Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Nhật Ký Chăn Dắt Nhân Vật Phản Diện

Nhật Ký Chăn Dắt Nhân Vật Phản Diện Trở thành chú của phản diện, tôi cảnh cáo cậu ta đừng tiếp cận nhân vật chính, nếu không sẽ đánh vào mông, còn bắt cậu ta đếm số. Kết quả là quản không nổi, lại bị phản công. “Chú đếm số đi, chú nhỏ.” Dung Trú kéo lấy cánh tay tôi, mỗi cái một mạnh hơn. “Đếm sai thì phải làm lại từ đầu đấy.”

Gọi Hồn

Gọi Hồn Gọi hồn là một loại tà thuật, chỉ cần biết được ngày sinh tháng đẻ hoặc lấy được tóc của một người, liền có thể cướp đi ba hồn sáu phách của họ, khiến họ sống không bằng chết. Hôm đó, trong khu dân cư của chúng tôi, nhiều cư dân đã bị người ta gọi hồn…

Thích Là Thích, Không Cần Lý Do

Thích Là Thích, Không Cần Lý Do Tôi mắc phải hội chứng “Đ/ói kh/át da thịt”. Mỗi lần phát bệ/n/h, tôi không kìm được mà đi tìm người bạn thanh mai trúc mã là Thẩm Giai, để xin một cái ôm. Lúc đầu, một hai lần anh ấy còn miễn cưỡng chịu đựng. Nhưng sau nhiều lần, anh bắt đầu khó chịu ra mặt. “Hai thằng đàn ông ôm nhau, không thấy ghê à?” “Cái bệnh vớ vẩn gì chứ? Cậu chỉ đang giả vờ thôi.” Ngay lúc ấy, cậu bạn cùng phòng lạnh lùng là Chu Du, tình cờ bắt gặp. Nhưng cậu ấy không mỉa mai, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu thì lại đây.” Từ đó, mỗi khi tôi phát bệnh, tôi đều tìm đến cậu ấy. Cho đến một đêm, khi tôi bắt đầu thấy áy náy và nghĩ đến việc tìm người khác để dựa vào… Chu Du lại bất ngờ trèo lên giường tôi, vạ/ch á/o ngủ của tôi ra, bàn tay đặt lên bụng dưới, chầm chậm xoa nhẹ. “Gạ tôi lâu như vậy rồi, cũng nên trả nợ bằng thân x/á/c chứ?”

Hoa Khôi Kinh Thành Xuyên Không

Hoa Khôi Kinh Thành Xuyên Không Tôi vốn là hoa khôi đầu bài nức tiếng kinh thành, vậy mà lại xuyên không thành tiểu hoa tai tiếng trong giới giản trí thời hiện đại. Còn bị nhét vào một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu của các minh tinh. Chỉ để làm nền cho sự hấp dẫn của các nữ khách mời khác. Hừ, chẳng phải chỉ là nổi bật giữa đám phụ nữ sao? Là hoa khôi đứng đầu, tôi đây chuyên nghiệp lắm.

Phần 5 – Thương Nhân Chợ Quỷ Và Huyết Quan

Phần 5 – Thương Nhân Chợ Quỷ Và Huyết Quan Tôi tên là Hứa Tâm, có một tiệm đồ cổ gia truyền tên là Tâm Trai nằm gần khu vực Phan Gia Viên. Tâm Trai chỉ mở cửa vào buổi tối và đóng cửa lúc rạng sáng. Sáng hôm đó, vừa mới đóng cửa tiệm, tôi đã được Hội trưởng Mã của Hiệp hội Đồ cổ mời đến khu dân cư Thiều Hoa để xem một ngôi mộ cổ. Tại một công trường xây dựng, người ta khai quật được một ngôi mộ đá từ thời Dân Quốc, bên trong mộ là một cỗ quan tài được đặt dựng đứng. Theo “Táng Long Kinh” ghi chép, đây được gọi là thế đất “Liên Hoa Địa Hợp Cục”. “Chuồn chuồn lướt nước, con cháu thịnh vượng.” Thế nhưng, khi tôi nhìn thấy quan tài, lại thấy trên đó quấn đầy những sợi xích sắt vấy máu. Tôi lập tức yêu cầu phía thi công ngừng đào bới ngôi mộ, nhưng ông chủ của công ty phát triển dự án lại bảo tôi mê tín dị đoan, thậm chí còn sai công nhân đuổi tôi ra khỏi công trường.

Bạn Cùng Phòng Của Tui Là Người Rắn

Bạn Cùng Phòng Của Tui Là Người Rắn Phát hiện bạn cùng phòng là người rắn, nửa đêm tôi chui vào chăn của cậu ấy. “Cậu làm gì vậy?” “Nghe nói rắn các cậu đều có hai cái đó đó … Tôi tò mò.” Cuối cùng, cậu ấy vỗ vỗ mặt tôi. “Không phải thích nhìn sao? Gần thế này, nhìn rõ chưa?”

