Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

EM LÀ THANH XUÂN CỦA ANH

Sau kỳ thi đại học, trong buổi họp lớp, tôi đã tỏ tình với Giang Việt trước mặt cả lớp.Cậu ấy không thèm ngẩng đầu lên nhìn tôi một lần nào, chỉ lạnh lùng nói:“Bùi Tân Vũ, chúng ta không hợp.”“Không sao, dù gì cũng là do tôi thua xúc xắc mà.”Tôi vẫy tay, thái độ chẳng mảy may để tâm.Bảy năm sau, lại là buổi họp lớp.Các bạn cũ thấy tôi và Giang Việt cùng đến, liền tò mò hỏi mối quan hệ giữa hai người là gì.Tôi thản nhiên trả lời:“Anh ấy là sếp của tôi.”Mọi người nghe xong, không giấu nổi sự thất vọng.Lúc này, Giang Việt lạnh lùng nói:“Nhắc nhở em một câu, chúng ta đã kết hôn rồi.”Anh ấy nghiêng đầu, nhìn tôi, từng từ một thốt lên:“Giang…. phu nhân.”

ẢNH ĐẾ BỊ LỪA TIỀN

Ảnh đế bị lừa mất 200 ngàn nhân dân tệ.Cả giới giải trí đều tò mò, một Ảnh đế nổi tiếng với IQ cao như vậy làm sao lại để bị lừa.Lúc này, anh đã xuất hiện trên một nền tảng để trả lời phỏng vấn:“Bởi vì tôi nhận được một cuộc gọi nói rằng, vợ tôi truy cập vào trang web đen bị bắt, tình tiết nghiêm trọng, cần nộp 200 ngàn tệ tiền bảo lãnh.”

Anh Hướng Về Tổ Quốc, Em Hướng Về Phía Anh

Anh Hướng Về Tổ Quốc, Em Hướng Về Phía Anh Kỳ huấn luyện quân sự đại học, tôi bị bắt lại khi đang lén mua đồ ăn ngoài. Anh trai shipper vô cùng chính trực mà nói: “Tôi là anh của con bé, cũng xem là người lớn trong nhà, cái này mấy người cũng quản sao?” Giáo quan quân sự nhìn tôi. Anh cười nhạt nói: “Tôi và em có hôn ước mà sao tôi lại không biết em có anh ruột nhỉ?” Đôi khi chỉ mất vài giây để một người tỉnh táo lại. Ba ngày sau, trong kì huấn luyện quân sự, tôi đã nhìn thấu hồng trần. Trước khi bị trường học đưa vào trong núi, tôi chưa từng nghĩ đến những chuyện sau này mình phải đối mặt. Bây giờ tôi đã biết là gì rồi. Là báo ứng.

THẦN GIAO CÁCH CẢM

Tôi và kẻ thù không đội trời chung của tôi có khả năng cảm nhận lẫn nhau.Anh ấy chọc tôi, tôi sẽ tự tát mình.Tôi chọc anh ấy, anh ấy sẽ ngâm mình vào nước lạnh.Tóm lại, cả hai đều tìm cách hành hạ đối phương một cách “tàn nhẫn” nhất có thể.Cho đến một ngày, khi tôi đi làm và ngủ gật, đầu tôi nghiêng qua, miệng vô tình đập vào bàn và bị sưng lên.Chỉ vài phút sau, kẻ thù không đội trời chung của tôi vội vã chạy đến.Anh ấy nâng mặt tôi lên, nhìn trái nhìn phải, rồi lớn tiếng quát trước mặt mọi người: “Tên khốn nào vừa dám hôn người của tôi vậy!”

Vi Ân

Vi Ân Sau vụ tai nạn xe, Giang Hoài bị mù. Những cô gái từng vây quanh anh ta cũng dần dần biến mất. Tôi chăm sóc anh suốt 3 năm, đến khi điều kỳ diệu xảy ra, anh hồi phục thị lực. Nhà họ Giang đề nghị chúng tôi đính hôn, và Giang Hoài gật đầu đồng ý. Không lâu sau đó, Bạch Nguyệt Quang của anh về nước. Tối hôm đó, cậu thiếu gia luôn kiêu ngạo lạnh lùng của nhà họ Giang mất hết kiểm soát, nghiến răng nghiến lợi: “Trần Mễ Lộ, cô dựa vào cái gì mà xuất hiện trước mặt tôi?” “Không muốn tôi đính hôn? Trừ khi cô quỳ xuống.”

