Báo Thù

Màn Kịch Cuối Cùng

Màn Kịch Cuối Cùng “88,8 vạn sính lễ, một xu cũng không được thiếu!” Bữa tiệc đính hôn của tôi và bạn gái đã trở thành một cuộc cãi vã lớn. Trước đó, hai bên gia đình đã thỏa thuận rõ ràng, nhà tôi sẽ chi 48,8 vạn làm sính lễ để cưới cô ấy. Nhưng trong bữa tiệc ngày hôm qua, khi nhắc lại chuyện sính lễ, bạn gái tôi có vẻ né tránh, còn mẹ vợ tương lai thì trực tiếp yêu cầu tăng lên 88,8 vạn. Mẹ tôi không vui, nhưng vì rất thích tính cách dịu dàng của bạn gái, bà vẫn kiên nhẫn thương lượng với mẹ vợ tương lai, hỏi xem có thể bàn bạc lại không vì mọi chuyện đã thống nhất từ trước. Tuy nhiên, mẹ vợ tương lai cùng bố vợ đều từ chối thẳng thừng, không bớt một xu. Bạn gái tôi chỉ ngồi đó, im lặng không nói một lời. Bố tôi, với tính cách nóng nảy, không thể chịu nổi thái độ ngang ngược đó, đã tức giận lật cả bàn tiệc. Câu chuyện từ đây bắt đầu vỡ lở. Tôi và bạn gái rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh. Cô ấy trách là nhà tôi rõ ràng có tiền, tại sao không chịu chi thêm, chỉ cần thêm số tiền đó là em trai cô ấy có thể mua được một căn nhà mới. Cô ấy còn nói rằng điều đó chứng tỏ tôi không yêu cô ấy đủ nhiều, thậm chí còn nhắc lại chuyện bố tôi lật bàn tiệc. Còn tôi, tôi đứng về phía bố mẹ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống, hơn nữa, toàn bộ tài sản gia đình đều đã đầu tư vào kinh doanh, khoản tiền lưu động không thể dễ dàng lấy ra. Bố mẹ tôi đã nói rõ từ trước, hiện tại là thời điểm quan trọng của dự án kinh doanh, dù có cố hết sức, nhà tôi cũng chỉ có thể lấy ra tối đa 80 vạn – vừa đủ cho sính lễ và tổ chức đám cưới. Thế mà họ lại đòi tăng lên 88,8 vạn, điều này thật quá đáng. Nếu ngay từ đầu đã thống nhất số tiền đó, chúng tôi có lẽ đã chuẩn bị tâm lý. Nhưng thay đổi vào phút cuối thế này, làm sao chấp nhận được? Nhìn vào thái độ của bố mẹ vợ tương lai, có lẽ mối quan hệ của chúng tôi khó mà tiếp tục. Nhưng nếu nói chia tay, tôi lại không nỡ, vì chúng tôi đã yêu nhau ba năm, từ năm hai đến năm tư đại học, tình cảm rất sâu đậm. Thật sự tiến thoái lưỡng nan.

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu?

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu? Lần đầu tiên sau khi kết hôn, con gái tôi bị bạo hành gia đình. Nó khóc chạy về nhà, nói với tôi rằng muốn ly hôn. Tôi nói, vậy thì ly hôn đi. Nhưng thằng con rể không chịu, cười nhăn nhở: “Chẳng phải chỉ là vợ chồng cãi nhau sao? Lần sau tôi kiềm chế một chút, không ra tay mạnh là được rồi.” Con gái không muốn quay về với hắn. Ngay trước mặt tôi, hắn đe dọa con bé: “Cô không về, thì tôi cũng chẳng về. Cô biết mà, tôi hay uống rượu, uống say rồi… đừng để tôi nhận nhầm mẹ cô thành cô đấy.” “Mẹ, con về với anh ta.” Con gái không còn cách nào, tôi cũng chỉ có thể an ủi: “Về đi con, cuộc sống mà, vẫn nên cố gắng sống cho tốt, đừng nghĩ nhiều quá.” Nó đi từng bước, cứ ba bước lại ngoái đầu nhìn, mắt sưng húp vì khóc. Đúng là đứa ngốc, bao nhiêu vinh hoa phú quý trời ban như thế mà không biết vui, sao lại buồn đến mức này chứ?

