Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Ngân Hàng Tủy Sống

Ngân Hàng Tủy Sống Năm thứ hai sau khi hiến tủy, một cô gái tìm đến nhà tôi. Cô ta nói mình bị tái phát bệnh bạch cầu, yêu cầu tôi lập tức bỏ đứa con trong bụng để hiến tủy cho cô ta thêm một lần nữa. Tôi không thể tin nổi, và đã từ chối. Không ngờ, chồng tôi – người trước nay luôn yêu thương tôi, lại chỉ trích rằng tôi là kẻ máu lạnh. Anh ta lớn tiếng trách mắng: “Em khiến anh quá thất vọng rồi. Con cái có thể sinh lại, nhưng người chết thì không thể sống lại được.” Trong cơn bàng hoàng, tôi đã thuê một thám tử tư. Không ngờ, kết quả điều tra cho thấy cô gái đó chính là “bạch nguyệt quang” mà chồng tôi ngày đêm nhung nhớ. Từ lúc thuyết phục tôi tham gia ngân hàng tủy, anh ta đã lên kế hoạch biến tôi thành nguồn tủy sống di động để cứu “bạch nguyệt quang” của mình… Tôi kìm nén cảm xúc, gọi đến khoa sản. “Tôi sẽ làm theo lời chồng, dù đau lòng vì đứa con thế nào, tôi cũng sẽ hiến tủy!”

ÁNH SÁNG CỦA ANH LÀ EM

Sau khi thái tử gia của giới Bắc Kinh mà tôi thầm yêu gặp tai nạn xe, tôi đã trở thành chuyên viên phục hồi chức năng của anh ấy.Người từng là đóa hoa cao ngạo giờ đây đã mất hết niềm tin vào cuộc sống.Vì đôi chân mất khả năng đi lại, anh trở nên cáu kỉnh và dễ nổi nóng, khiến không một ai dám lại gần anh.Chỉ có tôi là kiên nhẫn nhặt lại đồ ăn mà Bạc Sơ Hành vứt bỏ, còn dìu anh ta ra ngoài xem đá bóng.Một đêm trước khi anh có thể tự đứng lên, tôi đã trói tay anh lại, giữ anh ngồi trên xe lăn và hôn anh đến khi thở hổn hển.Sáng hôm sau, tôi cầm tiền lương và bỏ chạy.Sau đó, tôi bị Bạc Sơ Hành bắt gặp ở cửa sau nhà của một ngôi sao điện ảnh.Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi sưng đỏ của tôi, cười lạnh nói:“Giản Thính Hạ, em hôn tôi rồi lại dám hôn người đàn ông khác, em có tin rằng ngày mai tôi liền phong sát hắn ta không?”

Chuyện Ở Lớp Học, Sữa Học Đường

Chuyện Ở Lớp Học, Sữa Học Đường Cô giáo chủ nhiệm ra lệnh cho phụ huynh “tự nguyện” đặt mua sữa của trường. Tôi nhìn vào bảng thành phần, phát hiện hàm lượng protein còn ít hơn cả lương tâm của trường học này. Thế là tôi lịch sự từ chối. Kết quả, ngày hôm sau, cô giáo chủ nhiệm dẫn đầu phong trào cô lập con gái tôi. Cô ta quay video cả lớp giơ hộp sữa lên, đồng thanh nói “Cảm ơn mẹ!” Chỉ có con gái tôi hai tay trống trơn, đứng ngay giữa khung hình. “Số tiền nhỏ, nhưng thể hiện mức độ quan tâm của phụ huynh dành cho con cái.” “Không có sữa uống, khác gì trẻ mồ côi?” “Sau này, bạn nào đặt sữa sẽ được ưu tiên làm cán bộ lớp.” Tôi lập tức gọi đường dây nóng của thị trưởng để tố cáo. Sự việc ầm ĩ đến mức hiệu trưởng phải đứng ra phát biểu: “Đăng ký sữa là tự nguyện, không ai bị ép buộc.” Sau đó, tôi gửi toàn bộ ảnh chụp màn hình tin nhắn lên các phương tiện truyền thông lớn. Chỉ muốn nhờ họ dịch giùm xem “tự nguyện” nghĩa là cái quái gì.

