Trang chủ Thể loại Nữ Cường

Nữ Cường

Hoàng Hậu Chiêu Quốc

Hoàng Hậu Chiêu Quốc Ta là hoàng hậu của Chiêu triều. Ta có một người trong lòng. Không ai biết hắn là ai. Ngay cả hoàng đế cũng không biết.

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ Ta là chủ mẫu của Hầu phủ, một tay nuôi dạy đích tử nên người, vậy mà sau khi hắn đỗ trạng nguyên lại nhất quyết không cưới ai khác ngoài một nữ tử thương hộ. Từ đó không màng hoạn lộ, cam tâm tình nguyện trợ giúp nàng ta chăm lo việc buôn bán. Ta ra sức kéo hắn trở về chính đạo, lại bị truyền rằng tranh sủng với con dâu, trở thành ác mẫu nổi danh khắp kinh thành. Cuối cùng bị phế bỏ danh vị, trong cơn nhục nhã tức giận, ta t r eo c ổ t ự v ẫ.n. Sau khi trọng sinh, ta buông tay mặc cho Hầu phủ trên dưới bị con dâu dỗ dành đến ngoan ngoãn phục tùng, nâng nàng ta lên tận mây xanh. Sau đó chỉ vào thứ tử do nha hoàn sinh ra, minh châu lấm bụi, ta cất giọng: “Hắn vừa gọi ta là mẹ, đúng không? Trời đất chứng giám! Chỉ liếc mắt một cái, ta đã biết đó mới là cốt nhục thân sinh của ta!”

Mẹ Khóc Gọi Tôi Về Dọn Đống Tàn Cuộc

Mẹ Khóc Gọi Tôi Về Dọn Đống Tàn Cuộc Mẹ tôi vừa khóc vừa gọi điện cho tôi: “Con còn quan tâm cái nhà này nữa không?” “Em trai con mê con hồ ly tinh kia đến mức đòi huỷ hôn cho bằng được.” “Ba con thì chăm bà nội con xong, lại leo thẳng lên giường y tá.” “Bà nội thì bênh chằm chặp, cổ vũ ba con ngoại tình, còn đuổi mẹ ra khỏi nhà!” “Hay để mẹ ch .t quách cho xong, để cả nhà mấy người vui vẻ sung sướng?” Tôi cúp máy, quay sang dặn trợ lý đặc biệt: “Các lịch làm việc lùi hết lại, tôi có chuyện riêng phải giải quyết.” Trợ lý: “Vâng thưa sếp, ngài muốn dời bao nhiêu ngày thì phù hợp?” Tôi: “Ba ngày là đủ.” Thêm một ngày cũng coi như tôi ra tay chưa đủ tàn nhẫn!

Công Chúa Trở Về

Công Chúa Trở Về Hoàng huynh hận ta đến tận xương tủy. Hắn luôn tin rằng chính ta là kẻ đã đẩy người trong lòng hắn xuống vách núi. Sau này, khi hắn lên ngôi hoàng đế, người con gái ấy quay về trong bộ váy trắng, đường hoàng được lập làm Hoàng Hậu. Còn ta, bị nhốt vào u đình lạnh lẽo, sống trong cảnh sống không bằng chết. Hắn mặc kệ, để nàng ta nhục mạ ta, giẫm đạp lên tôn nghiêm của ta, bắt ta phải quỳ gối xin lỗi. Chẳng ai hay biết rằng ta đã trúng độc nặng, sinh mệnh chỉ còn lại trong chốc lát. Khi nàng ta huênh hoang khoe khoang mình đang mang long thai, ta siết chặt con dao giấu trong tay áo, đâm thẳng vào bụng nàng ta: “Thích Oản Oản, cùng chết đi!” Sau khi giết nàng, ta cũng chết vì độc phát. Nhưng không ngờ rằng khi mở mắt ra, ta lại trở về năm mười sáu tuổi. Khi đó, Thích Oản Oản còn chưa dựng màn kịch nhảy núi giả chết, còn ta vẫn là công chúa Đường Nguyệt được sủng ái của Đại Chiếu. Nhìn nàng ta chuẩn bị giở trò như kiếp trước, ta lạnh lùng mỉm cười. Muốn giả chết ư? Vậy để ta cho ngươi chết thật luôn!

