Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Mỹ Nhân Sườn Xám Và Côn Đồ Áo Vest

Mỹ Nhân Sườn Xám Và Côn Đồ Áo Vest Tôi bị gia đình đón về từ vùng quê Giang Nam. Ngay khi vừa bước chân vào cửa, em gái cùng cha khác mẹ đã cười khẩy khi thấy tôi mặc sườn xám, buông lời mỉa mai như thể tôi vừa bước ra từ triều Thanh, thậm chí còn hỏi tôi có bó chân không. Tôi chỉ mỉm cười không đáp, nhẹ nhàng pha trà, dịu dàng đưa tách trà đã bị tôi lén bỏ thuốc xổ cho nó.

CHƯA TỪNG QUÊN ANH

Sau phẫu thuật, tôi bị mất trí nhớ, vị hôn phu đã đưa tôi ra nước ngoài định cư.Bảy năm qua, anh ta không cho tôi tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Nhưng vào một ngày, tôi phát hiện một cuốn tạp chí tài chính trong văn phòng của anh ta.“Thẩm Yến Sơn…”Cái tên này nghe quen thuộc quá.Nhìn vào bức ảnh trong đó, một người đàn ông phong thái thanh thoát, được gọi là “tấm gương vượt khó, ngôi sao công nghệ,” trái tim tôi bỗng nhiên thắt lại.Tôi hỏi vị hôn phu đó là ai.Ánh mắt anh ta thoáng lóe lên: “Người này, em không quen đâu.”

Ăn Tết Ở Nhà Ai

Ăn Tết Ở Nhà Ai Trước khi cưới, tôi và chồng đã thống nhất, mỗi năm ăn Tết sẽ dành cho một bên gia đình. Nhưng đến năm thứ hai, anh ta đã đổi ý: “Tết nhất mà vợ không về nhà, bố mẹ tôi biết giấu mặt vào đâu?” Anh ta chắc chắn rằng vào sát Tết, tôi không thể mua được vé tàu về, lại còn nghĩ tôi không có bằng lái, ngay cả chiếc xe cưới của mình cũng không tự lái nổi. Nhưng sai lầm lớn nhất của anh ta là cho rằng tôi là một người phụ nữ cô đơn, không chỗ dựa, không thể phản kháng. Cho đến khi tôi đập vỡ căn nhà tân hôn, bế con lên chiếc xe do bố tôi chuẩn bị, có lẽ lúc đó anh ta mới hiểu thế nào là sự kiên định của con gái một.

MẬN XANH HƠI NGỌT

Từ khi còn trong bụng mẹ, mẹ tôi và mẹ cậu ấy đã hứa hôn cho chúng tôi, nếu cùng giới tính thì kết nghĩa anh em, khác giới tính thì đính ước.Mẹ của Giang Hiểu là một đại mỹ nhân nổi tiếng gần xa, là bạn thân nhiều năm của mẹ tôi, lại còn là hàng xóm.Vì thế, bà ấy luôn mong sinh được con trai để cưới con gái của bạn thân về làm dâu.Kết quả thì… rõ ràng rồi…

TA VÀ KẺ THÙ VA VÀO NHAU

Vào một lần ngoài ý muốn bị bỏ thuốc, tôi và kẻ thù không đội trời chung của mình đã trải qua một ngày một đêm cùng nhau.Sau đó, bạn tôi hỏi cảm nhận của tôi thế nào. Vì muốn giữ thể diện, tôi bướng bỉnh nói.“Nhìn thì được, nhưng chẳng có tác dụng gì. Tớ còn chưa có cảm giác gì thì mọi thứ đã kết thúc rồi.”Câu nói này lại vô tình bị kẻ thù nghe thấy. Anh ta mỉm cười, kéo tôi trở lại khách sạn mà chúng tôi đã ở lúc đó.Rồi anh đè tôi xuống, từ tốn tháo bỏ máy trợ thính trên tai, dùng khẩu hình để ra hiệu cho tôi.“Tháo nó ra thì sẽ không dừng lại được đâu.”“Đừng có mà khóc lóc cầu xin như đêm đó nữa.”“Dù sao… tôi không nghe thấy gì cả.”

Cứu Lấy Dì Út

Cứu Lấy Dì Út Năm tôi học lớp 12, dì út bị chồng b ạ o h à.n.h đến ch .t. Trước đó, dì từng nhiều lần nộp đơn ly hôn. Nhưng lần nào tòa án cũng bác bỏ, lấy lý do: “tình cảm vợ chồng chưa rạn nứt nghiêm trọng.” Trong lễ tang dì, tôi khóc đến ngất đi. Vậy mà khi tỉnh dậy, tôi lại quay về 20 năm trước, đúng lúc dì lần đầu đề nghị ly hôn với chồng. Người trong gương… chính là khuôn mặt của dì út!

