Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Năm 89 Tuổi, Tôi Tái Sinh Sau Khi Chồng Giả Chết

Năm 89 Tuổi, Tôi Tái Sinh Sau Khi Chồng Giả Chết Năm tôi 89 tuổi, người chồng mà tôi từng nghĩ đã bỏ mạng nơi chiến trường – Cố Đình Tông – lại vinh quang trở về quê hương. Ngày cưới hôm đó, chỉ vừa qua đêm tân hôn, chiến tranh bùng nổ, anh cùng những người trong làng vội vã lên đường ra trận. Anh để lại một câu “Chờ anh”, rồi từ đó không còn tin tức gì nữa. Tôi một mình ở quê nhà, hầu hạ cha mẹ chồng, thủ tiết suốt 70 năm, không tái giá. Lần nữa gặp lại Cố Đình Tông, bên cạnh anh đã có con cháu đầy đàn, hưởng phúc gia đình đầm ấm, còn tôi chỉ là một người già cô quạnh, trơ trọi. Tôi biết, số mệnh trêu người, tất cả đều là ý trời, chẳng trách được ai. Nhưng mãi đến khi ch/ế/t đi, tôi mới biết, Cố Đình Tông từng quay về vô số lần. Chỉ là, lần nào anh cũng cố tình tránh mặt tôi.

Mười Năm Lầm Lỡ Vì Yêu

Mười Năm Lầm Lỡ Vì Yêu Quý Lâm Xuyên uống say trở về, kéo mạnh váy ngủ của tôi, đẩy tôi xuống giường và hôn cuồng nhiệt. Đã rất lâu rồi chúng tôi không còn gần gũi như vợ chồng. Từ khi công ty lên sàn, anh thậm chí còn hiếm khi về nhà. Đột nhiên lại nóng bỏng như thế, tôi có chút không chịu nổi. Nhưng ngay khi sắp chạm đến đỉnh điểm, anh ôm chặt lấy tôi, không kìm được mà gọi: “Man Man…” Đầu óc tôi như nổ tung. Anh cũng lập tức khựng lại. Anh xoay người xuống giường, ngồi quay lưng về phía tôi. Phòng ngủ không bật đèn, tối đen như mực. Quý Lâm Xuyên im lặng rất lâu, sau khi dụi tàn điếu thuốc cuối cùng, giọng trầm khàn vang lên: “Tô Hoàn, chúng ta ly hôn đi.” “Man Man không cần tiền của tôi, cô ấy chỉ muốn có một danh phận. Tôi phải cho cô ấy điều đó.”

KẾT HÔN BA NĂM,KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP BỊ TAI NẠN MẤT TRÍ NHỚ

Tôi và kẻ thù truyền kiếp kết hôn đã ba năm, thì anh ta bị tai nạn xe và mất trí nhớ.Trí nhớ của anh dừng lại đúng cái năm mà mối quan hệ giữa chúng tôi tệ nhất.Anh nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên cổ tôi, giọng run rẩy:“Ai cắn vậy?”Nghĩ đến cảnh tối qua anh cắn tôi đến mặt mũi toàn nước, tôi đỏ bừng cả mặt.“Chó cắn đấy…”Sau này, tôi vô tình phát hiện anh lên mạng cầu cứu:“Mất trí nhớ rồi mới phát hiện mình đã kết hôn với người mình thầm yêu suốt mười năm. Nhưng hình như cô ấy đang có chó bên ngoài… Các anh em ơi, tôi phải làm sao đây?”

GIẢ LÀM CON GÁI NHÀ GIÀU

Ngày mà cặp cha mẹ giàu có đến trại trẻ mồ côi thì tôi đang nhảy ballet trong sân, đúng lúc bọn họ nhìn thấy.Mắt của hai người đều đỏ hoe lên, sau đó xúc động vô cùng mà hỏi tôi: “Con à, ai đã dạy con điệu nhảy này?”Tôi chớp chớp mắt, tỏ vẻ ngây thơ mà đáp lại: “Con không nhớ nữa, chỉ cần nghĩ đến mẹ, con sẽ nhảy điệu này.”Thế là tôi đã thành công được cặp cha mẹ giàu có kia đón về nhà. Lúc đó tôi thật muốn nhìn thấy bộ mặt phát điên của thiên kim thật .Dù sao thì, cha mẹ giàu có kia chính là cha mẹ ruột của cô ta. Điệu nhảy này cũng là cô ta nhảy cho tôi xem.