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí Tôi là nhân viên cục thuế, lãnh đạo gài tôi vào một công ty quản lý nghệ sĩ để nằm vùng, hòng đạt chỉ tiêu cuối năm. Thế là nghiễm nhiên tôi thành người quản lý cho các ngôi sao. Các nghệ sĩ mà tôi quản lý lũ lượt bị cấm sóng do trốn thuế và phải đối mặt với khoảnh bồi thường khổng lồ, cả ngành giải trí run lẩy bẩy. Còn Tô Minh Triết do một tay tôi lăng xê thì hot rần rần như mặt trời giữa trưa. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra hắn giấu tôi mua biệt thự, giữa thanh thiên bạch nhật cả đám kéo rèm lại quẩy, mặc kệ mùi lá đu đủ nồng nặc tràn ra ngoài cửa sổ. Tôi đau lòng lắm luôn. Nhưng vốn là đầy tớ của nhân dân, cũng là một công dân gương mẫu, tôi buồn bã móc điện thoại gọi 113. Điện thoại còn đang đổ chuông chưa ai bắt máy mà xe cảnh sát đã hú còi tới rồi. Tôi theo cảnh sát xông vào. Trong phòng sương khói mờ nhân ảnh, mỗi đứa được tặng một cặp vòng bạc thời thượng sang chảnh, kèm xe đưa đón miễn phí về đồn. Mà không thấy bóng dáng Tô Minh Triết đâu. Lại nghe thấy… “Tiểu Tô khá quá! Lần này đội phòng chống mai thúy Triều Dương của chúng ta lại lập công to nhất thành phố rồi!”

Chuyên Gia Ru Ngủ Trực Tuyến

Chuyên Gia Ru Ngủ Trực Tuyến Là một bà mẹ bỉm sữa toàn thời gian, tôi và chồng sống xa nhau. Để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống, tôi đã giấu chồng làm thêm công việc là một chuyên gia ru ngủ trực tuyến. Không ngờ có một ngày, tôi phát hiện ra người tôi ru ngủ lại chính là chồng mình. Anh ấy nói rằng anh ấy đang đau khổ vì tình yêu, mất ngủ đã lâu. Khoảnh khắc đó, tôi như rơi vào hầm băng.

ẢNH ĐẾ BỊ TÔI LỪA TIỀN

Tham gia show hẹn hò với ảnh đế.Đến phần phỏng vấn, chương trình yêu cầu kể một câu chuyện xấu hổ trong quá khứ.Tôi lập tức giơ tay.“Hồi cấp ba, tôi từng bỏ 5 tệ để mua số QQ của một ngôi sao.”“Còn trò chuyện suốt một năm mới phát hiện bị lừa, hahaha.”Mọi người cười rần rần, chỉ có ảnh đế là không.Anh cắn răng:“Trùng hợp ghê, trước đây tôi cũng từng kết bạn với fan trên QQ.”“Còn bị lừa mất tiền.”Tôi: ???

“Chàng rể câm” của tôi

 “Chàng rể câm” của tôi Ngày tôi kết hôn với Tống Thành, bạn gái cũ của anh ấy xuất hiện trong bộ váy cưới để cướp hôn. “Tống Thành, cả đời này em chỉ dám liều lĩnh một lần này thôi, anh đi với em nhé?” Tôi nhìn Tống Thành mặt mày tái mét, định bụng rằng những cảnh phim sến sẩm này lại xảy ra với mình. Tống Thành cầm lấy micro của MC, lớn tiếng nói: “Cô là ai vậy? Lạc phim trường rồi à? “Còn dám quấy rầy đám cưới của tôi nữa, tôi sẽ đánh cho cô một trận nhớ đời.”

Gái Đào Mỏ

Gái Đào Mỏ Tôi là kiểu con gái chỉ yêu vì tiền. Từng hẹn hò với một cậu ấm trăng hoa nổi tiếng. Mỗi lần tôi bắt được hắn phản bội, hắn lại chuyển cho tôi một triệu tệ. Tôi vừa lau nước mắt vừa nhận tiền, rồi chọn cách tha thứ. Yêu nhau một năm, nhờ bắt gian tôi kiếm được “thùng vàng đầu tiên” trong đời. Cho đến một hôm, tôi nghe hắn truyền kinh nghiệm cho bạn: “Loại con gái như Lương Tẩm Nguyệt dễ chiều lắm, chỉ cần cho đủ tiền, bắt cô ta liếm chân cũng chịu.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, tiện đà đề nghị chia tay. Nhưng cậu ấm không chịu, một khóc hai nháo ba treo ngược. Chuyện đến tai anh trai hắn — người nổi tiếng lạnh lùng độc đoán. Hôm sau, xe của anh ta đậu trước cửa nhà tôi. “Muốn moi tiền em tôi à? Em còn non lắm. Nhưng em có thể moi tôi. Tôi nhiều tiền hơn nó.”

