Trang chủ Thể loại Nữ Cường

Nữ Cường

Tạ Quân Phỉ

Tạ Quân Phỉ Ngày thứ hai sau khi một nữ ngôi sao nổi tiếng gặp tai nạn xe hơi qua đời, bố tôi đã đưa con gái riêng của ông ta về nhà và bảo tôi sống hòa thuận với cô ta. Thậm chí, ông ta còn nói với mẹ tôi rằng nên coi cô ta như con ruột, dù sao thì cô ta cũng vừa mất mẹ. Nhìn cô gái xinh đẹp đang nép sau lưng bố, tôi và mẹ nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi tất nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta. Dù sao, mẹ của cô ta cũng chính là người mà chúng tôi thuê người hại chet mà.

Công Chúa Thật Trở Về

Công Chúa Thật Trở Về Công chúa nói nàng thẳng tính. Trước ngày đại hôn vài hôm, ta bị giặc bắt cóc. Sau đó ta trở về bình an vô sự, để tránh rắc rối, gia đình ta đã đè chuyện này xuống. Ngày hôm sau, công chúa mở tiệc nhưng lại nhắc đến trước mặt mọi người: “Nghe nói Dương tỷ tỷ bị giặc bắt cóc bị thương, giờ đã khỏe hơn chưa?” Chưa đầy hai ngày, tin đồn lan truyền khắp nơi, Thái tử phi tương lai thất thân trước hôn lễ. Hôn sự bị hoãn lại, ta bị dìm chết để chứng minh trong sạch. Sau khi chết, ta nghe thấy công chúa khóc lóc ủy khuất: “Ta chỉ tốt bụng hỏi thăm sức khỏe của nàng, sao biết nàng lại nghĩ quẩn như vậy.” Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày công chúa mở tiệc. Lần này ta mang theo một người, đó là công chúa thật lưu lạc trong dân gian.

Luân Hồi Báo Ứng

Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.

Người Biết Xuân Về

Người Biết Xuân Về Ta dây dưa với Tạ Diễn Hạc suốt mười hai năm, hắn vẫn chẳng hề thích ta. Ngày thành thân, kiệu hoa gặp sự cố, ta bị rước nhầm vào Vĩnh Xương hầu phủ. Nghe đồn, tiểu hầu gia mệnh mang sát khí, khắc cha mẹ, lại là kẻ bệnh tật sắp ch.t. Tạ Diễn Hạc lông mày sắc bén, ánh mắt lạnh lùng, như trút được gánh nặng. “Đã gả nhầm rồi thì đừng dây dưa nữa. Nếu sau này ngươi thành quả phụ, ta có thể nạp ngươi vào phủ.” Ta chỉ “ừm” một tiếng, xoay người rời đi. Hắn không biết, ta trời sinh mệnh cẩm lý. Ai càng xui xẻo, ta càng vượng người đó. Thiếu ta, Tạ Diễn Hạc e rằng sẽ xui tận mạng.

Cậu Chủ Đáng Ghét

Cậu Chủ Đáng Ghét Mẹ tôi làm giúp việc cho nhà giàu, được chủ quý mến nên cho phép con cái bà theo thiếu gia học cùng để làm bạn học. Em gái nói tôi là chị, không nên tranh giành với nó, thế là như ý nguyện, nó được vào trường quý tộc. Còn tôi thì tiếp tục học ở trường bình thường. Năm năm sau, tôi sắp tốt nghiệp đại học. Em chết ở nước ngoài, trên người toàn vết thương do bị ngược đãi. Trên đường đi nhận xác em, tôi gặp tai nạn giao thông, lúc mở mắt ra đã quay về đúng ngày phải lựa chọn năm đó. Tôi không chút do dự chọn làm bạn học của thiếu gia, em gái chỉ im lặng nhìn, không phản đối. Tôi biết nó cũng quay về rồi, lần này chúng tôi lại đổi vai một lần nữa.

Có Không Giữ Mất Lắp Camera 4k

Có Không Giữ Mất Lắp Camera 4k Hỏi: Có bộ tiểu thuyết nào nữ chính động lòng trước, ban đầu nam chính rất lạnh nhạt với nữ chính, nhưng sau đó lại phải theo đuổi người ta sấp mặt không? Đáp: Tôi mắc bệnh ung th//ư, vào ngày nhận được kết quả, tôi đã trả tự do cho Bùi Chiêu và hoàn toàn biết mất khỏi thế giới của anh ấy. Nhưng tôi quả thật rất có khiếu làm bi//ến thái, trong nhà lắp đầy những đôi mắt của tôi. Camera 4K cho tôi thấy tất cả mọi thứ của Bùi Chiêu một cách vô cùng rõ nét. Tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ cảm thấy như trút được gánh nặng, ai ngờ đâu cái người chỉ mong tôi c.h.ế.t quách đi cho rồi ấy lại quỳ lạy trước mặt Phật Tổ hết lần này đến lần khác. Chỉ cầu xin để tôi có thể sống tiếp.  

