Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

BẠN THÂN CỦA ANH TRAI MỚI LÀ CỰC PHẨM

Anh trai tôi, một ảnh đế đình đám, trong lúc say rượu đã mở livestream kể khổ:“Em gái tôi chưa bao giờ thích tôi, cũng chẳng ủng hộ giấc mơ làm diễn viên của tôi! Nó còn đánh tôi nữa.”“Nó chỉ thích bạn thân của tôi, chẳng thèm quan tâm đến anh trai mình!”Cư dân mạng lập tức lao vào chỉ trích tôi. Bất đắc dĩ, tôi phải lên Weibo giải thích:“Hồi nhỏ, anh ấy mê mấy trò kỳ quặc, tự đổi tên thành ‘Táng Ái’ (Chôn Tình), còn thích ra sân trường đứng dưới mưa như dân chơi bất cần đời. Có kéo cũng không chịu vào!”“Mà kéo anh ấy về, anh ấy còn trách ngược rằng tôi phá đôi cánh tự do của anh ấy, định hủy luôn ‘thiên đường’ của anh ấy.”Anh trai đỏ mặt, cãi lại:“Thế còn chuyện em thiên vị bạn anh, không thèm để ý đến anh thì sao?”Ta xoa trán, cười bất lực:“Bạn anh để tóc ngắn gọn gàng, còn anh thì để mái dài che hết mặt. Vì sợ mất mặt, nên em mới nhờ anh ấy đi họp phụ huynh hộ thôi, có gì sai chứ?”Sự việc này không chỉ giải quyết được lời trách móc của anh trai, mà còn khiến cư dân mạng có một trận cười lớn.Cư dân mạng cười ầm lên, mấy công tử nhà giàu ở Bắc Kinh còn trực tiếp gửi 10 hộp thuốc lá Hoa Tử để chế giễu.Tôi giả vờ cười: “Cảm ơn ‘anh em’ đã gửi quà Carnival, vẫn là bạn thân của anh đáng tin hơn!”

Chồng Cũ Là Bố Đơn Thân

Chồng Cũ Là Bố Đơn Thân Người đàn ông mới chuyển đến tầng dưới là bạn trai cũ của tôi. Tôi luôn cẩn thận tránh mặt, chỉ sợ vô tình chạm trán. Vậy mà món đồ vừa mua cho con mèo lại bay đúng vào ban công nhà anh ta. Anh ta nhíu chặt mày, tay nắm lấy chiếc áo càng lúc càng chặt. Tôi đang tính chuồn lẹ thì lại thấy dòng chữ hiện lơ lửng trên đầu anh ta: 【Cười xỉu, trước khi mở cửa còn xịt nước hoa, cuối cùng bị mắng một trận.】 【Không có thời gian cãi vã đâu, dân công sở như tôi chỉ muốn xem mấy cảnh ngọt ngào. Ba người nhà các người làm ơn khóa cửa yêu đương đi.】 Khoan đã… “ba người” nhà? Đứa bé mắt to tròn đứng sau lưng anh ta… là con tôi?!

KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI CHUNG THẦM YÊU TÔI RẤT NHIỀU

Tôi là tiểu hoa đán nổi tiếng nhất trong giới giải trí, còn kẻ thù không đội trời chung của tôi là ảnh đế lạnh lùng như băng – Thẩm Bạch.Theo yêu cầu của công ty, tôi phải giả vờ yêu đương với anh ta để hâm nóng bộ phim mới: “Gặp được anh, yêu đến chết không rời.”Không ngờ, ngay sau đó có một tài khoản tên là “Chồng chính thức của Kiều Kiều” xuất hiện trong phần bình luận của tôi, nổi điên lên: “Giả vờ yêu đương với tôi còn hợp hơn tên đó, mắt thẩm mỹ kiểu gì vậy?!”“Chẳng lẽ chỉ mình tôi thấy cặp đôi này gượng ép muốn chết sao?”Do đôi bên cãi nhau quá thường xuyên, Thẩm Bạch trong một lần lỡ tay đã quên chuyển tài khoản, dùng chính nick chính của mình để bình luận.Một phút sau, cụm từ hot search đứng đầu là:#ThẩmBạchVỡPhòngTrongBìnhLuậnCủaKiềuNguyệt#Cư dân mạng rần rần: “Gấp thật rồi, ảnh đế hoảng loạn thật rồi!” “Anh ta thực sự mất kiểm soát rồi!”

THEO ĐUỔI HỌC BÁ NỬA VỜI

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”

Làm Dâu Nhà Hào Môn

Làm Dâu Nhà Hào Môn Trong ngày cưới, chú rể trước mặt toàn thể quan khách bỏ mặc tôi mà rời đi. Tôi chẳng nói một lời, xoay người bước vào phòng thay đồ tháo váy cưới. Mọi người đều tưởng tôi quá đau lòng nên định bỏ đi. Ai ngờ, tôi thay đồ xong lại mỉm cười vui vẻ bước ra mời rượu từng bàn. Một người đàn ông đổi lấy một tỷ, chỉ có kẻ ngốc mới từ bỏ cơ hội này.

