Nữ Cường
Cải Mệnh Người đời chỉ biết Liễu gia có hai vị tiểu thư. Đại tiểu thư kinh tài tuyệt diễm, nhị tiểu thư dung mạo tựa thiên tiên. Còn ta là tam tiểu thư không có danh tiếng gì. Kiếp thứ nhất, đại tỷ gả cho Ninh An hầu, sống như quả phụ cả đời. Kiếp thứ hai, nhị tỷ gả cho Ninh An hầu, lúc sinh nở một xác ba mạng. Giờ đây, kiếp thứ ba, nhìn hai tỷ tỷ tranh nhau vào hang cọp, ta e thẹn nói: “Muội đã thầm thương hầu gia từ lâu, xin hai tỷ tỷ thành toàn.” Kiếp này, để ta đi gặp Ninh An hầu.
Chị, Mau Dậy Đi Làm! Tôi đã cứu chị gái khỏi việc cắt cổ tay tự sát. Trong phòng bệnh, ba mẹ vội vã chạy đến, vừa khóc vừa nức nở. Chị cũng khóc, còn làm loạn đòi uống thuốc trừ sâu. Tôi hỏi chị: “Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Ánh mắt chị kiên quyết: “Chị muốn chết, chị muốn khiến anh rể em phải hối hận.” Tôi giáng cho chị một bạt tai: “Đứng dậy, tôi tìm việc cho chị làm.”
Thần Tài Hiển Linh Tôi quỳ gối trong điện Thần Tài, bỗng nghe thấy tiếng than thở của ngài: [Chết tiệt, ngày nào tôi cũng phải đi làm thế này thì sao chịu nổi đây!] [Con mẹ nó, tôi đâu phải là con rùa ở cái hồ ước nguyện đâu!] [Đẻ con mà đến cầu tôi, bộ muốn đẻ một cây ATM à?] Nhưng vừa dứt lời, một cặp vợ ông xã trung niên đeo đầy trang sức lấp lánh bước vào trả lễ, cảm ơn Thần Tài đã ban cho họ một đứa con trai “nhả vàng”. Trời đất! Thần Tài này, quả là thực hiện ước nguyện một cách triệt để!
Tình Yêu Lạc Lối Sau khi tôi mang thai, tối nào chồng tôi cũng ra ngoài chạy bộ. Hôm nay, anh ấy vội vã đi, chỉ đeo mỗi vòng tay mà quên mang theo điện thoại. Vô tình, tôi nhìn thấy vài tin nhắn anh trao đổi với một nữ đồng nghiệp: “Muốn ghé ăn ké không? Tiện thể sà vào em một chút.” “Tối nay chẳng muốn ăn gì, chỉ muốn ăn đậu hủ của anh thôi.” Tối đến, anh ta từng muỗng từng muỗng đút tôi uống canh gà, từng muỗng trôi vào dạ dày khiến tôi buồn nôn. Nếu nhớ không nhầm, vừa mới đây, anh ta còn giới thiệu nữ đồng nghiệp đó cho em trai tôi.
Giấc Mơ Năm thứ hai sau khi gả cho Chung Hoài, hắn vì ân nhân cứu mạng đang mang thai mà muốn hoà ly với ta. Ta không khóc không nháo, chỉ mang theo một nha hoàn quét dọn ở hậu viện. Mọi người đều cười nhạo sự ngu ngốc của ta. Chỉ có ta biết, nha hoàn này là con gái ruột của hoàng đế đang lưu lạc nơi dân gian. Cũng chính là nữ đế tương lai. Còn ta, Hạ Chi Ninh, chính là tể tướng đầu tiên được định sẵn của nàng.
Mưu Sinh Kế Của Chủ Mẫu Hầu Phủ Ta được ban hôn cho Vĩnh Xương Hầu, Chu Thế Đình. Hắn có hai người thiếp, một người ở biên cương theo hắn nhiều năm, một người ở trong Hầu phủ hầu hạ mẫu thân hắn đã lâu. Những quý nữ không ưa ta cười nhạo rằng ta sắp nhảy vào hố lửa, còn mẫu thân ta thì lo lắng không thôi. Chỉ có ta là bình thản nói: “Không sao, ta có thể ứng phó. Làm chính thất của một gia tộc danh giá, không phải là việc khó.”
