Hiện đại

Trúc mã của tôi chơi bóng rổ trong sân, còn tôi thì đứng ở bên ngoài sân cổ vũ, nhưng lại bị cậu ấy chê là quá ồn ào.Sau đó, khi bạn gái của trúc mã đứng ở bên ngoài hô hào cổ vũ, trúc mã liền tỏ vẻ lo lắng, nhắc cô ấy giữ giọng.Trong trận bóng rổ, ai cũng nghĩ tôi đến để cổ vũ cho trúc mã.Nhưng khi đối thủ ghi điểm, tôi lại reo hò chúc mừng.

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan Đêm trước ngày cưới, em gái tôi chuốc say Cầm Tri Lễ. Muốn gạo nấu thành cơm, phá hoại hôn lễ của tôi. Tôi thì chẳng hề hoảng loạn. Ngược lại, Cầm Tri Lễ – người đàn ông luôn lạnh lùng điềm tĩnh lại luống cuống. Anh ta đá một cú khiến người kia văng ra xa: “Vãi chưởng, ở đâu ra cái con nhỏ xấu hoắc vậy!” Nhìn thấy tôi, lại lập tức yếu ớt, tội nghiệp nói: “Bên ngoài đáng sợ quá, vợ ơi ôm ôm…”

Tôi là một sinh viên nghèo, nhưng bạn trai tôi còn nghèo hơn.Anh nói nhà anh chỉ là một căn nhà cấp bốn, bố mẹ đi làm thuê ở bên ngoài, tiền sinh hoạt còn không đủ để mua đôi giày.Tôi không đành lòng nên đã chia nửa cái bánh bao của mình cho anh.Cho đến khi tôi đến nhà anh…Cái mà anh gọi là nhà cấp bốn thực chất là một ngôi tứ hợp viện gia truyền, còn bố mẹ anh thì kinh doanh xuất nhập khẩu ở nước ngoài.Còn đôi giày phiên bản giới hạn mà thiếu gia Bắc Kinh này muốn có, thì tiền sinh hoạt một năm của tôi cũng không đủ để mua.Tôi trầm ngâm một lúc rồi lấy chiếc vòng cổ mà lúc trước anh đã tặng tôi và bảo đó là “hàng chợ”, mang ra và hỏi: “Nói thật đi, cái này thực sự là mua 80 đồng hả?”“80 vạn.”

Tôi là con nuôi đã bị anh trai ghét bỏ suốt nhiều năm.Khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết, tôi đã ước rằng anh ấy có thể thành đôi với người mình thích.Giây tiếp theo, tôi mặc váy cưới, bật dậy từ trong quan tài.Anh trai tôi đang đeo nhẫn cho tôi.Trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở:“Hệ thống điều ước đã kích hoạt. Hiện tại phát hiện ký chủ là người anh trai yêu nhất. Tiến độ nhiệm vụ: 10%.”“Mời ký chủ tiếp tục cố gắng để hoàn thành điều ước của mình.”Tôi: “?”

Khi mới sáu tuổi, bố mẹ ruột của Từ Dịch qua đời, anh được bố mẹ tôi đón về nuôi như con ruột.Khi anh ấy lần thứ mười tám từ chối cuộc hôn nhân sắp đặt, đang bị bố mẹ tôi thay phiên nhau giáo huấn, thì trước mắt tôi bỗng nhiên hiện ra một loạt dòng chữ lạ:【Nam chính mỗi sáng thức dậy, việc đầu tiên là soi gương chào bản thân: “Chào buổi sáng, em rể~”】【Nữ chính à, chị không thắc mắc vì sao trước đây có bao nhiêu người theo đuổi chị, giờ lại biến mất hết rồi à?】【Ai kia ban ngày đóng vai anh trai mẫu mực, ban đêm nhìn ảnh em gái thì làm mấy chuyện bậy bạ, vừa chửi mình vô liêm sỉ vừa chìm đắm không dứt, là ai thì tôi không nói đâu nhé.】Tôi chết lặng vài giây.Nhìn bố mẹ đang đau lòng rối rít, rồi quay sang anh trai với vẻ mặt bướng bỉnh cứng đầu.Tôi chỉ vào mình, nhỏ giọng nói:“…Hay là, mình để ‘nước chảy không ra ruộng người ngoài’ nhỉ?”