Kẻ Báo Ứng Đời Anh Là Tôi

Kẻ Báo Ứng Đời Anh Là Tôi Sau khi ba tôi đ â.m ch .t chồng của người hàng xóm, ông phải bồi thường một khoản tiền rất lớn. Về sau, con trai bà ta bị viêm phổi giữa đêm, lại bắt ba tôi đưa đi bệnh viện. Học hành kém, cũng đòi ba tôi trả tiền học thêm. Chưa dừng lại ở đó, bà ta còn yêu cầu ba mẹ tôi mỗi tuần đến nhà bà ta lau dọn vệ sinh. Bà ta vừa khóc vừa gào lên: “Các người hại ch .t chồng tôi! Đây là quả báo của các người!” Cho đến khi tôi lớn lên. Người hàng xóm ấy lại mở miệng, ép tôi phải làm con dâu của bà ta. “Nếu không phải chồng tôi ch .t, nhà tôi đâu đến nỗi khốn khó như vậy? Con trai tôi sao có thể không tìm được vợ?” Tôi kịch liệt từ chối. Bà ta liền lén lút đuổi ba mẹ tôi ra ngoài, rồi cạy cửa nhà tôi, lén đưa con trai mình leo lên giường tôi. Tôi ra sức chống cự, nhưng cuối cùng lại bị hắn dùng gối đè đến ch .t. Sau khi ch .t, tôi mới biết, chồng bà ta vốn bị ung thư giai đoạn cuối, là hai vợ chồng họ cố tình dựng màn kịch, âm mưu hãm hại cả nhà tôi. Được sống lại một lần nữa. Tôi trở về đúng ngày ba tôi chuẩn bị lái xe ra khỏi nhà…

Cùng Mộng Thì Vui

Cùng Mộng Thì Vui  Tôi thường xuyên mơ thấy một người đàn ông xa lạ. Tôi cùng anh có những giây phút vui vẻ ân ái, không thể miêu tả được. Nhưng mỗi lần tỉnh dậy, tôi đều không nhớ nổi tên anh. Nửa năm sau, cuối cùng tôi cũng tìm thấy anh. Tin tốt là, anh đẹp trai như trong mơ. Tin xấu là, anh là anh trai ruột của bạn trai tôi.

ĐỊNH MỆNH CỦA ANH

Tết Thanh Minh sếp không cho nghỉ, tôi không nhịn được mà đăng trong nhóm:“Tại sao? Chẳng lẽ sếp không có mộ tổ à?”Tối hôm đó, một ông cụ chống gậy bước vào giấc mơ của tôi, gõ đầu tôi rồi bảo rằng tôi có tinh thần phản kháng hiếm có. Ông rất thích tôi và quyết định tìm cho tôi một anh bạn trai.Sáng hôm sau, anh sếp mặt lạnh, độc miệng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt tôi, gương mặt đầy mâu thuẫn:“Tôi… ông cố tôi tối qua báo mộng bảo cô phải làm cháu dâu của ổng…”

NHÓC CON CỦA TÔI LỚN RỒI

Khi 17 tuổi, tôi đang chuẩn bị tỏ tình với chú.Bỗng nhiên tôi lại nghe thấy tiếng cười chế giễu của anh ấy.“Em ấy chỉ là một đứa nhóc, tôi làm sao có thể động lòng được?”Ba năm sau, tôi và anh ấy say rượu, trải qua một đêm điên cuồng.Khi tỉnh dậy, tôi cố tỏ ra bình tĩnh và nói với anh ấy:“Chỉ là một tai nạn thôi, tôi chỉ coi chú như những người lớn khác.”Anh ấy cười nhạo, rồi lại đẩy tôi xuống giường.Nhìn tôi từ trên cao, “Em còn không bằng xem tôi như thú vật.”Anh ấy vỗ vỗ mặt tôi, nói với giọng lười biếng: “Nhóc con, tối qua tôi không uống một giọt rượu nào.”

