Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Sau Khi Cô Ấy Đồng Ý

Sau Khi Cô Ấy Đồng Ý Sau khi vợ tôi đồng ý với việc “hôn nhân mở”, đám anh em đều ghen tị ra mặt, còn thi nhau đến hỏi tôi bí quyết. Tôi thản nhiên đáp: “Thì cũng chẳng có gì to tát, tôi chỉ nói thẳng là tôi chán rồi. Lục Thu Thu đâu có ngốc, rời khỏi tôi thì cô ấy còn tìm đâu ra cuộc sống tốt thế này?” Có người hỏi lại: “Thế ông không sợ chị dâu cũng ra ngoài tìm người khác à?” Tôi cười khẩy, chẳng thèm để tâm: “Vợ tôi vốn dè dặt, sống giữ kẽ, là người có thể diện, không đời nào làm chuyện đó.” “Với lại, cô ấy cũng ngoài ba mươi rồi, ai còn thèm?” Ngay sau đó, một người bạn gửi cho tôi một đoạn video. “Yến ca, anh xem kỹ đi, người này có giống chị dâu không?”

Trung Thành

Trung Thành Chiếc vòng cổ đính đá quý tôi bỏ ra cả chục triệu để đấu giá, chồng tôi lại tặng cho thư ký riêng của hắn. Cô thư ký đăng ảnh khoe trên vòng bạn bè: 【Con mèo hoang đã có dấu ấn của chủ, cả đời này sẽ trung thành với chủ.】 Trợ lý chụp màn hình gửi cho tôi. Trong ảnh, cô ta mặc đồ hầu gái, tháo chiếc vòng cổ của tôi thành hai sợi. Một sợi cô ta đeo lên cổ con mèo của mình. Sợi còn lại thì đeo lên cổ chân. Tôi nhắn tin chất vấn Cố Đình Huyền, nhưng tin nhắn như rơi vào đáy biển. Nửa tiếng sau, tôi đăng một status mới kèm dòng chữ: 【Quả nhiên là chuồng gà cải tạo từ đồ cổ, đến con gà mái rẻ tiền cũng như được dát vàng.】 Ảnh đính kèm là toàn bộ đống đồ cổ trong phòng hắn đã bị tôi đập nát, dựng thành chuồng gà.

TÔI TÁT ANH MỘT CÁI, ANH ĐÒI CƯỚI TÔI BẰNG ĐƯỢC

Tôi tát tên côn đồ học đường một cái giữa đám đông, âm thanh vang dội.Hắn ngớ người, “Em gái à, đây là lần đầu tiên anh bị ăn tát đấy, nghĩ cách cho anh gỡ gạc tí mặt mũi đi chứ?”Nhưng tôi sợ muốn chết, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.Phía sau vang lên tiếng hắn cười gượng: “Haha, bạn gái mình ấy mà, hơi ngại chút thôi.”

CHỒNG CŨ 18 TUỔI ĐỘT NHẬP VÀO GIẤC MƠ CỦA TÔI

Năm thứ ba sau khi ly hôn,Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ và bất ngờ nhìn thấy người chồng cũ mặc đồng phục cấp ba nằm bên cạnh mình.Trong khoảnh khắc ấy, tôi tưởng rằng mình đang mơ.Người mà tôi từng yêu say đắm,Người mà sau này chúng tôi cãi nhau đến mức thề không bao giờ gặp lại,Lại bất ngờ xuất hiện trên giường của tôi.Chưa kịp để tôi nói gì, anh ấy đã ôm lấy mặt tôi, xúc động thốt lên: “Hạ Hạ, cuối cùng em cũng đồng ý lời tỏ tình của anh rồi!”Tôi hoàn toàn sững sờ.Rõ ràng đây là hình dáng của chồng cũ tôi lúc mười tám tuổi.Năm ấy, sau khi kết thúc kỳ thi đại học, tôi đã đồng ý lời tỏ tình của anh.

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử Thái tử của giới thượng lưu Bắc Kinh để mắt đến tôi rồi. Thái tử cho tôi hai mươi triệu, bảo tôi giả làm bạn gái của anh ta để dỗ bà nội vui vẻ. Tôi cười đến méo cả miệng. Ba tháng sau, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta trở về nước. Thái tử cảnh cáo tôi: “Cậu tránh xa cô ta ra.” Tôi cười khẩy: “Tôi biết chứ, tôi đâu có tranh dành cậu với cô ta.” “Tôi sợ cô ta tranh cậu với tôi!”