Vì một hiểu lầm mà tôi thành đôi với trùm trường.Anh ấy hằm hằm cảnh cáo tôi: “Lo việc của mình thôi, ngay cả ba tôi còn không quản được tôi.”Vậy mà đến khi tôi đòi chia tay, anh lại đỏ hoe khóe mắt mà chịu thua. “Chịu học đàng hoàng thì có được thưởng gì khác nữa không?”

Kết hôn vì liên hôn thương mại, tôi lấy một tổng tài ác quỷ.Nhưng anh ấy lại vô cùng cấm dục.Chỉ chạm nhẹ cũng cứng đờ, hôn một cái liền đỏ mặt.Tôi cứ tưởng anh ấy không thích mình, nên chưa bao giờ vượt quá giới hạn.Cho đến khi tôi thuận miệng khen con rắn cưng của bạn thật đáng yêu.Tối hôm đó, đuôi của anh ấy quấn lấy eo tôi, giọng khàn khàn cầu xin:“Em thử chạm vào đi, anh cũng rất đáng yêu mà.”

Vai Phụ Kịch Độc Bạn thân tổ chức tiệc đính hôn, tôi tặng cô ấy một chiếc quần lót trị giá một ngàn tệ. Ý tôi là muốn nhắc cô ấy, đừng làm loại phụ nữ dễ dãi nữa. Ai ngờ mấy ngày sau, chiếc quần lót ấy lại xuất hiện trên giường chồng tôi.

Bị ép đi xem mắt.Để làm đối phương nản lòng.Tôi bịa ra: “Tôi không thể có con.”Anh chàng đẹp trai đối diện ngạc nhiên: “Ồ, trùng hợp thật, tôi cũng không thể có con.”Tôi liền cởi áo khoác, lộ ra chiếc áo bó in hình cậu bé Vượng Tử.Anh ta nhíu mày, giơ lên đôi giày Chelsea vàng.Tôi: “…”Đúng là gặp đối thủ rồi.

Thể Chất Báo Ứng – Gậy Ông Đập Lưng Ông Tôi có một thể chất rất kỳ lạ, hễ ai vừa mới chiếm được chút lợi từ tôi, thì ngay sau đó nhất định sẽ chịu tổn thất gấp đôi. Nói cách khác, tôi không bao giờ thiệt, còn những kẻ muốn khiến tôi chịu thiệt… đều sẽ gặp quả báo gấp bội.

Đại Chiến Cùng Hàng Xóm Hàng xóm của tôi ngày nào cũng phát điên, còn chửi bới tôi trong nhóm. Quay người, tôi cho thuê nhà: Mới ra tù giá rẻ 500, có tiền sử bệnh tâm thần giá rẻ 600, bà thím thích cãi nhau giá rẻ 700. Rất nhanh, đại ca xăm trổ, tiểu đệ u ám, bà thím siêu hung dữ, đều tụ tập ở nhà tôi. Lúc này, đến lượt hàng xóm cầu xin tôi rồi.

Khi học lớp 12, tôi giả làm gái xinh và yêu online với một học bá trường Thanh Hoa.Tôi tận dụng anh ấy làm gia sư miễn phí cho tôi suốt cả năm.Sau kỳ thi đại học, tụi tôi hẹn gặp ngoài đời.Nhưng rồi, anh lại bị chị họ của tôi, người đạt 680 điểm, cướp mất.“Anh ấy đứng đầu ngành Vật lý của Thanh Hoa, còn mày chỉ là học sinh khối Xã hội thì làm sao mà xứng?”Tôi không vào Thanh Hoa mà học Bắc Đại.Khai giảng xong, tham gia buổi gặp mặt giữa sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.Khi được hỏi về tình sử, anh ấy điềm tĩnh đáp: “Từng bị một đứa khốn nạn chơi xỏ.”“Trải nghiệm đó không dễ chịu chút nào.”Nói xong, anh nhìn tôi: “Em cũng nghĩ vậy đúng không, đàn em?”

