Sảng Văn

Giấu Diếm

Giấu Diếm Nửa đêm, chồng tôi gọi điện thoại trong nhà vệ sinh: “Mẹ ơi, Viên Hân Hân bị bệnh rồi, chi phí phẫu thuật phải hơn mười vạn, đủ để con cưới một cô gái trẻ dịu dàng lần nữa rồi.” “Được, mẹ sẽ giấu tờ đơn đi, đợi nó chết rồi, còn có thể thừa kế tài sản của nó.” Tôi cầm tờ đơn “ung thư dạ dày giai đoạn cuối” của chồng, lặng lẽ quay về phòng. Ngày hôm sau, chồng tôi mua một đống thực phẩm chức năng, còn muốn đổi đồ nội thất cho tôi. Tôi cũng mua cho hắn vài thùng thuốc lá, rượu bia, nước ngọt có ga, để hắn ngày ngày say sưa. Sau đó, hắn chết, tôi thừa kế tài sản của hắn.

Công Chúa Thật, Công Chúa Giả

Công Chúa Thật, Công Chúa Giả Khi công chúa lưu lạc chốn dân gian từng làm tì nữ trong nhà ta. Cha mẹ ta đối xử với nàng rất tử tế nhưng sau khi nàng hồi cung, để xóa bỏ nỗi nhục từng làm nô tì mà cướp hết gia sản nhà ta, giết cha mẹ, bắt ca ca làm thái giám, còn ta thì bị bắt làm tì nữ rửa chân. Sau khi chết thảm, ta đã được tái sinh vào ngày nàng nhận tổ quy tông. Trước mặt nàng, ta ôm chặt lấy chân hoàng đế: “Cha! Cuối cùng con cũng tìm được người rồi!”

Người Dẫn Lối Trong Tiềm Thức

Người Dẫn Lối Trong Tiềm Thức Tôi là một chuyên viên tư vấn tâm lý. Một kiểu phụ nữ “ba cao” điển hình: nhan sắc cao, học vấn cao, thu nhập cao. Lần đầu tiên tôi phát hiện có gì đó không đúng là từ mùi sữa tắm trên người chồng tôi. Trong nhà, tôi dùng sữa tắm, còn anh ấy dùng xà phòng, cả hai đều là thương hiệu cố định, hương thơm cố định. Vì thế, hôm đó khi anh vừa về nhà, tiến tới gần hôn tôi, tôi đã nhận ra ngay. “Anh tắm ở ngoài à?” “Ừ, một bãi phân chim rơi trúng đầu anh. Sợ làm em khó chịu, anh đã tắm ở trường rồi mới về.” Tôi mỉm cười, ánh mắt lướt nhanh qua khuôn mặt anh. Anh ấy quá bình tĩnh. Thế là tôi đùa: “May mà không phải ở quê anh, nếu không gặp chuyện này chắc phải đi xin ‘cơm trăm nhà’ để xua xui xẻo.”

Tàn Tro Tình Ái

Tàn Tro Tình Ái Chân của Thẩm Doãn bị thương, việc điều trị cần rất nhiều tiền. Vì tai nạn đó, anh cũng thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi vẫn thích anh, thích đến mức bất chấp tất cả. Tôi làm ba công việc mỗi ngày, chỉ để kiếm tiền chữa trị cho anh. Cho đến một ngày… Tôi nghe ngóng được có một chuyên gia mới xuất hiện, muốn chuyển anh qua bệnh viện khác nhưng cần đặt cọc trước 3.000 tệ. Lúc đó, tôi cũng chỉ còn đúng 3.000 tệ, không hơn một xu. Nhưng ví tiền đang ở chỗ Thẩm Doãn. Tôi đến tìm anh, anh ném cái ví trống không vào tay tôi, giọng đầy trào phúng: “Hinh Hinh không vui, nên tôi mua tặng cô ấy một bó hoa.” “Em chẳng phải muốn tôi vui sao? Tôi chi tiền cho cô ấy, tôi vui rồi đấy.” “Không còn cách nào khác, chỉ có hoa hồng 3.000 tệ mới xứng với cô ấy.” Ôn Hinh, cô bạn thanh mai trúc mã của anh. Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra mọi thứ trở nên vô nghĩa. Khi quay lưng rời đi, điện thoại của ba tôi gọi đến: “Hôm nay là hạn chót, con thực sự quyết định vì một kẻ tàn phế mà từ bỏ quyền thừa kế gia sản sao?” Tôi im lặng một lúc, sau đó lắc đầu: “Không, con chọn từ bỏ Thẩm Doãn.”

