Ngôn Tình

Gió Ngừng Trời Sáng

Gió Ngừng Trời Sáng Khi hay tin Quý phi có thai, phu quân liền đón về tiểu thanh mai vốn thủ tiết. “Hiện nay muội muội của ta đã được sắc phong Quý phi, lại còn hoài thai đứa con duy nhất của Thánh thượng.” “Chương gia ta từ nay chẳng cần phải nương tựa vào cái gia tộc lụn bại như Thôi gia các ngươi nữa. Ta muốn thuận theo tâm ý của bản thân, đón người nữ tử ta yêu về làm bình thê.” Đúng là buồn ngủ lại gặp người đưa gối. Ta vừa nghe Quý phi tự chuốc họa, lén lút tư thông cùng thị vệ, đang bối rối lo việc thoát thân thế nào, thì phu quân đã vội vàng mang về một kẻ thế mạng. “Nếu đã vậy, ngôi vị chủ mẫu của Chương gia cứ nhường cho nàng ta, ta tự xin rời đi.”

Linh Hồn Hèn Nhát

Linh Hồn Hèn Nhát Ngày tôi mất việc, tôi ứng tuyển vào làm thiết kế mỹ thuật cho một ngôi nhà ma. Bản tính nhát gan đã khiến tôi không thể biết rằng nơi đây là một trong những ngôi nhà ma nổi tiếng nhất thành phố, có tên là “Lâm Gia Cổ Trạch” – nhân viên ở đây đều là ma, hàng thật giá thật.

Phần 5 - Như Ý Bắt Cốt Yêu

Như Ý Bắt Cốt Yêu Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Phần 5: Như Ý bắt Cốt Yêu Phần 6: Như Ý Bắt Thi Cô Một người bạn gọi điện cầu cứu vào lúc nửa đêm: “Nhanh cứu tôi! Có một người trần truồng vào nhà tôi!” Tôi mắng cậu ta là đồ điên, chuẩn bị tắt điện thoại. Cậu ta đã gửi video qua. Trong video giám sát, một bộ xương người trắng toát đang đi qua đi lại trong phòng khách.

Nợ Máu Trả Bằng Máu

Nợ Máu Trả Bằng Máu Kiếp trước, ngày ta chết, Hoa Kinh tuyết rơi đầy trời. Khi ta thất khiếu chảy máu, không cam lòng trút hơi thở cuối cùng, phu quân ta là Thế tử Tuyên Dương Hầu phủ, Đào Nguyên Thanh đang hân hoan đón dâu. Mỗi người trong Tuyên Dương Hầu phủ đều tràn ngập niềm vui. Không ai nhớ rằng ở hậu viện lạnh lẽo, vẫn còn giam giữ một người như ta, Thế tử phu nhân vừa mới sảy thai, bị ép “Chết bệnh”. Để chiếm đoạt gia sản Bạch gia của ta, Đào gia đã nhẫn tâm tuyệt tình. Chúng giả danh sơn tặc, tàn sát cha mẹ ta. Sơn tặc treo xác cha mẹ ta trước trại giặc phơi nắng suốt mấy ngày, lại đốt xác hai người họ để xóa bằng chứng, khiến xương cốt cũng không còn. Chúng cấu kết với gian thần, oan giết ca ca ta. Ca ca ta là Bạch Tú Lâm, đã chiến đấu trên chiến trường nhiều năm, vừa được phong làm Vân Huy tướng quân, vậy mà lại bị vu cáo thông địch phản quốc, bị xử lăng trì hai nghìn nhát dao! Người ca ca trung thành của ta, đến chết vẫn trợn tròn mắt, tràn đầy huyết lệ. Chúng nịnh nọt hoàng tử, bày mưu hãm hại muội muội ta. Gả muội muội ta cho Tam hoàng tử trời sinh tính tình tàn bạo để bị chà đạp, muội muội đáng thương của ta, Tú Nguyệt, mới mười lăm tuổi, bị tên Tam hoàng tử mặt người dạ thú kia hành hạ mấy ngày, cuối cùng đập đầu vào cột trụ hành lang mà chết… Từng chuyện một, đều do bà mẫu tốt của ta, phu nhân Tuyên Dương hầu Tần Thục Nghi, đích thân kể cho ta nghe. Chính bà ta đã ép ta uống độc dược, xé bỏ lớp mặt nạ dịu dàng nhân từ ngày trước, “đại phát từ bi” nói cho ta biết sự thật, cười gằn bảo cho ta làm một con quỷ minh bạch dưới suối vàng. Nha hoàn hồi môn đi theo ta từ nhỏ, Xuân Cảnh và Thu Ý, trung thành bảo vệ chủ nhưng lại bị gia đinh của Đào gia lôi đi, bị loạn côn đánh chết. Đào gia đón dâu, mỗi sợi chỉ đỏ trên hỉ đường đều thấm đẫm máu tươi của Bạch gia ta! Thật nực cười, ta từng tưởng rằng bản thân có được mối lương duyên tốt, đối xử chân thành với mọi người trong Đào gia. Nhưng không ngờ từ khi ta bước vào Đào gia, ta đã bị coi như món ăn trên đĩa, miếng thịt trên thớt, bị bầy sói đói vây quanh. Sống lại một kiếp, Tần Thục Nghi từng cao cao tại thượng giờ quỳ dưới chân ta, đập đến vỡ đầu, mặt mày đầy máu cầu xin ta bỏ qua cho cả Đào gia. Giống như năm xưa, ta quỳ trong tuyết cầu xin bà ta tha cho Xuân Cảnh và Thu Ý của ta. Bỏ qua ư? Ta cười lạnh. Nợ máu chồng chất của Bạch gia ta, sao có thể bỏ qua được!

