Hiện đại

Tôi Giàu Lên Sau Khi Ly Hôn Với Chồng Người phụ nữ đó mang thai. Chồng tôi gọi điện nói rằng anh ta không yên tâm để người khác chăm sóc cô ta, muốn tôi đến hầu hạ trong tháng ở cữ. Mỗi tháng trả tôi ba trăm nghìn! Tôi đồng ý, nhưng mẹ chồng lại không vui. Bà nói: “Mẹ có kinh nghiệm, để mẹ chăm sóc cho! Ba trăm nghìn này đưa cho mẹ đi!”

Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc Năm tám tuổi, vì cứu trúc mã, tôi đã bị bọn buôn người bắt cóc. Mười năm sau trở về, bên cạnh cậu ấy đã có một cô gái giống tôi đến bảy phần, thế thân tôi, chiếm lấy cuộc sống của tôi. Cô ta đường hoàng bước vào nhà tôi, ôm chầm lấy cha mẹ tôi, thân thiết đến mức không chút e dè. Sau đó, tôi vô tình bắt gặp cô ta gọi bọn buôn người là “ba mẹ”, còn đang thương lượng với bọn chúng về kế hoạch bắt cóc tôi một lần nữa. Trong cơn hoảng loạn, cô ta lái xe đâm chết tôi. Càng đáng sợ hơn là Trúc mã của tôi lại giúp cô ta che giấu tội trạng, ném xác tôi xuống biển. Khi mở mắt ra lần nữa Tôi quay về ngày bọn buôn người sắp sửa bắt cóc trúc mã. Tôi trầm tư suy nghĩ: Không xa đây có một trại trẻ mồ côi… Hình như ở đó có một cậu bé trông rất giống trúc mã của tôi?

Chương 1Kiếp trước, tôi từng mặt dày đeo đuổi chàng hot boy của trường. Ngày tôi qua đời vì bệnh ung thư, anh ấy đã tổ chức một đám cưới đình đám với mối tình đầu của mình.Sống lại một lần nữa, tôi trở về đúng ngày mà tôi tỏ tình với anh ấy. Trước mặt bao người, tôi đặt lá thư tình lên bàn của trùm trường.Trùm trường với mái tóc trắng nổi bật, từ trong cơn ngái ngủ mà chậm rãi mở mắt ra, nhìn vào bức thư đầy những trái tim chi chít: “?”Tôi: “Đây là tờ giấy nháp dành cho cậu.”

Biết Anh Trai Cậu Đẹp Trai Như Thế, Tôi Đã Không Yêu Cậu Trong trò chơi “Thật lòng hay thách thức”, tôi hỏi bạn trai: “Nếu anh gặp một cô gái trẻ hơn em và cô ấy thích anh, anh sẽ làm gì?” Anh ta cúi đầu, liếc nhìn cô em khóa dưới ngồi bên cạnh, rồi không chút do dự trả lời: “Em nghĩ sao? Đương nhiên là chọn người trẻ hơn rồi.” “Sao tự nhiên em lại hỏi anh câu này? Chẳng lẽ em nghĩ anh sẽ chọn em à?” “Giang Hề, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.” Nói xong, anh ta cười, ôm chặt eo cô gái kia. Tôi không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn về phía chàng trai trẻ đầy triển vọng phía sau anh một cách đầy suy tư. Bởi vì, vừa rồi anh ấy đã tỏ tình với tôi. Trên màn hình điện thoại vẫn còn những tin nhắn chưa kịp trả lời: 【Chị đã suy nghĩ xong chưa?】 【Sao không trả lời?】 【Chị dâu, em thật sự không bằng anh ta sao?】

Chủ tịch Tập đoàn Lục Thị, Lục Yến Châu, đã đăng tải một bức ảnh chụp viên kim cương hồng khổng lồ kèm dòng trạng thái: “Đi thăm bà xã.”Vài giờ sau, nữ diễn viên nổi tiếng đăng tải hình ảnh hai ly rượu vang, khoe chiếc nhẫn có viên kim cương hồng lớn trên ngón áp út và kèm dòng trạng thái: “Cảm ơn vì đã đến thăm, chỉ nhấm nháp chút thôi.”Cả mạng xã hội bùng nổ, mọi người đều kinh ngạc khi biết cặp đôi được ghép đôi kia thực ra là vợ chồng thật.Tôi ngơ ngác nhìn Lục Yến Châu đang nấu cháo cho tôi sau khi “hành sự”: “Anh còn có vợ khác bên ngoài à?”Nghe vậy, Lục Yến Châu sợ hãi: “Vợ ơi, đừng nói bậy, tội đa thê là phạm pháp đấy!”

