Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Chồng Bảo Tôi Mua Điện Thoại Cho Cháu Thi Đại Học

Chồng Bảo Tôi Mua Điện Thoại Cho Cháu Thi Đại Học Ngày thứ hai sau kỳ thi đại học, con gái tôi uốn tóc, mua điện thoại mới, vui vẻ trở về nhà. Vừa bước qua cửa, nó liền bị mẹ chồng tôi tát cho một cái như trời giáng. “Ra ngoài b/á/n thân à? Trông như thế này mà còn dám tự ý đi mua điện thoại! Rõ ràng con bé Nhụy Nhụy cũng vừa thi xong, sao không mua cho nó một cái luôn?” Con gái tôi tức tưởi bật khóc. Tôi lập tức quát lại bà ta: “Trần Nhụy có bố mẹ, tại sao chúng con phải mua cho nó?” Mẹ chồng trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt đầy lẽ phải: “Bố mẹ nó nghèo, không có tiền! Hai vợ chồng các người lương cao như thế, không biết giúp đỡ cháu gái một chút, thật ích kỷ!” Tôi giận đ/iên người, chạy đi tìm chồng. Kết quả anh ta lại đứng về phía mẹ mình: “Em làm quá rồi đấy. Cùng là trẻ con, em thiên vị như vậy thì Nhụy Nhụy nghĩ gì? Ngày mai dẫn con bé ra ngoài, cái gì con em có thì nó cũng phải có.” Tôi giận sôi m/á/u, thù cũ hận mới dâng trào, giơ tay tát anh ta một cái rõ đ/au: “Nếu anh thương nó thế thì đi mà làm bố nó!”

Gái Đào Mỏ

Gái Đào Mỏ Tôi là kiểu con gái chỉ yêu vì tiền. Từng hẹn hò với một cậu ấm trăng hoa nổi tiếng. Mỗi lần tôi bắt được hắn phản bội, hắn lại chuyển cho tôi một triệu tệ. Tôi vừa lau nước mắt vừa nhận tiền, rồi chọn cách tha thứ. Yêu nhau một năm, nhờ bắt gian tôi kiếm được “thùng vàng đầu tiên” trong đời. Cho đến một hôm, tôi nghe hắn truyền kinh nghiệm cho bạn: “Loại con gái như Lương Tẩm Nguyệt dễ chiều lắm, chỉ cần cho đủ tiền, bắt cô ta liếm chân cũng chịu.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, tiện đà đề nghị chia tay. Nhưng cậu ấm không chịu, một khóc hai nháo ba treo ngược. Chuyện đến tai anh trai hắn — người nổi tiếng lạnh lùng độc đoán. Hôm sau, xe của anh ta đậu trước cửa nhà tôi. “Muốn moi tiền em tôi à? Em còn non lắm. Nhưng em có thể moi tôi. Tôi nhiều tiền hơn nó.”

Trò Chơi Tru Tâm

Trò Chơi Tru Tâm Khi đang cùng vị hôn phu đi chọn nhẫn kim cương, tôi tình cờ lướt qua một bài viết đang rất hot trên mạng: [Cô bạn thân sắp dùng hôn nhân để thay đổi giai cấp, tôi thật sự rất ghen tị, phải làm sao đây?] Phần lớn bình luận đều là an ủi tác giả của bài viết. Chỉ có một bình luận nói: [Vậy thì tìm cách phá hỏng, cướp lấy cơ hội.] Ngay dưới, một dòng chữ nhỏ hiện lên, tác giả đã thích bình luận này. Lông mày tôi khẽ nhíu lại. Ngay sau đó, điện thoại của Chu Diễn ở ngay bên cạnh nhận được hai tin nhắn WeChat: “Anh Chu, tôi đã suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không thể trơ mắt nhìn anh bị lừa dối.” “Giang Phồn khi đi du học ở nước ngoài đã mang thai trước khi kết hôn và sinh con cho người đàn ông khác. Anh có biết chuyện này không?”

