Nữ Cường
Chúng Ta Đã Từng Chồng tôi đã ch .t. Bởi vì mối tình đầu của anh ta 44. Trước khi đi, cô ta để lại một bức thư: “Giá như kiếp sau có thể làm vợ anh thì tốt biết mấy.” Khi đó, Lục Kim An vẫn điềm nhiên như không. Nhưng tối hôm đó, tôi nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. Đẩy cửa bước vào, tôi thấy anh nằm bất động trong bồn tắm đầy nước. Bên cạnh là một bức thư viết ngoáy nguệch ngoạc: “Được, anh đến tìm em.” Kết hôn 5 năm, tôi không ngờ Lục Kim An lại yêu cô ta sâu đậm đến vậy. Mở mắt ra, tôi quay về thời cấp ba. Tôi nhìn Lục Kim An đang nghiêm túc làm đề dưới chiếc quạt trần trong lớp học, nói: “Nói cho cậu một bí mật nhé, Lâm Đường chính là vợ tương lai của cậu đấy.”
Tạ Quân Phỉ Ngày thứ hai sau khi một nữ ngôi sao nổi tiếng gặp tai nạn xe hơi qua đời, bố tôi đã đưa con gái riêng của ông ta về nhà và bảo tôi sống hòa thuận với cô ta. Thậm chí, ông ta còn nói với mẹ tôi rằng nên coi cô ta như con ruột, dù sao thì cô ta cũng vừa mất mẹ. Nhìn cô gái xinh đẹp đang nép sau lưng bố, tôi và mẹ nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi tất nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta. Dù sao, mẹ của cô ta cũng chính là người mà chúng tôi thuê người hại chet mà.
Phần 1 – Thương Nhân Chợ Quỷ Và Gương Đồng Trên quầy hàng ở Phan Gia Viên xuất hiện một chiếc gương đồng cổ, phụ nữ nhìn vào sẽ trở nên xinh đẹp. Tôi định mua chiếc gương về, nhưng bị một cô gái trẻ giật mất. Cô gái trẻ chế giễu tôi: “Này bà cô. Bà đã lớn tuổi như vậy rồi, còn soi gương làm gì? Bà thật ham hố, con cái bà có biết không? Bà không sợ làm họ mất mặt à?” Tôi chỉ mỉm cười, không nói nhiều, chỉ để lại danh thiếp cho cha cô ta. Gia đình cô gái trẻ chắc chắn sẽ đến tìm tôi. Bởi vì chiếc gương đó là một món đồ ma quỷ.
Cứu Lấy Con Gái Con gái tôi bị một kẻ giết người hàng loạt sát hại, tôi truy lùng hung thủ suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng đưa hắn ra pháp luật, nhưng hắn lại không thừa nhận đã giết con tôi. Trong khi đó, chồng cũ đã tái hôn với em gái tôi, có con trai con gái đủ cả, gia đình hạnh phúc viên mãn. Còn tôi thì lao lực mà bệnh, cuối cùng mắc ung thư gan giai đoạn cuối. Trước lúc chết, em gái nói cho tôi biết, chính nó là người đã giết rồi chôn con tôi. Cũng chính nó là người suốt bao năm qua luôn khích lệ tôi dù ly hôn cũng phải kiên trì truy tìm hung thủ, đòi lại công bằng cho con. Từng chút từng chút, nó loại bỏ hết những gì cản đường, chiếm lấy toàn bộ những gì thuộc về tôi. Tôi gom chút sức lực cuối cùng đẩy nó xuống khỏi cửa sổ, cùng kéo nó chết chung. Mở mắt ra, tôi sống lại rồi, trở về buổi sáng hôm con gái tôi mất tích.