Tôi nghi ngờ rằng người mà tôi đang thả thính không ổn.Mấy ngày nay tôi đã thay ba đôi tất lưới, vậy mà anh ta vẫn chẳng có phản ứng gì!Hôm nay, tôi quyết định chơi tất tay, đổi sang Balenciaga.Tôi nhắn: “Chơi không? Xé được đấy.”Khung chat bên kia hiển thị [Đối phương đang nhập…]Chờ mãi chẳng thấy hồi âm.Bất ngờ, anh ta nhắn lại một câu:[Tôi đang… chiếu màn hình trong cuộc họp…]

Thất nghiệp ở nhà, tôi đi làm gia sư cho con trai bạn mẹ.Lần đầu gặp, tôi đụng ngay lúc cậu ấy đang thay đồ và bị cậu ấy chặn ở cửa.“Chị thích mấy người trẻ hả?”“…”Vì tiền, tôi đành nhẫn nhịn im lặng.Dù cậu ấy có độc miệng hay nổi loạn thế nào, tôi vẫn luôn giữ nét mặt hiền lành.Trước kỳ thi đại học, tôi đã vội vàng chuồn mất.Hai tháng sau, khi tôi đang ở quán bar tán tỉnh một anh chàng đẹp trai, thì cậu ấy đột nhiên xuất hiện, kéo tôi vào góc tường.“Em còn trẻ hơn anh ta mà chị.”“Vậy thì sao?”“Chị chọn em được không ?.”

Người Công Lược Không Được Yêu “Ngoan nào, há miệng to thêm chút nữa…” “Ngậm vào, ừm…” Ống nội soi đẩy thẳng tới tận cổ họng Trình Vân Kiết, khiến cô chảy cả nước mắt vì phản xạ sinh lý. May mà cuối cùng ống nội soi dạ dày cũng được đưa vào xong. Hai tiếng sau. Trong phòng làm việc của bác sĩ, bầu không khí căng thẳng đến mức tưởng chừng không còn chút không khí nào lưu chuyển. “Mạnh phu nhân, bỏ thai đi vẫn còn khả năng chữa trị.” Bác sĩ với vẻ mặt nghiêm trọng, từng lời từng chữ đều nặng nề khuyên nhủ Trình Vân Kiết. “Cô còn trẻ, ung thư dạ dày có thể điều trị được, sau này vẫn có thể sinh con.” Trên bàn là kết quả nội soi và bản siêu âm chồng lên nhau. Trình Vân Kiết gần như không nhận ra tay mình đang run. Là niềm vui khôn xiết khi cuối cùng cũng mang thai sau 5 năm dài đằng đẵng, là cơn ác mộng bất ngờ ập tới không hề báo trước. Cô không kìm được đưa tay áp lên bụng dưới vẫn còn bằng phẳng. Chờ đợi suốt 5 năm, cuối cùng cũng đợi được con mình đến, vậy mà giờ cô lại mắc ung thư, sắp ch .t rồi.

Từ Nhẹ Nhàng Sang Bùng Cháy Tôi và Tiêu Dương kết hôn chớp nhoáng. Hội chị em hỏi tôi rằng ngủ với một cựu đặc chủng thì thế nào. Tôi ậm ừ không trả lời nổi, vì thật ra… chưa từng ngủ cùng anh ta. Bọn họ liền đưa ra kết luận: Anh ta bị thương chỗ đó rồi. Tôi: “……” Tiêu Dương đè tôi xuống giường, nghiêm túc làm rõ: “Không bị thương, hoàn toàn bình thường. Tối nay em muốn kiểm tra kỹ một chút không?”

