Trang chủ Thể loại Nữ Cường

Nữ Cường

Mua Được Phu Quân

Mua Được Phu Quân Thành thân hai năm, mãi đến khi bị công chúa ban cho chén rượu độc, ta mới biết mình vốn chỉ là ngoại thất mà phò mã trộm nuôi bên ngoài. Sau khi giả chết, ta trốn vào núi sâu làm ruộng. Về sau lại tốn hai lượng bạc vụn mua về một gã nô lệ thô kệch. Khi cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, phò mã lại một lần nữa tìm đến ta. Hắn trốn khỏi hoàng thành, cả người nhuốm máu, cầu xin ta cùng hắn rời đi. Ta còn chưa kịp lên tiếng, thì gã nô lệ xưa nay ít nói bỗng nắm chặt cổ phò mã mà nói: “Dám lừa gạt muội muội, đoạt thê tử của ta, ngươi nghĩ Trẫm sẽ tha cho ngươi sao?”

Liệt Nữ

Liệt Nữ Đại tỷ kiên trinh bất khuất, là tấm gương liệt nữ vang danh khắp kinh thành. Thái tử từng lấy tính mạng cả gia đình uy hiếp, ép nàng làm thiếp, nhưng nàng lại cầm trâm vàng tựa lên cổ, giọng nói kiên quyết: “Để ta dùng sắc hầu người, chi bằng chết còn hơn!” Phụ thân không chịu nổi tỷ tỷ chịu nhục, liền liều mạng phản kháng, cuối cùng máu đổ ngay tại chỗ. Nàng trừng mắt lạnh lùng nhìn: “Người ta ai rồi cũng phải chết, ta tuyệt đối không để bị khuất phục!” Thái tử thấy nàng thú vị, bèn bắt cả mẫu thân và huynh trưởng, cười lớn rời đi. Ngày quốc gia sụp đổ, chúng ta không may bị bắt, trở thành quân kỹ cho đám binh lính dị tộc. Đại tỷ rút lưỡi dao từ kẻ địch, muốn tự sát trước mặt bọn chúng: “Ta thà chết còn hơn cầu cứu thái tử!” Lúc ta đang cuống quýt định đứng ra, trong đầu bỗng xuất hiện từng hàng mưa đạn.

Mệnh Cách Cô Hoa

Mệnh Cách Cô Hoa Sau khi quốc sư phán rằng thứ muội có mệnh cách mẫu đơn, vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta lập tức tới cửa từ hôn, chuyển sang cầu cưới nàng ta. Thứ muội cũng vì thế mà thay đổi hẳn, từ một người dịu dàng kín đáo nay lại ngang ngược đòi ta nhường của hồi môn, phụ thân và tổ mẫu đều đứng về phía nàng. Thế nhưng bọn họ không hề biết rằng, lời kế tiếp của quốc sư là: “Quả là một mệnh cách mẫu đơn… ác độc.” “Mẫu thai đơn thân, ai cưới người ấy tất ch.t.”

Kiêu Ngạo Vương Gia Tìm Vợ Ký

Kiêu Ngạo Vương Gia Tìm Vợ Ký Tiểu công tử của nhà huyện lệnh gia chết rồi, mọi người đều nói là nhi tử của ta giết. Chỉ bởi vì ta là quả phụ có tiếng xấu nhất mười dặm tám thôn, nhi tử của ta liền bị xem như kẻ sinh ra đã mang bản tính xấu xa. Đúng lúc An Thần Vương nam tuần, huyện lệnh áp giải nhi tử của ta lên công đường. Mong An Thần Vương chủ trì công đạo. “Thân mẫu hắn không biết giữ quy củ, mười năm trước từ kinh thành trở về bụng cũng đã lớn, mà chẳng nói được dã nam nhân nào là phụ thân đứa trẻ, người như vậy dạy ra nhi tử có thể là người tốt hay sao?!” Thị vệ bên cạnh An Thần Vương tát bay một chiếc răng của huyện lệnh. “To gan! Ngươi không thấy tiểu công tử này với vương gia của chúng ta giống như cùng một khuôn đúc ra sao?!”

