Hiện đại

Đỉnh lưu ảnh đế và bạn gái thần bí của anh ta đang hôn nhau dưới lầu, tôi vội chạy xuống hóng chuyện.Ngày hôm sau, hot search nổ tung, tôi bị hiểu nhầm thành bạn gái của đỉnh lưu.Bị biến thành bia ngắm, fan của anh ấy đuổi theo chửi tôi suốt ba con phố, suýt nữa thì lôi tôi ra “xử đẹp”.Thái tử gia của giới giải trí tức điên đăng bài đính chính: “Má nó, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu mê hóng hớt thôi!”Tôi vừa khóc vừa ôm chặt lấy đùi thái tử gia.Hu hu…Mọi người ơi, ai hiểu được không, chỉ hóng hớt thôi mà suýt mất mạng!

Tôi là “chim hoàng yến” mà Chu Thâm Phi nuôi, trên giường thì quyến rũ lẳng lơ, đầy mê hoặc.Dưới giường, tôi luôn coi mình là chính thất, không có việc gì thì đấu đá với bạch nguyệt quang mà vị “đại gia” này yêu nhưng không thể có được.Trong mắt người ngoài, tôi là một kẻ điên cuồng yêu Chu Thâm Phi, sớm muộn cũng sẽ bị anh bỏ rơi, chỉ là người thay thế.Nhưng thực ra, tôi đâu có yêu anh ta, tôi chỉ yêu tiền của anh ta thôi.Dựa vào danh tiếng của anh, công việc kinh doanh của tôi càng lúc càng phát đạt, sắp sửa trở thành một “quý bà mới” trong giới thương mại.Tôi quyết định sẽ đá anh ta trước và còn giả vờ đau khổ: “Chu Thâm Phi, em đã cố suốt năm năm mà vẫn không làm anh yêu em được… Em mệt rồi, chia tay đi.”Mồ hôi của Chu Thâm Phi nhỏ giọt lên người tôi, anh nở nụ cười nửa miệng, nhìn tôi chế giễu:“Đúng là phụ nữ có tiền là thay lòng đổi dạ ngay. Vậy thì tôi sẽ làm em phá sản, giúp em ‘tìm lại bản tâm’ của mình.”

Trong suốt năm năm du học, tôi bao nuôi một anh chàng lai lớn hơn tôi hai tuổi.Hai năm sau, bố tôi gọi điện sang.Vừa mở miệng đã khiến người ta sợ chết khiếp:“Về nước ngay đi, em gái con bỏ trốn với thằng tóc vàng xăm trổ, em trai thì leo lên sân thượng, gào khóc đòi ‘vì yêu mà làm số 0’.”Tôi lập tức hóa thành tên lửa quay về nước.Tại sao tôi lại phải làm con chị ruột bị kéo vào kịch bản ngược tâm não tàn như mấy nữ chính ngôn tình bi thảm thế này?Với hai đứa “phế vật” IQ không xứng với tài sản nhà này, tôi xin thề: Phải bảo vệ tiền của mình bằng mọi giá!!Thế nên tôi đã vung tay tát cho hai đứa vô dụng kia mỗi đứa một cái giữa đêm khuya.Nhưng điều khiến tôi đau đầu hơn cả hai đứa nó, lại chính là người đứng ngoài cửa.Bây giờ, hãy để tôi mời “anh ta” bước vào.Nhìn cái gã cao to như tủ lạnh hai cánh, đang đứng trước mặt bố mẹ tôi, nước mắt lưng tròng đòi tôi “cho một danh phận chính thức”…Trên mặt tôi chỉ còn lại sự nhục nhã vì bị bố mẹ “bắt gian tại trận”.Mẹ tôi mở lời: “Con dẫn về một biến số to như thế này à? Mà nhắc mới nhớ, cái ‘to’ này…”Tôi hoảng hốt bịt miệng bà lại: “To… to… được rồi mẹ, dừng lại đi.”

