Hiện đại

Tiết Kiệm Cho Ai? Tôi tìm thấy một cuốn sổ tiết kiệm khổng lồ trong ngăn kéo của mẹ, kẹp bên trong là một tờ giấy ghi: “Gửi con trai yêu quý Hạo Hạo.” Nhưng tôi là con một, suốt 23 năm qua trong nhà chỉ có mình tôi. Phản ứng đầu tiên của tôi là, đây không phải sổ tiết kiệm của nhà mình. Thế nhưng, tên chủ tài khoản lại đúng là tên của mẹ tôi. Khoản tiền gửi đầu tiên là 440 nghìn, trùng khớp với ngày tôi chào đời. Mỗi năm sau đó, đúng cùng một ngày, bà đều gửi một khoản y hệt như vậy vào tài khoản – 440 nghìn. Cho đến bây giờ, tổng số dư đã vượt quá 10 triệu. Tôi không khỏi thấy lạnh sống lưng. Nếu là đột nhiên có một khoản tiền lớn được gửi vào, thì tôi còn có thể tự an ủi rằng có khi họ trúng số.

Ba Mùa Xuân Rực Nắng Ba tôi mất tích trên đường đem bán con trâu già duy nhất trong nhà để mua áo ngực cho mẹ kế. Một tháng sau, ông trở về từ dưới vực, mình đầy thương tích. Ông còn nhớ tôi, nhưng lại quên mất người vợ trẻ mà ban đêm không rời nửa bước. Mẹ kế đóng cửa phòng, đòi ông đưa sổ tiết kiệm. Chẳng mấy chốc bà khóc lóc lao ra ngoài, đến cả tiền sính lễ chưa trả cũng không thèm lấy nữa. “Ba mày đúng là thứ không ra gì! Thân tàn ma dại như vậy rồi mà vẫn còn định làm chuyện đó với tao—” Trên áo bà một mảng đỏ loang lổ, nhìn như dính máu, lại giống như thịt vụn. Mẹ kế bỏ đi, người đánh tôi ít đi một, ban đầu tôi còn thấy nhẹ nhõm. Nhưng rồi tôi nhanh chóng phát hiện, ba có gì đó không đúng.

Giúp Việc Là Vợ Cũ Của Chồng Trong thời gian ở cữ, tôi tình cờ phát hiện người giúp việc chăm mẹ và bé lại chính là vợ cũ của chồng. Tôi tìm anh ta đối chất, kết quả lại bị anh ta đ…ánh ngất rồi nhốt lại. Anh ta còn công khai ve vãn người phụ nữ kia ngay trước mặt tôi, cố tình biến tôi thành một con điên. Quay video lại, rồi lấy lý do tôi có vấn đề thần kinh để giành quyền nuôi con. Không chỉ vậy, đến khi phân chia tài sản tôi mới bàng hoàng nhận ra: xe, nhà, tiền bạc của anh ta đều đứng tên vợ cũ. Tôi không chỉ là một công cụ đáng thương, còn bị ép chia một nửa tài sản cho “người thứ ba”. Tôi từng tìm cơ hội cướp lại con, nhưng lại bị một chiếc xe tải lao đến c..á..n cht. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày đầu tiên dẫn Lý Thành Công về nhà ra mắt bố mẹ…

Tặng Vàng Giả Làm Của Hồi Môn? Sau Khi Trùng Sinh, Tôi Không Gả Nữa Khi bàn chuyện cưới xin, mẹ chồng lấy ra 2000 gram vàng làm sính lễ, khiến hàng xóm láng giềng ai nấy đều kinh ngạc. Tôi cảm động vô cùng, sau khi kết hôn thì dốc lòng dốc sức phụ giúp nhà chồng, lo cho chị dâu và cháu của chồng, thậm chí đến cả tiền bồi thường vụ tai nạn của cha cũng mang ra đầu tư vào việc làm ăn của chồng. Đến khi mẹ tôi lâm bệnh nặng, tôi tìm chồng xin tiền chữa trị. Anh ta lại nói: “Cô chẳng phải còn sính lễ đó sao?” Tôi mang số vàng ấy đi bán thì mới phát hiện tất cả đều là vàng bọc đồng, chỉ mạ một lớp mỏng bên ngoài, hoàn toàn không đổi được bao nhiêu tiền. Tôi tìm mẹ chồng và chồng lý lẽ, kết quả bị hai người họ liên thủ đẩy ngã xuống cầu thang. Tôi chết rồi, mẹ tôi cũng qua đời trong bệnh viện vì không có tiền chữa bệnh. Trọng sinh trở lại ngày đi đăng ký kết hôn, tôi ném trả “vàng sính lễ”, dứt khoát nói: “Cuộc hôn nhân này, tôi không lấy nữa!”

