Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Cuộc Đời Mới Của Tôi

Cuộc Đời Mới Của Tôi Hôm bố tuyên bố trước mặt mọi người rằng ông sẽ cưới cô dì xinh đẹp trong đoàn văn công, mẹ tôi trở thành trò cười trong mắt tất cả. Họ dùng tiếng Hán để mỉa mai mẹ: “Một người đàn bà dân tộc Tạng không biết một chữ, chỉ biết may vá, chăn bò, lấy gì mà so với hoa khôi đoàn văn công xinh đẹp hát hay múa giỏi?” “Chờ đợi đoàn trưởng suốt ba mươi năm, chưa cưới mà đã sinh con cho ông ta, đến cái danh phận cũng không có, lại còn tưởng mình xứng làm vợ đoàn trưởng.” Tôi định xông lên cãi lại, bạn trai tôi kéo tay giữ lại, gương mặt khó xử: “Hoãn hôn đi, tôi phải đưa thanh mai về Bắc Kinh trước.” Tôi không đáp lại, chỉ quay người rời đi. Tôi tìm đến mẹ – mắt bà sưng đỏ vì khóc: “Mẹ ơi, mình đi thôi, rời khỏi nơi này.” Mười ngày sau, vào ngày bố – đoàn trưởng tổ chức đám cưới. Một nhóm dân chăn nuôi xông vào tiệc cưới, hét lớn: “Cứu người với! Có tai nạn, mẹ con Trác Mã gặp tuyết lở rồi!” Ồ! Thật sự là tai nạn sao?

Hộp Cơm Hết Hạn

Hộp Cơm Hết Hạn Bùi Trạch rất kén ăn, đã quen với việc ăn cơm hộp do chính tay tôi chuẩn bị. Từ khi yêu nhau ở đại học đến khi kết hôn, thói quen này đã duy trì gần mười năm. Cho đến một ngày, cái hộp cơm đó bị trợ lý nhỏ An Kỳ của công ty anh đăng lên mạng xã hội. “Không thể tin được, bây giờ còn ai dùng hộp cơm xấu xí lỗi thời này nữa chứ?” Hôm đó, anh về nhà tay không. Tôi hỏi anh, hộp cơm đâu? Anh nói: “Anh nghĩ rồi, giống như đồ ăn hết hạn vậy, cái hộp này cũng hết hạn rồi nên vứt đi, em mua cái mới đi.” Nhớ lại dạo gần đây anh thường về muộn và tôi không thể tùy tiện đụng vào điện thoại của anh. Tôi đột nhiên phát hiện ra thứ hết hạn từ lâu không phải là hộp cơm, mà là tình yêu của Bùi Trạch dành cho tôi. Nhưng khi tôi chọn kết thúc tình yêu đã hết hạn này, anh lại hối hận.  

THẦN GIAO CÁCH CẢM

Tôi và kẻ thù không đội trời chung của tôi có khả năng cảm nhận lẫn nhau.Anh ấy chọc tôi, tôi sẽ tự tát mình.Tôi chọc anh ấy, anh ấy sẽ ngâm mình vào nước lạnh.Tóm lại, cả hai đều tìm cách hành hạ đối phương một cách “tàn nhẫn” nhất có thể.Cho đến một ngày, khi tôi đi làm và ngủ gật, đầu tôi nghiêng qua, miệng vô tình đập vào bàn và bị sưng lên.Chỉ vài phút sau, kẻ thù không đội trời chung của tôi vội vã chạy đến.Anh ấy nâng mặt tôi lên, nhìn trái nhìn phải, rồi lớn tiếng quát trước mặt mọi người: “Tên khốn nào vừa dám hôn người của tôi vậy!”

Người Khác Trong Mắt Em

Người Khác Trong Mắt Em Nửa đêm 2 giờ sáng, tôi thấy trong điện thoại bạn trai mình có hai tin nhắn.【Ngoài em ra, tất cả đều là tạm bợ.】【Chỉ cần em lên tiếng, anh sẽ lập tức đến bên em.】Ngọt ngào biết bao, đáng tiếc… người nhận lại không phải tôi.Tay tôi run lên, chiếc điện thoại rơi xuống đất, nước mắt cũng theo đó mà trào ra.Hai dòng tin nhắn cô độc nằm trơ trọi trong khung chat, không ai đáp lại, như đang chế giễu tôi.Mày xem, người mà mày si mê khắc cốt ghi tâm, thì ra chỉ là một con cún bên cạnh người khác mà thôi.Tôi thích Tề Tri Phi bao lâu, thì anh ta đã thích Đường Nguyệt bấy lâu.Nhưng tôi không ngờ, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày đính hôn, vậy mà anh lại nói với Đường Nguyệt rằng:Tôi chỉ là sự tạm bợ của anh ta.