Nam Phụ Thâm Tình Sau khi hoàn thành cốt truyện truy vợ hỏa táng tràng*, nam hai liền thượng vị. *Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ. Nam phụ thâm tình từng đối xử với tôi ngàn tốt vạn chiều, sau khi đính hôn, đột nhiên trở nên lạnh nhạt. Cho đến khi tôi nghe được cuộc trò chuyện của anh ta và anh em trong hộp đêm. “Lúc theo đuổi, tôi dồn hết sức, cảm thấy không thể thua tên chồng trước của cô ấy.” “Nhưng sau khi theo đuổi được rồi, nghĩ đến việc cô ấy từng chung sống với người đàn ông khác năm năm, trong lòng tôi thấy rất khó chịu.” Sau đó, tôi đơn phương hủy bỏ hôn ước, suốt đêm rời khỏi kinh thành, nhưng anh ta lại điên rồi.

Trình Hữu vì tức giận với “bạch Nguyệt quang” của anh ta, Vệ Anh, mà cố ý tỏ tình với một học sinh nghèo như tôi.Tôi đồng ý.Vệ Anh nhìn tôi với ánh mắt thương hại, nói:“Cô nên tranh thủ lúc anh ấy còn giận tôi mà kiếm thêm vài cái túi để bù đắp đi.”Tôi không để tâm.Việc anh ta có thích tôi hay không không quan trọng. Điều quan trọng là anh ta đẹp trai và giàu có, dù sao tôi cũng có lợi.Sau đó, trong lễ cưới của tôi và Trình Hữu, Vệ Anh mặc váy cưới xông vào, mắt đỏ hoe, cầu xin Trình Hữu đi theo cô ta.“Trước đây là em bướng bỉnh không biết trân trọng, nhưng giờ vẫn còn kịp mà.”Người đàn ông bên cạnh tôi không chút dao động, ra hiệu bảo vệ đuổi cô ta ra, rồi quay sang tôi xin lỗi:“Xin lỗi, là anh chưa xử lý tốt, hứa với em lần sau sẽ không tái phạm.”Thấy không, việc thuần phục “con chó hoang” cũng không phải quá khó.

Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc Hệ thống ngủ say tám năm đột nhiên lên tiếng. Nó bảo tôi cầm nhầm kịch bản, tôi không phải nữ chính của tiểu thuyết. Mà là nữ phụ độc ác, tôi không chỉ ngủ với đàn ông của nữ chính, mà còn kết hôn với anh! Sau khi nữ chính thật sự xuất hiện, tôi sẽ vì ghen tị mà điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng bị chính chồng mình tự tay giết chết! Tôi thu dọn hành lý suốt đêm rồi ném lại tờ đơn ly hôn rồi vội vàng bỏ chạy. Nhưng không ngờ tất cả các chuyến bay đều bị chặn lại, Phó Thâm Thời mang theo vệ sĩ, chặn tôi ở sân bay! Anh nắm chặt tờ đơn ly hôn, cười lạnh lẽo: “Vợ à, trò đùa này không vui đâu.”

Tin tốt: Cả đời này tôi sẽ không bao giờ lo hết tiền.Tin xấu: Tôi cần phải còn sống để tiêu tiền.Tôi vô tình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.Ở trong đấy, nguyên chủ mà tôi xuyên vào kết hôn thương mại với một vị Phật tử cấm dục trong giới quyền quý Bắc Kinh, nhưng cô ấy lại cố chấp đeo bám lấy anh ta.Sau khi nữ chính xuất hiện, với tính cách trong sáng và đáng yêu, cùng với sự kiên cường của mình, cô ấy đã thành công thu hút lấy vị Phật tử Bắc Kinh ấy.Cuối cùng, vì tình yêu, anh ta từ bỏ mọi quyền lực và cưới nữ chính, yêu thương cô suốt đời.Chỉ có nguyên chủ, nữ phụ độc ác, đã cố tình gây sự với họ, tự đưa mình vào tình cảnh bị đuổi khỏi nhà.Sau khi trở về nhà mẹ ruột, cô ấy tiếp tục đối đầu với nữ chính, khiến gia đình phá sản, và cuối cùng lâm vào cảnh nhảy lầu tự vẫn.Trước khi chết, cô ấy thậm chí còn rủa hai người họ tuyệt tử tuyệt tôn, không có kết cục tốt đẹp.Cuối cùng, ngay cả tro cốt của cô ấy cũng bị rải đi.Và giờ đây, tôi đã xuyên không vào chính cuốn tiểu thuyết này. Xuyên vào vị nữ phụ độc ác ấy.Vì không thể kiềm chế, tôi đã rơi hai hàng nước mắt cho số phận của mình.