Tình Yêu Ràng Buộc Bạn trai bảo tôi từ bỏ kỳ thi đại học để đi làm kiếm tiền nuôi anh ta học tiếp. Anh ta nói đợi đến khi công thành danh toại, sẽ cho tôi sống cuộc sống như bà hoàng. Tôi lập tức từ chối và thi đỗ vào một trường 985*. *”985″ là cách nói tắt của những trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tương đương với nhóm đại học hàng đầu. Anh ta mắng tôi là kẻ ăn sẵn, cả đời sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thành của đàn ông. Mười năm sau gặp lại, bạn trai cũ bế vợ con trong lòng, cười nhạo tôi cô đơn một mình. Người cộng sự bên cạnh lập tức kéo anh ta lại, nhắc nhở: “Câm miệng, cô ấy là sếp bên phía khách hàng.”
Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ Tuyết Mai đứng trước mặt sư phụ, đôi mắt đầy kiên định nhưng lại có chút ngại ngùng: “Sư phụ, con… con thật sự không muốn xuống núi.” Sư phụ cô, một ông lão tóc bạc phơ, vuốt râu nhìn cô, gật gù: “Không muốn à? Nhưng đạo quán này cần sửa chữa, không phải đợi gió tự thổi bay tiền vào đây đâu!” “Vậy con làm sao có tiền?” Tuyết Mai nhíu mày. “Đi kiếm thôi! Hỏi xem người ta có muốn xem vận mệnh không, có ai cần diệt quái không, kiểu gì cũng kiếm được một ít. Đừng có nằm nhà mãi như con mèo lười, con phải tự lo lấy cho mình!” Sư phụ nói, giọng đầy nghiêm túc, nhưng lại pha chút… không thèm quan tâm. Tuyết Mai thở dài, tự nhủ: “Kiếm tiền cũng như đấu ma, chỉ cần gặp người ngu là xong!” Vậy là, cô xuống núi, mang theo hy vọng và một túi tiền rỗng, chẳng biết thế giới ngoài kia sẽ đối xử với cô như thế nào.
Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…
Hoàng Tuyền Mạnh Thập Ta là Mạnh Bà, chủ nhân Hoàng Tuyền, công chức của Minh Phủ. Mỗi ngày, ta đứng trên cầu Nại Hà, đưa bát canh thuốc cho những người đã khuất, giúp họ quên đi tiền duyên, những chuyện cũ. Công việc này, ta đã làm mấy trăm năm rồi.
Xuân Tỳ Cô gia lấy bạc hồi môn của tiểu thư để mua một xuân tỳ. Loại nha hoàn này được gọi là đẩy mông tỳ, chuyên phụ giúp chủ nhân trong chuyện phòng the. Trong cơn say, nhờ sự “phụ trợ” của nàng ta, công tử lại hành hạ tiểu thư đến chết. Ta hận ả nữ nhân phóng đãng này đến tận xương tủy. Nhưng sau đó, nàng lại quỳ trước linh vị của tiểu thư, dập đầu đến khi máu chảy đầm đìa. “Phu nhân, ta nhất định sẽ báo thù cho người.”
Mật Đào Dưới Trăng Thanh Ta đem mình bán đi, bán được năm lượng bạc. Ta đứng bên cạnh tên buôn người đếm bạc, lén lút giấu một lượng vào trong tay áo, còn lại đều đưa cho mẹ. Mẹ rơi lệ bảo ta phải tự chăm sóc bản thân cho tốt nhưng cha ta lại không kiên nhẫn cầm tiền bỏ đi: “Sau này có phạm lỗi thì đừng nói mình là con của ta!”
Tôi Và Ông Nội Đi Dẫn Xác Mẹ tôi là một góa phụ, nhưng sau ba năm thủ tiết, bà qua đời vì khó sinh. Người trong làng nói rằng tôi khắc mẹ, lại không rõ cha là ai, mang điềm xấu, nên đã vứt tôi vào bãi tha ma để mặc tôi tự sinh tự diệt. Chỉ có ông nội tôi, một người làm nghề dẫn xác, không chê bai mà nhặt tôi về, nuôi lớn trong nhà quàn. Ông nói tôi có mệnh bát tự thuần dương, Chu Tước nhập mệnh, tà ma quỷ quái không thể xâm nhập, chẳng ngại cái âm khí trong nhà quàn. Chỉ tiếc rằng, nghề dẫn xác này đòi hỏi người làm phải có bát tự cứng rắn, diện mạo xấu xí, và truyền nam không truyền cho nữ. Mãi cho đến khi ông nội nhìn thấy tôi, lúc đó mới tròn một tuổi, dùng chiếc chiêng âm nhỏ gõ lên, lắc linh trấn hồn, điều khiển cương thi mà ông dẫn dắt giao chiến với xà yêu, ông mới trầm ngâm suy nghĩ. “Xem ra, cũng không phải là không thể, nhỉ?”