Mẹ Kế Của Tôi

Mẹ Kế Của Tôi Bố tôi tìm cho tôi một người mẹ kế. Ngày đầu tiên bà ấy vào nhà đã đưa tôi đến bệnh viện. “Bác sĩ, con bé này bị đau dạ dày, phải điều trị thế nào ạ?“ Tôi lại nghe thấy tiếng lòng của bà ấy với hệ thống. “Ký chủ, nữ chính ợ hơi là thiết lập của cô vợ nhỏ, đáng yêu biết bao! “Tôi chỉ biết đây là bệnh, phải chữa thôi.“ Tôi không hiểu cô vợ nhỏ là gì. Cho đến sau này. Tôi gặp được nam chính định mệnh của mình. Anh ta ném cho tôi một tấm thẻ, bá đạo mạnh mẽ. “Làm người phụ nữ của tôi“. Tôi cười khẩy. “Có mấy số không vậy, mà khẩu khí lớn thế?“ “Noãn Noãn, sau này cô ấy sẽ là mẹ mới của con, chăm sóc cuộc sống của con.“ Bố tôi ngồi xổm trước mặt tôi, chỉ tay về phía người phụ nữ sau lưng. Dịu dàng xinh đẹp, giống như tiên nữ tôi thấy trong phim truyền hình. Bà ấy cười vẫy tay với tôi. “Xin chào Noãn Noãn.“ “Hệ thống, cô ấy là nữ chính sao?“ “Đúng vậy ký chủ, nữ chính của truyện cô vợ nhỏ đều rất thiếu tình thương, xin hãy dùng tình yêu nuôi dưỡng bông hoa mỏng manh này, cho đến khi cô ấy ở bên nam chính“ Tôi không biết tại sao mình có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ. Tôi rụt rè chào mẹ kế, không kìm được mà ợ một cái. Bố tôi cưng chiều xoa mũi tôi. “Noãn Noãn ợ hơi rồi, đáng yêu quá.“ Tôi xấu hổ khoanh tay. Nhưng tôi thấy mẹ kế có vẻ phức tạp. “Mùi này… vừa chua vừa hôi, ông ta khen được sao?“ Tôi lén ngửi thử. Hình như, đúng là hơi khó ngửi thật.

GỬI NHẦM TIN NHẮN CHO KẺ THÙ CỦA TRÚC MÃ

Để thắng cược với thanh mai trúc mã, tôi đã nhờ đến một cao thủ.Nhưng lại gửi nhầm tin nhắn cho kẻ thù không đội trời chung của anh ấy.【Tôi đang gấp, tối nay có thể làm được không?】Phát hiện sai sót, tôi lập tức thu hồi tin nhắn, rồi gửi lại đúng người.Sau khi nhận được phản hồi chắc chắn, tôi mới yên tâm đi tắm.Không ngờ lại bỏ lỡ hàng loạt tiếng “ting ting” từ điện thoại.【Thu hồi làm gì? Cô gấp cái gì thế?】【Tìm tôi làm à? Cô chắc chứ?】【Đợi tôi tắm cái rồi làm có được không?】【Tắm xong rồi, tôi xuống mua cái gì đó, nhanh thôi.】【……】【Hứa Uyên, mở cửa đi, tôi đang ở trước nhà.】

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Mẹ Tôi Lì Xì Cho Con Gái Tôi Bằng Ảnh Của Ngũ Bách

Mẹ Tôi Lì Xì Cho Con Gái Tôi Bằng Ảnh Của Ngũ Bách Trong bữa cơm tất niên, mẹ tôi phát lì xì cho hai đứa cháu trai, mỗi đứa một ngàn tệ (khoảng 3tr5). Đến lượt con gái tôi, bà lại chỉ đưa một tấm ảnh của nam ca sĩ Ngũ Bách. Cả nhà cười nghiêng ngả, khen mẹ tôi “thời thượng” và “hài hước biết đùa”. Chỉ có con gái tôi đỏ hoe mắt, rưng rưng nước mắt. Tôi lên tiếng trách mẹ thiên vị. Mẹ tôi gục xuống bàn khóc lóc, nói chỉ đùa chút thôi. Anh cả nói tôi nhỏ nhen, không biết đùa. Em gái đe dọa bắt tôi quỳ xuống xin lỗi mẹ. Ba tôi lấy roi ra dọa sẽ dùng gia pháp. Tôi giận dữ hất tung bàn thức ăn, đuổi tất cả bọn họ ra khỏi nhà. Về sau, ba mẹ tôi đổ bệnh phải nhập viện, tìm tôi trả tiền thuốc men. Tôi thẳng tay ném cho họ một ngàn tấm ảnh Ngũ Bách. “Cứ dùng thoải mái, thiếu thì tôi còn nhiều.”