Quái Vật Tôi là vị hôn thê mà Phó Thời An vô cùng chán ghét. Để chọc giận tôi, anh ta cố tình lái xe quá tốc độ gây chuyện, làm ra đủ loại trò ngông cuồng. Mỗi lần như thế, tôi đều đứng ra thu dọn hậu quả. Mãi cho đến khi bên cạnh Phó Thời An xuất hiện một cô gái tên là Kiều Ngữ. Vì tìm một chiếc bánh trứng bình thường cho Kiều Ngữ mà anh ta bỏ lỡ tiệc sinh nhật của tôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chủ động đề xuất với gia đình thay đổi hôn ước. “Cũng không nhất thiết phải là Phó Thời An.” Tôi chợt nhớ đến người đàn ông lạnh lùng trong giấc mơ, người từ đầu đến cuối luôn nhẫn nhịn và yêu tôi trong thầm lặng. Tôi khẽ cười, giọng nhẹ nhàng: “Chẳng phải anh ta còn một người chú nhỏ sao?”

Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”

Bắt Đầu Lại Với Người Từng Bỏ Lỡ Em Lúc biết mình là nữ phụ độc ác trong truyện, tôi đang… nghe lén ngoài cửa.Trong phòng, nữ chính đang khóc lóc thổ lộ với vị hôn phu của tôi:“Chú nhỏ! Năm đó nếu không phải vì muốn cắt đứt hy vọng của em, anh đâu có vội vàng đính hôn.”“Giờ em đã trưởng thành rồi, nếu anh vẫn không chịu chấp nhận em, thì ngày mai em sẽ tùy tiện tìm một người trao thân!”Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức đến mức hôn cô ta ngay tại chỗ.Tôi sốc đến mức lùi lại mấy bước, đâm sầm vào một bức tường thịt.Người phía sau khẽ nghiêng đầu, cúi sát tai tôi, thì thầm:“Anh ta bẩn rồi. Hay là đổi người đính hôn đi?Suy nghĩ một chút về tôi xem nào… Thím nhỏ~”

Thanh Xuân Cảm Lạnh Sau khi thiên kim thật trở về, hàng giả là tôi đây bị đá khỏi nhà hào môn. Giữa đêm tối, không một xu dính túi, tôi buộc phải nai lưng ra kiếm tiền nuôi sống bản thân. Trùm trường đó giờ chẳng quan tâm tới chuyện trường lớp lại đột nhiên tới tìm tôi. “Làm bạn gái anh đi, em dạy anh học, anh bao nuôi em.” Tôi cảm thấy rất được nhưng các bạn khác lại lo lắng thay tôi. Lớp trường: “Thần đồng là của chung.” Lớp phó học tập: “Yêu nhưng không được bỏ rơi bạn bè.” Thiên kim thật: “Mình sẽ buồn lắm nếu thiếu bạn.” Vậy nên bọn họ quyết định để tôi làm bạn gái của ba mươi mốt con người cùng một lúc. Được, được, được lắm, học sinh cấp ba phải điên vậy mới đúng.

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Bà Nội Muốn Làm Vua Sau khi ba tôi qua đời vì tai nạn giao thông, bà nội không những âm thầm lấy hết tiền bồi thường mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Mẹ dẫn tôi lang thang ngoài đường, suýt nữa thì ch.t đói. Về sau, mẹ rửa bát thuê, bán xiên nướng mưu sinh, không chỉ nuôi sống tôi, mà còn mở được quán, mua được nhà. Mười năm sau, bà nội đột ngột xuất hiện. Bà ta nói, chúng tôi nên “báo hiếu thay cho ba”, phải chăm sóc bà lúc tuổi già.

Kế Hoạch Trả Thù Sau khi lén trộm hộ khẩu, bảo mẫu cùng bố tôi đã lén lút đi đăng ký kết hôn. Bà ta tự cho mình là nữ chủ nhân, mặt dày đòi tôi phải đưa năm mươi vạn tiền sính lễ với ba mươi vạn tiền dưỡng lão mỗi tháng. Tôi nhìn bố đang ngồi trên xe lăn, liên tục nói rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực. Tôi cười lạnh: “Bà ta không đáng giá đến thế!”