Hiện đại

Ảnh Đế Não Tình Sập Hầm Rồi Ảnh đế lần đầu tham gia show thực tế, tổ chương trình yêu cầu anh ấy gọi điện cho người yêu cũ. Anh ấy gọi cho tôi. Trùng hợp thay, cháu trai 3 tuổi của tôi bắt máy, hoảng sợ hét lên: “Mẹ ơi!” Lục Minh sững người vài giây, sau đó nghiến răng nghiến lợi: “Chúng ta mới chia tay có 829 ngày lẻ 1 tiếng đồng hồ, mà con em đã biết gọi mẹ rồi sao?” Cả mạng xã hội bùng nổ: #LụcMinhMấtKiểmSoátTrênShowThựcTế#

Chị, Mau Dậy Đi Làm! Tôi đã cứu chị gái khỏi việc cắt cổ tay tự sát. Trong phòng bệnh, ba mẹ vội vã chạy đến, vừa khóc vừa nức nở. Chị cũng khóc, còn làm loạn đòi uống thuốc trừ sâu. Tôi hỏi chị: “Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Ánh mắt chị kiên quyết: “Chị muốn chết, chị muốn khiến anh rể em phải hối hận.” Tôi giáng cho chị một bạt tai: “Đứng dậy, tôi tìm việc cho chị làm.”

Đèn Lòng Không Độ Kẻ Trong Mộng Hứa Nghiễn Hàn đã chet. Trước lễ tang, vợ của anh là Diệp Trích Tinh, thu dọn di vật của chồng thì phát hiện một quyển album dày cộp. Bìa ngoài viết hai chữ — [Tình cảm chân thành]. Cô mở ra, từng mảnh ký ức trong đó lại không hề có bóng dáng người vợ là cô. Mà là Thẩm Niệm Hoan — cô gái mà năm xưa Hứa Nghiễn Hàn từng nhận nuôi. Trước giờ Diệp Trích Tinh vẫn luôn nghĩ, tình cảm của Hứa Nghiễn Hàn dành cho Thẩm Niệm Hoan chỉ là sự quan tâm của người trưởng bối đối với hậu bối. Thế nhưng lúc này, trong album là đủ mọi khoảnh khắc về Thẩm Niệm Hoan: khi cười, khi ngủ, khi rơi nước mắt… Mỗi một tấm ảnh đều chan chứa tình cảm của một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu. Ngay dưới bức ảnh Thẩm Niệm Hoan mặc váy cưới ngày xưa, còn có một dòng chữ: “Đời này không thể cưới người mình yêu, thà qua loa mà sống cho xong.”

Định Mệnh Giao Thoa Phu quân của ta rơi xuống sông, bị một nữ tử xuyên không nhặt được bên bờ sông. Nữ tử xuyên không giấu hắn trong nhà suốt ba năm, đến khi ta tìm được hắn, thì hắn đang ở trong chuồng lợn cho lợn ăn. Vừa thấy ta, hắn liền quỳ sụp xuống đất, cầu xin ta đưa hắn về nhà. Nữ tử xuyên không chắn trước mặt ta, xòe tay nói: “Ta nuôi hắn ba năm, phí nuôi dưỡng ba ngàn lượng, một tay giao tiền, một tay giao người.” Ta cầm xấp ngân phiếu dày cộm trong ngực, mỉm cười nói: “Nhà ta sa sút, không có tiền rồi. Nếu đã vậy, ta tặng vị phu quân này cho ngươi luôn.”

Âm Thai Mẹ nuôi nhận nuôi tôi, là để mượn vận may cho cả nhà. Nhưng vận may của nhà họ ngày càng kém hơn. Họ đâu có biết, tôi đã chết lâu rồi. Thứ họ mượn là vận số của người chết. Mượn vận của người chết, phải lấy mạng ra đền.

Chu Hành Giản luôn lấy lý do bận rộn để từ chối sự theo đuổi của tôi.Tức quá, tôi ném cho anh ta một bức ảnh tất lưới đen.Giờ thì có thời gian chưa?Giây tiếp theo, anh ta nhắn lại: “Giờ thì bận tối mặt rồi.”Sau đó, chúng tôi bất ngờ có một đêm bên nhau.Tỉnh dậy, tôi chuồn thẳng.Anh ta vừa tức vừa cười: “Chuyện gì mà gấp vậy, bận đến mức không chờ nổi à?”Lúc đó, tôi đang ôm một nam người mẫu, nhếch môi cười: “Ừm, bận đến không có thời gian rảnh.”

