Trang chủ Thể loại Nữ Cường

Nữ Cường

Phần 4 - Như Ý Bắt Chồn Tinh

Như Ý Bắt Chồn Tinh Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Phần 5: Như Ý bắt Cốt Yêu Bạn cùng phòng của tôi là một cô dâu chuyên nghiệp. Cô ấy nói rằng gần đây đã nhận được một hợp đồng lớn, khách hàng rất hào phóng. Tôi nhìn số tiền thù lao được gói trong giấy đỏ và khuyên cô ấy nên từ bỏ công việc này. Nhưng vào ngày diễn ra sự kiện, bạn cùng phòng vẫn lén lút đi. Và rồi cô ấy không quay trở lại. Cô ấy không biết rằng những người tổ chức sự kiện này, đều không phải là con người.

Giang Sơn Đổi Một Chữ Tình

Giang Sơn Đổi Một Chữ Tình Đại tẩu đã ch .t.Ch .t theo một cách vô cùng nhục nhã.Ban ngày, nàng bị phu nhân Trấn Quốc hầu dẫn người bắt gian tại giường, chịu hết thảy khuất nhục.Đến đêm, nàng dùng một dải lụa trắng, tr eo c.ổ ngay đầu giường.Chỉ để lại tiểu chất tử 8 tuổi khóc đến tê tâm liệt phế.

Muội Muội Của Ta Là Nữ Chính Ngược Văn

Muội Muội Của Ta Là Nữ Chính Ngược Văn   Ta mang bệnh từ trong bụng mẹ, được chẩn đoán sống không quá tuổi cập kê, nhưng một lần rơi xuống nước đã khiến ta thức tỉnh. Ta mới biết được thì ra mình là ánh trăng sáng chết sớm trong tiểu thuyết ngược luyến tình thâm. Còn nữ chính của tiểu thuyết ngược luyến tình thâm lại là muội muội cùng cha khác mẹ của ta. Thuốc ta uống hằng ngày đều là cha mẹ dùng máu tim của nàng để nấu. Sau khi ta chết, cha mẹ bởi vì dung mạo của nàng giống ta nên trút giận đánh mắng nàng đủ điều. Thiếu niên thanh mai trúc mã của ta vì yêu ta nên đã cưỡng ép cưới nàng, nhưng sau khi thành thân lại ngày ngày hành hạ nàng. Cuối cùng nàng u uất mà chết. Sau khi chết, tất cả mọi người mới bắt đầu hối hận. Tỉnh dậy sau cơn sốt cao, ta nhìn thấy muội muội cùng cha khác mẹ của ta gầy trơ xương, nhưng vẫn lo lắng nhìn ta bên giường. Lòng ta mềm nhũn, nếu đời này ta có thể cứu được một người, thì cũng không uổng công ta đến thế gian này một chuyến.

Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ

Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ Tuyết Mai đứng trước mặt sư phụ, đôi mắt đầy kiên định nhưng lại có chút ngại ngùng: “Sư phụ, con… con thật sự không muốn xuống núi.” Sư phụ cô, một ông lão tóc bạc phơ, vuốt râu nhìn cô, gật gù: “Không muốn à? Nhưng đạo quán này cần sửa chữa, không phải đợi gió tự thổi bay tiền vào đây đâu!” “Vậy con làm sao có tiền?” Tuyết Mai nhíu mày. “Đi kiếm thôi! Hỏi xem người ta có muốn xem vận mệnh không, có ai cần diệt quái không, kiểu gì cũng kiếm được một ít. Đừng có nằm nhà mãi như con mèo lười, con phải tự lo lấy cho mình!” Sư phụ nói, giọng đầy nghiêm túc, nhưng lại pha chút… không thèm quan tâm. Tuyết Mai thở dài, tự nhủ: “Kiếm tiền cũng như đấu ma, chỉ cần gặp người ngu là xong!” Vậy là, cô xuống núi, mang theo hy vọng và một túi tiền rỗng, chẳng biết thế giới ngoài kia sẽ đối xử với cô như thế nào.