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA CHỒNG VỀ NƯỚC

Vào một buổi tối, khi ánh trăng sáng của chồng tôi trở về nước. Chồng tôi đã tìm cho tôi một người đàn ông, để tôi giải trí.Bất ngờ hơn là…Người đó lại chính là anh chàng tôi từng thầm mến hồi cấp ba.Khi ánh trăng sáng gọi điện cho tôi để khoe khoang, chàng trai ấy đã giật lấy điện thoại và hôn tôi đến mức không thể thở nổi, anh ấy nghiêm túc nói:“Không được phân tâm.”

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách Thẩm Bắc Mậu gặp tai nạn. Khi tôi đến bệnh viện, nữ thư ký đang gọt táo cho anh ta. Quá hoảng loạn, lưỡi dao trượt cắt vào tay cô ấy. Thẩm Bắc Mậu lập tức nắm chặt tay cô ta, căng thẳng kêu lên: “Chảy máu rồi, y tá, gọi y tá mau!” Sau một hồi rối loạn, anh ta chạm phải ánh mắt tôi, sắc mặt lập tức cứng đờ. Tôi bình tĩnh đặt quả táo xuống. “Táo này, anh còn muốn ăn không?”

Ngân Hàng Tủy Sống

Ngân Hàng Tủy Sống Năm thứ hai sau khi hiến tủy, một cô gái tìm đến nhà tôi. Cô ta nói mình bị tái phát bệnh bạch cầu, yêu cầu tôi lập tức bỏ đứa con trong bụng để hiến tủy cho cô ta thêm một lần nữa. Tôi không thể tin nổi, và đã từ chối. Không ngờ, chồng tôi – người trước nay luôn yêu thương tôi, lại chỉ trích rằng tôi là kẻ máu lạnh. Anh ta lớn tiếng trách mắng: “Em khiến anh quá thất vọng rồi. Con cái có thể sinh lại, nhưng người chết thì không thể sống lại được.” Trong cơn bàng hoàng, tôi đã thuê một thám tử tư. Không ngờ, kết quả điều tra cho thấy cô gái đó chính là “bạch nguyệt quang” mà chồng tôi ngày đêm nhung nhớ. Từ lúc thuyết phục tôi tham gia ngân hàng tủy, anh ta đã lên kế hoạch biến tôi thành nguồn tủy sống di động để cứu “bạch nguyệt quang” của mình… Tôi kìm nén cảm xúc, gọi đến khoa sản. “Tôi sẽ làm theo lời chồng, dù đau lòng vì đứa con thế nào, tôi cũng sẽ hiến tủy!”

Đừng Phụ Bản Thân Mình

Đừng Phụ Bản Thân Mình Sáu năm sau khi kết hôn bí mật với Tạ Ung, chúng tôi quyết định ly hôn trong âm thầm. Để bạn gái của anh ta không bị mang tiếng “tiểu tam cướp chồng”. Anh nói: “Tôi không muốn bất cứ ai biết chúng ta từng kết hôn.” Tôi gật đầu, không nói lời nào, chỉ thêm một con số 0 vào phần phân chia tài sản. Sắc mặt Tạ Ung thay đổi. “Trong lòng cô, ngoài tiền ra thì chẳng còn gì nữa sao?” Tôi khẽ bật cười. “Nhiều năm làm vợ chồng, quả nhiên anh vẫn hiểu tôi nhất.”

Tống Chi

Tống Chi Lúc ly hôn, tôi chủ động từ bỏ quyền nuôi con gái. Chỉ vì hôm đó đi làm thủ tục ở cục dân chính, con bé ôm cổ ba nó khóc lớn: “Mẹ xấu, mẹ xấu, con ghét mẹ!” “Nếu mẹ cứ nhất định phải ly hôn với ba, thì con sẽ theo ba, để mẹ sống cô đơn đến già!” Ở kiếp trước, tôi phớt lờ lời đe dọa trẻ con của nó, giành lấy quyền nuôi con và hết lòng chăm sóc con bé khôn lớn. Thế nhưng nó lại hận tôi cả đời, đến ngày tôi chết cũng chưa từng gọi tôi một tiếng “mẹ”. Trong ngày cưới của nó, còn đưa cả tình nhân của ba nó lên sân khấu phát biểu cảm ơn. Giờ đây, khi mở mắt ra lần nữa, nhìn khuôn mặt nhỏ đầy ác ý trước mặt, tôi chỉ lạnh nhạt gật đầu: “Không theo tôi càng tốt, dù sao tôi cũng không muốn nuôi một đứa trẻ không biết điều.”