Chiêu Chiêu Như Nguyện

Chiêu Chiêu Như Nguyện Tết này tôi đến nhà kẻ thù không đội trời chung chúc Tết, nhưng từ chối lời mời ở lại ăn cơm. Hắn cười cười, giọng điệu mỉa mai: “Tôi biết mà, cô ghét tôi, coi thường tôi, nên lúc nào cũng vội vã rời đi, chẳng bao giờ chịu ở lại ăn cơm.” Tôi im lặng hai giây, rồi chậm rãi hỏi: “Anh có muốn biết lý do thật sự không?” Đối thủ một mất một ngơ ngác: “Ý cô là gì?” Tôi chỉ về phía bếp, biểu cảm có chút khó tả: “Là vì lần trước tôi đến đây, tôi tận mắt thấy con chó nhà anh ỉa thẳng vào chảo.”

Trọng Sinh Chọn Lại Từ Đầu

Tối Tết Đoan Ngọ, bà đưa cho tôi và em gái mỗi người một chiếc bánh ú. Một cái bánh ngọt, một cái bánh mặn. Em gái giành lấy bánh ngọt trước, còn tôi thì ăn bánh mặn. Sau đó, cô ta ngày càng xinh đẹp. Trước kỳ thi đại học còn chơi bời với đám d/u côn, nhưng khi lên đại học thì bỗng tỉnh ngộ, trở thành nữ thần học đường. Vào giới giải trí, cô ta thu hút vô số người hâm mộ. Mười năm sau, tác dụng của bánh biến mất. Nhan sắc cô ta tụt dốc, mọi ưu ái vì vẻ ngoài cũng dần mất đi. Cô ta hoảng hốt. Để duy trì diện mạo, cô ta lao vào phẫu thuật thẩm mỹ điên cuồng. Nhưng càng sửa càng hỏng. Dù vậy, cô ta vẫn không dừng lại, ném hết tiền bạc vào dao kéo. Khi mất trắng mọi thứ, cô ta nhìn thấy ảnh tôi trên bìa tạp chí. Dòng chữ to nổi bật “Nữ doanh nhân xuất sắc nhất năm”. Cô ta gào lên: “Tại sao chị có tất cả, còn tôi lại trắng tay? Gi .t chị xong… tôi sẽ có tiền để làm lại mặt! Ha ha ha ha…” Trên sân thượng của một tòa cao ốc, gương mặt biến dạng vì phẫu thuật hỏng của cô ta cười đi/ên cuồng đẩy tôi ngã xuống. Trong lúc đắc ý, cô cũng trượt chân… và rơi theo. Khi mở mắt lần nữa, chúng tôi quay trở lại khoảnh khắc chọn bánh năm đó. Lần này, cô giành lấy bánh mặn trước, ghé sát tai tôi: “Chị à, cảm giác sống như một bình hoa vô dụng… cũng nên để chị nếm thử rồi.”

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ Mẹ tôi gửi một tấm hình biên bản báo án vào nhóm gia đình.Bà viết: “Mẹ bị lừa qua điện thoại mất bốn mươi vạn (~1 tỷ 400tr), tiền tiết kiệm không còn đồng nào, cả tiền sính lễ của Nhị Nha cũng không còn. Tháng này chắc phải nhịn đói rồi.”Chị cả xót quá, định chuyển tiền về ngay.Tôi vội ngăn lại:“Dấu mộc trên biên bản báo án là giả.”

HỌC BÁ NGHÈO KHÓ VÀ TIỂU THƯ ĐỎNG ĐẢNH

Tôi đã mang cơm trưa cho học bá thuộc diện khó khăn suốt một tháng.Sau đó, cậu ấy tỏ tình với tôi.Bạn trai thiếu gia nhà giàu từ góc tường nhảy ra, dẫn theo một đám người đến vây xem, chế nhạo cậu học bá là si tâm vọng tưởng.Tôi vừa định buông tay cậu học bá ra, thì trước mắt bỗng hiện lên một loạt “màn đạn” (bình luận bay):【Nam chính sắp bị bẽ mặt khi tỏ tình rồi, bắt đầu thấy đau lòng quá.】【Hai nhân vật phụ độc ác này lại tới phá hoại, ngồi chờ nữ chính ra tay cứu vớt nam chính.】【Cứ chờ đấy mà xem, sau này nam chính sẽ trở thành ông lớn trong giới công nghệ, đám người bắt nạt cậu ấy chẳng ai có kết cục tốt cả.】Tim tôi bỗng hụt một nhịp, lập tức “quay xe”.Tại chỗ mắng thẳng mặt bạn trai thiếu gia: “Chính là tôi chủ động theo đuổi cậu ấy đấy, các người còn dám nói bậy thử xem?!”

