Hiện đại

Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp Chị chồng tôi bất ngờ @ tôi trong group gia đình: 【Ngô Lưu, cô có ý gì vậy hả? Tôi chỉ bảo để con trai tôi tổ chức tiệc tốt nghiệp chung với con gái cô thôi mà, tụi nhỏ là anh em họ, cô dựa vào đâu mà không đồng ý?】 Đúng là đầu óc có vấn đề. Con trai chị ta thi đại học từ năm ngoái, lại chỉ đậu trường trung cấp. Năm nay còn mặt dày đòi bám theo tiệc tốt nghiệp của con gái tôi. Tôi còn chưa kịp nói gì, mẹ chồng đã lên tiếng: 【Năm ngoái thằng cháu lớn của tôi bị thiệt thòi rồi, năm nay nhất định phải làm rình rang cho nó.】 Chồng tôi cũng góp lời: 【Không sao, làm thêm vài bàn tiệc nữa cũng được, mọi người vui vẻ là được mà. Dù sao thì em dâu chị ấy cũng có tiền.】 Tôi giận muốn bốc hỏa, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ đồng ý. Chỉ vì… ở kiếp trước, tôi đã kiên quyết từ chối chị ta. Kết quả là con trai chị tức giận bỏ nhà đi nhậu xuyên đêm, số/c rượ/u rồi ch .t ngay tại chỗ. Chị ta đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, cầm d/a/o ch/é/m đi/ên loạn khiến tôi và con gái mất mạng. Lần này vừa mở mắt ra, tôi lập tức nhắn cho chị ta: 【Làm, nhất định phải làm! Chị nhớ mời hết họ hàng bạn bè đến nhé, tôi sẽ cho các người một buổi tiệc hoành tráng nhất.】

Trả Em 18GB! Sau khi Bạch Nguyệt Quang của Lục Cảnh Thâm trở về nước, anh ta đưa tôi 50 triệu tệ phí chia tay và một căn nhà trị giá cả trăm triệu. Tôi không khóc lóc, cũng chẳng làm ầm ĩ. Cầm tiền, đường ai nấy đi trong êm đẹp. Ai ngờ, ngay hôm sau, loạt ảnh thân mật của tôi và anh ta lại tràn lan khắp mạng. Đến mức tốn bao nhiêu tiền cũng không xử lý hết được. Bạch Nguyệt Quang khóc lóc ở sân bay. Lục Cảnh Thâm nổi trận lôi đình, nửa đêm đập cửa nhà tôi điên cuồng, chất vấn: “Có phải em làm không?” Tôi tất nhiên phủ nhận, ai mà biết được có phải do con Bạch Nguyệt Quang kia giở trò không? Nhưng khi tôi nhìn thấy những bức ảnh đó, cả người chết lặng. “Đứa nào dám hack ổ lưu trữ của bà vậy trời???”

Chồng Tôi Cứng Lắm Con nhỏ trà xanh nhặt được món quà mà chồng tôi định tặng, rồi đăng lên mạng khoe mẽ: “Cảm ơn anh Quý đã chọn sợi dây chuyền này, em thích lắm, yêu anh~” Chồng tôi lập tức báo công an.

Kế Hoạch Trốn Chạy Bất Thành Lúc mặc quần áo, liệm x//ác cho “chồng”, tôi nhận ra người nằm đó không phải anh ta mà là em trai song sinh của anh. Còn chồng tôi – chính là người đàn ông đang tất bật thu dọn hành lý bên nhà hàng xóm, sốt sắng chuẩn bị cùng nữ sinh viên đại học kia đi vùng kinh tế mới. Rất nhanh sau đó, Trịnh An dắt tay cô gái kia đến chào tạm biệt tôi. Anh ta nói: “Chị dâu, đợi bọn em trở về sẽ mời chị uống rượu mừng.” Tôi không hiểu vì sao anh ta lại bỏ cả công việc ổn định ở Cục thành phố chỉ để đi theo cô gái kia, nhưng tôi vẫn tôn trọng quyết định của anh. Thế nhưng chưa đầy ba tháng sau, Trịnh An đã hối hận. Anh ta bỏ trốn khỏi vùng kinh tế mới, quỳ rạp dưới chân tôi cầu xin tha thứ: “Vợ ơi, anh là Trịnh Bình đây… Là anh mà!” “Anh xin em, hãy giúp anh chứng minh thân phận. Anh không muốn quay lại nơi đó nữa, nơi đó chỉ toàn ác mộng…” Tôi lạnh lùng tát anh ta một cái: “Anh cả anh đã ch* rồi. Chỉ để trốn cải tạo mà dám dựng chuyện như vậy sao? Cứ đợi mà bị bêu rếu giữa phố đi!”