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà Khi ba mẹ biết tôi nhận được thư mời học tiến sĩ, họ mừng phát khóc, chuyển thẳng năm trăm vạn (~17,5 tỷ) vào tài khoản tôi làm tiền du học. Bạn trai tôi, người luôn ủng hộ tôi suốt thời gian qua, bỗng nói: “Đừng đi nữa. Lấy năm trăm vạn đó đặt cọc mua nhà, đứng tên anh. Tiền vay còn lại anh trả.” Tôi nhìn căn nhà có giá năm trăm mười vạn (~17,8 tỷ), rơi vào trầm tư. Chọn tương lai, hay chọn tình yêu?

Lý Đào Lý

Lý Đào Lý Chồng tôi là dân kỹ thuật, lương cao, đã từng kết hôn một lần. Ngay trong đêm tân hôn, anh ấy đã nói với tôi rằng lý do ly hôn với vợ cũ là vì cô ấy không hòa hợp được với bố mẹ anh. Yêu cầu duy nhất của anh ấy đối với tôi là phải hiếu thảo với bố mẹ chồng. Tôi lập tức đồng ý, vì dù gì tôi cũng rất giỏi trong khoản chăm sóc và hiếu thảo với bố mẹ. Vậy nên, khi mẹ chồng gọi tôi dậy lúc 6 giờ sáng vào mỗi cuối tuần để ăn sáng, tôi vẫn tươi cười không phàn nàn. Thậm chí, để tránh việc mẹ phải dậy sớm nấu ăn vất vả, ngày hôm sau, tôi còn chủ động dậy từ 3 giờ sáng, đứng ngay bên giường mẹ chồng, mỉm cười dịu dàng: “Mẹ, dậy ăn sáng đi ạ.” “Ăn xong rồi ngủ tiếp cũng như nhau thôi, phải không mẹ?”

CƯNG VỢ TỪ BÉ

Sáng sớm trong ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, tôi bị một tràng cười làm cho tỉnh giấc, bực bội xoay người lại.Ngay sau đó, cửa phòng ngủ bị đẩy mạnh ra với một tiếng “rầm”.“Lệ Lệ dậy chưa? Cháu đi gọi nó xem.”Tôi gắng gượng mở mắt, mơ màng nhìn bóng người đứng ngược sáng.Khi thấy rõ khuôn mặt của người đó, tôi liền “á” một tiếng, kéo chăn che kín đầu, mặt lập tức đỏ bừng.Mẹ à ! Con ngủ khỏa thân trong nhà mẹ không biết sao?“Cháu đến không đúng lúc à?”Giọng nói đó rõ ràng đang cố nén cười.“Vớ vẩn!”Tôi bịt kín chăn, tiếng hét cũng nghẹn ngào.Chết tiệt, mẹ tôi bao giờ mới nhận ra rằng, anh ấy – cái tên đàn ông cao 1m88 đang đứng ngoài cửa kia – sớm đã không còn là đứa trẻ nhỏ ngọt ngào gọi bà là “dì” năm nào nữa?

Sau Màn Thử Thách Của Mẹ Chồng Trước Cưới, Tôi Không Hầu Hạ Nữa

Sau Màn Thử Thách Của Mẹ Chồng Trước Cưới, Tôi Không Hầu Hạ Nữa Tôi và bạn trai yêu nhau ba năm, vừa mới đính hôn không lâu. Đến Tết Nguyên Tiêu, anh ấy đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Trên đường đi, mẹ anh gọi điện liên tục, giục hết lần này đến lần khác. “Con trai à, về đến nơi thì mau đưa Tiểu Thiển về nhà nhé, mẹ chuẩn bị xong hết rồi, vừa hay cả nhà ăn bữa cơm trưa.” Tôi xách theo đủ loại quà, gõ cửa nhà họ. Vừa bước vào, nhìn thấy trên bàn chẳng có lấy một món ăn. Bảy cô tám bác ngồi đầy ghế sofa, vừa thấy tôi đã ríu rít bàn tán. Mẹ anh ta chỉ chào hỏi qua loa vài câu rồi lập tức đẩy tôi vào bếp. “Nghe nói con dâu tương lai của mẹ nấu ăn ngon lắm, hôm nay mẹ cũng được hưởng lây rồi. Mẹ đã mua đầy đủ nguyên liệu hết rồi nhé.” Tôi xách lại túi quà, quay đầu bỏ đi. “Dì à, xem ra mọi người không chào đón cháu lắm, cháu xin phép để hôm khác tới vậy.” Gọi là thử thách tiền hôn nhân đúng không? Xin lỗi, tôi không phục vụ đâu.