Con Dâu Chưa Qua Cửa Muốn Lập Quy Củ Cho Tôi Trước ngày con trai đính hôn, con dâu tương lai đã đưa ra ba quy tắc với tôi: 1.Cắt trợ cấp sinh hoạt của con gái tôi, để nó tự đi làm kiếm tiền. 2.Chuyển quyền sở hữu căn nhà đứng tên con gái tôi sang cho cô ta. 3.Giao thẻ lương của hai vợ chồng già chúng tôi cho cô ta quản lý. Còn tiền sinh hoạt của vợ chồng tôi, cô ta sẽ phát theo “biểu hiện” của chúng tôi. Tôi không đồng ý, nhưng con trai lại dùng chuyện dưỡng già để ép buộc, nói rằng nếu không phải cô ta thì nó sẽ không lấy ai khác. Nhưng con trai tôi, vốn dĩ không phải con ruột. Nó là đứa trẻ bị bỏ rơi mà tôi nhặt được bên đường. Chỉ có con gái mới là ruột thịt của vợ chồng tôi!

Vì Em Không Tha Thứ Giới thượng lưu Thượng Hải có một bí mật ai ai cũng ngầm hiểu. Nếu thấy người đàn ông lái chiếc Maybach biển số 1001, tuyệt đối đừng dây vào. Bởi vì người lái xe đó chính là Giang Yến Thừa. Nghe đồn anh ta yêu vợ như mạng, nhưng ngoài mặt lại thường xuyên đi tìm cảm giác mới lạ. Chơi bời trác táng là vậy, nhưng có một điều tối kỵ: không ai được phép để lộ trước mặt cô vợ bé nhỏ của anh ta. Bởi tất cả đều biết, người vợ đó ở bên anh suốt bảy năm qua chính là điểm yếu duy nhất của Giang Yến Thừa. Cô ấy chỉ cần biến mất một giờ, anh ta có thể phát điên. Nhưng lần này, anh ta không thể che giấu nữa rồi. Bởi vì lần này, cô gái kia không chịu nghe lời. Ỷ vào sự nuông chiều của anh, cô ta hỗn hào đến mức đích thân xuất hiện trước mặt tôi. Thế nên, tôi cũng giấu anh ta một chuyện. Tôi không muốn tiếp tục cùng anh ta diễn nữa. Tôi muốn biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của anh ta.

Về Bên Anh Con trai tôi lái chiếc xe đồ chơi chạy loạn khắp nơi, không may làm trầy xước một chiếc Maybach. Từ trên xe bước xuống một người – không ngờ lại là bạn trai cũ của tôi. “Cái thói hễ có chuyện là lái xe xả giận này, y hệt em hồi trước.” “Anh còn dám nói em à? Lái xe tệ như vậy, rõ ràng là cùng khuôn đúc với anh!” Vừa dứt lời, nét mặt lạnh lùng của anh lập tức biến mất. Còn tôi thì chết sững tại chỗ. Giờ mà rút lại lời, liệu có kịp không?

Tôi Và Ba Con Gái Bỏ Trốn Khỏi Mẹ Chồng Mẹ chồng chê tôi không đẻ được con trai, đòi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không nói gì, chỉ dắt theo ba cô con gái bỏ đi. Ban ngày, tôi dọn dẹp nhà cửa, còn mẹ chồng thì vừa bóc hạt dưa vừa mỉa mai: “Đến một đứa con trai cũng không đẻ nổi, làm bà đây cũng mất mặt với hàng xóm.” “Nếu mày vô dụng thế thì cút đi cho rồi, bên ngoài thiếu gì đứa giỏi sinh con trai cho A Minh.” Tôi im lặng mười phút, cuối cùng hỏi bà có thật sự nghĩ như vậy không. Bà gật đầu lia lịa. Chồng tôi ngồi bên cũng quát lên: “Lão tử cũng muốn đổi vợ lâu rồi. Năm sau không đẻ được con trai thì dọn đồ cút cho tôi!” Tôi không nói thêm gì, chỉ lập tức dẫn theo 3 đứa con gái rời khỏi căn nhà đó.

