Hiện đại

Yêu Lại Từ Đầu Khi Lương Ký Hàn hiểu lầm tôi khiến Bạch Nguyệt Quang của hắn bị sảy thai, hắn nhất quyết đòi ly hôn. Một năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại, hắn bị tai nạn xe, gãy cả hai chân. Bạch Nguyệt Quang cũng đã rời xa hắn. Hắn nheo mắt, cười nhạt đầy chế giễu: “Thế nào? Muốn xem tôi có hối hận khi ép cô ly hôn không à?” Ngày đó, hắn đã nói hắn không bao giờ hối hận. Nhưng rồi sau này, trong căn nhà gỗ nhỏ bị bão tuyết vây kín, khi cả hai cùng quấn chung một chiếc chăn, hắn nắm lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Tôi biết, chuyện cô ấy sảy thai không liên quan gì đến em.” Rồi sau nữa, hắn đứng dậy được, Bạch Nguyệt Quang quay lại bên hắn. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, hắn giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói run rẩy: “Là em khiến tôi yêu lại em một lần nữa. Em dám đi thử xem…”

Ngày Anh Không Còn Yêu Em Hạ Nam Phong bị mất ngủ nặng, mỗi đêm đều phải đeo tai nghe, nghe nhạc nhẹ trong đó để ru ngủ. Cho đến một hôm, tôi thấy anh đã ngủ rồi, nên cũng tò mò muốn thử xem âm nhạc gì giúp anh dễ ngủ đến vậy. Nhưng khi tôi vừa đeo tai nghe lên, trong đó lại vang lên giọng nói của thư ký Hạ Nam Phong: “Giám đốc Hạ, anh ngủ rồi sao?” “Vậy để em kể cho anh một câu chuyện mới nữa nhé.” “Đáng ghét thật đấy, ngày nào cũng bắt người ta kể chuyện ru anh ngủ, giọng em cũng sắp khàn luôn rồi, mai anh nhất định phải đền bù cho em đó.”

Năm ấy, tình yêu của chúng tôi trong sáng nhất, nhưng tôi lại đột ngột rời đi mà không nói một lời.Năm năm sau gặp lại, anh xuất hiện tại buổi đấu giá, tay trong tay cùng bạn gái.Anh ra giá cao, mua đi sợi dây chuyền mà tôi coi như báu vật.Mọi người xôn xao bàn tán:“Tổng giám đốc Cố đúng là chịu chi vì người đẹp, cô Tô thật có phúc!”Cố Dịch Thần khẽ nâng mắt, thản nhiên nói:“Chút tiền lẻ thôi, chỉ là chơi đùa.”Nhưng khi ánh mắt anh chạm vào tôi, nụ cười bên môi bỗng vụt tắt.Anh đứng dậy, chậm rãi bước tới giữa bao ánh nhìn chăm chú.Tôi hoảng loạn, quay người muốn chạy.Nhưng chưa kịp bước đi, con đường trước mặt đã bị bóng dáng cao lớn của anh chắn mất.“Em còn dám xuất hiện?”Ánh mắt anh sắc lạnh, giọng nói đầy mỉa mai:“Thời buổi này, ngay cả kẻ giết người cũng có thể ngang nhiên đi lại thế này sao?”

Người Mẹ Giả Của Tôi Khi Giang Nồng đến nhà tôi, mẹ đã chia đôi tình yêu của mình. Giang Nồng được phần lớn, còn tôi chỉ có một phần nhỏ. “Con còn có bố, nhưng Tiểu Nồng chẳng còn ai cả.” Vì vậy, việc mẹ thiên vị cậu ta là điều hiển nhiên. Sau này, tôi không cần mẹ nữa. Tôi không giống mẹ mình, tình yêu của tôi không thể chia nhỏ. Tôi dành toàn bộ tình yêu của mình cho mẹ mới.

Con Quỷ Nghèo Lịch sử trò chuyện giữa tôi và bố đã bị rò rỉ ra ngoài. [Tháng này bố có chút khó khăn, chỉ có thể cho con tầm 100 tiền sinh hoạt phí.] [Không sao đâu bố, vẫn có thể sống sót được.] Trong chốc lát, tôi liền trở thành con quỷ nghèo được cả trường biết đến, đối tượng mập mờ của tôi lập tức xóa tôi ra khỏi danh sách bạn bè. Tôi:”……”. Chẳng lẽ 100 mà bố tôi nói có thể không phải là 100 tệ mà ngược lại là 100 vạn tệ (~3,5 tỷ) à?.

