Hiện đại

Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu Tôi bị kẻ thù của cha tôi bắt cóc. Hắn đòi tiền chuộc một triệu tệ. Không ngờ cha tôi ngay cả một nghìn tệ cũng không muốn bỏ ra, trực tiếp đem tôi gả cho hắn làm vợ. “Hắn không trả tiền, mày tin tao giec mày không.” – Hắn dọa sẽ ném tôi xuống biển. Tôi run cầm cập, răng va lập cập: “Tin.” Một năm sau, cha tôi gọi điện tới. Người đàn ông hét vào điện thoại: “Tiền tôi không cần nữa, người ông mau đến mà rước về, lão tử không phải bảo mẫu trông con giùm ông!” Cúp máy xong, hắn cắn điếu thuốc, mặt mày cáu bẳn, vò lấy chiếc quần nhỏ xinh xắn của tôi mà giặt như trút giận.

Bắt Đầu Lại Với Người Từng Bỏ Lỡ Em Lúc biết mình là nữ phụ độc ác trong truyện, tôi đang… nghe lén ngoài cửa.Trong phòng, nữ chính đang khóc lóc thổ lộ với vị hôn phu của tôi:“Chú nhỏ! Năm đó nếu không phải vì muốn cắt đứt hy vọng của em, anh đâu có vội vàng đính hôn.”“Giờ em đã trưởng thành rồi, nếu anh vẫn không chịu chấp nhận em, thì ngày mai em sẽ tùy tiện tìm một người trao thân!”Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức đến mức hôn cô ta ngay tại chỗ.Tôi sốc đến mức lùi lại mấy bước, đâm sầm vào một bức tường thịt.Người phía sau khẽ nghiêng đầu, cúi sát tai tôi, thì thầm:“Anh ta bẩn rồi. Hay là đổi người đính hôn đi?Suy nghĩ một chút về tôi xem nào… Thím nhỏ~”

Thanh Xuân Cảm Lạnh Sau khi thiên kim thật trở về, hàng giả là tôi đây bị đá khỏi nhà hào môn. Giữa đêm tối, không một xu dính túi, tôi buộc phải nai lưng ra kiếm tiền nuôi sống bản thân. Trùm trường đó giờ chẳng quan tâm tới chuyện trường lớp lại đột nhiên tới tìm tôi. “Làm bạn gái anh đi, em dạy anh học, anh bao nuôi em.” Tôi cảm thấy rất được nhưng các bạn khác lại lo lắng thay tôi. Lớp trường: “Thần đồng là của chung.” Lớp phó học tập: “Yêu nhưng không được bỏ rơi bạn bè.” Thiên kim thật: “Mình sẽ buồn lắm nếu thiếu bạn.” Vậy nên bọn họ quyết định để tôi làm bạn gái của ba mươi mốt con người cùng một lúc. Được, được, được lắm, học sinh cấp ba phải điên vậy mới đúng.

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Bà Nội Muốn Làm Vua Sau khi ba tôi qua đời vì tai nạn giao thông, bà nội không những âm thầm lấy hết tiền bồi thường mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Mẹ dẫn tôi lang thang ngoài đường, suýt nữa thì ch.t đói. Về sau, mẹ rửa bát thuê, bán xiên nướng mưu sinh, không chỉ nuôi sống tôi, mà còn mở được quán, mua được nhà. Mười năm sau, bà nội đột ngột xuất hiện. Bà ta nói, chúng tôi nên “báo hiếu thay cho ba”, phải chăm sóc bà lúc tuổi già.

Kế Hoạch Trả Thù Sau khi lén trộm hộ khẩu, bảo mẫu cùng bố tôi đã lén lút đi đăng ký kết hôn. Bà ta tự cho mình là nữ chủ nhân, mặt dày đòi tôi phải đưa năm mươi vạn tiền sính lễ với ba mươi vạn tiền dưỡng lão mỗi tháng. Tôi nhìn bố đang ngồi trên xe lăn, liên tục nói rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực. Tôi cười lạnh: “Bà ta không đáng giá đến thế!”

Anh Thích Gia Quy À? Lần đầu tôi tới nhà bạn trai, tôi sốc nặng vì mấy cái “gia quy” quái đản của nhà hắn. Nhà hắn coi đàn ông là trời, mỗi ngày tôi phải báo cáo sáng tối, tự kiểm điểm mấy chỗ mình làm chưa tốt. Lỡ làm sai thì phải chịu phạt. Cưới nhau rồi thì trong ba năm phải đẻ hai đứa, nhất định phải có một thằng con trai, vì “không con nối dõi là đại bất hiếu”. Chỉ khi nào sinh được con trai mới được coi là không phụ lòng tổ tiên. Mẹ hắn còn gửi cho tôi một bộ gia quy dài tận 98 trang, bắt tôi phải học thuộc lòng. Tôi chỉ nhếch mép cười khinh, gia quy nào quản được tôi. Tôi không quậy banh nhà họ đã là phước phần rồi. Sau này, gia đình họ lại biết tôi có một đống tài sản, liền định ở rể để hưởng trọn gia sản nhà tôi. Tôi liền bảo tên chồng kia cũng thử học mấy cái “gia quy” nhà tôi xem sao. Kết quả, hắn phát điên luôn.