Mưu Kế Trong Hầu Phủ Phu quân Tề Yến của ta đã tòng quân suốt 15 năm. Ngày hắn trở về lại mang theo một nữ nhân cùng hai nam một nữ. Trưởng tử của nàng còn lớn hơn đôi long phụng thai của ta đến ba tháng. Nhưng ta chẳng hề tức giận. Bởi lẽ, trong cuộc hôn nhân này, ai tính toán ai, ai chịu thiệt hơn, vẫn chưa thể kết luận.
Ác Giả Ác Báo Vì muốn cho đệ đệ chào đời đúng ngày mồng Một Tết, nương ta gắng gượng nén đau, cắn răng chịu đựng. Ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện một xác hai mạng, bèn đi thỉnh bà đỡ đến. May mắn, đệ đệ thuận lợi chào đời, mẫu tử bình an. Nhưng cha ta chẳng những không vui mừng, mà giáng ngay một cái tát thật mạnh vào mặt ta, khiến tai ù đặc. “Đồ tiện tỳ, ngươi đã khiến cả nhà chúng ta mất đi tiền đồ sáng lạn!” Nương ta vừa tỉnh lại, đã dồn chút sức lực cuối cùng, ghì chặt đầu ta xuống, ép mạnh vào tường. “Đều tại ngươi! Nếu không phải ngươi đi tìm bà đỡ, ta cũng sẽ không phải sinh đứa bé vào hôm nay!” Đầu ta bị đập đến máu chảy không ngừng, mà cha cùng tổ mẫu đứng bên cạnh lại vỗ tay cười hả hê như đang xem trò hay. Thương thế còn chưa kịp lành, bọn họ đã đem ta bán vào nơi bẩn thỉu nhất – kỹ viện. Ta chịu đựng tra tấn đến khi chết. Khi mở mắt lần nữa, ta phát hiện mình trở về đúng đêm nương chuẩn bị sinh đệ đệ. Lần này, ta khóa chặt cửa lớn, nhất quyết không để nương ra ngoài thỉnh bà mụ. “Nương à, con biết người khổ sở, nhưng vì phú quý cả nhà ta, người hãy nhẫn nhịn thêm chút nữa.”
Đời Này Mẹ Không Tha Thứ Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để cưới một thằng nghèo kiết xác, tôi gật đầu đồng ý, tiện tay quăng ra một tờ phiếu khám thai: “Bác sĩ nói tôi với ba cô sức khỏe vẫn tốt, ai ngờ về già lại có thêm con. Sau này, em trai cô sẽ là người thừa kế toàn bộ tài sản.” “Đúng lúc cô muốn đoạn tuyệt, vậy thì sau này cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai mình chứ?” Con gái tôi và bạn trai nó đứng đờ người như hai khúc gỗ mục.
Một Đời Không Quay Đầu Ngày ta cùng phu quân trở về Thiên giới, ta mang thai song thai. Ta không nói gì, chỉ muốn dành cho chàng một bất ngờ. Về đến Thiên giới, Bạch Nguyệt Quang của chàng Thánh nữ đến tìm ta, bị thương ở mắt. Phu quân khẳng định ta vì ghen tuông mà cố ý hãm hại. “Chỉ Lan là Thánh nữ Thiên giới, lương thiện thuần khiết, sao có thể vu oan ngươi?” “Quả nhiên là người phàm hạ tiện, thủ đoạn bẩn thỉu!” Chàng tự tay m…ó..,c mắt ta để tạ tội cho Thánh nữ. Sai người giam giữ nghiêm ngặt, chỉ cho ta ăn đồ thừa cơm cặn. Ta mang song thai, không đủ dinh dưỡng, đau đớn co quắp. Ta cầu xin vì đứa trẻ, nhưng chàng lại nói ta không từ thủ đoạn. “Tam đại đơn truyền của Thiên tộc ta, một phàm nhân như ngươi có thể mang thai song thai sao?” “An Lạc, ngươi đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, đến giờ còn dám lừa ta!” Chàng sai người cắt luôn khẩu phần của ta, đến cả cơm thừa cũng không cho. Để sống sót, ta đành tranh ăn với chó. Cho đến ngày chàng cưới Thánh nữ, bắt ta người vợ phàm nhân đến hành lễ. “Bắt An Lạc lăn đến đây, hành lễ thiếp thân với Chỉ Lan. Nếu nàng biết lỗi, thì cho người mang cơm đến.” Cả điện hoảng sợ. Bởi vì đường lên Tru Tiên Đài đã nhuộm đỏ bởi máu ta.
