Ngôn Tình

Hoán Linh

Hoán Linh Ta vốn là một y nữ nơi núi rừng, lại từng có ân cứu mạng với Thái tử. Hắn nghênh ta vào Đông cung, hứa cho ta vị trí chính phi, sau đó ta thuận theo lẽ thường mà trở thành Hoàng hậu, sinh hạ trưởng tử, vinh hoa cả đời. Người người đều nói ta nhặt được phú quý từ trên trời rơi xuống. Khi ta trăm tuổi quy tiên, con cháu đau đớn khóc thương, duy chỉ có hắn nhìn về nơi xa, nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Uyển muội, đời này ta đã giữ trọn lời hứa, nhưng lại phụ lòng nàng. Chết đi, ta chỉ mong được đồng táng với nàng, cùng hẹn kiếp sau.” Hắn lạnh lùng nhìn thi thể của ta, từng chữ một: “Còn ngươi, ta nguyện đời đời kiếp kiếp không gặp lại, mãi mãi không bao giờ!” Ta bị bí mật an táng tại một ngọn đồi nhỏ cách hoàng lăng trăm mét, vị trí Hoàng hậu lại chôn xuống vong thê của một vị tướng quân. Sống lại một đời, thứ phú quý này, ta không cần nữa.

Ngọt Tựa Lan Tâm

Ngọt Tựa Lan Tâm Ta có một loại năng lực đặc biệt — có thể phân biệt thiện ác qua mùi hương. Người tốt thì thơm. Kẻ xấu thì thối. Duy chỉ có vị hoàng đế được đồn là bạo ngược vô đạo kia — lại có mùi đắng. Nhân lúc không ai để ý, ta len lén nhét cho chàng rất nhiều bánh đường. Chàng ôm lấy đống bánh, lạnh lùng nhìn ta, nói: “Người trước kia cũng từng cho trẫm ăn bánh, là muốn trẫm ch.t. Còn ngươi thì sao?” Ta đáp: “Ta muốn người ngọt ngào hạnh phúc, trường mệnh bách tuế.”

Một Câu Chuyện Dễ Thương

Một Câu Chuyện Dễ Thương Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ liếc nhìn tôi một cái rồi hỏi: “Cô đi tìm đàn ông khác rồi à?” Tôi sững người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa chuyện!” Hắn nhìn tôi một lúc lâu, rồi tháo kính xuống, đôi mắt đen thẫm như mực. Hắn bước đến trước mặt tôi: “Kiều Y, là tôi đây, Tống Tiêu.” Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối, như đang cố nhắc tôi điều gì đó. Tống Tiêu… chết rồi… Chính là ông chồng tôi lấy vội trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng rồi mỗi đứa một nơi từ đó đến giờ. Hắn có vẻ rất thích biểu cảm vừa kinh ngạc vừa chột dạ của tôi, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc như đang đợi tôi trả lời sao cho hắn hài lòng.

Ạnh Trai Ủ Mưu Sau Khi Trọng

Ạnh Trai Ủ Mưu Sau Khi Trọng Sau khi trùng sinh, tôi quyết định làm một người em gái ngoan ngoãn, không còn dây dưa với Hạ Húc, không tiếp tục có ý định với anh ấy nữa. Anh ấy nghỉ phép ở nhà, tôi liền đi hát karaoke bên ngoài đến tận nửa đêm. Anh ấy làm việc ở thành phố này, tôi thì chỉ nộp đơn xin việc ở những nơi khác. Để có thể không còn yêu anh ấy, tôi còn thử chấp nhận lời tỏ tình của một nam sinh cùng lớp. Ai nấy đều cảm thấy vui mừng vì cuối cùng tôi cũng không còn u mê với chính anh trai mình nữa. Nhưng người anh “lãnh đạm vô dục” của tôi, lại như biến thành một con người hoàn toàn khác. Trong đêm xuân mập mờ, anh dồn tôi vào một góc hẹp đến mức không thể lùi lại được, Vừa thở dốc, vừa cắn nhẹ bên tai tôi, khàn giọng thì thầm: “Trốn gì chứ?” “Không phải vẫn luôn thích anh sao?”

Đừng Phụ Chính Mình

Đừng Phụ Chính Mình Sáu năm sau khi kết hôn bí mật với Tạ Ung, chúng tôi quyết định ly hôn trong âm thầm. Để bạn gái của anh ta không bị mang tiếng “tiểu tam cướp chồng”. Anh nói: “Tôi không muốn bất cứ ai biết chúng ta từng kết hôn.” Tôi gật đầu, không nói lời nào, chỉ thêm một con số 0 vào phần phân chia tài sản. Sắc mặt Tạ Ung thay đổi. “Trong lòng cô, ngoài tiền ra thì chẳng còn gì nữa sao?” Tôi khẽ bật cười. “Nhiều năm làm vợ chồng, quả nhiên anh vẫn hiểu tôi nhất.”