Ly Hôn Thời 90, Tôi Từ Bà Nội Trợ Thành Đại Gia

Ly Hôn Thời 90, Tôi Từ Bà Nội Trợ Thành Đại Gia Cuối những năm 90, sau khi chồng em chồng tôi bất ngờ qua đời, cô ấy đưa con về nương nhờ nhà mẹ đẻ. Nhà không khá giả gì, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà goá bụa đã khổ, nên định bụng sẽ bàn riêng với chồng xem có thể giúp đỡ được gì không. Ai ngờ lại tình cờ nghe thấy đám người nhà chồng đang tụ tập bí mật bàn bạc. Chồng tôi hùng hồn tuyên bố: “Chị dâu không biết chuyện Thành Duệ có tiền trợ cấp, đừng để chị ấy biết.” “Thành Duệ mất rồi, em sống vất vả, tiền này em cứ giữ lấy. Sau này cứ việc dắt con về đây ở, mặc kệ chị dâu nói gì.” “Anh với mẹ lẽ nào lại để hai mẹ con em đói à?!” Lúc đó tôi đứng ngay ngoài cửa, nghe mà tức điên người! Chồng em ấy mất là đáng thương, nhưng chẳng lẽ tôi – Giang Kiều, lấy phải một ông chồng chẳng nghĩ gì đến vợ mình thì không đáng thương à? Nếu hôm nay bà chủ nhà hàng không cho nghỉ sớm, thì tôi còn chẳng biết đám người này lại tính toán tôi như vậy! Nhà ai không phải là nhà? Ngày tháng của tôi với con gái chẳng lẽ không đáng sống?! Tô Cẩm Hạo thương em gái thì vợ con anh ta không cần ai quan tâm nữa sao?!

Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi

Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi Vào ngày “5·20”, tôi nhìn thấy một bó hoa bị vứt bỏ trong thùng rác dưới lầu. Tôi còn cẩn thận chỉnh lại bó hoa, đặt ngay ngắn trên nắp thùng rác. Sau đó, bạn trai tôi mang một bó hoa đến tìm tôi để kỷ niệm ngày lễ. Nhưng càng nhìn bó hoa đó, tôi càng thấy quen mắt. Chẳng phải đó là bó hoa mà tôi đã nhìn thấy và chỉnh sửa ở thùng rác sao?

Nụ Cười Sau Cùng

Nụ Cười Sau Cùng Kỷ niệm ngày cưới, chồng tôi đưa tôi đi xem show lớn của Chanel. Nhưng ngay khi vừa bước vào sàn diễn, tôi đã bị một cô gái xa lạ tát một cái trời giáng. Tôi giơ tay định phản kích thì bị chồng cản lại. Anh ấy bảo cô gái chắc nhận nhầm người, khuyên tôi nhịn một chút, tuân thủ quy tắc ở sàn diễn quốc tế. Chẳng bao lâu sau, tôi vô tình nhìn thấy anh ấy đang ép cô gái kia vào một góc khuất phía sau hậu trường. Ánh mắt cô gái tràn đầy yêu thương và niềm vui lén lút. “Cảm ơn Tổng giám đốc Phó đã đưa em ra nước ngoài xem show, còn cho em cơ hội luyện dũng khí bằng cách tát vợ anh.” “Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ để báo đáp ngài, thưa Tổng giám đốc!” Cô ấy vừa nói, vừa làm bộ dễ thương, giơ hai nắm tay nhỏ xíu lên má, ra vẻ đáng yêu. Còn chồng tôi, Phó Thời Hàn, lúc này lại đang véo má cô ta, khuôn mặt đầy vẻ cưng chiều. Tôi lập tức đoán ra thân phận thực sự của cô gái ấy. Đi trên đôi giày cao gót, tôi tao nhã bước tới. Trong ánh mắt kinh ngạc của cô ta, tôi giơ tay và tát trả lại hai cái mạnh mẽ. Sau đó, tôi không do dự mà đá cho Phó Thời Hàn một cú, lạnh lùng cười bảo: “Nếu đã thích lén lút, thì cũng nên tuân thủ quy tắc bị vợ dạy dỗ.”

