Ngôn Tình

Gặp Lại

Gặp Lại “Đường Gia, đợi anh, anh sẽ cưới em!” – Đó là lời hứa mãi mãi anh không thực hiện được. … Tại buổi họp lớp, tôi gặp lại Phó Trinh – người yêu cũ mà tôi bỏ rơi vào 6 năm trước. Anh đã thành công như tôi mong đợi, bên cạnh là vị hôn thê xinh đẹp xuất thân danh giá. Cô ấy nhìn tôi, khinh miệt mà đánh giá. “Nếu chị không buông tay, giờ này chị đã là phu nhân tập đoàn Phó thị chứ không phải em đâu.” Tôi cười nhạt, lặng lẽ che đi những vết sẹo chằng chịt nơi cổ tay khẽ đáp: “Ừ…bây giờ chúng tôi chỉ là người lạ.” Tôi đã rất cố gắng để có thể gặp lại anh một cách đàng hoàng. Những tưởng đây sẽ là cuộc gặp lại cuối cùng. Nào ngờ, anh dùng quyền lực ép tôi làm người tình, nhốt tôi trong bệnh viện tư nhân xa xôi. Cho đến khi sự thật về quá khứ được phơi bày – về người con gái đã từng hy sinh tất cả, chịu đựng địa ngục trầm cảm suốt 5 năm, chỉ để người mình yêu có được thành công. Nhưng đã quá muộn rồi. … Môi Phó Trinh run run: “Gia Gia, anh sai rồi.” Ngày xưa, chắc chắn tôi sẽ kiêu ngạo hỏi: “Anh sai chỗ nào?” Giờ đây, chỉ biết ôm xẻng tuyết, hơi co người cúi đầu: “Không sao đâu.” Tôi đã trải qua quá nhiều đau khổ, sớm bị mài mòn hết góc cạnh. Gió tuyết gào thét trong đêm tối. Phó Trinh chậm rãi đến gần, ngồi xổm trước mặt tôi, giọng khàn đặc: “Sao lại không sao? Gia Gia, em nói gì với anh đi, được không?” Tôi nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Chúc chúng ta năm mới sức khỏe.”

Chú Nhỏ

Chú Nhỏ Năm 17 tuổi, tôi định tỏ tình với chú nhỏ. Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng cười khẩy hờ hững của anh. “Con bé chỉ là một đứa con nít mà thôi, tôi mẹ nó có thể có tâm tư gì với con bé chứ?” Ba năm sau, tôi và anh say rượu đã xảy ra một đêm hoang đường. Lúc tỉnh dậy, tôi giả vờ bình tĩnh nói với anh: “Chỉ là ngoài ý muốn thôi, cháu chỉ coi chú là trưởng bối.” Người đàn ông cười khẩy rồi đè tôi xuống. Anh nhìn tôi từ trên cao. “Em cũng có thể coi tôi như một tên súc sinh đi.” Anh vỗ mặt tôi, lười biếng nói: “Cháu gái nhỏ à, tối qua chú không hề đụng đến giọt rượu nào cả.”

Hai Kẻ Miệng Lưỡi Cứng Cỏi Trong Tình Yêu

Hai Kẻ Miệng Lưỡi Cứng Cỏi Trong Tình Yêu Tôi và Lục Duyệt Xuyên là đối thủ không đội trời chung trên thương trường, vì muốn mê hoặc đối phương nên giả vờ yêu đương. Sau khi yêu đương, tôi giành được dự án mà mình theo đuổi bấy lâu, trong lòng đã tính, đợi xong dự án này liền đá Lục Duyệt Xuyên đi. Không ngờ dự án này kết thúc, liền có cái tiếp theo. Khi con gái chào đời, tôi đã cam đoan với hội bạn thân: “Tin tôi đi, sinh con chỉ vì gen của anh ta tốt, tôi sẽ không bị mê hoặc, tôi có kế hoạch riêng.” Lục Duyệt Xuyên cũng đang đảm bảo với hội anh em của mình: “Thật đấy, tôi không đời nào bị phụ nữ khống chế, tất cả chỉ là kế sách tạm thời.” Bạn tôi: “……” Anh em của anh: “……”