Sau Khi Ngủ Với Em Trai Của Kẻ Thù

Sau Khi Ngủ Với Em Trai Của Kẻ Thù Một đêm phong lưu. Tôi đã ngủ với em trai ruột của kẻ thù. Cuối cùng tôi cũng hiểu cảm giác khi tỉnh dậy cảm thấy như trời sập xuống. Kẻ thù của tôi rất quý trọng người em trai mà mình rất cưng chiều này. Tôi nhìn khuôn mặt ngủ say của người em trai vừa mới trưởng thành, trong lòng cảm thấy bất an. Tôi lén lút kéo chăn ra khỏi giường, đúng lúc đó một cánh tay khỏe mạnh vòng qua eo tôi rồi kéo tôi vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Một hơi thở ấm áp phả lên cái tai đang đỏ bừng của tôi. “Chị gái, chị không chịu trách nhiệm sao?” “Chị làm quà trưởng thành của tôi được không?”

Phần 1 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 1 Bạn trai tôi bảo anh ấy là boss của một trò chơi kinh dị. Tôi không tin. Boss nào mà hết làm cơm rồi giặt quần áo, thấy tôi không nhõng nhẽo thì cũng phải thơm thơm? Sau đó… Tôi lọt vào một trò chơi kinh dị. Tên boss biến thái kia đè tôi cứng ngắc lên tường. Mấy cái xúc tu đen không ngừng khiêu khích trên cơ thể tôi. Hắn ta cười cười hôn tôi: “Giờ đã tin chưa?”  

Đối Thủ Một Mất Một Còn Tỏ Tình Tôi Trong Mơ

Đối Thủ Một Mất Một Còn Tỏ Tình Tôi Trong Mơ Mỗi đêm, tôi đều lạc vào trong giấc mơ của kẻ thù. Ban ngày, hắn ta lạnh lùng kiêu ngạo trước mặt tôi, nhíu mày ghét bỏ: “Tránh xa tôi ra.” Nhưng đến đêm, trong giấc mơ của hắn, hắn lại ôm chặt tôi, hôn tôi say đắm: “Em là của tôi, làm ơn hãy đến gần tôi thêm một chút.”

Đúng Lúc Gặp Được Người

Đúng Lúc Gặp Được Người Sau khi thành thân được ba tháng, Thẩm Vấn An vội vàng nạp thiếp. Nàng ta dịu dàng, khuê các, cực kỳ giống với em họ của ta ở ngoại thành. Hắn dùng nghi thức cưới chính thê để cưới nàng, còn tặng cả xe tốt ngựa quý- thứ mà ta không có. Thậm chí khi bị quân địch bao vây, cũng không chút do dự mà cứu nàng ta. Chỉ để lại cho ta một câu: “Xin lỗi, Dao Dao đang mang trong mình con của ta.” Nghe nói: “Sau khi ta chết, hắn lại vô cùng hối hận.” Ở bãi tha ma dùng tay không để đào đất, chỉ vì muốn tìm kiếm xác của ta. Nhưng ta không hề chết. Đã sớm được Tạ Cửu cứu về, lại nói dối để an ủi ta: “Mất trí nhớ cũng chẳng sao cả. Nàng chỉ cần nhớ kỹ ta là phu quân của nàng.”

Mẹ Nhỏ, Đừng Chạy!

Mẹ Nhỏ, Đừng Chạy! Người chồng giàu có đã chết, không để lại cho tôi một đồng nào. Tôi tức đến nỗi gần như phát điên, nhưng vẫn phải nắm chặt lấy hai chân của hai con trai kế. Cậu con trai út, Kỳ Duật, ngoan ngoãn, nũng nịu, hoàn toàn không có chút tính nổi loạn của một học sinh trung học. Thế nhưng cậu con trai lớn, Kỳ Thâm, lại lạnh lùng, thậm chí còn không cho tôi bước vào văn phòng tổng giám đốc của hắn. Tôi tưởng rằng hắn cực kỳ ghét tôi, cho đến tối hôm tổ chức tang lễ. Kỳ Duật mắt đỏ hoe, trông thật tội nghiệp: “Mẹ nhỏ, con sợ quá, mẹ nhỏ ôm con ngủ được không?” Và giữa đêm khuya, Kỳ Thâm lại leo lên giường của tôi: “Nếu em trai có thể, tại sao tôi lại không thể?” “Mẹ nhỏ không được thiên vị.”

