Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Phượng Hoàng Nam Cút Đi

Phượng Hoàng Nam Cút Đi Sau khi sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi liền nói muốn bàn với tôi một chuyện. “Con là do em muốn sinh, sau này tự em nuôi. Đừng có lúc nào cũng mong người khác giúp. Mẹ anh không nợ gì em cả.” Tôi gật đầu: “Không vấn đề.” Vậy là sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà ba mẹ đẻ. Ba mẹ vui mừng đón lấy đứa bé. “Từ nay đứa nhỏ mang họ, nhập hộ khẩu nhà mình! Nhà mình có người kế nghiệp rồi!”

Trọng Sinh Năm 79, Phát Hiện Mình Sinh Con Gái

Trọng Sinh Năm 79, Phát Hiện Mình Sinh Con Gái Năm 1979, tôi sinh được một bé gái. Chỉ mấy hôm sau, mẹ chồng ôm một bé trai đến nhà tôi. “Bé này nhặt được đấy, hay là để vợ chồng con nuôi luôn đi? Dù sao cũng chưa làm hộ khẩu, nhận làm sinh đôi, vừa đủ một trai một gái.” Chồng tôi gật đầu đồng ý: “Mẹ nhặt được ngay gần nhà con thì là có duyên rồi, lại vừa hay làm bạn với con gái.” Tôi cúi đầu nhìn đứa bé sơ sinh kia. Lại gặp nhau rồi, đứa con trai kiếp trước của tôi, Đống Đống.

Yêu Em Mãi Không Phai

Yêu Em Mãi Không Phai Lúc nữ chính xuất hiện, mọi người đều chờ xem trò cười của tôi.Bởi vì tôi quá đỗi kiêu ngạo và tùy hứng.Bình thường thì cứ mở miệng là mắng anh nam chính, tâm trạng tốt thì không cho anh ấy lên giường, mà tâm trạng xấu thì càng khỏi nói—cửa nhà cũng không cho bước vào.Vì thế, chỉ sau ngày thứ hai kể từ khi hai người họ gặp mặt, tôi đã lặng lẽ kéo vali chuẩn bị bỏ trốn.Nhưng không ngờ, tôi còn chưa bước qua cửa, thì đã bị anh ta chặn lại.Anh ta liếc nhìn chiếc vali của tôi, trong mắt thoáng qua một tia lạnh lùng khó nhận ra.Rồi anh dịu dàng, từ tốn nói với tôi: “Trợ lý nữ trong công ty anh đã đổi thành đàn ông rồi.”“Chị gái anh không thích em, anh đã thuê máy bay riêng đưa chị ấy ra nước ngoài.”“Con chó chăn cừu mà em ưng ý, mai sẽ được đưa tới nhà.”Nói đến đây, anh ngừng lại một chút, nhìn thẳng vào mắt tôi rồi nói: “Nếu em vẫn còn giận, tối nay anh tiếp tục ngủ ở gara.”Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, giọng không cho phép phản kháng: “Nhưng em không được có bất kỳ suy nghĩ nào… muốn rời xa anh.”

Mang Thai Tám Tháng, Chồng Vẫn Bắt Tôi Vào Bếp

Mang Thai Tám Tháng, Chồng Vẫn Bắt Tôi Vào Bếp Tôi đang mang thai tháng thứ 8, vậy mà Cố Chi Ngôn vẫn ép tôi tự tay vào bếp, nấu một bàn đầy đồ ăn. Gọi đám bạn thân đến nhà ăn mừng sinh nhật hắn. Chơi trò “Thật lòng hay mạo hiểm”, Tô Tuyết cố tình thua cuộc, chọn “thật lòng”. Cô ta chỉ vào bụng bầu to tướng của tôi rồi cất giọng châm chọc: “Chị An Nhiên ấy hả, rạn da nhìn mà phát khiếp, như có cả đàn giòi bò qua vậy đó.” Mọi người lập tức bật cười ầm ĩ, tiếng cười châm biếm dội vào tai tôi, khiến chút tự trọng cuối cùng cũng không còn chỗ đứng. Tôi cố nén nước mắt, yêu cầu cô ta xin lỗi. Nhưng Cố Chi Ngôn lại lạnh mặt. “Tiểu Tuyết chỉ đùa tí thôi, em nghiêm trọng gì chứ? Không muốn ăn thì khỏi ăn!” Đêm đó mưa như trút, hắn đuổi tôi, đang mặc mỗi bộ đồ ngủ mỏng manh ra khỏi nhà. Rồi quay sang bạn bè, cười đắc ý: “Bầu tám tháng rồi mà còn tưởng mình là đại tiểu thư ấy hả? Mập như heo, ngoài tôi ra còn ai muốn cô ta?” “Đợi đấy, chưa tới mười phút cô ta sẽ quay lại, quỳ xuống xin lỗi cho mà xem.” Nhưng lần này, hắn tính sai rồi. Tôi xoay người xuống lầu, không chút do dự bắt xe đến bệnh viện, đặt lịch phẫu thuật đình chỉ thai nghén. Loại đàn ông như thế… Không xứng làm cha.