Gặp Được Cứu Tinh

Gặp Được Cứu Tinh Trước ngày tuyển phi vào Đông Cung, ta bị người hạ độc, giữa cơn mê loạn, lạc vào hẻm tối, mất sạch trinh tiết trong tay thị vệ Đoạn Minh. Khi ấy, ta ngỡ hắn là ân nhân cứu mạng, đành thuận theo số phận, chấp nhận gả vào Đoạn gia. Sau khi thành thân, hắn một bước lên mây, vinh hoa quyền thế đều nhờ ta dốc lòng phò trợ. Đến ngày hắn được phong làm Đại tướng quân, lại có ba tên ăn mày kéo đến phủ, ngông cuồng gào lớn: “Chúng ta mới là tình lang mà tướng quân phu nhân vụng trộm trước ngày xuất giá!” Ta nổi giận, yêu cầu hắn đuổi đi. Nhưng Đoạn Minh chỉ nở nụ cười tàn nhẫn: “Kẻ làm nhục ngươi trong hẻm năm đó là bọn chúng, không phải ta.” “Ta chẳng qua là nhặt được cái xác sống, không ngờ lại đổi lấy phú quý cả đời.” Chân tướng phơi bày, ta giận đến đỏ mắt, rút trâm cài tóc lao tới muốn giết hắn. Nào ngờ lại bị chính tay hắn đẩy xuống đài cao. Trong cơn đau xé thịt, ta thấy bọn ăn mày lao tới, vây quanh như lũ chó đói. Còn hắn – người từng gọi ta là thê tử – lại ôm tiểu thanh mai, lạnh lùng đứng nhìn. Ta chết không nhắm mắt. Nhưng trời cao có mắt, cho ta sống lại lần nữa – đúng đêm bị hạ dược năm đó. Lúc này đây, ta đang đứng trong ngõ nhỏ, cả người nóng rực như thiêu như đốt…

Mộng Đế Vương

Mộng Đế Vương Ta và khuê mật Triệu Uyển Tình cùng lúc vượt cạn. Nàng sinh con gái, ta sinh con trai. Nhưng vừa lúc hài nhi cất tiếng khóc oa oa, trước mắt chúng ta lại hiện lên một loạt dòng chữ kỳ lạ: 【Haizz, nếu hai nàng ấy biết con mình đều không sống nổi quá một tuổi, chắc đau lòng chết mất thôi.】 【Đúng vậy, một đứa bị bà mẹ chồng trọng nam khinh nữ dùng mười hai cây kim thép đâm vào đầu đau đớn mà chết, một đứa thì bị hoàng đế vì sợ thế lực nhà họ Lý mà đích thân hạ lệnh hạ độc giết chết. Hai đứa trẻ này đúng là đầu thai nhầm chỗ rồi!】 【Bi thảm nhất chẳng phải hai người mẹ tốt bụng kia sao? Không chỉ mất con, còn bị tra nam tuyệt hậu, chết rồi còn bị đạo sĩ trấn hồn, vĩnh viễn không được siêu sinh.】 Nhìn thấy những dòng chữ ấy, ta và Uyển Tình không hẹn mà cùng rùng mình một cái. Sau một cái liếc mắt trao đổi ngắn ngủi, chúng ta lập tức hoán đổi hai đứa trẻ.

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội Sau khi chồng tôi gặp tai nạn xe hơi qua đời, anh ta để lại khoản nợ mấy ngàn vạn (~68 tỷ – 306 tỷ).Không biết vì sao, trên mỗi tờ giấy nợ đều có dấu tay của tôi.Tôi buộc phải gánh nợ, bán hết công ty và tất cả tài sản đứng tên mình mới miễn cưỡng trả xong.Sau khi trả hết nợ, tôi không còn một xu dính túi, dẫn theo đứa con gái đang bệnh tật quỳ gối cầu xin cha mẹ chồng giúp đỡ.Cha mẹ chồng sống rất dư dả, nhưng lại từ chối giúp đỡ mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.Con gái tôi vì không được chữa trị kịp thời nên qua đời trong bệnh viện.Sau khi con chết, người bạn thân đề nghị tôi hiến tặng nội tạng của con để kéo dài sự sống của đứa bé khác.Tôi nuốt nước mắt đồng ý.Nhiều năm sau khi phẫu thuật hiến tặng, tôi làm lao công trong trung tâm thương mại.Tại đó, tôi vô tình nhìn thấy người chồng vốn đã chết của mình đang ôm eo bạn thân, cười nói vui vẻ.Chồng và bạn thân nhìn thấy tôi, thản nhiên bật cười rồi tiết lộ toàn bộ sự thật.Hóa ra cái chết do tai nạn xe chỉ là giả, ép tôi trả nợ mới là thật.Việc kéo dài sự sống của con gái cũng là giả, mục đích thực sự là để con của chồng tôi và bạn thân nhận được nội tạng.Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, tôi lao vào đánh nhau với cả hai, nhưng lại bị bọn họ đẩy n gã từ trên l.ầu xuống, ch .t thảm.Khi mở mắt ra lần nữa.Tôi đã quay về ngày hôm trước khi chồng gặp tai nạn.

