Nữ Cường
Tôi và người con gái “bạch nguyệt quang” trong lòng thiếu gia quyền quý của Bắc Kinh có đến tám phần giống nhau.Mọi người đều khuyên tôi nên làm thế thân để kiếm tiền, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm, cứ dựa vào gương mặt này mà đi khắp nơi làm chuyện xấu.Quả nhiên, thiếu gia không chịu nổi, lần nào cũng ném cho tôi 5 vạn và bảo:“Tôi không cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để livestream, quá tầm thường.”“Đừng dùng gương mặt của cô ấy để gọi trai đẹp đến!”“Ai cho phép em dùng gương mặt của cô ấy để quyến rũ tôi—”Sau đó, thiếu gia trở thành cái đuôi của tôi, tôi đi đâu anh ta cũng theo, đến cả tắm rửa hay ngủ cũng phải ở bên cạnh.Rồi đến khi “bạch nguyệt quang” quay về nước, cố tình ngã xuống ở sân bay.Thiếu gia chỉ lạnh lùng cười khẩy: “Đừng giả vờ nữa, người có gương mặt giống cô ấy không thể nào yếu đuối như thế được! Đồ trà xanh!”
Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”
Đạp Lên Kẻ Bạc Tình, Một Đời Hưởng Phú Quý Ngày thành thân. Nhà chồng bắt ta quỳ giữa sân trước mặt bao nhiêu khách khứa suốt 2 canh giờ, nói là để trị tính ngang ngược. “Chỉ khi quỳ đủ rồi, mới có tư cách bước vào cửa nhà chúng ta.” Thân thể ta yếu ớt, không chịu nổi, cuối cùng đập đầu xuống đất mà mất mạng. Sau đó, ta trọng sinh. “Cha, khuân hồi môn lên, chúng ta về nhà!”
Đổi Mạng Vợ Lấy Tiền Chồng tôi rất thích lấy tôi ra để cầu nguyện. “Dùng mười năm tuổi thọ của vợ tôi, đổi lấy tôi trúng số.” Tôi hỏi anh ta có ý gì, anh ta nói tôi chuyện bé xé ra to. Quay đầu lại thì cùng mẹ ruột âm thầm bàn tính chuyện: “Thăng quan phát tài, vợ ch.t sớm.” Vậy nên, tôi cũng cầu một điều: “Dùng toàn bộ tuổi thọ của chồng tôi, đổi lấy tôi trúng năm mươi triệu.” Anh ta mắng tôi độc ác. Giây tiếp theo, tôi trúng năm mươi triệu thật. Anh ta bỗng hoảng hốt.
Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.
Sau khi trở về nước, tôi phát hiện ra phòng của mình đã bị một sinh viên được tài trợ chiếm giữ.Vừa về đến nhà, cô ta đã lập tức đặt ra hàng loạt quy tắc cho tôi:“Tôi là học sinh xuất sắc được bố bạn đặc biệt bồi dưỡng, thành tích toàn diện ở tất cả các môn. Ông ấy bảo tôi giúp đỡ bạn nhiều hơn, từ nay về sau, bạn phải tuân thủ các quy tắc của tôi, nếu không thì tự chịu trách nhiệm!”“Tôi sẽ thi đại học năm nay, buổi tối tôi cần yên tĩnh để tự học, nên bạn không được đi lại lung tung sau tám giờ tối.”“Cấm sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào, tôi thường nghe bài giảng trực tuyến, bạn lên mạng lướt điện thoại sẽ ảnh hưởng đến tốc độ mạng của tôi.”“Tiếng ồn từ vật nuôi lớn hơn nhiều so với con người, vì vậy nhà này cấm nuôi vật nuôi. Nếu bạn có nuôi vật nuôi thì phải lập tức tìm cách xử lý!”“Âm lượng khi nói chuyện không được vượt quá mười lăm decibel, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi.”“Khi gặp tôi, bạn phải cúi người chào hỏi để làm tâm trạng tôi tốt hơn.”“Để sửa thói quen hoang phí của bạn khi ở nước ngoài, chi tiêu hàng tháng không được vượt quá một nghìn.”“Nếu không thực hiện đúng những quy tắc này, sẽ bị phạt ba trăm.”…Mấy năm không về nước, cô ta thật sự nghĩ mình là đại tiểu thư của cái nhà này rồi.