Bản Giao Hưởng Trả Thù Bạn trai tôi bị tai nạn xe, đôi chân tàn tật không thể đi lại. Bố mẹ nuôi đã bỏ rơi anh ta, chỉ có tôi ở bên chăm sóc, chờ anh ta hồi phục thì bố mẹ ruột tìm đến. Hóa ra anh ta là thiếu gia nhà giàu bị thất lạc. Tôi còn chưa kịp mừng cho anh ta thì anh ta đã lộ rõ bộ mặt thật, đá tôi ra khỏi nhà, đưa bạn gái cũ đi gặp bố mẹ ruột. Anh ta đổ hết công sức tôi chăm sóc anh ta cho bạn gái cũ, bố mẹ ruột vô cùng cảm động, lập tức tổ chức đám cưới cho họ. Ngày cưới, tôi hoảng loạn đi trên đường thì bị xe đâm chết. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về ngày bạn trai tôi bị tai nạn. Tôi nhìn đôi chân tàn tật của anh ta rồi bật cười. Lần này, anh ta sẽ mãi mãi là một người tàn tật. còn tôi sẽ kết hôn với anh ta, làm một người vợ tốt chăm sóc anh ta cả đời.
Phúc tinh A Mãn Ta tuy là một nữ nhân vừa xấu xí lại câm điếc, nhưng lại có một phu quân vô cùng mỹ mạo. Phu quân người yếu có bệnh tim, mọi chi phí chữa trị đều dựa vào số bạc ta thức khuya dậy sớm bán hoành thánh tích cóp. Hắn từng thề non hẹn biển, nói rằng trái tim của Tạ Dao hắn cả đời chỉ thuộc về A Mãn ta. Nhưng rồi một ngày, bệnh tim của hắn được chữa khỏi, trở thành thiếu tướng quân, hắn lập tức ngựa không dừng vó biếm ta làm thiếp, cưới Hầu phủ biểu muội làm thê. Hắn ôm biểu muội Hầu phủ trong lòng, ánh mắt tràn đầy tình ý: “A Mãn chẳng qua chỉ là một nữ nhân bị câm nghèo khổ, sao có thể sánh được với nàng, một người tài sắc, văn võ song toàn? Nàng mới xứng làm thiếu tướng quân phu nhân.” Nhưng hắn không hề biết… Ta không phải trời sinh đã bị câm, chỉ là mỗi lần mở miệng sẽ mang đến tai họa. Vì muốn bảo toàn bình an cho hắn, ta đã giả vờ câm suốt bao năm. Nay hắn đã vô tình bạc nghĩa, ta cũng chẳng cần giả vờ nữa!
Sự Thật Ẩn Giấu 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”
Mùa Xuân Hoa Nở Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng chốc lại trở thành mẹ tiểu thư giả của tướng phủ. Thừa tướng phu nhân cao ngạo quý phái, bịt mũi ném tiểu thư giả trước cửa nhà ta. Ta nghi hoặc: “Ngươi thật sự không cần tiểu nữ oa này nữa sao?” Nàng ta đầy vẻ chán ghét, chỉ mang theo tiểu thư thật rời đi. Ta gật gật đầu, được rồi, bỗng dưng lại có thêm một cục bột nhỏ. Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con heo, cục bột nhỏ mỗi ngày ăn hết năm bát cơm. Còn lẽo đẽo đi theo sau ta: “Mẹ, đói đói, cơm cơm!”