Anh Là Kẻ Si Tình Thầm Lặng Sau khi chớp nhoáng kết hôn với đạo diễn cấm dục, anh ta nói sau khi cưới sẽ ngủ riêng, ai chơi đường nấy. Tôi gật đầu cái rụp, ra ngoài quẩy nhiệt tình, còn bị bạn trai cũ dây dưa. Tối hôm đó, anh ta lén vào phòng tôi, bóp cằm tôi rồi hôn mạnh: “Lấy hơi đi, bạn trai cũ chưa dạy em à?” “Vợ à, ‘ai chơi đường nấy’ có nghĩa là em chơi anh, anh chơi em.” Cằm tôi sắp bị anh bóp trẹo khớp, tôi vừa khóc vừa cầu xin: “Nhẹ chút đi…” “Nhẹ thì em lại không nhớ ai là chồng mình.”

Hào Môn Tranh Đấu Kỷ niệm tám năm ngày cưới, tôi tự tay chuẩn bị một bàn đầy thức ăn, từ lúc trời vừa sáng đợi đến khi đêm buông, rồi từ đêm đợi đến sáng. Ngôn Nghiêm vẫn không quay về. Tôi gọi điện chất vấn, anh còn chưa kịp trả lời, con trai đã giành lời nói trước. “Ba ơi, canh của dì đã nấu xong rồi, ba mau qua đây đi.” “Má con ở đâu cũng không bằng dì, ba mau ly hôn với má đi, để dì làm má của con nhé.” Ngôn Nghiêm không nói gì, anh ngầm chấp thuận. Tôi thành toàn cho các người.

Người Dẫn Lối Trong Tiềm Thức Tôi là một chuyên viên tư vấn tâm lý. Một kiểu phụ nữ “ba cao” điển hình: nhan sắc cao, học vấn cao, thu nhập cao. Lần đầu tiên tôi phát hiện có gì đó không đúng là từ mùi sữa tắm trên người chồng tôi. Trong nhà, tôi dùng sữa tắm, còn anh ấy dùng xà phòng, cả hai đều là thương hiệu cố định, hương thơm cố định. Vì thế, hôm đó khi anh vừa về nhà, tiến tới gần hôn tôi, tôi đã nhận ra ngay. “Anh tắm ở ngoài à?” “Ừ, một bãi phân chim rơi trúng đầu anh. Sợ làm em khó chịu, anh đã tắm ở trường rồi mới về.” Tôi mỉm cười, ánh mắt lướt nhanh qua khuôn mặt anh. Anh ấy quá bình tĩnh. Thế là tôi đùa: “May mà không phải ở quê anh, nếu không gặp chuyện này chắc phải đi xin ‘cơm trăm nhà’ để xua xui xẻo.”

Anh trai tôi đi du lịch với mấy người bạn.Mẹ bảo tôi gọi video cho anh để hỏi thăm tình hình.Cuộc gọi kết nối, trên màn hình hiện lên một người đàn ông để trần nửa người, cơ ngực lộ rõ.Anh ấy đang dùng khăn lau tóc, tự nhiên nói:“Anh trai em đang tắm ở phòng bên cạnh, dây sạc bị hỏng nên điện thoại đang sạc ở chỗ anh.”Tôi nhìn màn hình, ngẩn ngơ không nói nên lời.Gương mặt trắng trẻo, đẹp trai của anh ấy bất ngờ ghé sát vào camera, cười nhếch mép:“Đẹp đến vậy sao? Có muốn gặp trực tiếp không?”

Biển và Anh Người tôi thầm yêu suốt mười năm đã qua đời vào mùa hè năm 18 tuổi. Vào ngày mùng 7 tháng 7 năm tôi 25 tuổi, anh xuất hiện trước mặt tôi với chiếc ô trên tay. Gương mặt vẫn còn nét thiếu niên, tôi nhìn anh, không kìm được nước mắt. Tôi biết, đây chỉ là một giấc mơ tôi đã mua.

