy sẽ đau lòng.”Tôi ra dấu thành một dấu hỏi: “…?”

BẤT NGỜ GẶP LẠI CRUSH

Tôi và ánh trăng sáng của mình gặp lại nhau, lúc này mẹ anh ấy đang túm tóc mẹ tôi mà chửi rủa là “đồ độc phụ.”Rõ ràng anh không nhận ra tôi, nhưng trái tim tôi vẫn đập loạn nhịp.

TÔI CÓ MỘT TRÚC MÃ ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ

Có một cô gái kỳ lạ xuất hiện bên cạnh thanh mai trúc mã của tôi, đối với anh ân cần hỏi han và chăm sóc vô cùng chu đáo.Tôi lòng tốt nhắc nhở cô ấy:“Anh ta không bình thường đâu, tin tôi đi, cô dính dáng đến anh ta thì sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.”Cô gái ấy tỏa ra ánh hào quang chói mắt, vẻ mặt đầy chính trực, che chắn cho trúc mã phía sau lưng:“Tôi không cho phép cô nói như vậy! Anh Thụy là một người rất tốt! Cô căn bản không hiểu anh ấy.”Tôi không nhịn được đưa tay lên đỡ trán:“Cô là người từ Nhà thờ Đức Bà Paris bước ra đấy à?Cô nói anh ta là người tốt, ngay cả bản thân anh ta còn chẳng tin.”Cô gái ấy tức giận lườm tôi một cái rồi kéo trúc mã đi mất.Ở góc rẽ, trúc mã quay đầu lại, đưa ngón tay lên môi, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn tôi.“Đúng là có bệnh.”Tôi chửi thầm.

Mười Năm Như Một Giấc Mộng

Mười Năm Như Một Giấc Mộng Chồng qua đời, tôi tái hôn với một người đàn ông đã thầm yêu tôi mười năm. Anh là chủ tịch một công ty niêm yết, điềm tĩnh, kiềm chế, nghiêm túc và luôn giữ kỷ luật, rất hiếm khi bộc lộ cảm xúc của mình. Tôi luôn nghĩ anh không có tình cảm gì với tôi, cưới tôi chẳng qua vì bị gia đình giục, cần một người vợ cho xong. Cho đến một ngày, tôi nghe thấy anh lén dạy con gái nhỏ đang tập nói gọi mình là ba. Cho đến một ngày, tôi tình cờ nhìn thấy cuốn nhật ký anh viết hồi trung học, ghi lại những cảm xúc thầm lặng dành cho tôi. Cho đến một ngày, khi anh say rượu và mất kiểm soát cảm xúc, ôm chặt tôi mà khóc không thành tiếng: “Anh biết em chưa thể quên được anh ta, anh biết anh không thể sánh với một người đã khuất. Nhưng liệu em có thể… có thể thích anh một chút, dù chỉ một chút thôi được không?”

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Sở Tư Lễ gây họa bị người lớn trong nhà bắt được, anh ấy đều kéo tôi ra làm bia đỡ đạn, bắt tôi cầu xin giúp. Tôi không muốn, anh ấy lại kiên nhẫn dỗ dành: “Tiểu Diệp, anh trai bị đánh, em không thấy đau lòng sao?” Anh ấy vốn có khuôn mặt đẹp trai, lúc dỗ người thì giọng nói lại dịu dàng đến mức khiến lòng người mềm nhũn, tôi hoàn toàn không có sức chống đỡ. Cứ thế mãi, anh ấy nắm được điểm yếu trong tính cách của tôi, cũng ngày càng làm càn vô độ. Bây giờ nghĩ lại, chính tôi đã nuông chiều anh ấy đến hư hỏng. Khiến anh ấy cho rằng, bất kể anh ấy làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường, tôi vẫn sẽ đứng yên chờ anh ấy quay về. Nhưng lần này, tôi không định dung túng anh ấy thêm nữa.

ĐẠI PHU GIỚI GIẢI TRÍ

Tôi ra mắt đã năm năm, vẫn là một ngôi sao vô danh.Nếu lần này tham gia show thực tế mà không nổi lên được, tôi đành về nhà kế thừa phòng khám Đông y gia truyền.Trước khi chương trình phát sóng, quản lý dặn dò kỹ lưỡng:“Diệp Sở Đào da dẻ mong manh, chạm nhẹ thôi cũng để lại dấu vết, tốt nhất cô tránh xa cô ấy ra.”“Người bị ẩm thấp nặng. Kiểu này dễ bị phù nề.”“Triệu Sâm Lệ bị mất ngủ nặng, tính khí cáu kỉnh, dễ nổi nóng, đừng chọc vào anh ta.”“Can hỏa vượng. Kiểu người này dễ thận hư.”Đúng lúc “Ẩm thấp nặng” và “Can hỏa vượng” đi ngang qua.“Can hỏa vượng” lườm tôi một cái, còn “Ẩm thấp nặng” thì cắn môi tiến lại gần:“Bác sĩ, bệnh của tôi nên điều trị thế nào?”

ĐIỀU ƯỚC THÀNH HIỆN THỰC

Bất ngờ giải phóng tinh linh thực hiện điều ước.Tôi thành tâm ước nguyện:“Tiền rơi từ trên trời, không cần lao động mà có, đào hoa nở rộ, mỹ nam trong lòng…”Giây tiếp theo, kẻ thù không đội trời chung của tôi ngã thẳng vào lòng tôi.Quan trọng hơn, hắn chỉ quấn đúng một chiếc khăn tắm lỏng lẻo sắp rơi không rơi.Giọng điệu lươn lẹo của tinh linh vang lên:“Làm người không thể quá tham lam đâu nhé~ Điều ước được chọn ngẫu nhiên để thực hiện. Mỹ nam trong lòng đã được gửi đến, chúc bạn có một cuộc sống vui vẻ nha~”