Nữ Nhân Trong Mộng

Nữ Nhân Trong Mộng Kiếp trước, ta vì phu quân mà chết, hắn đau đớn tột cùng, cầu xin thần linh cho ta chuyển thế, nói rằng kiếp này không thể không có ta, chỉ chờ ta lớn lên sẽ cưới ta. Nhưng kết quả lại yêu thương thứ tỷ mềm mại, nhỏ nhắn, quyến rũ. Khi ta ngã xuống nước, hắn cởi quần áo của ta đưa cho thứ tỷ: “A Nặc ngươi còn nhỏ, bị người nhìn thấy cũng không sao.” Khi gặp nguy hiểm, hắn vì bảo vệ thứ tỷ mà đá ta xuống xe ngựa: “A Nặc ngươi còn nhỏ, sơn phỉ chắc chắn sẽ không làm khó.” Sau đó, ta bị thứ tỷ hủy hoại khuôn mặt, hắn lại nói ta đã thay đổi, rồi lạnh lùng thờ ơ nhìn ta bị ngược đãi mà chết. Sống lại một kiếp, lần này, ta lập tức giả chết rồi trốn về nhà ngoại tổ. Năm ta mười sáu tuổi, hắn dẫn theo thứ tỷ phúc hậu gặp ta vào Tết Nguyên tiêu. Hắn ngây ngốc nhìn ta: “… Ngươi, ngươi có phải là nữ tử trong mộng của ta không?” Ta cười khẩy một tiếng, đứng sóng vai với trúc mã tuấn tú bên cạnh, thẳng thắn nói: “Giữ thể diện đi, sắp bằng tuổi cha ta rồi mà——”

Hành Trình Kiếm Tiền Trong Thế Giới ABO

Hành Trình Kiếm Tiền Trong Thế Giới ABO Tôi là một beta sống trong tiểu thuyết ABO, còn là cái kiểu truyện giới hạn độ tuổi, nơi nhân vật chính – một omega tuyệt sắc – hoặc đang bị “XXX”, hoặc đang trên đường bị “XXX”. Thật quá buông thả! Vì thế tôi quyết định tham gia. Mỗi khi alpha và omega chuẩn bị bùng nổ nhiệt tình, tôi sẽ từ trên trời giáng xuống, rút ra một ống tiêm sáng lấp lánh rồi nhiệt tình rao bán: “Mua thuốc ức chế không? Một ống 100 tinh tệ, hai ống 300 tinh tệ thôi!” Thế rồi nhờ bán thuốc ức chế, tôi trở thành tỷ phú giàu nhất thế giới.

“Chàng rể câm” của tôi

 “Chàng rể câm” của tôi Ngày tôi kết hôn với Tống Thành, bạn gái cũ của anh ấy xuất hiện trong bộ váy cưới để cướp hôn. “Tống Thành, cả đời này em chỉ dám liều lĩnh một lần này thôi, anh đi với em nhé?” Tôi nhìn Tống Thành mặt mày tái mét, định bụng rằng những cảnh phim sến sẩm này lại xảy ra với mình. Tống Thành cầm lấy micro của MC, lớn tiếng nói: “Cô là ai vậy? Lạc phim trường rồi à? “Còn dám quấy rầy đám cưới của tôi nữa, tôi sẽ đánh cho cô một trận nhớ đời.”

Bé Con Của Mẹ

Bé Con Của Mẹ Trong show thực tế với trẻ em, cô bé năm tuổi nhặt được tấm ảnh của vợ quá cố của nam diễn viên nổi tiếng, nhưng không chịu trả lại cho anh ta. Cô bé chỉ vào bức ảnh và hỏi: “Chú có biết người này không?” “Cô ấy là người yêu đã mất của chú.” Anh ta đỏ hoe mắt, gần như van xin: “Cháu trả lại bức ảnh cho chú được không?” Ống kính phóng to, tôi nhìn thấy chính mình trong bức ảnh. Khi đó tôi hai mươi tuổi, yêu Châu Lương Tích nhất. Cô gái nhỏ rất tức giận, hung hăng mắng Châu Lương Tích: “Chú đang cố tình bịa đặt phải không?” “Người trong ảnh là mẹ cháu, bà ấy không hề chết.” Châu Lương Tích sững người, “Cháu nói gì, cô ấy là mẹ cháu?”

Hối Tiếc

Hối Tiếc Trước khi đi ngủ, ta nằm tựa đầu trên vai phu quân. Hắn nhìn thấy một sợi tóc bạc trên đỉnh đầu ta liền rút tay lại, không nói gì. Ba ngày sau, hắn đưa về một nữ nhân có dung mạo giống ta. Nữ tử kia xuân xanh mười tám, phong nhã hào hoa. Từ đó, phu quân không còn bước vào phòng ta nữa. Ta hiểu duyên phận đã tận, liền thu dọn hành lý, chuẩn bị về phương Nam. Hắn lại ngăn cản, nói: “Ta chỉ nạp một tiểu thiếp, sao nàng không thể rộng lượng chút?” Ta không trả lời, sáng hôm sau đã vội đến bến đò. Khi thuyền rời bến, ta thấy phu quân dẫn theo một nhóm người đuổi theo. “Thuyền gia, nhanh lên một chút.” “Ồ, kia chẳng phải là Lục hầu gia sao? Phu nhân là hầu phu nhân à?” “Không, ta đã hòa ly rồi.” “Tại sao hòa ly?” Ta trầm mặc một lúc, rồi đáp: “Vì một sợi tóc bạc.”

