Hiện đại
Lạt Mềm Buộc Chặt Tôi và bạn thân chơi game với nhau. Chơi được một nửa, cậu ấy buồn đi vệ sinh, lúc đứng dậy không cẩn thận mà bật camera lên. Thế là tôi thấy anh đẹp trai cùng phòng với cậu ấy. Tiếng động bên phía tôi quá lớn nên anh phát hiện ra tôi. Anh lập tức đi đến tắt camera đi. Chỉ nhẹ nhàng để lại một câu… “Muốn nhìn? Đến F222 đi, cho cậu nhìn đủ.”
Ông Ăn Chả Bà Ăn Cua Hoàng Đế Đàn em rút trúng đại mạo hiểm, chủ động hôn bạn trai Đoạn Tiêu của tôi. Tôi chia tay anh ta trước mặt mọi người, anh ta lại chỉ xem rằng tôi đang giận dỗi. “Đừng như vậy, chỉ là trò chơi thôi mà.” “Đổi lại là em vì trò chơi mà hôn người khác anh cũng không để ý đâu.” Đoạn Tiêu nhận định gái ngoan như tôi sẽ không làm chuyện như vậy. Tiếp đó, bạn của anh ta, hotboy khoa tài chính Phó Tư Châu cũng rút được đại mạo hiểm. [Qua đêm với một nữ sinh.] Anh chậm rãi đưa tay về phía tôi, nâng môi cười một tiếng: “Đêm nay có muốn thử với tôi không?” Cuối cùng tôi đặt tay mình vào bàn tay anh, đồng ý. Đêm đó Đoạn Tiêu gọi cho tôi muốn cháy máy.
Người Bà Xấu Tính Để làm cháu trai lớn vui, bà nội đã chiều ý em trai đốt giấy báo thi đại học của tôi để làm trò tiêu khiển. Sau đó, bà còn mắng tôi không biết xấu hổ, nói rằng tôi học đại học chỉ để lừa trai. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, em trai cũng giật lấy định xé bỏ. Không ngờ, bà lại tát một cái vào mặt nó. “Sai lầm kiếp trước, đời này sẽ không để xảy ra lần nữa!”
Chàng Khổng Lồ Và Nàng Tí Hon Đêm trước lễ đính hôn, bạn trai bỏ trốn, nói: “Xin lỗi, anh thực sự không thể cưới một cô gái dưới 1m6 được.” Tôi khóc nức nở: “Nhưng hai năm trước anh đã biết chiều cao của em rồi mà.” Bạn trai nói: “Đúng vậy, em có tiền lại xinh đẹp, anh tự thuyết phục mình chấp nhận nhưng sau đó ngày nào anh cũng nghĩ, dù em có 1m58 cũng được nhưng em chỉ có 1m55! 1m55 thuộc dạng tàn tật hạng hai, anh thực sự không thể chấp nhận được!” Tôi suy sụp khóc lớn, dứt khoát chia tay. Bạn chơi game an ủi tôi gần nửa tháng, không hề chê bai chiều cao của tôi, còn khen 1m55 rất đáng yêu. Tôi rất cảm động, lập CP với anh ấy, bốc đồng yêu qua mạng. Sau đó chúng tôi gặp mặt, anh ấy bay đến thành phố C để gặp tôi. Một người khổng lồ tiến về phía tôi. Tôi kinh ngạc. Vất vả ngước lên nhìn mặt anh ấy: “Anh… cao bao nhiêu?” Anh ấy chột dạ nói: “Hơn một mét chín một chút.” Tôi: “Nói thật đi.” Anh ấy đau khổ nói: “1m99, thực sự chỉ có 1m99, chưa đến hai mét! Em đừng chê anh!”
Hoa Nở Trong Bước Đường Cùng Mẹ tôi đẻ đứa thứ hai trong khi tôi không biết gì. Lúc tôi biết được tin tức này, toàn thân đều ngơ ngác. Ngơ ngác đi đến phòng bệnh của bà ấy, trông thấy bà ấy đang cho bú, một chùm ánh nắng chiếu trên người bà ấy. Dịu dàng không thể tưởng tượng nổi. Mà bạn trai tôi quen đã được ba năm cũng mỉm cười mừng rỡ nhìn đứa trẻ trong tã lót. Giống như bọn họ mới là người một nhà tương thân tương ái. Mãi sau này tôi mới biết được, bọn họ thật sự là người một nhà.