Sương Nhiễm

Sương Nhiễm Kế mẫu nghĩ ta tuổi nhỏ mất mẹ, đối đãi ta còn sủng ái hơn cả nữ nhi ruột thịt của bà. Bà thường nói, ta là đích trưởng nữ, vốn nên trưởng thành trong sự tôn quý vô song, nhưng xoay người lại nghiêm khắc giáo dưỡng muội muội. Ta được bà nuông chiều đến vô pháp vô thiên, cuối cùng vào năm mười tuổi đã gây ra đại họa, bị đuổi ra trang tử mặc cho tự sinh tự diệt. Sau này, ta được một bà tử không biết chữ nuôi lớn, đến khi được đón về nhà, muội muội đã được kế mẫu giáo dưỡng thành tài nữ danh chấn kinh thành. Kế mẫu bề ngoài đối với ta vẫn ôn hòa từ ái, nhưng sau lưng lại khinh miệt nói: “Phủ Định An hầu sao có thể coi trọng một đích trưởng nữ được nuôi lớn ở thôn dã? Một thôn phụ làm sao có thể so với Như nhi của ta?” Nghe vậy, ta chỉ cười nhạt. Bà ta vẫn chưa biết, rất nhanh thôi, bà ta sẽ phải bại trong tay “thôn phụ” này.

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

Cảm Xúc Người Rắn

Cảm Xúc Người Rắn Thời điểm ta đang giặt quần áo, trên mặt nước bỗng nhiên trôi đến một mỹ thiếu niên sắp chết. Về sau hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng vừa biết tin ta có thai, hắn liền mất tích. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta vào cung. Ta bị giam cầm, chịu đủ mọi sự lạnh lẽo, đói khát và nhục nhã, cùng với đứa trẻ trong bụng cùng nhau chết thảm. Chỉ vì thế nhân giai truyền hắn đăng cơ là do được trời ban mệnh, được thần linh phù hộ. Chuyện ở Đào thôn căn bản không thể tồn tại. Mở mắt lần nữa, lại ở Đào thôn, vạn vật hồi sinh. Tiểu đồng bọn đang gọi ta cùng nhau đi giặt quần áo ở Đào khê. Ta hét lớn: “Không ai được đi cả! Mùa xuân đẹp như thế này, giặt quần áo làm gì? “Ta làm cho các ngươi một suất bánh tráng cuốn nhé!” Ha ha, đã được trời ban mệnh thì cứ để trời cứu hắn đi.

Mẹ Chồng Thiên Vị

Mẹ Chồng Thiên Vị Luôn Miệng Rêu Rao Công Bằng Tôi và em dâu cùng sinh con. Cô ấy sinh con trai, tôi sinh con gái. Hôm sau, mẹ chồng liền dắt cả nhà em trai chồng dọn vào căn nhà của tôi, nói là để tiện chăm sóc tôi hơn. Nhưng từng món đồ quý giá trong nhà lại lần lượt “không cánh mà bay”. Khi tôi đối chất, mẹ chồng lại thản nhiên nói: “Tôi nói một câu công bằng nhé, cô sinh con gái thì sau này cũng phải gả đi. Không bằng để lại cho cháu trai tôi tích phúc đi.” Được thôi. Vậy thì để xem “cháu trai cưng” của bà có chịu nổi cái “phúc khí” này không.

Chồng Tôi Chết Vì Cứu Tiểu Tam

Chồng Tôi Chết Vì Cứu Tiểu Tam Chồng tôi vì cứu ánh trăng sáng của anh ta, mà ch.t trong biển. Lúc người ta báo tin cho tôi, th//i thể anh ta gần như đã bị cá ăn sạch sẽ. Nhân viên cứu hộ hỏi tôi có muốn vớt xác không. Tôi phất tay dứt khoát, từ chối: “Đừng lãng phí tài nguyên công cộng.” Cầm tờ giấy xác nhận tử vong do cảnh sát cấp, tôi lập tức đến huỷ hộ khẩu của chồng. Liên hệ xong với luật sư riêng của anh ta, tôi rốt cuộc không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Đêm đó tôi mở một chai champagne ăn mừng. Vốn dĩ tôi chỉ được chia một nửa tài sản, giờ thì tôi có thể nhận hai phần ba, không ăn mừng sao được?

