Nữ Cường
Mẹ Chồng Thức Tỉnh Về quê ăn Tết, tôi phát hiện mẹ chồng có dấu hiệu t /rầ/m c.ả/m. Nửa đêm bà lén khóc trong bếp, miệng lẩm bẩm rằng sống chẳng còn ý nghĩa. Tôi muốn đưa bà lên thành phố ở chơi một thời gian cho khuây khỏa. Nhưng ba chồng sống ch .t không đồng ý. Ông tuyên bố nếu bà dám theo tôi lên thành phố, ông sẽ tuyệt thực. Mẹ chồng sợ hãi, rụt rè từ chối lòng tốt của tôi. Tôi cương quyết kéo bà lên xe: “Mẹ mà không đi, có khi chẳng còn mạng đâu.”
Hệ Thống Công Lược Tra Phu Và Nghịch Tử Phụ thân từ bên ngoài nhặt về cho ta một dưỡng mẫu, dưỡng mẫu đối xử với ta rất tốt, nói sẽ đối xử với ta như thân sinh nữ nhi. Nhưng ta lại nghe được tiếng lòng của bà ta: [Hệ thống, đây chính là dưỡng nữ có thể khiến cặp phụ tử kia hối hận sao? Chỉ cần ta thu phục được nó, cặp phụ tử kia sẽ phải chạy theo cầu xin ta!] Đêm đó ta mơ một giấc mơ về kiếp trước. Trong mơ, dưỡng mẫu đưa ta vào thành, trước mặt hoàng đế và tiểu công chúa, bà ta bế ta lên cao, còn thân mật với phụ thân ta. Tiểu công chúa ghen tị, quỳ xuống ôm lấy dưỡng mẫu, gọi bà ta là mẫu phi, nói rằng mình đã biết lỗi, muốn mẫu phi ôm. Hoàng đế cũng đỏ hoe mắt, khóc lóc cầu xin dưỡng mẫu tha thứ. Dưỡng mẫu lập tức bỏ ta xuống, vui vẻ muốn cùng họ về cung, ta cầu xin bà đừng đi nhưng bà lại cười lạnh: “Ngươi chỉ là công cụ để ta khiến cặp phụ tử khốn nạn kia hối hận mà thôi! Ngươi thật sự nghĩ ta muốn làm mẫu thân của ngươi sao? Cút đi!” Bà ta về cung liền được phong làm hoàng hậu, cùng ngày đó phụ thân ta bị hoàng đế ghen tuông dìm chết dưới nước. Còn ta vì đã từng “Cướp” mẫu thân với tiểu công chúa nên bị xe ngựa cán gãy cả tay lẫn chân. Tiểu công chúa chỉ vào ta với đôi chân gãy hỏi: “Mẫu hậu, người thương nàng ta hay thương con?” Dưỡng mẫu cưng chiều dỗ dành nàng ta: “Con là bảo bối do ta sinh ra, còn nàng ta chỉ là đứa rác rưởi mà mẫu thân nhặt được từ trên đất thôi.” Ta giật mình tỉnh giấc, dưỡng mẫu đang tiều tụy bưng một miếng bánh ngọt nịnh nọt ta. Ta lại nghe thấy tiếng lòng của bà ta: [Đây là bánh điểm tâm ta cố ý mang từ trong cung ra, đứa con hoang này ăn vào chắc chắn sẽ nhận ta làm mẫu thân!]
Hoa Khôi Đầu Bảng Xuyên Không Thành Tiểu Hoa Giới Giải Trí Tôi vốn là hoa khôi đầu bài nức tiếng kinh thành, vậy mà lại xuyên không thành tiểu hoa tai tiếng trong giới giản trí thời hiện đại. Còn bị nhét vào một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu của các minh tinh. Chỉ để làm nền cho sự hấp dẫn của các nữ khách mời khác. Hừ, chẳng phải chỉ là nổi bật giữa đám phụ nữ sao? Là hoa khôi đứng đầu, tôi đây chuyên nghiệp lắm.