Hoa Hồng Có Gai Đồng nghiệp của Giang Dịch gửi cho tôi một bức ảnh anh ta ôm thư ký, kèm theo một tin nhắn: “Để ý cô ta chút nhé, chị dâu.” Tôi không để tâm. Bởi vì Giang Dịch từng cho tôi xem ảnh chụp chung của công ty. Giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, thư ký của anh để mặt mộc, làn da vàng vọt, ngoại hình tầm thường đến mức không thể bình thường hơn. Anh cũng đã vô số lần phàn nàn với tôi: “Chưa từng thấy ai ngốc như vậy, việc gì cũng làm không xong.” “Nhìn bình thường đã đành, lại còn không biết trang điểm, ảnh hưởng hình tượng công ty.” Tôi vẫn còn nhớ rõ giọng điệu đầy chán ghét đó. Nhưng sau này, anh lại vì cô ta mà đánh nhau với vị hôn phu của cô ấy, bị giam 10 ngày.

Khi anh ấy được tuyển thẳng vào Bắc Đại, tôi chỉ đỗ một trường đại học hạng hai không danh tiếng. Để xứng đáng với anh ấy, tôi đã cật lực ôn thi nghiên cứu sinh của Bắc Đại.Năm tôi thi trượt, chúng tôi chia tay. Tôi chặn mọi cách liên lạc với anh ấy.Anh ấy sang Mỹ để học tiếp, còn tôi bắt đầu bán xúc xích tinh bột.Sau này, bạn của anh ấy tình cờ gặp tôi, mặt đầy ngạc nhiên:“Em làm gì ở đây vậy, Văn Cảnh tìm em sắp phát điên rồi.”Tôi không ngẩng đầu lên:“Khởi nghiệp mà, có muốn đầu tư cổ phần không? Ba đồng một cây, năm đồng hai cây.”

Cùng lúc làm công việc “thế thân” cho ba vị Kim chủ, tôi hết lòng yêu mến, cẩn thận chu đáo và đầy đủ, là một “thế thân” có đạo đức và kính nghiệp nhất hiện nay.Kim chủ số 1 nói:“Người cũ đã quay lại rồi, chúng ta chia tay đi.”.Tôi buồn bã nhìn anh ấy, ánh mắt tràn đầy cảm xúc đau lòng. Anh ấy mềm lòng, liền viết thêm cho tôi một tấm séc.Kim chủ số 2 nói tìm được một người thay thế giống người trong lòng của mình hơn nên muốn chia tay.Tôi im lặng cúi đầu, thần sắc đầy tủi thân, đặt chiếc bánh kem tự làm lên bàn của anh ấy. Anh ấy bảo trợ lý ghi tên tôi vào hợp đồng căn hộ sang trọng ở trung tâm thành phố.Cho đến khi Kim chủ số 3, Cố Thanh Hoài, cũng lạnh lùng nói “Chia tay” mà không giải thích lý do, tôi có chút bực bội, không kìm được hỏi: “Anh cũng muốn chia tay tôi sao?”Anh ấy nhướn mày, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng:“…Cũng?”Xong rồi, bể kèo rồi!

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Lý do chỉ vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt: Bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận 200 tệ tiền công, nhưng ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi, mà dám đòi 200 tệ! Sao lại lòng dạ hiểm độc như vậy? Bà làm tôi mất mặt với cả làng rồi!” Người trong làng đều bảo ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt, hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người khuyên ông nên xin lỗi, nhưng ông kiêu ngạo nói: “Bà ấy chẳng là gì khi không có tôi, nhiều nhất là một tháng, bà ấy sẽ quay lại thôi.” Thế nhưng, bà nội rời xa ông và dựa vào tay nghề nấu ăn để gây dựng sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, trở thành một người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo cũng kiếm được mười vạn tệ. Bấy giờ, ông nội bắt đầu chạy theo, trông mong gọi tên bà: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay về với anh đi.”