TÌNH YÊU VỤNG VỀ

Ôn Thư An là nhị thiếu gia ăn chơi khét tiếng ở kinh thành, còn tôi cũng là nhị tiểu thư nổi danh phóng túng.Vì vậy, khi chúng tôi kết hôn, mọi người cười nhạo gọi chúng tôi là cặp đôi “hai tay dở ẹc”.Sau đám cưới, chúng tôi thỏa thuận rõ ràng: mỗi người sống cuộc đời riêng, không can thiệp vào nhau.Thế nhưng, một lần tình cờ, tôi lại làm anh ấy ngã, và chuyện không ngờ đã xảy ra trong một đêm hoang đường.Sau hôm đó, cả hai rơi vào im lặng khó xử.Anh lạnh nhạt mở lời:“Không phải em có kinh nghiệm đầy mình sao? Sao kỹ thuật hôn lại tệ thế?”Tôi không chịu thua, cười khẩy đáp lại:“Không phải anh là tay chơi lão luyện sao? Sao ngay cả mở cúc áo cũng không biết làm?”Anh nghiến răng, mặt đỏ tía tai:“Tôi còn chưa từng nắm tay cô gái nào!”Tôi ngỡ ngàng: “???”

Song Hỷ Lâm Môn

Song Hỷ Lâm Môn Tiểu thanh mai của chồng tôi qua đời vì khó sinh, để lại một cặp con gái sinh đôi. Tôi vừa định từ chối yêu cầu nhận nuôi của chồng thì từng dòng bình luận hiện ra trước mắt. 【Nữ chính ngốc thật đấy! Làm tôi sốt hết cả ruột! Sau này một đứa gả vào nhà giàu, một đứa thành minh tinh lớn, phúc của cô còn ở phía sau cơ mà!】 【Cô gấp gì chứ? Con gái ruột là nữ chính trong truyện nuôi con này mà, chắc chắn sẽ nhận nuôi thôi, không thì cốt truyện sao mà tiếp diễn?】 Chớp mắt đã hai mươi lăm năm trôi qua, dưới sự dạy dỗ tận tâm tận lực của tôi, hai cô con gái sinh đôi quả nhiên thành công rực rỡ như lời bình luận từng nói. Nhưng đúng vào ngày tiệc đính hôn của con gái lớn, tiểu thanh mai đã qua đời từ nhiều năm trước của chồng tôi bất ngờ xuất hiện, cô ta thân mật khoác tay hắn, mặt mày hớn hở nói: “Nhờ chị chăm sóc chu đáo, con gái của tôi và Thẩm Dục mới có thành tựu như vậy, nếu không thì người già nua xấu xí hôm nay đã là tôi rồi đó~” Chồng tôi thậm chí còn đề nghị ly hôn để cưới lại tiểu thanh mai, nói là để một nhà bốn người đoàn tụ. Còn tôi không khóc, cũng không làm loạn. Chỉ mỉm cười khẽ khàng: “Được thôi!”

Cạm Bẫy Tình Yêu

Cạm Bẫy Tình Yêu Tôi là nữ phụ trong một câu chuyện thanh xuân vườn trường, một hồ ly tinh ngực lớn nhưng não nhỏ. Bình thường, tôi chỉ thích làm hai việc: quyến rũ nam chính và hãm hại nữ chính. Nhưng đáng tiếc, cả hai việc ấy tôi đều không làm thành công. Cuối cùng, tôi bị lộ bộ mặt thật và nhục nhã bị đuổi học. Để ngăn cản kịch bản đó xảy ra, tôi lập tức tìm một chỗ dựa khác, tránh xa nam chính như tránh rắn rết. Thế nhưng, nam chính, người vốn luôn mang dáng vẻ cao ngạo thanh tao trong nguyên tác, lại phát điên mà dồn tôi vào góc tường. Tay anh ta siết chặt lấy eo tôi, vạt váy đồng phục của tôi bị nhàu nát. Giọng anh ta trầm thấp, mang theo sự mê hoặc và một chút điên cuồng khó nhận ra: “Tô Tô, chẳng phải em đã từng nói… em thích tôi nhất sao?”

