Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Đừng Làm Em Phải Quên Anh

Đừng Làm Em Phải Quên Anh Tôi tham gia hoạt động, đóng vai người vợ bị bạo hành. Kết quả bị người tốt bụng đưa thẳng vào đồn công an. Cảnh sát mặt đen như đáy nồi: “Chia tay tôi xong là tìm ngay cái loại này hả?” Tôi: “…Anh biết mà, tôi yêu mù quáng.”

Ly Hôn Xong, Các Con Chỉ Tin Mình Tôi

Ly Hôn Xong, Các Con Chỉ Tin Mình Tôi Tối hôm kết thúc kỳ thi vào cấp ba, tôi đang cùng chồng bàn xem sẽ đưa 2 đứa sinh đôi, một trai một gái đi đâu nghỉ ngơi, thư giãn. Bỗng anh ta nhìn tôi, giọng nghiêm túc: “Chúng ta ly hôn đi. Hai đứa con theo anh, tài sản chia đôi.” Tôi như bị sét đánh, miệng há ra mấy lần mà không thốt nổi một lời. Cảm giác chua xót nơi lồng ngực lập tức dâng lên đến mắt. Lúc nước mắt sắp trào ra, hai đứa trẻ vừa về tới nhà. Chúng rất bình tĩnh, hành động cũng thản nhiên như thể đã sớm biết chuyện gì sẽ xảy ra. Con gái ngồi xuống bên cạnh, lặng lẽ nắm lấy tay tôi. Con trai đứng chắn trước mặt tôi và em gái, lạnh lùng nói với chồng tôi: “Chúng con đồng ý ly hôn. Con và em gái sẽ theo mẹ. Tiền chu cấp nuôi dưỡng tính hai phần. Tài sản trong hôn nhân, mẹ con muốn ba phần tư.”

Châm Pháp Tiên Y

Châm Pháp Tiên Y Trong bữa tiệc độc thân trước ngày cưới, một người bạn thân của Cố Hạc Vũ hỏi anh ta. “Vũ này, còn nửa tháng nữa là cậu kết hôn với chị dâu rồi, mà người cậu nuôi bên ngoài cũng đang mang thai, cậu thấy thế nào?” Cố Hạc Vũ tỏ vẻ hài lòng và đắc ý: “Cảm giác cũng không tệ lắm.” “Cậu với chị dâu cũng quen nhau mười năm rồi, cậu không sợ bị cô ấy phát hiện rồi chia tay à?” Anh ta đầy tự tin: “Chuyện này chỉ cần che giấu tốt, Minh Châu cả đời cũng không biết đâu.” Đám bạn cười lớn: “Vũ đúng là đỉnh, bên ngoài bao nhiêu cờ cũng không làm ngã cờ nhà, bao nhiêu đàn ông mơ cũng chẳng được.” Tôi đứng phía sau cánh cửa, nghe thấy tất cả. Hóa ra cậu bé năm xưa từng hứa sẽ yêu tôi cả đời, bây giờ đã hoàn toàn đổi thay, không còn nhận ra nữa. Vậy nên, tôi cũng chuẩn bị giấu anh ta một chuyện. Ngay trong ngày cưới, tôi sẽ tặng anh ta một món quà lớn.

Chúng Ta Từng Tốt Đẹp Biết Bao

Chúng Ta Từng Tốt Đẹp Biết Bao Khi mở cửa bằng chìa khóa, tôi chết lặng nhìn thấy đồ lót phụ nữ vương vãi trên sàn nhà. Tôi hiểu rõ tính cách của Cố Cảnh Tu—anh luôn gọn gàng ngăn nắp, từ trước đến nay chưa từng có thói quen bừa bãi như thế này. Tôi chỉ biết thở dài trong im lặng. Từng món đồ một, tôi nhặt lên, gấp lại chỉnh tề rồi đặt lên sofa. Bình tĩnh pha cho mình một ly trà hoa cúc, tôi ngồi xuống, lắng nghe tiếng thở dốc mơ hồ vọng ra từ phòng ngủ, trong lòng như có gì đó vỡ vụn. Tôi lặng lẽ đếm trong đầu—sáu năm rồi, chúng tôi đã kết hôn được sáu năm. Vậy mà vẫn chưa vượt qua nổi cái gọi là “nguy cơ bảy năm”. Đáng tiếc thật. Chợt nảy ra một ý, tôi pha thêm một tách trà kỷ tử cho Cố Cảnh Tu, nghĩ một lúc rồi để lại một tờ giấy ghi chú: “Em qua chỗ Tống Bạc Giản, anh đừng lo cho em.”

