Ngôn Tình
Thử Cảm Giác Mới Nhẫn cưới của chồng tôi bị tiểu tam ném vào bồn cầu. Anh ta thản nhiên giải thích: “Lên giường quên tháo ra, cô bé đó tính khí thất thường.” “Giờ anh đã như vậy rồi, em sẽ không còn tính toán chuyện cái nhẫn chứ?” Thậm chí còn xúi tôi cũng ra ngoài thử cảm giác mới một lần. Tôi thở dài một hơi. Bởi vì nhẫn cưới của tôi cũng đang nằm trên giường của một “cậu em nhỏ”. Lấy mình suy người. Chồng tôi chắc cũng sẽ không so đo đâu, nhỉ? Nhưng tôi không ngờ, anh ta lại đỏ mắt chất vấn tôi: “Thử thì được, nhưng sao em lại nghiêm túc như vậy?”
Cảm Ơn Bạn Trai Đã Đưa Anh Ruột Tới Tôi và thanh mai trúc mã của bạn trai tôi cùng gặp tai nạn xe. Tôi mù, cô ta gãy xương. Tuy nhiên, ở chỗ ngoặt trong bệnh viện, tôi nghe thấy giọng bạn trai đang gọi điện cho anh trai anh ta. “Anh, anh hãy dùng thân phận của em để chăm sóc Lâm Tiễn thay em, cô ấy bị mù, giọng chúng ta giống nhau, cô ấy sẽ không phát hiện ra đâu. Em muốn đưa Thẩm Giai ra nước ngoài làm phẫu thuật, anh biết rồi đấy, cô ấy chỉ có thể dựa vào mình em thôi.” Thanh mai trúc mã của anh ta hỏi anh ta: “Anh yên tâm giao bạn gái của mình cho anh trai anh vậy à?” Chu Hoài Ngôn cười nói: “Anh trai anh và cô ấy đều là người rất truyền thống, họ sẽ không làm những chuyện khác người đâu.” Tôi núp trong góc, đôi môi run rẩy, hai hàng nước mắt lăn dài. Chu Hoài Ngôn, anh ta… Sao anh ta biết tôi thích anh trai anh ta! Đợi khi anh ta quay về, muốn cầu hôn tôi, anh trai anh ta – Chu Diên ôm tôi, nở nụ cười mờ ám: “Chị dâu em sắp mang thai tới nơi rồi, em còn chưa từ bỏ ư?”
Dưới Ánh Đèn Cùng Anh Kiếp trước, tôi bị đánh thuốc, vội vã tìm đến vị hôn phu để cầu cứu, nhưng anh ta lại chụp ảnh tôi rồi tính toán khiến tôi phải chết. Sau khi trọng sinh, tôi không chút do dự lao vào vòng tay của một thợ sửa xe thô kệch. Người đàn ông cao lớn ánh mắt u ám, giọng nói kìm nén: “Ngoan nào, đừng đùa với tôi.” Tôi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, quàng tay qua cổ hắn, run rẩy nói: “Không quan tâm, tôi muốn.” Cuối cùng, tôi phải tự gánh chịu hậu quả, giọng nói cũng trở nên mệt mỏi vì khóc, nghẹn ngào mắng hắn là đồ khốn. Chu Lệ hôn lên giọt nước mắt nơi khóe mắt tôi, dịu dàng dỗ dành: “Ừ, anh yêu em đồ ngốc.” “Còn có một thứ khốn nạn hơn, em muốn xem không?”
