Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Một Lần Nữa Tỏa Sáng

Một Lần Nữa Tỏa Sáng Em trai tôi là một đứa chuyên nói dối. Nó cố tình làm vỡ mô hình nhân vật đắt đỏ của anh họ, nhưng lại nói là “vô tình làm rơi”. Tôi giơ tay, tát thẳng vào mặt nó một cái. “Em mà còn dám nói dối nữa, xem chị có đánh ch.t em không!” Nó khóc òa lên, mẹ tôi thì nổi giận. Bà mắng tôi rằng, em tôi mới có năm tuổi, tôi làm chị mà nhẫn tâm quá. Nhưng bà đâu biết, chính vì em tôi nói dối, mà kiếp trước cả gia đình tôi không ai có kết cục tốt đẹp. Đời này làm lại, tôi sẽ không bao che cho nó nữa.

KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI CHUNG THẦM YÊU TÔI RẤT NHIỀU

Tôi là tiểu hoa đán nổi tiếng nhất trong giới giải trí, còn kẻ thù không đội trời chung của tôi là ảnh đế lạnh lùng như băng – Thẩm Bạch.Theo yêu cầu của công ty, tôi phải giả vờ yêu đương với anh ta để hâm nóng bộ phim mới: “Gặp được anh, yêu đến chết không rời.”Không ngờ, ngay sau đó có một tài khoản tên là “Chồng chính thức của Kiều Kiều” xuất hiện trong phần bình luận của tôi, nổi điên lên: “Giả vờ yêu đương với tôi còn hợp hơn tên đó, mắt thẩm mỹ kiểu gì vậy?!”“Chẳng lẽ chỉ mình tôi thấy cặp đôi này gượng ép muốn chết sao?”Do đôi bên cãi nhau quá thường xuyên, Thẩm Bạch trong một lần lỡ tay đã quên chuyển tài khoản, dùng chính nick chính của mình để bình luận.Một phút sau, cụm từ hot search đứng đầu là:#ThẩmBạchVỡPhòngTrongBìnhLuậnCủaKiềuNguyệt#Cư dân mạng rần rần: “Gấp thật rồi, ảnh đế hoảng loạn thật rồi!” “Anh ta thực sự mất kiểm soát rồi!”

CỤC CƯNG ẢNH ĐẾ

Tôi là quản lý, đi theo nghệ sĩ nhà mình tham gia show truyền hình.Trong lúc ngồi dưới sân khấu nhàm chán không có việc gì làm, tôi nhắn tin trêu ghẹo người yêu quen qua mạng: “Chồng ơi, livestream cảnh anh tắm cho em coi đi~”Ai ngờ trên sân khấu, nam thần ảnh đế của nhà đối thủ đang chiếu màn hình điện thoại lên để chơi game thì nhận được một tin nhắn WeChat từ người có tên lưu là “Cục Cưng”.Anh ta lập tức thoát game, mở WeChat và cưng chiều nhắn lại: “Ngoan, về nhà anh cho em xem.”Cả trường quay lập tức rơi vào im lặng.Còn tôi—vị quản lý của nghệ sĩ nhà đối thủ—thì ngay lập tức tỉnh táo hẳn, cười như hoa nở.Nam thần nhà đối thủ có bạn gái rồi, phen này có drama để hóng rồi đây!Nhưng nhìn kỹ lại… tôi chết lặng.Khoan đã, chẳng phải tin nhắn đó là do tôi gửi sao

KIM CHỦ CỦA TÔI BỊ MẤT TRÍ NHỚ RỒI

Kim chủ của tôi tỉnh lại sau tai nạn và bị mất trí nhớ, anh ấy quên mất rằng tôi chỉ là một tình nhân được anh bao nuôi, vì vậy anh ấy cứ khăng khăng muốn trải qua một mối tình chỉ thiên về cảm xúc chứ không có ràng buộc thân xác.Ban đầu, tôi còn khuyên anh ấy:“Anh đã có người trong lòng rồi, đợi khi ký ức khôi phục, anh sẽ hối hận đấy.”Nhưng sau này, thân thể của tôi đã quen với sự chiều chuộng của anh ấy đến mức không chịu nổi sự “đơn thuần” này, đành không nhịn được mà bàn với anh ấy:“Thỉnh thoảng chúng ta cũng có thể ‘thân mật’ một chút được không?”