Sau Khi Sống Lại Ta Quyết Định Buông Thả Bản Thân Kiếp trước ta chết một cách tủi nhục, sau khi sống lại ta quyết định buông thả bản thân, cái gì phu quân hài tử, đều đi gặp quỷ hết đi! Đời trước ta sống trong uất ức, chết cũng thật uất ức. Phu quân mà ta một lòng ái mộ ghét bỏ ta, ném ta vào Phật đường, không cho cơm nước, cũng không cho phép ta ngủ, muốn ta sống sờ sờ chịu chết. Hài tử mà ta vất vả nuôi lớn trở mặt không nhận ta, chỉ đợi ta chết để mẹ ruột của hắn thay ta làm chính thất. Trước khi ta chết, thân thể gầy gò như que củi, thậm chí ta phải cắn đầu ngón tay uống máu để giải cơn khát. Ta cứ ngỡ cái chết là sự giải thoát. Nhưng nào ngờ thứ nữ mà ta thật lòng thương yêu, sau khi ta chết còn đứng trước quan tài mà mắng ta chết thật tốt. Đời này ta sống lại, quyết định buông bỏ tất cả. Cái gì phu quân, hài tử, phụ đạo; Cái gì lấy phu làm trời, lấy tử làm trục. Đi chết đi! Ai yêu ai thì cứ mặc!
Sống Lại Ta Dốc Sức Bảo Vệ Người Nhà Sau khi chiến thắng trong cuộc cung đấu, con trai ta đã trở thành hoàng đế nhưng sau khi nó đăng cơ lại ban cho ta một dải lụa trắng. Trước khi chết, ta mới biết hoàng đế vẫn luôn cho rằng ta không phải là người sinh ra nó, ta vì muốn di mẫu lưu tử nên đã hại chết mẹ ruột của nó, nó đã nhẫn nhịn nhiều năm, cuối cùng cũng báo được mối thù lớn. Ta nghe xong thì cảm thấy vô cùng hoang đường. Ta giải thích với nó: “Năm đó thái y và bà đỡ đều có mặt, huống hồ ta cũng không phải không thể sinh con, hà cớ gì phải cướp con của người khác.” Nhưng nó lại nói: “Trẫm chỉ tin vào những gì mình nhìn thấy, ngươi tàn hại tần phi, khiến mẫu tử ly tán, nên tự mình đền tội.” Ta bị thái giám bên cạnh nó siết cổ cho đến chết, mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về mười năm trước, lần này, cứ như ý nó vậy.
Vân Cẩn Thứ muội vừa được tái sinh, việc đầu tiên nàng làm là bắt ta giết vị hôn phu của mình. Nàng ta nói vị hôn phu sau này sẽ cầu hôn một cô gái mồ côi, ban cho nàng ta mọi vinh hoa phú quý nhưng lại khiến cả nhà ta bị lưu đày chết thảm. Khi người khác còn đang nghi ngờ thật giả thì trong lòng ta đã mài dao. Hắn cưới ai ta không quan tâm nhưng tuyệt đối không được động đến gia đình ta, đao kiếm của phủ Thượng thư mãi mãi chỉ hướng ra ngoài.
Chị Không Cần Tha Thứ Năm thứ hai quen biết Triệu Hàn Châu, tôi tình cờ nghe được anh ta đang than phiền về tôi với cô thực tập sinh mới đến. “Ôn Nhiễm đã sắp ba mươi hai tuổi rồi, mỗi lần hôn cô ta tôi đều thấy buồn nôn, giống như đang hôn một con heo nái vậy.” “Mấy người không biết đâu, ng///ực cô ta đã chảy xệ từ lâu, bình thường toàn nhờ nội y nâng đỡ. Về đến nhà lại không mặc, hai cục thịt cứ thế lòng thòng trước ng//ực, nhìn phát ói.” Sau đó là một giọng cười khả ố vang lên. “Anh Hàn, chẳng phải anh đã ch//ơi đến mức cô ta hỏng luôn rồi sao? Ng//ực cũng xệ rồi mà…” “Haha, Triệu tổng, bao giờ thì để tụi em cũng được thử chút? Mặt mũi vóc dáng như thế, tsk…” Lại một tràng cười khả ố nữa nổi lên. Tôi nhẹ nhàng kéo tấm bình phong vốn không cách âm ra. Nếu là tôi năm hai mươi tuổi, có lẽ tôi sẽ hoảng loạn, sẽ xấu hổ đến bật khóc. Nhưng giờ tôi đã ba mươi hai tuổi rồi. Các anh, đã sẵn sàng đối mặt với tôi bây giờ chưa?