Nuôi Nhầm Một Kẻ Vong Ân

Nuôi Nhầm Một Kẻ Vong Ân Tôi đã nhận nuôi một đứa bé bị bỏ rơi, vất vả nuôi dưỡng đến khi con bé trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng. Vậy mà, cha mẹ ruột của con bé đột nhiên xuất hiện đòi nhận lại con. Ngôi nhà và chiếc xe mà tôi chuẩn bị cho nó, nó liền sang tên nhà và xe cho em trai của nó, còn tiền dưỡng già của tôi thì bị nó lấy đưa cho em trai nó làm sính lễ cưới vợ. Tôi hỏi nó lý do tại sao lại làm như vậy, nó khóc và nói: “Hai người không phải là cha mẹ ruột của con, thì làm sao mà hiểu được tình cảm máu mủ ruột thịt.” Sau khi sống lại, tôi quay về thời điểm cha mẹ ruột của nó đến nhận con. Lần này, tôi chọn cách hoàn thành tâm nguyện hiếu thuận của nó. Tôi đã nhận nuôi một đứa bé bị bỏ rơi, vất vả nuôi dưỡng đến khi con bé trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng. Vậy mà, cha mẹ ruột của con bé đột nhiên xuất hiện đòi nhận lại con. Ngôi nhà và chiếc xe mà tôi chuẩn bị cho nó, nó liền sang tên nhà và xe cho em trai của nó, còn tiền dưỡng già của tôi thì bị nó lấy đưa cho em trai nó làm sính lễ cưới vợ. Tôi hỏi nó lý do tại sao lại làm như vậy, nó khóc và nói: “Hai người không phải là cha mẹ ruột của con, thì làm sao mà hiểu được tình cảm máu mủ ruột thịt.”

Thoát Khỏi Cuộc Hôn Nhân Rối Ren

Thoát Khỏi Cuộc Hôn Nhân Rối Ren Mẹ chồng gọi điện, báo rằng con trai tôi ch .t đ/u/ố/i khi đang tắm. Tôi hoảng hốt chạy tới bệnh viện, con trai tôi đã ngừng thở. Mẹ chồng ngồi dưới đất, đ/ấ/m ngực gào khóc. Chồng tôi ôm tôi vừa khóc vừa nói: “Anh cả đời này không vượt qua nổi cú sốc này đâu…” Nửa năm sau, anh ta ôm một người phụ nữ đang mang thai bước vào nhà, gắt gỏng: “Chuyện cũng qua lâu rồi, mình nên hướng về phía trước chứ?” Lần nữa mở mắt ra, tôi quay trở về đúng ngày con trai gặp chuyện. Và lần này, tôi tận mắt thấy mẹ chồng đ,è đ/ầ/u con trai mình xuống chậu tắm…

Thanh Hà

Thanh Hà Khi ta và Chu Phù Nghiễn đính hôn năm thứ bảy, cuối cùng hắn cũng đỗ Tam giáp Thám hoa. Còn ta cũng đã chắt chiu dành dụm được trăm lượng bạc làm của hồi môn. Ta nấu một bàn đầy món ngon, lòng ngập tràn vui mừng, tay cầm đèn lồng đi tìm hắn. Tưởng rằng ước nguyện bao năm rốt cuộc cũng có thể thành toàn, được gả cho người mình mong. Nào ngờ lại nghe thấy hắn nói với bằng hữu: “Phận hèn như Hứa Thanh Hà, xuất thân từ nhà chài lưới, vốn là thấp kém nhất.” “Đừng nói là trăm lượng, cho dù nàng ta dành dụm được cả ngàn lượng bạc, ta cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn lấy một cái.” Đúng lúc đó, gió lạnh lướt qua, cơn mưa dầm rơi ướt cả người ta. Ta lặng lẽ xoay người, tay cầm đèn lồng đã bị gió thổi tắt, từng bước lui ra khỏi nơi ấy. Từ đó về sau, cả nửa đời còn lại, ta chưa từng quay đầu nhìn lại lần nào nữa. Chu Phù Nghiễn… vốn không xứng.