Phụ Nữ Phải Độc Lập

Phụ Nữ Phải Độc Lập Sau khi tôi có bầu, chồng đón mẹ chồng lên chăm sóc tôi. Sau khi làm hỏng 3 cái nồi cơm điện, 4 cái máy rửa chén, 5 cái lò vi sóng, bà vừa lau nước mắt vừa nói: “Mẹ già rồi, mẹ vô dụng, mấy thứ công nghệ cao này mẹ học không nổi.” Sau đó nữa, bà cùng với em chồng ngày nào cũng khiến tôi bực bội. Đến cuối cùng tôi mới biết, tất cả chuyện này đều do chồng tôi bày ra, chỉ để ép tôi nghỉ việc.

Phá Giới

Phá Giới Con gái tôi nửa đêm t/r/è/o l/ê/n gi/ư/ờ/ng t//r/ẻ c/o/n của con trai Ảnh đế, từ đó hot search nổ tung. Cư dân mạng mắng chửi con gái tôi không biết xấu hổ, mới /n//ă/m tuổi đã muốn bá//m ví/u nhà giàu. Bạn gái tin đồn của Ảnh đế còn lên Weibo bóc phốt: 【Hồi đó có người t/r/èo lê/n gi/ườ/ng Ảnh đế không thành, giờ đến con gái cũng bắt chước, còn làm con trai Ảnh đế bị thương, chờ ch .t đi là vừa!】 Ngay sau đó, Ảnh đế lập tức bay về nước, trước mặt bao người tháo chuỗi Phật châu trên cổ tay xuống, nói anh ta muốn “phá giới” vì tôi. Cả mạng xã hội đều tưởng anh ta định phá “s/á/t giới”. Nhưng thực ra, cái anh ta muốn phá… là d/ụ/c giới. Dù sao cặp sinh đôi long phụng này, cũng là anh ta từng quỳ xuống cầu tôi sinh cho.

Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn

Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn Đăng ảnh bữa ăn lên vòng bạn bè, không cẩn thận để lộ mã đặt món ở góc bàn. Ăn gần xong, nhân viên phục vụ bất ngờ bưng ra thêm cả chục món. Nói là bàn chúng tôi gọi thêm, toàn là những món đắt nhất trong quán, gần như gọi hết một lượt. Tổng cộng phải trả thêm 12.000 tệ. Ông chủ tra số điện thoại đặt đơn, phát hiện đơn thứ hai là do một số lạ đặt. Tôi bừng tỉnh ngộ — có người đã lợi dụng mã đặt món trong vòng bạn bè của tôi để chơi khăm! Tôi chụp lại số đó, rồi đem đăng ký nó lên nền tảng bán xe cũ, trung tâm điều trị vô sinh, và ứng dụng gọi mát-xa tận nhà. Đến đây đi, đôi bên tổn thương, ai sợ ai nào! —

Gương Mặt Thế Thân

Gương Mặt Thế Thân Lần đầu gặp “em gái” của bạn trai, con bé mở miệng ra là giọng điệu trà xanh. “Chị trang điểm xinh thật đấy, chỉ là… mặt và cổ lệch tông màu thôi.” Nó nói không lớn, nhưng vừa khéo đủ cho đám anh em bạn trai nghe rõ. Tôi chẳng hề tức giận, chỉ làm nũng, khẽ đấm nhẹ vào ngực bạn trai: “Đồ xấu xa, cũng không nhắc người ta một tiếng.” Bạn trai bật cười dỗ dành, còn nhỏ trà xanh thì tức đến mức muốn nhảy dựng.