Tôi vừa gặp đã yêu bạn cùng phòng của anh trai mình.Cố gắng giả vờ dễ thương, quyến rũ hơn nửa tháng, tôi mới phát hiện hóa ra anh ấy ghét kiểu con gái ngọt ngào.Trong giây lát, tôi cảm thấy bị tổn thương nghiêm trọng, liền chạy vào livestream của anh ta để “nổi điên”:“Buồn cười thật, thực ra tôi cũng chẳng thích kiểu như anh đâu.”“Đồ giả vờ cool ngầu, tôi có người yêu mới rồi, vừa dịu dàng vừa đẹp trai hơn anh…”Tối hôm đó, nam thần eSports lần đầu tiên trong sự nghiệp phải ngừng livestream.Tôi chưa kịp chạy trốn thì đã bị anh ta đuổi theo, vừa khóc vừa cầu xin tha thứ, chiếc nơ bướm màu hồng trên ngực áo cũng bị bóp nát trong tay anh ấy:“Ly Ly, trẻ con làm sai chuyện cũng cần bị phạt đấy…”

Chị Gái Ác Nữ Và Anh Trai Phản Diện Chị gái tôi là nữ phụ độc ác. Anh trai tôi là nhân vật phản diện bị điên. Tôi được bọn họ mỗi người một tay ngọt ngọt ngào ngào nuôi nấng trưởng thành. Trong buổi họp mặt, chị gái tôi dẫn đầu nhóm chị em đi chèn ép nữ chính. Tôi đeo cặp xách, xông vào phòng khách. Ném bài kiểm tra tóan không đạt điểm chuẩn của tôi vào trong ngực chị: “Chị, giáo viên bảo em kêu chị đến trường.” Trên mặt chị tôi vẫn còn đang treo nụ cười ác ý. Chị cầm bài kiểm tra của tôi trong tay, giọng nói suy sụp: “Đây là lần thứ chín trong tháng này em bị gọi phụ huynh đến trường rồi đó!” Trên bàn đàm phán thương trường, anh tôi là kẻ lòng lang dạ sói. Đang lúc muốn nhẹ nhàng một cách thô bạo ký họp đồng chiếm đoạt sản nghiệp của nam chủ bá vương. Tôi đẩy cánh cửa phòng nghỉ ngơi ra, ném máy chơi game vào tay anh tôi. Không thèm nhìn không khí căng thẳng đang bao trùm toàn bộ phòng họp, nói: “Màn này em chơi mãi không qua, anh giúp em đánh qua cửa này trươc đi.” Anh kéo một tay ôm tôi ngồi lên đùi anh, bất đắc dĩ ôm tôi thở dài: “Bảo bối, trò này không phù hợp với em đâu.” Anh nói: “Ngày mai anh đi thu mua một công ty trò chơi mới, chuyên sản xuất trò chơi cho em.”

Tôi và người con gái “bạch nguyệt quang” trong lòng thiếu gia quyền quý của Bắc Kinh có đến tám phần giống nhau.Mọi người đều khuyên tôi nên làm thế thân để kiếm tiền, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm, cứ dựa vào gương mặt này mà đi khắp nơi làm chuyện xấu.Quả nhiên, thiếu gia không chịu nổi, lần nào cũng ném cho tôi 5 vạn và bảo:“Tôi không cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để livestream, quá tầm thường.”“Đừng dùng gương mặt của cô ấy để gọi trai đẹp đến!”“Ai cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để quyến rũ tôi—”Sau đó, thiếu gia trở thành cái đuôi của tôi, tôi đi đâu anh ta cũng theo, đến cả tắm rửa hay ngủ cũng phải ở bên cạnh.Rồi đến khi “bạch nguyệt quang” quay về nước, cố tình ngã xuống ở sân bay.Thiếu gia chỉ lạnh lùng cười khẩy: “Đừng giả vờ nữa, người có gương mặt giống cô ấy không thể nào yếu đuối như thế được! Đồ trà xanh!”