Ôm Chặt Đùi Vàng Của Phu Nhân Ta là tiểu thiếp mà Tướng quân mua về từ Kim Ngọc Lâu. Sớm đã nghe đồn Ngụy Tướng quân sợ vợ, nhưng Tướng quân lại cố ý dẫn ta đến phòng Phu nhân diễu võ dương oai. Phu nhân quát lớn một tiếng: “Quỳ xuống!” Ta run rẩy, vừa toan quỳ thì “phịch” một tiếng, Tướng quân đã quỳ xuống trước. Ấy… ta tựa hồ đã biết cần ôm chặt đùi của ai rồi.
Dạy Chồng Từ Thuở Bơ Vơ Mới Về Ta là nữ nhi của thổ phỉ, sau khi gả cho phu quân, bị nhà chồng xem thường, ngày ngày chịu ấm ức. Không sao, bởi vì ta cũng chẳng phải người tốt lành gì. Bà bà nạp thiếp cho phu quân, không sao, ta quay đầu liền đánh phu quân đến nửa sống nửa chết, rồi lại tặng cho công công hai mỹ nhân. Bà bà muốn phu quân bỏ ta, không sao, ta trực tiếp châm ngòi ly gián, khiến phu quân phân gia ra ở riêng. Về sau, bà bà quỳ xuống cầu xin ta, trả con trai lại cho bà. Phu quân vẻ mặt ấm ức, lí nhí nói: “Nương, người về đi, con sống rất tốt…” Ta đập một cái vào đầu hắn: “Chưa ăn cơm à? Nói nhỏ thế!”
Hướng Ra Thế Giới, Tôi Livestream Khai Quật Mộ Tôi nhận lời tham gia một chương trình livestream khảo cổ, nhưng lại bị cộng đồng mạng chế nhạo: “Một bình hoa mong manh, đừng sợ đến mức tè ra quần nhé!” Nhưng tổ tiên tôi ba đời làm nghề trộm mộ mà phát tài. Người sợ đến tè ra quần… phải là đám xác bên dưới chân họ!
Nguyệt Chiếu Cô Chiêu Mẹ ta là một nữ nhân xuyên không, đã cùng cha ta từ lúc nghèo khó đến lúc phú quý, chịu bao khổ cực. Thế nhưng, vào ngày cha ta được phục chức, ông lại mang thuốc cứu mạng của ta tặng cho nữ tử mà ông coi là bạch nguyệt quang. Mẹ ta ôm lấy ta, lúc ấy đang phát bệnh tim, nhưng không rơi một giọt nước mắt nào. Bà chỉ bình tĩnh hỏi ta: “Ba ngày nữa, con có muốn về nhà cùng ta không?” Ta ngơ ngác gật đầu, trong lòng có chút kinh ngạc: “Nhanh vậy sao?” Mẹ ta ngước nhìn trời, giọng nói càng thêm kiên định: “Đúng vậy, chỉ ba ngày nữa thôi.”
Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái Ba tôi bỏ ra hai trăm nghìn, đặt trước khách sạn tổ chức tiệc cưới cho tôi.Thế nhưng bạn trai lại muốn tôi nhường khách sạn đó cho em họ của anh ta.“Tiền của em cũng là tiền của anh, em gái anh được gả đi trong vinh quang, thì mặt mũi chúng ta cũng rạng rỡ.”“Chúng ta sẽ chuẩn bị thêm năm trăm nghìn làm của hồi môn cho em ấy.”Tôi tức đến bật cười, em họ anh ta kết hôn thì liên quan gì đến tôi?Bạn trai mất kiên nhẫn: “Em đừng có nhỏ nhen thế, dù sao ba em cũng có tiền, bỏ thêm hai trăm nghìn nữa là được mà.”Tôi lập tức hủy đặt chỗ, tiện thể gọi điện cho công ty, khôi phục mức lương cũ của bạn trai.Nếu anh ta giỏi như vậy, thì tự mình trả tiền thuê khách sạn cho em họ đi.