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ Bạn trai ngoài ý muốn bị mất trí nhớ, may mắn thay bộ não khốn kiếp kia không có bị hư hỏng. Trà xanh xuất hiện bày tỏ rằng vẫn còn yêu anh ấy. Bạn trai: “Bị ông già 80 tuổi đuổi ra khỏi nhà liền tìm đến tôi tiếp mâm à?”. Đứa bạn khốn nạn sau lưng xúi giục anh ấy đá tôi. Bạn trai: “Mặt lớn như vậy, quản chuyện quản đến trên đầu ông đây?”. Ngay cả em gái nuôi của bạn trai cũng góp một chân, nói rằng bọn họ là thanh mai trúc mã có hôn ước từ bé. Bạn trai lần này không nói chuyện nữa, mà là trực tiếp đem người ném ra khỏi cửa. Tôi đứng ở bên cạnh cười như lợn kêu. Kết quả là anh ấy quay lại đối diện với tôi nói: “Muốn thu hút để thượng vị?”. Tôi: “…” Haha, trước tiên anh bỏ cái tay ra khỏi eo của tôi trước đi.

Gió Mát Trăng Thanh

Gió Mát Trăng Thanh Buổi họp lớp sau bảy năm xa cách, tôi bất ngờ biết được một chuyện. Cậu học bá lạnh lùng, cao ngạo từng khiến bao trái tim rung động – Kỳ Việt, thời trung học lại… thích tôi? Tôi sững sờ không nói nên lời. Lại chẳng ngờ lớp trưởng còn sốc hơn cả tôi, tròn mắt nhìn tôi như thể tôi từ hành tinh khác tới, rồi bật thốt lớn tiếng: “Không thể nào, Tô Thanh Diệp, chuyện Kỳ Việt thích cậu, cả lớp đều nhìn ra rõ mồn một mà, chẳng lẽ cậu không biết thật á?!” Cả lớp đều biết á?! Tôi còn chưa kịp hỏi kỹ thì ánh mắt đã lơ đãng quét qua cửa, thấy Kỳ Việt vừa được nhân viên phục vụ dẫn vào. Ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người tôi đúng một giây. Lạnh nhạt đến mức như đang nhìn một người xa lạ.

Bảo Bối Trong Tim

Bảo Bối Trong Tim Ngày Chu Cẩn hủy hôn với ta, bằng hữu của hắn hớn hở đến chúc mừng. “Cuối cùng cũng thoát khỏi con nha đầu thương hộ kia rồi!” Chu Cẩn đắc ý: “Các huynh đệ cũng vui mừng cho ta sao?” Mọi người lắc đầu: “Không phải, ngươi hủy hôn, chúng ta mới có cơ hội!” Nói rồi, mọi người kéo nhau đến nhà ta cầu thân.

Dao Kỳ

Dao Kỳ Tôi đính hôn với Thái tử Bắc Kinh, bạn thân cũng đính hôn với em trai Thái tử. Chúng tôi quyến rũ vị hôn phu của đối phương, sau khi thành công lại giả vờ khóc sướt mướt, bỏ trốn cùng nhau. Có được phí chăm sóc giá trên trời đêm đó, bạn thân hỏi tôi: “Chạy không? Vị hôn phu của cậu quá mạnh mẽ.” “Chạy! Tớ cũng sắp mệt chết rồi.” Chúng tôi đang chuẩn bị chạy thì đụng phải hai lồng ngực rắn chắc. Thái tử và em trai Thái tử đồng loạt cởi bỏ cúc áo, sải bước chân dài tới gần chúng tôi. “Nói chúng ta là lục ca lục đệ?” “Khoản nợ này, tối nay phải tính cho xong.”

Trò Chơi Chân Thành

Trò Chơi Chân Thành Mọi người trong giới đều biết, Tần Việt bao nuôi một cô gái, không những vậy còn bị khiếm thính. Hắn nuông chiều hết mực, chỉ thiếu bước rước về làm vợ. Ngày tôi khôi phục lại được thính giác, tôi kích động đi tìm hắn lại nghe thấy anh em của hắn cười vang nói: “Vẫn là anh Tần biết cách chơi, cùng người ta lăn giường mà vẫn còn có thể gọi tên người con gái khác.” “Cô ấy cũng không nghe thấy. ” Tần Việt cười khẽ: “Khóc đến đáng thương, còn rất ngoan ngoãn.” Thế là tôi liền bỏ đi. Ba năm sau, trong một bữa tiệc của giới thượng lưu, tôi bị Tần Việt bắt được. “Làm loạn đủ rồi, lập tức theo anh trở về. ” Hắn bỗng nhiên đỏ mắt nói. “Dư Dư. ” Chủ nhân trẻ tuổi của bữa tiệc thở dài, ủy khuất xin tôi một nụ hôn. “Tình địch tìm tới cửa nhiều như vậy, em vẫn định không cho anh một danh phận sao?”