Vỡ Rồi

Vỡ Rồi Năm lớp 12, hoa khôi của trường – Song Thư Dao – từng mượn tôi một khoản tiền để đi khám bệnh, còn dặn tôi đừng kể với bất kỳ ai. Kết quả, cô ta dùng số tiền đó để đi phá thai. Vì mất máu quá nhiều, cô ta chết ngay trên bàn mổ của một phòng khám nhỏ. Nhiều năm sau, Lục Cảnh Niên – nam thần học giỏi lạnh lùng – điên cuồng theo đuổi và cầu hôn tôi. Cho đến khi tôi mang thai tám tháng, hắn nhốt tôi trong tầng hầm ở ngoại ô. Mổ sống bụng tôi rồi lạnh giọng nói: “Đây là thứ cô nợ Dao Dao và con của chúng tôi.” Thì ra trước khi chết, Song Thư Dao từng nắm tay hắn, cầu xin hắn đừng trách tôi. Hắn tin chắc rằng tôi cố ý hại chết người con gái hắn yêu và đứa con trong bụng cô ta. Hôm đó, tôi chết dưới dao của Lục Cảnh Niên, không nhắm nổi mắt. Mang theo nỗi hận thấu trời, tôi quay về đúng cái ngày Song Thư Dao tìm tôi mượn tiền.

HẸN HÒ VỚI NAM THẦN DỄ VẬY SAO

Lần đầu tôi gặp Cố Hành, là lúc tôi học trung học.Anh là nhân vật nổi bật của trường, còn tôi chỉ là một trong những nữ sinh thầm thương trộm nhớ anh.Lên đại học, tôi và anh học chung một trường.Nghe nói anh thay bạn gái như thay áo, là một kẻ nổi tiếng phóng túng trong giới.Nhưng bởi vì một lần nói đùa, anh đã trở thành bạn trai của tôi.Mọi người xung quanh cười đùa cá cược: “Cô gái ngoan ngoãn này, xem lần này anh Hành sẽ chơi được bao lâu rồi chán?”Nhưng vào một đêm khuya, tôi vừa khóc vừa đánh Cố Hành.Còn anh thì ôm chặt eo tôi, dịu giọng: “Tùy em đánh, tất cả đều là lỗi của tôi, chỉ cần em đừng mặc kệ tôi là được.”

VÌ CẢ THỂ GIỚI LÀ EM

Tôi là một nữ sinh viên nghèo, nhưng lại trở thành người bên gối của đại gia Bắc Kinh, Thẩm Ngôn Nhượng.Ai cũng ngưỡng mộ tôi, nhưng không ai biết, thực ra cách tôi và Thẩm Ngôn Nhượng đối xử với nhau rất đơn giản—“Khách sạn 2101.”“Đến ngay.”“Nhà tôi.”“Đến ngay.”…Ngoài ra, chẳng còn gì khác.Tối nay, sau một trận cuồng nhiệt, anh ấy bỗng hỏi tôi: “Có biết Ứng Khê không?”“Bạn cùng lớp của tôi, sao vậy?”“Đưa WeChat của cô ấy cho tôi,” Thẩm Ngôn Nhượng ngậm điếu thuốc, giọng hờ hững, “Tôi muốn theo đuổi cô ấy.”

ẢNH ĐẾ NHÀ TÔI GHEN RỒI

Tham gia chương trình tạp kỹ gây sốc đang hot, tôi được yêu cầu bày tỏ tình cảm với người khác trên WeChat trong lúc phát sóng công khai. Mười giây sau, ảnh đế tức giận gọi video đến.“Đồ vô lương tâm này, em định bày tỏ tình cảm với ai vậy, anh và con trai em không phải là đối tượng bày tỏ sao? Em là đồ con gái hư hỏng!”Tối hôm đó, Weibo sập.Cả mạng đều biết tôi và ảnh đế đã có con.

