Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Cha Tôi Là Một Kẻ Lưu Manh

Cha Tôi Là Một Kẻ Lưu Manh Tôi lớn lên trong vòng tay của một tên du côn. Chỉ có tôi biết, hình xăm thanh long bạch hổ trên cánh tay bố nuôi thực ra là dùng bút vẽ lên. Thấy tôi bật cười, ông ấy giận dữ quát: “Cười cái gì! Nếu không phải vì con, bố có cần phải ra ngoài lăn lộn không?”

TÔI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA PHẬT TỔ

Ngày mưa, tôi theo sếp đến chùa cầu phúc.Dập đầu ba cái xong, tôi ngẩng lên, dường như nghe thấy tiếng lòng của Phật Tổ.“Cô gái này lập hẳn một danh sách điều ước mà cầu xin ta đây à?”“Cậu trai này đầu óc có vấn đề không vậy? Cầu duyên trong điện Thần Tài?”

KẺ BỘI BẠC ĐÓ LÀ HÔN PHU CỦA TÔI

Tôi và vị hôn phu đi đăng ký kết hôn, khi vừa chuẩn bị ký tên thì trong đầu tôi vang lên một giọng nói:“Vị hôn phu của cô không chỉ có một người vợ ở quê, mà còn bí mật có con bên ngoài nữa.”“Đứa bé giờ đã hai tuổi rồi!”

SAU KHI CƯỚI PHẢN DIỆN NGHÈO RỚT MÙNG TƠI

Sau khi cưới một tên phản diện nghèo rớt mồng tơi.Anh ấy ngày nào cũng làm đến năm công việc chỉ để nuôi tôi. Còn tôi thì suốt ngày đề phòng anh ta. Giấu nhẹm chuyện mình có tài khoản ngân hàng mười chữ số. Cùng anh ta ăn mì gói, sống trong tầng hầm chật chội. Còn ôm đầu anh ta, giả vờ dịu dàng an ủi: “Không sao đâu anh, có em bên cạnh, mình cùng nhau vượt qua.”Nhưng vừa quay lưng là tôi tranh thủ lúc anh đi làm, ngồi trong nhà hàng Michelin ăn ngon uống sướng. Nằm trong biệt thự mới mua, bật điều hòa mát lạnh, hát karaoke xả stress.Một ngày nọ, đi dạo sau bữa tối, đi ngang bãi đậu xe. Tôi giả vờ xuýt xoa ngưỡng mộ chiếc siêu xe lấp lánh kim cương của mình, rồi thuận tay “tẩy não” chồng mình: “Anh yêu cố lên nha, em tin sau này anh sẽ đưa em ngồi vào ghế phụ chiếc xe này!”Phản diện thở dài một tiếng, cúi người nhặt chiếc chìa khóa Rolls-Royce tôi làm rơi, lặng lẽ nhét lại vào túi tôi, rồi cúi đầu hôn lên trán tôi một cái: “Ừ, vợ à, anh sẽ cố gắng hết sức.”

Hành Trình Hạnh Phúc

Hành Trình Hạnh Phúc Tôi là thiên kim thật của hào môn nhà họ Sở, vừa được đón trở về. Sau khi về nhà, tôi không ngừng so sánh bản thân với vị thiên kim giả. Hết lần này đến lần khác, tôi ép chồng phải chèn ép em trai anh ấy. Ép con trai phải giành ngôi quán quân trong cuộc thi piano. Thế rồi đột nhiên, tôi nhìn thấy một loạt bình luận chạy trên không trung: 【Nữ phụ này đúng là tự tìm đường chết, có chồng giàu có, lại luôn dịu dàng, có con trai ngoan ngoãn nghe lời, vậy mà không biết hưởng, cứ bám riết lấy nữ chính mà ganh đua so bì.】 【Không sao, cuối cùng con trai cô ta sẽ vào tù, chồng cô ta phá sản vì nợ nần, để không liên lụy đến cô ta, anh ấy sẽ chết thảm, lúc đó cô ta mới thành thật được.】 【Thật mong ngày đó sớm đến, hì hì, cô ta không nhìn ra con trai mình đã bị dạy lệch đường rồi sao? Thắng cuộc thi hoàn toàn nhờ nhốt con trai nữ chính trong nhà vệ sinh, bảo sao sau này lại vào tù.】 Hóa ra, tôi chỉ là nhân vật đối chiếu của thiên kim giả trong một câu chuyện sảng văn* về thiên kim thật và giả. (*Sảng văn: thể loại truyện hài hước, sảng khoái, tình tiết thỏa mãn người đọc.)