Khi Hoa Nở, Gió Tự Tìm Về

Khi Hoa Nở, Gió Tự Tìm Về Thành hôn năm năm, ta thu liễm phong mang, đoan trang hiền thục. Thế nhưng phu quân, kẻ luôn miệng nói cùng ta cầm sắt hài hòa, lại sớm đã ở bên ngoài nuôi dưỡng một ngoại thất xinh đẹp kiều diễm. Nàng rưng rưng lệ, quỳ gối trước mặt ta, cầu xin một danh phận: “Phu nhân, đại nhân thương xót người, nhưng năm năm qua người chưa từng hoài thai. Đại phu từng nói mệnh người bạc phúc con cái, mà nay trong bụng ta đã có huyết mạch của Tạ gia, mong phu nhân thành toàn, để chúng ta một nhà đoàn viên.” Ta khẽ nghiêng người, ghé vào tai nàng, nhẹ giọng cười: “Hà cô nương, ngươi sao dám chắc kẻ không thể sinh là ta, chứ không phải vị Tạ đại nhân mà ngươi tâm tâm niệm niệm?”

Chạy Về Phía Mặt Trời

Chạy Về Phía Mặt Trời Bước ra khỏi trung tâm phục hồi chức năng, trên màn hình lớn của trung tâm thương mại đối diện đang phát trực tiếp lễ trao giải của một liên hoan phim nào đó. Ảnh hậu mới nổi – Chung Ý Vãn, ôm cúp trong tay, đôi mắt ngấn lệ xúc động đọc lời cảm ơn. Nhưng ống kính lại đặc tả gương mặt xúc động của chồng tôi – Cố Cảnh Châu và con trai tôi – Cố Mục Thần. Bảy năm trước, tôi đã dùng một chân của mình để đổi lấy mạng sống cho Cố Cảnh Châu. Năm đó, tôi đang là sinh viên năm nhất, vừa giành được hai huy chương vàng ở cuộc thi điền kinh Đại hội Thể thao toàn quốc. Rất nhiều người từng hỏi tôi: “Có hối hận không?” Tôi luôn nhẹ nhàng lắc đầu. Vì đó là người tôi yêu. Nhưng khoảnh khắc này, tôi lại nghe thấy chính nội tâm của mình đang hỏi: 【Có hối hận không?】  

Người Trong Mộng Là Chàng

Người Trong Mộng Là Chàng Đêm bị Bùi Tịch từ chối, ta bắt đầu mơ những giấc mộng kỳ lạ. Lần đầu tiên, hắn lạnh lùng nhìn ta, nói: “Hôn ta.” Nhưng chính hắn lại ép ta vào lòng, hôn đến mức khiến ta không thở nổi. Lần thứ hai, đầu ngón tay hắn móc nhẹ chiếc áo trong của ta, nghiêm nghị nói: “Cởi ra.” Thế nhưng lại là hắn, trong cơn ý loạn tình mê, ôm lấy ta: “Diêu Diêu, phu quân rất thích nàng.” Những cơn ác mộng cứ thế lặp đi lặp lại, khiến ta sợ hãi đến mức phải đi tìm Bùi Tịch để hỏi cho rõ. Nhưng vừa đến, ta đã nhìn thấy người nam nhân anh tuấn cao quý ấy đang giữ vẻ mặt lạnh lùng, nói với Quốc công phu nhân về ta: “Xin mẫu thân đừng lo. Ta không thích nàng.”

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”

Vương Phi Mưu Lược

Vương Phi Mưu Lược Hoàng thượng ban hôn, chỉ hôn ta làm chính phi của Khánh Vương. Đồng thời, còn chỉ hôn một Trắc phi. Trắc phi vốn là cung nữ bên cạnh quý phi, nay được nhận làm chất nữ. Khánh Vương và nàng ta tình cảm sâu đậm. Không những cầu xin Hoàng thượng cho nàng cùng ta đồng ngày nhập phủ, còn xin thêm quyền quản gia cho nàng. Tất cả mọi người đều chờ xem trò cười của ta. Bọn họ nghĩ rằng ta gả vào không được sủng ái, phòng không gối chiếc, còn chẳng bằng một nha hoàn, thực sự đáng thương. Ta lại cười. Xuất thân là đích nữ chính phi của gia tộc hiển hách, lẽ nào còn phải tranh sủng với một Trắc phi?