GIẢ LÀM CON GÁI NHÀ GIÀU

Ngày mà cặp cha mẹ giàu có đến trại trẻ mồ côi thì tôi đang nhảy ballet trong sân, đúng lúc bọn họ nhìn thấy.Mắt của hai người đều đỏ hoe lên, sau đó xúc động vô cùng mà hỏi tôi: “Con à, ai đã dạy con điệu nhảy này?”Tôi chớp chớp mắt, tỏ vẻ ngây thơ mà đáp lại: “Con không nhớ nữa, chỉ cần nghĩ đến mẹ, con sẽ nhảy điệu này.”Thế là tôi đã thành công được cặp cha mẹ giàu có kia đón về nhà. Lúc đó tôi thật muốn nhìn thấy bộ mặt phát điên của thiên kim thật .Dù sao thì, cha mẹ giàu có kia chính là cha mẹ ruột của cô ta. Điệu nhảy này cũng là cô ta nhảy cho tôi xem.

Nỗi Oán Hận Của Mẹ

Nỗi Oán Hận Của Mẹ Mẹ tôi nói tôi là một tai họa chết tiệt. Lúc tôi được sinh ra, bà đã muốn bóp chết tôi nhưng không thành. Về sau, như bà mong muốn, tôi chết trong tay của một kẻ biến thái. Thời điểm nhặt xác cho tôi, bà không hề mảy may thương xót. Mọi người xung quanh đều chỉ trích bà là người nhẫn tâm, không xứng làm mẹ. Nhưng sau đó, bà lại ở trước mặt tất cả mọi người, tra tấn kẻ đó đến chết. Bà nói: “Đó là con gái của tôi.” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã xuyên về năm mẹ tôi 16 tuổi.

GIÓ THỔI NGÀY HÈ

Kỳ thi đại học kết thúc, các thí sinh bước ra khỏi phòng thi nhận phỏng vấn và được hỏi cảm nghĩ lúc này.Một nam sinh điển trai, đôi mắt như sao trời trăng sáng, đứng trước ống kính, thản nhiên nói: “Chỉ mong thực hiện được lý tưởng của mình.”Rồi anh khẽ bổ sung một câu, giọng rất nhỏ: “Và gặp được cầu vồng trong tim.”Máy quay chuyển cảnh, hiện lên một cô gái lúm đồng tiền rạng rỡ như hoa, trên đầu là chiếc kẹp cầu vồng lấp lánh.Cô ấy lè lưỡi tinh nghịch: “Xong đời rồi, hình như không đậu được Q Đại mất! Nếu phải học lại thì, Phó Chi Dục! Anh phải chờ em đó nha!”Phó Chi Dục chính là người tôi thích.Nhưng tôi… lại không phải cô gái xinh đẹp ấy.Khi đoạn phỏng vấn đó được phát sóng, tôi đang trốn trong nhà, gào khóc vì thi đại học thất bại.Cả cuộc đời tôi và mối tình đầu của tôi… dường như đều đang sụp đổ.

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn Sau khi “thiên kim thật” được tìm về, tôi lập tức xách hành lý quay về làng. Bố mẹ nuôi ra sức giữ tôi lại, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Danh nghĩa thì gọi là “chuộc lỗi”. Về đến làng, tôi ngửa mặt hét lên: “Cuối cùng cũng thoát rồi! Nghẹt thở muốn chết!”

CÔ BẠN THÂN THẢO MAI

Cô bạn thân của tôi lúc nào cũng thích dùng tôi để kiểm tra lòng trung thành của bạn trai cô ấy.Dùng tài khoản của tôi để nhắn tin mờ ám cho bạn trai.Lấy danh nghĩa tôi gửi nội y gợi cảm cho anh ta.Sau đó thì hào hứng xem anh ta từ chối tôi đầy chính khí, sỉ nhục tôi, rồi quay sang thể hiện lòng trung thành với cô ta.Lần này không biết lại học được trò gì mới trên mạng.Cô ta cố ý rủ tôi đi ăn, bắt bạn trai gắp đồ ăn cho tôi, rồi mỉm cười xinh đẹp, chăm chăm nhìn phản ứng của tôi.Tôi xấu hổ vô cùng, đang định mở miệng từ chối thì ngẩng đầu lên, thấy trước mắt lướt qua một dãy bình luận như đạn bay.【Nữ chính lại đang lấy nữ phụ làm công cụ nữa rồi. Rõ ràng vừa có tiền vừa có tình yêu hơn hẳn, sao cứ phải nghĩ cách khiến người khác ghê tởm mình vậy?】【Nữ phụ chắc còn chưa biết, nữ chính làm đủ trò như vậy là vì hiểu lầm nam chính thích nữ phụ, nên mới cố tình phá học bổng của cô ấy, lại còn lấy cớ tài trợ để làm bạn thân.】【Nữ phụ đúng là có tính nhẫn nại, bị nữ chính dở chiêu như vậy suốt mà vẫn tưởng chỉ là tính tiểu thư, không có ác ý. Nếu là tôi thì đã tát cho một cái rồi.】【Nữ phụ à, chị cứ ăn đi, ăn cho con vợ nhỏ đó tức chết, rồi dẫm lên tên nam chính mà ngoi lên, xem ai cười đến cuối cùng.】