Hủy Hôn Trong Một Nốt Nhạc Hai tuần trước lễ cưới, Kỳ Niên từ nước ngoài về sau chuyến công tác, mang theo cả cô thanh mai trúc mã. “Anh à, chị Duyệt mà nổi giận thì sao?” Người bạn thân nhất của anh hỏi. Kỳ Niên quay đầu nhìn cô thanh mai rồi bật cười: “Tô Uyển Như ấy à? Đến tức giận cũng không biết, cô ấy giận gì được?” Anh không ngờ, tôi đã dùng lời đòi hủy hôn để làm loạn một trận. Không còn cách nào khác, Kỳ Niên đành tiễn cô thanh mai đi. Nhưng khi tôi cầm chìa khóa mở cửa căn hộ mới của hai đứa, lại phát hiện, người được tiễn đi ấy, đang ở trong chính căn nhà chuẩn bị làm phòng tân hôn của chúng tôi.

Thanh Mai Đột Ngột Xuất Hiện Bạn thân gửi tôi một đoạn video: trong một buổi tiệc rượu, chồng tôi bị bôi đầy kem lên mặt, còn cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta thì đang… liếm từng chút một. Tôi xách nguyên cái bánh kem to đến đó, không nói không rằng, úp thẳng vào đầu chồng. Quay sang nhỏ thanh mai, tôi lạnh giọng nói: “Liếm hết đi! Không liếm sạch thì đừng hòng bước ra khỏi đây!”

Sau Khi Ly Hôn Với Chồng Cũ, Tôi Trở Nên Giàu Có Trước khi ly hôn, chồng giao quyền soạn thảo thỏa thuận cho tôi, bảo tôi cứ thoải mái yêu cầu bồi thường. Sau đó, anh ấy ký tên mà chẳng buồn đọc, vội vã đi ăn mừng cùng tình nhân. Tôi nghẹn ngào cầm bút, nghiêm túc ngồi trước máy tính, bắt đầu tính toán khối tài sản của anh ấy. Hai tháng sau, khi việc phân chia tài sản hoàn tất, tôi đứng trước ánh mắt đờ đẫn của chồng cũ, đá anh ta ra khỏi căn biệt thự đắt đỏ mà anh ta từng mua. Nhìn tài khoản ngân hàng trống trơn của anh ta, tôi không nhịn được mà bật khóc, lo lắng cho cuộc sống sau này của anh ta. Anh ấy thật là tốt, ngay cả công ty cũng tặng tôi luôn.

Sau khi bị Giang Ý Xuyên bắt gặp tôi gọi nam người mẫu trong quán bar, chúng tôi đã cãi nhau một trận to.Nửa đêm, tôi lén thu dọn hành lý, chuẩn bị bỏ nhà đi. Đột nhiên, trên màn hình hiện lên một loạt bình luận:【Cười chết mất, lão Xuyên tức giận đến nỗi trốn trong phòng sách lén lau nước mắt, còn nữ chính thỉ chuẩn bị bỏ đi rồi.】【Haizz, nếu không phải vì hiểu lầm này, nữ chính sẽ không gặp tai nạn xe, mất trí nhớ, rồi bị nam chính nhặt về nhà. Cô gái xinh đẹp, vốn sống yên bình, sẽ bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần.】【Nữ chính đừng đi mà, hôn lão Xuyên một cái đi, đừng nói là nam người mẫu, anh ấy có thể đưa cả mạng sống cho cô đấy.】Tôi nửa tin nửa ngờ, hôn anh một cái. Kết quả, anh ta suýt chút nữa lấy mất nửa cái mạng của tôi.