Trả Anh Về Với Gió, Mẹ Con Em Có Nắng

Trả Anh Về Với Gió, Mẹ Con Em Có Nắng Tôi từng nghĩ mình đã gả cho tình yêu, có được cuộc hôn nhân hoàn hảo nhất thế gian. Chồng tôi, Trần Mặc, là một người đàn ông thành đạt ngoài xã hội, là người chồng dịu dàng chu đáo trong gia đình. Con gái chúng tôi bé Nhạc Nhạc thông minh đáng yêu. Gia đình ba người của tôi, lẽ ra nên là hình mẫu của hạnh phúc. Cho đến ngày Quốc tế Thiếu nhi mùng 1 tháng 6 đó, tôi lái xe chở Nhạc Nhạc đi chơi công viên với lòng đầy háo hức. Một cú phanh gấp chói tai tôi đâm vào đuôi xe phía trước. Chiếc xe tôi đâm trúng, là chiếc Cayenne màu đen quen thuộc của chồng tôi, Trần Mặc. Nhưng người ngồi ở ghế phụ lại không phải tôi, cũng chẳng phải bất kỳ nữ đồng nghiệp nào tôi từng gặp ở công ty. Mà là một cô gái trẻ trang điểm tinh tế, nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh nắng. Khoảnh khắc đó, giấc mộng cổ tích tôi đã vun vén suốt bảy năm… tan tành.

Ngày Sau Hóa Khói Sương

Ngày Sau Hóa Khói Sương Khi con gái tôi được năm tuổi, tôi nhận được một cuộc gọi từ đồn cảnh sát. Người chồng mất tích – Chu Dịch Nam – đã được tìm thấy. Tổng cộng ba năm ba tháng mười tám ngày. Anh ấy không ch.t. Anh ấy sống rất tốt, rất hạnh phúc. Thậm chí, sắp có con.

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối Bị vu oan là tiểu tam mang theo con riêng trèo cao đổi đời. Còn cô ta lại là thiên kim tiểu thư bị đuổi khỏi nhà, sống uất ức đáng thương. Kiếp trước, tôi bị những lời đồn bịa đặt của cô ta khiến bạn học xa lánh, bắt nạt. Cuối cùng bị fan của cô ta t//ạt axit vào mặt rồi ép uống hóa chất đến chết. Còn cô ta lại giả vờ quỳ trước mặt cha mẹ tôi, nói muốn thay tôi báo hiếu. Rồi hiên ngang dọn vào căn nhà của tôi, tiêu xài tiền của tôi, mặc quần áo của tôi đi khoe khoang khắp nơi. Cuối cùng còn nhận danh hiệu “hoa khôi dịu dàng nhân hậu” của trường. Lúc mở mắt ra, tôi thấy cô ta đang quẹt thẻ của tôi, mặc lễ phục của tôi đi chiêu đãi tặng quà. Tôi lập tức gọi báo cảnh sát, tố cáo cô ta trộm tài sản.

Tôi Giúp Con Dâu Phản Công

Tôi Giúp Con Dâu Phản Công Tôi đón con dâu và cháu gái lên thành phố đúng ngày con trai tôi cùng cô thư ký từ chuyến du lịch trở về. Ngay tại ga tàu cao tốc, tôi bắt gặp hai đứa. Con trai tôi lập tức chắn trước mặt thư ký, như thể đang bảo vệ báu vật: “Con sẽ không quay về sống với cái con quê mùa vừa béo vừa xấu đó đâu. Nếu mẹ muốn sống với nó thì tự mà sống!” Chồng tôi ôm lấy vai tôi, im lặng không nói gì, còn tôi thì tức đến mức đầu óc choáng váng. “Được, mẹ sống với nó cũng được. Còn con, mau về dọn đồ rồi cút cho khuất mắt mẹ!”