Em Muốn Sờ Cơ Bụng Của Anh

Em Muốn Sờ Cơ Bụng Của Anh Anh tôi và mấy người bạn cùng nhau đi du lịch. Mẹ tôi gọi điện nói tôi gọi video với anh trai, quan tâm anh trai một chút. Sau khi điện thoại kết nối, trên màn hình xuất hiện một người đàn ông đang cởi trần, tôi nhìn thấy hết cơ ngực cơ bụng của người ta, không sót lại gì. Anh dùng khăn lau tóc rồi nói: “Anh của em đang tắm ở bên cạnh, sạc của cậu ấy hỏng nên sạc bên chỗ anh.” Tôi nhìn hình ảnh trên màn hình, một lúc lâu sau vẫn chưa bình tĩnh lại được. Khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo đột nhiên xích lại gần ống kính, nở nụ cười xấu xa: “Nhìn thế có rõ không? Có cần hôm nào tận mắt thấy bên ngoài không?”

Những Cánh Hoa Rơi

Những Cánh Hoa Rơi Trong buổi tụ họp gia đình, cô thanh mai trúc mã của bạn trai tôi chế giễu: “Con gà rừng mà cũng muốn gả vào nhà phượng hoàng sao?” Bạn trai tôi còn chưa kịp lên tiếng, thì mẹ anh đã tung một cước đá cô ta thẳng xuống hồ bơi. “Hoặc là rửa sạch cái miệng của cô, hoặc là cút ngay bây giờ!” Trời ơi! Vị mẹ chồng tương lai này thật uy vũ, đúng là người khiến người ta khâm phục!

Mẹ Tôi Lì Xì Cho Con Gái Tôi Bằng Ảnh Của Ngũ Bách

Mẹ Tôi Lì Xì Cho Con Gái Tôi Bằng Ảnh Của Ngũ Bách Trong bữa cơm tất niên, mẹ tôi phát lì xì cho hai đứa cháu trai, mỗi đứa một ngàn tệ (khoảng 3tr5). Đến lượt con gái tôi, bà lại chỉ đưa một tấm ảnh của nam ca sĩ Ngũ Bách. Cả nhà cười nghiêng ngả, khen mẹ tôi “thời thượng” và “hài hước biết đùa”. Chỉ có con gái tôi đỏ hoe mắt, rưng rưng nước mắt. Tôi lên tiếng trách mẹ thiên vị. Mẹ tôi gục xuống bàn khóc lóc, nói chỉ đùa chút thôi. Anh cả nói tôi nhỏ nhen, không biết đùa. Em gái đe dọa bắt tôi quỳ xuống xin lỗi mẹ. Ba tôi lấy roi ra dọa sẽ dùng gia pháp. Tôi giận dữ hất tung bàn thức ăn, đuổi tất cả bọn họ ra khỏi nhà. Về sau, ba mẹ tôi đổ bệnh phải nhập viện, tìm tôi trả tiền thuốc men. Tôi thẳng tay ném cho họ một ngàn tấm ảnh Ngũ Bách. “Cứ dùng thoải mái, thiếu thì tôi còn nhiều.”

Tôi Đã Nhập Vào Thằng Con Rể Bạo Lực

Tôi Đã Nhập Vào Thằng Con Rể Bạo Lực Con gái đến thăm mộ tôi, trên mặt lại đầy những vết bầm tím do bị đánh. Tôi theo con bé trở về nhà, nào ngờ tận mắt nhìn thấy tên súc sinh kia đang cầm chày cán bột đánh nó. Không chịu nổi nữa, con bé rút d a o đ.â m thẳng vào hắn. Trong cơn hỗn loạn, tôi nhập hồn vào thân thể của hắn ta. Khi hắn tỉnh lại, không chỉ tự khai với cảnh sát rằng mình tự đ â.m chính mình, mà còn ký vào đơn ly hôn trước mặt bao người, tình nguyện ra đi tay trắng.