Kế Hoạch Chạy Trốn Cùng Bạn Thân Tôi và bạn thân cùng nhau xuyên sách, hệ thống để tôi công lược thái tử tính tình u ám, còn cô ấy thì công lược vương gia phúc hắc. Hai chúng tôi cần mẫn công lược suốt năm năm, tiến độ công lược vẫn dừng ở 90% không nhúc nhích. Tôi: “Tớ không cố được nữa, tớ muốn nằm ngửa.” Bạn thân: “Vậy… giả chết?” Tôi: “Ok, cùng nhau giả.” Chúng tôi dùng toàn bộ tích phân tích góp được mấy năm nay để giả chết rồi rời khỏi kinh thành. Hai năm sau, khi chúng tôi đang vừa câu cá vừa ngân nga bên bờ sông thì bị một đám tặc nhân xông lên trói lại. Bọn hắn cầm chân dung đối chiếu với chúng tôi, trên mặt cười nở hoa. “Quý nhân kinh thành mấy năm nay đang thịnh hành tìm thế thân ánh trăng sáng.” Tên tặc nhân chỉ vào tôi: “Người này, đưa đến phủ thái tử, có thể được năm mươi lượng bạc!” Hắn lại chỉ vào bạn thân tôi: “Người này, đưa đến phủ Túc An vương, có thể được một trăm lượng bạc!” Tôi, bạn thân: “???” Khoan đã, sao cô ấy còn mắc hơn tôi vậy?
Thay Đổi Đối Tượng Công Lược Chinh phục Giang Diễm hai năm, hắn lại hiểu lầm tôi bắt nạt Bạch Nguyệt Quang của hắn. Mỉm cười nghiền nát tàn thuốc trong lòng bàn tay tôi. Lại trong kỳ kinh nguyệt của tôi ném tôi vào bể bơi lạnh như băng, ấn đầu tôi không cho tôi nổi lên mặt nước. Sau đó, hệ thống rốt cục cũng cho phép tôi thay đổi đối tượng chinh phục. Tôi không lấy lòng Giang Diễm nữa. Hắn lại giống như chó điên nhốt tôi vào trong ngực, đỏ mắt muốn tới hôn tôi. Rồi lại một giây sau, bị một người đàn ông khác xách cổ áo kéo ra. Người đàn ông chậm rãi cười. “Giang Diễm, bạn gái của anh trai, em cũng dám nhớ thương?” Đúng vậy, đối tượng chinh phục mới của tôi, là anh ruột của Giang Diễm. Cũng là người cầm quyền thực sự của Giang gia.
Máy Trợ Thính Của Anh Ấy Trước khi ra mắt, tôi bao nuôi một thiếu niên tai bị điếc. Cho đến khi cha mẹ hắn tìm tới tôi, tôi mới biết hắn là thái tử gia của Trần gia, người giàu nhất Giang Thành. Nhưng ngay khi hắn ta quay lại tìm tôi, tôi lại vì một tờ chi phiếu mười triệu mà chạy mất. Gặp lại là buổi tối đi tìm nhà tài trợ. Đêm đó, hắn mặc cho tôi cầu xin tha thứ, hung hăng xuyên qua. Tự tay tháo máy trợ thính tôi tặng hắn, thì thầm vào tai tôi. “Kêu lớn tiếng một chút, em biết đấy, anh không nghe thấy.”
Mệnh Tôi Tôi Đổi Vào ngày tuyệt thực thứ năm, tôi bỗng hoán đổi linh hồn với em trai. Nó thay tôi lấy chồng, tôi thay nó cưới vợ. Bố mẹ trọng nam khinh nữ lập tức há hốc miệng. Bánh răng số phận bắt đầu chuyển động từ đây. Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
Theo Đuổi “Tự Do” Chân Chính Kết hôn được ba năm, Tống Luật Thanh thích thư ký của mình. Vì cô ta, anh ta không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, không tiếc bỏ rơi vợ và con gái. Ngày anh ta đi, anh ta quỳ trước bàn thờ tổ tiên một đêm, để hết tài sản lại cho tôi và con gái. “Là tôi có lỗi với hai người, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì nữa, tôi yêu cô ấy, tôi có thể từ bỏ tất cả vì cô ấy.” “Sống trong gia đình chỉ có tiền không có tình yêu như thế này là do tôi đen đủi.” “Nếu như không thể ở bên người mình yêu, cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa?” Tôi nhìn anh ta, quả quyết ký đơn ly hôn, nhận tất cả tài sản. Tình yêu trăm ngàn lỗ thủng, bốn phía không có chỗ nào chặt. Không cần cũng được.