Chim Hoàng Yến Trong Tim Kim Chủ

Chim Hoàng Yến Trong Tim Kim Chủ Kim chủ dẫn tôi tham gia một buổi tiệc, tôi và ánh trăng sáng của anh ta đánh nhau một trận ra trò. Anh ta kéo tôi ra khỏi đám hỗn chiến. Tôi vén mái tóc rối bù nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Anh thiên vị à?” Anh ta im lặng không đáp. Tôi tháo xuống chiếc nhẫn ném thẳng vào mặt anh ta: “Là tôi chia tay anh.”

TÔI VÀ ẢNH ĐẾ LỘ ẢNH THÂN MẬT

Tối hôm đó, tôi bị lên hot search với toàn những lời chửi rủa!Thật oan ức.Đó đều là những bức ảnh tôi tự ghép khi còn là fan cuồng nhiều năm trước…Chưa kịp giải thích, Weibo của Ảnh đế đã @ tôi: “Cô gái của tôi.”Tôi: ???

LẠC BƯỚC VÀO TIM ANH

Vào năm thứ ba thầm yêu Trì Diễn, tôi đã quyết định từ bỏ mối tình đơn phương này.Lần đầu tiên, tôi tỏ tình với anh ấy:“Trì Diễn, em thích anh.”Anh ấy lạnh lùng nói: “Tôi không phải Trì Diễn, tôi là anh trai của cậu ta.”Lần thứ hai, tôi đẩy anh ấy ngã lên giường thẹn thùng nói:“Trì Diễn, anh phải chịu trách nhiệm với em.”Anh ấy ấn trán, nghiến răng nói: “Tôi là anh trai của cậu ta.”Trời ơi! Tôi thật sự không thể phân biệt được cặp song sinh này.“Thôi, anh trai thì anh trai vậy.”Sau đó, tôi không quan tâm đến Trì Diễn nữa.Nhưng anh ấy lại không kìm được mà đến tìm tôi.Tôi mở cửa, lo lắng hỏi anh ấy: “À thì… anh là Trì Diễn phải không?”Anh ấy đáp lại với giọng điệu như thường lệ:“Lâu Tiểu Tiểu, em mù à? Thế mà lại nhìn nhầm anh với anh trai của anh”Anh trai anh ấy xuất hiện, quấn khăn tắm, đặt tay lên eo tôi, nhẹ nhàng hôn lên mặt tôi nói:“Chị dâu của cậu bị mù mặt, nói chuyện cho tử tế vào.”

NHẸ NHÀNG CHẠM VÀO TRÁI TIM

Tôi sống chung với Trần Vọng Tân ba năm, thỉnh thoảng lên giường, nhưng không bao giờ hôn nhau.Mối quan hệ của chúng tôi thuần túy chỉ là chuyện nam nữ.Cho đến một ngày, tôi vô tình bắt gặp anh và cô thư ký thân mật, để cô ấy ra vào không gian riêng tư của anh một cách thoải mái.Tôi hiểu và tinh ý nhường chỗ cho họ.Đêm rời đi, tôi gửi cho anh một tin nhắn coi như lời tạm biệt:[Tôi về quê lấy chồng rồi, sau này đừng liên lạc nữa.]Sau đó, khi tôi tiễn người mà mình vừa đi xem mắt ra về. Quay lại, ánh mắt tôi liền chạm phải Trần Vọng Tân.Anh không còn giữ được vẻ mặt ôn hòa và lý trí như mọi khi; anh mất kiểm soát mà dồn tôi vào góc tường:“Hắn có điểm nào hơn tôi? Tiền, quyền… hay là giỏi chiều chuộng em hơn tôi?”

ÁC QUỶ CỦA ANH

Đã ba năm kể từ khi tôi trở thành ác quỷ, tôi dính lấy Thái tử gia Tạ Sơ Đình.Khi tôi bóp cổ anh, anh lại nói thích, “Vợ yêu, bóp thêm chút đi.”Khi tôi hút tinh khí của anh, anh lại nói sướng, “Vợ yêu, hút thêm chút nữa đi.”Khi tôi muốn rời đi, anh che môi tôi lại, vừa thở dài vừa ép sát: “Bảo bối, là do mạng anh không đủ mạnh hay hồn anh không đủ hấp dẫn? Rời xa anh rồi, còn ai có thể nuôi em được nữa?”Sau đó, tôi bị pháp sư bắt quỷ của Tạ gia trói lại, treo lên bàn thờ. Tạ Sơ Đình mặt lạnh đốt cả từ đường, trông còn giống quỷ hơn tôi:“Đại sư, anh phải hiểu rõ, vợ tôi chỉ thích chơi những trò đặc biệt với mình tôi thôi.”