Báo Ứng Của Trà Xanh

Báo Ứng Của Trà Xanh Khi bố mẹ tôi nói muốn nhận nuôi Tống Hàm Hi, tôi biết rằng câu chuyện đã bắt đầu. Vào ngày sinh nhật của tôi, cô ta sẽ nói: “Thật tốt, Kiều Kiều còn có bố mẹ ruột tổ chức sinh nhật, không như tôi, bố mẹ đều mất cả rồi…” Khi tôi có người yêu, cô ta sẽ nói: “Kiều Kiều có tiền, anh ấy chọn Kiều Kiều cũng đúng thôi, không như tôi, phải sống nhờ nhà người ta…” Cứ như vậy, bố mẹ tôi và cả bạn trai tôi đều quay lưng lại với tôi. Trước khi chết vì tai nạn xe hơi, tôi còn nghe cô ta nói: “Kiều Kiều chỉ gặp tai nạn xe thôi, nhưng lễ trưởng thành của tôi cả đời này chỉ có một lần…” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi nhìn thấy Tống Hàm Hi rón rén bước vào nhà. Tôi cười. Phản PUA, bạn đã biết chưa?

Có Không Giữ Mất Lắp Camera 4k

Có Không Giữ Mất Lắp Camera 4k Hỏi: Có bộ tiểu thuyết nào nữ chính động lòng trước, ban đầu nam chính rất lạnh nhạt với nữ chính, nhưng sau đó lại phải theo đuổi người ta sấp mặt không? Đáp: Tôi mắc bệnh ung th//ư, vào ngày nhận được kết quả, tôi đã trả tự do cho Bùi Chiêu và hoàn toàn biết mất khỏi thế giới của anh ấy. Nhưng tôi quả thật rất có khiếu làm bi//ến thái, trong nhà lắp đầy những đôi mắt của tôi. Camera 4K cho tôi thấy tất cả mọi thứ của Bùi Chiêu một cách vô cùng rõ nét. Tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ cảm thấy như trút được gánh nặng, ai ngờ đâu cái người chỉ mong tôi c.h.ế.t quách đi cho rồi ấy lại quỳ lạy trước mặt Phật Tổ hết lần này đến lần khác. Chỉ cầu xin để tôi có thể sống tiếp.  

Sự Phản Bội Của Chồng Và Con Trai

Sự Phản Bội Của Chồng Và Con Trai Sau khi tiễn cháu trai đến trường, tôi quay về nhà thì vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chồng và con trai trong phòng làm việc. “Ba, chuyện đi du lịch nước ngoài với dì Hạ đều sắp xếp xong hết rồi chứ?” “Xong rồi. Còn bên mẹ con, nhớ chú ý đừng để bà ấy phát hiện.” “Yên tâm đi ba, bao nhiêu năm nay mẹ có phát hiện ra gì đâu. Chỉ tội cho ba, nửa đời người phải sống bên một người phụ nữ mà mình không yêu.” “Ba không sao cả. Dì Hạ của con là cánh chim trên bầu trời, không nên bị ba trói buộc, ngày ngày vì ba mà quanh quẩn nơi căn bếp.” “Cái tên ba đặt cho con – là ‘Trạch Hòa’, chính là vì lựa chọn ‘Hân Hạ’. Dù ba ở đâu, lòng ba cũng luôn hướng về dì Hạ của con.” Tôi lảo đảo bước đi, cuối cùng nằm ngủ thiếp trên ghế dài trong công viên. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi không trọng sinh, không có cơ hội làm lại từ đầu. Hai bàn tay tôi vẫn thô ráp, già nua, mái tóc rũ xuống vẫn lốm đốm bạc trắng. Chỉ có điều tôi đã có — một mối hận muốn kéo cả bọn họ cùng xuống địa ngục.