Sau Khi Ly Hôn Với Chồng Cũ, Tôi Trở Nên Giàu Có Trước khi ly hôn, chồng giao quyền soạn thảo thỏa thuận cho tôi, bảo tôi cứ thoải mái yêu cầu bồi thường. Sau đó, anh ấy ký tên mà chẳng buồn đọc, vội vã đi ăn mừng cùng tình nhân. Tôi nghẹn ngào cầm bút, nghiêm túc ngồi trước máy tính, bắt đầu tính toán khối tài sản của anh ấy. Hai tháng sau, khi việc phân chia tài sản hoàn tất, tôi đứng trước ánh mắt đờ đẫn của chồng cũ, đá anh ta ra khỏi căn biệt thự đắt đỏ mà anh ta từng mua. Nhìn tài khoản ngân hàng trống trơn của anh ta, tôi không nhịn được mà bật khóc, lo lắng cho cuộc sống sau này của anh ta. Anh ấy thật là tốt, ngay cả công ty cũng tặng tôi luôn.
Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta cùng tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ tính tình bình đạm, không tranh không giành, luôn giữ phong thái như cúc dại bên đường. Khi ta tranh giành thức ăn với đám hạ nhân, tỷ ấy lại đem chia phần ăn của ta cho mọi người, nhờ vậy mà được lòng tất cả. Mùa đông đến, ta tranh giành chăn bông để giữ ấm, tỷ tỷ lại nhường chăn cho người khác. Kết quả, cả hai chúng ta đều đổ bệnh vì lạnh. Với hy vọng thay đổi số phận, ta cố gắng chuyển sang làm nha hoàn thân cận bên Thế tử gia, mong tìm cơ hội cho tỷ tỷ được thị tẩm. Tỷ ấy trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại chấp nhận vị trí mà ta vất vả giành lấy. Nhờ tiếng lành hiền đức, độ lượng của tỷ tỷ, Thế tử gia chú ý và nạp nàng làm thiếp. Tỷ ấy không cần tranh giành mà vẫn thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi hận tỷ tỷ đến xương, bày mưu hãm hại ta. Khi ta bị dồn đến đường cùng, quỳ xuống cầu cứu tỷ tỷ. Nhưng tỷ chỉ lạnh nhạt nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh giành cường bạo, giờ thì tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy vẫn bình thản, không tranh giành, không lên tiếng. Còn ta, bị đánh đến chết oan uổng. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về thời điểm ta và tỷ tỷ vừa vào phủ Quốc công.
Mua Được Phu Quân Thành thân hai năm, mãi đến khi bị công chúa ban cho chén rượu độc, ta mới biết mình vốn chỉ là ngoại thất mà phò mã trộm nuôi bên ngoài. Sau khi giả chết, ta trốn vào núi sâu làm ruộng. Về sau lại tốn hai lượng bạc vụn mua về một gã nô lệ thô kệch. Khi cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, phò mã lại một lần nữa tìm đến ta. Hắn trốn khỏi hoàng thành, cả người nhuốm máu, cầu xin ta cùng hắn rời đi. Ta còn chưa kịp lên tiếng, thì gã nô lệ xưa nay ít nói bỗng nắm chặt cổ phò mã mà nói: “Dám lừa gạt muội muội, đoạt thê tử của ta, ngươi nghĩ Trẫm sẽ tha cho ngươi sao?”