AI MÀ CHẲNG CÓ BẠCH NGUYỆT QUANG

Mối tình đầu của Giang Cảnh Dao chưa cưới đã mang thai. Vì danh tiếng của cô ấy, anh yêu cầu tôi nhẫn nhịn làm đối tượng liên hôn, để anh có thể cưới cô ấy trước và giúp đứa trẻ có tên trong hộ khẩu.Anh cùng cô ta tham gia dạ tiệc từ thiện, trước truyền thông thừa nhận đứa trẻ là con của mình.Tôi trở thành trò cười lớn nhất trong giới của họ.Sau đó, anh quay về tìm tôi.Tôi nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình:“Con của tôi không thiếu ba để có hộ khẩu.”Sắc mặt anh tối sầm, nhìn chằm chằm vào bụng tôi, mắt đỏ ngầu:“Là con của ai?”Tôi bình thản cười đáp:“Mối tình đầu của tôi.”Buồn cười thật, ai mà chẳng có mối tình đầu.

SẾP TÔI ĐA NHÂN CÁCH

Trong cuộc họp công ty, tôi buồn ngủ đến mức sắp gục.Vậy nên tôi lén mở điện thoại, nhắn tin trêu đùa anh chàng sáu múi trên TikTok.【Bé ơi, nhìn cơ thang của anh hơi có vấn đề, để em gác chân thử xem được không nha?【Nếu đồng ý thì bấm 1, không thì chuyển khoản em 50k.】Giây tiếp theo, đúng hai dòng tin nhắn đó hiện nguyên xi trên màn hình lớn trong phòng họp.Sếp lạnh lùng, mặt như núi băng, bình thản tắt chế độ trình chiếu, cầm điện thoại lên bấm vài số.【+¥50000.】【Đang họp, ra ngoài mà chơi.】Tôi: ????!!

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

DŨNG CẢM YÊU ANH

Năm ấy, tình yêu của chúng tôi trong sáng nhất, nhưng tôi lại đột ngột rời đi mà không nói một lời.Năm năm sau gặp lại, anh xuất hiện tại buổi đấu giá, tay trong tay cùng bạn gái.Anh ra giá cao, mua đi sợi dây chuyền mà tôi coi như báu vật.Mọi người xôn xao bàn tán:“Tổng giám đốc Cố đúng là chịu chi vì người đẹp, cô Tô thật có phúc!”Cố Dịch Thần khẽ nâng mắt, thản nhiên nói:“Chút tiền lẻ thôi, chỉ là chơi đùa.”Nhưng khi ánh mắt anh chạm vào tôi, nụ cười bên môi bỗng vụt tắt.Anh đứng dậy, chậm rãi bước tới giữa bao ánh nhìn chăm chú.Tôi hoảng loạn, quay người muốn chạy.Nhưng chưa kịp bước đi, con đường trước mặt đã bị bóng dáng cao lớn của anh chắn mất.“Em còn dám xuất hiện?”Ánh mắt anh sắc lạnh, giọng nói đầy mỉa mai:“Thời buổi này, ngay cả kẻ giết người cũng có thể ngang nhiên đi lại thế này sao?”

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

CON GÁI TÔI BỊ MẤT TÍCH

Chúng tôi đối diện nhau trong căng thẳng, thì bỗng nhiên một giọng nam từ ngoài cửa vang lên: “Tôi muốn về nhà, về… nhà, tại sao không cho tôi về nhà. Cô là người xấu, tôi không chơi với cô nữa.”Tiếng nói đứt quãng của một đứa trẻ tầm bảy, tám tuổi vang lên.Tôi không thể ngồi yên, liền đứng dậy và nhìn ra, thấy một cậu bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi đang giằng co với một phụ nữ mang thai, nhất quyết muốn đi về phía chúng tôi.Khi tôi thấy món đồ chơi trên tay cậu bé, tôi lập tức lao lên.Con gấu bông đó là tôi mua cho Nhuyễn Nhuyễn, con bé luôn mang theo bên mình.Tôi định giật lại, nhưng cậu bé cũng không màng đến người phụ nữ mang thai kia, mà dùng cả hai tay để giằng co với tôi.Không giành lại được, cậu bé hét lớn về phía người đàn ông râu ria: “Bố, bố, cô ấy xấu, đây là của con.”Tôi mạnh tay giật lại con gấu bông, cậu bé mất thăng bằng ngã xuống đất.Người đàn ông râu ria không giả vờ nữa, vội vàng lao lên ôm lấy con trai mình.Tôi phủi bụi trên con gấu bông, còn người phụ nữ mang thai thì định rời đi, nhưng Tăng Huệ đã nhanh chóng giữ cô ta lại.Cậu bé nằm trên đất không ngừng chỉ vào con gấu bông trong tay tôi: “Đó là của tôi, của vợ tôi.”Tôi hơi bất ngờ, còn người đàn ông râu ria thì vội bịt miệng cậu bé lại.Nhìn người phụ nữ mang thai đang cố thoát khỏi Tăng Huệ, tôi đột nhiên hiểu ra điều gì đó, liền tiến tới hỏi cô ta: “Nhuyễn Nhuyễn đâu? Nói mau!”