Lá Thư Tỏ Tình

Lá Thư Tỏ Tình Sau khi đại tiểu thư giới Bắc Kinh Ôn Giai Hòa, bị nam thần lạnh lùng Tần Vọng từ chối lời tỏ tình, cô liền đẩy tôi ra trước mặt anh ta: “Là cô ấy thích cậu đấy!” Tôi còn đang định lên tiếng giải thích thì ngay trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ lơ lửng: 【Chịu oan thay tiểu thư, sẽ được trắng trợn 50 vạn (~1.8 tỷ)!】 【Con nhóc này ngốc quá, số tiền đó mà không lấy thì để tôi lấy!】 【Chuẩn luôn! Tần Vọng đẹp trai thế kia, nhận thích cậu ta thì sao chứ? Quan trọng là anh ta có tiền không?】 【Tiểu thư tuy đỏng đảnh, nhưng chi rất mạnh tay nha, kết thân với cô ấy, cánh cửa làm giàu đã rộng mở!】 Hai mắt tôi sáng rực như đèn pha. Đối diện ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Ôn Giai Hòa, tôi mạnh mẽ gật đầu. Nhìn Tần Vọng: “Đúng vậy, là tôi thích cậu.”

Khi Tình Yêu Lên Tiếng

Khi Tình Yêu Lên Tiếng Năm Vệ Lan mất thính giác, tôi đã đề nghị chia tay. “Tôi không muốn bị một người điếc kéo xuống, chúng ta chia tay trong hòa bình.” Nhiều năm sau, Vệ Lan trở thành một tuyển thủ esports thiên tài và trở về sau khi giành chức vô địch. Tại buổi gặp mặt người hâm mộ, có một phóng viên hỏi anh có muốn tái hợp với người yêu cũ không. Anh nhìn tôi ở dưới, hạ thấp ánh mắt và chế nhạo: “Tôi chưa ngu ngốc đến mức đó đâu. Nhưng nếu đối phương không biết điều, đừng trách tôi không khách sáo.” Tối hôm đó, tôi bị anh giữ chặt dưới thân, cầu xin tha thứ. Anh thong thả tháo bỏ máy trợ thính, lười biếng nói: “Em nói gì vậy? Tôi không nghe thấy.”

THEO ĐUỔI HỌC BÁ NỬA VỜI

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”

TÔI LÀ CON GÁI BỊ TRAO NHẦM

Khi tôi đang chơi bùn ở quê thì bất ngờ được một chiếc xe sang trọng đến đón và nói rằng tôi mới là con gái ruột bị trao nhầm.Sau khi được đón về bạn bè, họ hàng bắt đầu cười thầm nhìn vào bao tải “đặc sản quê nhà” tôi mang theo: “Mọi người xem kìa, cô ta mang gì thế này? Mấy viên đá tầm thường cũng dám gọi là đặc sản, xanh lè đến độ giả quá đi, không biết là mua từ chợ nào nhỉ?”Tôi ngại ngùng cúi đầu, nghĩ thầm rằng chắc bố nuôi gạt tôi rồi.Không ngờ giờ người ta giàu ngốc đến mức ngọc lục bảo loại cao cấp cũng không nhận ra.

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Làm Dâu Nhà Hào Môn

Làm Dâu Nhà Hào Môn Trong ngày cưới, chú rể trước mặt toàn thể quan khách bỏ mặc tôi mà rời đi. Tôi chẳng nói một lời, xoay người bước vào phòng thay đồ tháo váy cưới. Mọi người đều tưởng tôi quá đau lòng nên định bỏ đi. Ai ngờ, tôi thay đồ xong lại mỉm cười vui vẻ bước ra mời rượu từng bàn. Một người đàn ông đổi lấy một tỷ, chỉ có kẻ ngốc mới từ bỏ cơ hội này.

Lật Mặt

Lật Mặt Tôi và bạn gái sống chung hơn một năm, cô ấy chưa bao giờ cho tôi “động vào người”. Cô bảo mình là một cô gái truyền thống, bảo thủ, cái quý giá nhất phải để dành cho đêm tân hôn. Tôi tin. Cho đến một ngày, tôi phát hiện trong túi xách của cô ấy có một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp.

