Nữ Cường

Mẹ Chồng Trọng Sinh Công công tử trận xa trường, phu quân cùng biểu muội sớm đã bỏ trốn. Bà mẫu bởi vì xúc động mà trúng gió, nằm liệt giường. Ba vị tỷ tỷ đã gả ra ngoài, lấy cớ chăm sóc bà mẫu mà dọn sạch phủ đại tướng quân. Bởi vì ân tình, ta tận tâm tận lực hầu hạ bà mẫu mười năm. Bà mẫu mạnh mẽ không muốn trở thành gánh nặng của ta, nuốt vàng tự vẫn. Nhưng không ai biết rằng bà mẫu không chết, mà trọng sinh về ngày ta vừa gả vào phủ Tướng quân.

Gai Nhọn Thế Gian Nữ streamer mà chồng tôi yêu thích tìm đến tôi, nói rằng cô ta thích chồng tôi và mong tôi thương xót cô ta. Thực sự, tôi đã thấy tội nghiệp cô ta, nên nhanh chóng phân chia tài sản với chồng và ly hôn, đồng thời tự tay giúp họ đăng ký kết hôn. Trong ngày cưới, tôi còn gửi tặng cô ta một món quà lớn: phát lên màn hình lớn giấy báo chẩn đoán ung thư dạ dày của chồng cũ.

Phu Quân Nạp Thiếp Ngoại thất của phu quân trúc mã mang thai, quỳ trước cửa phủ cầu được vào cửa. Lúc cả phủ xôn xao vì chuyện này, ta chỉ thở dài: “Xem ra con chó nuôi bên người mỗi ngày cũng chẳng nghe lời.” Ngay lúc ta đang ra tay đánh cho trúc mã một trận, tam thúc của hắn, Trì Chiêu, cười tủm tỉm trèo qua tường: “A Tùy, vẫn là người lớn tuổi một chút đáng tin hơn, phải không?” “Ta cũng là người nhà họ Trì, hơn nữa tuổi ta lớn, ổn trọng, nói một là một!” “Hay là nàng hưu phu, cưới ta đi!” Ta ra lệnh ném trúc mã ra ngoài, đập thẳng vào mặt Trì Chiêu— Ổn trọng cái gì chứ? Bám tường nhà người ta cũng đòi ổn trọng à? Thiên hạ quạ đen đều một màu!

Sau Màn Thử Thách Của Mẹ Chồng Trước Cưới, Tôi Không Hầu Hạ Nữa Tôi và bạn trai yêu nhau ba năm, vừa mới đính hôn không lâu. Đến Tết Nguyên Tiêu, anh ấy đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Trên đường đi, mẹ anh gọi điện liên tục, giục hết lần này đến lần khác. “Con trai à, về đến nơi thì mau đưa Tiểu Thiển về nhà nhé, mẹ chuẩn bị xong hết rồi, vừa hay cả nhà ăn bữa cơm trưa.” Tôi xách theo đủ loại quà, gõ cửa nhà họ. Vừa bước vào, nhìn thấy trên bàn chẳng có lấy một món ăn. Bảy cô tám bác ngồi đầy ghế sofa, vừa thấy tôi đã ríu rít bàn tán. Mẹ anh ta chỉ chào hỏi qua loa vài câu rồi lập tức đẩy tôi vào bếp. “Nghe nói con dâu tương lai của mẹ nấu ăn ngon lắm, hôm nay mẹ cũng được hưởng lây rồi. Mẹ đã mua đầy đủ nguyên liệu hết rồi nhé.” Tôi xách lại túi quà, quay đầu bỏ đi. “Dì à, xem ra mọi người không chào đón cháu lắm, cháu xin phép để hôm khác tới vậy.” Gọi là thử thách tiền hôn nhân đúng không? Xin lỗi, tôi không phục vụ đâu.

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”

Quần Hạ Thần Ta hòa thân đến địch quốc. Hoàng đế địch quốc không thích nữ sắc, nhưng lại có một vị thần tử được hắn sủng ái đến tận xương tủy. Đêm động phòng hoa chúc, Hoàng đế địch quốc chẳng buồn nhìn đến ta, ánh mắt chỉ chăm chú dõi về phía sau lưng ta, gọi: “Ái khanh, lại đây, Trẫm nhìn khanh mới có thể cùng nàng thành sự.” Dưới màn trướng đỏ, nam tử đang quỳ phục chầm chậm ngẩng đầu lên, mái tóc dài đen nhánh che phủ gần hết tấm lưng. Ta thu ánh mắt, nhìn về phía nam tử ấy. Bốn mắt giao nhau, trong đáy mắt đối phương rõ ràng hiện lên một tia kinh diễm.