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc Vì chồng tôi làm vỡ hai chiếc bát khi rửa chén, tôi thấy buồn cười nên quay lại một đoạn video ngắn. Không ngờ video đó lại bỗng dưng nổi tiếng, chỉ trong ba tiếng đã vượt mốc 100.000 lượt thích, hơn 110.000 bình luận. Bình luận đứng top đầu là: 【Anh ta cố tình đấy, để lần sau cô khỏi bắt anh ta rửa bát nữa.】 Tôi đọc bình luận ấy cho chồng nghe như một câu chuyện vui, ai ngờ anh lại nổi giận. Về sau, tôi thành công trong sự nghiệp, sống xinh đẹp tự do một mình. Chỉ còn anh ta loay hoay trong mớ bòng bong do chính mình tạo ra. Chẳng có gì lạ cả, từ nhỏ tôi đã rất biết nghe lời khuyên.

Cứu Rỗi

Cứu Rỗi Mẹ đã mất vì ung thư mà các bác lại còn ngồi xỉa xói. “Vốn có chữa khỏi được đâu, giờ thì hay rồi, người mất tiền hết.” Ba đỏ mắt bảo các bác im miệng, các bác còn quá đáng hơn: “Lại còn chỉ sinh được đứa con gái, nhà mình cưới cô ta lỗ quá lỗ.” Bà nội: “Con gái dì Vương ở sát vách nhà con được lắm, làm quen thử xem.” Bác Cả: “Sau này không ai chăm lo cho ba mẹ, thuê giúp việc cũng không ổn.” Bác Hai: “Thuê giúp việc cái gì, chẳng phải có sẵn à!” Người mà bác ám chỉ à tôi, nhưng tôi không hiền như mẹ tôi. Tôi lao tới kéo bọn họ cùng ngã xuống cầu thang. Lúc tỉnh lại, mẹ đang ngồi làm sủi cảo ở đối diện.  

Phụ Nữ Hà Tất Làm Khổ Phụ Nữ

Phụ Nữ Hà Tất Làm Khổ Phụ Nữ Bạn gái hiện tại của bạn trai cũ vừa vào làm ở phòng tài vụ, lập tức nhắm thẳng vào tôi mà gây sự. Báo cáo chi phí của tôi thì nửa năm chưa duyệt, lúc thì viện cớ hóa đơn không hợp lệ, lúc thì kiếm chuyện hành hạ đủ đường. Tôi tìm cô ta nói lý, bảo đừng có mà chơi cái trò đấu đá nữ nhi. Cô ta trả lời mặt tỉnh bơ: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đang làm đúng quy trình thôi.” Đến gần ngày khóa sổ, cô ta lại quăng cho tôi một khoản công tác phí lớn, nói hóa đơn chưa kiểm tra nên không được duyệt. Nhưng rõ ràng việc đó là trách nhiệm của phòng tài vụ. Tôi nén giận làm thay phần của cô ta, tra xong hóa đơn đưa lại, thì cô ta lại lạnh lùng nói: “Phải xếp hàng, tháng sau quay lại.” Tháng sau? Tháng sau là khóa sổ rồi, hóa đơn không được duyệt sẽ mặc định vô hiệu. Tôi cười nhạt: Được thôi, không duyệt thì thôi. Dù sao cái đơn này cũng là lãnh đạo nhờ tôi làm hộ mà.

