Trang chủ Thể loại Nữ Cường

Nữ Cường

Mẹ Tôi Mạnh Mẽ Như Hổ

Mẹ Tôi Mạnh Mẽ Như Hổ Tôi đi công tác về sớm, vừa bước vào nhà đã nghe tiếng khóc xé gan xé phổi của con gái. Mặt con đỏ bừng, sốt cao không hạ. Mẹ chồng giả nhân giả nghĩa của tôi thì vẫn bám sát phía sau, vừa chà tay vừa biện hộ: “Mẹ cũng vì tốt cho con bé thôi! Không nặn ra thì sau này lớn lên làm gì có sữa cho con bú?” “Tốt cho mẹ ông nội bà ngoại nhà bà ấy!” Tôi vung tay tát bà ta một cái, ôm con lao thẳng đến bệnh viện. Cuối cùng, bác sĩ chẩn đoán viêm tuyến vú. Nhưng còn chưa kịp để con hạ sốt, bên nhà chồng đã tổng tấn công bằng những cuộc điện thoại, từng người từng người thay phiên trách móc tôi hung dữ, bất hiếu. Tốt lắm, rất tốt! Các người đã muốn chơi lớn thì tôi chiều!

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA CHỒNG VỀ NƯỚC

Vào một buổi tối, khi ánh trăng sáng của chồng tôi trở về nước. Chồng tôi đã tìm cho tôi một người đàn ông, để tôi giải trí.Bất ngờ hơn là…Người đó lại chính là anh chàng tôi từng thầm mến hồi cấp ba.Khi ánh trăng sáng gọi điện cho tôi để khoe khoang, chàng trai ấy đã giật lấy điện thoại và hôn tôi đến mức không thể thở nổi, anh ấy nghiêm túc nói:“Không được phân tâm.”

Chia tay đi, càng sớm càng tốt!

Chia tay đi, càng sớm càng tốt! Vị hôn phu ngoại tình, tôi muốn hủy hôn.Nhưng mẹ tôi lại ra sức ngăn cản, chỉ vì nhà anh ta đã đưa sính lễ 8 vạn 8.Bà nói rằng em trai tôi sắp kết hôn, cần số tiền sính lễ này để cưới vợ.Bà bảo tôi vì tương lai của em trai, hãy nhẫn nhịn một chút.Để ép tôi nghe theo, bà còn dọa nếu tôi dám hủy hôn, bà sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với tôi.Tôi dứt khoát đồng ý.Về sau, khi bà già yếu bệnh tật, em trai tôi không chịu chăm sóc, bà mới nhớ ra mình còn có một đứa con gái, muốn tôi quay về chăm bà.Tôi bật cười: “Không đi, bảo bà ấy nhịn một chút đi.”

Nữ Tướng Quân

Nữ Tướng Quân Ta vì cứu Thẩm Nam Phong mà bị hủy dung. Hắn bất đắc dĩ phải cưới ta. Đêm tân hôn, hắn trợn mắt giận dữ, quát ta: “Ngươi là ả đàn bà rắn rết xấu xí vô cùng! Tự biên tự diễn trò này, chẳng qua là muốn chia rẽ ta và Yến Nhi!” Người khắp kinh thành đều đồn ta vì muốn gả cho Thẩm tướng quân đang được nhiều người theo đuổi mà không từ thủ đoạn, làm mất hết thể diện của phủ Trấn quốc tướng quân. Mười năm phòng không gối chiếc, cho đến trước khi chết, ta chỉ nhận được một câu của hắn: “Nếu có kiếp sau, ta thà tàn phế cũng không cưới ngươi.” Từng chữ như dao đâm vào tim. Từng câu như máu chảy thành sông. Mở mắt lần nữa, ta đã trở về đêm hắn bị ám sát. Thẩm Nam Phong, lần này, mong hai người đàn cầm sắt hòa minh, bạc đầu giai lão.

Phụ Nữ Sau Khi Ly Hôn Là Đẹp Nhất

Phụ Nữ Sau Khi Ly Hôn Là Đẹp Nhất Chồng tôi từng yêu say đắm một người con gái tên Bạch Đường. Cô ta mang thai, rồi đến nhà tôi cầu xin chồng tôi cho ở nhờ. Tôi không đồng ý. Tối hôm đó, cô ta nhảy cầu t.u t.u, hai mạng mất một lúc. Về sau, chồng hẹn tôi đi nhảy bungee. Khoảnh khắc hắn đẩy tôi xuống, hắn ghé sát tai tôi thì thầm: “Nếu không phải do cô nhẫn tâm đuổi Bạch Đường đi, cô ấy đã không nghĩ quẩn. Mạng này, cô nợ cô ấy.” Hắn rút kéo, cắt đứt dây an toàn, tôi rơi thẳng từ trên cao xuống, ch.t tức tưởi. Mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày Bạch Đường bụng bầu đến nhà xin được ở lại. Tôi mỉm cười: “Trùng hợp ghê, tôi cũng đang mang thai. Vậy cùng nhau dưỡng thai nhé.”