Nguyệt Vãn Hàn Tịch

Nguyệt Vãn Hàn Tịch  Ta là dân phụ bị hoàng thượng cưỡng ép mang vào cung. Mọi người đều nói ta như một con gà rừng một bước hóa phượng hoàng, nhưng không ai biết rằng ta và phu quân đã là thanh mai trúc mã, tình sâu nghĩa nặng. Họ chỉ biết hoàng thượng là vị minh quân được vạn dân ca tụng, nhưng không biết phu quân của ta cũng là người tài hoa xuất chúng, là nhân trung long phượng. Ta kề trâm lên cổ, cầu xin hoàng thượng tha cho phu quân. Hoàng thượng gật đầu đồng ý, nhưng phu quân của ta lại chết đi vào ngày đông tuyết rơi trắng xóa.

Người Chồng Thánh Mẫu

Người Chồng Thánh Mẫu Ngày con trai tôi mất, anh ấy đang cứu bạch nguyệt quang. 

Cô Vợ Bán Đồ Cũ Của Tổng Tài

Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi. Đối mặt với em kế: Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.” Đối mặt với thanh mai trúc mã: “Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.” Đối mặt với vị hôn phu: “Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—” “Tiêu Sở Sở.” Một người nghiến răng nghiến lợi. “Cô có định bán luôn cả tôi không?” Tôi nhún vai: “Cũng được thôi.” Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession: 【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】 【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】 Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa. “18 á?” “Là ai nói thế?” “Rõ ràng là 20 cơ mà.”

Đặt Bẫy

Đặt Bẫy Sau khi ly hôn với Lục Tử Mặc, tôi tình cờ gặp được anh ta ở hành lang của trung tâm chăm sóc bà mẹ và trẻ em. Anh ta và mối tình đầu Sở Vũ Yên đang khám sức khỏe. Còn tôi ôm đứa con ba tháng tuổi của mình đi chích vắc – xin. Anh ta bấm ngón tay tính toán rồi hỏi tôi với nét mặt đầy kinh ngạc: “Giang Uyển, nếu… nếu lúc đó em đã mang thai, tại sao em vẫn đồng ý ly hôn?” Tôi trào phúng trong lòng: Đương nhiên là do tôi muốn ly hôn rồi, con cũng đâu phải là con của anh!  Hoàn Tiền Shopee  Từ 3/4/2024, Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee.  🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng. Bấm Đây Để Đăng Ký Hoàn Tiền

Cuộc Đời Có Em

Cuộc Đời Có Em Tôi bị Bạch Nguyệt Quang của Lục Hoài An đẩy xuống cầu thang, đầu tôi bị thương. Từ cả ngày quấn quýt bám lấy hắn giờ chỉ cần nhìn thấy hắn là sợ muốn tránh còn không kịp. Tất cả mọi người đều chúc mừng hắn cuối cùng cũng thoát khỏi tôi. Lục Hoài An lại ném ly rượu trong tay. Lúc gặp lại tôi ở nhà cũ Lục gia. Tôi đang bị chú của hắn hôn môi. Người đàn ông liếc xéo, cười mở miệng: “Chú mang thím của cháu về ra mắt gia đình, ngoan, gọi thím đi!”