ẢNH ĐẾ QUÁ MẠNH MẼ

Tại lễ trao giải của Ảnh đế, tôi nôn nghén.Khi cả mạng xã hội chìm trong cơn bão chỉ trích và dư luận đang sục sôi, Ảnh đế đăng một bài viết.“Vợ tôi nôn nghén, có vấn đề gì sao?”

ANH EM SONG SINH HỌ ĐIÊN ĐẢO VÌ TÔI

Tôi mê mẩn gương mặt đẹp trai của Kỷ Diệu, theo đuổi anh ấy suốt bảy năm mà vẫn không có kết quả.Sau đó, tôi biết được anh ấy có một người em trai sinh đôi.Dù sao thì trông cũng giống hệt nhau, hẹn hò với ai mà chẳng được.Thế là tôi quyết định chuyển mục tiêu ngay lập tức.Nhưng Kỷ Diệu thì như phát điên lên, anh ấy đẩy tôi ép sát vào cửa và nói:“Tôi cao 183.5, cậu ta chỉ cao 183.”“Cơ bụng tôi có tám múi, cậu ta chỉ có sáu múi.”“Sao mắt em lại kém vậy? Lại nghĩ rằng cậu ta có thể thay thế tôi sao?”

BÌNH LUẬN HỆ THỐNG CẢNH BÁO TÔI ĐANG YÊU NHẦM NGƯỜI

Tại buổi họp lớp, người mà tôi thầm yêu đã lâu bất ngờ tỏ tình với tôi. Trước khi gật đầu, đầu óc tôi bỗng hiện lên những dòng bình luận như trong một bộ phim livestream:【Trời ơi! Bé ơi chạy mau! Tên cặn bã này chỉ là lợi dụng em lúc “bạch nguyệt quang” của hắn ra nước ngoài, cô đơn nên lấy em ra giải sầu thôi! Nửa năm nữa cô ta sẽ quay về, em thì đang bụng to vượt mặt, bị đôi cẩu nam nữ này ép phải ôm bụng bỏ chạy, rồi gặp tai nạn, mẹ tròn con đều mất!】【Chạy ngay đi! Bây giờ xông ra khỏi quán bar ấy! Ngoài cửa có một người đàn ông đang ôm hoa hồng chờ em hai tiếng rồi! Chính người đàn ông từng bị em tát vẫn sợ tay em đau ấy mới là định mệnh của em đó!】【Bé nữ phụ đáng thương của chúng ta ơi, đi thôi! Ngoài kia có một người đàn ông, chỉ cần nhìn tấm ảnh hồi em để tóc úp nồi thời cấp 2 thôi mà cũng đỏ mặt tim đập! Anh ấy đang đứng dưới cột đèn đợi em đấy!】Thế là thay vì gật đầu, tôi quay người bỏ chạy. Tôi run run lao xuống cầu thang: “Tình yêu đích thực của em đây, mẹ đến rồi đây con ơi!”