Thiên Mệnh Hoàng Nữ Quốc sư nói nhà ta sẽ sinh ra Thiên Mệnh Hoàng Nữ. Bởi vậy tỷ tỷ từ khi sinh ra đã danh chấn kinh thành, nhận hết sủng ái. Nhưng bọn họ không biết, Chu gia còn có ta.
Mệnh Cách Cô Hoa Sau khi quốc sư phán rằng thứ muội có mệnh cách mẫu đơn, vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta lập tức tới cửa từ hôn, chuyển sang cầu cưới nàng ta. Thứ muội cũng vì thế mà thay đổi hẳn, từ một người dịu dàng kín đáo nay lại ngang ngược đòi ta nhường của hồi môn, phụ thân và tổ mẫu đều đứng về phía nàng. Thế nhưng bọn họ không hề biết rằng, lời kế tiếp của quốc sư là: “Quả là một mệnh cách mẫu đơn… ác độc.” “Mẫu thai đơn thân, ai cưới người ấy tất ch.t.”
Báo Thù Cho Con Gái Tin tức nói có một gã đàn ông cấu kết với nhân tình, hại ch.t hai đứa con ruột của mình. Chồng tôi nhìn thấy, thản nhiên buông một câu: “Một mình nuôi hai đứa nhỏ, thì sống kiểu gì.” Hắn nói rất tự nhiên, còn tôi nghe mà rợn cả sống lưng. Chồng tôi vậy mà lại đồng cảm với loại người như thế. Điều đáng sợ nhất là, con gái chúng tôi đã mất tích suốt bốn năm rồi.
Chân Ái Phu quân có một tiểu thiếp mà hắn cực kỳ ghét bỏ. Hắn kính trọng ta là chính thê, nhưng lại vô cùng cưng chiều mỹ nhân mới nạp. Chỉ riêng với nàng ta, hắn lạnh nhạt bạc đãi, động một tí là đánh mắng, cấm túc. Ta thương cảm cho cô nhi tội nghiệp trong nhà này nên luôn che chở, chăm sóc nàng ta. Nhưng không ngờ, sau khi ta khó sinh mà chết, phu quân lập tức đưa nàng ta lên làm đại nương tử, đem toàn bộ của hồi môn của ta ban tặng cho nàng ta. Lúc này ta mới biết, hóa ra Viên Thiếu Hiên lạnh nhạt, bạc đãi nàng ta, không phải vì không yêu nàng ta. Mà chính vì quá yêu nên mới dùng thuật che mắt để bảo vệ nàng ta. Ta tức điên sống lại. Lần này ta muốn xem, không có ta ra tay giúp đỡ, cái gọi là “chân ái” chịu nhiều khổ sở, rốt cuộc có thể chịu đựng được bao nhiêu thử thách.
Kim Châu Một năm sau khi ta rời khỏi Đông cung. Lý Thừa Diễn năm tuổi đột nhiên xuất hiện trước quầy bán hoành thánh của ta. Hắn nghiêm mặt nhỏ, giọng nói non nớt cố tỏ ra vẻ uy nghiêm: “Liễu Kim Châu, ngươi đừng giận dỗi nữa. Phụ vương đã đồng ý sắc phong ngươi làm quý phi, ngươi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, theo ta về cung.” Ta nghe vậy, vội vàng lắc đầu, ra hiệu cho hắn nhỏ giọng. Lý Thừa Diễn lúc này mới nhìn thấy bụng ta hơi nhô lên. Sắc mặt hắn lập tức đại biến, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. Còn có… đau lòng. Hắn bĩu môi, run rẩy chỉ vào ta: “Liễu… nương…” Giây tiếp theo, dường như sắp khóc. Lúc này, eo ta từ phía sau bị một đôi tay to ôm lấy. Ta quay người, đối diện với một đôi mắt yêu nghiệt. “Nương tử, đây là tiểu hài tử nhà ai vậy? Thật không có phép tắc, ta muốn ăn hắn.” Thấy người này dường như thực sự tức giận, đôi tai lông xù trên đầu sắp dựng đứng lên. Ta vội vàng luống cuống lấy tay che lại. Thấp giọng dỗ dành hắn: “Ở đây đông người, không được biến thân… Cũng không được ăn tiểu hài tử!”
