Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

CUỐI CÙNG AI MỚI LÀ THẾ THÂN

Tôi và người con gái “bạch nguyệt quang” trong lòng thiếu gia quyền quý của Bắc Kinh có đến tám phần giống nhau.Mọi người đều khuyên tôi nên làm thế thân để kiếm tiền, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm, cứ dựa vào gương mặt này mà đi khắp nơi làm chuyện xấu.Quả nhiên, thiếu gia không chịu nổi, lần nào cũng ném cho tôi 5 vạn và bảo:“Tôi không cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để livestream, quá tầm thường.”“Đừng dùng gương mặt của cô ấy để gọi trai đẹp đến!”“Ai cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để quyến rũ tôi—”Sau đó, thiếu gia trở thành cái đuôi của tôi, tôi đi đâu anh ta cũng theo, đến cả tắm rửa hay ngủ cũng phải ở bên cạnh.Rồi đến khi “bạch nguyệt quang” quay về nước, cố tình ngã xuống ở sân bay.Thiếu gia chỉ lạnh lùng cười khẩy: “Đừng giả vờ nữa, người có gương mặt giống cô ấy không thể nào yếu đuối như thế được! Đồ trà xanh!”

BỐ TÔI VÌ TIẾN THÂN ĐÃ VỨT BỎ MẸ CON TÔI

Khi mẹ mang thai tôi, bố tôi lại cưới thiên kim của sếp để tiến thân. Hai mươi mấy năm sau, ông ta bảo tôi nhường bạn trai của mình cho con gái của thiên kim.Từ nhỏ, tôi đã biết gia đình mình không giống người khác, nhà tôi không có bố.Bố tôi đã leo lên được một vị trí cao hơn, khi mẹ còn đang mang thai tôi, ông ta đã vội vã cưới thiên kim của sếp.Hiểu biết của tôi về ông ta chỉ dừng lại ở đó, tôi không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, hay trông như thế nào.Cho đến khi bà ngoại tôi lâm bệnh nặng, bệnh viện số 1 nói rằng ca phẫu thuật của bác sĩ Lâm đã được xếp lịch một tháng sau. Bạn trai tôi muốn giúp tôi đẩy lịch nhưng anh ấy chỉ là bác sĩ nội trú, không có nhiều quyền lực.Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì họ của tôi vô tình nói lỡ miệng, “Hay là để Châu Ngư liên lạc với bố nó thử xem, biết đâu lại có giường bệnh.”Lúc đó tôi mới biết, thì ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi và còn có mối quan hệ khá lớn trong bệnh viện số 1.Bà ngoại quát dì, bảo bà đừng nói nhảm, “Không chữa thì thôi, mẹ đã sống đến tuổi này cũng đủ rồi.” Tôi đóng cửa, hỏi dì họ tên của ông ta.Phương Kiến Nghiệp, thì ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp.Tôi tìm kiếm cái tên này trên công cụ tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo, trên trang web chính thức còn có cả số điện thoại liên lạc của ông ta.Điện thoại được kết nối.“Alo, ai đấy?”“Con là Châu Ngư,” móng tay tôi bấm chặt vào lòng bàn tay, “Bố ạ.”

ANH SHIPER ĐẸP TRAI

Nửa đêm tự nhiên thèm ăn thịt heo, tôi đặt một đơn đồ ăn.Ai ngờ khu chung cư bị phong tỏa đột xuất, shipper bị “nhốt” luôn trong nhà tôi.Biết nấu ăn, biết rửa bát, khen vài câu là đỏ mặt.Anh trai nhỏ này… thật sự thơm quá mức rồi.

Chó Dữ Và Thư Tình

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Lời Thề Ứng Nghiệm

Lời Thề Ứng Nghiệm Dự sinh còn tám ngày, Lâm Hành Giản và Bạch Nguyệt Quang đã quay lại với nhau. Anh hỏi tôi: “Có thể bỏ đứa bé không?” Tôi nói: “Có thể.” Tôi nắm tay anh, yêu cầu anh đẩy tôi từ tầng 18 xuống. Nhường chỗ cho Bạch Nguyệt Quang của anh. Nhưng Lâm Hành Giản lại sợ hãi. Anh nắm chặt tay tôi, đảm bảo: “Là anh hồ đồ. Nếu anh còn ngoại tình, anh sẽ chết không được tử tế.” Sau đó anh thực sự ứng nghiệm lời thề. Để lại cho tôi và con một khoản bảo hiểm lớn.