MẸ CON TÔI CÙNG GẢ VÀO HÀO MÔN

Tôi và mẹ cùng kết hôn vào gia tộc họ Bạc nổi tiếng ở Bắc Kinh.Mẹ tôi gả cho người đàn ông lớn tuổi quyền lực nhất trong gia tộc – người được mệnh danh là “Lão Phật gia”.Còn tôi, trở thành vợ của “Thái tử gia” nhà họ Bạc.Chỉ nửa năm sau, tin tức về việc Lão Phật gia cùng vợ cũ qua lại ở khách sạn đã tràn ngập trên mạng.Mẹ tôi phát điên, quyết tâm đòi ly hôn.Để ủng hộ bà, tôi cũng lấy ra bản thỏa thuận ly hôn của mình.“Ly hôn đi, hai mẹ con mình cùng nhau ly hôn!”Lão Phật gia: “Bảo bối à, nghe tôi giải thích đã!”Thái tử gia: “Làm gì mà cả hai đòi ly hôn thế này?”“Bảo bối, thật sự không như em nghĩ đâu, anh vô tội mà.“Cầu xin bảo bối, đừng ly hôn, anh yêu em mà !“Nếu không có em, anh sống còn ý nghĩa gì nữa!”Ngoài cửa, Chủ tịch tập đoàn họ Bạc, ông Bạc Kim Thành 55 tuổi, đang quỳ rạp dưới đất, nước mắt lã chã, giọng nói đầy ai oán.Trong phòng, mẹ tôi nước mắt mờ mịt, khóc đến mức khuôn mặt như hoa lê đái vũ, thật khiến người khác nhìn cũng đau lòng. 

Điểm Của Bạn, Đời Của Tôi

Điểm Của Bạn, Đời Của Tôi Hứa Cẩm sử dụng hệ thống đổi điểm thi đại học, sau kỳ thi, cô ta dùng điểm số của tôi đậu vào trường đại học mơ ước của tôi, còn sánh đôi với người tôi thích. Mà tôi, chịu không nổi đả kích nên đã hóa điên. Trở lại năm lớp mười hai, tôi quyết định chơi tới bến luôn, ngay cả hôm thi đại học cũng nộp giấy trắng. Muốn đổi hả, đấy, tha hồ mà đổi. 

Lì Xì Bị Đánh Cắp

Lì Xì Bị Đánh Cắp Bữa cơm tất niên, con gái tôi bị mất một nửa số tiền lì xì hơn ba vạn. Con bé khóc rất thương tâm. Mẹ tôi cuống lên, giậm chân không ngừng. Ba tôi cũng đau lòng đến không chịu nổi, vội lấy tiền lì xì của mình ra dỗ dành cháu ngoại. Con gái tôi còn nhỏ, rất nhanh đã nín khóc mà mỉm cười. Tôi coi như đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Cho đến khi, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và em gái mình. “Mẹ, mẹ đúng là quá thông minh! Cách này lợi hại thật đấy!” “Lúc trước chị con không chịu nộp tiền lì xì, mẹ cũng xử lý chị ấy như thế.” “Chị ấy đến giờ còn không biết, số tiền đó là mẹ lén lấy lúc chị không để ý. Mẹ còn mắng chị, khiến chị không những không dám khóc, mà còn ngoan ngoãn đi quỳ phạt. Chị đúng là cần được dạy dỗ mà!” Đêm hôm đó, lòng tôi còn lạnh hơn gió tuyết ngoài cửa. Về sau, khi mẹ tôi bệnh nặng, bà yêu cầu tôi về chăm sóc.

BÉ CƯNG CỦA ANH

Trang betaRa ngoài du lịch, tôi vô tình lạc mất ba mẹ.Trong lúc bối rối, một anh chàng cao 1m88 bất ngờ bế bổng tôi lên cao và hét lớn:“Con nhà ai đây?! Ai để lạc con thế này?!”Tôi: “?”Sau này mới biết, anh ấy là anh trai ruột của bạn thân tôi.

Chúng Ta Ly Hôn Thôi

Chúng Ta Ly Hôn Thôi Cố Cẩm Hà luôn là người rất có chừng mực. Anh ấy không dễ dàng để người khác bước vào mối quan hệ giữa chúng tôi. Hôm nay, chuyện này khiến tôi bất ngờ.