Sau ba năm kết hôn hợp đồng với chồng, tôi bỗng nghe thấy tiếng lòng của anh ấy.【Hu hu hu, hôm nay có một cô gái đột nhiên hắt cà phê lên người tôi.】【Bộ vest vợ mua cho tôi bị dơ rồi, đến tôi còn không nỡ để dính bẩn chút nào, vậy mà cô ta lại hắt cà phê lên đó, bực chết đi được!】Tôi nhìn người đàn ông cao ngạo lạnh lùng trước mặt, trong đôi mắt băng giá kia chẳng có chút cảm xúc nào.Tôi: Sáu điểm.

Khi Kịch Bản Trở Thành Sự Thật Tôi – người mãi mãi đứng nhì khối, vừa mới liên kết với Hệ Thống Trao Đổi. Trước mắt tôi lướt qua hàng loạt bình luận như nổi bật giữa màn đêm: 【Xong rồi xong rồi, nữ phụ độc ác chắc chắn đang ghen tị với nữ chính bảo bối vì luôn đứng nhất, kiểu gì cũng sẽ dùng hệ thống để đổi điểm thi đại học của cô ấy cho xem!】 【May mà nữ chính nghe được hết đoạn đối thoại giữa hệ thống và nữ phụ, nên từ đó mặc kệ hết, tận hưởng tuổi trẻ, đến ngày thi đại học còn ngủ từ đầu đến cuối luôn cơ mà!】 【Nữ phụ có âm mưu gì cũng vô ích! Cuối cùng cũng chỉ đổi được… 0 điểm thôi! Nữ chính sau đó sẽ quyên góp hẳn một tòa nhà cho Harvard luôn ấy! Đỉnh chưa!】 Nữ phụ độc ác? Là tôi sao? Nhưng… ai bảo tôi muốn đổi điểm thi đại học của nữ chính? Thứ tôi muốn đổi… là một thứ còn quý giá hơn nhiều.

Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi. Đối mặt với em kế: Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.” Đối mặt với thanh mai trúc mã: “Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.” Đối mặt với vị hôn phu: “Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—” “Tiêu Sở Sở.” Một người nghiến răng nghiến lợi. “Cô có định bán luôn cả tôi không?” Tôi nhún vai: “Cũng được thôi.” Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession: 【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】 【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】 Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa. “18 á?” “Là ai nói thế?” “Rõ ràng là 20 cơ mà.”

Ngọc Bội Hộ Thân Chiếc ngọc hộ mệnh tôi đeo suốt mười tám năm bị trợ lý của Lộ Viễn làm vỡ mất. Đó là kỷ vật quý giá nhất mà bà ngoại để lại cho tôi. Năm ngoái Lộ Viễn gặp tai nạn xe, bác sĩ nhiều lần phát thông báo nguy kịch, khiến tôi và bố mẹ hắn sợ chết khiếp. Lần cuối cùng, bác sĩ nói suýt chút nữa là không cứu kịp. Ngày hôm sau khi tôi tháo ngọc đeo lên cổ hắn, hắn tỉnh lại. Tôi không lấy lại ngọc nữa, hắn cũng hứa sẽ mãi mãi không tháo nó xuống. Vậy mà cuối cùng, hắn vẫn thất hứa! Hầy, đúng là tự tìm ch.t tôi cũng không cản được.

