Hiện đại
Muộn Màng Tôi nhặt được một người đàn ông vô cùng đẹp trai. Tôi cố gắng tiết kiệm, chỉ vì một câu nói hắn thích đồng hồ mà tôi không tiếc tiền mua cho hắn một chiếc đồng hồ có giá tận năm chữ số. Nhưng hôm đó, tôi lại tình cờ thấy hắn tiện tay ném đồng hồ xuống nước, không chút lưu tình nói chuyện điện thoại với người khác rằng: “Chỉ là chơi đùa một chút mà thôi, không ngờ cô ấy dễ lừa như vậy.” “Đánh cược thêm mười vạn nữa đi, xem cô ấy có chịu mua hay không.” Sau đó tôi không cần hắn nữa. Về sau nghe nói vị thái tử Lục gia kia phát điên rồi, lục tung toàn bộ Tây Hồ để tìm một cái đồng hồ rách nát. …
Định Mệnh Tháng thứ ba đính hôn với Thẩm Tự, hắn liên tục thay đổi bốn người bạn gái. Ngày từ hôn, tôi uống đến say không còn biết gì, từ trong một đống người mẫu nam tôi chọn ra người đẹp trai nhất: “Chính là anh, đêm nay ở bên tôi!” Sau một đêm lăn lộn, tôi nhìn hình xăm con rồng trên cổ tay trái của người đàn ông hoàn toàn choáng váng. Sau đó, tôi bỗng nhiên nôn mửa, đi khám phát hiện tôi mang thai, bị người nhà ép phá bỏ đứa bé đi. Đêm đó, ở bệnh viện bị vô số vệ sĩ áo đen vây quanh. Người đàn ông mặt nghiêm nghị đá văng cửa phòng, khom lưng ôm tôi từ bàn phẫu thuật lên. Một tháng sau khi sinh, lúc tôi và con gái được đưa đến hôn lễ, lại nhận được điện thoại của Thẩm Tự. “Thương Thương, em đang làm gì vậy, anh rất nhớ em, đi tìm em được không?” Tôi liếc nhìn người đàn ông đang ghen tuông cách đó không xa, mỉm cười: “Con tôi mới đầy tháng, tôi đang làm hôn lễ, nếu tới nhớ mang theo phong bì và quà, cảm ơn.”
Thấu Hiểu Trong năm thứ ba khi tham tiền của kim chủ, anh ta dứt khoát chia tay tôi. Tùy tiện ném tôi cho một kẻ nghèo rớt mồng tơi, thậm chí còn cực kỳ chán ghét tôi – Kỷ Chước. Bình thản như gió thoảng mây trôi: “Nuôi hư rồi, đưa ra ngoài rèn giũa tính tình đi.” Nhưng anh ta không biết rằng, tôi đã sớm muốn thoát khỏi chiếc lồng vàng của anh ta rồi. Ngày bị vứt bỏ, tôi vui vẻ ném cái két sắt nhỏ giàu có ra trước mặt Kỷ Chước, hào khí ngút trời: “Đừng cố gắng nữa, chị bao nuôi em!” Ánh mắt Kỷ Chước trầm xuống, chỉ đáp lại một tiếng “Được.” Về sau, Phí Hoán cuối cùng cũng nhớ đến tôi, tung ra một bản hợp đồng trị giá trên trời muốn chuộc lại tôi. Kỷ Chước ngồi ở vị trí cao, nhẹ nhàng vuốt ve nhẫn cưới, giọng điệu nhàn nhạt: “Xin lỗi, nhà tôi có truyền thống sợ vợ, không dám làm chủ.”
Hoán Mệnh Bạn cùng phòng là nữ chính tiểu thuyết, bình thường, giàu có, khỏe mạnh. Tôi là bạch nguyệt quang của nam chính, xinh đẹp, nghèo khó, đoản mệnh. Sau khi kết nối với hệ thống trao đổi, bạn cùng phòng chọn đổi cuộc đời với tôi. “Lần này, A Ngôn sẽ yêu tôi trước.” Nhìn gương mặt xinh đẹp nhợt nhạt của cô ấy, tôi từ từ bật cười. Cô ấy hoàn toàn không biết, tôi đã ghen tị với cuộc sống của cô ấy từ rất lâu rồi.