Buông Tay Lặng Sóng

Buông Tay Lặng Sóng Chồng tôi vừa khỏi Covid-19, tôi lại sốt cao 39,5 độ. Hộp thuốc Ibuprofen trong nhà đã bị gửi hết cho chị dâu anh ấy. Tôi lập tức lấy lại gói hàng từ bưu điện và chuyển vào ở khách sạn năm sao. Ai nói ở khách sạn thì không tính là đón Tết chứ? Muốn chơi thì chơi, muốn ăn thì ăn, thật sự thoải mái vô cùng!

Chạy Theo Ánh Trăng

Chạy Theo Ánh Trăng Khi biết tin Phó Huyên gặp tai nạn xe, tôi lập tức bỏ dở vòng chung kết piano để lao đến bệnh viện. Nhưng rồi mới phát hiện anh ta hoàn toàn không bị thương, chỉ đang bày trò lừa tôi. “Phó thiếu, quả nhiên cô ấy bỏ thi thật rồi! Lần này vị trí quán quân chắc chắn thuộc về Bội Bội rồi.” “Chậc chậc. Có thể coi Cố đại tiểu thư gia như chó mà đùa giỡn, chắc chỉ có Phó thiếu thôi.” Phó Huyên cười cợt: “Hết cách rồi, ai bảo cô ấy yêu tôi đến vậy chứ!” Tôi quay người bỏ đi, bấm một cuộc gọi. 【Ba à, tiệc đính hôn tháng sau, con muốn đổi người.】

Quên Đi

Quên Đi Một cô gái theo đuổi bạn trai tôi suốt bảy năm, bạn trai tôi luôn biết điều đó, và vô cùng chán ghét cô ấy. Thế nhưng khi cô gái ấy thất bại, sắp bị “xóa sổ”, bạn trai tôi lại như phát đi//ên lao đến cứu cô ấy, bỏ mặc tôi một mình trong buổi tiệc đính hôn. Anh ta nói, cô gái đó đã yêu anh suốt bảy năm, không nên có kết cục thê thảm như vậy. Nhưng điều anh ta không biết là, ngay khoảnh khắc anh ta bước ra khỏi cửa buổi tiệc đính hôn, chiến lược theo đuổi của tôi cũng thất bại rồi, mà hình phạt chính là – quên anh ta.

Minh Thê

Minh Thê Tôi tới dạy học tại một ngôi làng hẻo lánh, nơi tiếng tăm xấu nức mũi. Cô giáo trước kia từng dạy ở đây đã mất tích một cách ly kỳ, đến giờ vẫn chưa tìm thấy xác. Chạng vạng tối, có một bà lão lấy cớ “ghé thăm nhà học sinh”, nhờ tôi đến chỉ dạy thêm cho “đứa nhỏ” của bà ta. Tôi vừa đến nơi mới phát hiện — đứa nhỏ ấy đã ngoài ba mươi tuổi. Bà lão bảo tôi, đứa con đó đến giờ vẫn chưa có ai bầu bạn. Muốn tôi dạy thử xem, làm sao để cưới được vợ. Tôi không mấy tình nguyện, vậy mà bà lão lại nhốt tôi trong phòng, định để con trai mình dùng sức mạnh cư/ỡng é/p tôi, rồi ép tôi phải chấp nhận chuyện đã rồi. Tôi bắt đầu thấy nghi hoặc. Người ch.t rồi… cũng có thể cưới về làm vợ sao?

ẢNH ĐẾ BỊ LỪA TIỀN

Ảnh đế bị lừa mất 200 ngàn nhân dân tệ.Cả giới giải trí đều tò mò, một Ảnh đế nổi tiếng với IQ cao như vậy làm sao lại để bị lừa.Lúc này, anh đã xuất hiện trên một nền tảng để trả lời phỏng vấn:“Bởi vì tôi nhận được một cuộc gọi nói rằng, vợ tôi truy cập vào trang web đen bị bắt, tình tiết nghiêm trọng, cần nộp 200 ngàn tệ tiền bảo lãnh.”