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá Ba tôi là tổng giám đốc một công ty dược phẩm. Mỗi tháng ông ấy cho tôi 10 vạn tiền sinh hoạt, đến khi tôi vào đại học, con số ấy tăng thành 30 vạn. Yêu cầu duy nhất của ông là, đừng để em gái tôi biết đến sự tồn tại của tôi.

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán Tôi là thiên kim thật bị thất lạc nhiều năm của nhà giàu nhất thành phố. Ngày được anh trai ruột đón về, vì trên tay dính bùn đất nên tôi bị cô con gái nuôi đẩy ngã xuống đất. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy mẹ ruột tát cô ta hai cái giòn tan: “Cô là cái thá gì mà dám động tay với con gái ruột của tôi, một đứa con nuôi cũng muốn trèo lên đầu người khác?” Úi chà! Bà mẹ này ngầu dữ ta, tôi thích quá trời. Vậy thì cái nhà này, tôi đã về rồi, khỏi đi đâu nữa.

ĐỜI NÀY TÔI SẼ KHÔNG CƯỚI ANH TA NỮA

Chồng tôi không kịp đợi đến sinh nhật 73 tuổi của mình thì đã ra đi.Năm năm sau, tôi bị đột quỵ đột ngột và ngã gục bên đường. Khi được người ta đưa đến bệnh viện, tôi vẫn ôm chặt cuốn nhật ký mà ông ấy không bao giờ rời khỏi người.Tôi không biết chữ, nên nhờ cô bé cùng phòng đọc giúp những gì ghi trong cuốn sổ đó.Cô bé cầm cuốn sổ, khuôn mặt đầy ngưỡng mộ, “Bà ơi, tình yêu của bà và ông ấy thật thuần khiết, có thể đi cùng nhau suốt cả cuộc đời như vậy.”Rồi cô ấy mở trang đầu tiên và đọc, “Người yêu quý Ngọc Khanh…”Tôi sững sờ, miệng lẩm bẩm, Ngọc Khanh, Ngọc Khanh…Nhưng tôi không phải là Ngọc Khanh.Khi mở mắt ra, tôi thấy một chàng trai nghèo khổ mặc trang phục kiểu Trung Sơn, tay cầm một túi trứng, đứng hơi lúng túng trước cửa nhà tôi. Tôi định đóng cửa lại, nhưng anh ta đưa tay ngăn cản.“Khánh Âm, em không muốn gả cho anh nữa sao?”

Theo Lời Tổ Dạy

Theo Lời Tổ Dạy Tôi bị bọn buôn người bắt cóc vào sâu trong núi, thì nhận được tin nhắn của chồng: “Vợ yêu, chúng ta đã hứa sẽ bên nhau trọn đời, anh đến tìm em ngay đây.” Bọn buôn người cười khẩy: “Chỗ bọn tao ở, đến định vị vệ tinh còn không tìm ra. Cô đừng mơ mà thoát được.” Nghe vậy, tôi bỗng thấy… nhẹ cả lòng. Chồng tôi là kẻ vũ phu, ba năm qua tôi trốn chạy khắp nơi, nhưng hắn luôn tìm được tôi. Nếu bọn buôn người không nói dối thì… Tốt quá. Lần này, làm ơn đừng để tên đàn ông vũ phu đó tìm ra tôi nữa.

Khi Phượng Hoàng Rực Cháy

Khi Phượng Hoàng Rực Cháy Sau khi ly hôn với chồng cũ, tôi đến thăm con gái. Không ngờ lại bị bố chồng cũ đánh cho một trận thừa sống thiếu ch .t. Ông ta đập tôi đến mức xuất huyết não, chưa kịp vào bệnh viện thì tôi đã tắt thở ngay trên xe cấp cứu. Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về đúng cái ngày đang chuẩn bị ký đơn ly hôn với chồng cũ! Tôi vỗ bốp bản thỏa thuận ly hôn vào mặt anh ta, quay sang cười nhẹ với nhân viên hành chính: “Bọn em tình cảm vẫn tốt mà, chỉ là cãi nhau chút thôi. Không cần ly hôn nữa đâu!”

Hẹn Hò Cùng Đối Thủ

Hẹn Hò Cùng Đối Thủ Bị bắt đi xem mắt. Để đối phương biết khó mà lui, tôi bịa ra: “Tôi không thể có con.” Chàng trai đẹp trai đối diện ngạc nhiên: “Ồ, thật trùng hợp, tôi cũng không thể có con.” Tôi quyết định cởi áo khoác ngoài, lộ chiếc áo bó sát bên trong. Anh ta nhướng mày, khoe đôi sục Chelsea bằng vàng. Tôi: “…” Mọe, gặp phải đối thủ rồi.