MẸ LỪA TÔI ĐI XEM MẮT

Mẹ tôi lừa tôi đi xem mắt, kết quả đối phương lại là hot boy trường cấp ba từng từ chối tôi.Tôi muốn chạy, nhưng bị anh ta nắm chặt: “Không phải nói lớn lên sẽ gả cho tôi sao?”Tôi cứng họng nhưng vẫn cố nói cứng: “Ra cục dân chính, anh dám không?”Anh cười: “Rất sẵn lòng.”???

YÊU ĐƯƠNG VỚI BẠN THÂN CỦA CẬU ÚT

Năm lớp 12, tôi thích bạn của cậu út, Thẩm Dự Chu.Anh ấy lạnh lùng từ chối: “Em còn nhỏ quá.”Mất mặt đến tận nhà ngoại, tôi quyết định ra nước ngoài du học và cắt đứt liên lạc với anh.Việc đầu tiên sau khi về nước là kéo người đàn ông này lên giường.Anh chỉnh tề cài lại cà vạt, nói: “Hôm nay ăn mặc đẹp một chút, chúng ta đi đăng ký kết hôn.”Tôi cười rạng rỡ: “Xin lỗi nhé, tối qua anh và tôi đều uống say. Tôi vẫn còn nhỏ, chưa muốn kết hôn.”Sau đó, anh ép tôi vào tường, ngay trước mặt tôi tháo xuống đôi găng tay trắng.

Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Em Là Cả Thế Giới Của Anh Người mà Lục Kinh Niên yêu thật ra là chị tôi. Cưới tôi, chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ của anh ta. Bởi vì tôi có gương mặt giống hệt chị. Sau này, trong một tai nạn xe, tôi và chị cùng gặp nạn. Anh ta đã chọn cứu chị trước. Khi tôi hấp hối, người ở bên cạnh tôi lại là kẻ thù không đội trời chung – Nghiêm Phó Dã. Sau khi trọng sinh, tôi quyết tâm từ hôn. Trở lại con hẻm nhỏ trong ký ức, một chàng trai quen thuộc nở nụ cười trêu ghẹo: “Dư đại tiểu thư, hôm nay sao lại giá lâm thế này? Lại muốn ăn hoành thánh à?” Tôi nhìn thẳng vào anh: “Không, em đến tìm anh, Nghiêm Phó Dã.”

Mẹ Kế Của Tôi

Mẹ Kế Của Tôi Bố tôi tìm cho tôi một người mẹ kế. Ngày đầu tiên bà ấy vào nhà đã đưa tôi đến bệnh viện. “Bác sĩ, con bé này bị đau dạ dày, phải điều trị thế nào ạ?“ Tôi lại nghe thấy tiếng lòng của bà ấy với hệ thống. “Ký chủ, nữ chính ợ hơi là thiết lập của cô vợ nhỏ, đáng yêu biết bao! “Tôi chỉ biết đây là bệnh, phải chữa thôi.“ Tôi không hiểu cô vợ nhỏ là gì. Cho đến sau này. Tôi gặp được nam chính định mệnh của mình. Anh ta ném cho tôi một tấm thẻ, bá đạo mạnh mẽ. “Làm người phụ nữ của tôi“. Tôi cười khẩy. “Có mấy số không vậy, mà khẩu khí lớn thế?“ “Noãn Noãn, sau này cô ấy sẽ là mẹ mới của con, chăm sóc cuộc sống của con.“ Bố tôi ngồi xổm trước mặt tôi, chỉ tay về phía người phụ nữ sau lưng. Dịu dàng xinh đẹp, giống như tiên nữ tôi thấy trong phim truyền hình. Bà ấy cười vẫy tay với tôi. “Xin chào Noãn Noãn.“ “Hệ thống, cô ấy là nữ chính sao?“ “Đúng vậy ký chủ, nữ chính của truyện cô vợ nhỏ đều rất thiếu tình thương, xin hãy dùng tình yêu nuôi dưỡng bông hoa mỏng manh này, cho đến khi cô ấy ở bên nam chính“ Tôi không biết tại sao mình có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ. Tôi rụt rè chào mẹ kế, không kìm được mà ợ một cái. Bố tôi cưng chiều xoa mũi tôi. “Noãn Noãn ợ hơi rồi, đáng yêu quá.“ Tôi xấu hổ khoanh tay. Nhưng tôi thấy mẹ kế có vẻ phức tạp. “Mùi này… vừa chua vừa hôi, ông ta khen được sao?“ Tôi lén ngửi thử. Hình như, đúng là hơi khó ngửi thật.