Học Bá Vả Mặt Cả Thế Giới Ngày thi đại học, tôi cố tình bỏ trống 5 câu trong mỗi bài thi, chỉ để được học cùng trường với bạn trai. Kết quả thì sao? Anh ta bùng nổ phong độ, thi đậu vào trường 985 danh tiếng ở Hải Thị, rồi tay trong tay rạng rỡ bước vào cổng trường cùng “bạch nguyệt quang” trong lòng mình. Còn tôi một học sinh tiềm năng có thể vào Thanh Hoa, Bắc Đại – cuối cùng lại chỉ đủ điểm vào một trường đại học hạng xoàng! Sống lại một lần nữa, tôi thề sẽ giành lại tất cả những gì vốn dĩ thuộc về mình!

Sau Khi Hoán Đổi Linh Hồn Với Vợ, Tôi Hối Hận Rồi Vợ tôi là một bà vợ lười biếng, hay mè nheo, vô tích sự. Chẳng làm gì ở nhà, chỉ biết vòi tiền, tính khí thất thường, ăn mặc lôi thôi. Nếu không vì còn trông cậy cô ta đẻ cho tôi một đứa con trai, tôi đã đá cô ta từ lâu. May mắn thay, ông trời có mắt— Để tôi và cô ta hoán đổi linh hồn. Cười chết mất, làm phụ nữ sướng thế cơ mà! Tôi quyết định sẽ làm phụ nữ cả đời! …Nhưng rất nhanh, tôi hối hận rồi.

Trước kỳ thi đại học, thiếu gia nhà họ Hách – Hách Cảnh Thâm – bị hoa khôi trường chia tay dứt khoát như rơi xuống vực.Tôi vừa nhai bánh bao vừa lượn qua bên cạnh anh ấy – lúc đó đang chẳng buồn học hành gì:“Anh thấy em với hoa khôi có nét giống nhau không? Hay là anh thử theo đuổi em đi?”Anh im lặng vài giây, rồi đưa cho tôi bó hoa hồng vốn chuẩn bị để tặng hoa khôi.Tôi thì chẳng ngại gì việc “kiếm chác”, mỗi tháng đều đòi anh chuyển cho một triệu tệ.Anh chẳng nói nhiều, lần nào cũng chuyển hai triệu.Sau khi kết hôn, mỗi tuần bốn lần quan hệ vợ chồng, đúng giờ đúng giấc, phục vụ tận tình.Ai nấy đều nói thiếu gia Hách cuối cùng đã gặp được tình yêu đích thực.Cho đến một ngày, trợ lý thì thầm báo cho tôi:“Phu nhân, cô thư ký mới bên cạnh thiếu gia hình như chính là hoa khôi năm đó.Hách tổng dường như rất thích cô ta, đến mức đem căn phòng nghỉ ngơi mà cô thích nhất chuyển cho cô ta rồi…”

Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc Bạch nguyệt quang của Giang Dự bị phát hiện nhiễm H.I.V tại bệnh viện của tôi. Tôi đã phá vỡ nguyên tắc nghề y để nói cho anh ta biết.Thế nhưng anh ta lại cho rằng tôi đang bịa chuyện, không chỉ vu khống tôi hại ch bệnh nhân, khiến tôi bị kết án, mà sau đó còn lén bỏ thu//ốc ph//á th//ai vào sữa tôi uống.Thai đã được tám tuần, tôi xuất huyết nghiêm trọng.Tôi cầu xin anh ta giúp đỡ, nhưng anh ta chỉ lạnh lùng đá tôi một cái:“Cuối cùng cũng không còn ai cản tôi và Tiểu Tuyết ở bên nhau nữa.”Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về đúng ngày mà bạch nguyệt quang của anh ta bị phát hiện nhiễm H.I.V.Lần này, tôi không những không nói cho anh ta biết, mà còn chủ động chia tay.Dù sao thì anh ta yêu cô ta đến thế, tôi cũng nên giúp họ thành toàn.