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản Tôi là bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn, mỗi tuần khám hai ngày. Một ngày nọ, chồng tôi quỳ xuống cầu xin tôi, nhờ tôi chữa bệnh cho tình cũ của anh ta, Mạc Huệ Tình. Anh ta đích thân đưa cô ta đến, còn ân cần đỡ cô ta ngồi xuống, cứ như đang đi khám thai vậy. Tôi lật bệnh án, lạnh nhạt nói: “Niêm mạc tử cung quá mỏng.” Ngay lập tức, Mạc Huệ Tình đỏ mắt. Chồng tôi giận dữ quát: “Huệ Tình trong sạch, cô đừng có nói bậy!” Tôi liếc anh ta một cái, cười lạnh: “Niêm mạc tử cung mỏng không nhất thiết là do phá thai nhiều lần. Không cần phải chột dạ.” Tôi tiếp tục hỏi: “U nang hai bên buồng trứng. Hai người đã quan hệ bao lâu mà chưa có thai?” Chồng tôi trừng mắt mắng lớn: “Cô ấy bị chồng cũ bỏ vì không thể sinh con, cô không biết sao? Cô hỏi vậy là cố tình kích thích cô ấy à?” Tôi thực sự chưa từng thấy ai điên rồ đến mức này. Thấy không thể tiếp tục với một kẻ vô lý như vậy, tôi quyết định kết thúc cuộc khám bệnh. Trước khi gọi bệnh nhân tiếp theo, tôi thuận miệng hỏi câu cuối: “Hai người có chấp nhận làm thụ tinh ống nghiệm không?” Cả hai sắc mặt tái mét. Trước khi chồng tôi lại lên cơn hành hung bác sĩ, tôi bấm chuột gọi bệnh nhân tiếp theo: “Bệnh nhân tiếp theo!” Làm bác sĩ chuyên khoa vô sinh hiếm muộn, bệnh nhân đến khám hầu hết đều như đi một vòng trong nhà lao. Chồng tôi không chịu nổi cảnh Huệ Tình chịu khổ, thế là chạy khắp bệnh viện nổi điên với từng bác sĩ một. Mọi người đều tránh xa anh ta. Tôi cũng muốn tránh xa anh ta. Dù sao, kẻ gây náo loạn trong bệnh viện là đáng sợ nhất.

A Oản

A Oản Công chúa triều ta nổi danh thiên hạ vì tính cách hào sảng, rộng rãi. Ỷ vào sự sủng ái của bệ hạ, nàng thường đóng giả nam trang, vui chơi khắp chốn. Thậm chí, nàng còn đường hoàng tới quân doanh, cùng thiếu niên tướng quân bá cổ quàng vai. Tướng quân từng nói, công chúa rất đặc biệt, không giống nữ tử tầm thường, không chút yếu đuối mỏng manh. Ngươi hỏi ta là ai ư? Ô, ta chẳng phải công chúa. Ta chỉ là vị hôn thê xuất thân hèn kém của hắn mà thôi. Hôm ấy, khi đàm phán thất bại, vị chủ nhân Tây Vực hung tàn đích danh muốn công chúa phải ở lại ba đêm để hầu hạ. Công chúa dựa vào thân phận cao quý, ra lệnh cho ta thay nàng. Vị hôn phu của ta liền đẩy ta tới trước mặt quân địch, nói: “A Oản, nàng hãy thay điện hạ một chút. Đợi việc thành, ta nhất định lập tức cưới nàng làm chính thê.” Ta không hề phản kháng, cũng chẳng nói cho hắn hay. Bởi ta, vốn không định trở về nữa.

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

Tình Yêu Ràng Buộc

Tình Yêu Ràng Buộc Bạn trai bảo tôi từ bỏ kỳ thi đại học để đi làm kiếm tiền nuôi anh ta học tiếp. Anh ta nói đợi đến khi công thành danh toại, sẽ cho tôi sống cuộc sống như bà hoàng. Tôi lập tức từ chối và thi đỗ vào một trường 985*. *”985″ là cách nói tắt của những trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tương đương với nhóm đại học hàng đầu. Anh ta mắng tôi là kẻ ăn sẵn, cả đời sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thành của đàn ông. Mười năm sau gặp lại, bạn trai cũ bế vợ con trong lòng, cười nhạo tôi cô đơn một mình. Người cộng sự bên cạnh lập tức kéo anh ta lại, nhắc nhở: “Câm miệng, cô ấy là sếp bên phía khách hàng.”