Chỉ trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết! Tôi có ba người bạn trai, mỗi người đều cho rằng tôi yêu bọn họ như mạng. “Cô thay cô ấy ngồi tù nhé, sau khi cô ra tù tôi sẽ lấy cô.” Cố Tây Châu nhìn tôi với ánh mắt không chút dao động. Tôi thoải mái đồng ý, và tìm đến người bạn trai số 2, Thẩm Minh, một người đàn ông quyền lực ở thành phố A. “Chỉ cần anh đồng ý cứu tôi ra khỏi tù, thì tôi sẽ ly hôn với anh.” Trầm Minh cười lạnh, bóp cằm tôi, “Tốt nhất cô đừng lừa dối tôi.” Sau khi ký đơn ly hôn, tôi đến gặp người bạn trai số 3 Giang Dã và nói: “A Dã, em ly hôn rồi, chúng ta ở bên nhau nhé!” Trong mắt anh hiện lên tia lạnh lùng, tràn đầy khinh thường nói, “ Cô thật sự cho rằng tôi sẽ lấy cô?”

Yêu Thầm Thầy Châu Tôi kết hôn chớp nhoáng với một giảng viên đại học. Nửa tháng sau khi kết hôn, không chịu nổi sự lạnh nhạt của anh ta, tôi hối hận rồi. Cắn răng đề nghị ly hôn: “Tôi cảm thấy… chúng ta không hợp…” Anh ta lại lạnh mặt, ép tôi xuống dưới thân, giọng khàn khàn: “Chưa thử mà đã biết không hợp sao?”

Gần đây, anh ngốc được tôi nhặt về ngày càng bám lấy tôi, có lúc còn ôm tôi gọi: “Vợ ơi!”Tôi không chịu nổi, đẩy anh ấy ra: “Tôi không phải là vợ của anh!”Anh ngốc bị dọa sợ, mắt ngấn lệ, lông mi chớp chớp, giọng ấm ức nhỏ xíu: “Vợ ơi…”Tôi mềm lòng trong chốc lát: “Thôi được rồi, gọi gì cũng được.”Dù sao thì anh ấy cũng chẳng hiểu gì.Cho đến một tháng sau, tôi nhìn thấy thông báo tìm người của một gia đình nổi tiếng trong giới thượng lưu Bắc Kinh.Chẳng phải người họ tìm trông giống y hệt anh ngốc ở nhà tôi sao?!Đêm đó, người đàn ông đã khôi phục trí nhớ từ lâu đặt đầu lên cổ tôi, thì thầm với giọng nguy hiểm mà ung dung: “Vợ à, bị em phát hiện rồi…”

Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Bị Xóa Sổ Khi Tiêu Trí để cô thư ký mới ngồi vào ghế phụ, trước mắt tôi lập tức hiện lên một loạt bình luận: “Cuối cùng nữ chính cũng xuất hiện rồi, nữ phụ độc ác bao giờ mới cút đi vậy, phát chán!” “Chỉ muốn xem nam chính cấm dục và nữ chính yêu nhau ngọt ngào, bà già kia biến đi cho khuất mắt!” Tôi giả vờ không thấy gì, thậm chí còn rộng lượng để mặc Tiêu Trí sắp xếp chỗ ở cho cô gái kia trong biệt thự, chữa bệnh cho bà ngoại cô ta, thu xếp mọi thứ ổn thỏa. Không ai biết… tôi đang mang thai. Đàn ông không phải thứ không thể thiếu. So với việc phát điên, tìm nữ chính gây sự rồi cuối cùng bị thiêu sống cho đến ch .t, thì giữ lại con, để nó mang họ tôi và trở thành người thừa kế hợp pháp, chẳng phải thơm hơn à?

Cuộc Đời Tôi Không Do Anh Quyết Định Ai mà ngờ được, tôi có thể sống lại, trở về một tuần trước cái đêm Tăng Dịch Thành tỏ tình với mối tình đầu của anh ta. Còn vào cái đêm họ tái hợp, yêu đương mặn nồng, tôi lại ch/ế/t trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo.

