Hiện đại
Phượng Hoàng Nam Cút Đi Sau khi sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi liền nói muốn bàn với tôi một chuyện. “Con là do em muốn sinh, sau này tự em nuôi. Đừng có lúc nào cũng mong người khác giúp. Mẹ anh không nợ gì em cả.” Tôi gật đầu: “Không vấn đề.” Vậy là sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà ba mẹ đẻ. Ba mẹ vui mừng đón lấy đứa bé. “Từ nay đứa nhỏ mang họ, nhập hộ khẩu nhà mình! Nhà mình có người kế nghiệp rồi!”
Sau khi kết hôn với người tôi thầm yêu, anh – người luôn giữ vẻ thanh cao, lạnh lùng – ôm lấy eo tôi, ghé sát tai thì thầm:“Vì em, anh đã giả vờ suốt nhiều năm rồi.”1.Tôi sắp kết hôn.Người đó chính là đại lão trong giới tài chính, Tề Tư Niên.Đúng như tên anh, lịch lãm, nhã nhặn, lạnh lùng, cấm dục.Hồi còn học đại học, tôi từng điên cuồng theo đuổi anh nhưng bị từ chối phũ phàng.Lý do đưa ra lại cực kỳ đáng yêu: “Không muốn yêu đương làm ảnh hưởng đến việc học.”Được lắm, phong thái thật đỉnh, đúng là anh mà.
Bạn trai cũ của tôi là một “chồng nhỏ” nổi tiếng. Nấu ăn đỉnh khỏi bàn, việc nhà một tay lo hết. Bên ngoài thì lạnh như tảng băng trôi Titanic cũng đâm không chìm, nhưng về đến nhà thì lại là một em bé hay làm nũng, mít ướt, dễ khóc.Vừa mới bị tôi chọc tức đến run người, dằn mặt đòi chia tay, thế mà quay đầu lại đã say khướt ngồi chồm hỗm trước cửa, khóc lóc: “Vợ biến mất rồi, anh muốn vợ ôm…”
Trong những năm tháng tuổi trẻ mà tôi nghĩ chẳng có gì đặc biệt, lại có người đã cẩn thận và vụng về bảo vệ tôi hết năm này qua năm khác.Trang cuối của cuốn sổ tay là dòng chữ anh ấy viết bằng nét chữ nhỏ, chỉnh chu từng nét:“Tiểu Cà Lăm, cậu có muốn ở bên tớ không?”“Ngày 15, tớ sẽ đợi cậu ở ngã tư Thiên Diệp.”1Ngày trước khi lên Bắc Kinh báo danh, tôi tình cờ lướt thấy một bài đăng trên mạng.“Điều hối tiếc nhất trong thời trung học của bạn là gì?”Nhìn thấy câu hỏi đó, trong đầu tôi lập tức hiện lên khuôn mặt thanh tú và rạng ngời của một người.“Có lẽ điều hối tiếc lớn nhất là chẳng đủ can đảm để tạm biệt người mình thích khi mười bảy tuổi.”
Thiếu gia nhà họ Giang nổi tiếng là ngông cuồng, nhưng chỉ có mỗi mình tôi là anh ấy yêu sâu đậm. Anh từng vì tôi mà dùng tay không chắn dao.Thế nhưng khi tôi sốt cao không dứt, video anh cầu hôn Bạch Nguyệt Quang lại leo thẳng lên top tìm kiếm.Có người không biết chuyện đã hỏi: “Thế Hứa Hà thì sao?”Anh đáp trước máy quay: “Ai cơ? Không quen biết.”Tôi bệnh đến mức hôn mê, khi tỉnh lại thì lòng đã nguội lạnh như tro tàn.Tôi đáp trên mạng xã hội: “Đúng là không quen thật.”Sau đó, mọi người đều nói rằng, vì câu nói đó mà thiếu gia họ Giang đã suýt chết vào đêm hôm ấy.