Tam Sinh Hữu Hạnh

Tam Sinh Hữu Hạnh Từng là công tử quý tộc chốn kinh thành, khi Tống Uẩn rơi vào cảnh khốn cùng, ta đã bán hết gia sản để cứu hắn ra, rồi ép hắn lấy thân báo đáp. Ta biết hắn hận ta, nhưng ta chẳng bận tâm. Cho đến khi ta mang thai, Tống gia được minh oan, Tống Uẩn lại được phục chức. Ta biết hắn sớm muộn gì cũng rời đi, và ta không cách nào giữ hắn lại. Quả nhiên, hắn lặng lẽ rời đi, không để lại nửa lời từ biệt. Ta vuốt ve cái bụng đã lớn của mình, buồn bã vài ngày, sau đó bắt đầu tính toán tìm cha mới cho đứa trẻ trong bụng. “Lưu tú tài sát vách không tệ, từng lén nhét cho ta mấy bài thơ tình. Lý đại phụ ở phố sau cũng khá tốt, mỗi lần bắt mạch đều đỏ mặt ngượng ngùng. Còn nữa, Hà công tử trong ngõ, sớm đã nói không cưới ai ngoài ta…”

Không Quay Lại

Không Quay Lại Sau khi say rượu, chồng chê tôi trên giường cứng nhắc, vô vị, liền lấy ra một bộ tư thế “mặn mà” nóng bỏng bảo tôi học theo. Tôi tưởng là của một nữ diễn viên nào đó của Nhật Bản, nên hứng thú xem. Chồng tôi lại vuốt ve những đường cong trong ảnh, say mê cảm thán: “Tiên phẩm! Cô ấy đã sinh con cho tôi rồi mà vẫn gợi cảm như vậy.” Mười chín năm ân ái, tôi chỉ nghĩ đó là lời nói đùa lúc say của hắn. Nhưng khi tôi cầm giấy siêu âm thai đi làm giấy chứng nhận sinh, nhân viên lại nói: “Cô Giang, tình trạng hôn nhân của cô là ly dị.” “Chồng cũ của cô Chu Cảnh Hành đã tái hôn, và có một con với cô Úc Manh… Cô, không biết sao?” Đầu óc tôi bỗng nổ tung, cả người tôi ngay lập tức cứng đơ tại chỗ. Chu Cảnh Hành yêu tôi, là chuyện cả Hải Thành đều biết. Từ bộ đồng phục học sinh đến váy cưới, hắn vì tôi mà dấn thân vào con đường hắc đạo, cũng vì nước mắt của tôi mà rửa tay gác kiếm. Còn Úc Manh, là người tôi và Chu Cảnh Hành hận nhất. Trong làn nước mắt nhòe nhoẹt, kẻ thù không đội trời chung của Chu Cảnh Hành đột nhiên gọi điện đến, say bí tỉ: “Giang Tri Nguyệt, mười năm rồi, tôi con mẹ nó muốn cưới em phát điên rồi, kiếp này em có thể nào quay đầu lại nhìn tôi một lần không?” Tôi dừng lại một chút rồi nói: “Được.”

Số Kiếp Nữ Phụ

Số Kiếp Nữ Phụ Ta là nữ phụ phàm nhân độc ác trong truyện Tiên ma. Nam chính Cố Yến vì để nữ chính ghen, đã chọn cứu ta trước, sau khi nữ chính Tạ Ương Ương nhảy xuống vực thì mất tích. Cố Yến trong một đêm thành ma, điên cuồng tàn sát thành trì. Khi ta và bốn mươi vạn dân chúng phàm nhân ở thành Cẩm Châu bị tàn sát sạch sẽ, Tạ Ương Ương cuối cùng cũng xuất hiện. Hắn ôm chặt lấy nàng, nghiến răng nói bên tai nàng: “Nếu còn dám chạy, cô sẽ giết hết người trong thiên hạ để chôn cùng nàng.” Còn ta hóa thành du hồn, tồn tại trong oán niệm vô tận suốt ngàn năm, khi tỉnh lại lần nữa thì ta đã bị trói buộc với một thứ gọi là hệ thống. Nó nói với ta rằng, nó đến từ thế giới khác, còn thế giới ta đang ở chỉ là một quyển sách, bất kể ta có đầu thai bao nhiêu lần, ta cũng không thoát khỏi số phận của nữ phụ độc ác, ta sẽ bị họ giẫm đạp xuống bùn đen, đời đời kiếp kiếp không được chết tử tế.