Ác Giả Ác Báo

Ác Giả Ác Báo Vì muốn cho đệ đệ chào đời đúng ngày mồng Một Tết, nương ta gắng gượng nén đau, cắn răng chịu đựng. Ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện một xác hai mạng, bèn đi thỉnh bà đỡ đến. May mắn, đệ đệ thuận lợi chào đời, mẫu tử bình an. Nhưng cha ta chẳng những không vui mừng, mà giáng ngay một cái tát thật mạnh vào mặt ta, khiến tai ù đặc. “Đồ tiện tỳ, ngươi đã khiến cả nhà chúng ta mất đi tiền đồ sáng lạn!” Nương ta vừa tỉnh lại, đã dồn chút sức lực cuối cùng, ghì chặt đầu ta xuống, ép mạnh vào tường. “Đều tại ngươi! Nếu không phải ngươi đi tìm bà đỡ, ta cũng sẽ không phải sinh đứa bé vào hôm nay!” Đầu ta bị đập đến máu chảy không ngừng, mà cha cùng tổ mẫu đứng bên cạnh lại vỗ tay cười hả hê như đang xem trò hay. Thương thế còn chưa kịp lành, bọn họ đã đem ta bán vào nơi bẩn thỉu nhất – kỹ viện. Ta chịu đựng tra tấn đến khi chết. Khi mở mắt lần nữa, ta phát hiện mình trở về đúng đêm nương chuẩn bị sinh đệ đệ. Lần này, ta khóa chặt cửa lớn, nhất quyết không để nương ra ngoài thỉnh bà mụ. “Nương à, con biết người khổ sở, nhưng vì phú quý cả nhà ta, người hãy nhẫn nhịn thêm chút nữa.”

Thiên Hạ Trong Tay Nữ Nhân

Thiên Hạ Trong Tay Nữ Nhân Hoàng thượng giao con trai của Quý phi cho ta nuôi dưỡng. Quý phi bất mãn, mỗi tuần náo loạn ba lần, mỗi lần đều khiến hậu cung không yên ổn. Thậm chí còn tung tin đồn rằng ta ngược đãi đứa trẻ, cho nó ăn uống kham khổ. “Ngươi rốt cuộc có trả con lại cho ta không!” Quý phi tức giận đến phát run, đứng trước mặt ta chỉ trỏ, lên án không ngớt. “Không trả.” “Không trả đúng không!” Nàng trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Không trả, ta sẽ tìm Hoàng thượng sinh thêm một đứa nữa!” Nhìn dáng vẻ nàng giận đùng đùng rời đi, ta cười đến mức hoa dung thất sắc. Cũng chỉ có kẻ ngốc như nàng mới chịu sinh con cho hắn.

Sinh Con Gái Là Có Tội Sao?

Sinh Con Gái Là Có Tội Sao? Mẹ chồng và cả nhà chuẩn bị đi du lịch, bà ân cần nói với tôi: “Con mang thai được 5 tháng rồi, không tiện đi lại vất vả, cứ ở nhà nghỉ ngơi đi.” Tôi nghe mà vui muốn chết, bởi vì nhà chị chồng có cặp sinh đôi, đúng chuẩn hai đứa quỷ nhỏ phá phách, tôi thà ở nhà còn hơn phải đi du lịch cùng bọn chúng. Ai ngờ đâu, sáng hôm sau tỉnh dậy, mẹ chồng và chị chồng đã đi rồi, nhưng hai đứa nhóc quậy phá kia lại đứng ngay bên giường tôi, gào lên đòi ăn. Tôi vội vàng gọi cho chị chồng, nhưng cô ta chỉ nhàn nhạt trả lời đúng hai chữ: “Quên mất.” Giọng điệu hời hợt như thể cô ta không phải quên hai đứa con mà quên hai củ khoai vậy. Không còn cách nào khác, tôi đành phải miễn cưỡng làm bảo mẫu bất đắc dĩ, bị hai con quỷ nhỏ hành hạ đến mức đầu bù tóc rối. Đang lúc tôi chấp nhận số phận, bỗng phát hiện trong lịch sử tìm kiếm trên máy tính trong phòng khách có một dòng: “Làm sao để khiến phụ nữ mang thai bị sảy thai?” Tôi bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó… Một nước cờ hay thật đấy.