Chồng Đón Bạch Nguyệt Quang Mắc Suy Thận Tuổi Sáu Mươi Về Nhà

Chồng Đón Bạch Nguyệt Quang Mắc Suy Thận Tuổi Sáu Mươi Về Nhà Kết hôn 30 năm, chồng tôi lại đưa “bạch nguyệt quang” bị suy thận về nhà chăm sóc. Anh ta dám trách móc tôi rằng: “Đôi tay của cô ấy vốn là để cứu người, sao có thể rửa bát?” Còn đứa con trai tôi từng yêu thương như tròng mắt thì lạnh lùng châm chọc: “Đã lớn tuổi còn ghen tuông vớ vẩn, làm gia đình xào xáo, ba con ghét mẹ cũng đúng thôi.” Đến khi tôi kiểm tra phù hợp để hiến thận, cả đám càng không kiêng nể gì nữa. “Chỉ mất một quả thận thôi mà, đổi lại là một mạng người đấy!” Hay thật, từng người một dùng đạo đức để trói buộc tôi, mặt dày đến không thể chịu nổi! Tôi quyết định bỏ chồng, đoạn tuyệt với con, bắt đầu theo đuổi lại giấc mơ trở thành chuyên gia phục chế cổ vật, sống cuộc đời “bà ngoại trốn nhà đi bụi”. Tôi được mời tham gia show truyền hình, đến Cố Cung phục chế hiện vật, trở thành blogger nổi tiếng “Bà ngoại khéo tay”. Các từ khóa về tôi luôn hot trên mạng: “Bà là mỹ nhân, tóc bạc mà vẫn khiến xuân phải ngỡ ngàng.” “Mặt trời xế chiều vẫn có ánh sáng rực rỡ như ráng đỏ.” “Dù đã sáu mươi đông, vẫn dám đuổi theo cơn gió Tây.” Chồng cũ và con trai quỳ gối cầu xin tôi quay về. Tôi mỉm cười nhếch mép: “Đã từng ăn thịt, ai lại quay lại gặm cỏ?”

Đi Xa Là Mất Nhau

Đi Xa Là Mất Nhau Ngày chồng tôi nhận được visa, tôi mới biết anh ấy sắp bị điều ra nước ngoài công tác suốt 5 năm trời. Tôi tức đến toàn thân run rẩy, cố gắng kìm nén cảm xúc trước mặt hai đứa con và các bậc trưởng bối trong nhà. Mãi đến ngày trước khi anh rời đi, tôi mới có cơ hội nói chuyện riêng với anh. Câu đầu tiên anh nói là: “Anh sợ em ngăn cản. Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội này.” “Thế anh bảo em phải làm sao? Một mình trông hai đứa con, còn phải chăm sóc cả ba mẹ anh nữa à?” “Em cố gắng một chút đi, Miểu Miểu, xem như vì anh, vì các con. Sau lần này trở về, mọi thứ sẽ khác. Anh có cơ hội lên làm phó tổng. Năm năm công tác ở nước ngoài, mỗi năm anh có mười lăm ngày nghỉ, nhất định sẽ về thăm em và bọn trẻ. Mức lương thì trong nước có một phần, công ty bên nước ngoài còn trả thêm một phần nữa.” Bất kể tôi mềm mỏng khuyên nhủ hay lý lẽ phân tích, anh vẫn sáng hôm sau bảy giờ đúng rời khỏi nhà, lên đường đi công tác nước ngoài. Tin nhắn đầu tiên anh nhận được sau khi đặt chân tới nơi là, đơn ly hôn tôi gửi. Và tin nhắn đầu tiên khi anh về nước sau 5 năm là, thiệp cưới của tôi.

Tôi Không Cần Phân Nửa Sự Dịu Dàng

Tôi Không Cần Phân Nửa Sự Dịu Dàng Trong một buổi trà chiều ở công ty, cô thư ký riêng của chồng tôi gọi cho anh một ly trà sữa trân châu, loại ngọt “full đường”. Như thường lệ, tôi đưa tay thử một ngụm — vì anh từng nói mình không thể uống đồ ngọt, dễ đau đầu. Nhưng lần này, người đàn ông từng viện đủ lý do để từ chối món bánh sinh nhật tôi tự tay làm, lại nở nụ cười hiền lành, cướp lấy ly trà và nói: “Thỉnh thoảng uống ngọt cũng không sao. Em đừng nghiêm túc quá, kẻo dọa cô ấy.” Tôi khẽ cong môi mỉm cười, không tranh cãi, không trách móc. Chỉ lặng lẽ trở về văn phòng, mở máy tính soạn một tờ đơn ly hôn, ký tên. “Ừ, đổi khẩu vị cũng tốt. Đúng lúc, tôi cũng chán rồi.”

Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác

Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác Mẹ chồng tôi rất thích lấy đồ của tôi đem tặng người khác. Và càng lúc, món bà ấy lấy càng đắt tiền. Tôi từng nói chuyện này với chồng, kết quả lại bị anh mắng là nhỏ nhen. Anh còn nói: “Vì giữ gìn quan hệ mẹ chồng – nàng dâu, chút đồ ấy có đáng gì?” Được thôi, sự việc không xảy ra với bản thân thì đúng là khó thấu hiểu. Vậy để tôi cho anh ta nếm thử cảm giác đó là thế nào.