Cảnh Xuân Rực Rỡ

Cảnh Xuân Rực Rỡ Ta vốn là một nữ nhân dựa vào đấu vật để kiếm sống nơi chốn phồn hoa. Thế nhưng, chỉ ba ngày sau khi sinh hạ nhi tử cho phu quân, vị hôn thê năm xưa của hắn lại tìm tới cửa. Phu quân ta nhìn ta với ánh mắt đầy thâm tình, thề chỉ nhận ta làm chính thê. Nhưng ta chỉ khẽ đẩy hắn ra, bởi ta biết rằng kiếp trước, nam tử xuất thân cao môn quý tộc, từng bị ta mua về làm chồng nuôi này, rồi sẽ có ngày phục hưng gia tộc, khôi phục vinh quang của phủ Trấn Quốc Công. Sau này, hắn quả thực nâng ta lên làm chủ mẫu, nhưng cũng không ngăn hắn cưới thanh mai làm bình thê, và vì quyền thế mà nhẫn nhịn để người khác khinh bạc ta. Cuối cùng, ta trong nỗi đau mất con, sức cùng lực kiệt, mà ngọn đèn sinh mệnh cũng vụt tắt. Trùng sinh một kiếp, ta không dám để bản thân dây dưa nửa phần với hắn. Ta nhàn nhã quay về phòng, lấy ra khế ước bán thân của Thôi Chiêu, giao thẳng cho vị cô nương kia. “Ban đầu ta mua hắn, chẳng qua chỉ để nối dõi tông đường. Nay Mạc gia ta đã có hậu nhân, hắn cũng không còn hữu dụng nữa.”

Cùng Ta Ngẩng Đón Mùa Xuân

Cùng Ta Ngẩng Đón Mùa Xuân Tỷ tỷ của ta là một thi nhân, tính tình cao nhã. Khi nhà không đủ cơm ăn, đồ tể mang thịt lợn đến đổi lấy một bài thơ, nàng chê thấp hèn nên không viết. Khi cha mẹ cần tiền chữa bệnh, phú thương trả năm mươi lượng mua một bài thơ, nàng chê tầm thường cũng không viết. Sau đó nàng lên kinh thành tham gia thi thơ, trong hội toàn là công tử thế gia. Nàng cuối cùng cũng chịu cầm bút. Nhưng lại viết ra một bài ca ngợi thê tử nhu mì, thanh cao thoát tục, còn lớn gan phê phán nữ đế đương triều không giữ nữ đức! Nữ đế nổi trận lôi đình, x/ử tr/ả/m cả nhà ta. Chớp mắt một cái, ta quay về mười năm trước. Đồ tể xách thịt khô đến nhà, cầu xin tỷ tỷ viết thơ. Ta rút bút lông đã xù lông ra: “Nàng không viết, ta viết.”

Lì Xì Bị Đánh Cắp

Lì Xì Bị Đánh Cắp Bữa cơm tất niên, con gái tôi bị mất một nửa số tiền lì xì hơn ba vạn. Con bé khóc rất thương tâm. Mẹ tôi cuống lên, giậm chân không ngừng. Ba tôi cũng đau lòng đến không chịu nổi, vội lấy tiền lì xì của mình ra dỗ dành cháu ngoại. Con gái tôi còn nhỏ, rất nhanh đã nín khóc mà mỉm cười. Tôi coi như đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Cho đến khi, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và em gái mình. “Mẹ, mẹ đúng là quá thông minh! Cách này lợi hại thật đấy!” “Lúc trước chị con không chịu nộp tiền lì xì, mẹ cũng xử lý chị ấy như thế.” “Chị ấy đến giờ còn không biết, số tiền đó là mẹ lén lấy lúc chị không để ý. Mẹ còn mắng chị, khiến chị không những không dám khóc, mà còn ngoan ngoãn đi quỳ phạt. Chị đúng là cần được dạy dỗ mà!” Đêm hôm đó, lòng tôi còn lạnh hơn gió tuyết ngoài cửa. Về sau, khi mẹ tôi bệnh nặng, bà yêu cầu tôi về chăm sóc.

Chiêu Dung

Chiêu Dung Ta nữ giả nam trang, cứu Tiêu Kiền từ đống xác chết trở về. Trong tiệc mừng công, Hoàng thượng hỏi hắn muốn ban thưởng điều gì. Hắn vì cưới công chúa, dùng một kiếm xé toạc áo bó ngực của ta, phơi bày thân phận nữ nhi của ta trước mặt mọi người. “Người này lừa dối quân thượng, thay công chúa xuất giá đến biên cương, coi như lập công chuộc tội.” Ta bị giam trong địa lao, xích sắt xuyên qua xương quai xanh. Công chúa mỉm cười nghiền nát xương ngón tay, thả chuột đến gặm nhấm máu thịt của ta. “Dù sao cũng là ngươi cứu được Tiêu lang, mới thúc đẩy mối lương duyên của ta và chàng.” “Bản cung từ bi rộng lượng, ban cho ngươi tạ lễ này.” Năm sau, Tiêu Kiền cưới công chúa, một bước lên mây, quyền khuynh triều chính. Còn ta chịu hết sỉ nhục, chết thảm trong chuồng dê nơi biên cương. Trở lại một đời, ta quay về ngày Tiêu Kiền vạch trần ta.