Phá Mộng Tình Thâm Kiếp trước, tôi ngã trong biển lửa cuồn cuộn, chồng và con trai không những không cứu, mà còn đóng sập cửa sổ thoát hiểm. Khi tôi hấp hối, người chồng mà tôi từng yêu thương suốt bao năm lạnh lùng nói: “Không ngờ là anh phóng hỏa đúng không? Anh chịu đủ rồi, không muốn làm kẻ ăn bám nữa!” Nhưng rõ ràng ngay từ đầu, là anh ta quỳ gối cầu xin ba tôi để cưới tôi. Con trai – Lý Tiểu Thiên thì nhổ nước bọt vào tôi: “Bà không phải mẹ tôi! Tôi không cần một người mẹ suốt ngày kiểm soát như bà! Mẹ ruột của tôi tốt hơn bà nhiều!” Tôi chẳng qua chỉ dạy nó cách làm người, những điều cơ bản về đạo đức và cách cư xử. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ba tháng sau khi sinh con. Lúc bà mẹ chồng làm lạc mất đứa bé, lần này… tôi không còn lao ra ngoài giữa trời mưa đi tìm nữa.

Sau khi xuyên sách, tôi đã thành công cứu sống nhân vật phản diện tâm cơ đáng lẽ phải chết vì nữ chính, tên là Giang Nghiễn.Anh ta bắt đầu theo đuổi tôi mãnh liệt.Vì anh ta, tôi đã quyết định ở lại thế giới này, kết hôn và sinh con.Ngày tôi sinh con, tôi lâm vào cảnh hiểm nguy cận kề cái chết, nhưng anh ta lại không xuất hiện.Chỉ đến lúc đó tôi mới biết, anh ta hận tôi vì đã ngăn cản anh ta hy sinh vì nữ chính, và cho rằng tôi đã làm anh ta lỡ mất cơ hội ở bên nữ chính.Anh ta điên cuồng trả thù tôi, thậm chí cả đứa con trai tôi nuôi dưỡng cũng nhận người khác làm mẹ.Tôi không khóc, không la hét, chỉ lặng lẽ đếm ngược từng ngày để rời đi.Ba năm sau khi tôi trở về thế giới ban đầu, hệ thống đã ngủ quên từ lâu lại một lần nữa tìm đến tôi.“Nếu chồng trong sách của cô và con cô muốn gặp cô lần cuối thì sao?”

Nghịch Lý Của Nạn Nhân Tòa nhà nghệ thuật bốc cháy lớn, rõ ràng tôi có thể tự mình thoát thân, nhưng lại bị người bạn diễn nam cưỡng ép bế kiểu công chúa. Hắn giả vờ như đang cứu tôi. Nhưng khi sắp thoát ra ngoài, hắn cố tình đẩy tôi xuống cầu thang, khiến cột sống tôi gãy, phải nằm liệt giường suốt đời. Sau đó, hắn còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: “Tôi có lòng tốt muốn cứu cô ấy, nhưng chính cô ấy vùng vẫy nên mới xảy ra tai nạn.” “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” Chỉ như vậy, hắn từ kẻ gây hại trở thành nạn nhân, thu về hàng loạt sự thương cảm và thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Còn tôi, bị mang tiếng là kẻ “vô ơn báo oán”, kéo lê cơ thể tàn tật, khó khăn bò lên tòa nhà cao tầng để tự tử. Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại trở về ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. Lần này, tôi đã sớm hơn một bước đẩy hắn xuống cầu thang…