Đánh Con Dọa Cha Hôm nay tôi lại phải xuống tay đánh chồng. Người khác chỉ muốn giết gà dọa khỉ, còn tôi đánh con dọa cha. Cha chồng tôi tức giận gào thét: “Con đánh lại ngay cho cha.” Hiển nhiên chồng tôi vẫn chưa hề nói cho ông ta biết, Taekwondo và Karate của tôi dễ dàng hạ bút thành văn. Cho dù hai cha con bọn họ có xông lên thì tôi vẫn thừa sức đối phó. Hắn dám ra tay ư?
Cuộc Đời Mới Của Thập Nguyệt Năm thứ mười sau khi kết hôn, chồng tôi dắt tiểu tam về nhà, còn đứng ngay trước mặt tôi, xin mẹ chồng tác thành. Mẹ chồng gật đầu đồng ý cho tôi và chồng ly hôn. Bà nhận tôi làm con gái nuôi, rồi nắm chặt tay tiểu tam, thành khẩn nói: “Sau này chuyện trong nhà giao hết cho con.” Tiểu tam: “Con sẽ cố hết sức ạ.” Mẹ chồng: “Yên tâm, cũng không khó lắm đâu, mẹ sẽ dạy con.” Tiểu tam: “Con cần làm gì ạ?” Mẹ chồng: “ 5 giờ sáng dậy nấu bữa sáng, 7 giờ đưa hai đứa nhỏ đi học, 8 giờ dọn dẹp, 10 giờ đi chợ lo cơm trưa, buổi trưa tranh thủ giặt đồ, 2 giờ chiều chuẩn bị bữa xế…” Tiểu tam: “…”
Hồi Kết Cho Kẻ Phản Bội Kết hôn năm năm, tôi cuối cùng cũng mang thai. Đang định nói cho Tư Nam Tầm biết tin vui này thì lại nghe thấy mẹ chồng hỏi hắn: “Bên An Tình, con dự định khi nào sẽ nói chuyện với nó? Tiểu Khê đã lộ rõ bụng bầu rồi, nhà họ Tư chúng ta không thể không có người nối dõi.” “Đợi thêm chút nữa, cho con thêm thời gian, con sẽ xử lý ổn thỏa.” Tôi đứng tựa ở cửa, lặng lẽ rút lại tờ giấy kiểm tra thai kỳ trong tay. Tư Nam Tầm, lời hứa của anh, rẻ mạt chẳng đáng một xu.
Ánh Sao Trong Đêm “Xuyên không vào thân xác của nữ phụ độc ác đã bắt nạt nam chính khi còn nhỏ, phải làm sao đây?” Tôi lo lắng cầm điện thoại lên và đăng câu hỏi này lên ứng dụng hỏi đáp X, rồi bồn chồn chờ đợi câu trả lời. Khi nghe thấy tiếng thông báo tin nhắn, tôi thậm chí cảm thấy cộng đồng mạng chính là vị cứu tinh của mình. Nhưng khi mở điện thoại ra, tôi suy sụp. Tại sao lại biến thành viết truyện cho tôi rồi? Mà sao kết quả đều là tôi bị xích bằng dây xích sắt, nhốt trong phòng tối thế?? Tôi: ╰(‵□′)╯ Cảm thấy hết cách cứu vãn, tôi thậm chí còn mở sọp pe ra tìm mua một cỗ quan tài thật là thoải mái cho bản thân. “Chưa đủ 16 tuổi không được kích hoạt thanh toán X” Mọe, đúng là tức phát điên mà.
Nữ Streamer Mượn Mệnh Sau khi tôi trở thành một streamer nổi tiếng, nữ streamer sống cạnh nhà âm thầm muốn đổi vận với tôi. “Cô mà cũng nổi tiếng được thì tôi chắc chắn còn nổi hơn. Tôi đẹp hơn cô nhiều, chỉ thiếu chút vận may gặp được đại gia thôi!” Tôi nghiêm túc khuyên cô ấy: “Tôi toàn mang vận xui!” Nhưng cô ta tự tin nghĩ rằng đã nhìn thấu ý đồ của tôi, vui mừng cho rằng mình đã mượn được vận may. Nào ngờ, tôi vốn là một kẻ “người sống không số mạng”, còn là một streamer chuyên khám phá linh dị. Đám vận xui đầy trời này cuối cùng cũng tìm được người thừa kế!
Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Anh Trai Cưa Đổ Liên tục dành được ba hạng mục từ tay đối thủ một mất một còn của mình, anh tôi lập tức trở nên kiêu ngạo, ở trước mặt tôi không ngừng nói khoác. “Thi đậu thủ khoa đại học thì sao chứ? Là hot boy đại học A thì sao? Cha là đại gia giàu nhất thì thế nào? Không phải cũng bị anh giẫm đạp à.” “Chậc chậc chậc, đấu nhiều năm như thế, anh biết anh mới là người thắng cuối cùng mà.” “Ôi, nghe nói gần đây cậu ta đang yêu đương, không biết ai mắt mù mà xem trọng cậu ta vậy chứ?” Nghe được câu nói đó, tôi lạnh hết cả sống lưng, chỉ có thể cười gượng. Bởi vì chỉ cách một cánh cửa, tôi đang bị đối thủ không đội trời chung của anh ấy ôm chặt ở trong ngực. Người đàn ông nhẹ nhàng cắn lấy vành tai của tôi, cười khẽ. “Cục cưng, anh có giỏi không?” “Anh ta còn chẳng phát hiện là anh đang nhường anh ta đấy.” “Vậy em có định ban thưởng cái gì khác cho anh không, hửm?”
Hàng Xóm Quái Đản Ngay ngày đầu tiên chuyển đến khu nhà mới, tôi đã bị bà hàng xóm trong nhóm cư dân quấy rầy điên cuồng: [Toàn thể thành viên, áo len đan tay thủ công quý mới giá ba nghìn tám một chiếc, khăn quàng cổ đan tay thủ công một nghìn sáu một chiếc, tất cả mọi người phải mua một bộ trở lên, không giới hạn số lượng.] [Hộ 1701, hộ mới chuyển đến phải đặt tối thiểu ba bộ, tổng cộng mười sáu nghìn hai trăm đồng, xin tự giác chuyển khoản thanh toán đầy đủ cho tôi, nếu không sẽ phải tự chịu hậu quả!] Nhìn tin nhắn trong nhóm, tôi cố gắng nhớ lại kỹ thuật giao tiếp ứng xử mà y tá đã dạy tôi khi còn ở bệnh viện tâm thần. Lúc này tôi nên nói [Được rồi, xin bà tránh xa tôi một chút, cảm ơn.]
Liệt Tổ Liệt Tông Anh trai đưa chị dâu mới về quê tế tổ. Chị dâu xinh đẹp ở trong từ đường gây chuyện, phàn nàn gia tộc rắc rối, làm quá mọi chuyện. Các thân thích trong tộc không vui, anh trai cười hòa giải nói nhà chị dâu không có những chuyện này. Chị dâu vừa nói xong, một bài vị tổ tông rơi xuống đất dù không có gió. Các thân thích đứng trong từ đường lập tức quỳ lạy. Chỉ có chị dâu không quỳ, còn lên tiếng giễu cợt. “Đúng là một đám nhà quê đạo đức giả.” Nói xong còn tiến lên đá vào bài vị tổ tiên mấy cái. Sau kỳ nghỉ, ai về nhà nấy. Tôi nhận được điện thoại của anh trai: “Uyển Như, mau cứu chị dâu!”
Kẻ Vô Ơn Mẹ tôi thời trẻ là người não yêu đương. Bà một lúc làm hai công việc để nuôi bố tôi đi học đại học, kết quả là, khi bố tôi tốt nghiệp, thi đậu vào công chức, ông ta liền đá bà. Nguyên nhân rất đơn giản, lý do rất thuyết phục: 1. Công nhân VS công chức, không xứng nữa; 2. Cuộc sống như một đường chạy dài, khi một người cố gắng chạy, còn người kia dậm chân tại chỗ, thì chắc chắn sẽ có một người bị bỏ lại. Trong mắt bố tôi, mẹ tôi là người đứng yên, họ đã thuộc về hai tầng lớp khác nhau, không còn tiếng nói chung. Mẹ tôi không cam tâm bị bỏ rơi, trong căn phòng cho thuê, bà lớn tiếng cãi vã, nói bố tôi là sói mắt trắng, bà không đồng ý chia tay. “Chia tay chưa bao giờ chỉ là chuyện của hai người, chỉ cần một người quyết định là được, cô đã là người bị chia tay.” “Nhưng chúng ta đã kết hôn! Chúng ta là vợ chồng! Chứ không phải chỉ là bạn trai bạn gái!” Bố tôi cười lớn, giơ một bàn tay ra: “Vợ chồng? Giấy kết hôn đâu?”
Bạch Nguyệt Quang Khi tôi du học về nước, thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một tổng tài bá đạo, đang say đắm với thế thân của tôi. Mẹ anh ta tìm đến tôi: “10 triệu, hãy quay lại bên con trai tôi.” Tôi từ chối khéo: “Dì ơi, dì hiểu mà, làm một bạch nguyệt quang đúng nghĩa thì phải như đã chet rồi.” “1 tỷ, làm hay không?” “Không vấn đề gì, con đảm bảo dì sẽ hài lòng!”