Kiên Định Sau khi bị bạn trai lừa dối, tôi quay lại và đưa cho chú nhỏ của anh ta ly rượu có pha một loại thuốc cực mạnh. Chú nhỏ là một người có địa vị cao và quyền lực lớn, ở trong giới anh là người có thể dùng một tay che trời, được gọi là “thái tử gia” cũng không quá lời. Sau một đêm hoang đường, tôi nhận ra thắt lưng của chú nhỏ không phải là thắt lưng, mà là một thanh đại đao chết người. Ban đầu tôi rất dũng cảm, nhưng đến lúc này mới hối hận vì đã quá liều lĩnh. Đúng lúc tôi đang ôm lấy vòng eo mỏi nhừ của mình chạy ra sân bay để trốn tránh, thì những người vệ sĩ chờ sẵn ở sân bay từ lâu đã trân trọng “mời” tôi trở lại chiếc Maybach. Không khí trong xe trở nên đầy căng thẳng và mơ hồ, chú nhỏ ôm tôi vào lòng, vừa hôn vừa nhẹ nhàng cởi cúc áo tôi. “Em không muốn trả thù nó sao? Ví dụ như, trở thành thím của nó?”
Gương Hồn Vào ngày lễ tình nhân, tôi thuê phòng với bạn trai. Anh khăng khăng chọn một căn phòng có gương trước cửa, nói là tiết kiệm tiền. Thật đáng sợ khi phải đứng trước gương vào lúc nửa đêm. Sau khi mây mưa, tôi xuống giường mặc quần áo thì bạn trai đột nhiên nổi giận, tát tôi một bạt tai. Tôi giận dỗi chạy ra khỏi phòng, mở ra một trang huyền học đêm khuya tố khổ. Chủ trang lại đột nhiên nhắn riêng cho tôi: [Trong đồ đạc tùy thân của bạn trai cô, có phải cũng có một cái gương không?] Tôi im lặng. Vì tôi biết mặt trước chiếc đồng hồ bỏ túi mà anh ta luôn đeo trước ngực là một tấm gương.
Tư Nguyên Ngày thứ ba sau khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày, tôi đã chọn một ngôi mộ cho mình. Nghe nói phong thủy của nó rất tốt, có thể phù hộ cho tôi kiếp sau không còn là một đứa con ruột bị ghét bỏ nữa. Không bị người khác cướp mất cha mẹ, cướp mất anh trai, cướp mất mọi thứ. Không còn… Không được ai yêu thương. Tôi đốt hết ảnh chụp, quần áo, xóa sạch mọi dấu vết cho thấy tôi từng tồn tại. Rồi sau đó tôi cắt cổ tay, nằm vào bồn tắm lẳng lặng chờ chết. Nhưng ai ngờ đột nhiên trung tâm nghĩa trang lại gọi điện thoại cho tôi: “Cô Lục, thành thật xin lỗi. Vì hai người môi giới giới thiệu trùng nên ngôi mộ này cũng được bán cho một vị khách khác mất rồi. Cô… Có tiện nhường mộ không?”
Thời Nghi Đúng vào nhiều năm sau, lúc Kiều U mang khuôn mặt có ba phần giống tôi xuất hiện bên cạnh chồng tôi. Tôi đã biết. Đứa con gái của con giáp thứ mười ba năm đó, định dùng thủ đoạn khi ấy của mẹ ả, đối phó với tôi. Nhưng sao tôi có thể để ả như ý cho được. Cùng ngày hôm ấy, tôi bỏ lại cho Thẩm Lương Châu một tờ giấy ly hôn, yêu cầu phân nửa tài sản, rời sân trước hạn. Không chơi nữa.
Chuyện Xưa Của Yểu Yểu Ngày tôi đến tiệm chụp ảnh để chụp di ảnh. Thời Dã dẫn bạn gái mới tới chụp ảnh đính hôn, cô bạn gái lại muốn nhiếp ảnh gia của tôi. Tôi thẳng thừng từ chối. Thời Dã nói tôi vẫn độc ác như trước, chẳng thay đổi chút nào. Đến hôm lấy ảnh, Thời Dã nhìn thấy di ảnh đen trắng của tôi. Trong ảnh, tôi cười sáng bừng, rạng rỡ. Anh ta phát điên rồi.