Sau Khi Trùng Sinh, Chính Thê Mặc Kệ Mọi Chuyện Rồi

Sau Khi Trùng Sinh, Chính Thê Mặc Kệ Mọi Chuyện Rồi Gả vào Chu phủ 15 năm, ta nuôi dưỡng đứa con riêng của phu quân khôn lớn.Tưởng rằng có thể chờ đến ngày gia đình hòa thuận, phu quân mỉm cười với ta.Nào ngờ trước khi lâm chung, đứa con riêng ấy lại oán hận:“Ngày đêm ép ta khổ học, ngươi từng nghĩ đến, ta có thích đọc sách hay không?”Phu quân lạnh lùng:“Ngươi chiếm lấy vị trí chính thê của nàng ấy còn chưa đủ, lại dám hạ độc hại c .t nàng?”Một hơi tức giận công tâm, sinh mệnh của ta chấm dứt ở tuổi 30.Sau khi trùng sinh, ta không còn ép buộc con riêng tiến thủ, chủ động nạp cho phu quân người trong lòng hắn luôn thương nhớ, ánh trăng sáng.Nhưng sao từng người từng người đều bắt đầu hối hận rồi?

Mua Được Phu Quân

Mua Được Phu Quân Thành thân hai năm, mãi đến khi bị công chúa ban cho chén rượu độc, ta mới biết mình vốn chỉ là ngoại thất mà phò mã trộm nuôi bên ngoài. Sau khi giả chết, ta trốn vào núi sâu làm ruộng. Về sau lại tốn hai lượng bạc vụn mua về một gã nô lệ thô kệch. Khi cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, phò mã lại một lần nữa tìm đến ta. Hắn trốn khỏi hoàng thành, cả người nhuốm máu, cầu xin ta cùng hắn rời đi. Ta còn chưa kịp lên tiếng, thì gã nô lệ xưa nay ít nói bỗng nắm chặt cổ phò mã mà nói: “Dám lừa gạt muội muội, đoạt thê tử của ta, ngươi nghĩ Trẫm sẽ tha cho ngươi sao?”

Đồ Giả Mạo Buồn Cười

Đồ Giả Mạo Buồn Cười Bố tôi tặng tôi một căn biệt thự lớn. Tôi thấy nó quá xa hoa, sợ sẽ ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần học đường giản dị mộc mạc của mình, nên sau khi ghé qua một lần, tôi bỏ mặc luôn. Một tháng sau, câu lạc bộ trường có một em khóa dưới gia nhập. Em ấy nói căn biệt thự đó là của em. Còn bảo bố em là người giàu nhất. Nhìn cô em vừa quê mùa vừa xấu xí đó, tôi rơi vào trầm tư.  

Nụ Cười Sau Cùng

Nụ Cười Sau Cùng Kỷ niệm ngày cưới, chồng tôi đưa tôi đi xem show lớn của Chanel. Nhưng ngay khi vừa bước vào sàn diễn, tôi đã bị một cô gái xa lạ tát một cái trời giáng. Tôi giơ tay định phản kích thì bị chồng cản lại. Anh ấy bảo cô gái chắc nhận nhầm người, khuyên tôi nhịn một chút, tuân thủ quy tắc ở sàn diễn quốc tế. Chẳng bao lâu sau, tôi vô tình nhìn thấy anh ấy đang ép cô gái kia vào một góc khuất phía sau hậu trường. Ánh mắt cô gái tràn đầy yêu thương và niềm vui lén lút. “Cảm ơn Tổng giám đốc Phó đã đưa em ra nước ngoài xem show, còn cho em cơ hội luyện dũng khí bằng cách tát vợ anh.” “Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ để báo đáp ngài, thưa Tổng giám đốc!” Cô ấy vừa nói, vừa làm bộ dễ thương, giơ hai nắm tay nhỏ xíu lên má, ra vẻ đáng yêu. Còn chồng tôi, Phó Thời Hàn, lúc này lại đang véo má cô ta, khuôn mặt đầy vẻ cưng chiều. Tôi lập tức đoán ra thân phận thực sự của cô gái ấy. Đi trên đôi giày cao gót, tôi tao nhã bước tới. Trong ánh mắt kinh ngạc của cô ta, tôi giơ tay và tát trả lại hai cái mạnh mẽ. Sau đó, tôi không do dự mà đá cho Phó Thời Hàn một cú, lạnh lùng cười bảo: “Nếu đã thích lén lút, thì cũng nên tuân thủ quy tắc bị vợ dạy dỗ.”

