Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Chim Hoàng Yến Trong Tim Kim Chủ

Chim Hoàng Yến Trong Tim Kim Chủ Kim chủ dẫn tôi tham gia một buổi tiệc, tôi và ánh trăng sáng của anh ta đánh nhau một trận ra trò. Anh ta kéo tôi ra khỏi đám hỗn chiến. Tôi vén mái tóc rối bù nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Anh thiên vị à?” Anh ta im lặng không đáp. Tôi tháo xuống chiếc nhẫn ném thẳng vào mặt anh ta: “Là tôi chia tay anh.”

Chiếc Ô Nghiêng

Chiếc Ô Nghiêng Vì một cây dù, tôi phát hiện bạn trai ngoại tình. Hắn nhất quyết không thừa nhận, còn mắng tôi: “Ngần này tuổi rồi, đừng có làm quá nữa.” Tôi dứt khoát chia tay, thu dọn đồ đạc quay về quê. Không còn cách nào khác, đúng như lời hắn nói, tôi đã già rồi, phải nhanh chóng tìm một bến bờ mới. Mấy tháng sau, Kỷ Cảnh Xuyên hối hận, tới tìm tôi cầu xin quay lại. Tôi chỉ tay sang bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng gọi linh tinh. Chồng tôi sẽ ghen đấy.”

Chạm Đến Trái Tim Nhỏ

Chạm Đến Trái Tim Nhỏ Tôi là ánh trăng sáng của người yêu cũ. Một người bạn từng kể rằng, người thanh mai trúc mã hàng xóm của tôi đã tìm một “bản sao” của tôi. Lúc đầu, tôi chẳng mấy bận tâm. Cho đến khi dịp Tết, tôi về nước và trong bữa cơm, mẹ của anh hàng xóm lại dùng giọng đùa cợt quen thuộc hỏi tôi: “Cô con dâu tương lai của nhà tôi định bao giờ về làm dâu đây?” Tôi liếc nhìn anh ấy, người đang im lặng, rồi nở nụ cười, ném lại câu hỏi: “Dì hỏi anh ấy đi, người vừa âu yếm đến khó chia khó rời với anh ở ngoài cửa ấy, cô con dâu tương lai của dì, bao giờ về nhà mình đây?”

CUA LUÔN ANH RỂ CỦA BẠN THÂN

Tôi đã để ý đến anh trai của chồng bạn thân tôi. Anh ấy hiện đang là giáo sư đại học, tên là Mạnh Quan Hạc.Đêm khuya tôi nhắn tin cho anh ấy: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.”Anh ấy chỉ trả lời hai chữ: “Tự trọng.”Tôi theo đuổi hơn một tháng, nhưng “đóa hoa trên đỉnh núi” không hề lay động.Sang tháng thứ hai, bạn thân tôi khóc lóc bảo muốn ly hôn.Tôi vỗ ngực nói: “Tôi sẽ đi cùng cậu!”Sau đó, tôi nhắn tin cho Mạnh Quan Hạc: “Ông già, nhìn sơ qua là biết ông không được rồi!”“Tạm biệt, không bao giờ gặp lại!”Tối hôm đó, tôi bị Mạnh Quan Hạc nhốt trong phòng. Tôi hai mắt đẫm lệ xin lỗi: “Em sai rồi.”Anh ấy cười lạnh, giọng trầm thấp: “Muộn rồi.”

Đùa Với Lửa

Đùa Với Lửa Chồng tôi đã phải lòng cô nhân viên trẻ đẹp. Cô gái trẻ đắc ý, nghĩ rằng mình đã cặp được đại gia. Nhưng cô ta không biết rằng, cái gọi là đại gia đó chỉ là một kẻ ở rể. Tất cả những gì anh ta sở hữu đều do nhà tôi cung cấp. Sau khi bắt gặp chuyện tốt đẹp của họ, tôi quyết định tác thành cho họ. Tôi muốn xem thử, khi nghèo túng cùng cực, họ có còn yêu nhau như bây giờ không?