Đời Này Mẹ Không Tha Thứ

Đời Này Mẹ Không Tha Thứ Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để cưới một thằng nghèo kiết xác, tôi gật đầu đồng ý, tiện tay quăng ra một tờ phiếu khám thai: “Bác sĩ nói tôi với ba cô sức khỏe vẫn tốt, ai ngờ về già lại có thêm con. Sau này, em trai cô sẽ là người thừa kế toàn bộ tài sản.” “Đúng lúc cô muốn đoạn tuyệt, vậy thì sau này cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai mình chứ?” Con gái tôi và bạn trai nó đứng đờ người như hai khúc gỗ mục.

Cút Khỏi Nhà Tôi!

Bạn trai tôi đưa bố mẹ anh ta đến nhà tôi ở tạm, chê tôi lương tháng có 3 triệu 8, nhưng lại nhắm vào chiếc vòng ngọc hai trăm triệu của tôi. Khi nhắc đến chuyện kết hôn, mẹ anh ta nói: “Cái vòng này vừa hay làm truyền gia bảo, đợi con và A Kiện kết hôn rồi, mẹ sẽ đích thân trao cho con trước mặt họ hàng thân thích, đến lúc đó bao nhiêu người nhìn thấy, con được thể diện biết bao nhiêu, đúng không?” Tôi buồn cười thật sự. Lấy vòng ngọc của tôi làm truyền gia bảo của nhà bà? Quá cao tay rồi đấy! Ăn chùa miễn phí thì cút đi cho khuất mắt!

Tôi Không Làm Cơm Tình Thương Nữa

Tôi Không Làm Cơm Tình Thương Nữa Tôi nấu cơm miễn phí cho các cụ già trong làng đã ba năm nay. Mỗi ngày một bữa tối, có thịt có rau, nhà nào có trẻ nhỏ bị bỏ lại thì tôi sẽ phần thêm một suất. Ba năm qua, chưa từng lấy của họ một xu. Chi phí nấu nướng đều do tôi quay video ngắn, livestream kiếm tiền để trang trải. Hôm đó, như thường lệ, tôi nấu xong nồi giò heo lớn, đợi các cụ đến nhận cơm. Không ngờ lại đợi được ông trưởng thôn mới nhậm chức, dẫn theo một đám người khí thế hừng hực đến trước mặt tôi. “Cô đã quay video người già trong làng suốt ba năm nay để kiếm tiền, vậy số tiền đó lẽ ra phải chia cho cả làng chúng tôi!” Tôi giải thích: “Tôi đâu có không bỏ công sức đâu, ngày nào tôi cũng tự tay nấu cơm, làm đồ ăn ngon cho các cụ mà.” Bọn họ nổi giận: “Trưởng thôn đã nói rồi! Cái kiểu nấu cơm này của cô chỉ là làm bộ tốt bụng, thực chất là để câu view! Tiền cô bỏ túi hết, còn người già trong làng bị quay lên thì không được một đồng nào!” Ngay sau đó, họ đập luôn bộ đồ nấu của tôi, còn vứt nồi giò heo tôi mất ba tiếng để nấu đi. Họ còn tuyên bố: nếu tôi không chia tiền cho dân làng thì không được phép tiếp tục nấu cơm kiếm tiền nữa. Mà cũng tốt thôi, làm ba năm rồi, tôi cũng mệt rồi. Tôi cũng muốn xem vị trưởng thôn mới này sẽ làm cách gì để lo cho các cụ già neo đơn trong làng.