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung “Trên mạng nói có một bộ tộc ở châu Phi lại theo chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng phải đó chính là cuộc sống mà em mơ ước sao? Nếu em đến đó, chắc chắn em có thể cưới năm người đàn ông về phục vụ em!” “Trời má, còn có lễ hội kiểu này nữa à? Em muốn ngủ với soái ca nào cũng được luôn. Em vừa liên hệ với một chị bạn rồi, chị ấy bảo có kênh để gia nhập bộ tộc này, với lại có người trong bộ tộc còn định cư bên nước mình nữa kìa!” Em gái tôi – Lưu Trân Bảo – hớn hở tưởng tượng viễn cảnh hạnh phúc khi được sống trong một cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng. Còn tôi thì vừa bừng tỉnh – hóa ra mình đã trọng sinh. Nhìn Trân Bảo đang say sưa mơ mộng, lại thêm ánh mắt ra hiệu liên tục của mẹ, tôi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiễn cả hai người lên chầu trời ngay lập tức. Mẹ tôi là người mở lời trước: “Trân Linh à, con là chị thì khuyên em một tiếng đi, người châu Phi da đen thui, lại còn mấy cái thói quen sinh hoạt kỳ cục. Dù có sống ở nước mình thì trên người kiểu gì cũng mang bệnh tật!” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nhưng mặt lại cố ra vẻ ngưỡng mộ, cố tình nói với Trân Bảo: “Em gái, chị ủng hộ em đó. Chị cũng muốn theo em đến bộ tộc châu Phi kia, cưới năm ông chồng về hầu hạ. Em có thể dẫn chị theo được không?”

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời Em gái tôi vừa thi đại học xong, tôi dự định sẽ đưa con bé đi du lịch thư giãn.Bạn trai tôi sau khi biết chuyện liền âm thầm tìm tôi nói:“Sau này em gả vào nhà họ Vương, là người nhà anh. Sao có thể tùy tiện tiêu tiền cho người ngoài được?”Nói xong, anh ta đẩy em gái mình đến trước mặt tôi:“Em hoàn vé máy bay của em gái em đi. Vừa hay em gái anh cũng vừa thi xong, em làm chị dâu, dẫn nó đi chơi thư giãn một chuyến.”Em gái anh ta cũng gật đầu:“Đúng đó chị dâu. Ăn cơm nhà họ Vương mà chân ngoài dài hơn chân trong thì không hay đâu.”Tôi nhìn ba tấm vé đã đặt trước, mặt không đổi sắc mà hoàn lại một tấm.Họ nói không sai.Tôi đâu phải người ngốc.Vì sao tôi phải chăm sóc cho em gái người khác chứ?

Thiên Hoa Cực

Một buổi sáng, một tiếng gà gáy vừa kéo mặt trời từ đường chân trời phía đông, thành phố Thanh Dương đã đông đúc người qua lại.Lúc này, tại sân tập võ của gia đình Trần, một nhóm thành viên gia đình Trần đang tập luyện dưới ánh bình minh, từng luồng khí trắng nhẹ nhàng đi vào cơ thể, theo từng nhịp thở, từng đợt khí đục thải ra ngoài.Cạnh sân tập, trên bậc thềm ngồi một thiếu niên. Thiếu niên có gương mặt thanh tú, đôi mắt như hai dòng suối trong, sáng rực và tinh khiết; nhưng cơ thể thì hơi yếu ớt.Lúc này, thiếu niên đang chống cằm nhìn mọi người trên sân tập, trong lòng đầy ngưỡng mộ. Đột nhiên, cậu nhớ ra điều gì đó, nét mặt trở nên ảm đạm.Trong võ học, các võ giả sinh ra với linh mạch bị tắc nghẽn, cần tự tu luyện để thông suốt, và bước đầu tiên là khai linh. Điều kỳ lạ là, từ khi Trần Thanh Vân truyền cho Trần Thiên phương pháp tu luyện, Trần Thiên vẫn không thể khai linh. Võ giả tu luyện khai linh là cơ bản nhất, hầu hết mọi người đều có thể khai linh, chỉ là sớm hay muộn, nhưng ba năm rồi mà Trần Thiên vẫn không thể khai linh, điều này gần như chưa từng xảy ra.