Văn Nguyệt

Văn Nguyệt Ngày thứ bảy làm gia sư cho Trần Vọng Dã, tôi mơ thấy tương lai. Trong mơ, Trần Vọng Dã của hai năm sau nắm chặt lấy cổ tay tôi, ghì tôi xuống bàn học và hôn tôi đến mức quên cả trời đất. Giật mình tỉnh giấc, tôi chẳng biết phải kể chuyện này với Trần Vọng Dã thế nào. Bởi vì, cậu ta đang lạnh lùng nói với đám bạn về tôi: “Tôi ghét Dương Văn Nguyệt. Cho dù tất cả phụ nữ trên thế giới này chết hết, tôi cũng không thể nào thích cô ta.” …

Tạm Biệt Kẻ Phản Bội

Tạm Biệt Kẻ Phản Bội Cái đêm mà bạn trai cầu hôn tôi, tôi đã nghe lén được cuộc trò chuyện giữa anh ấy và cô bạn thân. “Anh sắp kết hôn rồi, em có hối hận không?” Cô bạn thân đỏ hoe mắt, lập tức hôn lên môi anh: “Hối hận rồi.” Tôi nhìn thấy trong mắt bạn trai sự ngạc nhiên, bối rối, cuối cùng là vui mừng. Như thể đại thù đã được báo. Như thể đã đạt được ước muốn. Khi anh ta định đưa tay ôm cô ấy, lại bất ngờ chạm phải ánh mắt tôi ở góc tường. Tôi không quay đi mà tiến lên một bước tát anh ta một bạt tai. Cô bạn thân theo bản năng muốn ngăn cản, tôi giơ tay định đánh cô ấy thì bạn trai đã đứng cản trước mặt, anh đỏ hoe mắt cầu xin tôi: “Muốn đánh thì đánh anh, đừng đánh cô ấy.”

Con Dâu Quậy Phá Trong Tiệc Đầy Tháng Của Cháu Ngoại

Con Dâu Quậy Phá Trong Tiệc Đầy Tháng Của Cháu Ngoại Tiệc đầy tháng của cháu ngoại, tôi chuẩn bị một phong bao lì xì 10.000 tệ. Vậy mà con dâu lại lăn ra đất, khóc lóc giữa đông đủ quan khách: “Hôm nay nếu mẹ dám đưa 10.000 tệ này ra ngoài, con lập tức ly hôn với chồng con!” Tôi quay sang nhìn con trai. Nó biết rõ chuyện này. Con gái tôi sinh con thứ hai là bé gái, nhà chồng nó thì khinh thường ra mặt. Số tiền này không chỉ là quà gặp mặt cho cháu ngoại, mà còn là cách tôi đứng ra chống lưng cho con gái. Nhưng không ngờ con trai lại né tránh ánh mắt của tôi, nhỏ giọng nói: “Mẹ à, gia đình hòa thuận thì vạn sự hưng thịnh.” Nhưng nếu cái gọi là “hòa thuận” này luôn cần ai đó hy sinh, thì có lẽ cũng chẳng đáng để giữ nữa.

Trái Tim Cùng Nhịp Đập

Trái Tim Cùng Nhịp Đập Lướt mạng, tôi tình cờ thấy một bài đăng: 【Không muốn ly hôn với vợ thì phải làm sao? Cô ấy tưởng đây là hôn nhân thương mại, nhưng thực ra tôi đã quỳ trước mặt ba mình suốt ba ngày để xin cuộc hôn nhân này.】 Tôi cầm tờ đơn ly hôn vừa được đối tác hôn nhân gửi tới. Nhìn thấy địa chỉ IP của người đăng cách tôi 4 mét, nghe thấy tiếng nức nở mơ hồ từ phòng ngủ bên cạnh, tôi chìm vào trầm tư.

Âm Vang

Âm Vang Năm 15 tuổi, tôi đã biết mình là thiên kim thật bị bế nhầm. Cha mẹ ruột từng lén đến trường nhìn tôi vài lần. Nhưng đứa con gái giả trong nhà họ sức khỏe yếu, họ không nỡ để cô ta biết sự thật. Thấy tôi sống cũng ổn, họ cứ chần chừ mãi. Mãi đến năm tôi 25 tuổi, họ mới tìm đến nhận lại tôi.