Tôi và chị gái giống nhau đến tám phần.Chị ấy thích thú trong việc chọc ghẹo đàn ông nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm.Còn tôi thì khác, vừa tham tiền vừa ham vui.Vì vậy, hai chị em tôi hợp tác rất ăn ý.Chị ấy ra nước ngoài làm “ánh trăng sáng”, còn tôi thì làm “thế thân”, chia lợi nhuận theo tỷ lệ ba bảy.Rồi một ngày, chị ấy gấp gáp gọi cho tôi:“Anh chàng nước ngoài này ngày nào cũng đeo bám chị, vừa giàu vừa đẹp, đến nhanh!”Tôi xem ảnh, thấy khá ổn.Vừa định nói lời tạm biệt với “kim chủ” hiện tại thì bị anh ấy ném lên giường.Anh ấy cười lạnh: “Hai chị em nhà em chơi trò lừa người rồi muốn chạy sao? Nghĩ anh chết rồi chắc?”Cứu tôi với, lần này chơi hơi quá tay rồi!

Cậu Bé Mất Tích

Mẹ của Godzilla Trong một show truyền hình, đối thủ cố tình sắp đặt cho tôi làm việc chung với một con chim, hòng khiến tôi bẽ mặt. Ai ai cũng biết, con chim này là thú cưng của Thái tử gia đất Kinh, nổi tiếng khó tính. Tôi chẳng nói chẳng rằng, tát con chim một cái. Ngay lập tức, đối thủ của tôi lên tiếng đầu tiên: “Giang Lệ, cô ngược đãi chim như vậy là không đúng, ngay cả sinh vật nhỏ bé cũng có cảm xúc mà.” Cư dân mạng chế giễu: 【Giang Lệ tiêu đời rồi, lần trước có một sao hạng hai bị chim mổ, giờ chẳng biết bị đóng băng sự nghiệp tới tận đâu. Giờ cô ta còn dám đánh chim nữa chứ.】 Cùng ngày, Thái tử gia ôm chim xuất hiện tại trường quay. Trước mặt bao nhiêu người, hắn bóp đầu con chim, nháy mắt liên tục: “Mau xin lỗi mẹ của mày đi!”

Không Tha Thứ Tôi phải lòng Lâm Tự Nam, bạn thân của anh trai tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi từng nghĩ anh sẽ từ chối vì khoảng cách mười tuổi giữa chúng tôi, nhưng không, vào sinh nhật tuổi 22, anh không giữ lại chút nào mà chiếm lấy tôi. Tôi ở bên anh 5 năm. Khi tôi dè dặt hỏi: “Chúng ta có thể công khai không?”, anh lại mỉm cười… đưa tôi đến một viện điều dưỡng. Trong căn phòng đơn cao cấp ấy, là người con gái xinh đẹp, mong manh Bạch Nguyệt Quang của anh: Tống Chi. “Trì Ngư,” “Anh có thể ở bên em bao lâu cũng được, nhưng người vợ của anh… chỉ có thể là cô ấy.” Kiếp trước, tôi không tin tình cảm 5 năm chỉ là mây khói. Tôi nổi điên, nhất quyết không chia tay, làm ầm chuyện giữa hai chúng tôi đến mức ai ai cũng biết. Tống Chi nghe tin thì tr.ầ /m c/ả m 44, Lâm Tự Nam hận tôi thấu xương. Sau đó, khi tôi bị b.ắt c/ óc, anh cắt đứt cuộc gọi cầu cứu mà tôi định gọi về nhà, đứng nhìn tôi bị thủ tiêu, ch .t không ai đoái hoài giữa núi rừng hoang vu. Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về đúng ngày anh đưa tôi đến viện điều dưỡng ấy. Lần này, tôi mỉm cười chúc phúc, lặng lẽ đặt vé máy bay sang nước ngoài.

Tôi và bạn thân lấy nhầm người rồi.Cậu ấy sợ rắn, lại cưới phải một yêu quái rắn lạnh lùng.Tôi sợ máu, lại lấy một Bá tước ma cà rồng.Vậy nên, bọn tôi quyết định đổi chồng cho nhau.Sau một năm kết hôn, khi bị yêu quái rắn hành hạ đến không ngủ được, cuối cùng tôi gọi cho bạn thân.Đầu dây bên kia, giọng cậu ấy thở hổn hển đứt quãng.“Cậu sao rồi, có phải Bá tước kia bắt nạt cậu không?”“Không… không sao…” Cuộc gọi đột nhiên bị ngắt.Tôi cảm thấy mắt cá chân mát lạnh, nhìn xuống thấy chiếc đuôi rắn bạc quấn quanh chân.Chồng yêu quái rắn ôm tôi vào lòng, hôn một cái:“Em đi trễ chút nữa là có thể làm mẹ đỡ đầu.”