CƯNG CHIỀU NAM THẦN GIÁ MỘT TRĂM TRIỆU

Tôi gặp lại nam thần từng từ chối tôi hồi cấp ba ở KTV.Tôi vung tiền bao dưỡng anh ta.Chỉ cần có thời gian, tôi sẽ đến căn hộ cho thuê của anh ta.Bạn thân thấy tôi cả tháng nay không ra ngoài chơi, gọi video hỏi:“Dạo này mày đi đâu chơi thế?”Tôi quay camera về phía người đàn ông đang ngoan ngoãn giặt đồ lót cho tôi, khẽ cười:“Coi như là bù đắp cho tuổi trẻ năm nào đi.”Ngay giây tiếp theo, bạn tôi hét lên hoảng hốt:“Chị gái ơi, mấy năm nay, đụng đến Phó Tùng Văn là không yên thân đâu, bao trai kiểu đó, mày không muốn sống nữa à?”

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng Tôi là vị thiên kim thật nhưng bị người người ghét bỏ, chỉ có bạn trai Giang Tống là không rời đi. Thế nhưng, trước đêm cưới, Giang Tống đã cảm thấy chán. Anh ta qua đêm không về, đùa giỡn với người khác giới. “Yên tâm. Tính cách của Giản Nguyệt, giống như con chó, đánh cũng không đuổi đi được.” Trong tiếng cười đùa của mọi người, chú nhỏ của Giang Tống lên tiếng: “Nếu đã quyết định rồi, thì đừng hối hận.” Giang Tống tưởng chú nhỏ cũng đang khuyến khích mình, lòng anh ta tràn đầy cảm kích: “Cảm ơn chú nhỏ.” Mà tôi cuối cùng cũng hoàn toàn từ bỏ anh ta. Đêm đó, tôi lại bị chú nhỏ của anh ta ôm chặt eo trong chiếc Maybach. Trong màn đêm đen đặc vô biên, là giọng nói trầm khàn nam tính: “Không muốn gả cho Giang Tống?” “Vậy muốn làm thím của nó không?”

Công Lược Nhân Vật Phản Diện Hắc Hóa

Công Lược Nhân Vật Phản Diện Hắc Hóa Bất ngờ xuyên sách, trói định hệ thống cứu rỗi. Hệ thống nói tôi phải công lược nhân vật phản diện độc ác. Hiện tại, nhân vật phản diện mới mười bảy tuổi, bị người bắt nạt, đang nằm thoi thóp trong hẻm nhỏ. Hệ thống: “Nhanh đến giúp cậu ta, chữa lành cho cậu ta, sưởi ấm cho cậu ta!” Tôi lập tức đến bên tai nhân vật phản diện thiếu niên: “Đánh nhau cũng đánh không thắng, cậu đúng là đồ phế vật.” Hệ thống: “?” Nhân vật phản diện: “?”

Quý Bà Toàn Thời Gian

Quý Bà Toàn Thời Gian Tôi là một bà nội trợ toàn thời gian, mỗi tháng có 50.000 tệ tiền tiêu vặt và thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Cô bạn thân ghen tị đến phát điên, liền quyến rũ chồng tôi và trở thành “tiểu tam.” Cô ta tràn đầy hy vọng mà từ bỏ công việc, chuẩn bị tận hưởng một cuộc sống nhàn hạ thoải mái như tôi. Nhưng không ngờ, đó lại là khởi đầu của một cơn ác mộng…

Hoa Nở Giữa Trường An

Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”

Hối Tiếc Muộn Màng

Hối Tiếc Muộn Màng Năm thứ ba được bao nuôi, tôi nói dối Tống Chí Thành nói rằng tôi đã mang thai. Hắn lạnh lùng chuyển cho tôi một khoản tiền: “Phá nó đi, cô không xứng để sinh con cho Tống gia.” Sau đó hắn cùng một cô gái môn đăng hộ đối công bố tin tức đính hôn. Tôi không khóc cũng không làm loạn, chỉ lặng lẽ rời đi. Sau đó, Tống Chí Thành lái xe cả một ngày một đêm tìm tới nhà tôi. “Tạ Lê, em còn nợ anh một đứa con.” Tôi lại vô tình bắt gặp người đàn ông mà trong giới kinh doanh không ai dám đụng vào, đang quỳ gối giúp tôi mang giày. Cố Gia Hành cẩn thận vỗ về bụng dưới hơi nhô lên của tôi, tôi mặt mày lạnh nhạt nói. “Tống tổng không phải đã có vợ rồi sao? Hay là…… phương diện kia của anh không được tốt?”