Thiên Vị Con Nuôi Chồng với mẹ chồng tôi thiên vị con gái nuôi. Con gái tôi thi được hạng nhất, con gái nuôi nói con tôi gian lận, chồng tôi liền ép con gái tôi quỳ gối xin lỗi trước toàn trường. Tiền trong nhà mất, con gái nuôi đổ lỗi cho con gái tôi, mẹ chồng tôi liền mắng con gái tôi là đồ ăn trộm. Thậm chí lúc con gái tôi có bạn trai, con gái nuôi tiện miệng nói một câu: “Con cũng thích bạn trai của chị gái.” Họ không chỉ ép chết con gái tôi, còn vu oan cho con gái tôi, nói con gái tôi làm tiểu tam không thành nên tự tử. Tôi không tin, kiên quyết báo cảnh sát điều tra sự thật nhưng lại bị chồng tôi lái xe cán chết. Trước lúc chết, tôi còn nghe con gái nuôi nói: “Ôi, bà ta tuy có tiền nhưng chỉ khi bà ta chết thì mới không ai phát hiện ra con là con gái ruột của bố.” Sau khi được tái sinh, tôi nhìn đứa con gái nuôi vừa mới được đón về nhà. Tôi cười. Tôi đây sẽ chơi chết nó!
Vòng Tay Âm Dương Tôi đăng lên mạng khoe món quà sinh nhật bạn trai tặng. Không lâu sau, có một người lạ gửi tin nhắn riêng cho tôi: “Đây là vòng tay mượn thọ! Còn ba ngày nữa, hắn sẽ lấy mạng cô! Cô sẽ chết!” Tôi không tin. Nhưng sau đó, tôi tận mắt thấy anh trai bạn trai toàn thân dán đầy bùa chú. Mẹ anh ta đứng trước mặt tôi, nở một nụ cười quỷ dị: “Mệnh của cô tốt thật… cho con trai tôi được không?” Tôi mỉm cười gật đầu. Nhưng không ngờ, con trai bà ta sau khi mượn mạng tôi, lại chết không toàn thây!
Ngụy Thị Song Thư Trước ngày thành thân, ta và đích tỷ bị đổi hôn. Người đính hôn với đích tỷ – Tiểu tướng quân – nói rằng người hắn yêu thật ra là ta, còn trạng nguyên lang đính hôn với ta lại nói rằng hắn thích đích tỷ. Ta biết, bọn họ đã trọng sinh. Tiểu tướng quân muốn đổi lấy một người địa vị thấp, không thể sinh con, để nuôi dưỡng con riêng cho hắn. Trạng nguyên lang muốn đổi lấy một quý nữ dễ thao túng, để hắn an tâm làm kẻ ăn bám. Ta cười, bọn họ đúng là thú vị thật. Chẳng lẽ nhìn ta và tỷ tỷ, bọn họ nghĩ ngoài hai người họ ra chúng ta không còn lựa chọn nào khác sao?