Người Phản Bội Trước Là Anh Sau khi Tần Mặc ngoại tình, tôi không nhắc đến chuyện ly hôn.Tôi vẫn sống như trước kia, cùng anh ta tiếp tục “mặn nồng” suốt hai năm.Cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai, cuối cùng mới đưa cho anh ta một tờ đơn ly hôn.Tần Mặc về nhà lúc nửa đêm.Anh ta vẫn chỉnh tề trong bộ vest, cà vạt cài ngay ngắn, trông như vừa rời khỏi một cuộc họp quan trọng nào đó.“Vợ yêu, sao còn chưa ngủ?” Anh ta bước đến, nắm lấy tay tôi, lòng bàn tay ấm nóng.“Không phải anh đã nói tăng ca, em không cần đợi sao?”Trên người anh ta phảng phất mùi sữa tắm mát lạnh, như thể cố tình rửa sạch điều gì.Tôi không nhịn được nghĩ: đến cả “tăng ca” cũng phải tắm rửa thay đồ, đúng là người đàn ông theo đuổi sự hoàn hảo.Tôi rút tay về, đưa kết quả kiểm tra thai kỳ đến trước mặt anh.“Tôi mang thai rồi. Mười hai tuần.”Không khí bỗng nhiên đông cứng lại.Cơ thể Tần Mặc rõ ràng cứng đờ.

Cưới Ai? Và sau bảy năm yêu đương dài lâu với Bùi Vân Châu, cuối cùng chúng tôi cũng đã định ngày kết hôn. Thế nhưng, ngay đêm trước ngày cưới, người con gái trong lòng Bùi Vân Châu – Diệp Thính Tuyết bị bắt gặp say xỉn ngoài phố, bị người ăn xin kéo vào trong ngõ, và cảnh đó bị quay video đăng lên mạng. Bùi Vân Châu lại dùng khả năng của mình, nhanh chóng thay mặt Diệp Thính Tuyết trong video bằng khuôn mặt của tôi, rồi cho đội quân mạng nói rằng tôi trước ngày cưới thì ăn chơi trác táng, đó là quả báo. Anh ta nói với tôi: “Không thể phá hoại hình ảnh trong sáng thuần khiết của Diệp Thính Tuyết được. Dù sao thì em cũng sẽ cưới anh rồi, hình tượng gì không quan trọng, anh không chê, sẽ cưới em như thường.” Tôi cười tức giận, xé rách bộ váy cưới, “Tôi không cưới anh nữa.” Anh ta khinh bỉ nói: “Không cưới anh thì cưới ai? Ngoài anh ra ai thèm lấy em?” Tất nhiên là có người muốn. Chính là kình địch của anh ta, Tổng Giám đốc Cố. Người bạn học tiểu học từng nói dù lúc nào cũng có thể cưới tôi.

Trong một chương trình tài chính, MC nổi tiếng Kiều Ngôn hỏi vị đại lão giới kinh doanh Lệ Hàn Sinh rằng: “Anh còn nhớ gương mặt mối tình đầu không?” Khán giả lập tức xôn xao. Ai cũng biết năm xưa ở Đại học A, Kiều Ngôn là hoa khôi, còn Lệ Hàn Sinh là nam thần học bá — đôi thanh mai trúc mã khiến ai cũng ngưỡng mộ. Thậm chí còn có lời đồn rằng, Lệ Hàn Sinh từng thầm yêu Kiều Ngôn. Mọi người đều tưởng sắp được chứng kiến một màn tái hợp kinh điển giữa trai tài gái sắc thì anh lại khẽ cười, quay sang nhìn thẳng vào ống kính: “Dĩ nhiên là nhớ. Sáng nay cô ấy vừa thức dậy bên cạnh tôi.” Cùng lúc đó, tôi — người đang say giấc — bị điện thoại réo đến nổ tung. Lệ Hàn Sinh… đã đem cả khuôn mặt lúc ngủ của tôi lên sóng truyền hình quốc gia rồi!