Mẹ Ơi, Con Không Phải Cái ATM Sau khi biết tôi định dẫn bạn trai về nhà ăn Tết, chị dâu tức giận đến mức đập bàn, chỉ tay vào tôi mà mắng: “Du Nghiên! Lúc trước chính em nói không yêu đương, không yêu đương, chị mới sinh con! Giờ đứa bé đang ở tuổi cần tiền nhất, em không định lo nữa đúng không?” “Nhà em định lừa cưới sao?” “Chị muốn giới thiệu em trai ruột của chị cho em, em thì không chịu, giờ lại rẻ rúng bản thân, háo hức dắt đàn ông về nhà!” Tôi nhìn chị ta như lên cơn điên, chỉ vào đống lộn xộn dưới đất nói: “Một là chị xin lỗi tôi, hai là tôi đè đầu chị xuống bắt chị ăn hết đống này!”

Gió Bên Kia Đồi Tôi đã bị cắt cụt chân trái. Khi tai nạn xảy ra, tôi đẩy Thẩm Lâm Xuyên ra khỏi đường xe, anh ấy bình an vô sự, còn chân trái tôi bị cuốn vào bánh xe. Để trả ơn, anh cưới tôi, người con gái ngồi trên xe lăn. Chúng tôi sống bên nhau hơn mười năm, cùng đồng cam cộng khổ. Cuộc sống dẫu đôi lúc gập ghềnh, nhưng tôi vẫn cho rằng mình đã có một cuộc đời bình dị và hạnh phúc. Cho đến khi tôi qua đời vì suy hô hấp do viêm tủy mãn tính, anh ngồi trước mộ tôi, lẩm bẩm: “Em mất một bên chân để cứu anh, còn anh thì như bị giam hãm, phải ở bên em suốt hơn mười năm. Bây giờ em ch .t rồi, cuối cùng anh cũng được giải thoát. Đời này coi như đã xong, nếu có kiếp sau, non cao nước dài, đừng bao giờ gặp lại.” Dứt lời, anh châm lửa đốt tờ giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi ngay trước mộ tôi. Ba tháng sau, anh công khai tái hôn, mở tiệc linh đình đón khách khắp nơi. Cô dâu là người tôi biết, mối tình đầu của anh, Lâm Mộ Tuyết. Trao nhẫn cưới xong, anh siết chặt cô ta vào lòng, nghẹn ngào: “Bao năm qua, em và con gái đã vất vả nhiều rồi…” Khi mở mắt lần nữa, tôi quay trở về đúng ngày xảy ra tai nạn. Một đời làm lại, lần này, tôi quyết định tôn trọng mong muốn của anh.

Ánh Trăng Sáng Không Thuộc Về Anh Năm tôi trở về nước, câu lạc bộ Viễn Hành đã nới lỏng quy chế thành viên. Cuối cùng, Triệu Cận Niên cũng có thể dẫn bạn gái nhỏ của mình vào. Cô ta cười tươi, tựa vào lòng anh ta. “Nghe nói cô vừa từ nước ngoài về? Đừng nói cô nghĩ mình là ánh trăng sáng trong truyền thuyết vừa về nước đấy nhé?” “Cô biết anh ấy yêu tôi thế nào không? Vì muốn cưới tôi, anh ấy đã quỳ trước cửa nhà tôi ba ngày để xin bố mẹ đồng ý.” Nhìn cô ta khoe khoang rằng thanh mai trúc mã không đấu lại tình yêu trời ban, tôi bỗng hơi hối hận. Tại sao tôi lại nhân nhượng, hạ thấp tiêu chuẩn để chiều lòng cái lòng tự trọng giả tạo của cô ta?

May Mắn Cũng Là Một Loại Năng Lực Tham gia show thực tế quân đội, chỉ vì lơ đãng một chút, tôi bắn trúng mười điểm giữa hồng tâm. Lên hot search luôn. Dân mạng nhìn tư thế tôi cầm súng, rần rần đoán tôi từng được huấn luyện chuyên nghiệp. Ai ngờ bị khui ra mấy tấm ảnh tôi cầm khẩu súng săn tàn tạ đi săn trong rừng. Anti móc mỉa tôi, biết dùng súng hỏng chút xíu mà cũng đòi xây dựng hình tượng xạ thủ thần thánh. Tôi thật sự không phải tay bắn tỉa gì đâu. Chỉ là từ nhỏ đã chạy nhảy trong núi, chơi mấy khẩu súng săn lởm khởm, nên bắn cũng hơi… chuẩn một tí thôi.