Lúc chia tay với Đình Vân Thâm, tôi và anh ta cãi nhau đến mức rất khó coi.Anh ta đập hết tất cả những thứ có thể đập, mắt đỏ bừng, gào vào mặt tôi:“Tô Uyển, nếu lần nữa phải cúi đầu trước em, tôi không bằng con chó!”Vài năm sau, nhà tôi phá sản.Anh ta chuyển cho tôi năm trăm vạn.Bạn thân của anh ta hỏi:“Cậu không phải thề là không bao giờ quan tâm đến cô ta nữa sao?”Đình Vân Thâm thở dài:“Cậu không hiểu đâu. Tô Uyển xưa nay luôn kiêu ngạo, nhưng hôm nay… cô ấy đã cúi đầu rồi.”Bạn thân anh ta ngơ ngác:“Cô ấy cúi đầu lúc nào? Hai người còn chưa gặp mặt à.”Đình Vân Thâm nói rất nghiêm túc:“Cô ấy nhận tiền của tôi. Cô ấy muốn quay lại với tôi.”Bạn thân anh ta tức đến bật cười:“Cậu chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng người ta, người ta từ chối kiểu gì?”“Trả lời tôi đi!”
Bản Giao Hưởng Giữa Các Vì Sao Mười năm sau khi Ký sinh trùng xâm chiếm Trái đất. Thiếu niên tự kỷ mà tôi chăm sóc đã bị thay thế lõi não. Hăn tự xưng là vương tôn quý tộc, và mỗi khi bị thương lại tạo ra những năng lực kỳ lạ ngẫu nhiên. Tôi khẽ khàng vuốt ve ngọn cỏ nhỏ này, âu yếm chú thỏ con kia, “Có phải là cậu không? Nếu đúng, thì cử động chút nha.” Lòng tôi bực bội, ám hiệu nhận dạng đã được thỏa thuận là hình trái tim rồi. Sau đó, khi hai đội quân đối đầu, tôi được giao nhiệm vụ nguy hiểm nơi tiền tuyến. Bất ngờ, lũ quái vật ngoài hành tinh hung hãn cuồng nộ bỗng ngừng tấn công, giơ cao cánh tay gớm ghiếc lên đỉnh đầu, đồng loạt hướng về phía tôi tạo thành hình trái tim thô kệch.
Nhặt Được Tiểu Zombie Tôi trừng mắt nhìn tiểu Zombie đang cắn cổ mình, bất lực ấn trán. Bảo bối, hình như em chưa có răng. Nhưng phải làm sao đây, hình như nó bám lấy tôi rồi, đôi tay mũm mĩm cứ ôm chặt lấy tôi không chịu buông. Tình hình khẩn cấp, tôi chỉ có thể mang nó theo để bắt đầu hành trình tìm mẹ cho tiểu Zombie. Ai ngờ, tìm mãi không thấy mẹ nó, thế mà lại tìm thấy bố nó – Zombie vương. Hơn nữa, Zombie vương này lại chính là bạn trai cũ đã chia tay tôi hai năm trước – Tống Dục! Hóa ra anh ta đã nhanh chóng chuyển sang người khác, còn tôi vẫn còn lưu luyến anh ta! Sự thật khiến tôi đau lòng, tôi tức đến nỗi bốc khói! “Cả nhà Zombie các người tránh ra cho tôi, tránh ra! Tránh ra!”
Cẩm Nang Công Lược Em Trai Chiếm Hữu Quá Mức Năm ngỗ ngược nhất, tôi ngủ với em trai mắc chứng chiếm hữu cao rồi bỏ trốn ngay trong đêm. Ở nước ngoài, tôi sống rất tốt. Cho đến khi mẹ tôi giả bệnh lừa tôi về nước. Cậu thiếu niên từng si mê ngày nào giờ đây lại lạnh nhạt, ngoan ngoãn gọi tôi: “Chị.” Sau đó… “Nhanh chóng mất cảnh giác như vậy.” Cậu nhếch môi cười khẽ, ánh mắt tối sầm lại: “Hay là, chị đã chuẩn bị tinh thần để bị tôi chơi chết rồi?” “Chị.”
