Hiện đại

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh Kỷ niệm năm năm ngày cưới, chồng rủ tôi đi du lịch. Trên đường, anh ta trượt chân ngã xuống vực, nằm ICU suốt một tháng, cuối cùng vẫn không qua khỏi. Vừa đáp xuống sân bay, mẹ chồng đã lao tới như hổ đói vồ mồi, mặt mày hung dữ: “Con đàn bà gi.t người này! Cô gi.t chồng để lừa tiền bảo hiểm!” Tôi thật sự bị oan quá rồi. “Mẹ à, mẹ nói chuyện cũng phải có chứng cứ, chính anh Hải Dương mua bảo hiểm tai nạn với số tiền rất lớn mà.” “Nhưng người ngã xuống là nó đấy!” “Con đã bán sạch gia sản để cứu anh ấy rồi, mẹ không tin thì xem đi.” Tôi mở app ngân hàng ra, số dư chưa nổi bốn chữ số. Trong lúc giằng co, bà ấy xé rách một chiếc túi nilon – bên trong là tro cốt của Đinh Hải Dương. Tôi đau đớn nghẹn ngào: “Mẹ, con trai mẹ bay tứ tung đầy đất rồi kìa.”

Cường Thủ Hào Đoạt Tôi là con gái của người giúp việc, bị cậu chủ lớn lên cùng tôi nhốt lại, biến thành món đồ chơi riêng của anh ta. Vì cứu tôi, bạn trai quỳ rạp dưới đất, liếm sạch rượu trên đôi giày da của cậu chủ như một con chó. Tiếng cười vang dội khắp phòng bao. Cậu chủ giẫm giày lên mu bàn tay anh ấy, rồi hất tàn thuốc lên đỉnh đầu: “Muốn đưa cô ấy đi? Nằm mơ đi” “Đồ của tôi, từ khi nào đến lượt một thằng nghèo hèn như cậu dòm ngó?”

Ảnh đế đình đám đăng bài vào giữa đêm cầu cứu.“Vợ tôi từ nhỏ đã yếu, nửa đêm luôn lén lút vào phòng sách nôn mửa. Cô ấy có phải mang thai rồi không?”Ngay sau đó, anh lại đăng một biểu cảm mặt khóc to.“Xong rồi! Vợ tôi chắc chắn muốn bỏ trốn với đứa con trong bụng nên mới giấu tôi!”Cư dân mạng mỗi người một chiêu, chỉ cho anh cách giữ vợ.Sáng hôm sau, ngôi sao trẻ hot nhất, Hạ Chi Doanh, bất ngờ nôn mửa trong lúc livestream.Cô ta khi mới debut đã tạo hình theo nhân vật Lâm Đại Ngọc, thân thể yếu đuối, đa sầu đa cảm.Cô ta cười nhẹ và đáp lại ngay lập tức:“Anh à, chuyện của chúng ta sao không nói riêng mà lại đưa lên mạng làm người ta cười, nửa đêm lại nôn suốt một đêm, thật sự khó chịu quá~”Dòng bình luận lập tức xôn xao.Hóa ra ảnh đế đã bí mật kết hôn, và vợ anh ấy chính là tiểu mỹ nhân Lâm Đại Ngọc!Tối hôm đó, tôi đuổi Tạ Cận về phòng khách để suy nghĩ lại. Tạ Cận mắt đỏ bừng, giọng nghẹn ngào nói:“Cô ta là Lâm Đại Ngọc thì kệ cô ta, nhưng anh đâu phải Bảo Ngọc gì gì kia. Bảo bối, em đang mang thai, đừng tức giận nữa, nhé?”

Sinh nhật tôi, tôi tự mình đặt một cái bánh kem.Kết quả là bánh giao tới không đúng kích cỡ.Tôi từ nhỏ đã bị chứng ngại giao tiếp, không dám gọi điện, đành cẩn thận nhắn tin cho tiệm bánh.【Xin lỗi, nhưng hình như kích thước của anh hơi nhỏ thì phải?】【……Cô có ý gì?】Tôi hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nhắn lại.【Kích thước nhỏ quá, không đáp ứng được nhu cầu của tôi, anh hiểu không!】Vài phút sau, đối phương gọi đến.Tôi vừa bắt máy thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc đến mức chết lặng——“Hà Mặc, mở cửa đi, chúng ta nói chuyện một chút về… kích thước.”