Tống Hà Cố Lên

Tống Hà Cố Lên Sáu tháng trước kỳ thi đại học, tôi phát hiện ra số tiền học phí đại học mà bà tôi nhặt ve chai tích cóp cho tôi đã bị bố mẹ lấy đi để mua giày chơi bóng cho em trai. Em trai mang đôi giày phiên bản giới hạn đó khoe khoang ngay trước mặt tôi. Tôi quỳ xuống lạy bố mẹ, cầu xin bọn họ cho tôi mượn tiền để học đại học, hứa sau này khi đi làm sẽ trả lại. Bọn họ nói, cùng lắm mày cũng chỉ đỗ trường hạng hai, thôi thì đừng học nữa. Bọn họ nói, mấy đứa bạn hồi cấp hai của mày giờ lấy chồng hết rồi, tiền sính lễ đều để dành cho em trai cả. Bọn họ nói, đó là số phận của con gái. Nhưng tôi không muốn chấp nhận số phận ấy.

Cá Đổi Mạng

Cá Đổi Mạng Bạn trai tôi cực kỳ đam mê câu cá, một ngày nọ anh ấy câu được một con cá lớn toàn thân đỏ rực. Tối hôm đó, anh ấy ôm chặt lấy con cá, thức suốt đêm không ngủ. Tôi chụp ảnh anh ấy cùng con cá rồi đăng bài lên mạng để than thở. Không ngờ lại nhận được một tin nhắn liên tục xuất hiện: [Cá đổi mạng, anh ta đang bị dùng làm công cụ hoán hồn đấy!] [Mau vứt con cá đó đi!]

Thành Phố Ảo Ảnh

Thành Phố Ảo Ảnh “Tôi có chuyện muốn nói với cậu, cậu nhất định không được nói cho ai khác biết.” “Thôi, dù cậu có nói ra, người khác cũng không tin đâu.” Trương Hạo uống cạn ly bia, cười cay đắng như thể vừa e ngại vừa tự giễu: “Tôi đã biết Viên Viên ở đâu rồi.” Con gái của Trương Hạo đã mất tích. Vào đêm hè cách đây vài năm, Trương Hạo như phát điên đập cửa nhà tôi, hỏi tôi có thấy con gái cậu ấy không: “Cậu cho tôi vào xem một chút đi, chiều nay con bé nói muốn đến nhà cậu chơi, cậu có gặp nó không?” Ngoài cửa, Trương Hạo nắm chặt tay tôi như một con thú điên dại. Thời đó camera giám sát còn hiếm, cảnh sát đã kiểm tra vài camera trên đường chính, thông báo tìm người dán khắp nơi, nhưng con gái Trương Hạo như bốc hơi khỏi nhân gian, không một tin tức. Từ đó, Trương Hạo như bị ám ảnh.

Yêu Một Kẻ Điên

Yêu Một Kẻ Điên Tôi là một nữ pháo hôi trong một cuốn tiểu thuyết ABO. Có một vị hôn phu Omega xinh đẹp lại quyền lực. Nhưng tôi không muốn. Bởi vì người đó là một bệnh kiều* với tính kiểm soát vô cùng mạnh mẽ. *Bệnh kiều: kiểu người thể hiện sự chiếm hữu quá mức đối với người họ có cảm tình, người yêu, bạn đời của mình á. Hắn yêu cầu tôi phải ở bên cạnh hắn mỗi ngày, không được rời khỏi nửa bước. Vậy nên, nữ chính ơi, mau xuất hiện đi! Thần thiếp thật sự chịu không nổi nữa rồi!

Không Trọn Vẹn

Không Trọn Vẹn Chồng tôi không chỉ có bồ nhí bên ngoài, mà còn muốn đưa cô ta về làm vợ hai. Tôi không đồng ý, nên anh ta cho tôi uống thuốc quên. Nhưng người tôi quên không phải chồng tôi, mà là anh trai của anh ta. Kết quả là anh ta lại phát đ1ên.

Xiềng Xích Tự Do

Xiềng Xích Tự Do Tôi là một beta, cả đời mong muốn lớn nhất là cưới được một cô vợ trông vừa mắt rồi sinh một đứa con. Cho đến khi tôi bị một alpha giam cầm suốt ba ngày ba đêm.

Như Hình Với Bóng

Như Hình Với Bóng Khi trong trò chơi sinh tồn chỉ còn lại tôi và anh trai, hệ thống lại thông báo rằng tên sát nhân biến thái vẫn còn sống. Anh trai tôi: “Được rồi, là anh.” Tôi cười phá lên: “Ha! Là anh? Nếu anh nói mình là biến thái thì em tin, nhưng sát nhân cơ á? Haha, buồn cười chết mất!” Anh ấy im lặng: “…” Tôi dần dần không cười nổi: “…Là thật à?” Anh trai tôi nhếch môi, nụ cười đầy ẩn ý: “Nếu không phải, em nghĩ mình có thể sống sót đến giờ sao?”