Phu Quân Ta Cùng Cả Nhà Hắn Đều Là Kẻ Vô Dụng Kế mẫu gả ta cho một kẻ vô dụng, còn mỹ danh nói rằng: “Đại tiểu thư nhà chúng ta tính tình nóng nảy, chỉ có gả cho loại người này mới có thể chịu đựng được cái tính xấu ấy.” Nhà chồng của ta, từ cha mẹ chồng đến đệ đệ chồng, đúng thật là một lũ vô dụng. Bị người ta bắt nạt đến tận cửa, vậy mà chỉ biết lặp đi lặp lại vài câu: “Được.” “Có thể.” “Cũng được.” Chỉ có với ta, mới chịu nói thêm vài chữ: “Nương tử nói phải.” “Tẩu tẩu nói gì thì là thế ấy.” “Con dâu muốn, thì lấy.” “Ai cũng không được bắt nạt con dâu.” Kẻ lưu manh dám trêu ghẹo ta bị đánh gãy chân, kẻ có ý đồ bất chính với ta thì mất mạng. Ta quay đầu nhìn cả Triệu gia. Không thể nào là bọn họ làm, đúng không?
Kiếp Này Không Còn Tiếc Nuối Kiếp trước, phu quân sau khi khải hoàn trở về đã dùng quân công cầu hôn nữ tướng quân, muốn nàng ta làm bình thê, còn bắt ta bỏ tiền chuẩn bị sính lễ cho hắn. “Ta và Lăng Thu tình đầu ý hợp, sính lễ tất nhiên phải chọn thứ tốt nhất, tuyệt đối không thể qua loa với nàng ấy.” Phu quân và phụ mẫu hắn ta một người hát mặt đỏ một người hát mặt trắng, cùng nhau khống chế và lừa gạt ta, lôi hết của hồi môn ta mang theo để bù đắp cho nhà chồng. Ta từng cho rằng chỉ cần chịu đựng nhẫn nhịn thì sẽ đổi được tấm chân tình của hắn, nào ngờ lại bị phụ mẫu hắn và hắn giày vò cả một đời, cuối cùng ch:ết thảm trong cô độc. Sau khi trọng sinh, ta trở về đúng ngày hắn khải hoàn hồi kinh. Ta lập tức vào cung, cầu xin Hoàng thượng ban cho ta và hắn được hòa ly. Kiếp này, kẻ ngu tình si ngốc ấy, ai muốn làm thì cứ làm!
Sau Khi Gặp Em Quán cà phê giảm giá 50% cho trẻ em dưới 5 tuổi và cựu chiến binh, tôi điên cuồng ra hiệu cho đứa con trai sáu tuổi của mình. Con trai: “Chào chú, cháu là cựu chiến binh.” Bạn trai cũ là ông chủ giống như cười mà không phải cười: “Con trai cô à? Cũng thông minh đấy.” Tôi phản kích: “Di truyền từ anh.” … Ấy không phải, anh nghe tôi giải thích đã.
Sốc! Chồng Tôi Là Boss Trong Trò Chơi Kinh Dị Sau khi vào trong game đánh quái thú để thăng cấp, tôi gửi tin nhắn cho chồng của tôi: [Chồng ơi, buổi tối em muốn ăn hải sản, yêu anh.] Sau đó, tôi cứ thế giết quái một cách sảng khoái. Kết quả, cuối cùng cũng gặp được boss ẩn, hắn ngồi trên ngai vàng với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. “Vợ ta còn đang chờ ta về nấu cơm, các ngươi chỉ có mười phút.” Tôi: “???!!!” Ôi trời?! Sao tên boss này lại trông giống hệt chồng tôi thế?
Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần Vị hôn phu của ta gặp chuyện mất trí nhớ. Tại yến tiệc trong cung, hắn chỉ liếc qua đã bị đích tỷ cuốn hút. Khi người bên ngoài hỏi đến ta, hắn chỉ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: “Có đích tỷ cao quý như vậy, một thứ nữ tầm thường như nàng, làm sao có tư cách xứng với bổn vương?” Đích tỷ ngay lập tức đắc ý ra mặt. Còn ta, chỉ thở dài thay nàng. Bởi vì nàng chẳng hề biết, người nam nhân này, tận sâu trong cốt tủy, là một kẻ điên rồ đến mức nào.