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi Trước khi cưới, chị tôi mang thai ngoài ý muốn nhưng lại lừa tôi rằng mình không thể sinh con. Chị khóc lóc van xin, kéo tôi cùng đi đến trại trẻ mồ côi để nhận con nuôi. Vì chị, tôi gật đầu đồng ý. Nhưng không ngờ, chị lại âm thầm đưa chính con ruột của mình vào trại trẻ, rồi để tôi nhận nuôi thay. Tôi nuôi dưỡng đứa bé ấy như con ruột, dạy dỗ từng li từng tí, xem nó là tất cả. Lớn lên, nó thành công rực rỡ, nhưng lại lạnh lùng đẩy tôi từ tầng cao xuống. “Mẹ à, mẹ thật lợi hại, bây giờ tài sản của dì đều là của con rồi.” Nhìn đứa con trai cười ngạo nghễ, cùng gương mặt mãn nguyện của chị gái, tôi uất nghẹn mà nhắm mắt xuôi tay. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày đi đến trại trẻ. Lần này, trước cảnh tượng quen thuộc, tôi thu tay lại giữa chừng, ánh mắt chuyển sang cô bé từng bị chị gái dắt về rồi hành hạ đủ đường ở kiếp trước. “Bé ngoan, theo dì đi nhé. Từ nay dì chính là mẹ của con.”

Vạn Kiếp Hồng Nhan

Vạn Kiếp Hồng Nhan Ta là nữ nhi của tú bà, mệnh tiện bẩm sinh. Trong một đêm tuyết rơi gió lớn, ta cứu được thư sinh Lương Vọng Hiên. Sau khi hắn thi đỗ công danh, liền đến cầu thân với ta. Cùng lúc đó, Đoan vương phi muốn nhận ta làm nghĩa nữ. Người đời đều nói ta vận khí tốt, vừa gặp được lang quân như ý, vừa có cơ hội nương nhờ quyền quý. Thế nhưng ta không cần tất thảy, liền thẳng thừng cự tuyệt.

Thái Tử Thọt

Thái Tử Thọt Ta cứu mạng Thái tử, sau một đêm xuân, gã trở mặt biếm ta làm quân kỹ. Biết trong bụng ta có đứa con của gã, gã lấy kiếm rạch bụng ta ra, hấp lên ép ta ăn hết. “Một con nô tỳ hầu ngủ cũng muốn có cốt nhục của bổn Thái tử?” “Cô hận ngươi! Ngươi đã chữa trị cho Cô, sao không chịu chữa cho đàng hoàng?” “Tất cả là tại ngươi! Cô mới thành Thái tử thọt!” Thế vẫn chưa đủ. Gã còn chặt đứt hai chân ta, gọi quân y khâu bụng ta lại. Binh lính nào tới làm nhục ta, sẽ được thưởng một xâu tiền. Cũng không biết đã có bao nhiêu người chui vào lều ta, mãi đến khi máu tươi nhuộm đỏ làn váy, ta cũng hoàn toàn tắt thở. Lần thứ hai mở mắt, ta và cẩu thái tử cùng sống lại.

Sau Khi Tái Sinh, Ta Có Được Thuật Đọc Tâm

Sau Khi Tái Sinh, Ta Có Được Thuật Đọc Tâm Ta là Hoàng hậu bị mưu hại. Hại ta chính là đương kim Hoàng đế, còn có thân muội muội nhìn rất vô hại của ta. Nhưng bọn hắn thế nào cũng đều không nghĩ tới, ta trùng sinh! Không chỉ trùng sinh vào đúng ngày đại hôn, còn có được thuật đọc tâm. “Thật muốn cướp cô dâu nha!” Ai đang nói chuyện vậy? Ta vừa nghiêng đầu, chậc, đây không phải đương triều bệnh kiều thừa tướng sao?