Đêm Lặng

Tĩnh Đêm Tống Hàn Xuyên thường nói: “Chiến tranh lạnh một tuần, mặc định là chia tay.” Yêu nhau một năm, anh ta dùng đúng câu này để nắm thóp tôi suốt một năm trời. Cho đến lần cãi nhau cuối cùng, anh ta lại giở trò cũ. Lạnh lùng xóa kết bạn, chặ/n tôi, bỏ đi mà không buồn ngoảnh đầu lại. Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra, mối quan hệ này đã th/ối n/át đến tận cùng. Không còn gửi lời kết bạn lại hết lần này đến lần khác. Không còn khúm núm chạy theo anh ta, níu kéo van xin quay lại. Mà là âm thầm sửa nguyện vọng thi đại học, cố gắng tránh xa tất cả những nơi có thể gặp anh ta. Bảy ngày chớp mắt trôi qua, bạn bè anh ta bắt đầu sốt ruột khuyên nhủ tôi. “Han Xuyên nguôi giận lâu rồi, giờ chỉ đợi cậu chủ động xin lỗi thôi.” “Nếu cậu còn cố chấp nữa, lần này mà chia tay thật thì đến khóc cũng chẳng có chỗ đâu.” Nghe vậy, tôi khẽ cười: “Ừ, vậy thì chia tay đi.” “Như anh ta mong muốn.”

MAI MỐI TRÚNG ĐẠI CA TRƯỜNG

Thầy bói nói tôi số mệnh phải tìm một người bạn trai nhỏ tuổi hơn mình.Cháu gái tôi học lớp sáu lập tức giới thiệu cho tôi hot boy lớp nó.Nó lừa tôi đến gặp hot boy, ai ngờ người đến lại là anh đại ca trường cấp ba của tôi.Anh ta đạp cửa bước vào, xắn tay áo, chửi lớn:“Đ* mẹ, để tao xem thử ai dám không tha cho cả em trai vị thành niên của tao!”

Dưới Bầu Trời Không Ai Bị Bỏ Lại

Tôi c/hào đ/ời trong nhà v/ệ si/nh của bệ/nh việ/n. Mẹ ruột không muốn giữ lại tôi, sinh xong liền dội nước rồi quay lưng rời đi, không thèm ngoảnh lại. Bà nghĩ rằng tôi sẽ trô/i xuố/ng cố/ng, trở thành một đ/ống th/ịt n/át. Không ngờ tôi mạng lớn, đầu kẹt ở miệng cống, được y tá phát hiện rồi bế tôi lên khỏi hố ph/ân. Bác sĩ nói, tuy đã cứu được mạng, nhưng não bộ có thể sẽ để lại di chứng, không loại trừ nguy cơ b/ại nã/o. Lúc ấy, hệ thống giám sát chưa hoàn thiện, sau một tuần không có ai đến nhận, bệnh viện chuẩn bị đưa tôi vào trại trẻ mồ côi. Nhưng ngay khoảnh khắc y tá trao tôi đi, đứa trẻ vẫn luôn im lặng là tôi bỗng bật khóc thảm thiết, xé lòng. Cô y tá không đành lòng, lập tức giành tôi lại. Từ đó, cô ấy trở thành mẹ của tôi.

Lạt Mềm Đứt Hẳn

Lạt Mềm Đứt Hẳn Năm thứ tám của cuộc hôn nhân, hình ảnh Cố Bắc Xuyên cùng cô thanh mai trúc mã đi du lịch châu Âu tràn ngập khắp mạng xã hội. Cô ta còn cao giọng đăng caption: “Mãi mãi yêu nhau, mãi mãi không có đoạn kết.” Tôi dùng tài khoản chính ấn like, rồi quay sang công khai giấy đăng ký kết hôn giữa tôi và Cố Bắc Xuyên trên Weibo. Ngay lập tức, Cố Bắc Xuyên gọi điện tới chất vấn. Đợi anh ta trút giận xong, tôi bình thản nói: “Đúng như anh mong muốn, chúng ta l/y hô/n đi.”