Cú Tát Cực Hạn

Cú Tát Cực Hạn Minh tinh mới nổi là bảo bối trong lòng của Thái tử gia giới kinh thành. Ai nấy đều nâng niu cô, không ai dám chọc vào. Cho đến khi trong chương trình bị nữ minh tinh nổi tiếng tát thẳng một cái giữa mặt. Mọi người đều đang chờ xem, bao giờ tôi bị phong sát. Thi nhau đoán tôi sẽ chết kiểu gì. Về sau, tôi lại biến mất không thấy tăm hơi. Vị Thái tử gia nổi tiếng tàn nhẫn kia lại quỳ dưới chân tôi, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, dịu dàng nói: “Đau không? Mấy chuyện nhỏ thế này, cần gì em phải đích thân ra tay, chẳng phải chỉ một câu nói là xong à.”  

Cậu Em Trai Cưng Của Chị

Cậu Em Trai Cưng Của Chị Năm thứ 6 sau khi kết hôn, chồng tôi tặng tôi một đôi giày cao gót không vừa chân. Tôi không nói gì, lặng lẽ nhận lấy. Năm thứ 7, anh ta lại tặng tôi một bộ n/ội y g/ợi c.ả m, cũng chẳng đúng size. Tôi cũng chẳng buông một lời. Trong buổi tiệc cùng bạn bè, tôi tình cờ nghe thấy anh ta nói chuyện với đám bạn: “Lâu vậy rồi mà vợ mày vẫn chưa phát hiện gì à?” Anh ta cười bất đắc dĩ: “Cô ta ngu lắm, nếu là Y Y thì đã làm ầm lên rồi.” Hôm sau, sinh nhật tôi, anh ta ôm một bó hoa hồng 99 đóa đứng chờ cả đêm ở nhà hàng. Đến khi gọi điện, người nghe máy lại là một giọng nam lười biếng: “Chị ấy vừa ngủ rồi, có chuyện gì không?”

Ánh Sáng Trong Đêm

Ánh Sáng Trong Đêm Nửa năm sau khi chớt. Có người quét mã QR trên bia mộ của tôi. Thêm tôi làm bạn bè. “Cô Tạ, có thể phiền cô chuyển nhà không?” Chưa từng nghe nói ma mà còn phải chuyển nhà! Lừa đảo! Lập tức chặn luôn! Giây tiếp theo, Diêm Vương đích thân gọi điện cho tôi: “Tiểu Tạ à, đến văn phòng ta một chuyến nhé.”

Đâm Đầu Vào Lửa

Đâm Đầu Vào Lửa Hỏi: Có bộ tiểu thuyết nào nữ chính động lòng trước, ban đầu nam chính rất lạnh nhạt với nữ chính, nhưng sau đó lại phải theo đuổi người ta sấp mặt không? Đáp: Tôi mắc bệnh ung th//ư, vào ngày nhận được kết quả, tôi đã trả tự do cho Bùi Chiêu và hoàn toàn biết mất khỏi thế giới của anh ấy. Nhưng tôi quả thật rất có khiếu làm bi//ến thái, trong nhà lắp đầy những đôi mắt của tôi. Camera 4K cho tôi thấy tất cả mọi thứ của Bùi Chiêu một cách vô cùng rõ nét. Tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ cảm thấy như trút được gánh nặng, ai ngờ đâu cái người chỉ mong tôi c.h.ế.t quách đi cho rồi ấy lại quỳ lạy trước mặt Phật Tổ hết lần này đến lần khác. Chỉ cầu xin để tôi có thể sống tiếp.  

Phần 2 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 2: Phòng Phẫu Thuật Đêm Khuya – Trình Nhất Bạn trai tôi nói anh ấy là quái vật trong một trò chơi kinh dị. Tôi không tin. Boss nào mà hết làm cơm đến giặt quần áo, còn nhõng nhẽo đòi thơm thơm? Sau đó. Tôi bị ép vào một trò chơi kinh dị. Phòng phẫu thuật đêm khuya. Tôi trần như nhộng nằm trên bàn giải phẫu. Bị xúc tu màu đen trêu đùa đến run rẩy hai chân. Boss cuối đang khoác trên mình áo blouse trắng thiên thần, nghiêm túc cắn lấy vành tai tôi. Nhỏ nhẹ dỗ dành. “Ngoan, thả lỏng đi em.” Series Kinh Dị  5 Phần Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5