Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

CÓ CÂU TRUYỆN NGỌT NÀO ĐÁNG ĐỌC KHÔNG

Tôi và em gái đã cố gắng hết sức để quấn lấy Châu Lễ suốt một năm trời, trong giới ai cũng đặt cược, đoán xem Châu Lễ sẽ cưới chị hay cưới em.Tôi thắng rồi, nhưng bạch nguyệt quang trong lòng anh ấy lại quay về.

TRI HẠ VỌNG CHÂU

Ba năm sau khi trở thành “chim hoàng yến” của thái tử gia trứ danh ở giới thượng lưu Bắc Kinh, tôi phát hiện mình mang thai.Người ta nói thái tử gia cao ngạo, lạnh lùng, không bao giờ dung túng một “chim hoàng yến” mang theo đứa trẻ.Vì thế, tôi vội vàng thu dọn mọi thứ, ôm bụng bỏ trốn ngay trong đêm.Anh ta điên cuồng lật tung cả kinh thành, nhưng không tìm được tôi.Khi buộc phải quay lại quê hương, thái tử gia bỗng xuất hiện trước mặt tôi.Anh bóp chặt cổ tôi, lạnh giọng hỏi: “Hứa Tri Hạ, cô còn biết đường quay về sao?”Con gái tôi vui vẻ chạy đến ôm chặt lấy chân anh:“Mẹ ơi, đây chính là bố mà con đã tự tìm cho mình!”Con gái ngoan của mẹ, sao con lại mang bố ruột của mình về đây thế này?

TRÈO LÊN GIƯỜNG CỦA CHÚ NHỎ RỒI BỎ CHẠY

Lễ trưởng thành năm ấy, tôi đã chuốc say chú nhỏ rồi ngủ cùng anh ấy.Sau đó, tôi vội vã kéo váy bỏ trốn ra nước ngoài ngay trong đêm.Bốn năm sau, tôi quay về.Trong bữa tiệc gia đình, chú nhỏ vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên, dáng vẻ cao cao tại thượng của một bậc trưởng bối.Nhưng đêm đó, tôi lại bị anh nhốt trên giường.Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng siết chặt lấy cằm tôi:“Đã thích chạy như vậy, thì cứ nhốt lại, để em không bao giờ trốn được nữa.”

Bạch Nguyệt Quang Năm 65 Tuổi Đổ Bệnh

Bạch Nguyệt Quang Năm 65 Tuổi Đổ Bệnh Năm 65 tuổi, Tần Chiết An đón mối tình đầu Bạch Nguyệt Quang của ông ấy về nhà, bởi vì bà ấy mắc bệnh Alzheimer. Bà quên hết tất cả, chỉ còn nhớ mình từng yêu Tần Chiết An. Và rồi, bà ấy trở thành công chúa nhỏ trong ngôi nhà này. Còn tôi. Chăm sóc Tần Chiết An. Chăm sóc con trai, chăm sóc cháu nội. Và chăm sóc luôn cả mối tình đầu mắc bệnh của chồng. Cho đến khi tôi làm đổ một nồi súp bò. Tôi ly hôn.

Phát Hiện Chồng Ngoại Tình Với Cô Hàng Xóm

Phát Hiện Chồng Ngoại Tình Với Cô Hàng Xóm Khi chồng tôi trở về nhà sau ca làm khuya, tôi phát hiện trong quần lót của anh ấy có một sợi tóc dài màu vàng. Mà tôi thì tóc ngắn, màu đen. Vậy… tóc đó là của ai? Tôi không nói gì. Nhưng tôi bắt đầu âm thầm thu thập bằng chứng anh ấy ngoại tình. Đến thời điểm mấu chốt, anh ấy kiếm cớ nói phải đi công tác, rồi bặt vô âm tín suốt một tháng. Một tháng sau, khu chung cư có buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy. Trên lầu có đôi nam nữ chạy ra khỏi phòng trong tình trạng “thiếu vải”. Bạn thân tôi trố mắt: “Chẳng phải đó là chồng mày sao?” Tôi gật đầu: “Tao biết chứ.” Buổi diễn tập phòng cháy đó… là do tôi chủ động đề xuất.