Tôi đã chăm sóc tổng tài hôn mê hai năm. Ngày đầu tiên anh ấy tỉnh lại, “bạch nguyệt quang” của anh ta liền cầu hôn ngay trước mặt tôi.“Cố Minh Húc, em đã chăm sóc anh suốt hai năm rồi, cuối cùng anh cũng tỉnh lại. Bây giờ… anh có thể lấy em được không?”Anh thản nhiên nhận lấy bó hoa.Tôi đứng trong góc, cả người cứng đờ. Hai năm tận tâm tận lực cuối cùng lại làm nền cho người khác. Nhưng rồi…Cố Minh Húc đột nhiên bật dậy, một cước đá bay cô ta:“Không thể! Cút! Ông đây là hôn mê chứ không phải chết!”“Muốn ông cưới cô á? Đừng mơ! Mà không, đến cả trong mơ cũng đừng mơ như thế!”
Cãi nhau với con vẹt của Thái tử gia giới Kinh, mọi người đều nói tôi tiêu rồi.Không sợ, gặp chuyện thì phải đối mặt trực tiếp!Ở hậu trường livestream, anh ta giữ chặt eo tôi.“Đối mặt trực tiếp? Em thích tư thế này à?”“Con vẹt của tôi giận rồi, em định bồi thường thế nào?”Tôi cứng đờ.Ai mà ngờ được Thái tử gia lại là bạn trai cũ của tôi chứ?
Đổi Ba Mẹ Tôi được trọng sinh trở về thời điểm thậm chí còn chưa chào đời. Lần này, tôi quyết định… chọn một cặp cha mẹ khác. Như vậy, mẹ sẽ không phải vì sinh ra tôi mà vóc dáng sồ sề, cha cũng sẽ không vì mẹ xấu đi mà ra ngoài vụng trộm. Kiếp trước, chú và cô Cố sống ngay nhà bên, luôn mong mỏi có một đứa con mà không thể toại nguyện. Tốt rồi, lần này tôi đến với họ, ai nấy đều vui vẻ. Chỉ là… tại sao sau khi không còn tôi nữa, cuộc sống của “cha mẹ cũ” lại ngày càng tồi tệ? Chẳng phải mẹ từng nói, tôi là “sao chổi” hay sao?
Lục Tấn Nguyên lần đầu gặp tôi trong buổi xem mắt đã đeo khẩu trang, nhưng tôi vẫn không thể không giật mình khi nhìn thấy vết sẹo lộ ra dưới khóe mắt bên phải của anh ấy.Có lẽ anh ấy đã nhận ra phản ứng của tôi, nên đứng dậy nói sẽ đi vào nhà vệ sinh, để lại một chút thời gian cho tôi tiêu hóa cú sốc vừa rồi.Đúng lúc đó mẹ tôi gọi điện hỏi tình hình buổi xem mắt thế nào.Tôi thuật lại sự thật cho mẹ trong cuộc gọi.“Anh ấy có một vết sẹo lớn trên mặt, trông hơi đáng sợ.”Lời vừa dứt, bóng dáng cao lớn vạm vỡ của Lục Tấn Nguyên đã xuất hiện trong tầm mắt tôi.Chắc chắn anh ấy đã nghe thấy những gì tôi nói.Mẹ tôi vẫn tiếp tục hỏi qua điện thoại, nói rằng sẽ tìm người giới thiệu để hỏi rõ chuyện.Tôi cầm điện thoại, ngẩng đầu đối diện với đôi mắt trong trẻo của Lục Tấn Nguyên, cảm giác vô cùng bối rối.Đây là lần đầu tiên tôi gặp anh, và anh biết tôi bị vết sẹo trên mặt anh làm cho hoảng sợ.Sau này, khi tình cảm dần sâu đậm, anh thường tắt đèn trước, nói rằng sợ tôi nhìn thấy vẻ mặt nhíu mày của anh sẽ mất hứng.