Yêu Anh Là Điều Em Chắc Chắn Nhất Tôi thầm yêu anh nhiều năm, người đàn ông ấy lại vô tình uống phải ly r/ượu bị b/ỏ th/u/o^c thay tôi. Nhìn anh cau mày, khó chịu đến mức cả gương mặt căng thẳng, tôi không kìm được mà đưa tay chạm vào thắt lưng anh, khẽ nói: “Hay… để em giúp anh nhé…” Anh sa sầm mặt, đẩy tôi ra: “Giang Mộng Dao, ai dạy em làm mấy chuyện này hả?!” Tôi tiến sát lại gần, nở nụ cười trong trẻo: “Chẳng ai dạy cả… Hay là anh dạy em đi?” Anh không nói gì thêm, chỉ lạnh lùng đẩy tôi ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Cánh cửa ngăn cách tôi và anh, cả sự rung động non dại của tôi nữa. Nhiều năm sau, anh cúi xuống bên tai tôi, giọng khàn khàn mang theo nụ cười nguy hiểm: “Dao Dao, lát nữa đừng có khóc đấy nhé…”
Ba Lần Gả Lang Quân Ngày thứ hai sau khi đính hôn với vị hôn phu, ta xuyên không đến mười năm sau. Mở mắt ra, bên đầu giường có một đôi long phượng thai đáng yêu đang nằm sấp, sợ sệt gọi ta là mẫu thân. Sau đó, ta gặp được phu quân mười năm sau của mình. Lông mày và đôi mắt của chàng u ám, hoàn toàn không giống với vị công tử thanh phong minh nguyệt trước kia. Sau này ta mới biết, thân thể của ta đã bị một người nữ tử khác chiếm giữ mười năm.
Báo Thù Cho Em Từ nhỏ tôi đã bị bắt cóc và tra tấn. Sau đó may mắn được cứu, lại phải gả cho một người đàn ông nghèo nhưng diện mạo anh tuấn. May mắn hơn là lúc mang thai được bảy tháng, cha mẹ ruột tìm được tôi. Chỉ đáng tiếc là, tôi cùng đứa con trong bụng cùng nhau chết trên đường về nhà nhận người thân. Đêm hôm đó, tại cảng có mấy chiếc máy bay tư nhân đáp xuống, làm chấn động cả Hồng Kông. Không ai biết, người đàn ông một thân sát khí đi xuống cầu thang kia. Là Tần Cửu Xuyên đại ca đã ở ẩn nhiều năm ở Hồng Kông, cũng là… người đàn ông làm chồng của tôi ba năm. Hắn vẫn mặc chiếc áo sơ mi rẻ tiền mà tôi đã mua. Nhưng tôi – người ngày ngày tự tay cài cúc áo cho hắn, sẽ không trở về nữa.
Tôi Từ Một Chú Gấu Túi Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến 18 Tôi là một chú gấu túi, sau khi bị ngã từ trên cây xuống liền ngoài ý muốn xuyên vào một nữ minh tinh tuyến 18. Trong một chương trình tạp kỹ, đối thủ không đội trời chung của nguyên chủ mở miệng chế nhạo tôi: “Em gái La La (Lạp Lạp), có phải hay không cô tiêm axit hyaluronic (filler) tiêm nhiều quá nên không cẩn thận xóa luôn nếp nhăn trên não rồi?”. Tôi nhai lá rau trên tay một cách đần độn: “Không, ở chỗ đó tôi là kẻ thông minh nhất, bộ não vẫn còn chút nếp nhăn ó..” Cư dân mạng:… [Tinh thần trạng thái thật tuyệt đẹp, hứng thú rất ổn định, muốn like!]