Hạc Tâm Viên Mãn

Hạc Tâm Viên Mãn Sau bữa tiệc mừng thắng trận, thuộc hạ đề nghị đưa ta đi hưởng lạc nhân gian. Tỉnh dậy sau một đêm say xỉn, nam kỹ mà ta hẹn không thấy đâu, thay vào đó là Thượng thư Thương Hạc Vũ, toàn thân đầy những vết tích mờ ám, đang nằm trong lòng ta. Khi tỉnh dậy, vẻ mặt hắn lạnh lùng đến đáng sợ, “Kết hôn hoặc chết, tướng quân chọn một đi.”

Giấc Mộng Thanh Xuân

Giấc Mộng Thanh Xuân Chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ thi đại học, hoa khôi trường lại xé tan tài liệu ôn tập của thủ khoa khối. Tôi tức giận đến mức muốn đi tìm hoa khôi lý luận một phen, thì trên đầu bỗng hiện lên hàng loạt dòng bình luận. 【Cô ta thật cản trở, nơi này rõ ràng là sân chơi tình cảm ngọt ngào của nam nữ chính, cô chen vào làm gì chứ, thật chướng mắt.】 【Cười chết mất, cô ả mưu mô này ngoài mách lẻo ra còn biết làm gì? Đáng đời cuối cùng bị nam chính hại cho tan cửa nát nhà.】 【Còn giả vờ mang danh học vì nam chính nữa chứ, ai mà không nhìn ra tâm tư nhỏ bé kia chứ.】 【Đúng vậy, nếu thế giới này không có những nữ phụ lo chuyện bao đồng như cô ta thì nam nữ chính mong manh yếu đuối của chúng ta đã yên ổn bên nhau rồi.】 Tôi khựng bước lại, nhét tài liệu ôn tập chuẩn bị cho bạn thanh mai vào tay bá vương học đường. “Nghe nói cậu thích tôi? Tôi sẽ dạy kèm cho cậu một tuần, nếu cậu thi đậu điểm chuẩn đại học hạng một, chúng ta sẽ bên nhau.” Bá vương mắt mơ màng ngái ngủ: “?”

Tiểu Mãn

Tiểu Mãn Thế tử nhặt ta ra từ đống nô lệ, trang điểm rồi cắt lưỡi ta, dạy dỗ cho ta thay đổi mọi cử chỉ, biến ta thành hình ảnh bạch nguyệt quang của hắn. Hắn tỏ ra rất cưng chiều, cho ta cùng hắn đi chơi, dùng bữa, đánh cờ. Chỉ cần ta liếc mắt, ngày hôm sau, châu báu, trang phục đắt tiền sẽ được đưa đến trước mặt ta. Đúng lúc ta nghĩ rằng cả đời này sẽ như vậy thì bạch nguyệt quang của hắn đã trở về. Hắn nói: “Ngươi đi đi, ta sẽ phối cho ngươi một hạ nhân tốt. Ta đã cho hắn một số tiền, hắn chắc chắn sẽ không chê bai ngươi.”

Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc

Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc Hệ thống ngủ say tám năm đột nhiên lên tiếng. Nó bảo tôi cầm nhầm kịch bản, tôi không phải nữ chính của tiểu thuyết. Mà là nữ phụ độc ác, tôi không chỉ ngủ với đàn ông của nữ chính, mà còn kết hôn với anh! Sau khi nữ chính thật sự xuất hiện, tôi sẽ vì ghen tị mà điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng bị chính chồng mình tự tay giết chết! Tôi thu dọn hành lý suốt đêm rồi ném lại tờ đơn ly hôn rồi vội vàng bỏ chạy. Nhưng không ngờ tất cả các chuyến bay đều bị chặn lại, Phó Thâm Thời mang theo vệ sĩ, chặn tôi ở sân bay! Anh nắm chặt tờ đơn ly hôn, cười lạnh lẽo: “Vợ à, trò đùa này không vui đâu.”