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh Tôi là người ngoài hành tinh. Nhiệm vụ của tôi là đến Trái Đất và viết báo cáo về quan sát loài người. Tôi đang làm nhiệm vụ trong nhà Lục tiên sinh, và tôi phát hiện thói quen của người này thật kỳ lạ. Con người là sinh vật vừa mềm yếu vừa dựa dẫm.

Mùa Xuân Hoa Nở

Mùa Xuân Hoa Nở Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng chốc lại trở thành mẹ tiểu thư giả của tướng phủ. Thừa tướng phu nhân cao ngạo quý phái, bịt mũi ném tiểu thư giả trước cửa nhà ta. Ta nghi hoặc: “Ngươi thật sự không cần tiểu nữ oa này nữa sao?” Nàng ta đầy vẻ chán ghét, chỉ mang theo tiểu thư thật rời đi. Ta gật gật đầu, được rồi, bỗng dưng lại có thêm một cục bột nhỏ. Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con heo, cục bột nhỏ mỗi ngày ăn hết năm bát cơm. Còn lẽo đẽo đi theo sau ta: “Mẹ, đói đói, cơm cơm!”

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng Tôi là vị thiên kim thật nhưng bị người người ghét bỏ, chỉ có bạn trai Giang Tống là không rời đi. Thế nhưng, trước đêm cưới, Giang Tống đã cảm thấy chán. Anh ta qua đêm không về, đùa giỡn với người khác giới. “Yên tâm. Tính cách của Giản Nguyệt, giống như con chó, đánh cũng không đuổi đi được.” Trong tiếng cười đùa của mọi người, chú nhỏ của Giang Tống lên tiếng: “Nếu đã quyết định rồi, thì đừng hối hận.” Giang Tống tưởng chú nhỏ cũng đang khuyến khích mình, lòng anh ta tràn đầy cảm kích: “Cảm ơn chú nhỏ.” Mà tôi cuối cùng cũng hoàn toàn từ bỏ anh ta. Đêm đó, tôi lại bị chú nhỏ của anh ta ôm chặt eo trong chiếc Maybach. Trong màn đêm đen đặc vô biên, là giọng nói trầm khàn nam tính: “Không muốn gả cho Giang Tống?” “Vậy muốn làm thím của nó không?”

Xuyên Sách Thành Mẹ Của Nữ Phụ Ác Độc

Xuyên Sách Thành Mẹ Của Nữ Phụ Ác Độc Ta là một tiểu đầu bếp trong Phong Nguyệt Lâu, tình cờ nhận nuôi nữ phụ ác độc chính là thiên kim thật. Hệ thống bảo rằng ngày sau nàng ta sẽ cướp lấy cơ hội của nữ chính, moi tim gan phổi thận của nàng chỉ để vững vàng giữ lấy vị trí trắc phi của nam chính. Nàng ta là một kẻ si mê đến cực đoan, tuyệt đối không thể giữ lại! Ta như nước đổ đầu vịt, vớt từ trong nồi ra một bát mì Dương Xuân đang nghi ngút khói, rắc chút hành lá, nhỏ thêm ít dầu thơm, cuối cùng còn đập thêm một quả trứng. Sau đó, ta nghi ngờ nhìn tiểu bánh bao đang chảy nước miếng bên bếp. Nàng đang hì hục đạp chân ngắn, mắt sáng rực như sao mà bò lên trên nồi. “Mẫu thân, mì mì, thơm quá!” Chỉ có vậy? Nữ phụ ác độc?

Ôm Chặt Đùi Vàng Của Phu Nhân

Ôm Chặt Đùi Vàng Của Phu Nhân Ta là tiểu thiếp mà Tướng quân mua về từ Kim Ngọc Lâu. Sớm đã nghe đồn Ngụy Tướng quân sợ vợ, nhưng Tướng quân lại cố ý dẫn ta đến phòng Phu nhân diễu võ dương oai. Phu nhân quát lớn một tiếng: “Quỳ xuống!” Ta run rẩy, vừa toan quỳ thì “phịch” một tiếng, Tướng quân đã quỳ xuống trước. Ấy… ta tựa hồ đã biết cần ôm chặt đùi của ai rồi.