Mẹ Kế Ác Độc Không Sụp Đổ Nhân Thiết

Mẹ Kế Ác Độc Không Sụp Đổ Nhân Thiết Xuyên thành mẹ kế độc ác, để không sụp đổ hình tượng,Mỗi ngày tôi đều sai con trai lớn bóc tôm, con trai thứ pha trà, con gái út đấm lưng.Cho đến nửa tháng sau, nam chính trở về nhà.Tôi đã chuẩn bị sẵn hành lý, chờ bị đá ra khỏi cửa.Không ngờ, con trai lớn lại nói:“Ba, ba cũng đừng rảnh rỗi nữa, mau vào trải giường cho mẹ đi.”Tôi: ?

Chị, Mau Dậy Đi Làm!

Chị, Mau Dậy Đi Làm! Tôi đã cứu chị gái khỏi việc cắt cổ tay tự sát. Trong phòng bệnh, ba mẹ vội vã chạy đến, vừa khóc vừa nức nở. Chị cũng khóc, còn làm loạn đòi uống thuốc trừ sâu. Tôi hỏi chị: “Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Ánh mắt chị kiên quyết: “Chị muốn chết, chị muốn khiến anh rể em  phải hối hận.” Tôi giáng cho chị một bạt tai: “Đứng dậy, tôi tìm việc cho chị làm.”

Người Thay Thế

Người Thay Thế *Pháo hôi: Đá lót đường, bia đỡ đạn cho nhân vật chính. Lúc phát hiện ra mình chỉ là người thay thế, tôi vừa mới bước xuống từ giường của Thẩm Thính Tứ. Trong không khí bỗng nhiên xuất hiện từng hàng từng hàng bình luận bay lơ lửng: “Tên pháo hôi* độc ác này cuối cùng cũng sắp bị ngược chết rồi, một chữ thôi: Sướng.” “Chỉ muốn xem cảnh bạch nguyệt quang và công gương vỡ lại lành, xin hãy tua nhanh, muốn xem cảnh lần nữa tái hợp của hai người họ!” “Nếu năm đó không phải cậu ta tự biên tự diễn cứu công, khiến công áy náy mà ở bên cậu ta, thì kiểu người con cưng của trời thế này sao có thể để mắt đến một đứa câm như vậy?” Phải rồi, một đứa câm không nơi nương tựa như tôi thế mà cũng có thể bị xem là pháo hôi độc ác. Tôi không để tâm. Nhưng hôm sau, Thẩm Thính Tứ – người lẽ ra phải đi công tác xa, lại đột nhiên xuất hiện ở sân bay.

Tàn Tro Tình Ái

Tàn Tro Tình Ái Chân của Thẩm Doãn bị thương, việc điều trị cần rất nhiều tiền. Vì tai nạn đó, anh cũng thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi vẫn thích anh, thích đến mức bất chấp tất cả. Tôi làm ba công việc mỗi ngày, chỉ để kiếm tiền chữa trị cho anh. Cho đến một ngày… Tôi nghe ngóng được có một chuyên gia mới xuất hiện, muốn chuyển anh qua bệnh viện khác nhưng cần đặt cọc trước 3.000 tệ. Lúc đó, tôi cũng chỉ còn đúng 3.000 tệ, không hơn một xu. Nhưng ví tiền đang ở chỗ Thẩm Doãn. Tôi đến tìm anh, anh ném cái ví trống không vào tay tôi, giọng đầy trào phúng: “Hinh Hinh không vui, nên tôi mua tặng cô ấy một bó hoa.” “Em chẳng phải muốn tôi vui sao? Tôi chi tiền cho cô ấy, tôi vui rồi đấy.” “Không còn cách nào khác, chỉ có hoa hồng 3.000 tệ mới xứng với cô ấy.” Ôn Hinh, cô bạn thanh mai trúc mã của anh. Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra mọi thứ trở nên vô nghĩa. Khi quay lưng rời đi, điện thoại của ba tôi gọi đến: “Hôm nay là hạn chót, con thực sự quyết định vì một kẻ tàn phế mà từ bỏ quyền thừa kế gia sản sao?” Tôi im lặng một lúc, sau đó lắc đầu: “Không, con chọn từ bỏ Thẩm Doãn.”