Mệnh Cách Tỳ Hưu 1: Tráo Đổi Lúc Nhỏ Sau khi thiên kim thật trở về nhà, tôi bị bố mẹ hào môn và bảy người anh trai đuổi ra khỏi nhà. Tôi dựng sạp bói toán ở chợ đêm. Thiên kim thật đá đổ sạp bói của tôi, còn hùng hổ tuyên bố sẽ dùng tiền đè chết tôi. Cô ta không biết, tôi mang mệnh cách Tỳ Hưu. “Nhà các người sắp phá sản rồi.” Lời tôi nói ứng nghiệm. Bảy người anh trai đuổi theo xin lỗi: “Em gái, xin em hãy giúp nhà họ Diệp chúng ta vực dậy!”
Chồng Ký Sinh Chồng tôi là quán quân tán thủ toàn quốc. Trong một lần thi đấu, anh ấy không may bị đối thủ đánh trúng vùng hiểm, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại dẫn đến khó khăn trong việc sinh con. Tôi đã cùng anh ấy tìm đến vô số danh y khắp thế giới, mãi mới có thể mang thai đứa con đầu lòng. Vì sợ tôi bị quấy rầy, anh đã sắp xếp cho tôi ở trong một biệt thự độc lập để an thai. Nhưng trước khi tôi kịp ổn định, anh đã mải mê cùng cô thư ký trẻ tuổi của mình dây dưa tình cảm. Cô thư ký trẻ tự cho mình là đúng, nghĩ rằng tôi là một kẻ thứ ba không biết liêm sỉ, quyến rũ chồng cô ta. Vậy là cô ta tìm đến biệt thự, nơi tôi đang an thai. “Cô bụng to thế này mà còn không biết xấu hổ, quyến rũ chồng tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho cô biết, cái giá của việc làm kẻ đê tiện là gì!” Mặc cho tôi cố gắng giải thích, cô ta không thèm nghe, nhắm thẳng vào bụng tôi mà đá mạnh. Máu loang đỏ chiếc váy bầu của tôi. Nhưng cô ta vẫn điên cuồng, ra lệnh cho người làm của mình lôi tôi ra khỏi biệt thự, muốn cả thế giới biết rằng làm kẻ thứ ba sẽ không có kết cục tốt đẹp. Tôi quằn quại trong khu biệt thự vắng vẻ, cố gắng vùng vẫy, nhưng cơ thể dần yếu đi. Mãi đến khi người hàng xóm tốt bụng phát hiện, mới gọi cho chồng tôi. Tôi nghe tiếng anh qua điện thoại, giọng thờ ơ: “Cô ta còn trẻ, chỉ đùa hơi quá thôi, chắc không đến nỗi xảy ra chuyện lớn.” Người hàng xóm đưa điện thoại cho tôi, nhưng tôi đã yếu đến mức không thể phát ra âm thanh. “Vợ à, em cố chịu một chút, đợi anh bận xong sẽ về thăm em…” Từ điện thoại vọng lại âm thanh ồn ào của tiếng đặt cược, tiếng người cổ vũ trong sòng đấu quyền. “Chồng ơi… cứu em!” “Đã nói là anh đang cá cược quyền anh mà! Đâu có thời gian cứu em, em cố chịu thêm chút nữa đi!” Trong khoảnh khắc đó, nghe được rằng đánh cược còn quan trọng hơn mạng sống của tôi, trái tim tôi như bị xé nát. Tôi tức giận đến mức ngạt thở, đôi mắt tối sầm lại và hoàn toàn mất đi ý thức. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã sống lại, trở về đúng ngày hôm ấy ngày tôi bị đánh đến sảy thai.