Hữu Nữ Khương Dụ Quốc sư từng tiên đoán, mười năm sau sẽ có một tai tinh giáng họa xuống Khương gia. Trong mười năm này, nếu Khương gia sinh con trai, tất cả đều bình an vô sự. Nhưng nếu sinh con gái, ắt phải xử tử nàng bằng hình phạt ngàn đao, mới có thể bảo toàn thái bình cho Đại Diễn. Khi ta cất tiếng khóc chào đời, thủ lĩnh Cẩm Y Vệ đã bưng một khay lớn đứng chờ ngay trước sân. Bên trái khay, đặt con dao phi lê sắc bén nhất được rèn từ đá bay. Bên phải khay, là một chiếc khóa trường mệnh lấp lánh ánh vàng. “Đại phu nhân, người hãy xem xét rõ ràng, đây là phúc hay là họa?” Gương mặt đại phu nhân thoáng hiện vẻ không cam lòng, nhưng vẫn nghiến răng đáp: “Là phúc.” Thủ lĩnh vẫn chưa tin, ánh mắt dò xét chuyển sang phía cung nhân đứng cạnh. Lão ma ma nắm chặt thỏi vàng trong tay áo, cất giọng: “Chúc mừng Khương đại nhân, hỷ sự lâm môn, có được quý tử!”
Nghịch Thiên Nữ Đế Phu quân của ta và ca ca đều yêu cùng một nữ nhân, mà nàng ta lại sắp thay ta đi hòa thân. Vì nàng ta, phu quân bỏ rơi ta ngay trong tiệc cưới; ca ca trói ta lại để tạ tội với nàng. Đại quân áp sát biên giới, ta bị treo lên cổng thành, vạn mũi tên xuyên tim. Bọn họ nói ta tội ác tày trời, chết cũng không đáng tiếc, chỉ cầu xin người trong lòng nguôi giận mà quay về với họ. Nữ nhân được nâng niu trong lòng bàn tay rưng rưng nước mắt, vẻ mặt kiên cường: “Chuyện cũ đã qua, vì thiên hạ thái bình, ta vẫn phải đi hòa thân.” Sau này, nàng ta hối hận, trốn về, vẫn được vạn dân ca tụng. Còn ta thì phơi thây nơi hoang dã, bị sói hoang cắn xé. Nhưng may mắn thay, ta được trọng sinh. Vừa mở mắt ra, tiểu tiện nhân đó đang định nhảy xuống sông. “Đoán xem lần này tướng quân và hoàng thượng sẽ trừng phạt ngươi thế nào?” Máu nóng dâng trào, ta tung cước đá thẳng nàng ta xuống sông, rồi khi nàng ta há miệng kêu cứu, ta ghìm chặt đầu nàng ta xuống nước. “Ta muốn xem xem ngươi có thể giả vờ giỏi đến mức nào đây!”
Thiên Tuế Giang Sơn Ta là nha hoàn của Hầu phủ, đêm thiếu gia say rượu, cưỡng ép ta phá giới. Hắn nếm qua tư vị liền ghiền, quấn lấy ta suốt bốn năm trời, nhưng chưa bao giờ chịu cho ta danh phận. Ta hiểu rõ trong lòng, người thiếu gia thực sự yêu thương, chính là biểu tiểu thư đã có hôn ước. Nhưng vị hôn phu của biểu tiểu thư là một kẻ tàn tật tính khí thất thường, nàng sống c/h/ết không chịu gả qua đó. Lão phu nhân thương xót nàng, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nghĩ ra cách thế thân. Ánh mắt bà rơi xuống người ta, người có vài phần giống biểu tiểu thư: “Đào Chi, Hầu phủ nuôi ngươi bấy nhiêu năm, ngươi cũng nên vì Hầu phủ mà làm chút việc rồi. Biết phải làm thế nào chứ?” Ta ngoan ngoãn dập đầu sát đất: “Nô tỳ biết, nô tỳ nguyện thay biểu tiểu thư xuất giá.”