Làm Tra Nam Đừng Mơ Có Hậu Duệ

Làm Tra Nam Đừng Mơ Có Hậu Duệ Tôi muốn đặt gói ở cữ 42 ngày tại trung tâm chăm sóc sau sinh, nhưng chồng tôi, Giang Minh, sống ch.t không đồng ý. “Cô mang thai tốn của tôi bao nhiêu tiền rồi, giờ còn được voi đòi tiên, muốn 42 ngày không phải làm gì à?” “Đẻ một đứa con thì ghê gớm lắm sao? Chó cái đẻ con còn tiện tay một cái là xong chuyện, cô sao mà làm quá lên thế hả?!” Tôi cắn răng không nhượng bộ, nhất định phải đặt gói 42 ngày. Tối đó, Giang Minh—người trước giờ luôn bật đèn khi làm chuyện ấy—lần đầu tiên tắt đèn. Tôi thấy có gì đó không ổn, liền đẩy mạnh người đàn ông đang thở dốc trên người tôi rồi vội vã bỏ chạy ra ngoài. Giang Minh khóa trái cửa, đứng bên ngoài cười lạnh: “Không phải cô muốn hưởng thụ bằng cách tiêu nhiều tiền hơn sao?” “Vậy thì tự đi mà kiếm số tiền đó đi.” Lời hắn như một gáo nước lạnh dội thẳng vào tim tôi. Cuối cùng tôi cũng tỉnh ngộ: mình đã cưới phải một con quỷ. Là tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, đến mức khiến Giang Minh quên mất, tôi vốn cũng là một con quỷ.

Để Tớ Yêu Cậu

Để Tớ Yêu Cậu Buổi học tối hôm đó, bạn nữ ngồi trước tôi đứng dậy đi lấy nước. Trở về chưa bao lâu, cốc nước trên tay cô ấy rơi xuống đất. Không ai ngờ rằng, ba giây sau, cô ấy lại nhảy thẳng ra ngoài cửa sổ.

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi Tôi đã ở bên Thẩm Yến suốt mười năm. Trong ngày cưới của chúng tôi, ngay giữa buổi lễ, anh nhận được một cuộc điện thoại rồi bỏ mặc tôi đứng đó, rời đi không chút do dự. Tôi giật lấy chiếc máy ảnh polaroid từ tay phù dâu, chụp một bức ảnh của người đàn ông đẹp trai nhất trong đám khách mời, rồi dán nó đè lên khuôn mặt của Thẩm Yến trong ảnh cưới. Quay người lại, tôi hỏi anh ta: “Cưới không?” Người đàn ông hơi nheo mắt, giọng trầm thấp: “Cưới.”

MÈO TÌM NGƯỜI YÊU VỀ CHO TÔI

Tôi và một con mèo nhỏ trở thành bạn.Tôi đưa nó về nhà, nó phá nát một nửa căn phòng của tôi.Tôi mua đồ ăn đóng hộp cho nó, nó mang về gián chết với chuột khiến tôi chết lặngTôi thất tình, khóc lóc sụp đổ, nó đứng sau lưng phán một câu: “Cái đầu óc yêu đương này hết cứu nổi rồi.”Cho đến một ngày, nó cắn ống quần một người đàn ông, kéo đến trước mặt tôi.“Này, tôi mới nhặt được một người lang thang, cô có muốn nhận nuôi không?”

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi Trước khi cưới, chị tôi mang thai ngoài ý muốn nhưng lại lừa tôi rằng mình không thể sinh con. Chị khóc lóc van xin, kéo tôi cùng đi đến trại trẻ mồ côi để nhận con nuôi. Vì chị, tôi gật đầu đồng ý. Nhưng không ngờ, chị lại âm thầm đưa chính con ruột của mình vào trại trẻ, rồi để tôi nhận nuôi thay. Tôi nuôi dưỡng đứa bé ấy như con ruột, dạy dỗ từng li từng tí, xem nó là tất cả. Lớn lên, nó thành công rực rỡ, nhưng lại lạnh lùng đẩy tôi từ tầng cao xuống. “Mẹ à, mẹ thật lợi hại, bây giờ tài sản của dì đều là của con rồi.” Nhìn đứa con trai cười ngạo nghễ, cùng gương mặt mãn nguyện của chị gái, tôi uất nghẹn mà nhắm mắt xuôi tay. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày đi đến trại trẻ. Lần này, trước cảnh tượng quen thuộc, tôi thu tay lại giữa chừng, ánh mắt chuyển sang cô bé từng bị chị gái dắt về rồi hành hạ đủ đường ở kiếp trước. “Bé ngoan, theo dì đi nhé. Từ nay dì chính là mẹ của con.”