Phá Đảo Thế Giới Ảo

Phá Đảo Thế Giới Ảo Tôi xuyên vào truyện ABO, trở thành giới tính thứ tư đầy bi kịch và mạnh mẽ: Enigma. Mùi hương của người khác, hoặc ngọt ngào, hoặc lạnh lùng, hoặc gợi cảm. Còn mùi hương của tôi – sát khí ngút trời!!! Người ta phát tình, còn tôi thì phát đin! Tôi gào rú, méo mó, bò trườn trong bóng tối. Gặp Alpha nào, tôi cũng đánh dấu thành Omega độc quyền của tôi hết! “Chủ nhân, xin… xin người rủ lòng thương xót…” Tôi: “Thương xót cái gì mà thương xót! Đại ca đây muốn chiến đấu! Đại ca đây muốn chiến đấu!!!”

Người Đi Trong Gió Lạnh

Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.

Cánh Chim Ngang Trời

Cánh Chim Ngang Trời Kỳ thi đại học kết thúc, cậu ấy vì muốn ôm cô ấy, cũng tiện thể ôm luôn tôi. Không sao cả. Tôi cũng chỉ là vì muốn ôm, cái người đang bám trên người cậu ấy mà thôi.

Giữ Người Trong Tim

Giữ Người Trong Tim Sau hai năm vắng bóng, cuối cùng chủ nhà cũng tìm được một tên khách thuê mới khốn khổ. Thế là tôi không còn buồn chán nữa. Không ngờ khi thấy vòi nước chảy ra nước đỏ như máu, hắn lại gọi điện cho ban quản lý đến kiểm tra đường ống. Tôi lắc cánh cửa kêu “cót két cót két”, hắn liền lấy dầu tra trơn bản lề. Tóm lại là, luôn luôn tin vào khoa học, nhất định không chịu dọn đi. Cuối cùng tôi không nhịn được nữa, định hiện hồn đè hắn ngủ cho hắn chết khiếp. Kết quả là hắn mơ màng trở mình, rồi ôm tôi vào lòng. “Tiểu quỷ, đừng quậy nữa.”

Mãi Mãi Mười Năm

Mãi Mãi Mười Năm Tôi xuyên sách rồi! Bất ngờ chưa! Xuyên thẳng vào giường phản diện luôn! Bốn mắt nhìn nhau, tôi lúng túng chào hỏi: “H-hế lô.” Thiếu niên tuấn tú dụi mắt: “Vch, Nguyệt Lão gì linh nghiệm quá vậy, vừa mới ước xong đã rơi xuống một tiểu tiên nữ!”

Nữ Chính Muốn Cả Hai

Nữ Chính Muốn Cả Hai Sau bao nhiêu năm theo đuổi Tạ Tư Vũ, cuối cùng anh cũng đào hôn. Đúng lúc tôi định từ bỏ, bỗng nhiên hệ thống hiện lên dòng chữ: [Nữ chính ơi, anh ta thích kiểu tình yêu ép buộc đấy!] Tôi lập tức tát anh một cái. “Trời lạnh rồi nên nhà họ Tạ muốn phá sản phải không? Cút về đây cưới tôi nhanh lên!” Đêm tân hôn, anh lạnh lùng nhắc nhở tôi: “Tôi không có cảm giác gì với cô đâu.” Hệ thống: [Anh ta lại thiếu đánh rồi!] Tôi lại tát anh một cái nữa. “Giờ thì có cảm giác chưa? “Cút qua đây hôn tôi một cái!” Ngày nào anh cũng làm bộ lạnh lùng ghét bỏ, lạnh nhạt giặt đồ. Hệ thống: [Để anh ta ở đó vài ngày là ngoan ngay.] Sau đó, ánh trăng sáng của tôi trở về nước, nên tôi không còn về nhà nữa. Anh hoảng hốt chạy khắp nơi hỏi thăm: “Vợ mình hình như có người đàn ông khác rồi phải làm sao đây?” “Làm sao để đối phó với tiểu tam bây giờ?”

Chuyện Xưa Của Yểu Yểu

Chuyện Xưa Của Yểu Yểu Ngày tôi đến tiệm chụp ảnh để chụp di ảnh. Thời Dã dẫn bạn gái mới tới chụp ảnh đính hôn, cô bạn gái lại muốn nhiếp ảnh gia của tôi. Tôi thẳng thừng từ chối. Thời Dã nói tôi vẫn độc ác như trước, chẳng thay đổi chút nào. Đến hôm lấy ảnh, Thời Dã nhìn thấy di ảnh đen trắng của tôi. Trong ảnh, tôi cười sáng bừng, rạng rỡ. Anh ta phát điên rồi.