BẪY TÌNH CỦA HỌC THẦN

Tôi ước chừng mình được 699 điểm, còn học bá mà tôi thầm thích  Cố Dịch Thần  chắc tầm 698.Cậu ấy ngẩng cằm lên, nói:“Cược không?”“Tất nhiên!”“Nếu tôi hơn cậu 1 điểm, thì nắm tay.” Tai cậu ấy hơi đỏ.“Hơn 2 điểm thì ôm.” Ánh mắt bắt đầu lảng tránh.“Hơn 3 điểm…” Giọng cậu ấy khàn khàn, “thì hôn.”Tim tôi đập loạn xạ.Cậu ấy không biết, tôi quên chưa cộng một câu hỏi lớn tận sáu điểm!Chắc thắng rồi!Nhưng tôi cũng không biết… trong hồ sơ của cậu ấy, còn có tờ giấy chứng nhận ưu tiên cộng điểm cho người dân tộc thiểu số…

CHÚNG TA CỦA SAU NÀY KHÔNG CÒN NHAU

Ở bên Phó Hàn Thanh suốt bảy năm, anh ta nói chán rồi, quay đầu đi tìm một cô gái trẻ trung, ngọt ngào hơn.Lần này tôi không khóc lóc làm ầm, chỉ ném nhẫn đi, cắt luôn chiếc váy cưới vừa mới mua.Nửa đêm tôi lên máy bay, rời khỏi Bắc Kinh.Bạn bè anh ta thì thi nhau cá cược xem tôi sẽ mất bao lâu để quay lại cầu xin hòa giải.Phó Hàn Thanh cười nhạt: “Không quá ba ngày đâu, cô ấy sẽ khóc lóc quay lại xin tôi cho xem.”Nhưng ba ngày trôi qua rồi lại ba ngày nữa, tôi vẫn biệt tăm.Phó Hàn Thanh không ngồi yên nổi, lần đầu tiên chủ động gọi cho tôi: “Trần Hy, làm ầm đủ rồi thì quay về đi…”Chỉ là đầu dây bên kia vang lên giọng cười khẽ của một người đàn ông: “Tổng giám đốc Phó, dỗ con gái thì đừng để qua đêm, nếu không sẽ bị người khác cướp mất đấy.”Phó Hàn Thanh mắt đỏ rực, nghiến răng: “Bảo Trần Hy nghe máy!”Thẩm Lương Châu cúi xuống hôn nhẹ tôi một cái: “Cô ấy chưa nghe được đâu, vẫn còn ngất, tôi phải hôn cô ấy tỉnh trước đã.”

Cuộc Đời Tôi, Tôi Nắm Giữ

Cuộc Đời Tôi, Tôi Nắm Giữ Con em kế mới đến suốt ngày giành giật đồ của tôi. “Chị ơi, phòng chị rộng ghê á.” Không cần nó mở miệng, ba tôi đã tống tôi ra khỏi phòng, bắt dọn vào cái kho chật chội. “Ước gì em cũng có bạn trai tốt như anh Sở Hàn của chị.” Ngay hôm đó, Sở Hàn đá tôi, nói em kế mới là chân ái của hắn. “Chị giỏi thật đó, không như em, đến bài luận cũng chẳng viết nổi.” Trước buổi phản biện kín, giảng viên đưa bài luận tốt nghiệp của tôi cho nó. Ba khốn nạn tôi không cần, thằng người yêu tồi thì cho luôn. Nhưng đã dám cướp bài luận tốt nghiệp của tôi, thì tao sẽ lấy mạng mày!

Khi Hoa Tường Vi Cúi Đầu

Khi Hoa Tường Vi Cúi Đầu Vì một vụ cá cược, tôi chủ động theo đuổi nam thần học đường – Chu Dĩ Hành. Chưa bao lâu sau, chúng tôi đã bắt đầu hẹn hò, chỉ là mỗi khi thân mật, tôi luôn thấy chột dạ. Bạn thân cười an ủi: “Yên tâm đi, mấy kiểu con nhà giàu như anh ta thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo.” Tôi mím môi, quyết định chỉ tận hưởng niềm vui hiện tại. Hẹn hò được nửa năm, Chu Dĩ Hành vẫn chưa có ý định chia tay, tôi bắt đầu thấy lo lắng, quyết định chủ động ra tay. Một lần đi ăn, tôi lấy cớ đi vệ sinh, thực chất là trốn sau cánh cửa nghe lén. Có một người bạn quả thật không kiềm được, hạ giọng hỏi: “Anh Hành, hai người quen nhau cũng nửa năm rồi, chưa chơi chán sao?” Tôi mừng thầm, tưởng rằng cuối cùng cũng nắm được lý do chia tay. Nhưng bên tai lại vang lên giọng nói đầy mất kiên nhẫn của Chu Dĩ Hành: “Là ai nói với cậu là tôi đang chơi đùa?”