Phượng Hoàng Tái Sinh Ta cùng với huyện chủ giận dỗi bỏ đi, bị sơn tặc bắt cóc đưa vào miếu hoang.Nghe nói đêm đó, toàn thành lật tung để tìm kiếm, Thái Tử tìm người đến phát điên.Lúc trời sáng, Thái Tử cuối cùng cũng dẫn người xông vào miếu hoang, ôm huyện chủ vừa tìm lại được vào lòng, hối hận xin lỗi.Phu quân ta đứng bên cạnh, mãn nguyện nhìn cảnh tượng ấy, còn ta, vì một đêm kinh hoàng mà sảy thai.Về sau, ta vô tình phát hiện huyện chủ cảm kích phu quân ta:“Nếu không phải nhờ huynh sắp đặt vụ bắt cóc kia, Thái Tử sẽ không bao giờ nếm trải cảm giác mất đi ta. Giờ hắn quý trọng ta vô cùng, chỉ không ngờ phu nhân của huynh lại nhát gan đến mức sảy thai.”Phu quân ta nói: “Đó là do tiện nội vô dụng. Khi ấy bắt cóc nàng ấy cùng chỉ để tránh bị Thái Tử nghi ngờ, chẳng ngờ lại nhu nhược đến mức mới bị nhốt một đêm đã mất cả con.”“Huyện chủ là phượng hoàng bay cao, còn nàng chỉ là chim sẻ nhỏ nơi khuê phòng. Được góp phần giúp huyện chủ trở thành Thái Tử phi, đó là phúc phận của nàng ấy.”Giữa cơn bi phẫn, ta bị đẩy xuống đài cao.Lần nữa mở mắt, ta lại quay về đêm bị bắt cóc ấy!
Sở Ngu Ngày sinh nở, phu quân và bà mẫu đã âm thầm thông đồng với bà đỡ. Chỉ đợi ta sinh hạ nhi tử, lập tức sẽ thực hiện “lưu tử bỏ mẫu”. Bằng cách đó, bọn họ vừa lấy được của hồi môn của ta, lại có thể danh chính ngôn thuận rước tiểu thanh mai không thể sinh con của hắn về làm thê. Đúng là một mũi tên trúng ba đích. Nhưng điều mà bọn họ không biết, chính là ta cũng đã mua chuộc gã sai vặt thân cận của phu quân. Một khi nhi tử chào đời, phu quân sẽ vì quá vui mừng mà uống say, sau đó “tình cờ” ngã xuống hồ nước mà chết đuối. Đúng lúc thực hiện kế hoạch “lưu tử bỏ phụ”. Rốt cuộc, ai mà không muốn có một cuộc sống làm chủ mẫu của Hầu phủ, góa chồng, có nhi tử lại sở hữu gia tài kếch xù?
Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta cùng tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ tính tình bình đạm, không tranh không giành, luôn giữ phong thái như cúc dại bên đường. Khi ta tranh giành thức ăn với đám hạ nhân, tỷ ấy lại đem chia phần ăn của ta cho mọi người, nhờ vậy mà được lòng tất cả. Mùa đông đến, ta tranh giành chăn bông để giữ ấm, tỷ tỷ lại nhường chăn cho người khác. Kết quả, cả hai chúng ta đều đổ bệnh vì lạnh. Với hy vọng thay đổi số phận, ta cố gắng chuyển sang làm nha hoàn thân cận bên Thế tử gia, mong tìm cơ hội cho tỷ tỷ được thị tẩm. Tỷ ấy trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại chấp nhận vị trí mà ta vất vả giành lấy. Nhờ tiếng lành hiền đức, độ lượng của tỷ tỷ, Thế tử gia chú ý và nạp nàng làm thiếp. Tỷ ấy không cần tranh giành mà vẫn thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi hận tỷ tỷ đến xương, bày mưu hãm hại ta. Khi ta bị dồn đến đường cùng, quỳ xuống cầu cứu tỷ tỷ. Nhưng tỷ chỉ lạnh nhạt nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh giành cường bạo, giờ thì tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy vẫn bình thản, không tranh giành, không lên tiếng. Còn ta, bị đánh đến chết oan uổng. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về thời điểm ta và tỷ tỷ vừa vào phủ Quốc công.