Thanh Hà Khi ta và Chu Phù Nghiễn đính hôn năm thứ bảy, cuối cùng hắn cũng đỗ Tam giáp Thám hoa. Còn ta cũng đã chắt chiu dành dụm được trăm lượng bạc làm của hồi môn. Ta nấu một bàn đầy món ngon, lòng ngập tràn vui mừng, tay cầm đèn lồng đi tìm hắn. Tưởng rằng ước nguyện bao năm rốt cuộc cũng có thể thành toàn, được gả cho người mình mong. Nào ngờ lại nghe thấy hắn nói với bằng hữu: “Phận hèn như Hứa Thanh Hà, xuất thân từ nhà chài lưới, vốn là thấp kém nhất.” “Đừng nói là trăm lượng, cho dù nàng ta dành dụm được cả ngàn lượng bạc, ta cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn lấy một cái.” Đúng lúc đó, gió lạnh lướt qua, cơn mưa dầm rơi ướt cả người ta. Ta lặng lẽ xoay người, tay cầm đèn lồng đã bị gió thổi tắt, từng bước lui ra khỏi nơi ấy. Từ đó về sau, cả nửa đời còn lại, ta chưa từng quay đầu nhìn lại lần nào nữa. Chu Phù Nghiễn… vốn không xứng.
Trở Thành Chị Dâu Của Tình Địch Sau khi ly hôn với Lục Tử Mặc tròn một năm, tôi tình cờ gặp lại hắn ở hành lang bệnh viện phụ sản. Hắn đang đi cùng mối tình đầu trong lòng – Sở Vũ Yên – đến khám sức khoẻ. Tôi thì bế theo đứa con ba tháng tuổi đến tiêm ngừa. Hắn đếm ngón tay tính tháng, mặt đầy kinh ngạc hỏi tôi: “Giang Oản, em… em lúc đó rõ ràng đã mang thai rồi, sao còn đồng ý ly hôn?” Tôi âm thầm chửi thề trong bụng: Đương nhiên là phải ly hôn rồi, vì đứa bé có phải của anh đâu!
Anh Thay Lòng, Tôi Thay Người Tôi bị ngộ độc thực phẩm đến mức hôn mê, còn con gái tôi thì đang cầm điện thoại gọi video với ba nó. “Ba nhìn nè, dáng mẹ bò lăn dưới đất lúc đau đớn trông y như một con giòi.” “Lần sau cứ cho bả ăn thêm đậu phộng nữa, đợi bả ch .t rồi thì chẳng còn ai quản con chuyện này chuyện kia, bắt làm cái này cái nọ. Tài sản của bả cũng thành của con hết, muốn xài sao thì xài, thích tiêu gì thì tiêu.” “Đợi con thừa kế xong, con sẽ đến tìm ba với bà nội.” Không cần đợi sau này đâu, tôi bây giờ cũng có thể “thành toàn” cho nó rồi.
Nhiếp Chính Vì Con Hoàng đế là một kẻ yêu mù quáng, hắn không ngần ngại từ bỏ ngai vàng, rời xa hoàng cung để cùng người tình ẩn cư nơi rừng núi. Chính ta đã ngậm đắng nuốt cay, chịu bao gian khổ nuôi dưỡng nhi tử lớn lên, giúp đỡ nó đảm đương việc triều chính. Nhưng không ngờ sau vài năm, Hoàng đế không thể thể chịu nổi cuộc sống nghèo khổ, lại quay trở về! Hắn lừa gạt hoàng nhi của ta: “Triệt nhi, mẫu hậu con là một người độc đoán nghiêm khắc, thâm hiểm khó lường.” “Trẫm đổi cho con một người mẹ hiền lành, dịu dàng hơn, được không?”