Rượu Vào Không Hỏng Việc

Rượu Vào Không Hỏng Việc Nửa đêm cãi nhau với ba mẹ, tôi dứt khoát xách túi chạy sang nhà bạn thân ngủ nhờ. Tôi vừa chợp mắt được một lúc thì bị cơn buồn tiểu đánh thức. Lơ mơ đi ra ngoài, không biết bằng cách nào lại mò nhầm vào phòng anh trai của Dao Dao. Còn chưa kịp tỉnh táo, tôi đã trèo thẳng lên giường người ta. Tay theo bản năng mò lên ngực anh ta. “Anh cũng biết mà, người như tôi ý chí yếu lắm… anh không mặc áo như vậy, thật sự rất dễ khiến tôi phạm tội.” “Wow… mềm mềm này…” “Đã vào giấc mơ rồi thì đừng trách tôi, đêm nay tôi phải xử anh cho bằng được.” Tôi trở mình, đè cả người lên anh ta. Không ngờ người đàn ông ấy khẽ cười, giọng trầm thấp đầy tà khí. “Chỉ trong mơ mới dám to gan như vậy à? “Sao không thử nói ‘xử tôi’ ngay trước mặt tôi ở ngoài đời xem?”

Khương Chi

Khương Chi Năm thứ ba Khương Chi theo đuổi Châu Tư Nam, anh ta lại phải lòng một nữ sinh đại học xinh đẹp. “Đợi anh chơi chán rồi, anh sẽ ngoan ngoãn về cưới em.” Dựa vào hôn ước đã định từ trước, Châu Tư Nam không ngần ngại thay đổi người yêu liên tục. Anh ta nghĩ chắc đầu óc tôi ngu ngốc, không thể rời xa anh ta. Nhưng lần này tôi không nói gì, chỉ quay lưng bước ra khỏi vòng tay anh ta. Châu Tư Nam vẫn không chịu cúi đầu dỗ dành tôi. Anh ta ôm cô gái kia trong lòng, đánh cược với người khác: “Tôi còn không hiểu cô ấy sao? Không đến một tháng nữa sẽ lại khóc lóc như chó xin tôi quay lại.” Nhưng Châu Tư Nam không đợi được tôi quay lại, mà chỉ nhận được thông báo hủy hôn. Châu Tư Nam vốn luôn ngạo mạn, điên cuồng nắm lấy cánh tay tôi, đôi mắt đỏ hoe run rẩy hỏi: “Em thật sự không cần anh nữa sao?”  

Anh Ấy Quá Mù Quáng Trong Tình Yêu

Anh Ấy Quá Mù Quáng Trong Tình Yêu Thái tử gia mất trí nhớ, ôm tôi làm nũng. “Vợ ơi, hôn anh.” Tôi sợ tới mức không dám nhúc nhích, tôi và hắn vốn là kẻ thù không đội trời chung! Ánh mắt hắn mơ màng, mập mờ hôn tôi, hôn đến mức mặt đỏ tim đập nhanh. Quá căng thẳng, tôi quên mất việc phải tát hắn. Tôi suy nghĩ một chút, hắn mất trí nhớ cũng rất đáng thương, nên không so đo với hắn. Tôi đi ra ngoài rót nước cho hắn, trên môi vẫn còn dấu hôn. Quay lại, nghe tiếng hắn và anh em đang nói chuyện: “Cậu có chắc rằng giả vờ mất trí nhớ như cún con thì có thể theo đuổi được cô ấy không?” “Lần trước cậu bảo tôi giả bộ lạnh lùng bá đạo, kết quả cô ấy nhìn thấy tôi càng chướng mắt hơn, đều tại cậu, khiến tôi suýt nữa là mất vợ rồi đó.” Quân sư đối diện nói: “Người anh em, lần này cậu cứ yên tâm, đảm bảo thành công.” Thái tử gia hỏi: “Thật không?” “Thật đấy, tôi đã nhờ thầy bói xem rồi, cậu cứ chờ mà kết hôn đi.” Tôi: ???

Quan Tinh Vọng Đinh

Quan Tinh Vọng Đinh Tôi bị mắc “bệnh hôn”, một ngày không hôn là cả người khó chịu. Thế nhưng, trúc mã lại luôn nghĩ tôi chỉ ở bên cạnh hắn ta chỉ vì chứng bệnh này. Hắn ta lợi dụng lúc tôi phát bệnh để kiểm tra tình cảm của tôi, đẩy tôi về phía Thẩm Vọng Đinh. “Em có bệnh hôn, anh ta lại có chứng khát khao da thịt.” “Hai người thử xem thế nào.” “Dù sao thì, em ai cũng xơi được mà.” Chỉ cần tôi vượt qua bài kiểm tra, hắn ta sẽ thực sự ở bên tôi. Thế nhưng một ngày, một tháng trôi qua, tôi vẫn không tái phát bệnh. Hắn ta không tìm thấy tôi, cuối cùng gọi điện cho Thẩm Vọng Đinh, chất vấn hắn: “Tinh Tinh đâu?” Thẩm Vọng Đinh nhàn nhã đáp lại tôi, cười đầy lười biếng: “Cô ấy phát bệnh rồi, tôi đang chữa cho cô ấy.”