Kỳ Hàn là một công tử phong lưu đào hoa nổi tiếng.Anh ấy luôn đối xử rất tốt với mỗi cô bạn gái của mình. Họ muốn gì thì anh đều đáp ứng, ngoại trừ việc kết hôn.Mọi người đều biết, ngày đó anh đã chia tay với mối tình đầu trong sự đau khổ và tiếc nuối. Đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai nên không thể tiến xa hơn với bất kỳ cô gái nào khác.Đến tháng thứ năm tôi và anh ấy ở bên nhau, gia đình tôi hối thúc chuyện cưới xin dữ dội.Tôi đành phải nói lời chia tay anh ấy:“Nghe nói mối tình đầu của anh cũng sắp về rồi, chúc mừng nhé! Còn chuyện giữa hai chúng ta, xem như thôi vậy! ”Anh chỉ mỉm cười rồi đáp: “ Được.”Tối hôm đó, bạn bè của anh tổ chức tiệc độc thân cho anh.Bữa tiệc rất lớn và náo nhiệt, có người nhắc đến tên tôi:“Anh Kỳ, em vừa nãy hình như thấy Trình Sênh, bên cạnh cô ấy còn có một người đàn ông, trông đẹp trai lắm.”Lời vừa dứt, mọi người bắt đầu bàn tán, ồn ào cả lên.Thế nhưng, Kỳ Hàn đột nhiên nổi giận, dập tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh:“Nói muốn ở bên nhau là cô ấy, nói chia tay cũng là cô ấy.“Trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế?”
Giành Lấy Công Đạo Ta là thứ nữ của phủ Vĩnh Ninh Bá. Không ai biết rằng, mỗi đêm ta đều từ mật đạo được đưa đến long sàng trong hoàng cung. Rồi có một ngày, ta mệt mỏi, quyết định xin một danh phận. Lục Hoài Xuyên ôm lấy tay ta, khựng lại: “Quý phi đang mang thai, chờ thêm chút nữa được không?” Ta nhắm mắt, quả nhiên lời đồn rằng cô cô được sủng ái nhất lục cung không phải là giả. Sau đó, ta trở về bá phủ. Di nương cầm khăn tay, ngập ngừng hỏi: “Ta đã chọn cho con một mối hôn sự. Gả cho Bùi thắng Bùi Tướng quân làm kế thất, con có muốn gả không?” Ta im lặng một lúc, rồi gật đầu: “Con gả.”
Ly Hôn Vui Vẻ Kỷ niệm ba năm kết hôn, Chử Hàn đưa em gái của người anh em đã khuất về nhà chăm sóc. Tôi không đồng ý. “Cái gọi là chăm sóc của anh, nhất định phải để cô ta sống trong nhà chúng ta sao?” Chử Hàn nói tôi vô tình, không để ý đến sự phản đối của tôi mà giữ Trần Nam Duyệt lại. Tôi không thể chịu đựng nổi. Lần nào cũng cãi vã, hết lần này đến lần khác rơi vào cái bẫy của Trần Nam Duyệt. Cho đến khi cả tôi và cô ta cùng bị bắt cóc, Chử Hàn chỉ cứu cô ta. Lúc ấy, tôi mới nhận ra, người từng thề chỉ yêu mình tôi, đã sớm thay lòng đổi dạ. Sau khi trọng sinh, tôi không còn mong chờ tình yêu của Chử Hàn nữa. Khi anh ta đưa Trần Nam Duyệt về nhà, tôi chỉ mỉm cười nói: “Được thôi.”