Chim Hoàng Yến Của Anh

Chim Hoàng Yến Của Anh Khi tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đã trở thành chim hoàng yến của crush. Không ngờ sau vẻ ngoài nho nhã ấy lại ẩn giấu trái tim của một loài thú, tôi vừa xuất viện đã bị anh hành hạ không ngừng. Tôi biết, anh đối tốt với tôi chẳng qua là vì tôi có vài phần giống bạch nguyệt quang của anh. Kẻ bỏ tiền ra chỉ động lòng thân xác, nhưng tôi lại động lòng thật sự. Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ôm bụng bỏ trốn, vừa mở cửa đã thấy anh đứng đó, nở nụ cười nửa như trêu chọc, nửa như lạnh lùng: “Biết ngay em sẽ giở trò này mà, vợ yêu.”

Chiếu Nhiên

Chiếu Nhiên Tôi đã làm chim hoàng yến của Thẩm Tuần suốt 3 năm trời. Nhưng dạo gần đây, anh ta có vẻ hơi kỳ lạ. Tại buổi họp lớp, có người ồn ào trêu chọc: “Nghe nói hai người ở cùng khu biệt thự, chẳng lẽ đang yêu nhau sao?” Tôi vội vàng giải thích, còn lấy một bức ảnh của một anh chàng bất kỳ trên ins ra làm bằng chứng. “Không phải đâu, tôi có bạn trai rồi!” Nghe vậy, Thẩm Tuần ở đối diện nghiến răng nghiến lợi, suýt nữa bóp vỡ ly rượu trong tay. Điện thoại tôi đúng lúc nhận được tin nhắn WeChat của anh ta: 【Tôi không phải là bạn trai em sao?!】 【Tôi kém cỏi đến mức không thể công khai sao?!】 【Ba năm qua em coi tôi là gì hả!!】 【Là máy rót tình miễn phí à?!】 Tôi: “?”

Trộm Tâm

Trộm Tâm Đêm khuya bụng đói cồn cào, tôi bực tức đăng bài xà lơ lên trang cá nhân mạng xã hội. “Ở chung 7 năm, vị hôn phu lại đi tán tỉnh bạn thân của tôi. Chuyển 50 vạn, tôi kể cho nghe kế hoạch báo thù hoành tráng.” Vị hôn phu thương mại hời hợt của tôi đột nhiên nhắn tin đến: ? Giây tiếp theo, tài khoản ngân hàng nhận được 50 vạn, kèm theo một tin nhắn lạnh lùng: Nói. Tôi thấp thỏm nhắn lại với hắn. “Tôi định nói là quên dùng nick phụ… Anh tin không?” Hắn không trả lời, chỉ tức tốc từ nước ngoài bay về trong đêm.

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Thịnh Vũ

Thịnh Vũ Ta liều mạng cứu về tiểu tướng quân, hắn lại ra công đường cùng ta đối chất, chỉ vì muốn hủy hôn với ta. Hắn mắng ta tâm địa độc ác, quay đầu cưới thứ muội của ta, tán dương nàng ôn hoà hiền hậu thuần lương. Mà ta mất hết mặt mũi, không người muốn cưới, đành phải gả cho tên gian thần Hoắc Chương tiếng xấu đồn xa. Ngày ta xuất giá, hắn lại đột nhiên đơn thương độc mã chạy đến cướp dâu, nói rằng nguyện ý nạp ta làm thiếp. Hoắc Chương ghen ghét hỏi: “Chỉ loại hàng này thôi mà cũng đáng để nàng nhớ nhung nhiều năm như vậy sao?” Về sau, tiểu tướng quân quỳ rạp bên váy ta, thảm thiết cầu xin ta nhận hắn, dù chỉ làm nhỏ.  

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử Thái tử của giới thượng lưu Bắc Kinh để mắt đến tôi rồi. Thái tử cho tôi hai mươi triệu, bảo tôi giả làm bạn gái của anh ta để dỗ bà nội vui vẻ. Tôi cười đến méo cả miệng. Ba tháng sau, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta trở về nước. Thái tử cảnh cáo tôi: “Cậu tránh xa cô ta ra.” Tôi cười khẩy: “Tôi biết chứ, tôi đâu có tranh dành cậu với cô ta.” “Tôi sợ cô ta tranh cậu với tôi!”