Nữ Tướng Tư Quân Kiếp trước, khi đích tỷ của ta vào cung làm hoàng hậu, nàng đã cúi đầu dạy bảo ta rằng: “A Đinh, khi ta không còn nữa, muội phải tự bảo vệ mình.” Ta hàm lệ đồng ý. Năm năm sau, hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian hãm hại mất trinh tiết, đêm đó đã treo cổ tự vẫn. Thiên tử hạ lệnh, phế truất hoàng hậu Mạnh thị vì vô đức, toàn thành không được mặc đồ tang. Ta thay Mạnh gia nhận tội, vì dung mạo khuynh thành nên được bệ hạ đưa vào cung, được sủng ái hơn cả sáu cung. Ngày ta cùng thiên tử chôn thây trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm đã không bạc đãi Mạnh gia của ngươi, vì ngươi mà trẫm không truy cứu hoàng hậu mất trinh tiết bị phế truất kia!” Ta mặc cho ngọn lửa thiêu đốt toàn thân, như không hề hay biết: “Nhưng ta truy cứu.” Khi tỉnh lại, ta đã trở về ngày đích tỷ vào cung. Nàng vuốt đầu ta, quay đầu bước vào hoàng cung ăn thịt người. Ta cởi bỏ xiêm y, trang sức, quay đầu bước vào doanh trại đầy máu tanh. —— Ta muốn xem, khi ta dẫn quân vây quanh hoàng thành, tên hoàng đế chó má đó còn dám nói bốn chữ “Hoàng hậu phế truất” không?

Chị, Mau Dậy Đi Làm! Tôi đã cứu chị gái khỏi việc cắt cổ tay tự sát. Trong phòng bệnh, ba mẹ vội vã chạy đến, vừa khóc vừa nức nở. Chị cũng khóc, còn làm loạn đòi uống thuốc trừ sâu. Tôi hỏi chị: “Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Ánh mắt chị kiên quyết: “Chị muốn chết, chị muốn khiến anh rể em phải hối hận.” Tôi giáng cho chị một bạt tai: “Đứng dậy, tôi tìm việc cho chị làm.”

Vòng Lặp Tái Sinh Ta bắt gặp Quý phi cùng Hầu gia tư thông. Hầu gia siết cổ của ta. Vừa dùng sức, vừa thổi hơi bên tai ta: “Nhanh thôi, rất nhanh liền .” Đây là lần thứ ba ta bị hắn diệt khẩu.

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà Khi ba mẹ biết tôi nhận được thư mời học tiến sĩ, họ mừng phát khóc, chuyển thẳng năm trăm vạn (~17,5 tỷ) vào tài khoản tôi làm tiền du học. Bạn trai tôi, người luôn ủng hộ tôi suốt thời gian qua, bỗng nói: “Đừng đi nữa. Lấy năm trăm vạn đó đặt cọc mua nhà, đứng tên anh. Tiền vay còn lại anh trả.” Tôi nhìn căn nhà có giá năm trăm mười vạn (~17,8 tỷ), rơi vào trầm tư. Chọn tương lai, hay chọn tình yêu?

Trọng Sinh Về Ngày Chọn Con Nuôi Kiếp trước, bạn thân của tôi nhận nuôi đứa bé trai thông minh nhất trại trẻ mồ côi, còn tôi thì nhận nuôi bé gái xinh đẹp nhất.Cô ấy luôn tin rằng “tri thức có thể thay đổi vận mệnh”, kết quả là cậu bé tuy thông minh nhưng tính cách quái dị, mắc chứng tự kỷ, sau khi thi đại học thất bại không chịu học lại, cuối cùng còn phóng hỏa thiêu ch .t cả nhà bạn tôi.Còn cô bé mà tôi nhận nuôi thì tài hoa xuất chúng, vừa tròn 18 tuổi đã trở thành ngôi sao nổi tiếng, kiếm được bộn tiền.Ai nấy đều nói tôi như ôm được cả núi vàng về nhà.Bạn tôi, sau khi thoát ra từ biển lửa, ôm hận gi t ch .t tôi.Khi mở mắt ra, tôi lại thấy mình và cô ấy cùng quay về ngày định mệnh ở trại trẻ, ngày lựa chọn đứa trẻ để nhận nuôi.Lần này, bạn tôi nhanh tay hơn, chọn trước cô bé xinh đẹp nhất.“Xin lỗi nhé bạn thân, chỉ là lần này tôi cũng muốn được sống cuộc đời của người giàu có thôi.”Nhưng tôi không ngờ rằng, ngay trong đêm hôm đó, cô bé được cô ấy nhận nuôi lại gõ cửa nhà tôi.“Thưa dì, dì có muốn có một đứa con gái không ạ?”Trời đất quỷ thần ơi, hóa ra không chỉ tôi và bạn thân, mà cả hai đứa trẻ cũng đã trọng sinh rồi!—–A