Sau Khi Bị Hệ Thống Trói Buộc, Tôi Quyết Định Chạy Trốn

Sau Khi Bị Hệ Thống Trói Buộc, Tôi Quyết Định Chạy Trốn Trúc mã rất ghét bị công lược. Chín mươi chín người công lược, kẻ thì chết, kẻ thì điên. Có người còn nhảy từ cao ốc xuống, gào thét: “Tôi chết rồi thì hắn nhất định sẽ hối hận.” Tôi hỏi hắn: “Tại sao anh không thích bọn họ vậy?” Trúc mã đáp: “Người công lược đều đáng chết.” Mãi cho đến sau này, hệ thống công lược liên kết với tôi. Tôi run rẩy, quyết định tránh xa hắn. Ai ngờ đêm đó, hắn giam tôi lại trước gương, giọng khàn khàn. “Tịch Tịch ngoan, anh dạy em cách công lược nha.” “Đừng khóc, đừng khóc, Tịch Tịch của chúng ta là làm bằng nước sao?” “Sao còn khóc vậy, có phải muốn anh lấy miệng bịt miệng em không?”

Mãn Phàm

Mãn Phàm Tôi là hoa trà xanh chính hiệu được công nhận trong trường đại học, khéo léo xoay vòng giữa các cậu ấm trong giới Kinh thành, nhưng chưa từng để ai chạm được một sợi tóc. Chỉ có Cố Thời Thâm là người nghiêm túc theo đuổi tôi suốt một thời gian dài. Cho đến khi anh ta sau cơn say, lại dịu dàng gọi tên một người con gái khác. “Tiểu Tiểu, anh đã học được cách phân biệt trà xanh rồi, em quay về có được không?” Một ngụm máu già nghẹn ngay cổ họng. Đồ trời đánh, thì ra anh ta theo đuổi tôi là để học kỹ năng phân biệt trà xanh?! Tôi – kẻ bị lật thuyền trong mương nước – lại đúng lúc gặp lại mối tình đầu vừa về nước. Tôi bất ngờ thấy tủi thân: “Chồng cũ à, tim em đau quá.” Anh mỉm cười dịu dàng: “Trước tiên, em bỏ chặn anh khỏi danh sách đen đã.” “Còn mấy chuyện cũ kia, để sau rồi nói.” Sau đó, tôi nhìn cái bụng ngày một lớn mà muốn khóc không ra nước mắt. Đúng là… để sau rồi nói. Khi Cố Thời Thâm đỏ mắt cầu xin tôi tha thứ thêm lần nữa, mối tình đầu chỉ nhướng mày cười khẩy: “Vợ tôi mang thai rồi, anh còn chưa chịu buông à?”

Trò Chơi Thấp Kém

Trò Chơi Thấp Kém Bị tôi bắt gặp lúc đang lén lút ngoại tình, Trình Kinh Hoài ngậm điếu thuốc cười cợt: “Cưới xin thì có gì thú vị chứ? Hay là chúng ta thử mối quan hệ mở đi.” “Em cũng có thể tìm người đàn ông khác, tôi sẽ không để tâm đâu.” Tôi lập tức dọn đi trong đêm, còn anh ta thì cứ tưởng tôi đang giận dỗi, liền chụp lại căn hộ thuê của tôi rồi gửi vào nhóm bạn thân. “Các anh em, cho mọi người xem cái ổ gà này.” “Rời khỏi anh Hoài rồi, chị dâu đến bữa cơm ba món một canh cũng không có mà ăn.” Bọn họ cá xem tôi sẽ chịu đựng được bao lâu trước khi quay lại cầu xin anh ta nối lại tình xưa. Chỉ là họ không biết. Tôi lúc đó đang bận rộn ứng phó với cậu bảo mẫu cao 1m90, cơ bụng 8 múi trong nhà. Cậu trai trẻ ấy rất biết tính toán. Sau khi tắm xong cố tình không mặc áo, còn làm rơi bánh kem lên cơ bụng. “Chị ơi, giúp em lau kem được không?”