20 Viên Thuốc Ngủ Trong Đêm Trước Kỳ Thi Đại Học Đêm trước kỳ thi đại học, mẹ tôi bỗng cư xử khác hẳn mọi khi, mang đến cho tôi một ly sữa nóng. “Mẹ đặc biệt hâm nóng cho con đấy. Uống xong thì ngủ sớm nhé!” Tôi vừa định uống thì trước mắt đột nhiên hiện lên một loạt dòng chữ như trong phim. 【Bé cưng đừng uống!!! Trong đó có pha thuốc ngủ!】 【Bà mẹ này đúng là hết thuốc chữa, vì muốn cậu con trai xếp hạng hai được vẻ vang mà lại ra tay với cô em gái thiên tài. Những tận 20 viên, đủ để hạ gục cả một con bò đấy!】 Tay tôi khựng lại, nhẹ nhàng từ chối: “Mẹ ơi, con hơi no rồi, để anh uống đi ạ.” Mẹ tôi mỉm cười, nhưng giọng điệu lại không cho phép từ chối: “Không được, ngày mai thi đại học rồi, mẹ phải bồi bổ cho con một chút. Chỉ khi thấy con uống mẹ mới yên tâm.”

Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai Tôi đang chỉnh sửa bản thiết kế váy cưới trong studio thì Cố Cảnh Thâm đẩy cửa bước vào. “Thanh Nhã, anh có chuyện muốn bàn với em.” Biểu cảm anh có chút ngập ngừng khiến tim tôi chợt thắt lại. Kết hôn năm năm, tôi hiểu anh quá rõ rồi. “Chuyện gì vậy?” Tôi đặt bút chì xuống. “Công ty có một khách hàng quan trọng sắp kết hôn, hy vọng em có thể giúp thiết kế váy cưới.” Tôi gật đầu: “Chuyện tốt mà, khi nào cần?” “Tháng sau, thời gian hơi gấp.” Anh tránh ánh mắt tôi. “Khách hàng là một cô gái, tên là Bạch Vũ Phi.” Bạch Vũ Phi? Cái tên này nghe quen quen. Tôi chợt nhớ ra, cô ấy là thư ký mới của Cố Cảnh Thâm, mới hai mươi tư tuổi, rất xinh đẹp. “Cô ấy sắp cưới rồi à? Với ai?” Tôi hỏi bâng quơ. Cố Cảnh Thâm cứng đờ cả mặt: “Chuyện đó… em gặp cô ấy rồi sẽ biết.”

Một Tỷ Đổi Lấy Tự Do Tôi đã yêu Lý Tư Niên suốt mười năm. Cuối cùng, ngày anh cưới ánh trăng sáng của mình cũng đến. Tại lễ cưới, tôi cảm động đến rưng rưng nước mắt. Nhìn bọn họ kết hôn, tôi thật sự rất vui, còn vui hơn cả mẹ ruột của họ.

Vào phút cuối cùng của thời hạn nộp nguyện vọng, tôi đã đổi từ Thanh Hoa sang Bắc Đại.Sau khi tắt máy tính, tôi cảm thấy như đã giải quyết xong một chuyện lớn trong lòng, cho đến khi dựa vào lưng ghế và vô tình nhìn vào bức ảnh ba người đặt trên bàn.Trong ảnh, ba người đứng trước cổng trường Thanh Hoa, tôi tinh nghịch lè lưỡi, còn phía sau, bên trái là Bùi Ngôn Triệt và bên phải là Tống Tinh Dã.Bùi Ngôn Triệt với ánh mắt lạnh lùng luôn dõi theo tôi, nét mặt đượm chút cưng chiều.Tống Tinh Dã thì thản nhiên khoác vai tôi, cằm đặt trên đỉnh đầu tôi, nhìn tôi với ánh mắt mang chút chiếm hữu.Tôi cười tự giễu, xé bỏ mảnh giấy note dán trên ảnh, hơi ngả màu vàng.Trên đó viết: “Ôn Dự Từ, Bùi Ngôn Triệt, Tống Tinh Dã sẽ cùng nhau vào Thanh Hoa!”