Đổi Anh Lấy Tự Do Tôi cầm tờ kết quả khám thai đến tìm Phó Tư Hàn. Người mở cửa lại là “bạch nguyệt quang” trong lòng anh ta. Cô gái ấy mỉm cười áy náy: “Anh ấy vừa ngủ rồi, chị tìm anh ấy có việc gì sao?” Tôi nhìn lớp son đỏ nhòe trên môi cô ta, đôi chân còn khẽ run rẩy, giọng bình thản: “Vậy nhờ cô nói với anh ta, trong thư phòng có tài liệu cần ký.” Khi tôi rời đi, cả công ty đều bàn tán xôn xao. Họ đoán lần này Phó Tư Hàn sẽ dùng thủ đoạn gì để ép tôi ly hôn. Nhưng họ không biết… Lần này, là tôi không cần anh ta nữa.

Nơi Dừng Chân Hà Thư Diễn từng nói với đám bạn rằng tôi là người con gái biết “câu” giỏi nhất mà anh ta từng gặp. Đám bạn anh ta nghe vậy đều khó hiểu. Hà Thư Diễn cúi đầu, nhấp một ngụm rượu. “Đợi cô ấy đến rồi các cậu sẽ biết.” Tôi vừa bước chân trái vào phòng bao — mặc chiếc váy trắng đơn giản, tóc dài xõa lưng. Chỉ là vừa hít thở một cái. Hà Thư Diễn nhẹ giọng cười khẽ: “Thủ đoạn không tệ.” Đám bạn anh ta: “?”

Chiêu Kết Liễu Chồng tôi thích nắm tay nhân tình cùng nhau chạy marathon. Khi chỉ còn cách vạch đích một bước chân, anh ta đột ngột lên cơn nhồi máu cơ tim. Tôi với tư cách là bác sĩ theo đoàn, đã lập tức có mặt tại hiện trường, nhưng vẫn không thể cứu được anh ta. Mọi người đều an ủi tôi, nói rằng đó là quả báo, tôi đã cố hết sức rồi. Chỉ có tiểu tam của anh ta giống như phát điên, lao đến trước mặt tôi, chỉ thẳng vào mũi tôi, từng chữ từng câu: “Tôi biết rõ, chính cô đã gi .t anh ấy!”

Nét Chữ Nên Chồng Thầy dạy thư pháp nói chữ tôi xấu kinh khủng. Đến cả Thẩm Thư nổi tiếng trong giới cũng không cứu nổi. Tôi không cam tâm, thật sự tìm tới tận nơi, năn nỉ muốn bái hắn làm thầy. Hắn đúng như lời đồn, không nể nang mà thẳng thừng chê bai. “Không có chút năng khiếu nào.” Về sau, thư phòng vốn luôn gọn gàng của hắn bị tôi làm cho bừa bộn. Tôi vừa khóc vừa bám chặt lấy hắn. Hắn cúi xuống, tàn nhẫn cắn vào vành tai tôi, thì thầm khen ngợi. “Thì ra, thiên phú của em đều dồn vào chỗ này à.”

Trước khi xuất ngoại, Lâm Mặc chuyển cho tôi một khoản tiền khổng lồ.Tin nhắn chỉ vỏn vẹn bốn chữ: [Tự lo lấy thân].Tôi hiểu rồi, đây chính là cách anh ấy nói lời tạm biệt.Cầm tiền trong tay, tôi bắt đầu cuộc sống độc thân tiêu xài thả ga – mua sắm, du lịch khắp nơi.Hai tuần sau, anh ấy lôi tôi từ trong lòng huấn luyện viên ở khu nghỉ dưỡng ra:“Biết hưởng thụ quá nhỉ.”Tôi ngượng ngùng cười:“Chẳng phải anh cho tôi tiền chia tay sao? Không tiêu thì uổng.”Anh im lặng vài giây, rồi đột nhiên nổi giận:“Phí chia tay cái gì! Đó là học phí tôi cho em! Em chẳng phải bảo muốn sang Paris học nấu ăn à!”

