Hiện đại

Khi tin tức tôi lén mang thai con của phản diện bị truyền ra ngoài làm cho mọi người đều sửng sốt.Phản diện đuổi bắt tôi khắp nơi.Lúc này, một người phụ nữ có dáng vẻ đầy cao sang và quý phái, đang khóc sưng đỏ hết cả mắt, đưa cho tôi một tấm vé máy bay.“Chạy đi, con trai tôi không phải người tốt đâu.”

Hệ thống cuối cùng cũng đã kích hoạt.Tôi nôn nóng muốn khoe với hệ thống thành quả của việc khiến phản diện sa ngã.Tay tôi bóp cổ phản diện, ép hắn quỳ xuống.Một chân dẫm lên bụng hắn.Hào hứng hỏi: “Hệ thống, chỉ số sa ngã của phản diện có phải đã bùng nổ rồi không?”Hệ thống trả lời: “Ừm… chỉ số sa ngã bằng không, chỉ số phấn khích thì đã bùng nổ!”Ngay giây tiếp theo, bàn tay nóng bỏng của hắn giữ chặt lấy mắt cá chân tôi.Thiếu niên tóc đen, giọng nói khàn khàn, như khao khát tôi.“Tiểu thư, xuống thêm chút nữa.”“Nơi này, cũng muốn được tiểu thư cưng chiều.”

Sau Màn Thử Thách Của Mẹ Chồng Trước Cưới, Tôi Không Hầu Hạ Nữa Tôi và bạn trai yêu nhau ba năm, vừa mới đính hôn không lâu. Đến Tết Nguyên Tiêu, anh ấy đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Trên đường đi, mẹ anh gọi điện liên tục, giục hết lần này đến lần khác. “Con trai à, về đến nơi thì mau đưa Tiểu Thiển về nhà nhé, mẹ chuẩn bị xong hết rồi, vừa hay cả nhà ăn bữa cơm trưa.” Tôi xách theo đủ loại quà, gõ cửa nhà họ. Vừa bước vào, nhìn thấy trên bàn chẳng có lấy một món ăn. Bảy cô tám bác ngồi đầy ghế sofa, vừa thấy tôi đã ríu rít bàn tán. Mẹ anh ta chỉ chào hỏi qua loa vài câu rồi lập tức đẩy tôi vào bếp. “Nghe nói con dâu tương lai của mẹ nấu ăn ngon lắm, hôm nay mẹ cũng được hưởng lây rồi. Mẹ đã mua đầy đủ nguyên liệu hết rồi nhé.” Tôi xách lại túi quà, quay đầu bỏ đi. “Dì à, xem ra mọi người không chào đón cháu lắm, cháu xin phép để hôm khác tới vậy.” Gọi là thử thách tiền hôn nhân đúng không? Xin lỗi, tôi không phục vụ đâu.

Vì năm mươi triệu, tôi tiếp cận vị Cửu Phó Gia lạnh lùng khét tiếng.Sau khi kiếm đủ tiền, tôi định sẽ biến mất.Giả vờ rơi xuống biển, sống chết không rõ.Ba năm sau, tôi lại bị anh ấy bắt được ở quán bar.Anh ấy mỉm cười thản nhiên, kéo tôi ra khỏi vòng vây của 18 người mẫu nam, dùng mũi dao khẽ nâng cằm tôi lên:“Cô bé lừa đảo, em muốn chặt tay trái hay tay phải?”

Luật Nhân Quả Không Chừa Một Ai Bà lão hàng xóm là một kẻ vô lại. Cháu trai bà ta phá hỏng đồ của nhà ai, bà ta cũng chỉ quăng lại một câu: “Chẳng phải là đền tiền sao! Tôi đền là được chứ gì!” Cho đến sau này, cháu bà ta làm nổ cả bãi đỗ xe.

Xanh Biếc Vươn Mầm Sau khi tôi cứu bà ngoại thoát khỏi cái ch .t, mẹ lại mang em trai bỏ trốn suốt 8 năm. Cho đến một ngày, cảnh sát tìm đến tận cửa: “Mẹ cô… là do cô gi .t đúng không?”