Đồng nghiệp của tôi tỏ tình với sếp, bị từ chối.Bây giờ ngày nào cô ấy cũng lười biếng mà chẳng ai nói gì.Thế là tôi bắt chước cô ấy, đi tỏ tình với sếp.Nhưng sếp lại nhìn thấu mưu kế của tôi:“Thích tôi à? Thế hôn tôi một cái đi, tôi sẽ tin.”“Đây, hôn vào chỗ này.”Anh ấy chỉ vào môi mình.

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt Trên đường tan làm về nhà, tôi mua 5 cân cherry. Mẹ chồng nhìn thấy hóa đơn, chụp liền hơn chục tấm ảnh rồi đăng lên nhóm chat gia đình. “Mọi người nhìn xem, Tiểu Vĩ nhà chúng ta chạy xe buýt, sáng sớm tinh mơ đã phải ra ngoài kiếm tiền. Vậy mà vợ nó giỏi quá, ra tay một cái là mua ngay 300 tệ cherry!” Nhóm chat lập tức bùng nổ. “Không phải tôi nói đâu chị dâu, nhưng chị quá hiền rồi! Nếu là tôi, đừng nói chụp ảnh, tôi kéo thẳng tóc nó về nhà mẹ đẻ hỏi bố mẹ nó xem dạy con kiểu gì!” “Tôi cũng thấy cô ta chẳng phải người biết lo toan. Đợi Tiểu Vĩ về nhà dạy cho một trận, đảm bảo sau này ngoan ngoãn hơn ngay!” Không dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn quay hẳn một đoạn video, quỳ trên sàn dùng giẻ lau nhà, vừa lau vừa rơm rớm nước mắt. “Tôi chẳng dám nói gì nữa đâu, người ta bảo tôi lau nhà không sạch, bắt tôi phải dùng giẻ lau đây này!” Tối hôm đó, chồng tôi đi làm về, vung tay tát tôi một cái, khiến mũi tôi bật máu. “Trương Thiến, hôm nay cô không quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi, ông đây lập tức ly hôn với cô!” Tôi mở nhóm chat ra xem, mới biết mẹ chồng tôi lại diễn trò nữa rồi. Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng gửi một đoạn video lên nhóm. Trong video, mẹ chồng tôi mặc tất lưới đen, tô son đỏ chót, uốn éo lắc hông vô cùng quyến rũ. “Anh trai, em đã tặng anh mười cái tên lửa lớn rồi, anh hôn em một cái đi mà ~”

Tại buổi tiệc đóng máy, mọi người hò reo bảo Tống Trì và Tiêu Yên “hôn một cái” giống như trong phim.Hai người nhìn nhau, cười với sự thấu hiểu.Giây tiếp theo, họ đã dính chặt vào nhau.Giữa tiếng la hét phấn khích, có người đột nhiên nói: “Nữ phụ và nam chính cũng hôn một cái đi!”Ánh mắt của Tống Trì lập tức trầm xuống.Nữ phụ chính là tôi.Và tôi mới là bạn gái của Tống Trì.