TỎ TÌNH VỚI CRUSH

Hình như người tôi thích đã có bạn gái rồi, nhưng rõ ràng  tối qua anh ấy vẫn mập mờ gửi ảnh cho tôi xem.Vậy là tôi quyết định tỏ tình để không hối tiếc: [Bạn học Trần, em thấy anh rất đẹp trai.]Crush: [Nhưng anh không phải họ Trần.]A.a..a…Hóa ra là tôi kết bạn nhầm người.Xấu hổ quá, tôi offline luôn.Một lúc sau tôi vào lại thì thấy tin nhắn ngập tràn.[Em rốt cuộc đã thả thính bao nhiêu người rồi? Đến người cũng không nhận ra.][Không định dỗ anh à? Anh giận rồi đó.]Ảnh tự sướng của anh chàng đẹp trai phủ kín màn hình.[Anh chắc chắn đẹp trai hơn tên họ Trần đó, anh ta có gì hơn anh vậy?][Cái gì cũng cho em xem rồi, em không định chịu trách nhiệm à?]Màn hình của tôi nhấp nháy cho đến tận 5 giờ sáng.[Họ Trần nghe cũng hay đấy, anh có thể theo họ đó.][Đừng thích anh ta nữa, thích anh đi.][Coi như anh xin em.]

Khoảnh Khắc Cuối Cùng

Khoảnh Khắc Cuối Cùng Khi kết hôn, chồng tôi từng nói: “Nếu anh phản bội em, trời đánh thánh vật, ch/ết không yên lành.” Ba năm sau khi cưới, anh ta thay lòng đổi dạ. Đúng là đàn ông, chỉ khi treo trên tường mới trung thành được.

Ly Hôn Đổi Vận

Ly Hôn Đổi Vận Tôi bị tai nạn giao thông và mất trí nhớ. Chồng tôi đề nghị ly hôn. Anh ấy nói rằng, chúng tôi gặp tai nạn trên đường đến Cục Dân chính để ly hôn. Tôi bình thản gật đầu: “Đã vậy thì, chúng ta đi thêm một chuyến nữa.” Hai tháng sau, anh ta đỏ hoe mắt tìm đến tôi: “Cho anh vay 2000 vạn (~70 tỷ), công ty sống lại rồi. Tụi mình sống tốt với nhau từ giờ nhé.” Tôi vung tay tát cho anh ta 2 cái: “Có bao giờ anh nghĩ đến khả năng… tôi chưa từng mất trí nhớ?” “Tôi chỉ là ước gì mình có thể quên đi việc từng yêu thứ ghê tởm như anh thôi!”

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Trăng Sáng Bên Thềm

Trăng Sáng Bên Thềm Mọi người đều nghĩ tôi thầm thích Thẩm Mục. Sau khi anh ta thua trò chơi thử thách, cả đám liền xúi tôi đi hôn nam thần trường bên cạnh. Tôi căng thẳng đến mức hơi thở khựng lại. “Khúc Ưu, hôn một cái thì có ch.t ai đâu, sợ gì chứ?” “Yên tâm đi, hôn rồi Mục ca cũng sẽ hiểu mà.” Thẩm Mục nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Phải đấy, Khúc Ưu, giúp anh cái nhé.” Hắn ta chắc chắn tôi sẽ không dám làm, vì tôi nổi tiếng là người kín đáo, bảo thủ. Thế mà tôi lại nhỏ giọng đáp: “Được.” Sắc mặt Thẩm Mục tối lại đôi chút, nhếch môi: “Được thôi, hôn ba giây, một giây cũng không được thiếu.” “Thấy chưa, tôi đã bảo vì Mục ca, cô ta chuyện gì cũng dám làm.” “Mục ca đúng là đỉnh thật, thuần phục được cả Khúc Ưu.” Trong ánh mắt châm chọc đầy thích thú của bọn họ, tôi từ tốn bước về phía Giang Sách, kiễng chân, hôn lên môi anh ấy.

Hóa Ra Là Thích

Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”

Báo Thù Đi! Thiên Kim Thật

Báo Thù Đi! Thiên Kim Thật Tôi mang theo hệ thống siêu năng lực, xuyên vào truyện thiên kim thật giả. Nhìn người phụ nữ sang trọng trước mặt, mắt đỏ ửng, ôm cô bé ốm yếu vào lòng, khóc nức nở nói: “Không ai được phép chia cắt mẹ con tôi…” Tôi ngồi phịch xuống đất, khóc gào: “Bố mẹ, đừng đuổi em gái đi mà, không có em thì con sống sao đây…” Mọi người: “?”

HẠNH PHÚC TRONG TAY

Ngày hôm đó, con gái tôi chỉ vào bức ảnh tốt nghiệp cấp ba của tôi và hỏi: “Chú đẹp nhất trong ảnh là ai vậy mẹ?”Tôi dừng lại vài giây, rồi nói: “Chú đó là người mà mẹ đã thích nhiều năm.”“Vậy sao mẹ không cưới chú đó?”“Vì chú đó mãi mãi chỉ thích những cô gái xinh đẹp hơn mẹ.”Năm đó trong lúc tôi tuyệt vọng nhất vì sự giằng xé, tôi đã chọn kết hôn để khiến anh ta hối hận.Nhưng sau đó, tôi nhận ra rằng, hóa ra tôi cũng có thể yêu một người khác, không nhất thiết phải là Lục Kinh Trạch.