HỌC BÁ TRỞ LẠI

Khoảnh khắc trước, tôi đang đứng trên bục phát biểu với tư cách là đại diện tân sinh viên của Thanh Hoa.Khoảnh khắc sau, giáo viên ném bài kiểm tra đầy dấu gạch chéo vào mặt tôi.“Vương Chiêu Đệ, với điểm toán thế này, em có về nhà bán khoai nướng cũng phải mang theo máy tính!”Trọng sinh thành một học sinh cá biệt lớp 12, tôi hoàn toàn thay đổi, lật ngược tình thế trở thành thần đồng.Giành lại lá thư tình từng định gửi cho hot boy của trường, tôi sửa lại và đưa cho “đầu gấu” của lớp.Mọi người đều nói tôi điên rồi. Bỏ qua hot boy xuất sắc, tôi lại chọn ở bên kẻ mang tiếng xấu nhất lớp.Họ đâu biết rằng, Lãnh Ngự Phong chính là người tuyệt vời nhất trên thế giới này.

CÔNG CHÚA TRỞ LẠI

Tôi và một ngôi sao hàng đầu bị bắt gặp vào khách sạn, bức ảnh nhanh chóng lọt top tìm kiếm, cả mạng xã hội đều “ship” nhiệt tình.Thế nhưng, “thái tử” Tứ Xuyên – Trùng Khánh giận tím mặt, đăng bài:“Đây là vợ tôi! Đồ tiểu tam, chuẩn bị bị tôi phong sát đi!”Ngôi sao tội nghiệp lập tức cầu xin:“Anh rể, là em mà! Em vợ của anh đây!”Hỏng rồi, chồng tôi – người đang đi đào mỏ ở châu Phi, đã kết nối được mạng rồi.

Một Cuộc Đời

Một Cuộc Đời Năm tám mươi tuổi, Thẩm Tri Lễ qua đời, chúng tôi đã sống bên nhau hơn năm mươi năm. Ông ấy nói mình bị vô sinh, nhưng trái tim chỉ thuộc về một mình tôi. Nhưng hóa ra ông ấy giữ mình trong sạch cả đời vì một người phụ nữ khác.

HƯƠNG VỊ SOCOLA

Trúc mã của tôi chơi bóng rổ trong sân, còn tôi thì đứng ở bên ngoài sân cổ vũ, nhưng lại bị cậu ấy chê là quá ồn ào.Sau đó, khi bạn gái của trúc mã đứng ở bên ngoài hô hào cổ vũ, trúc mã liền tỏ vẻ lo lắng, nhắc cô ấy giữ giọng.Trong trận bóng rổ, ai cũng nghĩ tôi đến để cổ vũ cho trúc mã.Nhưng khi đối thủ ghi điểm, tôi lại reo hò chúc mừng. 

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan Đêm trước ngày cưới, em gái tôi chuốc say Cầm Tri Lễ. Muốn gạo nấu thành cơm, phá hoại hôn lễ của tôi. Tôi thì chẳng hề hoảng loạn. Ngược lại, Cầm Tri Lễ – người đàn ông luôn lạnh lùng điềm tĩnh lại luống cuống. Anh ta đá một cú khiến người kia văng ra xa: “Vãi chưởng, ở đâu ra cái con nhỏ xấu hoắc vậy!” Nhìn thấy tôi, lại lập tức yếu ớt, tội nghiệp nói: “Bên ngoài đáng sợ quá, vợ ơi ôm ôm…”

BẠN TRAI NGHÈO KHÓ CỦA TÔI

Tôi là một sinh viên nghèo, nhưng bạn trai tôi còn nghèo hơn.Anh nói nhà anh chỉ là một căn nhà cấp bốn, bố mẹ đi làm thuê ở bên ngoài, tiền sinh hoạt còn không đủ để mua đôi giày.Tôi không đành lòng nên đã chia nửa cái bánh bao của mình cho anh.Cho đến khi tôi đến nhà anh…Cái mà anh gọi là nhà cấp bốn thực chất là một ngôi tứ hợp viện gia truyền, còn bố mẹ anh thì kinh doanh xuất nhập khẩu ở nước ngoài.Còn đôi giày phiên bản giới hạn mà thiếu gia Bắc Kinh này muốn có, thì tiền sinh hoạt một năm của tôi cũng không đủ để mua.Tôi trầm ngâm một lúc rồi lấy chiếc vòng cổ mà lúc trước anh đã tặng tôi và bảo đó là “hàng chợ”, mang ra và hỏi: “Nói thật đi, cái này thực sự là mua 80 đồng hả?”“80 vạn.”