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách Thẩm Bắc Mậu gặp tai nạn. Khi tôi đến bệnh viện, nữ thư ký đang gọt táo cho anh ta. Quá hoảng loạn, lưỡi dao trượt cắt vào tay cô ấy. Thẩm Bắc Mậu lập tức nắm chặt tay cô ta, căng thẳng kêu lên: “Chảy máu rồi, y tá, gọi y tá mau!” Sau một hồi rối loạn, anh ta chạm phải ánh mắt tôi, sắc mặt lập tức cứng đờ. Tôi bình tĩnh đặt quả táo xuống. “Táo này, anh còn muốn ăn không?”

Hồi Báo

Hồi Báo Trước ngày đính hôn, tôi vô tình nghe được một đoạn ghi âm dài 5 giây trong thư mục yêu thích của bạn trai. Giọng nữ mềm mại, làm nũng: “Không ngủ sớm, ngày mai anh sẽ không tìm thấy em nữa đâu~” Chủ nhân của giọng nói ấy chính là người yêu cũ mà anh ta từng nói ghét cay ghét đắng. Nhưng khi tôi định xóa đi, anh ta bỗng nổi điên. “Em dám xóa, chúng ta coi như xong!” Tôi đã xóa, và cũng tiện tay xóa luôn anh ta khỏi cuộc đời mình.

Nghịch Lý Của Nạn Nhân

Nghịch Lý Của Nạn Nhân Tòa nhà nghệ thuật bốc cháy lớn, rõ ràng tôi có thể tự mình thoát thân, nhưng lại bị người bạn diễn nam cưỡng ép bế kiểu công chúa. Hắn giả vờ như đang cứu tôi. Nhưng khi sắp thoát ra ngoài, hắn cố tình đẩy tôi xuống cầu thang, khiến cột sống tôi gãy, phải nằm liệt giường suốt đời. Sau đó, hắn còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: “Tôi có lòng tốt muốn cứu cô ấy, nhưng chính cô ấy vùng vẫy nên mới xảy ra tai nạn.” “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” Chỉ như vậy, hắn từ kẻ gây hại trở thành nạn nhân, thu về hàng loạt sự thương cảm và thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Còn tôi, bị mang tiếng là kẻ “vô ơn báo oán”, kéo lê cơ thể tàn tật, khó khăn bò lên tòa nhà cao tầng để tự tử. Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại trở về ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. Lần này, tôi đã sớm hơn một bước đẩy hắn xuống cầu thang…

Dũng Cảm Bước Ra

Dũng Cảm Bước Ra Đêm Lục Cảnh Trì đi công tác, mọi người đều giấu tôi. Họ đưa đến cho hắn cô thanh mai nhỏ từng vì khiến tôi sảy thai mà phải ra nước ngoài học ngoan. Dù hắn không muốn, nhưng vẫn để cô ta ở bên cạnh làm thư ký suốt ba năm. Ba năm ấy, Lục Cảnh Trì không ít lần hứa với tôi rằng giữa họ hoàn toàn trong sạch. Thế nhưng ngày trở về nước, cô thanh mai lại bụng to vượt mặt bước xuống máy bay. Lục Cảnh Trì nhìn tôi, giọng đầy bất lực. “Di Hoan lấy cái chết ra ép tôi, tôi không thể không đồng ý. Nhưng người tôi yêu nhất vẫn là em, đứa bé sẽ để em nuôi.” Hôm đó, tôi đưa ra tờ đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn từ lâu. Chờ hắn ba năm, tôi đâu phải không có chuẩn bị.

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé Ta và phu quân hoán đổi thân thể, mới phát hiện hắn lén lút hạ thuốc tuyệt tử cho ta.Ta không khóc, cũng chẳng làm ầm lên.Chỉ lặng lẽ nhắm thẳng vào hạ thân, vung đao chém xuống.