Tri Dư

Tri Dư Sau khi đích trưởng tỷ vào cung, gia môn gặp nạn, xét nhà lưu đày. Nàng thản nhiên nói: “Hậu cung không được can chính, ta muốn sống thể diện.” Vì thế, xử toàn phủ nữ tử làm nô, nam tử làm dịch, trên đường lưu đày đến Mạc Bắc tử thương gần một nửa. Ta ở Tân Giả Khố đợi tám năm, cuối cùng cũng đổi lấy được cơ hội diện Thánh, hy vọng lật lại án của phụ thân. Sau khi vào cung, gặp được đích trưởng tỷ của ta. Nàng ân cần hỏi ta: “Ngươi có nỗi khổ gì? Ta có thể giải quyết cho ngươi. Nhưng ngươi không thể quyến rũ Hoàng thượng, chàng và ta đã quen biết nhau từ nhỏ, tình nghĩa sâu đậm.” Ta nở nụ cười, một chút ôn nhu cuối cùng trong lòng cứ như vậy bị cắt đứt. Nàng không biết, tám năm khổ dịch ta đã sớm thành ác nữ có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Mẹ Tôi Là Kẻ Cuồng Nuôi Em Trai Giai Đoạn Cuối

Mẹ Tôi Là Kẻ Cuồng Nuôi Em Trai Giai Đoạn Cuối Kiếp trước, vào đêm Giao thừa, tôi bị anh họ đẩ//y xuốn//g từ tầng 7, c/h/ết ngay tại chỗ. Mẹ tôi – với tư cách là người thân của nạn nhân đã ký giấy tha thứ, bỏ qua cho đứa cháu trai của bà. Sau khi sống lại, những kẻ hút m/áu trong nhà ngoại, từ cậu ruột, anh họ cho đến mẹ ruột của tôi – Lý Kim Quế, tôi sẽ không tha cho bất cứ ai. Nhà họ Lý này, phải cùng nhau trả giá cho những gì đã gây ra. Nợ kiếp trước, kiếp này sẽ thanh toán đủ!

Kiến Xuân Thai

Kiến Xuân Thai Khi thành bị phá, ta và Công chúa cùng bị bắt đi. Phu quân ta mang binh chạy tới, bắt vợ của thủ lĩnh phản quân đến: “Vợ của ngươi, đổi lấy vợ của ta.” Phản quân đáp ứng. Lòng ta đầy chờ mong, lại thấy hắn từng bước từng bước đi về phía…… Công chúa.

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân Hồi nhỏ tôi bị kẻ buôn người bắt cóc, ba mẹ ruột không tìm được tôi nên đã đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cô con gái. Lớn lên, khi tôi được đoàn tụ với ba mẹ ruột, đứa con gái nuôi đó đã uống thuốc ngủ 44. Cô ấy để lại một chồng album ảnh dày cộm, ghi lại từng khoảnh khắc từ nhỏ đến lớn của mình. Ba mẹ tôi vừa nhìn thấy album, liền òa khóc nức nở. Trong tang lễ, họ đau đớn đến quặn lòng, gào khóc mắng tôi: “Nếu không phải vì mày quay về, Miên Miên đã không 44!” Bọn họ nói, người đáng chet là tôi. Và đúng như mong muốn của họ, tôi bị anh trai ruột lái xe đ â.m ch .t. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày tổ chức lễ nhận người thân.

Lối Thoát Sau Cơn Ác Mộng

Lối Thoát Sau Cơn Ác Mộng Sau khi tôi bị lừa bán, mẹ bởi vì tưởng niệm thành bệnh mà trở nên đ iên dại, trước khi ba qua đời cũng không chịu tha thứ cho chị gái năm đó đã buông tay tôi ra. Mà chị gái cũng bị sự áy náy đè nén, nằm trong bồn tắm uống thuốc ngủ tu tu. Linh hồn của tôi muốn nhào tới cứu chị gái, vừa mở mắt, lại trọng sinh về ngày bị bắt cóc năm ấy. Chú họ nhận tiền từ tay bọn buôn người, giọng điệu đắc ý: “Các người phải bán cháu gái tôi xa một chút, đừng để nó có cơ hội trở về.”