BÍ MẬT CỦA SẾP TỔNG

Tôi say rượu, gửi tin nhắn thoại cho bạn thân để than thở về sếp.“Tôi là thư ký của anh ta, đâu phải bạn gái anh ta!”“Ngày nào cũng tăng ca, dính lấy nhau, đến thời gian đi xem mắt cũng không có!”“Anh ta có khi nào thầm thích tôi, cố ý như vậy không?”Ngày hôm sau, nhóm chat công ty bùng nổ.Tôi nhận được cuộc gọi từ sếp.“Em phát hiện ra tôi cố ý từ bao giờ vậy?”

Trở Thành Chị Em Với Mẹ Chồng

Trở Thành Chị Em Với Mẹ Chồng Tôi xuyên thành một người vợ oán giận trong hào môn. Chồng suốt ngày không về nhà, mẹ chồng thì đang thời kỳ mãn kinh, suốt ngày soi mói khó chịu. Vậy nên tôi bắt đầu dắt mẹ chồng đi uống rượu, quẩy bar, tán trai, sờ cơ bụng. Hai tháng sau, tôi nhắn tin cho chồng. “Về đi, anh có em trai rồi đấy.”

NỮ PHỤ THỨC TỈNH TÔI ĐÁ BAY NAM NỮ CHÍNH

Vị hôn phu của tôi nhận nuôi một bé gái, nói rằng đó là con gái của anh trai anh ấy, mong tôi sau khi kết hôn hãy coi con bé như con ruột.Tôi vừa định gật đầu thì chợt nhìn thấy một loạt dòng chữ trôi nổi trên không trung.【Thiên tài nhí sắp xuất hiện! Cảm ơn nữ phụ đã toàn tâm toàn ý nuôi dạy bé Dao Dao nha~ Dù sao thì con bé cũng là con gái của nam chính và người chị dâu bạch nguyệt quang, nhưng vẫn rất cảm ơn nữ phụ – người mẹ nuôi tận tụy này!】【Nữ phụ thực sự rất tốt, không chỉ giúp nam chính vượt qua khủng hoảng phá sản mà còn để lại cả gia sản đồ sộ cho Dao Dao trước khi qua đời.】【Đúng vậy, thế nên sau khi nữ phụ chết, Dao Dao mới đón mẹ ruột về để cả nhà đoàn tụ!】【Chỉ cần anh trai nam chính chếc hẳn sau ba ngày nữa, nữ phụ kết hôn với nam chính, thì cốt truyện sẽ chính thức bắt đầu!】Tôi: “……”Anh trai, anh đừng chếc vội! Đợi tôi cứu anh đã!

VÀO NHẦM PHÒNG TRAI ĐẸP

Buổi sáng ngày thứ hai sau buổi họp lớp, khi tôi còn chưa mở mắt, đã chạm phải một cái chân đầy lông. Tò mò không kiềm được, tôi lại sờ sờ mấy lần…Ngay giây tiếp theo, “Rầm!” – cửa mở ra, một đám người ập vào phòng.Tôi hoảng hốt rụt tay lại, mở mắt ôm chặt cái chăn.“Lục thần, trưởng khoa gọi anh…”Mấy người đàn ông vừa vào phòng hình như bị cảnh tượng làm cho sợ hãi, há hốc miệng kinh ngạc.Tôi: ???Lục thần nào cơ?Theo ánh mắt của họ, tôi liếc sang bên cạnh – một người đàn ông nằm ngay bên cạnh tôi.Đôi chân thẳng tắp, dài, lông chân rậm rạp, đầy vẻ nam tính… Nhìn lên chút nữa…Tôi như muốn mù luôn.

LỠ NHẦM BÉ CƯNG LÀ SẾP TỔNG

Tôi vô tình nhầm một tin nhắn của ông tổng nào đó là của chị mình, mở miệng ra đã gọi:“Bé cưng ơi~”Đối phương trả lời:【…Em chắc chắn là muốn gọi tôi như vậy à?】“Tất nhiên rồi! À mà, nên gọi là bé bự hay bé nhỏ đây ta?” Hehe, không biết là chị mình hay thằng cháu đang cầm điện thoại nữa?【…Vậy gọi bé bự đi.】“Ồ, thì ra là bé bự~ Bé bự ơi, anh thấy bộ đồ bơi này của em đẹp không? Phía trước có hơi bị chật quá không?”Chị tôi còn chưa kịp trả lời, thì tôi nghe đồng nghiệp hét lên:“Tổng Lục chảy máu mũi trong văn phòng rồi nè!”