Chạy Về Phía Mặt Trời

Chạy Về Phía Mặt Trời Bước ra khỏi trung tâm phục hồi chức năng, trên màn hình lớn của trung tâm thương mại đối diện đang phát trực tiếp lễ trao giải của một liên hoan phim nào đó. Ảnh hậu mới nổi – Chung Ý Vãn, ôm cúp trong tay, đôi mắt ngấn lệ xúc động đọc lời cảm ơn. Nhưng ống kính lại đặc tả gương mặt xúc động của chồng tôi – Cố Cảnh Châu và con trai tôi – Cố Mục Thần. Bảy năm trước, tôi đã dùng một chân của mình để đổi lấy mạng sống cho Cố Cảnh Châu. Năm đó, tôi đang là sinh viên năm nhất, vừa giành được hai huy chương vàng ở cuộc thi điền kinh Đại hội Thể thao toàn quốc. Rất nhiều người từng hỏi tôi: “Có hối hận không?” Tôi luôn nhẹ nhàng lắc đầu. Vì đó là người tôi yêu. Nhưng khoảnh khắc này, tôi lại nghe thấy chính nội tâm của mình đang hỏi: 【Có hối hận không?】  

Cùng Ta Ngẩng Đón Mùa Xuân

Cùng Ta Ngẩng Đón Mùa Xuân Tỷ tỷ của ta là một thi nhân, tính tình cao nhã. Khi nhà không đủ cơm ăn, đồ tể mang thịt lợn đến đổi lấy một bài thơ, nàng chê thấp hèn nên không viết. Khi cha mẹ cần tiền chữa bệnh, phú thương trả năm mươi lượng mua một bài thơ, nàng chê tầm thường cũng không viết. Sau đó nàng lên kinh thành tham gia thi thơ, trong hội toàn là công tử thế gia. Nàng cuối cùng cũng chịu cầm bút. Nhưng lại viết ra một bài ca ngợi thê tử nhu mì, thanh cao thoát tục, còn lớn gan phê phán nữ đế đương triều không giữ nữ đức! Nữ đế nổi trận lôi đình, x/ử tr/ả/m cả nhà ta. Chớp mắt một cái, ta quay về mười năm trước. Đồ tể xách thịt khô đến nhà, cầu xin tỷ tỷ viết thơ. Ta rút bút lông đã xù lông ra: “Nàng không viết, ta viết.”

Cảnh Xuân Rực Rỡ

Cảnh Xuân Rực Rỡ Ta vốn là một nữ nhân dựa vào đấu vật để kiếm sống nơi chốn phồn hoa. Thế nhưng, chỉ ba ngày sau khi sinh hạ nhi tử cho phu quân, vị hôn thê năm xưa của hắn lại tìm tới cửa. Phu quân ta nhìn ta với ánh mắt đầy thâm tình, thề chỉ nhận ta làm chính thê. Nhưng ta chỉ khẽ đẩy hắn ra, bởi ta biết rằng kiếp trước, nam tử xuất thân cao môn quý tộc, từng bị ta mua về làm chồng nuôi này, rồi sẽ có ngày phục hưng gia tộc, khôi phục vinh quang của phủ Trấn Quốc Công. Sau này, hắn quả thực nâng ta lên làm chủ mẫu, nhưng cũng không ngăn hắn cưới thanh mai làm bình thê, và vì quyền thế mà nhẫn nhịn để người khác khinh bạc ta. Cuối cùng, ta trong nỗi đau mất con, sức cùng lực kiệt, mà ngọn đèn sinh mệnh cũng vụt tắt. Trùng sinh một kiếp, ta không dám để bản thân dây dưa nửa phần với hắn. Ta nhàn nhã quay về phòng, lấy ra khế ước bán thân của Thôi Chiêu, giao thẳng cho vị cô nương kia. “Ban đầu ta mua hắn, chẳng qua chỉ để nối dõi tông đường. Nay Mạc gia ta đã có hậu nhân, hắn cũng không còn hữu dụng nữa.”

Nguyện Một Đời Không Gặp Lại Nhau

Nguyện Một Đời Không Gặp Lại Nhau Hôm cha mất, cô đang mang thai, gọi cho Tiêu Tử Khôn đến 99 cuộc vẫn không liên lạc được. Cho đến khi cô nhận được một bức ảnh bạn thân gửi đến. Là ảnh chụp màn hình từ vòng bạn bè. Trong ảnh, Tiêu Tử Khôn và dì nhỏ của cô ôm nhau không rời, tình cảm thắm thiết. Dòng chú thích là: “Cặp đôi yêu nhau hai chiều, lãng mạn hơn cả Paris đã xuất hiện.” Sau khi tang lễ kết thúc, Tiêu Tử Khôn mới quay về. “Bên Paris có dự án khẩn cấp, anh không thể rời đi. Xin lỗi em, Mộng Mộng…”