Tình Yêu Không Tha Thứ Tình cờ nghe thấy âm thanh ái muội phát ra từ phòng vị hôn phu.“Anh, anh chỉ yêu em thôi, đúng không?”Thẩm Tuấn thở dốc, giọng đầy kìm nén.“Anh chỉ yêu em. Đợi cô ta sinh con xong, anh sẽ xử lý cô ta.”Giọng cô gái dịu dàng nhưng nguy hiểm đến rợn người.“Anh à, hãy ở lại địa ngục với em mãi mãi đi.”Thì ra, hắn đã sớm lén lút qua lại với cô em gái nuôi ít nói, trầm lặng suốt nhiều năm.Hắn chìm đắm trong thứ tình cảm bệnh hoạn, sai trái đó, không cách nào thoát ra được.Tôi khẽ nhếch môi, lặng lẽ quay đi.Bọn họ muốn ôm nhau trong bóng tối? Tôi sẽ khiến Thẩm Tuấn phải nhìn thấy ánh sáng.Nếu hắn từng thật sự được yêu thương, từng trải qua tình thân, tình bạn, tình yêu đúng nghĩa, từng nhìn thấy thế giới rộng lớn ngoài kia…Liệu hắn còn có thể chấp nhận sống mãi trong góc tối ẩm mốc ấy không?Tôi rất mong chờ.

Lớp 12, lớp 5 có một học sinh mới chuyển đến, vừa ngầu vừa đẹp trai, lại cao lạnh. Tiếc rằng học sinh mới này chỉ xoay quanh người bạn cùng bàn của mình:“Huynh, bài này làm thế nào?”“Huynh, huynh muốn vào đại học nào?”“Huynh, sao mặt huynh đỏ thế?”

Anh hàng xóm đẹp trai mở một tiệm đồ ăn vặt cho mèo.Vì biết nói tiếng mèo, anh ấy rất được mèo nhà tôi yêu thích.Mỗi lần đi mua đồ, hai người họ lại líu lo tám chuyện cả buổi.Anh hàng xóm thỉnh thoảng còn lén liếc nhìn tôi, mặt đỏ bừng, rồi âm thầm giảm giá 50% cho tôi.Tôi thì chẳng hiểu tiếng mèo, mặt đầy ngơ ngác.Cho đến khi tôi mua một cái máy dịch tiếng mèo, tôi mới hiểu được bọn họ đang nói gì.Mèo: “Vẫn như cũ, giảm giá 50% nha!”Anh hàng xóm khó xử: “Không… không được đâu, cứ thế này anh lỗ mất!”Mèo giả vờ thở dài: “Vốn dĩ còn định khen hôm nay mẹ tôi mặc cái váy ren đó, anh biết không? Có chút viền hoa, màu hồng hồng…”Mặt anh hàng xóm lập tức đỏ bừng: “Đừng… đừng nói nữa, 50% thì 50%!”Khoan đã, hóa ra giảm giá là vì chuyện này à!?

Chồng Nói Anh Và Tiểu Tam Là Chân Ái Kết hôn ba năm, chồng tôi ngoại tình hai năm. Anh ta nói với tôi: “Anh và Tiểu Ngọc là tình yêu đích thực, em hãy tác thành cho bọn anh đi.” Vậy nên, tôi tác thành cho anh ta. Nhà, xe, công ty mà tôi tặng cho anh, tôi lần lượt lấy lại từng thứ một.

Chết Mày Chưa? Cho Mày Chừa Con bé con nuôi của tôi đậu đại học xong thì ba mẹ ruột của nó mò đến, đòi nhận lại con. Tôi ngăn cản, nhưng nó vẫn lén lút đi nhận. Cuối cùng, vì ba mẹ ruột, nó bày trò giết tôi. Nên, khi sống lại lần nữa, tôi lập tức trả nó về cho ba mẹ ruột. Kết quả, mới về đó được vài ngày, nó đã hối hận. Vì ba mẹ ruột đến tiền học đại học cũng không muốn bỏ ra cho nó. Vậy nên, nó cầu xin tôi nhận lại. Tôi cười khẩy: “Chỗ tôi không phải bãi rác tái chế.”

Diễn viên nổi tiếng Lục Minh Chạc đăng tin: 【Một lát nữa tôi sẽ đi tỏ tình, nếu thành công sẽ đổi tên thành “Thỏ con ngoan ngoãn”, nếu thất bại sẽ đổi thành “Thỏ con không ngoan”.】Mười phút sau, anh ấy đã đổi tên thành: 【Ngoan thì làm ơn giết thỏ đi.】Cả mạng xã hội im lặng.Tôi trốn trong nhà vệ sinh, nhìn tin nhắn mà anh ấy đã gửi cho tôi mười phút trước: 【Duẫn Duẫn, mình hẹn hò nhé?】Tôi run rẩy.