Tôi đưa thái tử gia Bắc Kinh vào khách sạn.Hệ thống phát ra cảnh báo điện giật: [Chủ nhân, xin chú ý đối tượng chiến lược của bạn là đại ca hắc bang Thẩm Mục Bạch, không phải cháu trai của anh ta Thẩm Ngôn Nhất.][Nếu còn tiếp tục như vậy, tôi sẽ -]Tôi không nói không rằng đẩy cậu thiếu niên lên giường, kéo áo lên, uy hiếp cúi xuống…“Rầm!”Cửa phòng bị đạp mạnh mở tung, hàng chục vệ sĩ áo đen xông vào.Thẩm Mục Bạch ném chiếc áo khoác có giá trị bảy con số lên người tôi, nghiến răng nói:“Kết hôn, làm cô nhỏ rồi xem cô còn yên phận hay không.”Tôi tiếc nuối rút tay lại, lao vào vòng tay của đại ca vô tình, ngoan ngoãn nói: “Vâng, chồng iu.”Thấy anh ấy đỏ mặt đến tận mang tai, hệ thống sững sờ!Nó không thể ngờ rằng, đại phản diện yêu cháu như mạng sống lại dễ bị chinh phục đến vậy.

Học Bá Gọi Tôi Là Mẹ Kế Sau kỳ thi đại học, nam sinh giỏi nhất lớp trở thành thủ khoa toàn tỉnh. Trong buổi phỏng vấn, cậu ta bất ngờ quỳ rạp xuống trước mặt tôi. “Cô giáo, cảm ơn cô đã tận tình dạy dỗ em suốt thời gian qua. Nhưng… cô có thể trả lại ba cho em được không? Mẹ em đã 3 năm không gặp ông ấy rồi, xin cô đừng chia rẽ họ nữa…” Tôi lập tức trở thành mục tiêu công kích của dư luận. Bị đào bới đời tư, bị chửi rủa, bị điều tra, bị đuổi việc. Tôi muốn tìm chồng để hỏi rõ đầu đuôi sự việc, nhưng chưa kịp nói gì đã bị một đám người quá khích vây quanh. Một quả trứng thối bay thẳng vào trán tôi. Đến khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay ngược thời gian. Lúc này, cậu học sinh ấy vẫn chưa chuyển vào lớp tôi.

Trước Ngày Cưới, Mẹ Chồng Bị Liệt Một tuần trước hôn lễ, mẹ chồng tương lai bị liệt. Gia đình bạn trai lập tức yêu cầu tôi nghỉ việc để chăm bà. “Em là con dâu, chăm mẹ chồng là trách nhiệm của em.” “Đã gả vào nhà anh, thì phải nghe lời nhà anh.” “Nếu em không nghỉ việc, thì khỏi cưới. Em đang mang thai đấy, xem thử có ai thèm cưới em nữa không!” Hóa ra, giá trị lớn nhất của tôi khi kết hôn chính là làm bảo mẫu miễn phí cho mẹ chồng? Nhìn vẻ mặt ép buộc, vô lý của cả nhà anh ta, tim tôi chợt lạnh đi. Nếu anh ta hiếu thảo như vậy, thì xin mời, đừng làm giám đốc chi nhánh nữa, mau chóng về nhà mà hầu hạ mẹ anh đi!

Báo Thù Kiểu Gái Ngoan Đàn em rút trúng đại mạo hiểm, chủ động hôn bạn trai Đoạn Tiêu của tôi. Tôi chia tay anh ta trước mặt mọi người, anh ta lại chỉ xem rằng tôi đang giận dỗi. “Đừng như vậy, chỉ là trò chơi thôi mà.” “Đổi lại là em vì trò chơi mà hôn người khác anh cũng không để ý đâu.” Đoạn Tiêu nhận định gái ngoan như tôi sẽ không làm chuyện như vậy. Tiếp đó, bạn của anh ta, hotboy khoa tài chính Phó Tư Châu cũng rút được đại mạo hiểm. [Qua đêm với một nữ sinh.] Anh chậm rãi đưa tay về phía tôi, nâng môi cười một tiếng: “Đêm nay có muốn thử với tôi không?” Cuối cùng tôi đặt tay mình vào bàn tay anh, đồng ý. Đêm đó Đoạn Tiêu gọi cho tôi muốn cháy máy.