Phản Công Trong buổi tiệc mừng công của công ty, ba tôi công khai thừa nhận ngoại tình. Trước mặt ban lãnh đạo cấp cao, ông nói với đứa con riêng: “Sau này công ty của ba, con có một nửa.” Cô ta bước lên định đứng cạnh tôi, tôi lạnh lùng đẩy mạnh một cái, khiến cô ta ngã lăn từ bậc cao xuống. Tôi quay đầu, nhìn ba, cười nhạt: “Bùm.”

Dẫn Con Gái Về Gặp Bạn Trai Cũ Bạn trai chăm sóc tình cũ đang mang thai, tôi lập tức rời đi. Sáu năm trước, hắn biết tình cũ mang thai ngoài ý muốn, liền bỏ mặc tôi để đến bệnh viện ngày đêm chăm sóc cô ta. Sau đó, sợ tôi ghen tuông làm ầm lên, ảnh hưởng đến tình cũ, hắn thẳng tay gửi tôi ra nước ngoài du học. Sáu năm sau, hắn mời tôi đến dự đám cưới của hắn và tình cũ. Không ngờ lại phát hiện tôi còn dẫn theo một đứa trẻ có vài nét giống tôi. Chưa đợi hắn mở miệng hỏi, tôi đã chủ động giới thiệu: “Đây là Man Man, con gái tôi.” Kỷ Dực như phát điên, hét lên với tôi: “Chu Dĩnh, sao em dám tự ý kết hôn rồi sinh con mà không hỏi ý tôi!” “Không phải chính anh từng nói sao? Chỉ cần tôi không làm phiền anh với Lâm Nguyệt Nguyệt, tôi muốn thế nào cũng được mà.”

Bác Sĩ Đúng Nghĩa Chồng tôi lúc làm phẫu thuật ghép tim cho bệnh nhân, nhất quyết bắt cô thực tập sinh thanh mai của hắn làm bác sĩ phụ mổ. Chỉ vì tôi mắng cô ta một câu là không nên sơn móng tay khi phẫu thuật. Vậy mà hắn bỏ mặc bệnh nhân đang bị mổ banh ngực, chạy ra khỏi phòng mổ để dỗ dành con thanh mai đó. Tôi van xin hắn quay lại phẫu thuật cho bệnh nhân, hắn lại nói: “Oánh Oánh đang buồn, em đừng gây chuyện lúc này được không? Tạm dừng ca mổ đi, chuyện nhỏ như vậy sao so được với Oánh Oánh?” Cuối cùng bệnh nhân bị bỏ mặc trên giường suốt 40 phút, đau đớn đến chết. Về sau mới biết bệnh nhân đó là thị trưởng đức cao vọng trọng của thành phố tôi. Chồng tôi và con thanh mai của hắn lại còn đổ hết trách nhiệm vụ tai nạn y tế này lên đầu tôi: “Nếu không phải cô nổi điên trong phòng mổ, đuổi bọn tôi ra ngoài, thì thị trưởng sao có thể mất máu mà chết! Tất cả là lỗi của cô!” Cuối cùng, tôi trăm miệng cũng không cãi nổi, bị kết án tù chung thân, chết dần chết mòn trong ngục. Còn chồng tôi và con thanh mai của hắn thì bước vào lễ đường thành hôn. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày thị trưởng làm phẫu thuật ở bệnh viện chúng tôi.

Buổi tụ tập bạn học chơi trò “Thách thức” khiến tôi phải đi xin thắt lưng của kẻ thù không đội trời chung.Giữa tiếng hò reo cổ vũ, tôi chậm rãi bước về phía Chu Cảnh Chiêu. Vừa mở miệng, tôi đã hối hận.Lúc đang định chuồn êm, thì bị anh ta phản đòn, nắm chặt lấy cổ tay tôi.Anh ta nhướn mày, cười nhạt: “Tối qua em chẳng bảo là không biết mở sao? Để tôi dạy em.”