Thay Đổi Số Mệnh

Thay Đổi Số Mệnh Tiểu thư là nữ chính của văn học người chết, ngày nào cũng treo câu “Ta sắp chết rồi” trên miệng. Nàng bị bệnh, ta khuyên nàng uống thuốc nhưng nàng lại vì muốn cáu giận với Hầu gia mà đổ hết thuốc đi, sau đó nói: “Hắn chọc tức ta như vậy nhưng lại không biết, ta sắp chết rồi.” Sau đó nàng bệnh nặng ngất đi, quả nhiên Hầu gia đau lòng nàng nhưng ta lại vì chăm sóc không chu đáo mà bị Hầu gia móc mất mắt trái. Tiểu thiếp hãm hại, Hầu gia nghi ngờ, ta cầu xin nàng giải thích nhưng nàng lại nói: “Hắn hiểu lầm ta như vậy, đợi đến khi hắn biết ta sắp chết, nhất định sẽ đau đớn tột cùng.” Vì vậy tiểu thiếp được đà lấn tới, không dám làm gì nàng nhưng lại trút giận lên ta, ngày nào cũng lấy việc đánh đập ta làm thú vui. Khi nàng hấp hối, Hầu gia lại đang vui vẻ hưởng lạc với tiểu thiếp, ta muốn đi cầu xin Hầu gia đến gặp mặt nàng một lần cuối nhưng nàng lại nói: “Không cần nói cho hắn biết, đợi ta chết rồi, Hầu gia sẽ biết mất đi ta đau đớn thế nào, nhất định hắn sẽ hối hận không kịp! Trừng phạt nặng nề nhất đối với một nam nhân, chính là không cho hắn gặp mặt nữ nhân mình yêu nhất lần cuối!” Sau khi nàng chết vì bệnh, Hầu gia thực sự đã rơi vài giọt nước mắt. Nhưng rất nhanh hắn đã chuyển cơn giận sang ta, trách ta là nha hoàn lại hầu hạ không chu đáo, không để họ gặp mặt lần cuối, đánh ta chết tươi tại hậu viện. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày tiểu thư không chịu uống thuốc. Nàng đang đổ thuốc vào chậu hoa, buồn bã nói: “Rốt cuộc Hầu gia có biết không, ta sắp chết rồi!”

Làm Ơn Mắc Oán

Làm Ơn Mắc Oán Sau khi dưa hấu trong làng chín, tôi bận rộn tới lui tìm đường tiêu thụ, không ngờ lại bị dân làng nói tôi lừa tiền của họ. “Giá anh ta thỏa thuận với thương lái cao hơn giá báo cho bà con ba hào.” “Mỗi cân dưa hấu, Lý Phong Thu đều kiếm thêm ba hào, cả làng có bao nhiêu đất? Trồng bao nhiêu dưa? Một năm, chỉ tính riêng tiền bất chính này, Lý Phong Thu đã lấy đi mấy chục vạn.” “Các người vẫn xem anh ta là ân nhân, vẫn xem anh ta là niềm hy vọng của cả làng, các người đều bị lừa!” “Đã là người làng Vương Ốc, tôi có trách nhiệm vì bà con, phát hiện hành vi kiếm tiền bất chính này, tôi phải vạch trần, phải phản đối, tôi phải bảo vệ lợi ích của bà con, không thể để mọi người bị Lý Phong Thu chiếm hời.” Nhìn những người dân làng đầy ghen ghét, tôi chỉ biết cười. Tôi đúng là nên vì các người mà chạy tới chạy lui, còn không được kiếm một xu nào. Dưa này tôi không bán nữa, tôi xem ai có thể bán được!