Ánh Trăng Sáng Không Thuộc Về Anh

Ánh Trăng Sáng Không Thuộc Về Anh Năm tôi trở về nước, câu lạc bộ Viễn Hành đã nới lỏng quy chế thành viên. Cuối cùng, Triệu Cận Niên cũng có thể dẫn bạn gái nhỏ của mình vào. Cô ta cười tươi, tựa vào lòng anh ta. “Nghe nói cô vừa từ nước ngoài về? Đừng nói cô nghĩ mình là ánh trăng sáng trong truyền thuyết vừa về nước đấy nhé?” “Cô biết anh ấy yêu tôi thế nào không? Vì muốn cưới tôi, anh ấy đã quỳ trước cửa nhà tôi ba ngày để xin bố mẹ đồng ý.” Nhìn cô ta khoe khoang rằng thanh mai trúc mã không đấu lại tình yêu trời ban, tôi bỗng hơi hối hận. Tại sao tôi lại nhân nhượng, hạ thấp tiêu chuẩn để chiều lòng cái lòng tự trọng giả tạo của cô ta?

Định Mệnh

Định Mệnh Tôi và một bạn đại học cùng giành được cơ hội trải nghiệm siêu năng lực có thời hạn. Cô ta nhanh tay chọn viên thuốc màu đỏ, loại có khả năng gia tăng thiện cảm từ người khác giới. Tôi đành chọn viên thuốc màu xanh, giúp kéo dài thời gian gấp đôi, nhưng chỉ có tác dụng với bản thân. Mười năm sau, khi năng lực của cô ta đã hết, chúng tôi gặp lại trong buổi họp lớp. Lúc này, tôi là giám đốc công nghệ của một công ty khoa học hàng đầu. Còn cô ta, bị gia đình chồng giàu đặt bẫy để ruồng bỏ, nay nghèo túng đến mức phải làm nhân viên dọn vệ sinh tại khách sạn. Cô ta nổi điên, đâm tôi, kéo tôi cùng quay lại thời điểm chúng tôi lần đầu lựa chọn viên thuốc. Lần này, cô ta nhanh chóng nuốt viên thuốc màu xanh, nhìn tôi với ánh mắt đắc ý, mong chờ tôi sẽ đi theo con đường thất bại mà cô ta từng đi qua. Nhưng điều cô ta không hề biết là, từ lúc đầu, viên thuốc tôi muốn thật ra chính là viên thuốc màu đỏ.

TÔI PHẢI LÒNG BẠN THÂN CỦA ANH TRAI

Tôi đã thầm yêu bạn của anh trai mình nhiều năm rồi.Nhưng có người hỏi anh ấy khi say rằng:“Cậu có từng vì ai mà rung động chưa?”Anh ấy lại nói tên của chính anh trai tôi.Khi tôi tặng anh ấy con gấu bông phiên bản giới hạn và chuẩn bị tỏ tình, thì ngày hôm sau, con gấu bông đó lại xuất hiện trên tay của anh trai tôi

BỐ TÔI TÀI TRỢ CHO 1 HỌC SINH NGHÈO

Sau khi trở về nước, tôi phát hiện ra phòng của mình đã bị một sinh viên được tài trợ chiếm giữ.Vừa về đến nhà, cô ta đã lập tức đặt ra hàng loạt quy tắc cho tôi:“Tôi là học sinh xuất sắc được bố bạn đặc biệt bồi dưỡng, thành tích toàn diện ở tất cả các môn. Ông ấy bảo tôi giúp đỡ bạn nhiều hơn, từ nay về sau, bạn phải tuân thủ các quy tắc của tôi, nếu không thì tự chịu trách nhiệm!”“Tôi sẽ thi đại học năm nay, buổi tối tôi cần yên tĩnh để tự học, nên bạn không được đi lại lung tung sau tám giờ tối.”“Cấm sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào, tôi thường nghe bài giảng trực tuyến, bạn lên mạng lướt điện thoại sẽ ảnh hưởng đến tốc độ mạng của tôi.”“Tiếng ồn từ vật nuôi lớn hơn nhiều so với con người, vì vậy nhà này cấm nuôi vật nuôi. Nếu bạn có nuôi vật nuôi thì phải lập tức tìm cách xử lý!”“Âm lượng khi nói chuyện không được vượt quá mười lăm decibel, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi.”“Khi gặp tôi, bạn phải cúi người chào hỏi để làm tâm trạng tôi tốt hơn.”“Để sửa thói quen hoang phí của bạn khi ở nước ngoài, chi tiêu hàng tháng không được vượt quá một nghìn.”“Nếu không thực hiện đúng những quy tắc này, sẽ bị phạt ba trăm.”…Mấy năm không về nước, cô ta thật sự nghĩ mình là đại tiểu thư của cái nhà này rồi.