Gần Như Có Được Tôi mơ mơ màng màng mà hái được đóa hoa cao lãnh của trường A Đại. Hơn nữa còn là đóa hoa ngầu nhất, chất nhất. Anh ta như một loại độc dược, từng sợi tóc đều như đang câu dẫn tôi. Mỗi lần gặp mặt, tôi đều không nhịn được mà muốn lại gần dính lấy anh. Thế nhưng lại luôn bị anh lạnh lùng đè tay lại: “Tự trọng một chút, được không?” Yêu nhau mấy tháng, đừng nói là cơ bụng, đến vùng bụng tôi còn chưa được sờ vào. Tôi thấy cũng chẳng có gì thú vị nữa, nên đề nghị chia tay. Đóa hoa cao lãnh giữ thân như ngọc kia ngay lập tức sụp đổ phòng tuyến. “Không phải nói là đạt được rồi sẽ không trân trọng sao, em còn chưa có được tôi mà?” “Hứ, quả nhiên chỉ mê cái vỏ ngoài của tôi thôi!” “…Vỏ ngoài thì vỏ ngoài, quay lại đây.”

Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật Tôi là vợ hợp pháp của một tên cặn bã.Mùng Một Tết năm ấy, tôi đột nhiên thèm uống nước dừa tươi.Chồng tôi không nói không rằng liền chạy ra ngoài mua cho bằng được.Không ngờ, giữa đường anh ta lên cơn đau tim, ch .t ngay tại chỗ.Tôi đau đớn tột cùng lao đến bệnh viện, còn chưa kịp khóc thì đã bị mẹ chồng tát cho mười cái như trời giáng, đến mức ngất xỉu.Khi tỉnh dậy, thứ chờ đón tôi chỉ là một hộp tro cốt và khoản nợ chồng để lại, hơn chục triệu.Từ đó, tôi bất chấp mạng sống cày cuốc trả nợ.Mãi đến mười lăm năm sau mới trả xong.Lúc ấy, người tôi đầy bệnh tật, đang đi nhặt rác trong khu nhà giàu, thì bất ngờ thấy chồng tôi – người đã ch .t mười lăm năm trước – bước xuống từ một chiếc xe sang, tay dắt một phụ nữ và một đứa bé.Tôi chặn anh ta lại hỏi cho ra lẽ, thì bị anh ta đá văng ra xa.Anh ta cười nhạo tôi:“Diệp Vi Vi, cô đúng là một con ngu không thể tả.”“Tôi chỉ không muốn chia tài sản nên mới giả ch .t để thoát khỏi cô, ai ngờ lại lừa dễ như vậy.”“Nợ tôi không cần trả, cô lại tự ôm hết vào người, nhờ cô mà giờ ba người nhà tôi mới được sống cuộc sống như giới thượng lưu.”Tôi tức đến mức ch .t tại chỗ.Lần nữa mở mắt ra.Tôi quay về đúng ngày mùng Một Tết năm ấy.

Mầm Sống Mẹ tôi là người bị b ắ t coc b án về đây, từ nhỏ tôi đã biết điều đó. Bà không hay nói chuyện, cũng chẳng mấy khi để ý đến tôi. Ấn tượng sâu nhất về mẹ là vào năm tôi năm tuổi, lần đầu tôi cùng bà lên núi chặt củi. Khi ấy, bên con suối nhỏ dưới chân núi, chỉ có tôi và bà. Tôi nắm chặt vạt áo bà, ngẩng đầu gọi: “Mẹ ơi.” Nhưng bà không đáp, chỉ đột ngột rơi nước mắt, rồi bất ngờ nhấc bổng tôi lên—một tay ghì chặt eo, tay còn lại ấ n đầu tôi xuống nước. Tôi còn nhớ rõ, hôm ấy là mùa đông, mặt nước phủ một lớp băng mỏng. Mũi và miệng tôi toàn là nước lạnh buốt, tôi vùng vẫy dữ dội trong làn nước. Khó khăn lắm mới ngoi được lên thở, tôi vừa khóc vừa gào: “Mẹ ơi! Con sai rồi!”

Cô Bạn Thân Trà Xanh Bạn thân tôi là một trà xanh chính hiệu, không ngờ có ngày cô ta lại làm việc đó tôi, tôi vừa chia tay bạn trai xong, cô ta đã nhắn tin ngay: [Tớ với bạn trai cũ của cậu không sao chứ?] [?] [Ôi, yên tâm, cậu với anh ta chỉ chơi bời thôi, tớ hiểu mà.] Tôi cười. [Chơi đi, hai người hợp nhau lắm.] [Thật không?] Tôi không trả lời, trực tiếp chặn cô ta. Thật trớ trêu, chị em tốt với bạn trai tốt của tôi lại cùng nhau hợp sức cắm cho tôi một cái sừng xanh lét.