Đến Lúc Thay Hoàng Đế Rồi Hoàng hậu thích chỉ hôn. Trong tiệc cung yến, Hoàng hậu tùy tiện chỉ tay, chỉ vào đích tỷ đã có hôn ước, cho ấu tử của thừa ân hầu là Trần Thiên Hữu. Chưa đầy hai năm, đích tỷ bị bạo hành gia đình đến mức sảy thai, khóc lóc vào cung cầu Hoàng hậu chủ trì công đạo, nhưng lại bị nàng ta trách cứ. “Hồ ngôn loạn ngữ, hôn sự do bản cung chỉ định từ trước đến nay đều là phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh, ngươi đây là đang nghi ngờ bản cung sao?” Trần Thiên Hữu càng ngày càng quá đáng, yêu cầu thê thiếp hầu chung một chồng, đích tỷ không chịu nổi nhục, tự vẫn mà chết. Hoàng hậu biết chuyện thì giả mù mưa sa lau vài giọt nước mắt: “Cũng là người không có phúc khí, đáng thương cho tấm lòng tốt của bản cung.” Ngón tay khẽ động, lại chỉ sang ta. Ta cười đáp ứng, có lẽ nàng ta không biết, ta vừa mới cẩu thả cùng với phu quân Hoàng Thượng của nàng ta ở trong chùa. Lúc này trong bụng, còn mang thai long chủng.
Hoài Trúc Ngày ta thay tỷ tỷ gả vào Bùi phủ, hắn đưa cho ta một nắm thẻ tính*, lạnh lùng nói: *Ngụ ý là muốn ở lại phủ, ăn uống, sử dụng vật dụng thì phải trả bằng thẻ tính – tương đương tiền hoặc công lao động, không được ăn không ở không. “Bùi phủ không nuôi người ăn không ngồi rồi. Ngươi muốn ở lại đây, ăn uống gì thì lấy thẻ tính mà trả.” Ta rụt rè nhát gan, cẩn thận dè dặt lo toan việc nhà cho hắn, chăm sóc trong ngoài chu toàn mới miễn cưỡng được giữ lại. Mãi đến khi sinh nhật của tỷ tỷ, hắn vung tay tiêu ngàn lượng làm quà, ta mới chợt tỉnh ngộ. Thì ra Bùi phủ vốn không nghèo, hắn cũng chẳng phải kẻ keo kiệt, chỉ là đối với ta mới tính toán so đo đến vậy. Ta xách tay nải, để lại một phong thư hòa ly, vừa hay gặp nha hoàn tới giục: tháng sau chưa nộp thẻ tính phí ở lại. Ta không quay đầu lại, chỉ nói: “Ngươi cứ nói với phu quân, Bùi phủ đắt đỏ quá, A Trúc dọn sang nơi khác ở rồi.”
Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.
Giành Lại Hạnh Phúc Của Bản Thân Sau khi bị chồng cùng con trai đưa vào viện dưỡng lão, cuối cùng hệ thống cũng nhớ đến tôi. Lúc đó, tôi đã là một bà lão tóc bạc phơ ngồi xe lăn. Hệ thống xin lỗi tôi, lại ngạc nhiên trước cảnh ngộ khốn cùng của tôi. [Ký chủ, điểm tích lũy của cô đâu?] Tôi ngước đôi mắt đục ngầu, đếm trên đầu ngón tay. Kết hôn lập gia đình, sự nghiệp của chồng, con trai bệnh nặng… [Cô không giữ lại chút nào sao?] “Có chứ, sáu mươi tám tuổi bị tai nạn xe hơi què chân, chồng với mối tình thời thanh mai trúc mã nối lại tình xưa, con trai lười chẳng thèm quan tâm, tôi ở viện dưỡng lão chờ chết.” Hệ thống im lặng, đưa ra đề nghị bồi thường. “Vậy thì… Tôi đến đây thế nào thì về thế ấy, trả lại toàn bộ điểm tích lũy cho tôi.” Lúc đến, tôi là một thiếu nữ tràn đầy nụ cười, lúc đi cũng phải như vậy.
Người Chồng Giữ Mình Vì Tình Yêu Ngày nhận được chẩn đoán bệnh của chồng, anh đột nhiên lắp một chiếc camera trong phòng ngủ chính. Đêm đó, tôi thấy anh gọi điện thề thốt: “Tôi sẽ không động vào cô ấy nữa, tài khoản và mật khẩu tôi đã gửi hết cho em, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào.” “Tôi quyết định, sẽ giữ mình vì tình yêu.” Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đầy cảm xúc của anh ta, tôi lặng lẽ nhét tờ chẩn đoán vào máy hủy giấy. Giữ mình vì tình yêu… Ừ, vậy thì giữ cả đời đi.