ĐẠI CA TRƯỜNG TÔI KHÔNG PHẢI NGƯỜI THƯỜNG

Tôi tận mắt chứng kiến tên đầu gấu mới chuyển đến trường – Khưu Kỳ, bị một con cún nhỏ bằng bàn tay rượt đuổi suốt hai con phố, sợ đến đỏ cả mắt.Sau khi tôi giúp anh đuổi con chó đi và hứa sẽ giữ kín chuyện này, ánh mắt anh nhìn tôi bỗng trở nên đầy phức tạp:“Cậu biết không?”“Đó không phải là chó. Nó là hung thú thời thượng cổ – Tùy Kỳ.”

Tấm Vé Bước Vào Hào Môn

Tấm Vé Bước Vào Hào Môn Mẹ tôi đã đánh đổi cả mạng sống để đổi lấy tấm vé bước chân vào hào môn cho tôi. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, bà ép người cha ruột có khối tài sản hàng nghìn tỷ phải nhận lại tôi. Ngay giây đầu tiên bước chân vào nhà họ Lệ, chị gái tôi cầm ly rượu vang, ánh mắt liếc qua tôi như thể quét một lớp bụi bẩn: “Không cần biết mày từ đâu đến, từ nay hãy biết thân biết phận.” Anh trai thì dụi điếu xì gà, giọng trầm hơn: “Đã bước chân vào cửa nhà họ Lệ thì phải tuân thủ quy tắc của nhà họ. Liệu mà sống cho tử tế.” Tôi hiểu, họ không thích tôi. Vậy nên cũng chẳng mấy khi xuất hiện trước mặt họ để làm chướng mắt. Cho đến một ngày, khi hoa khôi trường đổ cả bình mực vào ly nước của tôi, ép tôi phải uống. Chị gái tôi tá/t cho cô ta một cái nảy lửa. Anh trai tôi ra lệnh: “Cô uống hết ly nước đó đi.” Lúc ấy tôi mới hiểu, quy tắc của nhà họ Lệ là: bảo vệ người nhà đến cùng.

THEO ĐUỔI HỌC BÁ NỬA VỜI

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”

Cả Đời Chỉ Yêu Một Người

Cả Đời Chỉ Yêu Một Người Tôi yêu Lục Cảnh Thừa – Thái tử gia giới nhà giàu Bắc Kinh, chỉ là thân phận giữa chúng tôi quá khác biệt. Ai ai cũng nói chúng tôi rồi sẽ không có kết cục tốt, vậy mà Lục Cảnh Thừa lại dám chống lại cả gia tộc, từ bỏ tất cả chỉ để làm một đám cưới linh đình rước tôi về nhà. Thế rồi, đến năm thứ 2 sau khi kết hôn, có tin tức từ nước ngoài truyền về, mối tình đầu của anh ta ly hôn. Ngay hôm sau, một bản thỏa thuận ly hôn cũng đặt trên bàn tôi.

Tội Lỗi Phải Chuộc

Tội Lỗi Phải Chuộc Tôi là tội nhân trong cái nhà này. Cha mẹ căm hận tôi, anh trai cũng chán ghét tôi. Ở hiện trường vụ hỏa hoạn, anh trai chỉ dẫn theo người em gái mà anh ta thương yêu nhất chạy trốn. Vào thời điểm kẹt trong biển lửa tôi đã nghĩ, liệu tôi đem cái mạng nàng trả cho em gái thì có đủ chuộc tội không?  