Chị gái sinh đôi bỏ trốn trước ngày cưới, bố mẹ không dám đắc tội với Thẩm gia, liền ép tôi lên thay chị gả đi.Thẩm Lâm Duệ vừa bật đèn, tôi liền căng thẳng, lo lắng, vội vàng khai: “Chị, anh rể, thực ra chị ấy…”Anh ấy hít một hơi thật sâu, rồi hôn tôi: “Chị gái em bỏ trốn cùng em trai tôi.”“Nên, Nhã Nhã chỉ cần đem chính mình gả tới là được.”
Tôi đến khám bệnh, bác sĩ vừa viết bệnh án vừa hỏi tôi:“Uống rượu không?”Tôi nhất thời ngớ người, hỏi lại: “Tối nay hả?”Bác sĩ dừng bút, ngẩng đầu nhìn tôi:“Có thể.”
Thái tử gia của giới Kinh Thành muốn đá tôi.Ngày người con gái trong lòng anh ta trở về nước, tôi khóc đến mức hoa lê đẫm mưa.“Vậy có phải là tôi sẽ không bao giờ gặp lại em trai anh nữa không?”Không ai biết rằng, tôi chính là fan hâm mộ số một của Thẩm Kiều – nam thần hàng đầu.Thậm chí để tiếp cận anh ấy, tôi không cần tiền cũng chẳng màng sắc, cam tâm tình nguyện làm chú chim hoàng yến trong lồng của anh trai anh ấy.Sau này, Phó Yến Quân nới lỏng cà vạt, đè tôi lên tường.Giọng nói khàn khàn:“Nói lại lần nữa…“Rốt cuộc em yêu ai?”
Trong buổi ghi hình chương trình tạp kỹ, vì hiệu ứng chương trình, tôi phải gọi điện cho người yêu cũ.Tôi cứ tưởng anh ta đã chặn tôi từ lâu rồi, nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng ngái ngủ: “Muốn quay lại à?”Fan nổ tung, còn tôi cũng choáng váng theo.Không còn cách nào khác, tôi đành dồn hết can đảm hỏi: “Anh có thể cho em mượn 100 vạn tệ được không?”Sau đó, anh ép tôi vào tường.Anh nói: “Quay lại nhé? Anh có nhiều 100 vạn tệ lắm, tất cả đều là của em.”
Màn Kịch Tình Yêu Với Thái Tử Gia Thái tử gia Bắc Kinh là lão bản của tôi, anh ta bảo tôi giúp anh ta chặn hoa đào. Tôi: Ok. Ngày hôm sau, anh ta nhìn cái bụng hơi nhô lên của tôi, giật mình: “Cái gì vậy, mới một đêm mà lớn thế này sao?” Tôi cười nhạt một tiếng: “Ông chủ, tôi phải mang theo một quả bóng, làm đạo cụ.” Từ đó, tôi khoác tay ông chủ, rêu rao khắp nơi, đối mặt với 2 cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta, nâng cao bụng, khí thế hừng hực: “Tôi đã có con rồi, các cô lấy gì để tranh với tôi?”
Ngày đầu tiên theo mẹ tôi tái giá vào nhà họ Tạ, tôi bị Tạ Cẩn Hành đá thẳng xuống hồ bơi.Ngoi lên khỏi mặt nước, tôi lau mặt rồi nói: “Anh trai đúng là nhiệt tình ghê, nước nhà họ Tạ ngọt thật.”Từ đó tôi trở thành đứa con riêng mặt dày nhất thiên hạ.Lần cuối cùng tôi gặp Tạ Cẩn Hành là trước khi đi du học.Anh ta siết chặt cổ tay tôi, lạnh lùng nói: “Nếu em dám rời khỏi đây, anh sẽ nhốt em lại.”