Truy Quang

Truy Quang Tôi là bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo, nhưng tôi đã hắc hóa rồi. “Anh có thể ra nước ngoài công tác, nhưng lại không thể ra nước ngoài gặp tôi, là không mua nổi vé máy bay hay không có thời gian?” “Miệng thì nói tôi là bạch nguyệt quang của anh, nhưng ngay lập tức lại tìm một kẻ thay thế. Tình cảm của anh rẻ mạt như vậy, sau này đừng nói với ai rằng anh từng thích tôi.” “Người đàn ông đã dơ bẩn rồi, tôi không cần nữa. Sau này đừng đến tìm tôi.”

Gai Nhọn Thế Gian

Gai Nhọn Thế Gian Nữ streamer mà chồng tôi yêu thích tìm đến tôi, nói rằng cô ta thích chồng tôi và mong tôi thương xót cô ta. Thực sự, tôi đã thấy tội nghiệp cô ta, nên nhanh chóng phân chia tài sản với chồng và ly hôn, đồng thời tự tay giúp họ đăng ký kết hôn. Trong ngày cưới, tôi còn gửi tặng cô ta một món quà lớn: phát lên màn hình lớn giấy báo chẩn đoán ung thư dạ dày của chồng cũ.

Đón Lấy Hạnh Phúc

Đón Lấy Hạnh Phúc Khi 17 tuổi, tôi tỏ tình với chú. Lại nghe được tiếng cười cợt dè bĩu của chú ấy. “Con bé chỉ là một đứa trẻ con, con mẹ nó, tôi thì sao có thể có tâm tư gì được chứ?” Ba năm sau, tôi và chú ấy say rượu xảy ra một đêm hoang đường. Khi tỉnh lại tôi giả bộ bình tĩnh nói với chú ấy: “Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, cháu chỉ coi chú là bậc cha chú.” Người đàn ông chế giễu cười, lại lần nữa nhấn tôi xuống. Từ trên xuống dưới nhìn tôi. “Cháu coi chú không bằng súc sinh sao.” Chú ấy vỗ mặt tôi giọng lười biếng nói: “Cháu gái nhỏ, tối qua chú không uống một giọt rượu nào cả.”

CÂY PHONG ẤM ÁP

Dù đã thích người bạn trúc mã năm năm, nhưng sau khi phát hiện cậu ấy thích hoa khôi của trường, tôi quyết định từ bỏ.Tôi xin đổi chỗ ngồi, không còn cùng ăn trưa, cùng đi học, cùng về nhà với cậu ấy nữa.Trước khi cùng mẹ chuyển đến nơi khác, tôi lén bỏ chiếc khăn mà tôi tự tay đan nhưng chưa bao giờ dám tặng đi vào bàn học phía trước mặt cậu ấy.【Tôi thấy cậu là người tốt, tặng cậu nhé!】Lúc đó, tôi không nghĩ sẽ gặp lại Lục Hứa.Thế nhưng, khi tái ngộ, chiếc khăn lẽ ra nên tặng cho người ngồi ở phía trước Lục Hứa lại đang được quàng trên cổ của cậu ấy.Và khi thấy người đàn ông bên cạnh tôi, hai mắt cậu ấy đỏ hoe:“Em không cần anh nữa sao?”

CUỐI CÙNG TÔI CŨNG TÌM ĐƯỢC TỔNG TÀI CỦA MÌNH RỒI

Tôi vừa định tặng món quà Giáng Sinh cho Giang Tu thì một loạt bình luận từ hệ thống nổi lên ngay trên đầu tôi.【Ngốc quá! Cô tán sai người rồi! Đối tượng tán tỉnh của cô ở ngay bên cạnh kìa!】Lòng tôi réo lên: “Làm sao mà sai được?!”Món quà vốn đã đưa ra cho Giang Tu, vậy mà lại bị một lực vô hình nào đó đẩy lệch, rơi ngay vào tay Thẩm Triêu, người ngồi cạnh anh ta.Cả phòng im lặng, Mọi người đều nhìn về phía Giang Tu với bàn tay đang đưa ra giữa không trung và Thẩm Triêu với hộp quà được gói cẩn thận trong lòng.Bình luận nổ tung:【Đúng rồi, anh ta mới là đối tượng cô cần theo đuổi, nam chính của cô, người mà chỉ cần vẫy tay là có được!】【Tôi đoán giờ nam chính chắc đang rất phấn khích, tình yêu thầm kín cuối cùng cũng được người ta nhận ra!】【Tim đập 150, mặt lạnh mà giặt đồ lót.】