Thân Mật Quá Mức Vào ngày trúc mã của tôi kết hôn với người khác, tôi đã gặp phải tai nạn máy bay. Người đến thu dọn thi thể tôi chính là Trần Dập Châu, người mà tôi từng vô cùng ghét bỏ. Anh bỏ lại tất cả để tự sát và cùng tôi xuống hoàng tuyền. Ở một kiếp sống khác, giữa cơn mưa lớn, tôi đã gõ cửa nhà Trần Dập Châu. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của anh, tôi nắm lấy tay áo của anh và nói: “Trần Dập Châu, chúng ta kết hôn nhé?” Mắt người đàn ông đỏ hoe, nhưng anh lại dửng dưng hất tay tôi ra: “Chơi đùa với tôi thấy vui không?” Đêm đó, tôi rùng mình vì lạnh dưới mưa. Trần Dập Châu mở cửa với vẻ mặt tức giận, thở dài rồi kéo tôi vào lòng: “Thẩm Đường, tôi thực sự giống như một con chó mà em nuôi.”
Trói Buộc Người Rắn Năm thứ ba ở bên nhau, Bạch Nguyệt Quang của Giang Cẩn Niên về nước rồi. Sợ tôi bám chặt không buông, dung túng cho cô ta vứt tôi vào chợ đen. Người rắn sắp chết quấn lấy eo của tôi, hung dữ nói: “Mau cắn tôi.” Nhị Thế Tổ của giới thượng lưu cười lớn: “Biết ngay Giang thiếu gia sao có thể thích một người què, chắc chỉ là đang giận dỗi đại tiểu thư Bạch gia thôi.” Không một chút do dự, tôi cắn lên tuyến nọc độc của người rắn, dùng miệng hút một lượng lớn máu tươi. Không để cho Giang Cẩn Niên một chút cơ hội hối hận. Máu của người thú là tình cổ. Tôi bắt đầu quên Giang Cẩn Niên, cũng quên từng vì anh ta mà gãy một chân. Nhưng khi tôi hoàn toàn quên đi anh ta, Giang Cẩn Niên lại đỏ mắt cầu xin tôi: “Du Du, anh hối hận rồi!” Thiếu gia kiêu ngạo nhất Đế Đô, bả vai khóc lóc run rẩy không ngừng. Nhưng tôi nhìn ánh mắt của anh ta chỉ thấy vô cùng xa lạ, vô cùng nghi ngờ hỏi: “Anh là ai vậy?”
Cẩu Hoàng Đế Muốn ”Ăn” Ta Cẩu Hoàng đế muốn ăn thịt ta. Ta là “đồ ăn” cẩu Hoàng đế nuôi trong cung. Phụ thân ta đã nói với hắn rằng ăn ta sẽ trường sinh bất lão. Tuy nhiên, yêu cầu là ta phải đủ mười tám tuổi mới được làm thịt. Vừa qua sinh thần thứ mười tám, ta bị đưa lên long sàng. Nhìn thấy táo đỏ, đậu phộng, long nhãn, hạt sen được bày biện đầy giường, ta run bần bật: “Ăn sống sao? Quá tàn nhẫn!” Cẩu Hoàng đế nhìn ta với vẻ âm trầm, nheo mắt lộ ra hàm răng trắng: “Trẫm chờ không kịp nữa rồi.”
Biến Mất Mười lăm năm bên nhau, vậy mà giờ đây người đàn ông tôi từng yêu say đắm lại đang bóp cổ tôi, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy căm phẫn. Vì sao chứ? Vì tôi bóp nát trái tim anh một cách bất nhân, cười khinh bị khi nhìn anh khóc. Thì sao chứ? Anh ta đáng nhận!!! Ngày con gái bé bỏng của chúng tôi nằm viện trong tình trạng nguy kịch, anh lại chọn ở bên một người phụ nữ khác. Tôi cho anh thời gian để hối hận, nhưng không cho anh cơ hội để chuộc lỗi. Đó là cách trả thù tàn nhẫn nhất của tôi dành cho anh. Khiến anh sống day dứt cả đời.