Em Gái Tâm Cơ

Em Gái Tâm Cơ Tôi vô tình thấy một bài đăng xin lời khuyên trên mạng, một cô em gái yêu anh rể mình, đang tìm cách để khiến anh ấy chấp nhận tình cảm của cô. Tôi tiện tay đưa bài đó cho chồng mình là Hạ Dương xem. Anh lặng lẽ đọc xong, nhìn tôi một cái rồi nói: “Em không nhận ra à… người đăng bài đó là em gái em đấy.”

Quán Cà Phê Của Vợ Cũ

Quán Cà Phê Của Vợ Cũ Điều tuyệt vọng nhất mà bạn từng trải qua là gì? Ba năm trước, tôi bị chồng cũ và người bạn thân nhất của mình liên thủ đưa vào tù. Trên tòa, người chồng mà tôi từng yêu sâu đậm, Chương Trình, lại “đại nghĩa diệt thân”, đứng ra làm chứng chống lại tôi về một tội danh mà tôi chưa từng phạm phải. Còn cô bạn thân nhất của tôi, Trần Linh Linh, nước mắt lưng tròng, “đau lòng” tố cáo tôi với những tội danh không hề có thật. Cấp trên trực tiếp của tôi thì chọn cách giữ mình trong sạch, phủi sạch trách nhiệm, rũ bỏ tôi hoàn toàn. Tôi từ không hiểu, đến phẫn nộ, rồi tuyệt vọng. Hóa ra, tôi đã từng bước từng bước một, rơi vào cái bẫy mà Chương Trình và Trần Linh Linh đã giăng sẵn. Chuỗi bằng chứng vô cùng chặt chẽ. Dù rằng tài liệu dùng làm chứng cứ là do Trần Linh Linh đưa cho tôi, nhưng không ai có thể chứng minh điều đó. Dù rằng số tiền công quỹ bị biển thủ đã dùng để mua túi Hermès, một món quà mà Chương Trình tặng tôi, nhưng cũng chẳng ai có thể chứng minh. Tất cả bằng chứng đều hướng về tôi. “Tòa tuyên án: Bị cáo Thẩm Tiểu Ngọc phạm tội tham ô công quỹ… phạt tù có thời hạn, ba năm tám tháng…” Tôi siết chặt móng tay vào da thịt, gần như nghiến răng nghiến lợi mà hét lên: “Tôi không phục! Tôi muốn kháng cáo!”

QUAY LẠI THỜI GIAN ĐỂ YÊU ANH

Khi máy bay gặp nạn, mọi người đều khóc lóc gửi tin nhắn cuối cùng cho người họ yêu nhất.Tôi mở khung chat của kẻ thù không đội trời chung và gõ hết sức hăng hái:“Đầu nhà anh chắc chỉ có hai cái lỗ mũi nên mới mù đến mức không nhận ra là tôi thích anh à?Lần trước giả vờ say để anh chủ động mà anh không làm gì, đáng đời! Hối hận cũng vô ích rồi nhé.”“Chị đây sắp được làm lại cuộc đời rồi—”

XUYÊN THÀNH VỢ CŨ CỦA TỔNG TÀI

Tôi xuyên không vào tiểu thuyết tổng tài sau khi bị tai nạn giao thông, trở thành người vợ cũ rắc rối của đại lão.Nghĩ đến kết cục thảm hại của nhân vật gốc, tôi nhanh chóng ký tên mình vào đơn ly hôn.Khuôn mặt của tổng tài, đen lại.“Tống Hân, em đã suy nghĩ kỹ chưa?”Tôi thở dài một cái, ôm chặt lấy đống tiền bồi thường.Đùa à, tiền bồi thường ly hôn khổng lồ, tôi sẽ không trả lại một đồng nào đâu!