LỠ GỬI NHẦM TIN NHẮN CHO CHÚ CỦA BẠN THÂN

Nửa đêm lướt thấy một anh người mẫu có tám múi.Muốn gửi cho nhỏ bạn thân khoe một chút.Ai ngờ tay trượt một cái…Gửi thẳng cho ông chú lạnh lùng cấm dục của nó.[Người mẫu đẹp trai quá! Cơ bụng gợi cảm ghê! Qua màn hình cũng muốn li//ế/m… 😋😈]Gửi xong, cơn buồn ngủ ập đến.Tôi ngáp một cái, quăng điện thoại qua một bên rồi nằm ngủ.Hoàn toàn không hay biết…Hình tượng thỏ trắng nhỏ ngoan ngoãn dễ thương của tôi đã sụp đổ.Ông chú nhỏ nhịn d//ụ/c nhiều năm, dục vọng bùng nổ.Hút thuốc suốt đêm, trằn trọc không ngủ nổi.Bốn giờ sáng, gửi cho tôi cả trăm tấm ảnh ư/ớ/t á/t của ảnh.Còn kèm theo một tin nhắn:[Anh tắm sạch rồi, muốn li/ế/m thì không cần qua màn hình nữa… 😏]Sáng dậy, thấy biểu tượng WeChat nhấp nháy 99+ tin nhắn.Tôi bấm vào xem…Trời ơi, đất trời như sụp xuống!Chỉ muốn tìm bức tường nào đó đập đầu chết đi cho rồi!Càng nghĩ càng chết lặng…Vì mới tối qua, lúc ăn cơm, nhỏ bạn còn hồn nhiên nói với chú nó rằng…Tôi da mặt mỏng, dễ xấu hổ, giống con thỏ trắng nhỏ, trêu cái là đỏ mặt ngay…

Chồng tôi tráo đổi con của tôi và Bạch Nguyệt Quang

Chồng tôi tráo đổi con của tôi và Bạch Nguyệt Quang Chồng tôi đã tráo đổi đứa con của tôi với con của bạch nguyệt quang của anh ta. Khi Chu Trạch đặt đứa trẻ vào tay tôi, nhìn cổ tay trắng nõn của đứa bé, tôi liền nhận ra có điều không đúng.

Bạn Thân Tôi Là Nghệ Sĩ

Bạn Thân Tôi Là Nghệ Sĩ Bạn thân tôi là một nghệ sĩ, cô ấy muốn tự gây mê trong 6 tiếng và để mặc người khác tùy ý làm gì thì làm.Tôi vội vàng ngăn cô ấy lại: “Bản chất con người là thứ không thể thử nghiệm!”Dưới sự thuyết phục của tôi, cô ấy không cam tâm nhưng vẫn hủy buổi triển lãm.Không ngờ, sư tỷ của cô ấy lại tổ chức màn thử nghiệm nhân tính này và nổi tiếng sau một đêm.Bạn thân hận tôi vì đã ngăn cản, trách tôi đã chặn mất con đường khiến cô ấy bùng nổ danh tiếng.Cô ấy đẩy tôi vào dòng xe cộ, khiến tôi bị c án ch .t ngay giữa phố.Mở mắt ra lần nữa, tôi đã nhìn thấu tất cả.Bạn thân tôi hào hứng kể về ý tưởng của mình, tôi chỉ cười nhạt:“Cứ làm điều mà cậu thấy đúng.”Cô ấy không biết rằng, sư tỷ của cô ấy nổi tiếng là nhờ tạo chiêu trò.

Khi Ký Chủ Bỏ Mặc Gặp Phản Diện Người Cá

Khi Ký Chủ Bỏ Mặc Gặp Phản Diện Người Cá Biết được phản diện là một nhân ngư, mỗi lần khóc sẽ rơi ra ngọc trai, tôi lập tức từ thùng rác móc lại q/ue th/ử th/ai mình vừa vứt. Rồi đi lên sân thượng. “Này, nhân ngư bọn anh mỗi lần sinh là mấy đứa con vậy? Ăn thức ăn cá hay bú sữa bột?” Giang Dạ đang đứng trên tầng thượng tính nhảy lầu, nghe vậy chân loạng choạng suýt ngã từ tầng 18 xuống. Tôi lắc đầu thở dài: “Thôi quên đi, sinh xong tôi vứt thẳng xuống biển luôn cho rồi.” Sau này, khi đứa nhỏ chào đời, Giang Dạ đến ngủ cũng không dám, sợ tôi sẽ nhân lúc anh ta không để ý mà mang con đi “phóng sinh”. Lần nữ chính và nam chính giận dỗi nhau rồi tìm đến tận cửa, thì anh ta đang gào lên khi nhìn bảng điểm bơi lội của con lớn: “Con là nhân ngư đấy! Làm sao lại sợ nước chứ?!”