TÔI BAO NUÔI ANH TÀI XẾ NGHÈO KIẾT XÁC

Tôi bao nuôi người tài xế nghèo kiết xác của anh trai mình.Anh ta tuy không có tiền, nhưng lại sở hữu vòng eo của chó đực và cặp mông của Captain America, tĩnh lặng như người mẫu nam, nhưng động thì như chú chó nhỏ Teddy.Chỉ có một điều không ổn, chính là anh ta rất ham hư vinh, thường xuyên mua hàng giả xa xỉ, thậm chí có loại lên tới cả trăm vạn.Một ngày nọ, khi tôi đang trói anh ta vào đầu giường để “giáo huấn”, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ anh trai:“Chẳng phải em định bao tài xế của anh sao? Sao còn chưa tới đón cậu ta?”Tôi sững sờ.Vậy thì người mà tôi đang cưỡi đây là… ai?

TUẾ TUẾ LỤC DIÊN

Sau khi uống rượu, tôi và thanh mai trúc mã lăn lên giường với nhau. Chúng tôi thỏa thuận ba điều: coi như chưa có chuyện gì xảy ra.Nhưng trong đầu tôi, ký ức về đêm đó cứ mãi lởn vởn, không sao xua đi được.“Mình sẽ không thích tên Lục Diên điên này đấy chứ?”Dù sao thì… anh ta đúng là rất đỉnh.Tôi cứ thất thần mãi, khiến cô bạn thân sát trai tức đến nghiến răng, thẳng tay gọi ngay mười anh chàng người mẫu nam đến quán bar cho tôi.“Cậu chỉ là ế quá lâu, giờ nếm được mùi vị rồi thèm đàn ông thôi.”Lúc tôi đang chơi vui vẻ, Lục Diên xuất hiện.Anh kéo tôi vào con hẻm nhỏ chật chội, chiếc quần tây cọ vào chân tôi, giọng nói trầm khàn:“Là tôi không thể thỏa mãn em sao?”

CHIẾC GỐI ÔM HÌNH CƠ BỤNG

Tôi có một chiếc gối ôm hình cơ bụng, mỗi tối phải vừa sờ vừa ôm thì mới ngủ ngon được.Một đêm nọ, tôi dậy đi vệ sinh, mơ màng đi nhầm vào phòng con trai của chủ nhà.Lên giường theo thói quen vén áo gối ôm lên rồi cứ thế mà xoa đi xoa lại.Đột nhiên, trên đầu vang lên một giọng nói khàn khàn:“Sờ đủ chưa? Tôi sắp có phản ứng rồi đấy.”

Hạnh Phúc Không Dành Cho Anh

Hạnh Phúc Không Dành Cho Anh Vị hôn phu của tôi có một “người anh em” là con gái. Anh ấy thích cô ấy suốt mười năm, lúc say rượu đã thốt ra: “Không dám tỏ tình, vì sợ nói ra rồi thì ngay cả làm anh em cũng không được.” Tôi không tức giận, chỉ lặng lẽ mua nhẫn, đặt váy cưới. Thế nhưng, vị hôn phu lại âm thầm than phiền với “anh em” của mình rằng tôi ép cưới, thậm chí còn đùa rằng sẽ bỏ mặc tôi ngay trong hôn lễ. Chỉ đến khi nhận ra, đám cưới này chẳng hề liên quan đến anh ta, anh ta mới hoảng hốt.