Đứa Con Riêng Tham Lam Sau khi tôi mang thai, đứa con riêng của chồng liền từ nước ngoài trở về, mở miệng đòi 20% cổ phần công ty, nếu không thì phải phá thai. Cậu ta nói: “Tài sản của cô có một phần của ba tôi, đương nhiên cũng có phần của tôi. Để tránh sau này cô thiên vị con ruột, tốt nhất bây giờ đưa cho tôi phần thuộc về tôi luôn đi.” Tôi nhìn đứa con riêng mà mình đã nuôi dạy hơn mười năm, chỉ cười giận: “Công ty là của tôi, không liên quan gì đến ba cậu.” Không ngờ cậu ta hừ lạnh: “Cái gì mà của cô? Bao năm nay toàn ba tôi quản lý công ty, không có ông ấy thì cái công ty của cô sớm phá sản rồi. Công ty đương nhiên có một nửa là của ba tôi.” “Muốn sinh con thì đưa cổ phần đây. Không thì tôi không đồng ý. Tôi sẽ ép ba tôi ly hôn với cô.” Tôi suýt bật cười. Ba cậu ta chẳng qua là một quản lý cấp cao được thuê. Thế mà đứa con lại nghĩ anh ta là… chủ tịch hội đồng quản trị. Càng buồn cười hơn là, tôi chưa từng kết hôn với ba cậu ta. Cậu lấy tư cách gì mà đòi chia cổ phần từ tôi?
Ngày Nghỉ Ác Mộng Ngày nghỉ tôi dẫn cả nhà đi chơi, ai ngờ “nàng thơ” trong lòng chồng cũng nhất quyết đòi đi theo. Không chỉ vậy, cô ta còn tự ý đổi chuyến đi suối nước nóng tôi đã đặt thành chuyến cắm trại. Vừa mới đặt chân đến khu cắm trại, Thẩm Giai Di đã bị rắn cắn. Tề Phi Dục cuống cuồng muốn lái xe đưa cô ta đến thị trấn gần đó để chữa trị. Tôi thì không chút do dự đứng chắn trước đầu xe, không cho họ đi. Kiếp trước, sau khi Tề Phi Dục rời đi thì có người phát hiện trong núi có gấu xuất hiện. Chúng tôi còn chưa kịp rút lui thì đã bị gấu đen tấn công. Tôi vì bảo vệ mẹ chồng mà bị gấu đánh trọng thương. Vậy mà sau khi biết chuyện, Tề Phi Dục chẳng những không biết ơn, còn vì viện phí của tôi quá cao mà rút máy thở của tôi. Thậm chí chưa đầy một tuần sau khi tôi chết, hắn đã vui vẻ rước “nàng thơ” vào cửa làm vợ. Làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi như vậy. …
Tôi Là Mặt Trời Kiêu Hãnh Ai cũng biết Giang Dịch sẽ cưới tôi. Nhưng ai cũng biết rằng, anh ta không cam tâm chỉ cưới mình tôi. Tôi chỉ là một cô nhi. Dựa vào đâu mà có thể chiếm trọn tình yêu của một thiếu gia nhà giàu? Vậy nên khi cô gái rực rỡ kia ngấm ngầm tuyên chiến với tôi. Tôi không chút do dự mà đăng ký nhập ngũ. Tôi vốn dĩ là ánh mặt trời rực rỡ. Hà cớ gì phải phụ thuộc vào ai khác?
Báo Ứng Của Gia Đình Chồng Tham Lam Mang thai hai tháng, tôi ăn gì cũng nôn. Từ khi phát hiện ăn sầu riêng có thể giảm bớt cơn buồn nôn, tôi luôn dự trữ sẵn trong tủ lạnh. Buổi tối, mẹ chồng lại làm cả bàn đầy món thịt. Nhìn thấy, tôi lập tức chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mở tủ lạnh ra, phát hiện sầu riêng dự trữ từ trước đã không còn. Tôi vội vàng bảo chồng đi mua. Không ngờ mẹ chồng bùng nổ: “Cả bàn thức ăn không có gì hợp miệng nó à? Ngày ngày hầu hạ người khác còn phải bị khinh bỉ, chỉ biết đến mấy quả sầu riêng mấy trăm tệ một quả đó của cô thôi!” Chồng lao đến tát tôi một cái: “Cô lại giở thái độ với mẹ tôi đúng không?” Tôi lập tức về phòng, khóa trái cửa, gọi điện cho bố mẹ. Ngôi nhà này, tôi không cần nữa.