Thầm yêu anh ấy nhiều năm, cuối cùng tôi cũng ra tay rồi.Tối hôm họp lớp, tôi giả vờ say rượu, lột đồ anh ấy, rồi “ra tay xử lý”.Nhưng đến nửa chừng, tôi lại hối hận.Thế là tôi mặc lại quần áo cho anh ấy, cố gắng phục hồi hiện trường.Chỉ tiếc là quần áo bị xé hơi rách, dây thắt lưng tôi cũng không cài lại được…Tôi đứng suy nghĩ ba giây bên cạnh anh ấy, cầu mong rằng sau khi tỉnh lại, anh ấy sẽ quên hết mấy hành động mất nết của tôi.Sau đó, tôi bỏ chạy, vội vàng bắt chuyến tàu xanh về quê ngay trong đêm.Trích “Nghe nói anh muốn chống lại tôi” – Nam thần lạnh lùng vs Nữ chính hài hước
Tam Ca Tự Diễn Chồng tôi – người đàn ông lạnh lùng, c ấ m d ục, gần đây có chút kỳ lạ. Ra ngoài cùng tôi thì phải che kín từ đầu đến chân, chuông cửa vừa vang lên đã lập tức chui tọt vào tủ quần áo, ngày nào cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên tay tôi. Cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại anh ấy có một bản ghi chú được đặt mật khẩu: “Ngủ một giấc tỉnh dậy, tôi từ năm mười tám tuổi xuyên tới năm hai mươi tám tuổi.” “Tin tốt là: tôi thật sự ở bên cô gái mình đã thầm yêu nhiều năm.” “Tin xấu là: trong nhà không có ảnh cưới, tôi không đeo nhẫn cưới, đồ vest trong tủ cũng không phải cỡ của tôi.” “…Xong rồi, tôi là kẻ thứ ba.” Tôi: Hả??
Sau khi xuyên sách, tôi đã thành công cứu sống nhân vật phản diện tâm cơ đáng lẽ phải chết vì nữ chính, tên là Giang Nghiễn.Anh ta bắt đầu theo đuổi tôi mãnh liệt.Vì anh ta, tôi đã quyết định ở lại thế giới này, kết hôn và sinh con.Ngày tôi sinh con, tôi lâm vào cảnh hiểm nguy cận kề cái chết, nhưng anh ta lại không xuất hiện.Chỉ đến lúc đó tôi mới biết, anh ta hận tôi vì đã ngăn cản anh ta hy sinh vì nữ chính, và cho rằng tôi đã làm anh ta lỡ mất cơ hội ở bên nữ chính.Anh ta điên cuồng trả thù tôi, thậm chí cả đứa con trai tôi nuôi dưỡng cũng nhận người khác làm mẹ.Tôi không khóc, không la hét, chỉ lặng lẽ đếm ngược từng ngày để rời đi.Ba năm sau khi tôi trở về thế giới ban đầu, hệ thống đã ngủ quên từ lâu lại một lần nữa tìm đến tôi.“Nếu chồng trong sách của cô và con cô muốn gặp cô lần cuối thì sao?”
Cô bạn cùng phòng mới học nhiếp ảnh, kéo cả ký túc xá ra làm mẫu.Kết quả là ai cũng được chụp đẹp như minh tinh.Các bạn khác hào hứng khoe ảnh lên mạng, còn tôi thì chơi lớn hơn – dùng tài khoản phụ đăng thẳng ảnh mình lên tường tỏ tình.“Ad ơi, duyệt bài cho mình với. Nhắn cô ấy là tôi cao 1m85, có 8 múi, chơi bóng rổ giỏi, còn biết hát tình ca.”Năm phút sau, một bình luận mới xuất hiện:“Trùng hợp ghê, đây cũng là crush của tôi. Tôi cũng cao 1m85, cũng có 8 múi, cũng chơi bóng rổ giỏi, cũng biết hát tình ca.Chiều thứ ba tuần sau, 5h30, sân bóng rổ tòa Yifu, solo một trận. Thua thì tránh xa crush của tôi ra!.”