Món Nợ Kiếp Trước Em gái muốn ăn lẩu, cả nhà đều đi cùng. Vì một chuyện nhỏ, nó lại chỉ vào mặt người phục vụ mà mắng chửi. Người phục vụ tức giận, cầm một bình nước sôi tạt vào mặt nó. Em gái kéo tôi ra che chắn, khiến toàn thân tôi bị bỏng nặng. Sau đó, họ viết thư tha thứ cho người phục vụ để tỏ ra nhân từ, rồi b/ẻ gãy chân tôi, mỗi ngày quay video đăng lên mạng. Tôi càng khổ sở, cư dân mạng càng quyên góp nhiều tiền. Tôi bị họ hành hạ đến ch.t. Khi mở mắt lần nữa, em gái đang mắng người phục vụ. Tôi không ngăn cản, mà nhanh chóng rời đi đến nhà vệ sinh.

Thằng Đàn Ông Khốn Nạn Khi tôi đang ở những tháng cuối thai kỳ, tôi bị người ta lôi vào một con hẻm nhỏ. Khi được cứu ra, tử cung đã vỡ, đứa bé đã thành hình cũng chết trong bụng. Chồng tôi tức giận, đem mấy tên đó tống hết vào tù. Em gái nuôi của chồng, cũng là bác sĩ sản khoa, đỏ mắt, tự tay phẫu thuật cắt bỏ tử cung cho tôi. Trong cơn mê man, tôi nghe thấy tiếng em gái nuôi nghẹn ngào. “Anh à, tuy đại sư nói đứa bé trong bụng chị Tranh Tranh sẽ khắc chết con trai chúng ta, nhưng có rất nhiều cách để khiến chị ấy sảy thai mà, làm vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không? Em thấy rất hối hận, lẽ ra em nên khuyên can anh.” Chồng tôi nghiến răng: “Tôi chỉ bảo tên kia làm cho cô ta sảy thai, ai ngờ hắn dám làm nhục Tranh Tranh!” “Chỉ tại chị ấy tâm tư không tốt, lúc nào cũng muốn dựa vào con cái để trèo cao, lần này coi như cho chị ấy một bài học.” “Mất đi sự trong sạch cũng không sao, có danh phận phu nhân nhà họ Cận bảo vệ, chẳng ai dám xem thường cô ta. Sau này chỉ cần cô ta ngoan ngoãn, tôi sẽ bù đắp cho cô ta thật tốt.” Nước mắt lặng lẽ trào ra. Thì ra mối nhân duyên mà tôi vẫn ngỡ là ông trời ban cho, chỉ là một màn lừa gạt được sắp đặt kỹ lưỡng. Ngay từ đầu đến cuối, tôi chỉ là tấm bình phong che giấu mối quan hệ mờ ám giữa hai anh em bọn họ. Lau khô nước mắt, tôi gọi cho đối thủ của Cận Lâm Thừa: “Cậu Tần, có một vụ giao dịch lớn, cậu có muốn làm không?”

Lật Đổ Hoàng Quyền Ngày tiểu công chúa bắc kinh tuyên bố bước chân vào showbiz, cả mạng xã hội bùng nổ. Bởi vì cô ta đã @thẳng tôi trên mạng: “Giờ ai cũng có thể trở thành ảnh hậu rồi à?” Anti-fan nhân cơ hội này nhao nhao công kích tôi, các nhãn hàng hợp tác cũng lần lượt đề nghị chấm dứt hợp đồng. Cô ta còn cố tình livestream trực tiếp tiệc sinh nhật của mình, vô cùng khoa trương. Nhưng buổi tiệc ấy mãi mà không thể bắt đầu. Chỉ vì… cô của nhà họ Kỳ vẫn chưa đến.