Phá Kén

Phá Kén Ba tôi là con một trong nhà, ba đời độc đinh. Nhưng tôi lại là con gái. Thế nên, khi còn chưa cai sữa, tôi đã bị ba mẹ bỏ rơi trước cửa nhà bà ngoại giữa mùa đông lạnh giá, như thể họ chưa từng sinh ra tôi vậy. Bà ngoại bắt tôi thề rằng nhất định phải nên người, phải thành công. Sau này, ở Thanh Hoa, tôi gặp lại ba tôi. Ông ta đứt vốn, tìm đến đây để níu kéo cơ hội cuối cùng. Dù vậy vẫn không quên châm chọc tôi, bảo tôi ở đây chỉ tổ làm mất mặt. Tôi từ chối thẳng dự án của ông ta ngay tại chỗ. Tiện thể, sau khi ông ta phá sản, tôi kiện luôn tội danh vứt bỏ con ruột.

Gia Đình Khốn Nạn Của Bạn Trai

Gia Đình Khốn Nạn Của Bạn Trai Vừa mới qua sinh nhật 28 tuổi, mẹ tôi đã bắt đầu giục cưới dữ dội. Tôi chuẩn bị quay về để nói lời chia tay với thằng bạn trai đã yêu nhau một năm, cái thằng mà suốt ngày đòi chia đôi tiền nong từng ly từng tí. Không ngờ hắn lại nói: “Tư Nguyệt, mẹ anh bảo nên cưới sớm, tiền đặt cọc mua nhà thì vẫn chia đôi như cũ, nhưng bà sẽ lo tiền tiệc cưới, nên bên em chỉ cần tặng một chiếc xe làm của hồi môn là được, mẫu anh chọn sẵn rồi…” Tôi: “…” Nghĩ đến mức lương 5 triệu một tháng của hắn, tôi nhất thời không biết nên mở miệng thế nào. Ngày nào cũng chia đôi, chia đến mức đầu óc hỏng luôn rồi chứ chẳng chơi. Anh trai à, yêu đương với anh thì được. Nhưng cưới anh á? Tôi xin miễn!

Tái Sinh Chi Thẩm Thư Di

Tái Sinh Chi Thẩm Thư Di Em họ tôi là kiểu thể chất dễ béo, dễ mang thai. Để giữ được trái tim ông chồng nhà giàu, nó dựa vào việc… mang thai rồi p/h/á th/ai để kiểm soát cân nặng. Ở kiếp trước, tôi từng khuyên nó nên biết quý trọng cơ thể mình, p/há t/hai nhiều sẽ ảnh hưởng tử cung. Nó mắng tôi bao đồng: “P/há th/ai là tiểu phẫu thôi mà, mày ghen tị vì tao dáng đẹp nên mới lấy được chồng giàu chứ gì?” Về sau, nó bị nhiễm trùng, phải cắt bỏ tử cung. Do phải dùng thuốc nội tiết, nó tăng cân vù vù đến 180 cân. Ngày chồng nó đòi ly hôn, nó quay lại đổ hết tội lên đầu tôi: “Nếu lúc trước mày ngăn tao lại, không cho ph/á th/ai, tao đâu đến mức này? Là mày hủy hôn nhân của tao, tao sẽ hủy cả cuộc đời mày!” Nó lên cơn điên, cầm d/ao đ/â/m tôi liên tiếp hơn chục nhát, khiến nội tạng tôi v.ỡ ná.t mà ch.t. May mà tôi được sống lại. Lúc tôi quay về, chính là khi nó đang nhờ tôi tính ngày rụng trứng để tiếp tục kế hoạch có thai rồi ph.á th.a.i.