Đột Nhiên Phát Hiên Tiền Sính Lễ Biến Mất Mang thai ba tháng, tôi muốn rút tiền sính lễ để làm quỹ dự phòng. Nhân viên ngân hàng lại nói: “Trong thẻ chỉ còn 6.000 tệ thôi, chị có muốn rút hết không ạ?” Tôi nắm chặt thẻ ngân hàng, lao thẳng đến nhà mẹ chồng: “Bây giờ là thời đại mới rồi, còn ai nói đến sính lễ nữa chứ? Tụi tôi lúc nào nói sẽ đưa mười vạn cho cô?” “Cô mang thai rồi, sau này sinh cháu đích tôn ra, chẳng phải vẫn dựa vào chúng tôi chăm sao? Làm người không thể quá ích kỷ, muốn cái này lại muốn cả cái kia!” “Nếu cô cứ khăng khăng như vậy, thì ly hôn đi. Nhưng ly hôn rồi thì phải trả lại sính lễ mười vạn nhé.” Nhìn người chồng chỉ biết dàn hòa, tôi chợt nhận ra điều gì đó. Sính lễ miệng, tôi không cần nữa! Cuộc hôn nhân nực cười này, tôi cũng không cần nữa!
Vì Tình Mà Trưởng Thành, Vì Yêu Mà Cứu Rỗi Từ khi học mẫu giáo, tôi và Tưởng Tự chưa từng có ba ngày không gặp mặt. Nhưng kể từ khi hai nhà bàn chuyện đính hôn cho chúng tôi… Anh đã tránh mặt tôi suốt một năm trời. Anh chặn hết tất cả phương thức liên lạc của tôi; bảo vệ công ty anh nói người lạ và Tô Thiển Nhiễm không được phép vào; chỉ cần tôi xuất hiện trong tầm mắt anh, anh lập tức quay đầu rời đi… Sau này bạn bè anh cũng không chịu nổi nữa, lén dẫn tôi đi tìm Tưởng Tự. Khi tôi đến nơi, giọng nói lạnh lùng của Tưởng Tự vang lên từ khe cửa phòng bao: “Chỉ cần vẫy tay một cái là chạy tới như con đồ chơi.” “Vừa không có năng lực, lại chẳng có cá tính, đính hôn với cô ta tôi còn thấy mất giá.”
Buổi tối hôm tụ họp sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi đã lấy dũng khí vì rượu để thổ lộ với chàng trai nổi tiếng nhất trường – Chu Mạc, người đang say khướt.Tôi còn lén hôn anh ấy.Tôi tưởng rằng anh ấy sẽ không nhớ vì say.Hơn một năm sau tụ họp, trong một trò chơi thật lòng thật dạ trên bàn rượu, có người hỏi anh ấy mất nụ hôn đầu tiên khi nào.Anh ấy buồn bã nhìn tôi một cái: “Buổi tối tụ họp sau khi tốt nghiệp cấp ba.”Tôi đứng chết lặng, hóa ra anh ấy biết hết mọi chuyện…
Sau khi làm việc đến chết vì tăng ca, tôi xuyên không thành “thiên kim giả” vừa bị đuổi ra khỏi nhà.Thiên kim thật bận rộn tiếp quản mọi thứ của tôi, còn tôi thì ôm khoản tiền tiết kiệm trong tay, sống phó mặc và hoang đường, ba ngày đổi ba người bạn trai.Không ngờ hai tháng sau, tôi mang thai nhưng hoàn toàn không biết bố của đứa bé là ai.Tôi lần lượt đi tìm từng người, ba tổng tài mỗi người đặt cược 100 tỷ để xem ai là bố đứa bé.Khi ba người họ đang tranh cãi không ngừng, tôi giơ tay tham gia vào cuộc chơi:“Tôi đặt cược rằng đứa bé là của cả ba người.”Ba người nhìn tôi rồi đồng loạt lắc đầu không tin.Đến ngày sinh, cả ba người tranh giành quyền nuôi con khiến tin tức nóng hổi trên mạng.