Phu Quân Vạn Quan

Phu Quân Vạn Quan Phu quân bệnh nặng, đại phu nói vô phương cứu chữa. Nếu tán gia bại sản, dùng nhân sâm ngàn năm để bồi bổ, có lẽ sẽ kéo dài được mạng sống thêm nửa năm. Nhớ đến vị thảo dược “huyết khô thảo” mà hắn đã bỏ vào thuốc của ta, nước mắt ta lặng lẽ rơi, lắc đầu từ chối. Sau một tang lễ, ta trở thành chủ nhân của khối tài sản khổng lồ. Ngoại thất dẫn theo một đứa con tới nhà, đòi chia tài sản. Ta chỉ phẩy tay, ra lệnh cho người đuổi bọn họ đi. “Thứ mèo chó gì cũng dám tự nhận là người nhà! Phu quân ta, Thẩm Hạc Sơn, vốn là một quân tử đoan chính, sao có thể làm ra chuyện nuôi ngoại thất bên ngoài được?”

Anh Thay Lòng, Tôi Thay Người

Anh Thay Lòng, Tôi Thay Người Tôi bị ngộ độc thực phẩm đến mức hôn mê, còn con gái tôi thì đang cầm điện thoại gọi video với ba nó. “Ba nhìn nè, dáng mẹ bò lăn dưới đất lúc đau đớn trông y như một con giòi.” “Lần sau cứ cho bả ăn thêm đậu phộng nữa, đợi bả ch .t rồi thì chẳng còn ai quản con chuyện này chuyện kia, bắt làm cái này cái nọ. Tài sản của bả cũng thành của con hết, muốn xài sao thì xài, thích tiêu gì thì tiêu.” “Đợi con thừa kế xong, con sẽ đến tìm ba với bà nội.” Không cần đợi sau này đâu, tôi bây giờ cũng có thể “thành toàn” cho nó rồi.

Trở Thành Chị Dâu Của Tình Địch

Trở Thành Chị Dâu Của Tình Địch Sau khi ly hôn với Lục Tử Mặc tròn một năm, tôi tình cờ gặp lại hắn ở hành lang bệnh viện phụ sản. Hắn đang đi cùng mối tình đầu trong lòng – Sở Vũ Yên – đến khám sức khoẻ. Tôi thì bế theo đứa con ba tháng tuổi đến tiêm ngừa. Hắn đếm ngón tay tính tháng, mặt đầy kinh ngạc hỏi tôi: “Giang Oản, em… em lúc đó rõ ràng đã mang thai rồi, sao còn đồng ý ly hôn?” Tôi âm thầm chửi thề trong bụng: Đương nhiên là phải ly hôn rồi, vì đứa bé có phải của anh đâu!

Tôn A Bảo

Tôn A Bảo Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai ta: “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!” Ta thương hắn là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay hắn chịu đựng sự ức hiếp của huynh đệ tỷ muội, lại thay hắn gánh vác mầm tai vạ do hắn gây ra. Ta tưởng rằng, chúng ta sẽ mãi mãi nương tựa vào nhau, bình dị sống trọn kiếp này. Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của ta lại lắc mình trở thành thái tử tiền triều. Lúc đó, ta mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của hắn. Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi. Ta tự biết từ nay trở đi ta và hắn sẽ là người xa lạ, đã chuẩn bị sẵn đơn hòa ly. Nhưng hắn lại lấy đích tỷ ta làm hoàng hậu. Đem ta loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử. Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng ta, mỉa mai: ” Tiện tỳ sao xứng làm hoàng hậu!” Sống lại một đời. Ta trở về đêm trước khi thay đích tỷ gả đi.