Thảm Họa Cá Chình

Thảm Họa Cá Chình Chị họ nhiều năm không có con, đi bơi ở sông thì bị cá chình ngắm trăng chui vào người. Kết quả chưa đầy hai tháng, bụng chị ấy đã to lên, thậm chí có thể thấy rõ “thai động”. Tôi khuyên chị mau chóng đi bệnh viện kiểm tra, nếu không cá chình bất cứ lúc nào cũng có thể chui ra ngoài. Nhưng chị họ lại ôm bụng cười hớn hở: “Em biết gì chứ, con trai chị trời sinh có thần lực, ở trong bụng đã có thể bảo vệ mẹ rồi.” Sau đó, chị họ ngất xỉu ở nhà, tôi đưa chị đến bệnh viện, bác sĩ lấy ra từ tử cung của chị từng con cá chình nhỏ. Tử cung của chị bị nhiễm trùng nghiêm trọng, từ đó về sau không thể mang thai được nữa. Chị hoàn toàn căm hận tôi, đã đ â.m tôi đến ch .t, rồi vứt x á.c xuống sông cho cá chình ăn. “Con trai tao là bị mày nguyền rủa nên mới mất! Mày đi ch .t đi!” Ngay cả mẹ ruột tôi cũng cho rằng tôi xen vào chuyện người khác, tự làm tự chịu, nên đã giúp chị họ che giấu nguyên nhân cái ch .t của tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày chị họ đi bơi.

Nhân Quả Báo Ứng

Nhân Quả Báo Ứng Khi ta mới sinh song thai, cơ thể còn đang yếu, phu quân của ta – Tĩnh Ninh hầu lại mang về một cô nương đang có thai, đứng ngoài phòng sinh ép ta nhận nàng vào phủ làm thiếp. Ta chỉ ngẩn người một lúc rồi sảng khoái đồng ý: “Được”. Sau này phụ mẫu biết chuyện, tức giận đòi làm chủ cho ta. Ta chỉ cười khuyên bọn họ trở về. Bởi vì ta biết Tĩnh Ninh hầu chỉ còn sống được mấy ngày nữa. Mà người đàn bà kia, cả đời này chỉ có thể làm thếp, sống dưới cái bóng của phu nhân hầu phủ là ta, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.

Nhiếp Chính Thái Hậu

Nhiếp Chính Thái Hậu Sau khi hòa thân gả cho Cố Diễm, ta mới biết hắn đã sớm có người thương trong lòng. Để giữ gìn hòa khí, ta từng tế nhị gợi ý hắn có thể rước nàng ấy vào vương phủ. Nhưng nàng ta tính tình mạnh mẽ, chẳng ngại giả c/h/ết để phản kháng, thậm chí còn âm mưu hại ta. May mắn thay, Cố Diễm tin tưởng ta, không trúng kế, chỉ lạnh nhạt nói: “Chỉ trách nàng ấy mệnh bạc.” Về sau, ta dốc toàn lực giúp hắn giành lấy ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Nào ngờ, hắn lại lấy oán trả ơn, tru diệt cả gia tộc ta, thậm chí trước mắt ta tàn nhẫn sát hại phụ thân và ca ca! Hắn phá nát gân mạch tay chân ta, bắt ta phải chứng kiến phụ thân cùng ca ca mang theo nỗi hận mà rời khỏi nhân gian. Trong đau đớn tột cùng, ta gào lên hỏi hắn vì sao! Hắn chỉ thản nhiên đáp: “Đây là món nợ các ngươi thiếu Thanh Nhi!” Đến lúc đó, ta mới nhận ra, trong lòng hắn, mọi tội lỗi đều đổ lên đầu ta vì cái c/h/ết của người mà hắn yêu thương. Sống lại một đời, lần này, ta quyết định thu hồi toàn bộ tình cảm và sự giúp đỡ dành cho hắn. Thế nhưng, hắn lại nghẹn ngào hỏi ta: “Có phải nàng không cần ta nữa?” Trong lòng ta tràn đầy hận ý. Ta làm sao có thể không cần hắn? Lần này, ta muốn hắn phải trả giá bằng máu cho những gì hắn đã gây ra!

Cổ Nữ

Cổ Nữ Sáng ngày thi đại học, mẹ kế bỏ thuốc vào đồ ăn của tôi. Kết quả là trong lúc thi, cả phòng thi đều nghe thấy tiếng hét thảm thiết của em gái tôi! Nó quần áo xộc xệch, hoảng loạn lao ra khỏi nhà vệ sinh…