Tĩnh Đêm Tống Hàn Xuyên thường nói: “Chiến tranh lạnh một tuần, mặc định là chia tay.” Yêu nhau một năm, anh ta dùng đúng câu này để nắm thóp tôi suốt một năm trời. Cho đến lần cãi nhau cuối cùng, anh ta lại giở trò cũ. Lạnh lùng xóa kết bạn, chặ/n tôi, bỏ đi mà không buồn ngoảnh đầu lại. Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra, mối quan hệ này đã th/ối n/át đến tận cùng. Không còn gửi lời kết bạn lại hết lần này đến lần khác. Không còn khúm núm chạy theo anh ta, níu kéo van xin quay lại. Mà là âm thầm sửa nguyện vọng thi đại học, cố gắng tránh xa tất cả những nơi có thể gặp anh ta. Bảy ngày chớp mắt trôi qua, bạn bè anh ta bắt đầu sốt ruột khuyên nhủ tôi. “Han Xuyên nguôi giận lâu rồi, giờ chỉ đợi cậu chủ động xin lỗi thôi.” “Nếu cậu còn cố chấp nữa, lần này mà chia tay thật thì đến khóc cũng chẳng có chỗ đâu.” Nghe vậy, tôi khẽ cười: “Ừ, vậy thì chia tay đi.” “Như anh ta mong muốn.”

Mẹ và Tôi Bà nội tôi sinh liền 6 người con gái, mãi đến lần thứ 7 mới sinh được một cậu con trai. Bà cho rằng do cơ thể mình “kém phúc”, nên khi chọn vợ cho ba tôi, bà nhìn trúng mẹ tôi. “Con gái tên Quyên m/ông to, kiểu gì cũng đẻ được con trai.” Mẹ tôi quả nhiên không khiến bà thất vọng. Chỉ hai tháng sau đám cưới, mẹ đã mang thai. Chín tháng sau, mẹ sinh ra tôi, một bé gái. Từ nhỏ tôi đã biết bà nội không thích mình. Nhưng tôi không ngờ, để lách luật kế hoạch hóa gia đình, bà lại đi làm cho tôi… một cái giấy chứng nhận khuyết tật. Năm tôi 7 tuổi, mẹ vốn đã có một con gái đầu bị thiểu năng, lại mang thai.

Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn Chú rể bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang ngay giữa lễ cưới. Vừa ra khỏi cửa thì gặp t/ai n//ạ n xe. Bác sĩ nói: “Thương tích quá nặng, phải c/ắ/t c/ụt chân mới cứu được!” Tôi lau nước mắt, nói với bác sĩ: “Không được. Ít nhất cũng phải giữ cho anh ấy một cái x//á c còn nguyên vẹn.”

Khi Trái Tim Ngừng Rung Động Năm 26 tuổi, tôi và Đoạn Luật Minh cuối cùng cũng có quan hệ thực sự. Sáng hôm sau, dù đau nhức cả người, tôi vẫn cố gắng đi làm cho anh như thường lệ. Nhưng trong lòng lại ngọt như mật, sau bao năm theo đuổi, cuối cùng anh cũng quay đầu nhìn thấy tôi. Thế nhưng, cảm xúc rung động đó đã hoàn toàn tan biến khi tôi vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa anh và mấy người bạn thân. “Đoạn Luật Minh, bình thường cậu còn chê trợ lý của mình tụi tôi mắt mù, mà cuối cùng cậu lại ăn sạch người ta?” “Trước đây che chở ghê lắm, giờ để tụi này chơi ké được chưa?” Đám công tử nhà giàu đó chẳng bao giờ nói được câu nào nên hồn. Nhưng tôi không ngờ, lời tiếp theo của Đoạn Luật Minh lại như kéo tôi rơi thẳng xuống hầm băng. “Nếu cậu không ngại dùng đồ người khác dùng rồi, thì cứ việc.” “Dù sao trong lòng tôi, người tôi xác định sẽ cưới chỉ có Tinh Tịnh.”