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Sở Tư Lễ gây họa bị người lớn trong nhà bắt được, anh ấy đều kéo tôi ra làm bia đỡ đạn, bắt tôi cầu xin giúp. Tôi không muốn, anh ấy lại kiên nhẫn dỗ dành: “Tiểu Diệp, anh trai bị đánh, em không thấy đau lòng sao?” Anh ấy vốn có khuôn mặt đẹp trai, lúc dỗ người thì giọng nói lại dịu dàng đến mức khiến lòng người mềm nhũn, tôi hoàn toàn không có sức chống đỡ. Cứ thế mãi, anh ấy nắm được điểm yếu trong tính cách của tôi, cũng ngày càng làm càn vô độ. Bây giờ nghĩ lại, chính tôi đã nuông chiều anh ấy đến hư hỏng. Khiến anh ấy cho rằng, bất kể anh ấy làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường, tôi vẫn sẽ đứng yên chờ anh ấy quay về. Nhưng lần này, tôi không định dung túng anh ấy thêm nữa.

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt Ngày tôi quyết định ly hôn với Triệu Trì, là một ngày rất bình thường. Hôm đó tuyết rơi rất lớn. Tôi bị cảm nặng, theo bản năng lại gần Triệu Trì hơn một chút. Triệu Trì cầm ô, mắt nhìn thẳng về phía trước, không hề chớp lấy một cái. Nhưng khi tôi tiến lại gần, anh ta lặng lẽ bước ra xa vài bước. Về đến nhà, tôi nhìn mình trong gương, toàn thân đầy tuyết, trông vô cùng thê thảm. Trong lúc đầu óc còn mơ hồ, tôi đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất đời mình. “Triệu Trì, chúng ta ly hôn đi. Anh tự do rồi.”

Lật Mặt Cẩu Nam Tiện Nữ

Lật Mặt Cẩu Nam Tiện Nữ Khi đang giặt đồ lót cho bạn gái, tôi phát hiện trên quần có một cái lỗ.Một cái lỗ bị tàn thuốc làm cháy.Mà tôi đã bỏ thuốc hơn 1 năm nay rồi.

Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ

Bạn Trai Muốn Đi Chăm Sóc Người Yêu Cũ Trước ngày cưới, bạn trai nói với tôi rằng mẹ anh ấy bị ốm, bảo tôi cùng anh về chăm sóc bà. Tôi không hề do dự, lập tức lên xe. Nhưng khi xe đang chạy trên cao tốc, anh ta bỗng nhận được một cuộc gọi từ người yêu cũ. Anh ta nhíu mày, vẻ mặt đầy đau khổ: “Tinh thần của Thanh Thanh không ổn lắm, anh phải đến an ủi cô ấy. Em xuống xe đi, mẹ giao cho em chăm sóc, coi như tập làm quen với thân phận con dâu trước.” Cứ thế, anh ta ném tôi lại bên lề đường. Nhưng lạ thay, tôi không hề tức giận. Dù sao, ngay cả mẹ ruột của mình anh ta còn chẳng màng, chỉ để chạy đến bên người yêu cũ. Là một “người yêu cũ tiếp theo”, tôi còn có tư cách gì để trách cứ đây?

Tái Sinh Từ Tàn Tro

Tái Sinh Từ Tàn Tro Năm thứ sáu sau khi kết hôn, người chồng xưa nay ăn chay niệm Phật, lạnh nhạt vô dục của tôi bỗng nhiên tát tôi một cái. Lý do là vì đứa con riêng của anh ta với tiểu tam bị tai nạn xe, anh ta cho rằng là tôi thuê người làm chuyện đó. Khoảnh khắc đó, tôi bỗng nhiên không muốn nhịn nữa. Chỉ muốn buông bỏ tất cả, làm cho mọi người cùng sống không yên. Về sau, anh ta điên cuồng tìm cách bù đắp, nhưng chẳng thể nào quay lại được nữa.