Sau Khi Không Nuôi Con Thay Em Gái Vong Ân Bội Nghĩa Em gái tôi còn đang học đại học thì lại mang thai. Mẹ tôi nói, “Đúng lúc đấy, không cần cha, giữ con. Sinh ra thì để chị con nuôi.” Kiếp trước, bị hai người họ dỗ ngọt hết nước hết cái, tôi đồng ý. Thế là tôi trở thành một bà mẹ đơn thân chưa chồng đã có con. Bạn trai chia tay tôi. Công việc thì vì chuyện chăm trẻ mà bị đuổi. Khó khăn lắm mới nuôi nấng đứa cháu nên người, thì em gái và bố đứa nhỏ lại nối lại tình xưa, rồi kết hôn. Họ tuổi tác lớn không thể sinh thêm, bèn muốn đón con về nuôi. Tôi không đồng ý. Họ bèn xúi cháu tôi, nói là tôi đã cướp nó khỏi tay cha mẹ, chính tôi đã chia cắt một gia đình hạnh phúc, khiến nó phải lớn lên trong đơn thân. Thằng bé bị tẩy não, thừa lúc tôi không đề phòng đã đ/ẩ/y tôi từ tầ/ng m/ười bả/y xuố/ng. Mẹ và em gái tôi tận mắt nhìn thấy mà vẫn chọn bao che, còn đứng ra làm chứng giả. Tôi ch .t rồi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ thản nhiên thừa kế nhà, xe, tiền bạc mà tôi dành dụm cả đời, rồi sống cuộc đời mẹ hiền con hiếu như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Oán khí ngút trời khiến tôi trùng sinh. Trở lại đúng ngày em gái nói với tôi là nó mang thai.

Người đàn ông trước mặt tôi là đại ca xã hội đen.Nhân lúc anh bị mất trí nhớ, tôi đã nói dối rằng chúng tôi là người yêu của nhau.Những việc nên làm, không nên làm, chúng tôi đều đã làm cả.Nhưng những kẻ dám lừa anh ta đều đã chết.Và bây giờ, anh ta đang dí súng vào đầu tôi.01Tôi không ngờ rằng Văn Ứng Giác lại hồi phục trí nhớ nhanh đến vậy.Nói thật, tình huống hiện tại có chút hỗn loạn.Tôi đang ngồi trên đùi anh ta, chiếc áo sơ mi trắng nửa mặc nửa cởi vắt vẻo trên cánh tay, anh ta cũng chẳng khá hơn bao nhiêu.Vạt áo xộc xệch, trên cổ còn in vài dấu đỏ đậm, vài giây trước, đôi mắt ấy còn ngập tràn dục vọng.

Kiếp Này, Làm Ơn Đừng Giúp Em Nữa! Kiếp trước, tôi chưa cưới đã mang thai. Chị gái tôi vô tình nhìn thấy phiếu khám thai của tôi, nhất quyết bắt tôi phải phá bỏ đứa trẻ. Tôi nói với chị ấy rằng tôi đang yêu nghiêm túc, bạn trai tôi sau khi về nước sẽ đến nhà chính thức cầu hôn. Chị tôi không tin, còn ra sức tẩy não mẹ tôi. Tôi kiên nhẫn kể về hoàn cảnh của bạn trai, chị ấy thì một mực khẳng định anh ấy là kẻ lừa đảo. Trong lúc giằng co, tôi ngã xuống cầu thang và bị sảy thai. Tôi bị nhốt trong nhà, hoàn toàn cắt đứt liên lạc với bên ngoài. Nhân cơ hội đó, chị tôi giới thiệu cho tôi một anh làm trong doanh nghiệp nhà nước, mẹ tôi thì lấy cái chet ra ép tôi phải lấy anh ta. Sau này chồng tôi thăng chức tăng lương, chị tôi đi đâu cũng khoe khoang: “May mà lúc đó tôi ép nó bỏ cái thai, giới thiệu cho nó một người chồng tốt, nếu không nó đã bị tên lừa đảo đó dụ dỗ bỏ nhà đi rồi.” Câu này truyền đến tai chồng tôi, anh ta để bụng chuyện tôi từng mang thai với người khác, đánh tôi suýt chet. Tôi vừa khóc vừa thu dọn hành lý chuẩn bị về nhà, nhất quyết đòi ly hôn. Nhưng vừa bước ra đã bị chị tôi mắng té tát: “Mày đúng là không biết hưởng phúc. Ai bảo mày không biết giữ mình trước hôn nhân, bị đánh là còn nhẹ!” Hai chị em cãi nhau rồi xô xát, không may cùng ngã khỏi ban công mà chet. Sống lại một lần nữa, chị tôi ném tờ phiếu khám thai của tôi vào thùng rác, mặt mày tràn đầy chế giễu: “Kiếp này tao không rảnh lo chuyện bao đồng nữa. Tao muốn tận mắt nhìn mày lao đầu vào hố lửa!”

Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…

Đi du học trao đổi về, bên cạnh thanh mai trúc mã lại xuất hiện một đóa hoa trắng nhỏ.Mỗi khi tôi và cậu ấy cãi nhau, cô ta sẽ vừa sợ sệt vừa dũng cảm chắn trước mặt bảo vệ cậu ấy: “Cô… cô quá đáng rồi! Cậu ấy đâu phải là con chó của cô!”Tôi kiêu ngạo hất cằm nhìn trúc mã: “Hửm?”Trúc mã không biểu cảm, gạt cô ta sang một bên, đôi mắt sâu thẳm nhìn tôi: “Gâu.”

Xuyên Sách Báo Thù Một sáng ngủ dậy, tôi xuyên vào sách, trở thành con gái của một mụ phản diện độc ác. Ông bố tổng tài nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh tanh, đầy ghét bỏ: “Đúng là con của bà ta, chỉ biết vu oan giá họa, giả đáng thương để lấy lòng người khác.” Ồ, vậy à? Lúc còn học mẫu giáo, tôi giơ tay tát cho thằng nhóc mập định bắt nạt mình một cái tím bầm cả mặt mũi. Lên tiểu học, tôi lén phang một gậy khiến thằng con trai định vén váy tôi phải nhập viện vì chấn động não. Vào cấp hai, tôi tung một cú đá làm gãy mấy cái xương sườn của thằng mất dạy định dọa nạt tôi. Lên cấp ba, tôi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tay thì ác không tưởng, túm đầu nhỏ kia, đứa định bắt nạt tôi, dí thẳng vào bồn cầu. Ông bố tội nghiệp, hay nói đúng hơn là người phải dọn đống hậu quả tôi để lại hết lần này đến lần khác, chỉ biết đứng một bên cạn lời: “…Hay là con cứ vu oan giá họa, giả đáng thương lấy lòng người ta đi, còn đỡ hơn đấy?”

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng Năm thứ 6 sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn điềm đạm, ít nói của tôi – Ứng Lâm – bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ. Anh bắt đầu dành một tiếng mỗi ngày để chăm chút ngoại hình, hai tiếng để tập gym, ba tiếng chỉ để mang cơm cho tôi, và… quan sát kỹ lưỡng từng chàng trai trẻ lướt ngang qua tôi với ánh mắt cảnh giác. Tôi chẳng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì. Cho đến một ngày, tôi vô tình nhìn thấy nhật ký của anh. 「Hôm nay cô ấy ra ngoài mà không đeo nhẫn cưới. Là vô tình hay cố ý? Không nghĩ ra. Không dám hỏi. Tôi sắp phát điên rồi…」 「Cô ấy lại thả tim cho tên thực tập sinh đó. Cô ấy định gi .t tôi sao? Tất cả là do thằng đàn ông không biết xấu hổ kia…」 「Tôi trong gương đang già đi, mục rữa, xấu xí dần. Không được. Tôi phải hoàn hảo hơn nữa, mới không bị cô ấy bỏ rơi…」 「Thật bất lực… thật tuyệt vọng… tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi. Tôi đã không còn trẻ. Sắc suy tình cạn. Đây chính là kết cục của tôi sao…」

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”