Quán Cà Phê Của Vợ Cũ

Quán Cà Phê Của Vợ Cũ Điều tuyệt vọng nhất mà bạn từng trải qua là gì? Ba năm trước, tôi bị chồng cũ và người bạn thân nhất của mình liên thủ đưa vào tù. Trên tòa, người chồng mà tôi từng yêu sâu đậm, Chương Trình, lại “đại nghĩa diệt thân”, đứng ra làm chứng chống lại tôi về một tội danh mà tôi chưa từng phạm phải. Còn cô bạn thân nhất của tôi, Trần Linh Linh, nước mắt lưng tròng, “đau lòng” tố cáo tôi với những tội danh không hề có thật. Cấp trên trực tiếp của tôi thì chọn cách giữ mình trong sạch, phủi sạch trách nhiệm, rũ bỏ tôi hoàn toàn. Tôi từ không hiểu, đến phẫn nộ, rồi tuyệt vọng. Hóa ra, tôi đã từng bước từng bước một, rơi vào cái bẫy mà Chương Trình và Trần Linh Linh đã giăng sẵn. Chuỗi bằng chứng vô cùng chặt chẽ. Dù rằng tài liệu dùng làm chứng cứ là do Trần Linh Linh đưa cho tôi, nhưng không ai có thể chứng minh điều đó. Dù rằng số tiền công quỹ bị biển thủ đã dùng để mua túi Hermès, một món quà mà Chương Trình tặng tôi, nhưng cũng chẳng ai có thể chứng minh. Tất cả bằng chứng đều hướng về tôi. “Tòa tuyên án: Bị cáo Thẩm Tiểu Ngọc phạm tội tham ô công quỹ… phạt tù có thời hạn, ba năm tám tháng…” Tôi siết chặt móng tay vào da thịt, gần như nghiến răng nghiến lợi mà hét lên: “Tôi không phục! Tôi muốn kháng cáo!”

CHÚNG TA LY HÔN ĐI

“Chúng ta ly hôn đi.” Tôi ngước nhìn người đàn ông chỉ mới nổi tiếng gần đây.“Chỉ vì tôi không cho cậu mở thẻ thành viên để xem cơ bụng của tôi? Ở nhà có sẵn, sao phải tốn tiền xem làm gì?”Tôi bị câu nói đó doạ cho sợ hãi, nên tôi nhanh chóng quay đầu chạy ra ngoài, nhưng tiếc thay vẫn không tránh khỏi thực tại này.

CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

Công ty tổ chức cuộc họp đột xuất, lúc lấy tài liệu tôi không cẩn thận kẹp luôn tờ phiếu khám thai mà chị họ dùng thẻ bảo hiểm y tế của tôi đi khám vào trong.Khoảnh khắc tờ phiếu rơi ra, đồng nghiệp lập tức bu lại xôn xao hỏi han.“Giang Hạ, cậu có bầu rồi à!”“Nhìn cậu trẻ thế mà đã kết hôn rồi sao?”“Lúc nào phải giới thiệu tụi này gặp ba đứa nhỏ mới được nhé!”Tôi nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở hàng đầu, sắc mặt tối sầm — chính là sếp của tôi.Tôi không chỉ kết hôn rồi, mà vừa mới ly hôn xong.Ba của đứa nhỏ… mấy người đều từng gặp qua đấy.

Bà Ngoại

Bà Ngoại Bà ngoại có đôi chân nhỏ, mỗi bước đi đều lắc lư muốn ngã. Chồng tôi là Chu Thư Ngôn khinh thường bà, nói bà là tàn dư của thời đại cũ, sẽ cản trở con đường thăng quan tiến chức của anh ta. Sau này tôi mới phát hiện ra, sau mấy chục năm kết hôn, mỗi tuần Chu Thư Ngôn cố định tăng ca, đều là cùng với mối tình đầu thời thanh xuân là ánh trăng sáng của mình đàn ca vui vẻ, nấu rượu pha trà. Còn tôi ở nhà hầu hạ bà mẹ chồng bị liệt, quán xuyến chuyện nhà, nuôi con, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác. Tôi muốn ly hôn. Con trai khuyên tôi tuổi đã cao rồi đừng làm loạn nữa, mẹ khuyên tôi cả đời này cứ hồ đồ mà sống như thế đi. Chỉ có bà ngoại. Từ trong tủ đầu giường đã ngả màu lấy ra một chiếc hộp sắt không mấy bắt mắt, bên trong đựng đầy huân chương quân công. “Cháu gái ngoan, bà ngoại sẽ đòi lại công bằng cho cháu.”  

Hóa Ra Là Thích

Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”