THÍCH EM CHƯA DÁM THỔ LỘ

Trong buổi tụ họp, bạn hỏi tôi thích kiểu con trai nào.Để che giấu sự “đen tối” trong lòng dành cho anh chàng cao lãnh như hoa kia, tôi bất đắc dĩ đáp:“Thích kiểu sói hoang vừa ngầu vừa chất, tốt nhất là có hình xăm.”Ai ngờ ngày hôm sau, tôi thấy Giang Sướng – người luôn lạnh lùng và kiêu ngạo – bước vào một tiệm xăm.Khi bước ra, trên cánh tay anh ấy xuất hiện một hình xăm… Peppa Pig.

SUỐT BA NĂM THEO ĐUỔI SAI NGƯỜI

【Chính văn】Tôi theo đuổi Lục Diễn suốt ba năm, vậy mà anh ấy lại chuẩn bị đính hôn với bạch nguyệt quang của mình.Tôi khóc lóc, làm ầm lên, định giả vờ tự sát để níu kéo, ai ngờ lực không kiểm soát được, thành ra chết thật.Khi sống lại, tôi thấy mình đang ở tiệc sinh nhật của Lục Diễn, kẻ thù không đội trời chung thì đang lạnh lùng nhìn tôi.Nhưng anh ta không biết, tôi giờ đây lại có thể nghe được tiếng lòng của anh ta.【Làm sao đây, cô ấy nhìn qua rồi, mình có nên bắt chuyện không?】【Cố Thi – cái đồ mù mắt, Lục Diễn thì có gì đáng để đeo bám? Mình kém chỗ nào chứ?】【Nếu cô ấy tới bắt chuyện, mình có nên giả bộ lạnh lùng một chút không?】【Không thèm để ý à? Đồ vô lương tâm, hôm qua mới tiêu tiền của mình xong.】【Không sao, chắc là tiêu chưa đủ, lần sau tiêu tiếp.】

Vợ Chồng Sát Thủ

Vợ Chồng Sát Thủ Tôi là một sát thủ. Nhưng người chồng dịu dàng và ngọt ngào của tôi thì chẳng biết gì cả. Anh ấy đến con gà còn không dám giết, mở hộp đồ hộp cũng phải nhờ tôi giúp. Cho đến một ngày, khi đang thực hiện nhiệm vụ tại sòng bạc lớn nhất thành phố L, tôi chạm trán với sát thủ huyền thoại – Orbit. Ánh mắt sau chiếc mặt nạ của hắn lạnh lẽo như băng, khẩu Glock trong tay nhắm thẳng vào trán tôi. Nhưng tại sao, trên cổ hắn lại đeo chiếc nhẫn cưới tôi tặng… chồng mình?!

Phụ Nữ Hà Tất Làm Khổ Phụ Nữ

Phụ Nữ Hà Tất Làm Khổ Phụ Nữ Bạn gái hiện tại của bạn trai cũ vừa vào làm ở phòng tài vụ, lập tức nhắm thẳng vào tôi mà gây sự. Báo cáo chi phí của tôi thì nửa năm chưa duyệt, lúc thì viện cớ hóa đơn không hợp lệ, lúc thì kiếm chuyện hành hạ đủ đường. Tôi tìm cô ta nói lý, bảo đừng có mà chơi cái trò đấu đá nữ nhi. Cô ta trả lời mặt tỉnh bơ: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đang làm đúng quy trình thôi.” Đến gần ngày khóa sổ, cô ta lại quăng cho tôi một khoản công tác phí lớn, nói hóa đơn chưa kiểm tra nên không được duyệt. Nhưng rõ ràng việc đó là trách nhiệm của phòng tài vụ. Tôi nén giận làm thay phần của cô ta, tra xong hóa đơn đưa lại, thì cô ta lại lạnh lùng nói: “Phải xếp hàng, tháng sau quay lại.” Tháng sau? Tháng sau là khóa sổ rồi, hóa đơn không được duyệt sẽ mặc định vô hiệu. Tôi cười nhạt: Được thôi, không duyệt thì thôi. Dù sao cái đơn này cũng là lãnh đạo nhờ tôi làm hộ mà.

ĐƯỜNG ĐƯỜNG KỲ BẠCH

Giang Kỳ Bạch biết tôi sắp đi xem mắt, là người đầu tiên bị tổn thương.“Ngủ cũng ngủ rồi, mẹ cũng gọi rồi.“Bây giờ em còn đi xem mắt, vậy anh là gì đây?“Thật sự thành con trai em rồi à?”