Lời Hứa Hóa Hư Vô

Lời Hứa Hóa Hư Vô Kết hôn 5 năm, tôi và Thẩm Tự Bạch vẫn chưa có con. Sau này, chúng tôi làm thụ tinh ống nghiệm suốt 3 năm. Cuối cùng, đến năm thứ 8, tôi mang thai đôi thành công. Thế nhưng khi thai được hơn 4 tháng, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa anh ta và bạn. “Cậu bị tinh trùng yếu, người ta hứa hẹn thời gian 3 năm, làm tới bảy tám lần thụ tinh, nhìn mà già đi cả chục tuổi. Thế mà cậu lại lén chuyển phần lớn tài sản trong hôn nhân sang tên tiểu tam, có phải quá độc ác rồi không?” Thẩm Tự Bạch chỉ nhướng mày, mặt không đổi sắc. “Nếu không vì thấy cô bé kia phải làm thụ tinh thì tội nghiệp, tôi đã ly hôn với cô ấy từ năm ngoái rồi.” “Cậu chưa thấy vợ tôi bây giờ đâu, cởi đồ ra là một đống thịt, mặt đầy tàn nhang vì bầu bí, nhìn mà muốn nôn.” Tôi cúi đầu nhìn tờ kết quả siêu âm đang cầm trong tay, sau đó xoay người, đến bệnh viện đặt lịch p/h/á t/h/a/i.

Cả Đời Dỗ Dành

Cả Đời Dỗ Dành Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ hôn nhầm luôn. Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của bạn trai cũ đập vào mắt tôi. “Gọi tên thằng khác mà dám hôn tôi? Em giỏi đấy!”

Đừng Gọi Tôi Là Vợ

Đừng Gọi Tôi Là Vợ Lúc đăng ký giải tỏa ở quê, tôi phát hiện không tìm thấy giấy kết hôn, liền đến Cục Dân chính xin cấp lại. Không ngờ nhân viên ở đó tra đi tra lại nhiều lần rồi quả quyết nói với tôi: “Cô độc thân, trong hệ thống của chúng tôi không có bất kỳ ghi chép kết hôn nào của cô cả.” Tôi nhớ lúc đó chồng tôi từng nói có quan hệ, không cần xếp hàng cũng có thể lấy giấy. Sau đó chúng tôi không đến cục làm thủ tục, mà nhờ người quen lấy giấy kết hôn về. Cảm giác đầu tiên của tôi lúc ấy là: chắc chắn bị bạn của chồng lừa rồi. Một tháng sau, chồng tôi từ nơi khác trở về, tôi định nói với anh chuyện này. Ai ngờ lại bắt gặp anh đang cùng con trai lén gọi video cho một người phụ nữ trong phòng. Chồng tôi nói với giọng vô cùng âu yếm: “Vợ ngoan, kỷ niệm 15 năm ngày quen nhau, anh nhất định sẽ về kịp.” Con trai tôi cũng nũng nịu: “Dì ơi, khi nào dì mới đến đón con về với dì? Con không muốn ở với bà già mặt vàng đó chút nào.” Tôi như bị sét đánh ngang tai. Bao năm qua, chồng làm việc xa nhà, tôi ở lại chăm sóc cha mẹ chồng, lo toan việc nhà, nuôi dạy con cái. Anh chỉ về nhà vào những dịp lễ Tết, mỗi lần không quá vài ngày. Không ngờ anh lại nhẫn tâm đâm tôi một nhát chí mạng như thế! Đã vậy thì, tiền đền bù giải tỏa này, một xu bọn họ cũng đừng hòng lấy! Còn bệnh của cha mẹ chồng, cũng chỉ còn nước chờ ch thôi!

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học Sau khi trượt kỳ thi đại học, tôi kết hôn với Cố Lâm và vì anh ta mà vất vả lo toan suốt bốn mươi năm. Thế nhưng sau khi anh ta qua đời, tôi lại không được phép tham dự tang lễ, tài sản một nửa để lại cho con cái, một nửa cho mối tình đầu trong sáng của anh ta. Thứ duy nhất anh ta để lại cho tôi chỉ là một câu nói: “Lá thư báo trúng tuyển năm đó bị lấy đi, bốn mươi năm qua tôi đã trả xong món nợ ấy.” Hóa ra, năm đó tôi không hề trượt đại học, mà chính anh ta đã lấy mất thư báo trúng tuyển của tôi để lấy lòng người con gái kia. Tôi làm loạn trong tang lễ, tố cáo bốn mươi năm bất công của mình, nhưng lại bị chính con cái ruồng bỏ. “Bố và dì Lâm mới là một đôi trời sinh, chính mẹ là người chen ngang phá hoại hạnh phúc của họ.” “Nếu mẹ còn làm loạn, đừng trách chúng con bỏ mặc mẹ ở quê để mặc mẹ tự sinh tự diệt!” Tôi uất hận mà ch.t. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại năm tôi thi đại học. Khi đó, thư báo trúng tuyển vẫn còn đang trên đường gửi tới, và cuộc đời tôi vẫn chỉ vừa mới bắt đầu…