Hối Hận Muộn Màng

Hối Hận Muộn Màng Năm thứ 15 cuộc hôn nhân DINK*, chồng tôi có con riêng bên ngoài, và không chỉ một đứa. Người phụ nữ kia không vội vàng tranh đoạt vị trí. Cô ta tính toán rất giỏi, dù sao tôi cũng không có con, mà con riêng của cô ta theo luật pháp vẫn có quyền thừa kế hợp pháp. Cô ta không cần lên làm chính thất, con cái của cô ta sau này vẫn có thể thừa kế khối tài sản mà vợ chồng tôi đã vất vả gây dựng cả nửa đời. Vì điều này, tôi suy nghĩ rất lâu. Ly hôn, tôi có thể lấy đi phần lớn tài sản, nhưng phần còn lại vẫn đủ để họ sống thoải mái mấy đời. Thế thì quá rẻ cho họ rồi. Nếu đã như vậy, chi bằng để phá sản. Dù sao tôi cũng chỉ có một mình, không đến mức chết đói. Tôi muốn xem, sau khi phá sản, họ sẽ nuôi con riêng như thế nào? * “Năm thứ 15 của cuộc hôn nhân DINK” nghĩa là hai người đã sống với nhau trong 15 năm theo kiểu hôn nhân không sinh con.

Kiếp Này Không Làm Kẻ Dự Bị

Kiếp Này Không Làm Kẻ Dự Bị Kiếp này, tôi cố tình tránh xa mọi mối liên hệ với Lục Thừa Xuyên. Anh ta cứ việc đi thương tiếc vợ con của người bạn đã khuất. Còn tôi, tôi sẽ chăm sóc chiến hữu đã mất vợ của anh ta. Tôi đi theo con đường của anh, nhưng anh ta lại là người khóc. “Giang Vi, em đã kết hôn rồi, em có biết không?” Tôi bật cười, giọng điệu thản nhiên. “Ồ, hóa ra anh cũng biết đấy à.”

TÔI QUAY TRỞ VỀ 10 NĂM TRƯỚC

Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.

NGƯỜI TÔI THẦM YÊU BỊ MÙ

Tôi giả làm vợ chưa cưới của Phó Yên và chăm sóc anh suốt một năm.Khi người thật trở lại, tôi bị đuổi khỏi biệt thự.Tôi một mình ra nước ngoài làm việc.Nhưng không hề hay biết rằng, ở trong nước, Phó Yên đã phát điên lên để tìm tôi.

THANH XUÂN KHÔNG BỎ LỠ NHAU

Nghe nói bạn trai cũ cũng sẽ đến buổi họp lớp, thế là tôi dẫn theo đứa cháu nhỏ đến dự, còn dặn nó gọi tôi là “mẹ”.Bạn trai cũ lập tức biến sắc, không nói lời nào, liên tục rót rượu trắng uống như nước.Khi buổi tiệc tan, đứa cháu lại không thấy đâu.Cảnh sát tìm thấy thì thấy anh ta – Kỷ Cẩn, đang ngồi xổm trước mặt thằng bé, vẻ mặt hung dữ, đe dọa:“Phải gọi là ba!”

Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi

Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi Khi nhận ra mình chỉ là nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, em trai tôi đã đưa nữ chính về ra mắt bố mẹ. Nhưng vấn đề là… thằng bé cũng chỉ là một nam phụ si tình mà thôi. Nam chính là một tổng tài bá đạo, thần bí và tàn nhẫn, tương lai sẽ khiến nhà tôi phá sản, còn tôi thì phải dậy sớm thức khuya ra vỉa hè bán bánh kếp kiếm sống. Thay vì chờ hắn ta ra tay với chúng tôi, chi bằng tôi làm cho mình mạnh lên, dùng thực lực nghiền nát hắn!