Khi mẹ mang thai tôi, bố tôi lại cưới thiên kim của sếp để tiến thân. Hai mươi mấy năm sau, ông ta bảo tôi nhường bạn trai của mình cho con gái của thiên kim.Từ nhỏ, tôi đã biết gia đình mình không giống người khác, nhà tôi không có bố.Bố tôi đã leo lên được một vị trí cao hơn, khi mẹ còn đang mang thai tôi, ông ta đã vội vã cưới thiên kim của sếp.Hiểu biết của tôi về ông ta chỉ dừng lại ở đó, tôi không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, hay trông như thế nào.Cho đến khi bà ngoại tôi lâm bệnh nặng, bệnh viện số 1 nói rằng ca phẫu thuật của bác sĩ Lâm đã được xếp lịch một tháng sau. Bạn trai tôi muốn giúp tôi đẩy lịch nhưng anh ấy chỉ là bác sĩ nội trú, không có nhiều quyền lực.Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì họ của tôi vô tình nói lỡ miệng, “Hay là để Châu Ngư liên lạc với bố nó thử xem, biết đâu lại có giường bệnh.”Lúc đó tôi mới biết, thì ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi và còn có mối quan hệ khá lớn trong bệnh viện số 1.Bà ngoại quát dì, bảo bà đừng nói nhảm, “Không chữa thì thôi, mẹ đã sống đến tuổi này cũng đủ rồi.” Tôi đóng cửa, hỏi dì họ tên của ông ta.Phương Kiến Nghiệp, thì ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp.Tôi tìm kiếm cái tên này trên công cụ tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo, trên trang web chính thức còn có cả số điện thoại liên lạc của ông ta.Điện thoại được kết nối.“Alo, ai đấy?”“Con là Châu Ngư,” móng tay tôi bấm chặt vào lòng bàn tay, “Bố ạ.”

Nửa đêm tự nhiên thèm ăn thịt heo, tôi đặt một đơn đồ ăn.Ai ngờ khu chung cư bị phong tỏa đột xuất, shipper bị “nhốt” luôn trong nhà tôi.Biết nấu ăn, biết rửa bát, khen vài câu là đỏ mặt.Anh trai nhỏ này… thật sự thơm quá mức rồi.

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Lời Thề Ứng Nghiệm Dự sinh còn tám ngày, Lâm Hành Giản và Bạch Nguyệt Quang đã quay lại với nhau. Anh hỏi tôi: “Có thể bỏ đứa bé không?” Tôi nói: “Có thể.” Tôi nắm tay anh, yêu cầu anh đẩy tôi từ tầng 18 xuống. Nhường chỗ cho Bạch Nguyệt Quang của anh. Nhưng Lâm Hành Giản lại sợ hãi. Anh nắm chặt tay tôi, đảm bảo: “Là anh hồ đồ. Nếu anh còn ngoại tình, anh sẽ chết không được tử tế.” Sau đó anh thực sự ứng nghiệm lời thề. Để lại cho tôi và con một khoản bảo hiểm lớn.

Hình như người tôi thích đã có bạn gái rồi, nhưng rõ ràng tối qua anh ấy vẫn mập mờ gửi ảnh cho tôi xem.Vậy là tôi quyết định tỏ tình để không hối tiếc: [Bạn học Trần, em thấy anh rất đẹp trai.]Crush: [Nhưng anh không phải họ Trần.]A.a..a…Hóa ra là tôi kết bạn nhầm người.Xấu hổ quá, tôi offline luôn.Một lúc sau tôi vào lại thì thấy tin nhắn ngập tràn.[Em rốt cuộc đã thả thính bao nhiêu người rồi? Đến người cũng không nhận ra.][Không định dỗ anh à? Anh giận rồi đó.]Ảnh tự sướng của anh chàng đẹp trai phủ kín màn hình.[Anh chắc chắn đẹp trai hơn tên họ Trần đó, anh ta có gì hơn anh vậy?][Cái gì cũng cho em xem rồi, em không định chịu trách nhiệm à?]Màn hình của tôi nhấp nháy cho đến tận 5 giờ sáng.[Họ Trần nghe cũng hay đấy, anh có thể theo họ đó.][Đừng thích anh ta nữa, thích anh đi.][Coi như anh xin em.]

Khoảnh Khắc Cuối Cùng Khi kết hôn, chồng tôi từng nói: “Nếu anh phản bội em, trời đánh thánh vật, ch/ết không yên lành.” Ba năm sau khi cưới, anh ta thay lòng đổi dạ. Đúng là đàn ông, chỉ khi treo trên tường mới trung thành được.

Ly Hôn Đổi Vận Tôi bị tai nạn giao thông và mất trí nhớ. Chồng tôi đề nghị ly hôn. Anh ấy nói rằng, chúng tôi gặp tai nạn trên đường đến Cục Dân chính để ly hôn. Tôi bình thản gật đầu: “Đã vậy thì, chúng ta đi thêm một chuyến nữa.” Hai tháng sau, anh ta đỏ hoe mắt tìm đến tôi: “Cho anh vay 2000 vạn (~70 tỷ), công ty sống lại rồi. Tụi mình sống tốt với nhau từ giờ nhé.” Tôi vung tay tát cho anh ta 2 cái: “Có bao giờ anh nghĩ đến khả năng… tôi chưa từng mất trí nhớ?” “Tôi chỉ là ước gì mình có thể quên đi việc từng yêu thứ ghê tởm như anh thôi!”

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”