Ái Tình Và Hận Ý

Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.

Cặn Bã Nên Dính Lấy Nhau

Cặn Bã Nên Dính Lấy Nhau Sau khi tôi cùng Tạ Sầm từ lúc hai bàn tay trắng đi đến lúc gia tài bạc triệu, bạn gái cũ của Tạ Sầm lại nói với tôi: “Tôi sẽ từng bước giành lại Tạ Sầm từ tay cô.” Không phải chứ, lúc loài người tiến hóa, cô ta trốn đi đâu vậy? Cô ta có thể nói ra những lời súc sinh như vậy. Kết quả là, trời ạ, tôi tưởng lịch sử tiến hóa của loài người chỉ bỏ sót mình cô ta, không ngờ còn có một người nữa.

Ai Bảo Tôi Không Phải Phú Bà

Ai Bảo Tôi Không Phải Phú Bà Tôi tham gia trò chơi “tiết kiệm” của giới phú hào. Có lẽ giả vờ quá thành công, mới đi học một tuần lễ, toàn trường đều biết tôi là người nghèo ăn nhờ ở đậu, phải nhặt ve chai nuôi cả nhà. Bạn trai cũ ôm một cô gái vừa thấp vừa tròn đứng trước mặt tôi khoe khoang: “Tần Khả Hân, sau khi chia tay với cô, tôi sống rất tốt. Ngày nào Viên Viên cũng mời tôi ăn đùi gà.” Trò chơi “tiết kiệm” kết thúc. Bố tôi mang theo đoàn đội đầu bếp bảy sao từ máy bay trực thăng đi xuống, toàn trường chấn động. Nam thần quốc dân nhà giàu nhất tuyên bố thân phận thật của tôi trước mặt mọi người.

Tỷ Phú Nhận Người Thân

Tỷ Phú Nhận Người Thân Tôi với cô bạn thân cùng tìm được bố ruột cùng một lúc. Một người là tỷ phú, một người là con ma cờ bạc. Cả lớp đều đang chúc mừng cậu ta. Chỉ vì cậu ta có được tín vật của nhà tỷ phú. “Nghe nói người bố của cậu chính là con ma cờ bạc, nợ trả không hết, cẩn thận ông ta sẽ bán cậu đi đấy.” Còn chưa bắt đầu nhận lại người thân, cậu ta đã cạch mặt tôi. Cậu ta chẳng những giật bạn trai tôi, còn đứng trước lớp bảo rằng tôi lấy trộm đồ trang sức của cậu ta nữa. Sau này, nhà tỷ phú ôm lấy tôi khóc như mưa. Và người bố là con ma cờ bạc của cậu ta đã thật sự bán đứng cậu ta.

Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa

Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa Người phụ nữ t/â m th.ầ./n dưới lầu đã đập cửa nhà tôi suốt 2 năm trời. Dựa vào cái giấy chứng nhận “miễn tử”, con trai bà ta cũng ngày càng buông thả, chẳng buồn ngăn cản. Sau khi thay cánh cửa thứ 8 bị đ/ậ/p nát, tôi bức xúc cắt đoạn camera đăng lên mạng than thở. 【Gắn chuông báo động ngoài cửa, ai mà đập cửa là nó hú “u oà u oà”, để xem ai ngủ được!】 【Phản ứng đầu tiên của tôi là: cửa có dẫn điện không nhỉ? Tôi đúng là đ/ộc ác quá đi~ (chó ngáo)】 【Mua máy rung, livestream camera, ai donate là máy rung 10 giây. Mở luôn kèo đoán “bà đi/ên có lên không”. Không đầy nửa năm đủ tiền mua nhà khác.】 Tôi bật dậy khỏi giường, tay ôm mũi bị đ/ập trúng bởi cái điện thoại rơi trúng mặt. Phát ra tiếng cười khanh khách lần đầu tiên trong 2 năm qua…

Phù Dâu Bỏ Trốn

Phù Dâu Bỏ Trốn Tôi đã cứu vị thái tử gia kinh thành Lương Tự, chăm sóc hắn suốt ba năm. Mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ lấy ân tình đó để ép hắn cưới tôi. Cho đến khi ánh trăng sáng của hắn trở về nước, hẹn gặp tôi với thái độ hung hăng, bức người. Tôi nhìn chằm chằm vào túi xách của cô ta, hỏi: “Chi phiếu đâu?”