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Canh Bạc Cuối Cùng Ba tôi là một con b/ạc. Ở ván cuối cùng, ông ta đem tôi ra đặ/t cư/ợc. “Con gái tôi mệnh tốt, có thể trấn trạch! Mang về nuôi như c/h/ó cũng được!” Người đàn ông ngồi đối diện, tên là Giang Mặc Diêu, nhìn tôi một hồi rồi nhướn mày: “Cô bé này cũng ăn đồ ăn ch/ó à?” Tôi vừa định mím môi khóc thì ngay trước mắt hiện ra một dãy dòng chữ như màn hình phụ đề. 【Đứa nhỏ này còn chưa biết người trước mặt là nam phản diện đấy! Mà phản diện thì lại cực kỳ mê mấy thứ đáng yêu lông xù!】 【Nam chính vốn chỉ định thắng cô bé về nuôi chơi thôi, ai ngờ nhóc con này lại tự ý bỏ trốn, bị người ta b/á/n đi mất, ảnh tìm khắp nơi luôn đó.】 【Bảo bối à, cô cười một cái thôi, ảnh sẽ mua cả xe kẹo bông cho cô!】 Cười một cái thôi mà được hẳn một xe kẹo bông? Tôi lập tức rầu rĩ kéo khóe miệng ra, ôm lấy tay Giang Mặc Diêu, giọng nũng nịu: “Anh ơi~ Bế~”

Nuông Chiều Trà xanh muốn leo lên giường sếp. Mà người cô ta ghét nhất, chính là tôi. “Liễu Xuyến, đợi tôi trở thành bà chủ công ty rồi, người đầu tiên tôi sa thải chính là cô!” Buồn cười thật. Chắc cô ta không biết, sếp là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi nhỉ? Tối đó, tôi ngồi lên đùi anh, nũng nịu giả giọng mềm mại: “Anh à, có người dọa sa thải em kìa!”

Acc Chính Hư Thì Tạo Acc Phụ Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để cưới một thằng nghèo kiết xác, tôi gật đầu đồng ý, tiện tay quăng ra một tờ phiếu khám thai: “Bác sĩ nói tôi với ba cô sức khỏe vẫn tốt, ai ngờ về già lại có thêm con. Sau này, em trai cô sẽ là người thừa kế toàn bộ tài sản.” “Đúng lúc cô muốn đoạn tuyệt, vậy thì sau này cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai mình chứ?” Con gái tôi và bạn trai nó đứng đờ người như hai khúc gỗ mục.

Yêu Thử Nhẫn cưới của chồng tôi bị tình nhân bé nhỏ của anh ta ném thẳng vào bồn cầu. Anh ta thản nhiên giải thích: “Lên giường quên tháo ra, cô nhóc ấy nóng tính quá.” “Em nhìn lại anh đi, anh đã thành ra thế này rồi, em không định chấp nhặt một cái nhẫn nhỏ chứ?” Thậm chí còn khuyên tôi cũng nên ra ngoài “nếm thử của lạ” xem sao. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì chiếc nhẫn cưới của tôi… cũng đang nằm trên giường của một cậu trai trẻ. Lấy anh mà suy ra, chắc anh cũng sẽ không tính toán với tôi đâu nhỉ? Vậy mà tôi không ngờ, anh lại đỏ mắt chất vấn: “Thử thì được. Nhưng sao em lại nghiêm túc chứ?”

Nghịch Tập Thi Đại Học: Vả Mặt Cả Nhà Em gái thiết kế hại tôi gãy chân, mất cơ hội vào Học viện Thể thao Thanh Hoa. Cha mẹ không phân biệt đúng sai, vu cho tôi gian lận thi cử rồi đoạn tuyệt quan hệ. Họ chắc chắn rằng đứa từng được gắn mác “thiên tài thể thao” như tôi sẽ sa sút thảm hại, trượt tốt nghiệp. Nhưng… ai nói tôi chỉ biết dựa vào thể thao?

Tôi theo đuổi tên đầu gấu của trường suốt nửa năm, nhưng hắn cứ trơ như đá, không chút phản ứng.Đang định từ bỏ để chuyển qua cưa người khác.Không ngờ hắn đột nhiên gặp tai nạn, bị đập trúng đầu.Tỉnh dậy rồi thì mặt dày sáp lại gần tôi.“Bé cưng, lại gần một chút!”Sau đó còn lén hôn tôi một cái.Tôi ôm mặt, hoảng hốt tột độ.Chẳng lẽ chỉ vì mất trí nhớ mà khẩu vị cũng đổi luôn rồi sao?