Mẹ Tôi Nói Bà Không Trọng Nam Khinh Nữ Mẹ tôi phản đối tư tưởng trọng nam khinh nữ. Bà nói lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, bà yêu thương tôi và em trai như nhau. Nhưng mỗi lần nghỉ lễ về quê, lúc trở lại thành phố, bà gói tổ yến và a giao* cho em trai, còn lén nhét trứng gà và sữa đậu nành vào hành lý của tôi. * A Giao là một loại dược liệu quý trong y học cổ truyền Trung Hoa, còn được gọi là cao da lừa. Đến lúc phát hiện ra, sữa đậu nành đã đổ, trứng cũng vỡ nát hết. Laptop bị dính nước, hỏng hoàn toàn, mọi dữ liệu đều mất sạch. Tôi vì một sai lầm nghiêm trọng mà bị công ty sa thải. Tôi sống mơ hồ, mệt mỏi, một bước hụt chân ngã xuống cầu thang. Đến khi tỉnh lại, tôi lại quay về đúng ngày nghỉ lễ Trung thu vừa trở về quê.

Người Thay Thế *Pháo hôi: Đá lót đường, bia đỡ đạn cho nhân vật chính. Lúc phát hiện ra mình chỉ là người thay thế, tôi vừa mới bước xuống từ giường của Thẩm Thính Tứ. Trong không khí bỗng nhiên xuất hiện từng hàng từng hàng bình luận bay lơ lửng: “Tên pháo hôi* độc ác này cuối cùng cũng sắp bị ngược chết rồi, một chữ thôi: Sướng.” “Chỉ muốn xem cảnh bạch nguyệt quang và công gương vỡ lại lành, xin hãy tua nhanh, muốn xem cảnh lần nữa tái hợp của hai người họ!” “Nếu năm đó không phải cậu ta tự biên tự diễn cứu công, khiến công áy náy mà ở bên cậu ta, thì kiểu người con cưng của trời thế này sao có thể để mắt đến một đứa câm như vậy?” Phải rồi, một đứa câm không nơi nương tựa như tôi thế mà cũng có thể bị xem là pháo hôi độc ác. Tôi không để tâm. Nhưng hôm sau, Thẩm Thính Tứ – người lẽ ra phải đi công tác xa, lại đột nhiên xuất hiện ở sân bay.

Trả Giá Chồng tôi và mẹ chồng có mối quan hệ vô cùng thân thiết, thường xuyên ôm ấp trước mặt tôi. Trong thời gian chuẩn bị mang thai, tôi phát hiện dưới gối của anh ấy có một hộp thuốc. Thuốc tránh thai dành cho nữ giới. Không những vậy, tôi còn tình cờ biết được: anh ấy và mẹ chồng không hề có quan hệ huyết thống.

Đường Cùng Tìm Thấy Lối Thoát Mẹ tôi năm nay 43 tuổi, vừa được chẩn đoán mang thai ở tuần thứ 22. Cả nhà rơi vào bầu không khí tĩnh lặng đến đáng sợ. Chuyện này không quá nghiêm trọng, nhưng mẹ tôi đã bị liệt toàn thân suốt ba năm nay. Từ cổ trở xuống hoàn toàn không có cảm giác.

Họa Từ Trung Thu Mà Ra Trước đêm Trung thu, bạn trai bảo tôi lái xe 600 cây số về nhà nấu cơm cho cả nhà hắn ăn mừng Trung thu. Tôi nói: “Mặt mũi nhà anh làm bằng gì mà dày dữ vậy hả?” Hắn còn phản bác lại: “Nhưng anh lỡ nói với ba mẹ rồi là em sẽ tới, giờ em không đi thì anh biết ăn nói làm sao?” Tôi tức đến nghẹn họng, nhưng vẫn giả vờ đồng ý. Tới ngày Trung thu, gần tới giờ cơm, hắn gọi điện liên tục, giục tôi: “Sao em vẫn chưa tới? Cả nhà đang đợi cơm đấy, em nhanh lên một chút đi.” Tôi khẽ cười, nhấn từng chữ: “Cả nhà anh ăn… đi nhé.”

Trở Thành Chị Em Với Mẹ Chồng Tôi xuyên thành một người vợ oán giận trong hào môn. Chồng suốt ngày không về nhà, mẹ chồng thì đang thời kỳ mãn kinh, suốt ngày soi mói khó chịu. Vậy nên tôi bắt đầu dắt mẹ chồng đi uống rượu, quẩy bar, tán trai, sờ cơ bụng. Hai tháng sau, tôi nhắn tin cho chồng. “Về đi, anh có em trai rồi đấy.”