Chồng, Em và Tôi Sau khi em chồng ly hôn thì tới ở nhờ nhà chúng tôi, nhưng lại không có ý định chuyển đi. Cô ta mặc áo ngủ của tôi, nằm trên giường của tôi, ôm áo sơ mi của anh trai cô ta… Sau này, tôi muốn ly hôn nhưng chồng không đồng ý. “Gia Gia chỉ quá ỷ lại vào anh, không liên quan đến luân thường đạo lý gì hết, em đừng nghĩ nhiều, không được nữa thì anh bảo cô ấy dọn ra.” Em chồng chạy tới chỗ làm của tôi. “Chị đòi ly hôn để đuổi tôi đi, chị là con đàn bà ác độc…” Trong lúc đôi co, tôi bị cô ta đẩy ngã dẫn đến s//ảy thai. Chồng xin tôi tha thứ, hứa sẽ không để tôi thấy em chồng nữa. Tôi cũng xin anh ta: “Anh em các người cứ xích chặt lấy nhau đi, đừng rước tai họa cho người khác.” Không ngờ câu nói này lại thành sự thật.

Tôi đã làm “chim hoàng yến” thế thân cho tổng tài bá đạo suốt ba năm.Tối hôm anh ấy ra sân bay đón “bạch nguyệt quang” của mình, tôi để lại một bức thư tuyệt mệnh rồi âm thầm trốn đi bằng chuyến bay đêm.Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ không bao giờ gặp lại nữa.Nhưng không ngờ, anh ấy lại vắng mặt trong buổi họp báo được cả thế giới mong đợi.Chỉ vì nghe tin tôi “giả chết sống lại”.Tôi bị bắt quả tang: “…”Xác chết thấy khó chịu, lén lút chạy trốn trước đã.

Phù Dung Sớm Nở Tối Tàn Quý Thính và Đàm Vũ Trình từng ngồi cùng bàn suốt hai năm. Cô thích anh, tình cảm ấy nhẹ nhàng như đóa phù dung, mong manh nhưng đẹp đẽ. Thế nhưng, anh chưa từng để ý đến cô. Cô hiểu rõ, giữa cô và anh không bao giờ có khả năng. Sau này, họ bắt đầu thân thiết hơn, thường xuyên gặp gỡ và tiếp xúc. Dẫu vậy, cô biết rõ trái tim anh vẫn luôn hướng về người bạn gái cũ. Rồi sẽ có một ngày, anh và cô ấy quay lại bên nhau. Nhưng Quý Thính chưa từng nghĩ rằng, bản thân sẽ có một khoảng thời gian dây dưa với anh, dù ngắn ngủi như đóa phù dung nở rộ một sớm mai rồi tàn lụi trong bóng tối. Cô và anh thỏa thuận với nhau, bất cứ lúc nào cũng có thể dừng lại, có lẽ là vào mùa đông. Và khi sinh nhật cô cận kề một ngày, bạn gái cũ của anh đã trở về. Quý Thính đứng ở phía đối diện, cách anh một con đường. Cô mỉm cười nói: “Tạm biệt.” Rồi xoay người, rời đi, mang theo tất cả những cảm xúc đẹp đẽ và mong manh của mối tình phù dung ấy.

Nửa đêm, tôi vô tình nhấn vào avatar của bạn trai cũ.Anh ấy nhắn lại ngay: Muốn quay lại à?Tôi khẽ cười, trả lời: Xin lỗi, con nghịch bấm nhầm.Sau đó, anh ấy say rượu và đứng chặn trước cửa nhà tôi.“Người đàn ông đó là ai? Anh sắp phát điên vì ghen rồi.”