Nam Chính Trọng Sinh Rồi

Nam Chính Trọng Sinh Rồi Tôi rút thẻ đen ra, định tài trợ học phí cho Thẩm Tự. Hắn đang ngây ngô bỗng trở nên lạnh lùng, cao ngạo. Ngay trước mắt tôi, hàng loạt dòng bình luận điên cuồng nhấp nhô: 【Nam chính trọng sinh rồi, quay về khởi đầu của tất cả.】 【Kiếp này, cuối cùng anh ấy cũng có thể bù đắp nuối tiếc với thanh mai ở kiếp trước.】 【Kiếp trước, nếu không phải nữ phụ ỷ có chút tiền, chen vào giữa nam nữ chính, thì làm sao khiến họ lỡ nhau cả đời?】 Ngẩng đầu lên, tôi bắt gặp ánh mắt đột nhiên u ám lạnh lẽo của Thẩm Tự. Chỉ khi nhìn về phía cô bạn thanh mai, vành mắt hắn mới bất giác đỏ hoe. Chậc. Nam chính trọng sinh rồi. Trở về tuổi mười tám, trong tay chẳng có đồng nào, áo quần lất phất gió Tây Bắc.

Cưới Trước Yêu Sau

Cưới Trước Yêu Sau Hôm trước ngày cưới, vị hôn phu của tôi đánh gãy mũi chồng người yêu cũ, chỉ vì muốn bênh vực cô ta, kết quả bị khép vào tội cố ý gây thương tích cấp độ hai, đeo luôn vòng tay bạc. Anh ta bảo tôi, hãy đợi anh ta 2 năm. Nhưng Khương Chanh tôi, có học thức, có ngoại hình, lý lịch trong sạch, gia đình đàng hoàng, tôi dựa vào đâu để đi đợi một kẻ phạm tội? Dựa vào việc anh làm gì cũng bốc đồng, bạo lực, không suy nghĩ? Dựa vào chuyện trong một ngày đặc biệt như vậy mà anh nỡ khiến tôi mất mặt ê chề? Hay là dựa vào việc anh vẫn nhớ mãi không quên, si tình khắc cốt với mối tình đầu?

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi Sáng sớm ngày thứ hai sau đám cưới, mới hơn 5 giờ, trời còn chưa sáng, mẹ chồng tôi đã đứng ngoài cửa đập rầm rầm. Tôi giơ chân đá một phát vào mông chồng. Ảnh lồm cồm bò dậy ra mở cửa. Mẹ chồng xông vào liền hất tung chăn trên người tôi, dọa tôi hét toáng lên “Á á á!” Bà ta quăng một bộ đồ lên người tôi, mặt hầm hầm, giọng rất hung: “Dậy ngay! Tôi có chuyện muốn nói.” Tôi còn chưa hoàn hồn. Còn chồng tôi thì… câm như hến. Ngoài phòng khách, hai vợ chồng già ngồi chễm chệ trên ghế sofa, tư thế y chang Thái Thượng Hoàng đang chuẩn bị lâm triều. Tôi vừa định ngồi xuống, mẹ chồng đã rống lên: “Tôi cho cô ngồi hả? Người lớn nói chuyện, con cháu phải đứng! Không được dạy dỗ đàng hoàng hả?” Tôi quay sang nhìn chồng, ảnh đã ngồi từ nãy, giờ vội vàng bật dậy, mặt đầy áy náy, lặng lẽ đứng cạnh tôi như học sinh bị gọi lên bảng. Mẹ chồng bắt đầu màn giáo huấn dài dòng: “Tiểu Kỳ à, giờ con đã là người nhà họ Vương, thì phải hiểu làm dâu phải hiền lành, nết na. Ra ngoài không thể để người ta nói mẹ chồng dạy dỗ con dâu không ra gì được đâu.” Bà ta vừa nói vừa phun nước bọt bay tung tóe. Tôi nghe mà đơ cả người. Rồi tôi hỏi lại: “Nhưng mà… Vương Thư Vỹ là… ở rể nhà con mà?” Ủa? Ủa là sao? Bà định quên hả?

Khúc Nhạc Hạnh Phúc

Khúc Nhạc Hạnh Phúc Sau khi cắt đứt quan hệ với bạn thân và cùng nhau xoá kết bạn, tôi bắt đầu hối hận. Thế là tôi mặt dày thêm cô ấy lại vào WeChat, mỗi ngày đều nũng nịu lăn lộn nhắn: 【Bảo bối, tớ sai rồi, tớ không thể sống thiếu cậu!】 Ban đầu, bên kia lạnh nhạt như người xa lạ. Nhưng dần dần, cô ấy lại trở nên dịu dàng, quan tâm như xưa. Cho đến một ngày, chúng tôi hẹn đi tắm suối nước nóng cùng nhau. Tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ cô ấy, đầu dây bên kia ngập ngừng nói: “Hay là… mình làm hòa lại đi nhé?” Tôi sững người: 【Chẳng phải tụi mình đã làm hòa từ lâu rồi sao?】 Ngay giây tiếp theo, một chàng trai điển trai xuất hiện trước mặt tôi. Anh ấy ho nhẹ, mặt ửng đỏ: “Thật sự… phải cùng đi tắm suối nước nóng à? Có phải… tiến triển hơi nhanh không?”