Ngôn Linh Sư 4: Thế Giới Đại Học  

Ngôn Linh Sư 4: Thế Giới Đại Học   Đêm trước kỳ thi đại học, cả lớp tôi đều thức tỉnh hệ thống, chỉ riêng tôi thì không. Mọi người tự nhận mình là “đứa con được chọn của trời”, cười nhạo tôi là kẻ vô dụng. Bạn trai cũng chia tay tôi để đến với cô gái từng bắt nạt tôi. Nhưng họ không biết rằng, tôi là một Ngôn Linh Sư. Chỉ cần tôi mở miệng, hệ thống của tất cả bọn họ sẽ lập tức mất hiệu lực.

Mệnh Cách Tỳ Hưu 1: Tráo Đổi Lúc Nhỏ

Mệnh Cách Tỳ Hưu 1: Tráo Đổi Lúc Nhỏ Sau khi thiên kim thật trở về nhà, tôi bị bố mẹ hào môn và bảy người anh trai đuổi ra khỏi nhà. Tôi dựng sạp bói toán ở chợ đêm. Thiên kim thật đá đổ sạp bói của tôi, còn hùng hổ tuyên bố sẽ dùng tiền đè chết tôi. Cô ta không biết, tôi mang mệnh cách Tỳ Hưu. “Nhà các người sắp phá sản rồi.” Lời tôi nói ứng nghiệm. Bảy người anh trai đuổi theo xin lỗi: “Em gái, xin em hãy giúp nhà họ Diệp chúng ta vực dậy!”

Bất Khí Xuân Quang

Bất Khí Xuân Quang Ta từng trọng dụng một tên mã nô. Hắn trẻ tuổi, tuấn tú, dã tính mười phần, nói rằng ngày sau nhất định sẽ báo đáp ân tri ngộ của công chúa. Tạ Lan quả thực đã thực hiện lời hứa, nhưng lại là chặt đứt toàn bộ tay chân ta, dâng cho hoàng huynh, làm bàn đạp để thăng tiến. Trong lúc tuyệt vọng, chỉ có một quân sư vẫn luôn không được chú ý, nhân lúc hỗn loạn đã cắt cổ ta. Hắn run rẩy ôm ta vào lòng: “Công chúa cả đời kiêu ngạo, có thể giết, nhưng tuyệt đối không thể nhục.” Ta không hiểu tại sao hắn lại nguyện ý cùng ta chịu chết. Cho đến khi mặt nạ của hắn rơi xuống, ta nhìn thấy khuôn mặt đáng lẽ đã chôn vùi từ năm năm trước. ——Tạ Lan chỉ có ba phần giống hắn. Ta nuốt hận mà chết, mở mắt ra lần nữa, đã trọng sinh vào ngày ta nâng đỡ Tạ Lan.

Tam Sinh Hữu Hạnh

Tam Sinh Hữu Hạnh Từng là công tử quý tộc chốn kinh thành, khi Tống Uẩn rơi vào cảnh khốn cùng, ta đã bán hết gia sản để cứu hắn ra, rồi ép hắn lấy thân báo đáp. Ta biết hắn hận ta, nhưng ta chẳng bận tâm. Cho đến khi ta mang thai, Tống gia được minh oan, Tống Uẩn lại được phục chức. Ta biết hắn sớm muộn gì cũng rời đi, và ta không cách nào giữ hắn lại. Quả nhiên, hắn lặng lẽ rời đi, không để lại nửa lời từ biệt. Ta vuốt ve cái bụng đã lớn của mình, buồn bã vài ngày, sau đó bắt đầu tính toán tìm cha mới cho đứa trẻ trong bụng. “Lưu tú tài sát vách không tệ, từng lén nhét cho ta mấy bài thơ tình. Lý đại phụ ở phố sau cũng khá tốt, mỗi lần bắt mạch đều đỏ mặt ngượng ngùng. Còn nữa, Hà công tử trong ngõ, sớm đã nói không cưới ai ngoài ta…”