Bạn Trai Keo Kiệt 【Bạn trai bắt tôi nộp một triệu tiền tiết kiệm】 Sau khi biết tôi có một triệu trong tài khoản, hắn bắt tôi nộp hết cho hắn. “Hồi giờ không phải tại tôi hay mua đồ cho em thì em làm gì tiết kiệm được từng đó? Phải hơn nửa số tiền này là công tôi rồi, đáng ra phải tính là tài sản chung của hai đứa.” Chưa dừng lại ở đó, hắn còn đòi tôi phải chuyển toàn bộ lương hàng tháng vào tài khoản của hắn, rồi giả vờ hào phóng cho tôi một cái “thẻ người thân” với hạn mức 1.500 tệ. Mỗi tháng chi tiêu sinh hoạt của tôi đều phải gói gọn trong 1.500 tệ đó. Nghe thì có vẻ cao thượng: “Anh giữ tiền giúp em, sợ em tiêu hoang.” Tôi gật đầu đồng ý, ngay tối đó xài sạch 1.500 tệ trong thẻ, rồi chặn hắn luôn. Trước khi chia tay mà còn kịp ăn một bữa tối xịn giá 1.500 tệ, cũng đáng.
Tạm Biệt Mười Năm Vào đúng ngày kỷ niệm 10 năm yêu nhau, vị hôn phu của tôi lại đang đi công tác nước ngoài với cô trợ lý nhỏ. Tôi gọi hơn chục cuộc, nhưng không ai bắt máy. Gần như cùng lúc đó, tài khoản mạng xã hội của cô trợ lý cập nhật trạng thái mới. Trong đoạn video, người đàn ông phía sau cô ta đang c/ởi áo sơ mi, ánh sáng mờ ảo càng khiến cơ ngực rắn chắc của anh ta thêm rõ nét. Dòng chú thích là: “Ra nước ngoài mở mang tầm mắt cùng đại luật sư~ Ban ngày dạy làm việc, ban đêm dạy làm người, hí hí~” Tôi không nổi giận cũng chẳng kích động, chỉ thản nhiên thả tim và để lại bình luận: “Cố gắng nhé! Mong sớm thành người!”
Sang Dư chưa muộn Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi nhận được một cuộc gọi. “Chị Tang Dư à… em vỡ ối rồi, sắp sinh rồi… chị có thể bảo anh Thẩm đến nhanh một chút được không?” “Em gọi mãi mà không liên lạc được với anh ấy…” Tiếng nức nở của cô gái vang lên giữa đêm đen, sắc lạnh và chói tai. Người đàn ông vừa vùi mặt vào cổ tôi khẽ sững người, Vội vàng bật dậy, mặc quần áo. Cầm lấy chìa khóa trên bàn rồi lao ra ngoài. Từ đầu đến cuối, không nói với tôi lấy một câu, cũng chẳng thèm quay đầu nhìn lấy một cái. Tôi chết lặng rất lâu. Chỉ đến khi tiếng sấm ngoài trời vang lên, tôi mới dần tỉnh lại. Đứa trẻ cô ấy sinh ra… là con của chồng tôi.
Sau khi gia đình phá sản, tôi đi làm chim hoàng yến cho một ông trùm.Ngày nào cũng giả ngoan, làm nũng, mềm giọng “anh ơi anh à”.Cho đến khi bị anh ta bắt gặp.Lúc đó tôi đang vác đầu người ta đập vào tường.Ông trùm: “?”Tôi: “…”Im lặng hai giây, tôi bóp giọng lại:“Chồng ơi~ là anh ta tự muốn dính vào tường đó~”
Ký Sự Chiêu Hồn 1: Gọi Hồn Vợ Tỷ Phú Một tỷ phú giàu có nhớ thương người vợ đã qua đời, triệu tập tất cả các nhà thông linh đến một hòn đảo biệt lập: “Thành công chiêu hồn sẽ được thưởng một tỷ, thất bại thì phải chết.” Một kẻ lừa đảo giang hồ nghe vậy sợ đến run lẩy bẩy, liên tục cầu xin tha thứ. Chỉ một khoảnh khắc sau, viên đạn ghim thẳng vào giữa trán hắn, tức khắc tắt thở. Tôi nhìn mà tim đập thình thịch, trước mắt đột nhiên xuất hiện một dòng chữ chạy ngang: [Đây là bộ phim tài liệu về gã tỷ phú nhớ vợ nên bắt tất cả nhà thông linh chịu chết cùng sao?] [Tôi nhớ hình như cuối cùng chỉ có một nhà thông linh sống sót đúng không?]