Bẫy Tình Yêu

Bẫy Tình Yêu Khi tiếp bệnh tại bệnh viện, tôi gặp một cô gái trẻ bị xuất huyết nghiêm trọng ở tuần thai thứ mười chín. Cô ta không lo lắng về tình trạng của mình với thai nhi, mà lại nhìn chằm chằm vào bụng tôi gần như thất thần. “Bác sĩ, tôi thấy chị cũng đang mang thai.” “Nếu chồng chị có nhu cầu, chị cũng sẽ đồng ý, phải không?” Bàn tay đang lật hồ sơ bệnh án của tôi khựng lại, trong đầu hiện lên cảnh cãi nhau với bạn trai tối hôm qua. “Sao em lắm chuyện thế?” “Các bà bầu khác đều được, chỉ có mình em là làm mình làm mẩy.” “Thật là mất hứng.”

Quả Báo Cũng Là Quả

Quả Báo Cũng Là Quả Năm lớp 12, cô chủ nhiệm phát hiện có thằng con trai viết thư tình cho tôi. Cô phạt tôi đứng trên bục giảng đọc bản kiểm điểm. Bắt tôi phải thừa nhận trước cả lớp là do tôi lẳng lơ, cố tình quyến rũ con trai để người ta viết thư cho mình. Cây gậy tre của cô đập xuống bục giảng vang lên từng tiếng “cộp, cộp”: “Lần sau mà còn thấy đứa con gái nào trong lớp ăn mặc lố lăng quyến rũ con trai, thì nghỉ học luôn đi!” Về sau, tôi cũng làm giáo viên chủ nhiệm. Con gái út của cô chủ nhiệm cũ lại yêu đương ngay trước mắt tôi…

Nghiệp Đến Trễ Nhưng Vẫn Đến

Nghiệp Đến Trễ Nhưng Vẫn Đến Phùng Vĩnh Tú dựa vào việc mình là người quay về từ kiếp trước, sao chép lại y nguyên con đường phát đạt của nhà tôi. Bố tôi bị bố Phùng cướp mất cơ hội thăng chức, bác sĩ mổ chính cho ông nội cũng bị giành mất, đến cả cô ta cũng trở thành “thần đồng nhí” nổi tiếng. Khi nhà tôi bị nhà họ Phùng ép đến mức phải rời bỏ quê hương, Phùng Vĩnh Tú không nhịn được mà tự khui bí mật: “Cậu chắc chắn không ngờ được, những ngày tháng huy hoàng của nhà tôi vốn dĩ là thuộc về nhà cậu đấy. Là tôi làm lại từ đầu, cướp lấy từng chuyện một. Khúc Nam Thịnh, trước đây cậu oai phong lắm mà phải không? Lần này đến lượt tôi đứng trên cao nhìn xuống thương hại cậu rồi, hahaha…” Nhưng sống lại không có nghĩa là đổi não, cuộc đời ăn gian mà có được, liệu có thể thuận buồm xuôi gió mãi? Quả nhiên, không lâu sau khi cả nhà tôi chuyển đi, những ngày tháng huy hoàng của nhà họ Phùng bắt đầu lao dốc…

Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt

Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt Tôi đã cùng Tạ Trầm đi từ tay trắng đến khi sở hữu khối tài sản kếch xù, vậy mà bạn gái cũ của anh ta lại đứng trước mặt tôi nói một câu: “Tôi sẽ từng bước giành lại Tạ Trầm từ tay cô.” Ủa? Lúc loài người tiến hóa, có phải cô ta trốn kỹ quá nên lỡ mất không? Mấy lời súc sinh như vậy mà cô ta cũng nói ra được sao. Kết quả, hay thật, tôi tưởng lịch sử tiến hóa chỉ bỏ sót mỗi cô ta. Ai ngờ còn sót thêm một tên nữa.