Hoán Linh

Hoán Linh Ta vốn là một y nữ nơi núi rừng, lại từng có ân cứu mạng với Thái tử. Hắn nghênh ta vào Đông cung, hứa cho ta vị trí chính phi, sau đó ta thuận theo lẽ thường mà trở thành Hoàng hậu, sinh hạ trưởng tử, vinh hoa cả đời. Người người đều nói ta nhặt được phú quý từ trên trời rơi xuống. Khi ta trăm tuổi quy tiên, con cháu đau đớn khóc thương, duy chỉ có hắn nhìn về nơi xa, nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Uyển muội, đời này ta đã giữ trọn lời hứa, nhưng lại phụ lòng nàng. Chết đi, ta chỉ mong được đồng táng với nàng, cùng hẹn kiếp sau.” Hắn lạnh lùng nhìn thi thể của ta, từng chữ một: “Còn ngươi, ta nguyện đời đời kiếp kiếp không gặp lại, mãi mãi không bao giờ!” Ta bị bí mật an táng tại một ngọn đồi nhỏ cách hoàng lăng trăm mét, vị trí Hoàng hậu lại chôn xuống vong thê của một vị tướng quân. Sống lại một đời, thứ phú quý này, ta không cần nữa.

Ly Hôn Là Tự Do

Ly Hôn Là Tự Do Ngày con gái giành được thủ khoa toàn tỉnh, Lữ Văn Bân với tư cách là giảng viên ngôi sao của một trung tâm luyện thi, được mời phỏng vấn. Anh ta nói: “Việc học của con gái tôi là do một tay tôi phụ trách, con học xong lúc mấy giờ thì tôi mới đi ngủ, tôi luôn đồng hành cùng con bé.” Nhưng anh ta không nói rằng, chính áp lực học hành quá mức từ anh ta đã khiến con bé mất ngủ triền miên, suýt mắc b/ệ/nh tâm lý. Anh ta còn nói: “Vợ tôi chỉ là bà nội trợ, chẳng quản gì, cũng không kiếm tiền, cả nhà đều do tôi nuôi.” Chắc anh ta quên mất rằng, trừ tiền học và sinh hoạt phí cho con gái, tôi đã lâu lắm rồi không ngửa tay xin anh ta một đồng. Phóng viên hỏi, dự định tổ chức ăn mừng thế nào cho con gái. Anh ta lập tức xua tay: “Trẻ con mà, ăn mừng gì chứ. Tôi đã chuẩn bị sẵn giáo trình đại học cho nó rồi. Không đi từng bước thì sao đến được ngàn dặm. Con đường tương lai của con bé, tôi phải chuẩn bị từ bây giờ.” Anh ta tự nhận mình là người nhìn xa trông rộng, tính trước mười bước. Nhưng đâu biết rằng, sáng nay khi anh ta lên đường đi phỏng vấn, tôi và con gái đã lên máy bay sang Singapore. Đi xem concert của Taylor Swift, thần tượng bao lâu nay trong lòng con bé. Còn lại ở nhà, chỉ là một tờ đơn ly hôn đã ký sẵn đặt ngay trên bàn.

Mặt Nạ Vỡ

Mặt Nạ Vỡ Sau ca phẫu thuật, em gái kế của tôi đã lợi dụng lúc tôi còn mê thuốc, đâm hàng trăm lỗ kim trên mặt tôi. Để che giấu chuyện xấu hổ này, bố tôi đã dùng hết thế lực của cả gia tộc để gửi cô ta ra nước ngoài. Ba năm sau, ông ta đang nằm liệt giường cần người chăm sóc, mẹ kế cuối cùng đã nhớ đến tôi – người bị gửi vào trường cai nghiện. Nhưng mà, tôi ư, đã sớm không còn là một con người bình thường nữa rồi.