Không Chờ Anh Nữa

Không Chờ Anh Nữa Khi tôi phát hiện ra mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, thì… Tôi đang ngồi trong lòng tổng tài ấy làm nũng. Trong truyện, tôi là cô em gái nuôi độc ác của nam chính, vì yêu nam phụ mà không có được, nên nhiều lần hãm hại nữ chính. Cuối cùng bị anh trai nuôi của tôi – nam chính thuê người thay nhau làm nhục, dẫn đến điên loạn, cô độc sống hết đời còn lại trong trại tâm thần. Nhưng mà— Người anh trai nuôi từng chỉ yêu mỗi nữ chính bé nhỏ thuần khiết ấy, giờ đang siết chặt eo tôi, Kìm chế hôn lên môi tôi, hôn đến mức chân tôi mềm nhũn, đẩy cũng không đẩy ra được.  

Tha Thứ Cho Anh Ta Bảy Lần

Tha Thứ Cho Anh Ta Bảy Lần Bảy năm trước, Lục Phỉ cứu tôi thoát khỏi tay cha dượng. Tôi đã cho anh ta 7 cơ hội. Vì vậy, khi anh ta ngoại tình xong lại đề nghị quay lại. Tôi… vẫn đồng ý. Cho đến khi tôi tình cờ nghe được lý do anh ta muốn nối lại với tôi. Anh ta phả ra một hơi khói thuốc, cười cợt nhả: “Bỏ ra từng ấy công sức với cô ta, ít nhất cũng phải chơi cho đáng chứ!” Lúc đó tôi thầm nghĩ — Đây là lần thứ 6.

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ Tôi là con chim hoàng yến duy nhất bên cạnh Thái Tử gia của giới quyền quý Bắc Kinh. Một ngày nọ, tôi vô tình thấy màn hình điện thoại của thái tử gia hiện lên một tin nhắn mờ ám: “Chồng ơi, tối nay hẹn ở chỗ cũ nhé~” Tôi sững lại một chút, rồi bình tĩnh khóa màn hình giùm anh ta. Anh ấy mỗi ngày đã mệt như vậy rồi, đi qua đêm với mấy em gái khác thì có sao đâu?

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân Hồi nhỏ tôi bị kẻ buôn người bắt cóc, ba mẹ ruột không tìm được tôi nên đã đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cô con gái. Lớn lên, khi tôi được đoàn tụ với ba mẹ ruột, đứa con gái nuôi đó đã uống thuốc ngủ 44. Cô ấy để lại một chồng album ảnh dày cộm, ghi lại từng khoảnh khắc từ nhỏ đến lớn của mình. Ba mẹ tôi vừa nhìn thấy album, liền òa khóc nức nở. Trong tang lễ, họ đau đớn đến quặn lòng, gào khóc mắng tôi: “Nếu không phải vì mày quay về, Miên Miên đã không 44!” Bọn họ nói, người đáng chet là tôi. Và đúng như mong muốn của họ, tôi bị anh trai ruột lái xe đ â.m ch .t. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày tổ chức lễ nhận người thân.

Đừng Chọc Người Có Giấy Tâm Thần

Đừng Chọc Người Có Giấy Tâm Thần Mang thai chín tháng, em chồng say rượu định giở trò với tôi. Tôi vừa định báo c/ảnh s/át, mẹ chồng liền giật lấy điện thoại, bố chồng thì đập nát camera giám sát. Hôm sau, chồng tôi ch .t trên giường của tiểu tam, suýt nữa tôi đã cười đến rách miệng. Bà mẹ chồng không biết xấu hổ ấy còn đưa tiểu tam đang mang thai về nhà chăm sóc, trong khi mặc kệ tôi đang cận kề ngày sinh nở. Một tháng sau, tôi cầm theo giấy chẩn đoán bệnh tâm thần, xách cưa điện phá cửa phòng của bọn họ.