Sau khi trúc mã của tôi phá sản, anh ta đem tôi “gán nợ” cho Thái tử gia nổi danh trong giới quyền quý ở kinh thành.Về sau, chúng tôi gặp lại nhau tại một buổi tiệc rượu.Trúc mã nói: “Tính cô ấy lạnh nhạt, kiêu ngạo, mong Thái tử gia bao dung hơn một chút.”Thái tử gia nghe xong chỉ nhếch môi cười khẩy:“Bao dung? Tôi chưa mở miệng, cô ấy còn chẳng dám hé lời.”Mọi người xung quanh đều khen Thái tử gia giỏi “dạy dỗ”.Ngay sau đó, tôi đẩy cửa bước vào.Tôi vừa ngồi xuống, anh ta đã lau bàn.Tôi liếm môi, anh ta rót trà.Tôi cau mày, anh ta choàng áo.…Mọi người: “???”Đúng là chẳng cần nói một câu nào thật đấy!Thái tử gia kiêu ngạo liếc sang trúc mã, mặt hắn thì đen sì:“Đồ gà mờ, không có bản lĩnh thì cứ nhận đi.”

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Giang Yến Châu bị ngã cầu thang ngoài ý muốn, mất đi ký ức mấy năm gần đây. Lúc tôi chạy đến phòng bệnh, đã nghe thấy giọng anh ấy đầy kích động: “Làm sao con có thể kết hôn với một người con gái quen qua xem mắt được chứ? Ba, ba đang lừa con phải không?!” Cuộc hôn nhân mới kéo dài được nửa năm này, xem ra chắc sắp tan vỡ rồi. Tôi nghĩ vậy. Nhưng đúng lúc tôi vừa ló mặt trước cửa phòng bệnh, Giang Yến Châu mất trí nhớ đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, hơi thở khựng lại: “Ba ơi, ba tin vào tình yêu sét đánh không?” —

Sau khi tôi bị bắt cóc.Tên bắt cóc nói: “Hãy kêu bạn trai là thái tử gia Quảng Đông của cô, mang 100 triệu đến chuộc cô nhanh đi!”Tôi nghĩ đến Thẩm Cảnh, người mà đi ăn cơm còn phải trả lại một hộp khăn giấy.Rồi nhớ lại mỗi cuối tuần, anh ấy đều phải về quê để ăn gà thả vườn cho tiết kiệm.Tôi lắc đầu: “Các người nhầm rồi phải không?”Bạn trai “nghèo vô thời hạn” của tôi, Thẩm Cảnh, sao có thể là thái tử gia của Quảng Đông?Nhưng sau đó, Thẩm Cảnh thực sự đã bỏ ra 100 triệu để chuộc tôi về.Trên đường về nhà, anh ấy làm ra vẻ đau lòng vô cùng .“Em có tin không, cái chỗ tồi tàn đó lại dám thu của anh 10 đồng phí đỗ xe?”

Tám Năm Hóa Thành Không Tám năm hôn nhân, tôi rốt cuộc cũng buông tay. Vào đúng ngày kỷ niệm cưới năm thứ tám, chồng tôi tặng tôi 999 đóa hồng. Ngay khi vừa rời khỏi bàn phẫu thuật, tôi bình tĩnh gọi điện, yêu cầu ly hôn. Đầu dây bên kia, lại vang lên giọng cô bồ nhỏ của anh ta, vừa khóc vừa xin lỗi: “Trình phu nhân, là lỗi tại em tự ý quyết định, xin chị đừng giận tổng giám đốc Trình.” Trình Dật Thần, người chồng luôn lịch sự ôn nhu trước mặt thiên hạ, chỉ nhẹ giọng nói với tôi: “Tùy em.” Lần tiếp theo gặp lại anh ta, đã là nửa tháng sau. “Nấu cho tôi bát mì.”

Bạn trai tôi mỗi tháng cho tôi hai mươi nghìn tệ.Mỗi ngày tôi đều giữ đúng chuẩn mực đạo đức của một người phụ nữ truyền thống, không bao giờ xem điện thoại của anh ấy, không bao giờ truy vấn về hành tung của anh. Nếu tình cờ bắt gặp anh ấy đi với cô gái khác, tôi thậm chí còn hồi hộp hơn anh ấy, cúi đầu chạy đi thật nhanh, sợ làm hỏng chuyện của anh.Nửa năm sau khi yêu nhau, vào một ngày, chúng tôi đang sử dụng điện thoại của anh ấy để chiếu phim lên màn hình thì bỗng nhiên, một tin nhắn từ WeChat hiện ra: “Em có thai rồi.”Chúng tôi ngượng ngùng nhìn nhau trong giây lát. Tôi do dự mở lời:“Hay là… em đi chăm sóc hậu sản cho cô ấy nhé?”