Sau Khi Chị Gái Bị Bắt Nạt Lúc hai giờ sáng, chị gái tôi gọi điện khóc lóc, nói rằng: “Khi chị đang tắm, bố chồng đã phá cửa xông vào, cởi đồ, đòi tắm chung với chị.”
Yêu Phi Quốc sư tiên đoán, nữ nhi Kiều gia là sao Tử Vi giáng trần, có thể giúp ích cho xã tắc. Hoàng đế muốn cưới nàng. Nhưng Hoàng đế lại là người thích đem nữ nhân vứt cho dã thú ăn. Tập xăm trên người nữ nhân, nếu không đẹp liền lột da vứt đi; Thích nhất là nhét táo đỏ vào hạ thân nữ nhân rồi lấy ra ăn để tráng dương. Quý nữ cả kinh thành, nghe đến tên đã biến sắc. Kiều gia nữ nhi khóc ngất ba lần, ép ta thay nàng vào cung. Một giây trước ta còn khóc đến đứt ruột đứt gan nhưng giây sau đã cười thành tiếng bên trong kiệu hoa. Cuối cùng, ta cũng có thể bắt đầu kế hoạch tàn sát của mình rồi.
Song Hỷ Lâm Môn Tiểu thanh mai của chồng tôi qua đời vì khó sinh, để lại một cặp con gái sinh đôi. Tôi vừa định từ chối yêu cầu nhận nuôi của chồng thì từng dòng bình luận hiện ra trước mắt. 【Nữ chính ngốc thật đấy! Làm tôi sốt hết cả ruột! Sau này một đứa gả vào nhà giàu, một đứa thành minh tinh lớn, phúc của cô còn ở phía sau cơ mà!】 【Cô gấp gì chứ? Con gái ruột là nữ chính trong truyện nuôi con này mà, chắc chắn sẽ nhận nuôi thôi, không thì cốt truyện sao mà tiếp diễn?】 Chớp mắt đã hai mươi lăm năm trôi qua, dưới sự dạy dỗ tận tâm tận lực của tôi, hai cô con gái sinh đôi quả nhiên thành công rực rỡ như lời bình luận từng nói. Nhưng đúng vào ngày tiệc đính hôn của con gái lớn, tiểu thanh mai đã qua đời từ nhiều năm trước của chồng tôi bất ngờ xuất hiện, cô ta thân mật khoác tay hắn, mặt mày hớn hở nói: “Nhờ chị chăm sóc chu đáo, con gái của tôi và Thẩm Dục mới có thành tựu như vậy, nếu không thì người già nua xấu xí hôm nay đã là tôi rồi đó~” Chồng tôi thậm chí còn đề nghị ly hôn để cưới lại tiểu thanh mai, nói là để một nhà bốn người đoàn tụ. Còn tôi không khóc, cũng không làm loạn. Chỉ mỉm cười khẽ khàng: “Được thôi!”
Thái Bình Thịnh Thế Vào đêm tân hôn, phu quân nhận lệnh xuất chinh, ta ở lại Hầu phủ lặng lẽ chờ đợi suốt năm năm. Năm năm sau, phu quân khải hoàn trở về, mang theo một tiểu thiếp dung mạo tuyệt mỹ. Phu quân nói: “Liên nhi yếu đuối, không thể tự lo liệu, làm phiền phu nhân chăm sóc nàng nhiều hơn.” Tiểu thiếp gì chứ? Đây rõ ràng là muội muội vừa thơm vừa mềm của ta! Nha hoàn bên cạnh ta thấy vậy thì tức giận không chịu nổi, muốn thay ta ra mặt, dạy cho Thẩm Liên một bài học. Ai ngờ phu quân lại khăng khăng cho rằng ta là người sai khiến. Chợt nghe giọng nói mềm mại dịu dàng của muội muội bất ngờ phát lên: “Hầu gia! Ta đã nói là tự mình sơ ý, là ta không cẩn thận, chàng đừng kiếm chuyện mà gây hiềm khích giữa ta và phu nhân nữa!” Ta: “…”