Người Bên Gối Giờ Thành Người Dưng

Người Bên Gối Giờ Thành Người Dưng Trong tiệc mừng công ty, Tống Dục Thư vốn sạch sẽ, tự nhiên gắp thịt cua đã bóc sẵn bỏ vào đĩa của thư ký. Tôi không hỏi anh ta. Chỉ đặt ba mươi mấy con cua trước mặt anh ta. Để anh ta bóc cho đã. Rồi vào ngày hôm sau, ném đơn ly hôn vào lòng anh ta. Người, tôi có thể không cần. Tiền, anh đừng hòng lấy đi một xu.

Theo Đuổi “Tự Do” Chân Chính

Theo Đuổi “Tự Do” Chân Chính Kết hôn được ba năm, Tống Luật Thanh thích thư ký của mình. Vì cô ta, anh ta không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, không tiếc bỏ rơi vợ và con gái. Ngày anh ta đi, anh ta quỳ trước bàn thờ tổ tiên một đêm, để hết tài sản lại cho tôi và con gái. “Là tôi có lỗi với hai người, nhưng tôi cũng không biết nên làm gì nữa, tôi yêu cô ấy, tôi có thể từ bỏ tất cả vì cô ấy.” “Sống trong gia đình chỉ có tiền không có tình yêu như thế này là do tôi đen đủi.” “Nếu như không thể ở bên người mình yêu, cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa?” Tôi nhìn anh ta, quả quyết ký đơn ly hôn, nhận tất cả tài sản. Tình yêu trăm ngàn lỗ thủng, bốn phía không có chỗ nào chặt. Không cần cũng được.

Ngôi Sao Nhỏ Thiên Tài

Ngôi Sao Nhỏ Thiên Tài Từ khi có trí nhớ, mẹ luôn nuông chiều tôi nhưng lại rất nghiêm khắc với em gái. Mẹ sẽ mua cho tôi những chiếc váy xinh đẹp nhất, nhưng lại cho em gái đi học những lớp học thêm đắt nhất. Mẹ nói với tôi rằng sau này tôi sẽ trở thành ngôi sao, không cần học những thứ vô dụng đó. Nhưng sau lưng lại nói với em gái: “Con phải học hành chăm chỉ, sau này mới có tiền đồ. “Đừng như chị gái con, chỉ có một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lại ngu ngốc, chỉ có thể bị mẹ nắm trong tay, kiếm tiền cho mẹ.” Hồi nhỏ, tôi được truyền thông gọi là ngôi sao nhí thiên tài. Tôi cũng đâu ngốc đến thế chứ?

Đấu Với Công Lược Giả

Đấu Với Công Lược Giả Hai em dâu của ta là bằng hữu thân thiết, từ thời trong khuê phòng đã luôn quấn quýt bên nhau, tình tỷ muội vô cùng sâu đậm. Còn ta, với thân phận góa phụ, một mình gánh vác gia nghiệp, hiếu kính bà mẫu, yêu thương các đệ đệ. Nhưng hai người họ lại hiểu lầm ta cố tình quyến rũ phu quân họ nên luôn tìm cách xa lánh và bắt nạt ta. Sau đó, hai em dâu đã bị gián điệp Bắc Địch bắt cóc và giết hại. Người ta lại lục soát được trong phòng ta một bức thư thông đồng với giặc, vu cho ta cấu kết với Bắc Địch hãm hại người khác. Phu quân của họ đau đớn tột cùng, trút hết cơn phẫn nộ lên người ta. Ta bị hành hạ đến chết nhưng hai người họ lại trở về. Hóa ra, tất cả chỉ là màn kịch giả chết của họ để thử lòng phu quân. Mở mắt ra lần nữa, ta đã quay về ngày hai em dâu vừa vào nhà.