Mê Vụ

Mê Vụ Khi tôi bế con gái bị s/ốt cao đến b/ệ/n/h v/i/ệ/n, lại vô tình gặp lại bạn trai cũ ở phòng cấp cứu.Anh ấy liếc qua bệnh án, lạnh nhạt nói:“Chia tay ba năm, con gái ba tuổi?”“Lâm Giản,” Anh nhìn tôi với ánh mắt sâu xa, “Em mang thai được một tháng đã sinh rồi sao?”

Bi Kịch Trên Chiếc Xe Sang

Bi Kịch Trên Chiếc Xe Sang Vào ngày A thị mưa to gió lớn, một cây cổ thụ bật gốc đ .è nát một chiếc xe sang, hai người trong xe t .ử v0ng tại chỗ. Chiếc xe đó cực kỳ hiếm, trong nhóm lớp bàn tán rôm rả, bảo rằng cả thành phố chỉ có một chiếc như vậy. Bạn học Trần Ngọc Tú ghé sát tai tôi, hí hửng nói: “Xong rồi! Chắc chắn là con bảo thời kê nhà cậu đấy, ba mẹ cậu tiêu đời rồi!” “Chắc lại lái xe đi khoe khoang, bị cây đập ch .t thì đáng đời! Ha ha ha!” “Lý Tiểu Đào, người mà kiêu căng quá cũng không có kết cục tốt đâu, coi chừng người tiếp theo ch .t là cậu đó!” Tôi hoảng loạn đến mức đầu óc trống rỗng. Bỗng điện thoại nhận được tin nhắn: 【Tiểu Đào, trời mưa trên đường về có to lắm không con?】 【Ba mẹ giờ chẳng ra ngoài nổi, chắc không đến đón con ở điểm cuối được rồi.】 Tôi vừa lau nước mắt vừa vội nhắn lại: 【Gì cơ? Không phải chiếc xe gặp nạn là xe nhà mình sao? Vậy ba mẹ…】 Mẹ tôi gửi một tin nhắn thoại, giọng dè dặt: 【Là nhà Trần Ngọc Tú, ba mẹ con bé thuê một chiếc y hệt xe nhà mình.】

Sau Khi Bị Bạo Hành Tôi Sống Lại

Sau Khi Bị Bạo Hành Tôi Sống Lại Tôi ch.t rồi, bị chồng tôi đ/á/n/h ch.t ngay tại chỗ. Sống lại một kiếp, tôi đến căn biệt thự sang trọng mà kiếp trước hắn và con giáp thứ mười ba mua chung. Ngồi trên ghế sofa da thật, tôi nhìn xuống hắn đang quỳ rạp dưới chân mình. “Lại đây, liếm sạch giày cho tôi.”

Ba Tôi Ngoại Tình

Ba Tôi Ngoại Tình Kiếp trước, ba tôi 59 tuổi bị phát hiện ngoại tình, ông quỳ xuống khóc lóc nhận lỗi. Nhưng vừa làm xong thủ tục nghỉ hưu, ông liền cuỗm hết tiền trong nhà, dắt theo tiểu tam và con trai của ả cao chạy xa bay. Mẹ tôi vì chuyện này mà mắc bệnh trầm cảm, ôm hận mà qua đời. Tôi sống lại đúng vào ngày ba lên cơn cao huyết áp, cần cấp cứu. Ông ngồi trong phòng khách, tay ôm ngực cầu cứu: “Uyển Uyển, mau… mau gọi xe cứu thương…” Còn tôi thì đang nằm trong phòng ngủ, thong thả đeo tai nghe. Ừm, bài hát này nghe hay thật.

Hết Mình Cũng Chỉ Vì Em

Hết Mình Cũng Chỉ Vì Em Trong giờ học, tôi cố tình nhắn tin cho vị giáo sư dạy thay: “Chồng à, tối nay có thể ‘bịch bịch bịch’, nhưng mà chỉ cần anh cười thôi là coi như vô hiệu.” Khóe môi người đang đứng trên bục giảng khẽ cong lên. … Tối đó, tôi tức giận mắng anh không tuân theo luật chơi. Giáo sư thì chậm rãi mở một hộp bcs siêu mỏng 0.01 mới toanh. “Anh cười rồi thì đúng là vô hiệu thật mà.” Tôi: “??”

Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video

Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video Khi tôi phát hiện ra chiếc vòng cổ có khóa trong xe chồng mình, tôi ch .t lặng. Nó to hơn vòng cổ bình thường cho thú cưng, chất liệu thép không gỉ, phần đầu có ổ khóa nhỏ, kéo theo một sợi xích dài bằng sắt, cuối sợi xích cũng là một cái móc khóa. Nhưng mà… nhà tôi làm gì có nuôi chó? Hồi nhỏ, Giản Chí Văn từng bị chó c/ắn một lần, đến giờ thấy chó là vẫn rùng mình. Cậu ta tuyệt đối sẽ không cho chó lên xe đâu! Huống hồ ai mà cho chó đeo loại vòng cổ kỳ dị như thế chứ? Chiếc vòng này lại còn được giấu rất kỹ, tận sâu trong khe dưới ghế lái. Nếu không phải tôi cúi xuống tìm hoa tai rơi thì chắc cũng chẳng bao giờ phát hiện ra. Càng nghĩ càng thấy bất thường. Tôi vội lấy điện thoại chụp hình rồi tra hình ảnh trên mạng. Khi kết quả hiện ra, suýt nữa tôi ném luôn cái điện thoại đi. Đây là… vòng cổ cho người dùng?

Em Không Còn Yêu Anh

Em Không Còn Yêu Anh Khi tôi mang thai được 6 tháng, Cảnh Ngôn Kỳ đột nhiên nói, anh không còn yêu tôi nhiều như trước nữa. Tôi cố gắng nở một nụ cười: “Vậy… anh định nói gì? Muốn ly hôn à?” Cảnh Ngôn Kỳ sững lại một giây, ánh mắt lướt qua bụng bầu 6 tháng của tôi. “Anh chỉ đùa thôi, đừng giận. Em đang mang thai mà.” Nhưng tôi biết rõ, đây không phải là đùa. Anh đã thích cô thực tập sinh mới, anh đưa cô ấy đi xem phim, đi trượt tuyết. Khi cô ấy bị bắt nạt, anh đứng ra bênh vực. Cô ấy tựa vào lòng anh, khóc: “Nếu em là người gặp anh trước, liệu anh có cưới em không?” Cảnh Ngôn Kỳ im lặng, chỉ ôm cô ấy chặt hơn.

Một Câu Chuyện Dễ Thương

Một Câu Chuyện Dễ Thương Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ liếc nhìn tôi một cái rồi hỏi: “Cô đi tìm đàn ông khác rồi à?” Tôi sững người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa chuyện!” Hắn nhìn tôi một lúc lâu, rồi tháo kính xuống, đôi mắt đen thẫm như mực. Hắn bước đến trước mặt tôi: “Kiều Y, là tôi đây, Tống Tiêu.” Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối, như đang cố nhắc tôi điều gì đó. Tống Tiêu… chết rồi… Chính là ông chồng tôi lấy vội trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng rồi mỗi đứa một nơi từ đó đến giờ. Hắn có vẻ rất thích biểu cảm vừa kinh ngạc vừa chột dạ của tôi, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc như đang đợi tôi trả lời sao cho hắn hài lòng.

Chủ Mẫu Thẩm Ngọc

Chủ Mẫu Thẩm Ngọc Phu quân muốn nạp Bạch Nguyệt Quang làm quý thiếp, hỏi ta có đồng ý không. Ta vui vẻ chấp thuận, thậm chí còn vung tay nạp thêm cho chàng mười phòng mỹ thiếp! Bạch Nguyệt Quang vốn luôn nhăm nhe vị trí chủ mẫu của ta, giờ lại bận bịu đấu đá với đám tiểu thiếp khác. Còn ta thì ngồi trên núi xem hổ đấu, lại còn được ban tặng danh xưng hiền đức chủ mẫu.

Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích

Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích Tôi lập một tài khoản chỉ để ghi lại những khoảnh khắc thường ngày với bạn trai. Không ngờ vài clip liên tiếp viral, tôi trở thành hot blogger tình yêu được cả mạng biết đến. Sau đó, theo yêu cầu của fan, tôi livestream mang quà sinh nhật bất ngờ đến tặng bạn trai. Cửa mở ra, lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp quấn khăn tắm. Ngón tay trắng muốt của cô ta lướt qua túi quà tôi đang cầm, mắt thậm chí chẳng thèm nhìn tôi. “Đồ ăn giao rồi mà, còn không đi à?”