Thanh Hà

Thanh Hà Khi ta và Chu Phù Nghiễn đính hôn năm thứ bảy, cuối cùng hắn cũng đỗ Tam giáp Thám hoa. Còn ta cũng đã chắt chiu dành dụm được trăm lượng bạc làm của hồi môn. Ta nấu một bàn đầy món ngon, lòng ngập tràn vui mừng, tay cầm đèn lồng đi tìm hắn. Tưởng rằng ước nguyện bao năm rốt cuộc cũng có thể thành toàn, được gả cho người mình mong. Nào ngờ lại nghe thấy hắn nói với bằng hữu: “Phận hèn như Hứa Thanh Hà, xuất thân từ nhà chài lưới, vốn là thấp kém nhất.” “Đừng nói là trăm lượng, cho dù nàng ta dành dụm được cả ngàn lượng bạc, ta cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn lấy một cái.” Đúng lúc đó, gió lạnh lướt qua, cơn mưa dầm rơi ướt cả người ta. Ta lặng lẽ xoay người, tay cầm đèn lồng đã bị gió thổi tắt, từng bước lui ra khỏi nơi ấy. Từ đó về sau, cả nửa đời còn lại, ta chưa từng quay đầu nhìn lại lần nào nữa. Chu Phù Nghiễn… vốn không xứng.

Lòng Đa Nghi Của Đế Vương

Lòng Đa Nghi Của Đế Vương Vào năm thứ mười sau khi mẹ ta xuyên không đến đây, phụ hoàng đã thay lòng đổi dạ. Hắn từng khen mẹ ta có tư tưởng mới lạ “Mọi người đều bình đẳng”, giờ lại thành “Yêu ngôn hoặc chúng.” Hắn từng hứa với mẹ ta chỉ có một vợ một chồng nhưng đêm nào cũng có người mới được khiêng vào Dưỡng Tâm điện. Sau đó, để được trở về nhà, mẹ đã nghĩ đủ mọi cách. Có lúc mẹ cố tình ngâm mình trong hồ ở ngự hoa viên, có lúc chạy lên Lâu Tẩy Tinh nhảy xuống. Nhưng mẹ không về được nhà. Bởi vì mẹ đã ngã hỏng đầu rồi. Lần này, mẹ nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mất phụ hoàng.

BỐ TÔI TÀI TRỢ CHO 1 HỌC SINH NGHÈO

Sau khi trở về nước, tôi phát hiện ra phòng của mình đã bị một sinh viên được tài trợ chiếm giữ.Vừa về đến nhà, cô ta đã lập tức đặt ra hàng loạt quy tắc cho tôi:“Tôi là học sinh xuất sắc được bố bạn đặc biệt bồi dưỡng, thành tích toàn diện ở tất cả các môn. Ông ấy bảo tôi giúp đỡ bạn nhiều hơn, từ nay về sau, bạn phải tuân thủ các quy tắc của tôi, nếu không thì tự chịu trách nhiệm!”“Tôi sẽ thi đại học năm nay, buổi tối tôi cần yên tĩnh để tự học, nên bạn không được đi lại lung tung sau tám giờ tối.”“Cấm sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào, tôi thường nghe bài giảng trực tuyến, bạn lên mạng lướt điện thoại sẽ ảnh hưởng đến tốc độ mạng của tôi.”“Tiếng ồn từ vật nuôi lớn hơn nhiều so với con người, vì vậy nhà này cấm nuôi vật nuôi. Nếu bạn có nuôi vật nuôi thì phải lập tức tìm cách xử lý!”“Âm lượng khi nói chuyện không được vượt quá mười lăm decibel, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi.”“Khi gặp tôi, bạn phải cúi người chào hỏi để làm tâm trạng tôi tốt hơn.”“Để sửa thói quen hoang phí của bạn khi ở nước ngoài, chi tiêu hàng tháng không được vượt quá một nghìn.”“Nếu không thực hiện đúng những quy tắc này, sẽ bị phạt ba trăm.”…Mấy năm không về nước, cô ta thật sự nghĩ mình là đại tiểu thư của cái nhà này rồi.

Chính Phi Mưu Lược

Chính Phi Mưu Lược Thụy vương gia đem lòng yêu thứ muội, vậy mà lại cố ý cầu hôn ta. Chỉ bởi vì thứ muội nói rằng, ta tính tình nhu mì, trong phủ lại không được sủng ái. Nếu ta làm chính phi, nàng vào phủ làm thiếp sẽ dễ dàng khống chế, trở thành nữ chủ nhân thực sự của vương phủ. Mẫu thân buồn bã đến bạc cả tóc, chỉ cảm thấy Thụy Vương thiên vị Tống Tịch Tịch, lo rằng ta không có được sự sủng ái, sau này ở vương phủ sẽ nửa bước khó đi. Ta không bận tâm, an ủi bà: “Thay vì phải nhẫn nhịn trong phủ mà sống qua ngày, chẳng bằng gả vào vương phủ, cũng coi như có một lối thoát.” “Thánh chỉ tứ hôn, con chỉ cần làm tròn bổn phận chính phi, hà tất phải cùng nàng ta tranh giành sủng ái?”