Hầu Phủ Trong Đêm Tuyết Sau khi đích tỷ qua đời, ta được gả vào Hầu phủ, trở thành kế thất. Ta tận tâm hầu hạ công bà, quản lý hậu viện, chăm sóc đôi con thơ mà đích tỷ để lại. Hai mươi năm ròng rã gánh vác trọng trách, ta vốn nghĩ có thể tranh thủ cho mình chút tôn nghiêm và thể diện. Nhưng không ngờ, ngay trước khi Hầu gia qua đời, hắn lại đưa cho ta một bức hưu thư. Hắn nói ta tâm địa độc ác, đến cả đồ của đích tỷ cũng muốn chiếm đoạt. Đôi nhi nữ mà ta dốc lòng chăm sóc cũng oán trách, cho rằng ta đã cướp mất vị trí của mẫu thân chúng. Ta bị đuổi khỏi Hầu phủ, lạnh lẽo cô độc, chết cóng trong đêm mưa tuyết. Mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện mình đã trở về ngày đích tỷ lâm bệnh nguy kịch và triệu ta vào phủ.

Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…

Tuyệt Tình Tần Gia Bà mẫu móc ra một tờ hưu thư đặt vào tay ta. Ta giật mình: “Mẹ, đây là thứ cha để lại cho người trước khi mất sao?” “Không, đây là nhi tử ta để lại cho ngươi.” Cái gì? Thừa dịp ta mang thai, muốn lấy mệnh ta? “Đừng lo lắng, nửa năm sau sẽ lại nạp ngươi vào cửa làm thiếp, đồ cưới của ngươi trước hết cứ để ta giữ cho, sau này chúng ta vẫn là người một nhà.” Đời trước ta đào mồ người khác, nên đời này phải làm người một nhà với các ngươi sao!? Ta vuốt ve bụng đã nhô cao, ra lệnh cho tâm phúc: “Đi, chúng ta đi phá từ đường của Tần gia trước đã!” “Không được, đó là tổ tông của Tần gia.” Hừ, đó là tổ tông nhà ngươi, chứ không phải tổ tông nhà ta!

Thái Tử – Ngươi Dám Lừa Ta? Thái tử rơi xuống vách đá, tỉnh dậy liền cho rằng ta là Thái tử phi của hắn, ngày nào cũng quấn lấy gọi ta là vợ, Hoàng đế thấy vậy thì vô cùng vui mừng, đích thân chỉ hôn. Ta phong quang mà gả vào Đông cung, sau khi thành hôn, ta và Thái tử gắn bó như keo như sơn. Nhưng vào ngày lên ngôi, hắn lại dùng một ly rượu độc để giết chết ta, thay vào đó đón về một ả ngư nữ gia cảnh nghèo khổ. Thái tử nắm tay ả ngư nữ, nói với ta một cách trịnh thượng: “Từ đầu đến cuối, ngươi chỉ là hòn đá lót đường để ta cưới nàng ấy mà thôi”. Sau đó ta mới biết Thái tử được ả ngư nữ này cứu khi rơi xuống vực sâu, hai người đã sớm tự định chung thân. Lúc đó địa vị của Thái tử không ổn định, không thể lấy ả làm chính thê nên đành giả vờ mất trí nhớ để lừa ta. Sau khi lên ngôi, hắn liền phong ả ta làm Hoàng hậu bất chấp mọi sự phản đối. Còn ta, người vợ tao khang của hắn, lại bị hắn qua cầu rút ván. Mở mắt ra lần nữa, ta quay lại ngày Thái tử ngỏ lời cầu hôn. Ta liền đích thân giúp hắn đưa ả ngư nữ nghèo khổ hồi kinh: “Điện hạ nên cưới ân nhân cứu mạng chứ không phải ta!” Nhưng Thái tử lại hối hận rồi.

Cưới Chú Của Bạn Trai Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”

Lằn Ranh Thật Giả Tướng quân xuất chinh trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai. Ta nói với hắn, phủ Tướng quân này, có nàng ta thì không có ta, có ta thì không có nàng ta. Cố Tử Cầm mang đầy áy náy, chỉ “ừ” một tiếng, rồi ngay trong đêm viết hưu thư, đuổi ta ra khỏi phủ.