CHÚNG TA LY HÔN ĐI

“Chúng ta ly hôn đi.” Tôi ngước nhìn người đàn ông chỉ mới nổi tiếng gần đây.“Chỉ vì tôi không cho cậu mở thẻ thành viên để xem cơ bụng của tôi? Ở nhà có sẵn, sao phải tốn tiền xem làm gì?”Tôi bị câu nói đó doạ cho sợ hãi, nên tôi nhanh chóng quay đầu chạy ra ngoài, nhưng tiếc thay vẫn không tránh khỏi thực tại này.

HÔN NHÂN SẮP ĐẶT

Để trốn tránh cuộc hôn nhân sắp đặt của gia đình, tôi thuê thám tử tìm một anh chàng cực kỳ đẹp trai để ký hợp đồng hôn nhân.Anh ta hỏi tôi:“Vì sao em không thích hôn nhân sắp đặt?”Tôi trả lời:“Đối tượng liên hôn của tôi chán lắm, nghe nói là một ông già cổ hủ, chẳng hiểu lãng mạn là gì.”Tối hôm đó, anh ta ép tôi xuống giường, quấn lấy tôi đủ mọi tư thế như muốn chứng minh điều gì đó.Cho đến khi tôi nghe thấy người khác cung kính gọi anh ta:“Chào tổng giám đốc Bùi.”“Tổng giám đốc Bùi? Bùi nào cơ?”Người đàn ông ôm eo tôi, giọng trầm thấp:“Là ông lão họ Bùi cổ hủ mà em đào hôn ấy.”

Nguyện Một Đời Không Gặp Lại Nhau

Nguyện Một Đời Không Gặp Lại Nhau Hôm cha mất, cô đang mang thai, gọi cho Tiêu Tử Khôn đến 99 cuộc vẫn không liên lạc được. Cho đến khi cô nhận được một bức ảnh bạn thân gửi đến. Là ảnh chụp màn hình từ vòng bạn bè. Trong ảnh, Tiêu Tử Khôn và dì nhỏ của cô ôm nhau không rời, tình cảm thắm thiết. Dòng chú thích là: “Cặp đôi yêu nhau hai chiều, lãng mạn hơn cả Paris đã xuất hiện.” Sau khi tang lễ kết thúc, Tiêu Tử Khôn mới quay về. “Bên Paris có dự án khẩn cấp, anh không thể rời đi. Xin lỗi em, Mộng Mộng…”

Quán Lẩu Âm Dương

Quán Lẩu Âm Dương Mẹ tôi mở một quán lẩu Âm Dương. Nghe đồn rằng đàn ông ăn vào thì cường tráng như hổ, phụ nữ ăn vào thì mềm mại như nước. Chuyện này cũng không hẳn là nói quá. Từ ngày quán khai trương, nam nữ quanh mấy con phố gần đó như phát điên, ngày nào cũng xếp hàng dài chờ ăn. Nhờ vậy mà gia đình tôi phất lên nhanh chóng, từ một căn nhà tập thể chật chội chuyển sang biệt thự khang trang. Thế nhưng, khi tôi ngỏ ý muốn tiếp quản quán lẩu, sắc mặt mẹ liền thay đổi hẳn.

Trả Thù Kẻ Phản Bội

Trả Thù Kẻ Phản Bội Thanh mai vì muốn trốn đi với lưu manh, mà trộm đi thẻ ngân hàng có mười bảy tỷ trong đó. Tôi thông báo cho nhà cô ta kịp thời báo mất tài sản, tên lưu manh vì vậy mà bị bọn đòi nợ nghiền nát một chân. Thanh mai khóc lóc nhận sai, nói cô ta bị tẩy não, vài năm sau, chúng tôi nắm tay nhau bước vào cung điện hôn nhân. Đêm tân hôn, cô ta chuốc say tôi, rồi đẩy tôi xuống từ lầu ba biệt thự. Ta té ngã bị gãy xương cổ, liệt nửa người trên. Ngày ly hôn, cô ta đắc ý nói với tôi, bây giờ anh đã hiểu cảm giác đau đớn vì tàn tật chưa? Mở mắt ra lần nữa, màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn của cô ta vừa gửi đến: “Anh Hải Nguyên, em định bỏ trốn với Chu Số.”