Tôi Và Mẹ Trọng Sinh

Tôi Và Mẹ Trọng Sinh Những năm 90, vật chất còn khan hiếm. Nhà mãi mới hầm được con gà, mẹ lại đem cái đùi gà cho con trai chú Vương hàng xóm. Lúc ba hỏi đến trong bữa cơm, mẹ nói tôi là người đã ăn. Tôi không nhận, mẹ liền mắng tôi là đồ chuyên nói dối. “Chính mày ăn, chính mày ăn, ăn rồi còn không chịu nhận, tao đ/á/n/h ch.t cái đồ nói dối nhà mày…” Và rồi bà thật sự lỡ tay đ/á/n/h ch.t tôi. Lần nữa mở mắt, tôi lại đang ngồi ở mâm cơm, mẹ cười gượng bảo: đùi gà là do Phương Phương ăn. Lần này tôi đứng bật dậy, lớn tiếng nói: “Ba, đùi gà là con ăn đó, mẹ đâu có đem cho chú Vương đâu!”

Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích

Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích Tôi lập một tài khoản chỉ để ghi lại những khoảnh khắc thường ngày với bạn trai. Không ngờ vài clip liên tiếp viral, tôi trở thành hot blogger tình yêu được cả mạng biết đến. Sau đó, theo yêu cầu của fan, tôi livestream mang quà sinh nhật bất ngờ đến tặng bạn trai. Cửa mở ra, lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp quấn khăn tắm. Ngón tay trắng muốt của cô ta lướt qua túi quà tôi đang cầm, mắt thậm chí chẳng thèm nhìn tôi. “Đồ ăn giao rồi mà, còn không đi à?”

Mệnh Cách Cô Hoa

Mệnh Cách Cô Hoa Sau khi quốc sư phán rằng thứ muội có mệnh cách mẫu đơn, vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta lập tức tới cửa từ hôn, chuyển sang cầu cưới nàng ta. Thứ muội cũng vì thế mà thay đổi hẳn, từ một người dịu dàng kín đáo nay lại ngang ngược đòi ta nhường của hồi môn, phụ thân và tổ mẫu đều đứng về phía nàng. Thế nhưng bọn họ không hề biết rằng, lời kế tiếp của quốc sư là: “Quả là một mệnh cách mẫu đơn… ác độc.” “Mẫu thai đơn thân, ai cưới người ấy tất ch.t.”

A Ảnh

A Ảnh Ngày Thái tử tới phủ hạ sính, lại đem tên trên canh thiếp đổi thành biểu tỷ. Ta vừa định làm ầm lên, thì trước mắt bỗng hiện ra mấy dòng chữ lơ lửng giữa không trung. 【Tới rồi tới rồi, nữ phụ độc ác lại sắp kể ơn cứu mạng năm xưa, thi ân cầu báo. Dù có được nạp làm trắc phi thì thế nào? Trong lòng nam chủ chỉ có muội bảo mà thôi.】 【Nữ phụ độc ác còn muốn Hầu gia đứng ra làm chủ cho mình, cười chết mất. Muội bảo mới là thiên kim chân chính của Hầu phủ, nàng ta tưởng vì sao Thái tử lại dễ dàng đổi người như vậy?】 Ta ngơ ngác nhìn những dòng chữ ấy, chưa kịp hoàn hồn thì Trần Diệp đã chau mày nói: “Tuyết Vi tâm địa thiện lương, đã đồng ý rằng ngày đại hôn sẽ cho nàng nhập phủ làm trắc phi. Hôm nay là ngày ta và Tuyết Vi đính hôn, nàng chớ nên làm loạn.” Đến ngày Trần Diệp đại hôn, ta lại bị hoàng hậu ban hôn cho tiểu Hầu gia. Trần Diệp lúc ấy thất lễ, cất tiếng gọi ta: “A Ảnh, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nàng sao có thể gả cho người khác?”