Thời Gian Và Anh Vừa Đúng Lúc

Thời Gian Và Anh Vừa Đúng Lúc Tôi đã sống 23 năm trong nhung lụa, là một đại tiểu thư được cưng chiều từ bé. Thế mà chỉ trong một đêm, tôi bị nói thẳng vào mặt rằng mình chỉ là đồ giả. Tôi cùng hành lý bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm, ngay cả vị hôn phu cũng bị người ta cướp mất. Nhưng anh ấy lại lập tức đi tìm tôi, nắm chặt tay tôi trước mặt mọi người, lạnh lùng nói: “Vị hôn thê tôi nuôi từ nhỏ, các người nói đổi là đổi được à?”  

SÓI CON CỦA TÔI

Nhân lúc “thái tử gia” của giới thượng lưu Hong Kong mất trí nhớ sau khi ngã xuống biển, tôi đã lừa anh lên giường rồi hôn cho một trận.Trở về Hong Kong, các quý cô thượng lưu cười nhạo tôi chỉ là gái nhà nghèo, không xứng với người quyền lực như Phó Nam Uyên, sớm muộn gì cũng bị anh đá.Cho đến tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Phó.Tôi cặm cụi nấu nào là cá chua ngọt kho kiểu đặc sản, thịt xào tuyết cải cùng măng đông, canh bạc hà nấu cá, cả cá vàng hoang dã mà người có tiền cũng khó mua nổi…Họ bắt đầu lờ mờ nhận ra, “thái tử gia” ngày đêm nhắc mãi về tôi, khóe môi nhịn không được mà cứ cong lên mỗi khi nói đến.Nhưng thực ra, anh ta nhớ nhung không phải tôi, mà là kỹ năng nấu cá đạt cảnh giới thần sầu của tôi.

Bạch Nguyệt Quang của ai?

Bạch Nguyệt Quang của ai? Tôi gặp Hoắc Cẩn Ngôn ở quán bar. Hắn nắm tay bạch nguyệt quang của hắn, nhìn chiếc nhẫn kim cương đính hôn trên tay tôi, nâng ly cười mỉa. “Mau vậy đã kiếm người thế chỗ? Cái nhẫn kim cương to tướng thế kia, bạn trai mới của cô giàu hơn tôi à?” Tôi: “Giàu hơn anh.” Thái tử gia: “Nực cười, cả Bắc Kinh này ai giàu hơn tôi?” Tôi cười nhạt, từ góc bàn lôi ra lão đàn ông mũi to nhà tôi, thản nhiên đáp: “Ba anh.”  

TÌM EM TRONG KÝ ỨC

Tôi mặc đồ ngủ đi xem mắt.Kết quả, khi đến nơi, đối tượng xem mắt của tôi mặc một bộ vest cao cấp, đồng hồ trên cổ tay có thể mua được cả một căn nhà.Tôi kéo kéo chiếc đồ ngủ nhăn nhúm, yếu ớt hỏi anh ta:“Xin hỏi anh đang làm ở đâu?”Anh ta báo tên một công ty.Tôi tiếp tục hỏi:“Đi xe gì?”“Hôm nay đi Maybach.” Anh ta nhàn nhạt đáp.“Có nhà không?”“Trong trung tâm có một căn hộ lớn, ngoại thành có một căn biệt thự, tất cả đều là chính đáng mà có.”Tôi vẫy tay: “Anh đẹp trai à, anh đi đi, tôi không xứng với anh.”Anh ta bị tôi chọc cười: “Không hài lòng với ngoại hình của tôi sao?”Tôi liếc nhìn khuôn mặt đẹp chẳng kém gì Ngô Ngạn Tổ của anh ta, yếu ớt đáp: “Anh không sợ tôi làm hỏng gene ưu tú của anh sao?”

Dung Ỷ

Dung Ỷ Bữa tiệc sinh nhật. Xuất hiện một “chị em thân thiết” mà tôi chưa từng gặp bao giờ. Cô ta ôm cổ chồng tôi, livestream quay video: “Em đến rồi này! Đang tham gia sinh nhật vợ của anh ấy~” “Yên tâm đi, nếu Hứa Quân Châu dám không chu đáo, em sẽ méc với anh, hihi! Dù sao em cũng là chị dâu của anh ấy mà~” Cạch! Đôi đũa trên tay tôi rơi xuống đất. Tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía tôi. Cô ta nhướn mày: “Chồng tôi còn chẳng để tâm chuyện tôi đùa giỡn với Hứa Quân Châu, lẽ nào cô định làm ầm lên?”